1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tháng Ngày Tươi Đẹp - Định Tuệ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngocthach

      ngocthach Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      57
      Mới đọc cứ tưởng sv năm 2 là nam chính chứ, hiii.
      Ôi mình thích cái thể loại sinh viên này nè, thank bạn nhé:yoyo38::yoyo38:
      linhdiep17chau007153 thích bài này.

    2. chau007153

      chau007153 Well-Known Member

      Bài viết:
      146
      Được thích:
      932
      Chương 3: Triển lãm
      Edit: chau007153 (Erin MT)

      Bài phát biểu 92 năm của đồng chí nam tuần (tuần tra phía nam) Tiểu Bình, đề xuất những bước phát triển mới có tầm quang trọng. Đẩy nhanh tốc độ cải cách và mở cửa, tập trung vào xây dựng và phát triển kinh tế. “Mặc kệ mèo đen hay mèo trắng, bắt được chuột mới là con mèo tốt” trở thành trong những câu nổi tiếng nhất. Khi đó phong trào xây dựng khắp nơi cả nước nổi lên, công trình dân dụng (dành cho dân), công trình công nghiệp, các tòa nhà thương mại, tòa nhà thành phố… Các công trình đều bắt đầu khởi công.

      Cùng năm đó, hệ kiến trúc đại học H, thành lập học viện thiết kế và xây dựng kiến trúc. Chủ nhiệm khoa kiến trúc Chung Bác Thành đảm nhiệm chức viện trưởng giảng dạy lần đầu tiên.

      Sau khi học viện thành lập, sáng lập ít hoạt động mới. Trong đó đầu tiên là cuộc triển lãm dành cho sinh viên năm ba khoa kiến trúc.

      Mùa thu hàng năm sau khi khai giảng lâu, sinh viên năm ba khoa kiến trúc chọn ra trong những tác phẩm vừa lòng hoặc thích nhất của mình tham gia triển lãm. Có thể là tác phẩm tự vẽ — các bản phát thảo của họ, tranh màu nước, bột nước, thủy mặc, tranh sơn dầu, cũng có thể là tác phẩm thủ cồng, điêu khắc. Tác phẩm được giải được đưa vào thư viện – hoặc được trưng ở đại sảnh Dật Phu Quán*.

      *Nơi trung bày các tác phẩm kiến trúc nổi tiếng

      Huấn luyện quân kết thúc, Hinh Vũ cùng Nhược Thanh, Giai Tuệ triển lãm. Đến hội trường, các tản ra. Đều tự mình xem tranh.

      Hinh Vũ chậm rãi xem từng bức rồi từng bức tại triển lãm. Mỗi tác phẩm đều theo đuổi các phong cách thiết kế, vẽ khác nhau, số tràn đầy nhiệt huyết, số mộc mạc tự nhiên, số nhàng phóng khoáng. So với các bậc thầy, những tác phẩm này còn tương đối sơ sài. Nhưng, rất nhiều tác phẩm trưng bày có kỹ năng vẽ rất tốt.

      Hinh Vũ trong lòng thầm ngưỡng mộ các sư huynh học tỷ, vừa mới lên năm ba mà có thể có thành tích đáng kể như vậy, đáng để mình làm gương học tập.

      Đứng trước bức tranh thủy mặc “Yên Vũ (mưa bụi) Giang Nam” làm cho người ta dễ chịu, ánh mắt thể dời , bước chân thể di chuyển.

      Chiếc cầu bắt qua dòng nước chảy, nhìn thế nào cũng trăm mảnh (cái câu này khó hiểu quá mong các bạn thông cảm), như bức tranh nổi tiếng “nhớ lại cố hương – song kiều* (cây cầu)”. Chỉ là chưa từng có bức tranh ngôi nhà cạnh chiếc cầu bắt qua dòng nước chải xiết, như ấn tường của đối với bức tranh trước mặt này.

      Bức tranh vẽ cảnh trời mênh mong xa xa, ánh sáng ngọn núi mông lung. Gần cây cầu , nước chảy róc rách, phong cách cổ xưa. Toàn bộ phong cảnh được bao phủ trong sương mù mưa bụi.

      Hinh Vũ sinh ra trong tháng mưa rơi, từ liền thích ngắm mưa nghe tiếng mưa rơi, đối với “Yên Vũ Giang Nam” càng nhìn càng mê mẩn. Chính cũng biết, nguyên nhân thích Giang Nam là vì bài thơ nổi tiếng “Giang Nam Hảo” của Bạch Cư Dị, “Vũ Hạng” của Đới Vọng Thư, vùng song nước “Biên Thành”của Thẩm Tòng Văn? Hay truyền thuyết thanh xà bạch xà, câu chuyện về tình kinh điển?

      Mỗi lần nghe đến Giang Nam, trong đầu lập tức nhớ tới ngôi nhà cạnh chiếc cầu bên dòng nước chảy, những bức tường trắng ngói đen, sương mù dày đặt, mưa bụi mông lung. Có khi kiềm được nghĩ, nếu con người có kiếp trước, chắc chắn là thiếu nữ Giang Nam, nếu sao lại mê mẩn Giang Nam như vậy?

      Mà bức tranh trước mặt này, ràng là cảnh vùng sông nước Giang Nam trong giấc mơ của . Như từ trong mơ của Hinh Vũ vẽ ra.

      cảm thấy như ở trong bức họa Giang Nam này. ra từ trong ngôi nhà cổ xưa, bước lên cây cầu đá trơn rêu xanh. Cảm nhận gió mát mền , đắm chìm trong mưa phùn lúc lúc , nhìn khói bếp chập chờn, nghe tiếng nước chảy xiết rào rào. Hít thở khí trời ướt át, cảm thụ mền mại của vùng sông nước. Cảm giác thoải mái dễ chịu từ trong trái tim thản nhiên tràn ra.

      Hinh Vũ từ thích hội họa. Trong thâm tâm thích nhất là tranh thủy mặc. Thủy mặc xoa diệu những tâm hồn, là nơi thể tình cảm, mang đến dễ chịu tốt nhất. Bản thân nó gắng liền với tâm hồn người vẽ. Đồng thời nó cũng là loại họa pháp rất khó, phải là người rất tài năng mới chọn thể loại này.

      Hinh Vũ càng thêm tỉ mĩ quan sát bức tranh kia. Chiều cao bức tranh bố trí thích hợp và khoảng cách chiều rộng tương xứng, bút pháp thành thạo trôi chảy, xử lý sáng tối khéo léo tinh tế, rất có khí chất của Trác Nhiên*. Bức tranh gồm nhiều mặt cho thấy thần khí và hình thể, tối giản trừu tượng, thanh u đạm bạc, ý cảnh sâu thẩm.

      * họa sĩ nổi tiếng Trung Quốc.

      Trong đầu thoáng bút pháp nổi tiếng “Lục pháp”- khí vận sinh động ( xoay vần của khí làm phát sinh vận động), cốt pháp dụng bút (dùng bút phải có lực), ứng vật tượng hình (ứng với vật mà phác ra hình), tùy loại truyền thái (truyền màu phải theo loại), kinh doanh vị trí (trù liệu sắp đặt vị trí), truyền mô di tả (vẽ thay đổi theo mẫu truyền lại).

      Đồng thời còn nhận thấy, kết cấu khắp bức tranh rất đơn giản, tả cảnh đạm nhiên, dụng bút trầm ổn, ưu nhã đẹp mắt. Từ bức tranh có thể nhìn ra phẩm chất người vẽ. Nhân phẩm tốt, tính nghệ thuật cao, tính lĩnh hội cao, phong cách tốt. Cái này gọi là họa ví như người. Người vẽ được bức tranh này phải là người điềm tĩnh trầm ổn. Khi vẽ bức tranh này tâm trí nhất định là trầm tĩnh yên lặng. Cảm xúc được thể trong tranh vẽ rất chi tiết. Giờ phút này Hinh Vũ chỉ hâm mộ tài năng hội họa của , càng ngưỡng mộ trình độ nhân văn của .

      chú ý đến gốc bên phải bức tranh có bài thơ được viết phía dưới. Cúi xuống cẩn thận đọc, hóa ra là “Tâm hệ Yên Vũ Giang Nam, mộng nhiễu bích ngọc thủy hương”. Hành văn liền mạch lối viết chữ thảo lưu loát, văn chương lưu loát sinh động, trọn vẹn tự nhiên, xinh đẹp phóng khoáng. Quả nhiên thơ họa kết hợp càng tăng thêm sức hấp dẫn.

      Thơ hay, tranh đẹp. Đúng là tình thơ ý họa. Chữ ký rất sinh động và khí chất dưới bài thơ – Hà Mạnh Phi. Bức tranh có tên “Giang Nam”. Hinh Vũ trong lòng khỏi hưng phấn: bức tranh Yên Vũ Giang Nam đẹp, ngôi nhà cạnh cây cầu bên dòng suối hòa hợp, cái tên Hà Manh Phi đầy khí chất!

      Bức tranh này phảng phất loại hấp dẫn kỳ lạ, khiến người ta say sưa. Hinh Vũ cảm thấy mình bị ảnh hưởng bởi tranh thủy mặc, tâm trạng điềm tĩnh. yên lặng cảm nhận trong lành tươi mát của bức tranh, tiếp thu lịch lãm thanh nhã trong bức tranh. Mọi cảnh vật xung quanh yên tĩnh, thời gian như ngừng lại. Tập trung hưởng thức đến cảnh giới “Tâm nước trong nguyệt, ý định thiên mây”. Quá đổi ngạc nhiên mừng rỡ thân thể khẽ rung, xúc động khó có thể dùng từ gì để hình dung, lặng lẽ nên lời.

      “Sao nãy giờ cậu nhìn bức tranh này hoài vậy?” Nhược Thanh đến.

      Hinh Vũ phục hồi lại tinh thần, “Cậu hãy nhìn bức tranh này” hưng phấn nắm lấy tay Nhược Thanh, chỉ cho ấy bức tranh trước mặt.

      “À, ngôi nhà cạnh cây cầu bên dòng suối. Cũng tạm được”.

      “Chỉ tạm được?” Hinh Vũ mở to hai mắt.

      “Tranh này vẽ theo phong cách chấm phá truyền thần*, tớ thích lối vẽ tỉ mĩ” Nhược Thanh căn bản chưa nhìn kĩ, càng đừng đến chuyện cảm nhận (lĩnh hội)

      *là phong cách có đường nét đơn giản, phác họa nên chất liệu và ngụ ý của cảnh vật.

      Hinh Vũ trong lòng có chút thất vọng. Vừa lúc thấy Giai Tuệ xem bức tranh bên cạnh. Hinh Vũ vội kéo nàng qua đây, “Cậu xem bức tranh này ”.

      “Uhm, cũng tệ lắm” Giai Tuệ tùy ý .

      Hinh Vũ hết sức ngạc nhiên. Giai Tuệ là Giang Nam, nàng nhìn ra yên tĩnh đạm mạc của cảnh vật trong bức tranh? nàng cảm nhận được linh động của thời gian và gian? Hinh Vũ hết sức buồn bực, ràng cảnh vật trong bức tranh này được vẽ cách sống động. còn nghĩ rằng bất cứ ai nhìn bức tranh này, đều có suy nghĩ giống , như cảm hứng gió xuân mưa phùng, cảm nhận cảnh yên lặng thanh nhã.

      “Cậu cho rằng rất đẹp sao?” Giai Tuệ hỏi.

      Hinh Vũ ngây người chút, gật gật đầu. vốn định muốn gì đó, nhưng lại tìm ra từ nào để hình dung. ra là thể nên lời.

      “Bọn tớ xem xong rồi, còn cậu?”.

      “Tớ cũng gần xong rồi, chờ tớ mấy phút, rồi chúng ta cùng ” Hinh Vũ hoàn toàn biết mình đứng bao lâu trước bức tranh này.

      bàn mỗi tác phẩm trong triển lãm có sổ ghi chép viết lại lời nhắn. Hinh Vũ chút suy nghĩ mở sổ ghi chép viết bốn chữ “Ý viết tâm mộng”. Cảm ơn vị sư huynh chưa từng gặp mặt vẽ bức tranh thủy mặc chấm phá truyền thần từ trong giấc mơ của .

      Sau đó xem nhanh qua các bức tranh còn lại trong triễn lãm. Quả có bức nào vào tâm trí nữa, trong lòng vẫn luôn nghĩ đến bức “Giang Nam” kia, bức tranh thủy mặc đó tràn ngập trong tâm trí .

      Sau nhiều ngày, Hinh Vũ luôn nghĩ: sư huynh tên Hà Mạnh Phi, có tài năng hơn người, đúng là thiên tài. Tuổi còn trẻ, mà có thể vẽ Yên Vũ Giang Nam xuất thần như thế, rất xúc động. biết hình dáng của ra sao? Chắc biết, bức tranh của ành, có thể làm học muội sinh ra cảm giác tốt đẹp đến lạ thường.

      Hết chương 3

      Lải nhãi: trời ơi làm chương 3 này cực quá mất.

      Ta sửa mấy chương trước đàn thành sư huynh nha tại ta beta lại chương 3 để đàn thấy kỳ kỳ
      LILi, quỳnhpinky, 10124 others thích bài này.

    3. ngocthach

      ngocthach Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      57
      Bạn tốc độ quá , là thích. Cố gắng lên nha, chắc 2 nhân vật chính sắp chính thức gặp mặt rồi..la la la
      chau007153 thích bài này.

    4. chau007153

      chau007153 Well-Known Member

      Bài viết:
      146
      Được thích:
      932
      Chương 4: Cuộc thi
      Giữa những năm 90, xã đoàn trong trường học nhiều lắm. Chủ yếu là mỗi viện của các khoa tự tổ chức số hoạt động.

      H là trong những trường đại học có hệ thống toàn diện. Vì lý do lịch sử, vẫn luôn chú trọng đến ngày lao động. Ngành khoa học tự nhiên, kỹ thuật và nhân văn rất khác nhau. Kiến trúc học cùng ngành kỹ thuật và nhân văn, cả hai nhấn mạnh tiến bộ công nghệ và sáng chế công nghệ, nhưng cũng đòi kiến thức sâu rộng và chuyên môn học thuật. Hơn 2000 năm trước, “kiến trúc thập thư” của kỷ sư La Mã Vitruvius* nêu : “kiến trúc sư phải viết giỏi, hiểu cách vẽ bản đồ, thông thạo về hình học, biết sâu về lịch sử, chịu khó nghe triết học, hiểu nhạc, đối với y học cũng cần phải biết, hiểu kiến thức các học giả trình bày và phân tích, có kiến thức về thiên văn học”.

      *Cuốn sách trình bày các nội dung cơ bản và lý thuyết cơ bản về kiến trúc.

      Vì kích thích sinh viên học nhiệt tình các môn văn hóa, tháng mười hàng năm học viện xây dựng kiến trúc tổ chức cuộc thi cho tân sinh viên các khoa.

      Cuộc thi áp dụng phương thức loại bỏ. Sau khi trải qua thi đua khốc liệt ở vòng đấu loại đến cuộc thi ở vòng bán kết, khoa kiến trúc sau khi trổ hết tài năng trong mô hình công trình bằng gỗ, tiến vào trận chung kết. 7h ngày 10 tháng 10 trận chung kết quyết định tổ chức tại 201 lầu 5 phía tây. 201 lầu 5 phía tây là giảng đường lớn nhất, có thể chứa 500 người.

      Ngoài số cán bộ sinh viên, ai biết, đề thi hai năm nay là Mạnh Phi ra đề. vẫn luôn được Chung viện trưởng đánh giá cao và quý. Năm trước Chung viện trưởng tự mình mời ra đề. đồng ý.

      Chỉ là rất ít tham gia vào bất kỳ hoạt động nào. Cuộc thi năm trước, đến xem. Vòng đấu loại, bán kết cũng thấy. Ngày diễn ra trận chung kết cũng dự định .

      Thượng Đông : “ xem trận chung kết ”.

      “Quên ”.

      “Cậu ra đề, chẳng lẽ chút cũng tò mò? muốn biết chút trình độ của tân sinh viên sao?”.

      “Cậu xem cũng như nhau, tớ ”.

      “Tớ nữ sinh kia, đêm nay chắc chắn . Cậu giúp tớ nhìn xem”.

      “Khi nào cậu theo đuổi con mà cần người khác góp ý?” Mạnh Phi có chút ngạc nhiên.

      “Người này giống. Cậu nhìn biết”.

      Mạnh Phi vẫn còn do dự. Thượng Đông bắt đầu vội : “Coi như giúp em ”.

      Thượng Đông là bạn thân nhất của . Rất hiếm mở miệng cầu xin . Cậu ta như vậy, . Mạnh Phi gật đầu đồng ý.

      Nam sinh khoa kiến trúc ở tòa 4 phía Tây ký túc xá. Hàn Thượng Đông, Hà Mạnh Phi, Đổng Triết Bình và Cố Văn Kiệt cùng phòng 205. Tất cả đều năm ba. Tòa 4 phía Tây chỉ có 4 tầng. Họ vẫn luôn ở phòng này, chưa bao giờ thay đổi.

      Tình cảm bốn người đặc biệt tốt, hầu như có chuyện nào dấu diếm. Thượng Đông kể với bạn cùng phòng, hôm nay quen học muội, đối với có cảm giác đặc biệt. Chỉ là nghĩ từ chối giúp khiêng hành lý, làm có chút vui.

      Trong tháng, Mạnh Phi, Triết Bình và Văn Kiệt thỉnh thoảng nghe cậu ta nhắc đến nữ sinh kia. Các câu ngoài là: “ sân thể dục tớ gặp ấy tập huấn quân ” “Tớ nhìn thấy ấy ăn cơm trong nhà ăn” “Ở phòng đun nước tớ nhìn thấy ấy múc nước” “ ra ấy học ở lớp chuyên 8” “Hôm nay ấy cũng xem trận đấu”…

      Triết Bình và Văn Kiệt đều gặp qua. Chỉ có Mạnh Phi còn chưa biết trông như thế nào. Thượng Đông luôn có duyên với con . Chưa bao giờ Mạnh Phi thấy cậu ta như thế, như động lòng. Trong lòng khỏi có chút ngạc nhiên.

      Thượng Đông làm trong hội công tác sinh viên. Bởi vì để giúp chuẩn bị cuộc thi, ăn cơm chiều xong, sớm lầu 5 phía Tây.

      Mạnh Phi, Triết Bình và Văn Kiệt khi ba người đến, chỗ ngồi ở giảng đường đầy hơn phân nửa. Họ tìm thấy chỗ ngồi ở phía sau, để lại chỗ cho Thượng Đông.

      Lúc này Thượng Đông đứng phía trước giảng đài, cùng hai sinh viên mới chuyện. mặt mọi người mang vẻ lo lắng. Sau đó có nam sinh trong đó xuống bệ giảng, loay thoay tìm người, vội gì đó. chuyện với cậu ta, phần lớn cậu ta lắc đầu xua tay. Nam sinh kia vẻ mặt thất vọng.

      Thời gian trận đấu gần đến, ngoài cửa ngừng có người vào. Lúc này bốn phòng 703 đến. Vừa vào tới cửa, bị trưởng lớp ngăn lại.

      “Mạc Tông Minh đột nhiên bị bệnh, thi được”.

      ?” Giai Tuệ thể tin được.

      “Trời ạ” Nhược Thanh gần như đồng thời lên tiếng.

      “Vậy bây giờ làm sao bây giờ?” Hinh Vũ cũng rất lo lắng.

      “Có ai trong các cậu có thể lên thi ?” vẻ mặt trưởng lớp chờ mong.

      Nhược Thanh, Thu Hồng và Giai Tuệ ai lên tiếng.

      Chỉ có Hinh Vũ hỏi: “Những người khác ai lên sao?”

      “Tớ vừa mới hỏi, ai chịu lên thi” trưởng lớp . Vừa rồi ta hỏi các nam sinh trong lớp. Kết quả Trương Tam đẩy Lý Tứ, Lý Tứ đẩy Vương Ngũ, ai đồng ý. Kỳ thực, nếu cho con trai ngượng nghịu lên thi, vận mệnh so với con còn sớm chết hơn.

      tìm thấy người thay thế như thế nào?”

      “Chúng ta hai người đấu với bọn họ ba người” trưởng lớp là trong hai người đó.

      “Vậy , tớ lên thi ” Hinh Vũ nhìn mặt trưởng lớp trắng bệch, tình nguyện đứng ra. Hơn nữa, nếu chỉ có hai người giống bộ dáng gì đây?

      tốt quá, cảm ơn cậu” lớp trưởng thở phào hơi. Mặc kệ Nhậm Hinh Vũ có thể trả lời bao nhiêu câu hỏi, có người ngồi ở chỗ kia là may rồi.

      Phía trước giảng đường đặt hai cái bàn đối diện nhau, cách nhau tương đối xa. Sau mỗi cái bàn có ba cái ghế dựa, chuẩn bị cho ba người thi đấu mỗi đội.

      Thời gian trận đấu đến, Hinh Vũ và trưởng lớp về phía bàn bên phải. Nhược Thanh, Thu Hồng và Giai Tuệ về hướng kháng đài.

      Vào thời điểm này, 201 gần như chỗ ngồi đầy. Sinh viên năm nhất đại học hầu như đến. Có nhiều sư huynh năm cao hơn cũng đến. Đương nhiên họ đến xem các học muội.

      Thượng Đông đến gia nhập cùng nhóm Mạnh Phi, Triết Bình và Văn Kiệt.

      Triết Bình hỏi: “Vừa rồi xảy ra chuyện gì?”.

      Thượng Đông trả lời: “Có người trong đội đột nhiên bị bệnh. May mắn có Nhậm Hinh Vũ bằng lòng thế chỗ”.

      Mạnh Phi nhìn vừa mới ngồi bàn thi đấu. ra là , vào cuối tuần trước tại lối vào cửa hàng xém chút nữa đụng vào kia.

      Trong đầu khỏi lên tình cảnh ngày đó: hai người đối mặt nhau, nhìn vào đôi mắt to cực kỳ xin đẹp. Vô cùng sáng ngời trong suốt, ánh mắt trong suốt như nước, tràn ngập tâm trí .

      Lúc ấy nhìn , dường như có khắc thất thần. Mạnh Phi biết mình có chút ảnh hưởng đối với các . Cũng quen phản ứng của các ấy sau khi nhìn vào đôi mắt . nhìn thấy riết cũng quen dần.

      nghĩ đến, giây tiếp theo đồ tay đều bị rớt xuống. Nhìn đồ đạt rơi đất, Mạnh Phi biết là học muội mới vào trường. nghĩ muốn ngồi xuống giúp nhặt lên, nhưng… chỉ đứng ở đó, chờ .

      Khi ngẩng đầu lên, vẻ mặt có chút bối rối, mặt có chút ửng đỏ nhàn nhạt. Điều thu hút là ánh mắt của . nên lời, rất khác với mọi người.

      ra, tên là Nhậm Hinh Vũ. Đột ngột như vậy mà có thể lên, rất có dũng khí.

      Đối với cuộc thi học viện rất xem trọng, viện trưởng bí thư đều đến xem trận đấu. Trước trận đấu, Chung viện trưởng phát biểu. Ông hoan nghênh các tân sinh viên, hy vọng cuộc thi này có thể làm mọi người thích nghi với cuộc sống đại học tốt hơn. Đồng thời, khuyến khích mọi người ghi nhớ khẩu hiệu của trường: “Đoàn kết, thực tế, nghiêm túc, vươn lên”, nâng cao văn hóa hàng ngày, để tương lai trở thành kiến trúc sư xuất sắc, trở thành kỹ sư có nền tảng vững chắc.

      Sau đó trận đấu bắt đầu, quy tắt của vòng đấu loại và bán kết giống nhau. Bao gồm các câu hỏi bắt buộc cả đội và toàn đội trả lời. Mỗi cá nhân đều trả lời câu hỏi và đội chọn ra đáp án đúng nhất. Trả lời đúng cộng điểm, sai trừ điểm.

      Bởi vì từng câu hỏi có thời gian trả lời nhất định, nên tiết tấu trận đấu rất nhanh, từ đầu tới cuối sôi nổi hồi hộp, vì số điểm hai bên vẫn luôn sít sao, hết sức gây cấn.

      Từ “Họa thánh” đến “Lối chữ khải”, từ “Tứ thư ngũ kinh” đến “Ngũ lục luật”, từ “Điệu Valse” đến “Hòa chi phụ”, từ thời kỳ phục hung Ý đến tác phẩm ba hùng của Liệt Phu, từ bốn cao ốc lớn nhất Trung Quốc đến bảy kỳ quan thế giới, từ “Ngã tư cố ngã tại” đến “Trang chu mộng điệp”… Chủ đề bao gồm văn hóa, nghệ thuật, mỹ học, giáo dục, triết học, quốc học, lịch sử, các nhà nhân văn văn hóa lớn Trung Quốc.

      Từ khi ngồi bàn thi đấu, Hinh Vũ liền thu hút chú ý của mọi người. Vì giống những người khác. Mặc khác các thí sinh dự thi đều thấy được khẩn trương cùng phấn kích. Có người ngồi đứng yên. Có bồn chồn, cũng có người có ánh mắt sắc bén. Chỉ có hờ hững ngồi chỗ kia, thực bình tĩnh. giống như sinh viên năm nhất, nhìn như là quen với các trường hợp ở những nơi đông người. Khi bắt đầu trả lời, càng làm hội trường chấn động.

      trả lời về câu phật giáo “Thập ác” (10 tội ác nặng nhất): “Về thân có ba tội: giết hại chúng sanh, hai trộm cướp đồ vật của người, ba là hành dâm với vợ người; về khẩu (miệng) có bốn: dối, hai thô tục, ba đâm thục chia rẽ gây hận thù, bốn lời ác độc, nguyền rủa người khác; về ý có ba tội: tham lam, hai oán hận, ba si mê ngu muội”.

      Ngoài ra còn : “Lão Thạch thiểu thạch (thạch: đá), hai nhà hội họa chuyên vẽ về đá; tiền sơn hậu sơn (phía trước là núi phía sau là núi), hai ngọn núi (hai nhà hội họa chuyên vẽ núi) xen lẫn nhau cao chót vót” tác phẩm tiêu biểu lão thạch thiểu thạch, còn dừng lại ở đó. “Lão thạch là Tề Bạch Thạch, tác phẩm tiêu biểu “Mặc hà”, “Oa thanh thập lý xuất sơn tuyền”; thiểu thạch là Phó Bão Thạch, tác phẩm tiêu biểu “Lan đình hồ”, “Lệ nhân hành”; tiền sơn là Hứa Địa Sơn, tác phẩm tiêu biểu “ sơn linh vũ”, “Chuế võng làm phiền chu”, “Nguy sào trụy đồng”, “Lý học sử”; hậu sơn là Âu Dương Sơn, tác phẩm tiêu biểu “Nhất đại phong lưu” gồm năm bộ: “Tam gia hạn”, “Khổ đấu”, “Liễu Ám Minh”, “Thánh địa”, “Vạn năm xuân”.”

      Trận đấu gần đến phút cuối, điểm số hai bên bám nhau rất chặt chẽ. Rất nhiều người chú ý tới bất kể là trả lời hay tranh quyền trả lời, chỉ có Nhậm Hinh Vũ chưa mất lỗi nào. này rất khác thường. thực tế, nếu có hai người bạn cùng lớp của mất nhiều lỗi, tại hẳn là khoa kiến trúc dẫn đầu ít.

      Cả buổi Mạnh Phi đều chăm chú theo dõi , có vẻ đẹp quyến rũ, nhưng người có nét đẹp trong sáng hấp dẫn, làm mọi người thể dời tầm mắt.

      cảm thấy kỳ lạ. hai mươi tuổi, chưa bao giờ bị người khác phái hấp dẫn.

      Người chủ trì bắt đầu đọc câu hỏi cuối cùng: “Hình dáng rắn là đường cong đẹp nhất – đây là chuyên gia mỹ học nào ra? A-Bối Lỗ Tư, B-Ba Hi, C-Khắc La Tề, D-Hà Già Tư”

      Toàn bộ thí sinh dự thi đều nhíu mày. Thời điểm này hai bên điểm số bằng nhau. Trả lời đúng thắng, sai thua. đội nào dám hành động thiếu suy nghĩ.

      Trả lời câu hỏi trong 30 giây, bộ đếm thời gian từng giây trôi qua. Mọi người đều hồi hộp, ánh mắt Thượng Đông, Mạnh Phi nhìn chằm chằm vào Nhậm Hinh Vũ. Mày nhíu lại, tập trung suy nghĩ, dáng vẻ chuyên tâm của hết sức run động lòng người.

      Thượng Đông cảm thấy tiếc cho . Quả thực cây này quá khó, cũng biết câu trả lời.

      Mạnh Phi thầm nghĩ, ra cũng có câu biết.

      Ai đều ngờ rằng, ngay lúc bộ đếm thời gian sắp đến số 0 kia, Hinh Vũ đột nhiên giơ tay lên rung chuông, thái độ kiên quyết.

      Người chủ trì nâng tay “Nhậm Hinh Vũ”.

      “D-Hà Già Tư” thanh của lớn, nhưng đặc biệt ràng.

      Người chủ trì nhìn đáp án trong tay, nhanh chậm “Đáp án..” ta hắng giọng cất lên.

      Trái tim hàng trăm người treo lên trung…

      Ngoại trừ Mạnh Phi. cảm thấy khó tin. có thể đặt cược hề biết đáp án. này lá gan lớn!

      “Chính xác” người chủ trì tiếp.

      Mọi người thấy Hinh Vũ đột nhiên nắm chặt hai bàn tay rồi cùng lúc bỗng chốc đập bàn, mạnh . Sau đó nở nụ cười.

      phải cười với ai, chỉ là mình cúi đầu mỉm cười. Nụ cười kia thản nhiên giương ra, ngọt ngào nhàng, nhàn nhạt ôn nhu, phát ra từ đáy lòng. Đó là niềm vui nguyên thủy nhất, nụ cười trong sáng nhất. Lúc mọi người nhìn thấy, đúng là vô cùng rực rỡ.

      Hơn nữa, hơn nữa, mặt lại xuất hai lúm đồng tiền tròn tròn, lay lay động động. Khiến nụ cười vô cùng chói mắt.

      khắc kia, gần như hết thảy nam sinh đều nhìn đến ngây người.

      Đối với Thượng Đông mà , gặp qua núi, gặp qua nước, chưa từng thấy qua người nào cười động lòng như thế. Trong lòng nóng lên, sau đó trận run lên.

      Trăm hoa đua nở cũng kém hơn nụ cười của nàng. Hôm nay Mạnh Phi cũng hiểu được những lời này.

      thực tế, loại cảm giác này vượt xa dự đoán hai người bọn họ. Nếu nụ cười có thể say, trong giờ phút này giảng đường mọi người đều ngã xuống; nếu tiếng tim đập có thể nghe thấy, giảng đường giờ phút nảy tiếng vang đây trời.

      Sau giây, mọi người tỉnh táo lại “Ha, chúng ta thắng!” cùng “Ai, đáng tiết!” đồng thời bùng nổ.

      Thượng Đông, Mạnh Phi mấy người bọn họ cũng đều tỉnh táo lại, vui vẻ ra mặt “ hổ danh là học đệ học muội, vì khoa chúng ta mang lại vinh quang”.

      Thượng Đông quay sang hỏi Mạnh Phi: “Cậu xem, câu cuối cùng kia, ấy biết đáp án ?”.

      Mạnh Phi thành : “Chắc là biết”.

      Thượng Đông tin: “ thể nào? Lá gan cũng quá lớn”.

      Mạnh Phi điều gì nữa. Trong tâm có thi thư (thơ ca và văn học) hiển nhiên hơi thở đầy tinh hoa. cảm thấy người phát ra ánh sáng, khi đứng lên cả người đều sáng chói. Tài năng khi tuổi còn trẻ như thế, bình tỉnh, hơi thở trầm ổn, thực khó gặp.

      Chẳng trách có khí chất như vậy. lạ gì lần đầu tiên gặp ánh mắt có gì đó bình thường. chỉ có kiến thức rộng, cũng có dũng khí và quyết đoán hơn người. Trong lòng khâm phục .

      Đương nhiên Hinh Vũ biết, đêm đó, nụ cười dịu dàng thản nhiên của , khắc vào trái tim của nhiều nam sinh, bao giờ có thể gỡ xuống.

      Đêm đó, trong phong rất nhiều nam sinh chuyện, đều về “Chân nhân bất lộ tướng” “bổng nhiên nổi tiếng”. Nhưng ai bàn luận nụ cười của . Đó là bí mật mền mại trong lòng mỗi người. 205 tòa 4 cũng giống nhau.

      nằm chuyện, cuối cùng Mạnh Phi cũng nhớ tới, hỏi Thượng Đông: “Nữ sinh kia cậu thích có đến ? Cậu quên chỉ cho tớ nhìn”.

      Trong bóng đêm nghe thấy Thượng Đông trả lời: “Chính là Nhậm Hinh Vũ”.

      Mạnh Phi ngẩn ngơ. Là ? ra là !… Ánh mắt Thượng Đông rất tốt! , đương nhiên vui mừng thay cậu ta.

      Hết chương 4.


      LILi, quỳnhpinky, 10122 others thích bài này.

    5. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      nam 9 tàn tật ,thâm tình truyện nhàng nhưng ko kém phần hấp dẫn , lên :th_63::th_63::th_63:
      quỳnhpinkychau007153 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :