The Treasure Of The God - Holly Cat (DROP)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. fumeina

      fumeina Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      47
      THE TREASURE OF THE GOD
      Holly cat

      Thể loại: đại, khoa học viễn tưởng, hài, hành động, tình cảm...

      Giới thiệu:

      nữ quân nhân giải ngũ, đại sát bốn phương trái ôm phải ấp trai tha,

      nhà sinh vật học siêu S,

      Playboy chuyên ngành khảo cổ tóc hơn sinh mạng( có nguy cơ bị hói),

      bé ngoan sinh viên trường pháp y kiêm thầy pháp chỉ chuyên những kẻ biến thái,

      thiên tài ngôn ngữ học lệch đường tư tưởng văn học,

      Môt con mèo đáng thương ngu ngốc,

      Cùng sống trong ngôi nhà ma giữa nghĩa trang hòng trốn nợ, mưu đồ đổi đời hướng đến cuộc sống sung sướng cần làm việc

      :060:
      Last edited by a moderator: 29/3/16

    2. fumeina

      fumeina Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      47
      CHƯƠNG 1:ĐÊM KHỞI ĐẦU(a)

      Những đóa hoa tuyết lửng lơ giữa bầu trời đêm đầy lạnh lẽo. Hoa tuyết đáp lên mái nhà, phủ trắng mặt đường, bao trùm lấy thành phố Las Vegas nhộn nhịp rực rỡ đầy ánh sáng. Dòng người trang phục hoa lệ, nước hoa quí phái,trang sức đắt tiền,vẻ ngoài sang trọng, lần lượt đổ vào những sòng bạc hấp dẫn cuốn hút với mùi thắng thua khiêu khích.Như ốc đảo cuồng loạn giữa sa mạc tịch mịch buồn chán, lại đêm buông thả nữa bắt đầu...Las Vegas...

      "Tránh ra! Tránh ra!A A!"tiếng thét chói tai vang lên trái ngược với khí vui sướng của con phố hoa lệ.Tiếp theo là rầm rập hàng số bước chân mạnh mẽ nện lên nền gạch đuổi theo chủ nhân của tiếng hét. Đó là đám người mặc đồ đen ra sức băng qua dòng người tấp nập, cố gắng bắt cho bằng được người thanh niên luồn lách qua những kẻ hở, vừa chạy vừa gào:" Bớ người ta! biến thái! cưỡng bức!Cưỡng hiếp dân nam nhà lành!!".Mọi người xung quanh trố mắt nhìn cuộc rượt đuổi vốn lạ lùng gì ở Las Vegas này vừa dâng lên cảm xúc nên lời với thằng điên vừa chạy vừa gào này:"Các đẹp trai,tha cho tôi , biết là tôi đây tệ, vừa đẹp trai lại hào hoa phong nhã, nhưng mà thực tôi có hứng thú với đàn ông,tôi thích phụ nữ, nên dù thế nào cũng đừng quá hâm mộ tôi như thế! Á! Ai mới ném cục đá đó!". vài người khinh bỉ, nhìn cuộc rượt đuổi nở nụ cười mỉa mai

      Nhóm người mặc đồ đen mặt cũng đen lại, hận thể vặn cổ tên kia, khiến thể thêm lời nào được nữa.Cả đám chạy, đuổi, bám theo nhau qua mấy con phố mà miệng tên kia vẫn chưa hề dừng lại phút nào,những lời lẽ kinh tởm đáng khinh cứ phun ra oang oang như chốn người. Đám người mặc đồ đen trang phục xốc xếch, thở hổn hển cũng dừng lại, sắc mặt càng lúc càng tốt thầm thương hại cho tương lai của bản thân mình.Ngày mai, họ ra sao đây, liệu họ có còn mặt mũi để sống ở thành phố này qua đêm nay . đáp án đương nhiên là thể,đuổi theo thằng điên này chính là làm trò cười.Vậy nên....Giết nó!!!

      Romeo trong lòng rất buồn bực, chẳng hiểu nổi, tại sao tiếc sức lực vừa giải thích vừa từ chối cách khéo léo lịch như vậy mà bọn họ những chịu bỏ qua lại càng hăng máu lên thế là sao đây chứ. Vừa vắt chân lên cổ mà chạy, vừa rối rắm suy nghĩ, tất nhiên miệng mồm cũng vì thế mà dừng lại phút nào.Người qua đường thầm bội phục , thực là thừa hơi thèm bị đánh đây mà.

      Dấu chân đạp lên lớp tuyết mỏng để lại cũng chẳng tồn tại lâu bị dòng người vùi lấp. mấy ai quá để tâm đến cuộc chơi chóng chán như thế,họ lại trở thành những con thiêu thân lao vào ánh đèn màu tận hứng

      Lúc này, ở phía Tây thành phố, hộp đêm B.B.A nổi tiếng xảy ra vụ việc hề . nửa hộp đêm đổ nát,nửa còn lại cũng lung lay sắp đổ, nền đất ẩm ướt vẫn còn dấu vết của vụ hỏa hoạn vừa bị dập tắt. Ngạc nhiên là cảnh sát, bảo vệ, lính cứu hỏa giờ phút này chẳng quan tâm chuyện khác, chỉ có thể nổi nóng, đỏ bừng cả mặt, gân xanh trán , đôi mắt giết người cùng nhau nhìn về hướng. người đàn ông khá trẻ tuổi chừng 28-29, chiếc áo sơ mi cài mấy nút phía lộ ra đường nét cơ thể, đôi mắt lờ đờ lười biếng, nửa miệng cong lên nụ cười khiêu khích về phía đám người như lang hổ chực vồ mồi kia. ngồi cái ghế tựa sang trọng màu đỏ, tay phải ôm eo vũ nữ thân hình nóng bỏng quyến rũ, đùi có mĩ nhân duyên dáng, mềm mại nũng nịu, hai tay choàng qua cổ , đôi môi như cố tình thỉnh thoảng lướt qua chạm vào da thịt. Trong ánh mắt của hai hề có hoảng loạn sợ hãi với chuyện vừa xảy ra mà tràn ngập ngưỡng mộ và say mê với người đàn ông trước mặt này.

      Người đàn ông lười biếng đưa tay vuốt ngược mái tóc nâu đỏ, để lộ đôi mắt đào hoa phóng điện qui luật."Được rồi, các người còn trì hoãn đến bao giờ, tôi đến đây để vui vẻ phải đến để hầu trà nước các người" bỡn cợt hướng về nhóm cảnh sát mở miệng, lời ra khiến người ta muốn nhảy vào xé xác rồi quăng khắp thế giới." còn có thể như thế? ràng hộp đêm này là do phá hoại, tất nhiên phải ở đây để giải quyết rồi" gã ăn mặc comple sang trọng xộc xệch nhếch nhác đến thê thảm ló đầu ra từ sau lưng cảnh sát há miêng đáp lại. Người đàn ông liếc qua gã bằng ánh mắt khinh bỉ, nhàn nhạt "tóm lại là muốn tiền chứ gì.."dừng lại chút nhìn hai mĩ nhân trong ngực cười như cười" bao nhiêu? "

      Lời ra khiến gã quản lí mặc comple thoáng sửng sốt, nhất thời biết nên phản ứng thế nào. Nhưng rất nhanh liền bình tĩnh trở lại :" muốn bồi thường? ngay bây giờ?".Nhìn khuôn mặt ghi hai chữ nghi ngờ của gã quản lí, người đàn ông mất kiên nhẫn, theo lịch, lúc này chuẩn bị có bữa tối muộn dưới ánh nến với nữ minh tinh mới nổi, sau đó dạo, và sau đó... e hèm...Mà bây giờ lại bị kẹt lại ở cái nơi chết tiệt này, chỉ muốn giải quyết nhanh chóng cho xong để còn ôm người đẹp nữa.Nâng mí mắt, hằn giọng:" bao nhiêu".

      Gã kia cúi đâu, biết tính toán cái gì,ngoắc tay gọi nhân viên , ghé vào tai người đó thầm, nhân viên gật gật rồi quay ra ngoài.Gã lập tức thay đổi thái độ "quí khách, xin chờ chút, kế toán mang hóa đơn đến ngay" nụ cười chuẩn mực của kinh doang lên, tư thế nghiêm túc theo tinh thần sẵn sàng phục vụ .Gã thầm thấy may mắn khi gặp được thằng điên vung tiền như rác thế này, nếu đổi lại kẻ khác chịu bồi thường hay có khả năng bồi thường, gã những phải chịu nửa trách nhiệm mà còn phát sinh nhiều vấn đề rối rắm. giải quyết sảng khoái dứt điểm thế này là tốt nhất. Nhất thời hình ảnh thằng đàn ông trái ôm phải ấp trình diễn cảnh nóng giữa chốn đông người nhìn cũng đáng thuận mắt hơn nhiều. Cảnh sát và lính cứu hỏa được mời ,nhân viên của nơi này rất có trật tự, với cảnh nóng trước mắt như thấy chỉ biết làm việc của mình.

      nhân viên mang đến cái hộp, trong đó chứa tờ hóa đơn khá ràng và chi tiết đưa cho gã quản lí. Gã xem qua, gật đầu hài lòng lại đưa đến trước mặt người kia. thậm chí còn liếc mắt, nhàn nhạt hỏi:" xong?", gã kia liền đáp:"vâng, ngài xem qua" . nhiều thêm câu nào, rút ra tấm sec, ghi con số khổng lồ trong hóa đơn vào, đặt bút, kí roẹt rồi ném cho gã quản lí. Gã trố mắt nhìn 9 con số dứt khoát và chữ kí theo đường, miệng khép lại được. "Ngài ...ngài..'' gã lắp bắp, hồi tỉnh sau vài giây, ngẩng đầu lên, chỉ thấy cái ghế trống, người được đoạn rồi. Gió thổi qua, mang theo hoa tuyết lượn lờ chịu chạm đất, bướng bỉnh dạo chơi vòng quanh thành phố rực rỡ.Gió lướt ,tấm sec rung lên bàn tay thô cứng của gã đàn ông mặc comple bẩn thỉu thất thần. Tấm sec rung rung, lúc lúc . Kí tên HADES.

      Sòng bạc Coconia trung tâm thành phố...

      Dưới ánh đèn vàng ấm áp hoa lệ, sàn đá mát lạnh sáng bừng lấp lánh như pha lê. Những con xúc xắc bằng thủy tinh trong suốt, những bàn rulet yên lặng nằm chỏng trơ trong điệu ballad dịu êm. Người quản lí nơi này rất bối rối, ông ta chưa bao giờ gặp phải trường hợp này. Sòng bạc đông người vốn nên ồn ào, nên náo nhiệt bây giờ lại tĩnh lặng đến ngờ. Ngó trái ngó phải, ràng vẫn còn rất đông mà...Khẽ lau mồ hôi trán, người quản lí đau khổ chẳng biết nên làm gì. tương xảy ra làm ai nấy đều im lặng, có lẽ 1 số xem trò vui, 1 số kinh ngạc, 1 số bị sốc, 1 số ham hố nhiều chuyện, nhưng dù với tâm tình và biểu cảm thế nào đứng trước cảnh này, ai lời nào cũng chẳng ai rời . 1 đám người, đàn ông mặc comple lịch , phụ nữ váy dạ hội xinh đẹp, đứng thành vòng tròn và chừa khoảng trống ở giữa.

      Trong đó là trẻ ăn mặc gợi cảm, mái tóc ngang vai màu hung đỏ, khuôn mặt trung tính hấp dẫn cả hai phái. Tư thái có phấn phóng khoáng, phần mạnh mẽ lại đầy quyến rũ. Nụ cười ôn hòa mặt chưa hề thay đổi, vẫn cứ ấm áp với những người xung quanh. ta rất bình tĩnh, hoang mang như người bị bắt gian tại trận nên có. Cứ như việc những tình nhân của ta gặp nhau này xảy ra ít lần và trở thành điều đương nhiên vậy.

      Quỉ dị hơn là bên tay trái ta, 1 thiếu nữ tóc vàng mắt xanh, làn da trắng mịn, khuôn mặt thanh tú đỏ bừng mặt, 2 cánh tay như vòi bạch tuột bám chặt vào . Đôi mắt xinh đẹp trừng thẳng vào người đàn ông bên tay phải khách khí. Người đàn ông kia cũng chẳng thua kém, 1 tay vòng qua eo người đẹp, tia sáng giết người bắn ra đối chọi gay gắt với thiếu nữ. Lại có thêm chàng trai có vẻ ngoài trẻ con nhìn chưa quá 20, đứng trước mặt, tay nắm vạt áo , cắn cắn môi, cúi đầu nhìn ai oán như oán phụ khuê phòng đau lòng phát phu quân mình ngoại tình lại chẳng biết nên làm gì mới tốt.

      1 thiếu nữ đáng , 1 người đàn ông trưởng thành hấp dẫn và thanh niên xinh đẹp...e hèm...có xu hướng kia...kẹp 1 ở giữa bắt ghen, quả nên lời. Thực là có số người bên ngoài cảm thấy ngứa mắt, vì lí do gì, bọn họ có được 1 mảnh tình vắt vai người phụ nữ này lại đại sát bốn phương trai tha, hơn hết là khi biết ta lăng nhăng, tình tiết giống phim truyền hình dài tập, mỗi người cho cái tát rồi quay gót bỏ mà ba người này lại như quyết đấu trận mang người đẹp về là xong tối nay.

      "Mors! Chị ! chị có em ?" Thiếu nữ mở miệng đánh tan bầu khí kì quặc.

      Mors nghiêng đầu nhìn sang cười ôn hòa" nhiều hơn em nghĩ, cưng ạ ".

      Bàn tay ôm eo mạnh mẽ siết chặt, người đàn ông đen mặt" em cho tôi, ai?"

      Mors vẫn dịu dàng ngẩng đầu khẳng định" ".

      Thiếu nữ cắn môi tức giận định mở miệng thi phát tình địch trẻ con lã chã nước mắt, giật giật vạt áo người , uất ức"Mors...".

      quay đầu nhìn chàng trai mềm lòng" sao Jim, chị thích cậu là lòng".

      Những người ngoài cuôc thầm đưa lên ngón cái khen ta lợi hại. 1 miệng hai lưỡi phải hàng hiếm chưa từng có, nhưng dám người khác trước mặt người rồi lại quay sang tỏ tình với người bốc hỏa bên cạnh mà mặt đổi sắc kiểu này chắc chỉ có ta là can đảm.

      Thiếu nữ tức xì khói" các người cút ! Mors cần lũ đàn ông thối tha như các người" Chàng thanh niên trẻ cúi mặt rầm rì" người ta...cũng phải...". "Cũng phải..a.."thiếu nữ nghẹn họng, nếu ánh mắt có thể giết người, nhất định băm thây thằng nhãi này vạn đoạn. người đàn ông cười gằn" thôi, chấm dứt trò cười vô nghĩa này , Mors, còn kế hoạch của chúng ta...""phi, phi, kế hoạch, kế hoạch gì chứ! Chị ấy hứa đưa tôi ngắm cảnh" thiếu nữ chỉ thẳng mặt người đàn ông" ông chú già! Ông lộn xộn cái gì chứ, về nhà mà kiếm phu nhân thiếu phụ của ông mà chơi. Mors đến lượt ông mơ tưởng tới. Chỉ có tình chân thành mới xứng đáng với chị ấy thôi! Loại người như ông làm gì có được loịa tình ấy chứ! Cút , để chúng tôi yên!" hét lên, thiếu nữ phì phò, đôi mắt hồng hồng chực khóc.

      "..Chân.Thành?". nghiến răng, nhả ra từng tiếng hằn học" vậy đứa con nít như có sao?" "tất nhiên" phản bác. "hừ" ông ta mỉa mai" tại sao tình cảm của tôi gọi là chơi đùa, còn tình cảm của gọi là tùy hứng bốc đồng?" "tôi..." được lời nào, thiếu nữ ôm chặt hơn, cắn răng nuốt tiếng khóc. "Oa! Hức!" tiếng nấc vang dội làm mọi người giật mình" Mors, em chân thành mà! Em thích đàn ông nhưng em cần đàn ông,oa! Em cần chị".Thanh niên trai tráng khóc òa đáng lẽ phải khó coi lại khiến người ta thương vô cùng. Tiếng khóc đau lòng nức nở, mọi thanh cãi nhau đều im lặng chìm dưới tiếng khóc. Mọi người cảm thãy xấu hổ, cứ như bản thân bắt nạt động vật , làm việc trái với đạo đức và lương tâm vậy. thanh vang vọng, ai cũng cảm thấy chột dạ. thanh dai dẳng mọi người có chút bất đắc dĩ. thanh kéo dài, bắt đầu nóng mặt. thanh chưa có dấu hiệu ngừng lại, đỏ mặt tía tai " dừng lại thằng điên kia! mày muốn gì!!" Cả sảnh cơ hồ hét lên cùng lúc. "Người ta...à , tôi..tôi ghét mấy người" "ghét? Hừ cảm ơn nha trùng hợp là tôi cũng vậy" "hừ!" "Mấy người có cửa đâu! Cút!" " Nhãi con vẫn chưa nếm đủ mùi đời!" "oa..." "nín!" "chấm dứt được rồi đấy" "tốt! chấm dứt, các người biến "...

      Cả sảnh loạn thành đoàn. Ai cũng ham hố xem kịch vui, 3 người kia cãi lộn hăng máu, rốt cuộc cũng chẳng ai để ý, nhân vật chính đêm nay luôn giữkhuoon mặt cười lẻn ra ngoài từ bao giờ. hít hơi khí lạnh, Mors vươn vai thoải mái, nghiêng người, cho sòng bạc sau lưng nụ hôn gió rồi cất bước, vừa vừa lục lại cuốn sổ , liếm liếm môi. Nếu ai đứng gần ta lúc này đảm bảo rợn tóc gáy nghe ta lẩm bẩm" bé Anna đêm nay được, chàng Jonathan này tệ nhưng biết ta có còn ở nơi này nhỉ, hay liên lạc với Tom tốt hơn, Jack...ưm...Ken cũng rất được...chậc khó nghĩ quá..".

    3. fumeina

      fumeina Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      47
      CHƯƠNG 2:
      "A...hộc...hộc... các..vị đại thần...hộc,các vị... mệt...hộc... sao? hay...hay là chúng ta nghỉ...nghỉ giữa hiệp chút...nhé.."

      Mors ngẩng đầu lên khỏi cuốn sổ, kì quái nhìn về nơi phát ra tiếng , nhíu mày. đây là thấy cái gì thế này, phim hài sao. phía trước là chàng trai trẻ, mái tóc màu hạt dẻ, dáng người rất khá nhưng bước chạy gần như là lết xuống mặt đường, thở chẳng ra hơi mà miệng mồm vẫn chưa bao giờ ngậm lại. đằng sau là nhóm 7-8 người đuổi theo sau nhìn ra hình dạng con người nữa rồi, khuôn mặt méo mó đỏ bừng, áo quần bẩn nhếch nhác bước chân xiêu vẹo nổi nhưng vẫn ngoan cố bám theo người kia. hai bên tốc độ thậm chí còn thua cả người bộ bình thường thế mà lại có thể giữ khoảng cách đều đến ngờ. Nhìn góc độ nào cũng nhìn ra là lũ ngốc, mặc dù chàng trai kia rất hợp khẩu vị của Mors đấy nhưng còn chưa muốn bị nhìn bằng ánh mắt kì lạ như mình nhìn họ bây giờ. Cười khẩy, Mors quay lưng rẽ sang hướng khác tiếp tục công việc tìm người tình đêm nay...

      Trời càng về đêm, tuyết rơi càng dày, khí càng lạnh lẽo như đông đặc, hơi thở phả ra thành những làn khói mờ mịt. Hades vừa cụt hứng bước ra từ nhà hàng 5 sao sang trọng, sau 30 phút ngồi đàm luận cùng nữ minh tinh người Pháp, mới kinh hoàng nhận ra rằng 2 người rất hợp nhau, từ lí tưởng đến cách nhìn, từ mái tóc đến phụ nữ. Đúng vậy, mẹ nó, vừa ăn tối và tán tỉnh 1 con less. đau lòng, đêm nay sao lại xui xẻo đến thế chứ, hiếm khi có thằng điên nào đó bỏ tiền tài trợ cho ăn chơi miễn phí vậy mà..."hầy" thở dài, Hades móc ra điếu thuốc, châm lửa. Cặp mắt đào hoa chịu an phận, bắt đầu liếc ngang dọc, tìm thú vui mới.

      Lướt qua 1 con hẻm vắng, bước chân liền ngừng lại, giữ 1 tư thế bước , hai tay vẫn đút túi. Nơi khóe mắt, Hades phát bóng dáng của tệ. Quay đầu nhìn vào con hẻm, ta quyết định xem cho người đẹp. Đó là thuần chất Đông phương, bóng tối khiến nhìn khuôn mặt nhưng qua bộ trang phục màu trắng ôm sát dáng người bé vừa vặn có lồi có lõm quá to cũng quá , hợp khẩu vị .

      Nhếch mép nhìn người đẹp loay hoay luống cuống với cái thùng rác trước mặt, Hades lên tiếng:"e hèm, xin lỗi tôi có thể giúp gì được cho , người đẹp?". thoáng giật mình, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, quay đầu. Mẹ ơi khuôn mặt xinh đẹp như búp bê lại chẳng đặc sắc bằng đôi mắt hai màu đen-vàng này. Kính sát tròng à? giống lắm, nhất là cái ánh sáng màu hổ phách lập lòe kia...

      Dù sao cũng là kẻ trải đời nhiều năm, trong suy nghĩ ta rất bất ngờ thế nào ngoài mặt vẫn hề xê xích chút biểu cảm lộ ra vẻ thất thố. Thấy trả lời nhắc nhở:" người đẹp?". " muốn giúp tôi?" nhìn thẳng vào người đàn ông đối diện, mở miệng, chút e thẹn sợ hãi của tiểu thư nhà lành nên có cũng chẳng có vẻ bỡn cợt của loại con lắng lơ nhìn thấy trai đẹp, rất bình tĩnh hỏi lại. Hades đột nhiên rất hiếu kì, 1 trẻ loay hoay trong con hẻm lại chút chột dạ khi bị bắt gặp ..."đúng vậy, cần giúp gì?" đáp. trả lời ngay lập tức:" Vậy làm ơn đến đây giúp tôi leo lên cái cưa sổ kia" ngón tay chỉ vào 1 cái cửa sổ mở toang phía thùng rác. ra này muốn leo lên kia, hẳn là phải ăn trộm thế ...
      Nghĩ nghĩ, Hades tiến lên giúp đỡ, cũng muốn nhìn xem rốt cuộc muốn làm gì. Nâng lên, chui vào cửa sổ, loay hoay lúc, suýt ngã mới chui tọt vào được. Vài giây sau, ló đầu ra từ bên trong, tân trọng gật đầu:" cảm ơn, tốt ". Chưa kịp cho chui vào ta lên tiếng:" Mọi người gọi tôi là Hades, còn ?". Ngẫm chút, chợt như nhìn thấy gì từ hướng xa, trả lời:" Alice, tạm biệt" rồi nhanh chóng mất.

      Hades ngớ ra, cười cười, quay lưng, bước thẳng ra đường lớn. chân vừa đặt ra ngoài con hẻm bỗng đột ngột có luồng ánh sáng chói mắt ập vào. Nhíu mày, đưa tay lên che mặt, Hades nhận ra đây là đèn pha xe, ặc chuyện gì đây? 3 chiếc xe cảnh sát bao vây con hẻm, còi hụ xanh hụ đỏ xoay tròn nóc xe đầy thách thức. nhóm cảnh sát nhanh chóng triển khai đội hình vây bắt mà ngờ nhân vật trung tâm giữa vòng vây lại chính là . Nuốt ực ngụm nước bọt, bắt đầu đổ mồ hôi...

      Đồn cảnh sát, phòng thẩm vấn...

      Hades ngồi tựa lưng ghế, bộ dáng lơ đãng hưởng thụ. Đối diện ta bên kia cái bàn, viên cảnh sát ôm mặt đau khổ, vò đầu bứt tai như ăn phải mướp đắng. Lúc sau, viên cảnh sát ngẩng đầu lên mở miệng:" Ông thần, làm ơn khai có được hay ,chúng ta dây dưa ở đây 2 tiếng đồng hồ rồi, tôi còn phải về nhà với vợ con nữa" Hades nhếch mép:" những gì cần tôi hết, tôi và kia căn bản là quen biết, ông nhìn tôi xem, có giống kẻ điên lập bàn cúng thắp hương giũa đường như ông hả". Lại rơi vào trầm mặc, trong long viên cảnh sát gào thét, thầm lôi tổ tông 8 đời và con cháu 12 thế hệ nhà thằng nhãi này phỉ nhổ lần. Căm phẫn nguyền rủa, mà tóm được con bé kia xin nó đạo cụ trù ếm, đóng đinh cho chết tên này. hai tiếng và những gì khai là biết và chuyện về thuốc mọc tóc. Chết tiệt lão đây bị hói cần gì mày tư vấn cách dưỡng tóc làm gì, lão cũng chưa phải muốn tranh váy với vợ mà chăm chút kiểu đó. Hít sâu hơi, viên cảnh sát dằn xuống xúc động muốn giết người đứng lên ra khỏi phòng.

      Nhìn đồng hồ chỉ con số 2h34, sáng rồi, cả đêm chẳng xơ múi được gì mà còn phải ngồi trong đồn hai tiếng...chết tiệt phí cả đêm. Hades nghiến răng kèn kẹt, hình tượng thú vị của Alice trong lòng nát bấy, bây giờ chỉ là con quỉ biến thái lập bàn cúng giữa đường rồi đổ tội cho mà thôi. Đành vậy, coi như xui xẻo , hít sâu hơi hướng ra ngoài gọi:" đồng chí cảnh sát, nếu đồng chi cho tôi về quay lại đây chuyện với tôi , về hãng thuốc mọc tóc nổi tiếng lúc nãy....".

      Lúc này, tại sân bay tư nhân ở ngoại ô thành phố, 1 chiếc phi cơ sang trọng đáp xuống đường bay...

      Vừa hạ cánh an toàn chưa đến 2 phút, cửa phi cơ bật mở, cơ trưởng, cơ phó, tiếp viên, chỉ cần là động vật sống đều ùa ra ngoài đầy kinh hoàng sợ hãi. Đòan người đứng đón giật mình chưa hiểu chuyện gì xảy ra cơ trưởng nhào lên ôm 1 người đàn ông, tư thế như gấu koala leo cây nước mắt nước mũi tèm lem, run cầm cập:" cứu... cứu...". Người đàn ông bị ôm đen mặt, nếu phải vì kỉ luật của tổ chức cho phép đánh người tùy tiện cho tên cơ trưởng náy khóc ra máu. Mọi người xung quanh ai cũng nhao nhao lên ầm ĩ.

      người đàn ông trung niên tóc hoa râm lên tiếng:" có chuyện gì vậy?", rồi ông ta chần chừ, bước vài bước đến gần phi cơ. "A!" trả lời cho câu hỏi của ông là mớ hoa lá khổng lồ, dây leo ngoằn ngoèo bò ra từ các cửa. Chúng di chuyển, uốn éo như những sinh vật sống. hoảng hồn, người đàn ông trung niên hét lên tiếng, tái mét ngã mặt đất. Mọi người xung quanh ai nấy cũng đều run rẩy nhìn 1 màn này và tưởng bản thân gặp phải người ngoài hành tinh.

      Giọng ấm áp vang lên mang theo vẻ cưng chiều:" ngoan nào, mấy cưng làm lũ ngốc kia sợ kìa, dịu dàng chút nào". Theo đó, 1 chàng trai mặc áo khoác trắng dài, dáng dấp thư sinh, khuôn mặt điển trai hiền lành nho nhã, ôn hòa bước xuống cầu thang, tay vuốt ve thân 1 dây leo uốn éo nở đầy hoa ăn thịt bốc mùi. thèm để ý đến đống người run rẩy trước mắt, chàng trai điềm tĩnh ôm chậu cây chứa rễ của mớ dây leo kinh dị kia bước , những sợi đây leo ấy ngoan ngoãn bò theo chút cản trở. "Ngài...ngài..Rex..ônh chủ chúng tôi.." người đàn ông trung niên lúc nãy hoàn hồn, lắp bắp gọi. Rex quay đầu cũng thèm:" nổ đấy" cất giọng từ tốn. "Hả?" ông ta ngơ ngác nhìn bóng lưng chàng trai khuất xa mờ mịt "BÙM! OÀNH!" chiếc phi cơ nổ tung bốc lửa.

      Newyork, tại biệt thự sang trọng...trong căn phòng xa hoa thiết kế theo phong cách trung cổ pha lẫn đại...

      Người đàn ông tuổi đời chừng hơn 30 ngồi trước mấy cái màn hình máy tính trầm ngâm im lặng. gì nhưng từ bóng lưng của , thuộc hạ đứng đằng sau đều tim đập liên hồi, hận thể tông cửa chạy ra ngoài ngay lập tức.
      Lúc lâu sau, nở nụ cười nguy hiểm:" fu fu, quả nhiên là tai họa, đêm đủ kích thích...", ném tập báo cáo lên bàn tiếp:" giải quyết ". Thuộc hạ đằng sau nhanh chóng bước lên tiếp nhận:" vâng". Tay lắc li rượu màu hổ phách sóng sánh,môi khẽ nhếch:" Rất giỏi, ta muốn xem rốt cuộc các người có đủ khả năng làm việc để trả hết món nợ đêm nay , hi vọng ta thuê các người phải là vô ích...". Đôi mắt đẹp lướt qua năm tập hồ sơ bàn, nhanh chóng quay lưng bỏ .

      Hades, Alice, Mors, Romeo, Rex...những tên ngốc này là thứ sử dụng lâu dài...

    4. fumeina

      fumeina Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      47
      CHƯƠNG 3

      Rạng sáng ngày 3 tháng 12 năm 2021,...

      2 phần 3 lực lượng cảnh sát ngụ tại Las Vegas đều tập trung ở khu vực phía Nam thành phố, tiến hành điều tra vụ việc chi nhánh bang phái lớn bị phá hủy chỉ trong đêm qua. Những thành viên trong bang phái nửa hấp hối nửa bị thương. Cảnh sát tra hỏi nhưng tìm được thông tin hữu ích nào từ bọn họ, vụ án lâm vào bế tắc.

      Cùng giờ, tại đường cao tốc. 1 chiếc ô tô vá chằng vá chịt bành bạch thở ra từng cụm khói đen, bon bon 120km/h cố rời khỏi thành phố. xe chính là những thủ phạm gây ra vụ án vừa rồi. Hades miệng ngậm điếu thuốc, tay nắm vô lăng, trán nổi gân xanh sắp bùng nổ. ta sắp chịu đựng nổi cái bài hát kinh tởm mà Romeo nghêu ngao bên cạnh và con mèo Stupid bẩn thỉu chui ra từ thùng rác lượm được đêm qua nhảy múa theo điệu nhạc. Hàng ghế sau, Rex tai đeo earphone nghe nhạc, tay ôm chậu cây vừa nảy mầm nhìn ra cửa sổ, quan tâm đến Mors cố ve vãn Alice bên cạnh. Vâng, những mối nguy hại náo loạn đêm qua đều tập hợp đầy đủ chiếc xe ăn trộm già nua này.

      " Bạch...Bạch...Bạch...Xì...bụp...". Nửa đường cao tốc, cái xe khốn khổ kiệt sức, phun ra thêm vài ngụm khói đen rồi tắt máy. Cả đám yên lặng nên lời. Đây là đường cao tốc Liên Bang và vui hơn nữa là đoạn đường này có tiệm xăng. Chẳng vì lí do gì mà cả đám cùng ăn ý nhìn nhau trầm mặc. Cuối cùng Hades mở miệng thở hắt ra hơi :" Rốt cuộc vì cái gì tôi à chúng ta lại ở đây?" Rồi liếc mắt qua mang tia thiện cảm nhìn Alice :" ...Và đặc biệt, còn có cả người quen". Nghe đến đây, Mors khẽ cười hướng cho Romeo ánh mắt li kì hài hước. Rex vẫn im lặng nhưng ràng chú ý đến cuộc chuyện, đồng thời trực tiếp bỏ qua đôi mắt hình tim Alice phóng tới.

      " Thôi mà, đừng căng thẳng thế chứ, ít ra chúng ta cũng ngồi chung chiếc thuyền đấy " Mors tay chân ở yên, chốc chốc ôm eo Alice, chốc chốc khều khều chân Rex.

      " Vì ai mà lão đây lại với các người chứ, chuyện đêm qua chẳng phải do lão bị các người cuốn theo sao, mẹ nó quá vô duyên rồi" Hades than thở lời thô tục, còn đâu hình tượng người đàn ông lịch lãm cuốn hút khi đối diện với các mĩ nhân.

      " Ông đây đập phá hăng hái nhất bọn còn gì" Rex nhàn nhạt mở miệng cũng chừa cho ai mặt mũi.

      " Này! ai bảo cậu thẳng ra như thế chứ" Hades ngượng ngùng phản bác.

      " ok ok đừng về chuyện tối qua nữa, dù sao cũng chung ông chủ, sau này chúng ta còn phải hợp tác dài dài, thân thiện với nhau chút . Mà chúng ta còn chưa giới thiệu đâu đấy" Mors giảng hòa.

      " Giới thiệu? Vụ này hay à, tôi làm trước nhé! Người ta gọi tôi là Romeo, ngôn ngữ gia thiên tài, hoàng tử hiên đại 21 tuổi, đẹp trai hào hoa lãng tử, những thứ như phong lưu tiêu sái ngọc thụ lâm phong tuấn hoàn mĩ đích thị là chỉ tôi...ăn duyên dáng với tính tình cởi mở, còn độc thân, chưa có bạn , à phải rồi, xin đừng tôi nhé, tôi cầu rất khắc khe, nhưng nếu lòng dứt được muốn làm ứng viên đăng kí rồi ngồi chờ. Tiện thể số đo 3 vòng là...". "Cứ gọi tôi là Mors tôi từng phục vụ trong quân đội nay giải ngũ giờ tôi hành nghề tự do, 24 tuổi, nếu muốn hẹn hò tìm người lúc đơn cứ gọi cho tôi" Mors chen mồm cắt đứt màn giới thiệu buồn nôn của Romeo.

      " Tôi là Hades, à tất nhiên cái tên này cũng chỉ là cách người ta gọi giống các người, tôi là nhà khảo cổ học, hứng thú với đàn ông, phụ nữ và đồ cổ mới là sở thích của tôi"

      " Ái da, cái phần "phụ nữ " chúng ta giống nhau đấy" Mors hào hứng muốn bắt tay Hades. ta chán ghét đẩy ra :" nhưng cái mục đàn ông !".

      " Hửm~~~" Mors cười đầy thâm ý:" Vậy sao, tôi cứ nghĩ loại như ..." "Cắt được rồi, đừng đưa những ý tưởng hủ bại của áp dụng vào người lão đây. Còn nữa, phải ai cũng là động vật ăn tạp như ".

      "Gọi tôi là Rex, nếu lũ ngốc các người muốn làm thân với tôi quên " Rex cười cười lên tiếng:" Nhưng trong trường hợp này tôi ngại mang mấy cục thịt các người theo làm bia đỡ đạn đâu". Mors quay sang nhìn cậu ta, ánh mắt có điểm tìm tòi nghiên cứu. Romeo giật giật khóe môi, cách nào tiếp nhận lời và nụ cười ấy xuất phát cùng lúc từ người. Hades trán xuất mấy vạch đen, thầm nguyền rủa cho vận số mõm chó của mình, đại khái hiểu được, đây quả là tập hợp của lũ khốn biến thái.

      Ngó qua Đông Phương vẫn ngoan ngoãn ngồi yên nãy giờ, Hades trào phúng:" sao, tiểu thư Alice?". Alice ngẩng đầu lên, đôi mắt hai màu trong suốt như nhận ra tia bỡn cợt trong giọng của người đàn ông, chầm chậm :" Alice, gọi tôi là Alice" rồi quay người sang nơi Rex ngồi, chồm qua Mors, nắm lấy tay cậu ta:" chúng ta kết hôn ".

      Yên lặng.

      Yên lặng.

      Lại yên lặng...

      ai đổi sắc mặt cũng ai đổi biểu cảm, thời gian như ngừng trôi trong cái xe cũ nát này.

      "A....ừ...chúc hai người hạnh phúc..." Romeo cứng nhắc mở miệng.

      " ... đúng...thế này cũng quá đốt cháy giai đoạn rồi" Mors rối loạn cắt lời.

      "À vậy bách... bách niên giai..lão...mẹ tròn..con.." Hades chưa thoát khỏi mơ hồ.

      " Bậy bậy, nghĩ đến đâu rồi hả, cắt!" Mors tỉnh táo đánh thức người đàn ông còn ngẩn ngơ trong ảo tưởng.
      Cả 3 khôi phục, tiếp tục nhìn Alice nắm chặt tay Rex, bốn mắt nhìn nhau vẫn im lặng nãy giờ.

      " , bệnh à" Rex nhu hòa nhàng rút tay ra.

      Mors, Romeo, Hades:"...."

      " thích tôi?" Alice nhíu mày, vẻ mặt đau lòng.

      "Chẳng ai thích 1 đứa bệnh" Rex dịu dàng đáp.

      " Được rồi, tôi hiểu rồi.." ALice dứt khoát đến ngờ, lập tức xoay 180 độ nhào vào lòng Mors, bả vai run run nức nở:" lần thứ 163...tại sao...tại sao...". Hades xanh mặt...163 lần cầu hôn?...cái này..cũng quá trâu bò rồi...Mors chẳng thèm bận tâm mấy, lợi dụng an ủi động tay động chân kiếm chút lợi.

      " hức..hu..Alice, vĩ đại mạnh mẽ, tình cao thượng đẹp đẽ của được ghi vào thơ ca.... rất dứt khoát...tôi ngưỡng mộ .." Chẳng biết từ lúc nào Romeo lã chã nước mắt, cầm khăn giấy lau lau chùi chùi. "Oa!!" ALice có người ủng hộ, chui ra từ lòng Mors, nhào thẳng vào Romeo, cả hai ôm nhau khóc sướt mướt. " Ngoan.....hức cần khóc...chúng ta tìm gã tốt hơn cho ..." " ừm ..hu..".

      Mors và Hades hẹn cùng đưa nhau ánh mắt thấu hiểu, có cảm giác muốn tông cửa chạy trốn..Rex nở nụ cười, tay túm lấy cái đuôi con mèo nhị thể Stupid còn ngơ ngác lầm bầm" phân bón tốt, phân bón tốt".

      8 giờ 14 phút tại đường cao tốc Liên bang, cái xe chôm cũ nát chết máy, cuộc giới thiệu kì quặc diễn ra, may mắn ai nổi điên cắn người hay tông cửa xa bỏ chạy. 5 con người mới vừa quen lại có ăn ý thể ngờ.

    5. fumeina

      fumeina Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      47
      CHƯƠNG 4

      "Oa! Trời ơi, cuốc bộ cả chục cây số, nhờ bon chen cái hầm xe cả ngày trời, cuối cùng cũng kiếm được cái khách sạn" Romeo luyến thoắng nhanh mồm lao vào. Ngay sau đó là Alice nắm vạt áo Romeo, dù lời nào khoa trương nhưng vẻ mặt hào hứng đôi mắt lấp lánh cho thấy hưng phấn khó kìm nén. 1 màn xe khiến hai người nhanh chóng thân thiết, lại qua 1 hồi nhiều chuyện về truyện tranh và phim hoạt hình, liền xem nhau là tri kỉ.

      Hades bất đắt dĩ đằng sau, tận lức cách xa hai kẻ con nít hóa này chút để tránh phá hư hình tượng lãng tử của mình. Mors nhiều lời, trực tiếp sáp vào nữ tiếp tân thanh tú đứng ở cổng chào. Rex chậm rãi, từ tốn bước xuống cái xe tải có thêm vài lỗ hổng móp méo mọc ra thêm vài bông hoa.

      Sau hồi náo loạn, cả đám đứng trước quầy tiếp tân lấy phòng. Bên trong khách sạn này trừ mấy tiếp tân ngượng ngùng dám ngẩng mặt nhìn thẳng vì sức sát thương quá mạnh mẽ cơ hồ mọi người còn lại đều giương mắt chảy dãi mà nhìn về bọn họ. Đến khi 5 người và con mèo khuất bóng cầu thang, cả sảnh khách sạn liền chụm đầu bàn luận:

      " Mẹ ơi, xinh đẹp, họ là người mẫu à?" kìm được cảm thán.

      " Ui, tai họa, đúng là tai họa mà..." khác há mồm than thở :" Có được ngày này xem như làm phục vụ vài năm nay cũng đáng."

      " đặc biệt, nhìn chàng hoàng tử và Đông Phương kia xem, 2 em rất đáng đó, lại nhìn thân mật, có lẽ ..." Nữ tiếp tân xoay xoay cây bút tay, ánh mắt mơ màng lộ bản tính hèn mọn thích những chuyện tình cấm luyến.

      ông bảo vệ ỏng ẹo lắc lắc mông qua khinh bỉ :" em ? Mắt để ở đâu vậy ràng là hai dòng máu Đông Tây khác nhau đó nha." Rồi cũng chống cằm gia nhập thế giới mộng mơ:" Nhưng quả đúng là hoàng tử, ôi giấc mộng của thiếu nữ ~my dream".

      " Ài mấy đứa trẻ ngày nay biết thưởng thức, chàng tóc nâu đỏ kia mới thực nam tính quyến rũ. Nhìn xem bộ dáng kia đúng là khiến người ta dám vứt bỏ mọi thứ, nguyện dâng lên tất cả mình có cho ấy mà...".

      Cả sảnh nhất thời im lặng dồn mọi ánh mắt đa cảm xúc vào bà thím lau dọn hơn 40 vừa đặt thùng nước bẩn xuống lấy hộp phấn từ trong túi áo trang điểm lại.

      khí có phần đông cứng nhưng cũng nhanh trở lại như cũ, có người phụ họa thêm:" ưm ưm đúng đúng còn thanh niên tao nhã kia xem trời ạ nụ cười còn ấm hơn gió xuân."

      " Hôm nay may mắn, cái này người ta gọi là có thể ngộ thể cầu nha...".

      " Này phòng của họ, là tôi dọn đấy nhé, xí trước rồi đấy".

      " Đùa với tôi sao, hôm nay là phiên của tôi "

      "..."

      " Yulian, cậu sao vậy? Sao im re nãy giờ thế?" hảo tâm hỏi han. Yulian ngẩng đầu, đỏ mặt, ánh mắt lung linh mơ màng nhìn lên cầu thang, ràng là bộ dáng thiếu nữ tương tư.
      " Tớ...có lẽ rồi..."

      "..." cả đám phục vụ viên đều nhìn qua biểu tình phong phú.

      " Đừng với tớ...cậu...là kia...lúc chuyện với cậu...".

      Yulian đỏ bừng 2 tai, lấy tay che mặt :" Ôi"

      "..." đổ mồ hôi, kia cũng lợi hại.

      lầu, 5 căn phòng 101, 102, 103, 104, 105 liền sát cửa đóng chặt. Bên trong mỗi căn phòng là hình ảnh khác nhau, tất nhiên cũng đừng bất lịch đến mức soi mói vào gian riêng tư của họ. Hãy chờ khi tối đến...

      Bữa tối, nhà hàng 3 sao...

      " Mang lên, mang lên nào, bé ngoan Alice, ăn nhiều chút, món này là đặc sản đấy..." Romeo 1 miệng ngốn đầy mì ý, tay phải chộp lấy dĩa rau trộn từ người phục vụ đưa đến trước mặt Alice, tay trái rút dĩa thịt nướng trước mặt về bên cạnh mình.

      Rex ưu nhã gắp từng món từng món trong chén Romeo cướp được vào miệng, thỉnh thoảng lại thò vào dĩa của người khác.
      Mors thong thả nhai nuốt với tốc độ dã thú cắn xé con mồi, trực tiếp thả dao nĩa dùng tay ôm cả con vịt quay mà gặm.

      Công phu cao thâm nhất vẫn là Hades :" hey bồi, cho mấy cái túi, gói mấy thứ này lại cho tôi mang về" . " Cái gì? Cái gì nên! tôi là khách, khách đấy tôi trả tiền cơ mà, gói lại cho tôi, thêm món này nữa ừ...ê Romeo cậu ăn con cá hấp kia phải gói lại cho tôi luôn...".

      Mèo Stupid lắc lắc đuôi, vỗ bành bạch xuống bàn, há to miệng cố cướp cái đùi gà Mors cầm tay.

      Phục vụ nhà hàng cộng với cả thức khách xung quanh trố mắt. Người ta bảo tú sắc khả cơm, nhìn người đẹp cần ăn cũng no. Ấy thế mà xem cảnh tuấn nam mĩ nữ lang thôn hổ yết câu nệ hình tượng như vậy, thức ăn trong miệng chẳng biết là muốn nhả ra hay nuốt vào. Cả nhà hàng đồng loạt gác dao nĩa, lấy khăn lau miệng, gọi phục vụ tính tiền.

      ****** ****** ******

      " Why!!!!!!!????" Romeo gào thét trong phòng bếp, tay còn bọc cái bao tay cao su còn dính bọt xà phòng.

      " Ồn ào! Làm việc ! Hừ có tiền bày đặt ăn uống cho sang! Phi! Nhìn vẻ ngoài tưởng ngon lắm, rặt lũ ăn quịt!" 1 bếp trưởng mặt tròn râu quai nón, bắp tay cuồn cuộn vun vút dao phay hét rống.

      "..."Romeo thút thít trong im lặng, nghiêng đầu nhìn Alice gọt khoai tây bên cạnh tìm nguồn an ủi. Ai dè liếc cũng thèm liếc, Alice mím môi oán hận :" Tôi còn chưa ăn được miếng thịt nào đâu đấy...". Mors cặm cụi băm hành tây, nước mắt lã chã, băm lúc trong đống hành tây có lẫn cả vụn thớt :"Tại sao chúng ta lại ở đây?".

      " có tiền.." Hades bực bội nghiến răng, chổng mông lau sàn :" Mẹ nó! Cái nhà hàng quỉ gì mà có cả cây lau nhà! Lão đây sao lại bị hạ thấp đến mức phải dùng giẻ lau cơ chứ!!"

      " Cứ giữ nguyên tư thế đó cũng quyến rũ lắm đấy Hades " Mors ngẩng đầu lên từ mớ hành tây, đôi mắt đen tối bắn ra tia nhìn đùa bỡn.

      " Ngậm miệng! Và thu hồi cặp mắt của lại! Đồ biến thái!"

      "Tại sao ai mang theo tiền?" Alice lầm bầm.

      " Bởi tiêu hết vô sòng bạc rồi còn đâu. Chẳng phải đêm qua khi thua tới đồng bạc cuối cùng các người mới nổi điên đập phá còn gì" Romeo nhanh nhảu trả lời, lời có chút oán hận.
      " Cậu là kẻ chơi ván cuối cùng cũng là kẻ cam đoan đặt bên đỏ thắng và lôi kéo tụi này đặt theo đấy" Ném cái khăn bẩn qua, Hades cuốn tay áo muốn đánh người.

      Rex nhàn nhã, ngón tay xoay xoay li trà, thanh ôn hòa, mở miệng :" Tất cả là do lão boss thuê chúng ta nhân phẩm quá kém chịu gửi tiền đủ cho đến khi chúng ta đánh thắng" Cậu ta nhàng đổ bình mực đen lên thanh danh của người cố phủi mông cho bọn họ.

      " Đúng! Là do lão, do lão!" Romeo và Alice lập tức gật đầu phụ họa, ăn ý cùng nhau hô khẩu hiệu. Hades cùng Mors biểu tình hài lòng chung ý kiến. Nhất thời cả đám vô sỉ, mọi tội lỗi liền qui về tất cả do người kia.

      " Nhưng... vậy...ê! Sao cậu lại ung dung uống trà thế kia? Lượm đậu chứ". Có người bất mãn với nhàn rỗi ngờ của rex.

      " Tôi phải Bạch Tuyết mà lượm đậu, Stupid nó làm đấy thôi" Rex thong thả nhấp miếng trà trả lời, hất cằm hướng qua con mèo nhị thể đáng thương vung đầy đậu xuống đất.

      " Bạch tuyết đâu có nhặt đậu..." Alice sửa sai.

      " Ai chả được! "

      "Ây, cứ như con nít vậy, chỉ biết cãi nhau những thứ vụn vặt" Mors chán nản than thở như bà mẹ, cầm khăn giấy lau mắt.

      " Ê! Làm việc lũ lười! Nhanh tay lên!" Vị đầu bếp tráng kiện lúc nãy quay trở lại, tay vẫn huơ huơ con dao phay lăm le chặt chém.

      "...".

      " CÓ nghe ?! Sao mau tay mau chân lên! Này! Im lặng thế là sao! lũ ăn quịt!....Ức!" " PHẬP!!!".

      "...".

      Con dao thái hành trong tay Mors e ngại bay thẳng, sượt vào hạ bộ của vị đầu bếp, găm sâu vào tường. Đổ mồ hôi...Nhất thời, cả căn bếp yên lặng...

      "..." Hades và Rex rất ăn ý liếc nhau liền đứng dậy, 1 người chộp tay, 1 người lấy dây thừng, trong vòng 0,5 giây trói chặt vị đầu bếp hoảng hồn. Alice và Romeo rút khăn tay, lau sạch dấu vân tay của cả bọn xung quanh. Mors bẻ khóa cửa, ngoắc tay ra dấu, tư thế quan sát đề phòng. Những người khác sau loạt hành động nhanh gọn lẹ và ăn ý thể ngờ liền hóa thân điệp viên 007, lăn 1 vòng đến cửa sau tư thế cực kì chuyên nghiệp.

      " Hướng Đông Bắc 2h, có người mai phục, hướng 10h cũng vậy, tiến thoái lưỡng nan, xem ra đành phải điệu hổ li sơn rồi :" Mors sắc bén phân tích, lập tức vạch chiến lược.

      " Tốt! Điệu hổ li sơn, làm mồi ". Dứt lời, Rex nể tình, thẳng cẳng đạp Mors ra ngoài.

      "Á! Đồ..." " bộp ".

      " Mày là...đứa ăn quịt! Ai cho mày ra đây! Dám bỏ trốn !!!".

      " Ơ...bình tĩnh...nghe..oái! khoan ..còn 1 lũ chuẩn bị trốn ở trong kia kìa... mà nhìn kìa...là tụi nó đạp tôi ra mà...".

      "Hừ! Đứng lại! Đừng nhảy nữa! A! Quả tụi kia cũng muốn trốn!"

      " Bị phản bội rồi! Thân ai nấy lo!" Hades bất chấp nhổm dậy chạy trước.

      " Đồng ý" Cả bọn tán loạn, cuống cuồng tìm lối thoát.

      " Muốn chạy sao! Bảo vệ, bảo vệ đâu rồi".

      Nhà hàng 3 sao sang trọng, những bữa tối bắt mắt thơm ngon được mang lên, phục vụ cho các thực khách đêm ngon miệng. Nhã nhặn dùng dao nĩa lách cách lên món ăn nóng sốt, nhấm nháp rượu đẳt tiền trong tiếng violon cao vút...

      "Choang! Rầm! Cục tác....Á!!"

      " Xoảng! Hự! Quạc quạc quạc...Oa! Ầm! Xòa!!"

      Bang! Bang! Gào! Gào!".

      1 mớ tạp dã man phát ra từ nhà bếp. Chốc chốc có vài món đồ bay ra, đặc sắt hơn là bộ dao chặt thịt ghim thẳng vào tường. Ai mà có thể hứng thú nổi với tình hình tại chứ, chủ yếu đều là hóng hớt ngó về phía nhà bếp. Đêm nay, nhà hàng thất thu nặng những thế còn lỗ cả tiền nguyên liệu, cả tiền vật chất bị phá hoại, danh tiếng cũng tong. Ông chủ nhà hàng lúc này chỉ muốn giết người, lột sạch da lũ này rồi moi nội tạng đem bán.

      Trong cuộc rượt đuổi hỗn loạn, biết ai, vô tình hay cố ý, đổ sạch mấy chai dầu ăn, mở khóa van gas, Cũng biết là ai cố tình hay vô ý, thả mồi lửa xuống sàn nhà.....

      Và ..." BÙNG". " Ngọn lửa hừng hực bùng lên dữ dội. Cả căn bếp rực màu đỏ.

      Chạy! Chạy! Chạy! Cả đám bỏ chạy như điên lao ra ngoài như ninja Nhật trong bóng tối, kĩ năng chuồn chuồn chuyên nghiệp lưu loát nhanh lẹ quen thuộc đến bất ngờ, xem ra chạy kiểu này như ăn cơm bữa. Bỏ lại nhà hàng cháy hừng hực như 1 cây đuốc giữa trời đêm, 5 người và mèo bất chấp lao đầu vào rừng cây gần đó.

      New Zealand, khách sạn Ofo, Phòng tổng thống...

      "Hừ! là 1 đám biết điều!" Người đàn ông với đôi mắt sắc bén tắt màn hình tivi, giọng đầy tức giận. ngồi phịch xuống so fa, tay gõ gõ lên cái bàn gỗ suy tư. 1 chốc liền hé ra nụ cười nửa miệng.

      " Du! Thả ra tin tức của chúng cho những nạn nhân của chúng hôm qua, đặc biệt là bang phái bị đập nát chi nhánh".

      " Dạ!!".

      Lại đêm náo nhiệt, có vẻ ngày mai cũng tiếp tục bận rộn rồi đây...[

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :