1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tháng Ngày Tươi Đẹp - Định Tuệ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chau007153

      chau007153 Well-Known Member

      Bài viết:
      146
      Được thích:
      932
      [​IMG]
      Tác giả: Định Tuệ
      Thể loại: đại, thâm tình, nam chính tàn tật
      Số chương: 76 chương luôn ngoại truyện
      Editor: chau007153 (Erin MT)
      Nguồn raw: http://www.jjwxc.net/onebook.php?
      Nguồn convert: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=78454
      Tiến độ: 2 chương/tuần
      Ngoài Cungquanghang mình còn đăng tại https://erinmt.wordpress.com
      Vì mới lần đầu edit truyện nên có nhiều thiếu sót mong các bạn thông cảm và rất mong nhận được phản hồi, đóng góp ý kiến nhiệt tình của các bạn để mình có động lực để edit.
      Văn án
      Từ trường học đến khi vào xã hội, câu chuyện về lòng thương, tình cảm, nghiệp.

      Để hát bài, bài hát cổ xưa

      hát nhàng, em chầm chậm hát theo nhé

      Em có còn nhớ , những mơ mộng ngày trước

      Những tháng ngày tươi đẹp, và ngập tràn hi vọng

      Đôi ta vì lý tưởng, cùng trải qua khó khăn

      Chúng ta cùng khóc, và cũng cùng cười

      Em có nguyện ghi nhớ, ghi nhớ tới suốt đời

      Mục Lục
      C1--C2--C3--C4--C5--C6--C7--C8--C9--C10--C11
      C12--C13--C14--C15--C16--C17--C18--C19--C20--C21--C22
      C23--C24--C25--C26--C27--C28--C29--C29--C30--C31--32
      C33--C34--C35--C36--C37--C38--C39--C40--C41--C42--C43
      C44--C45--C46--C47--C48--C49--C50--C51--C52--C53--C54
      C55--C56--C57--C58--C59--C60--C61--C62--C63--C64--C65
      C66--C67--C68--C69--C70--C71--C72--C73--C74--C75--C76

      Last edited by a moderator: 3/6/15
      Băng Phong, quỳnhpinky, 10125 others thích bài này.

    2. chau007153

      chau007153 Well-Known Member

      Bài viết:
      146
      Được thích:
      932
      Chương 1: Khai giảng
      “Vẫn còn chơi điện thoại à, sao còn chưa xuống xe vào trường?” Khi chiếc xe hơi màu đen dừng lại tại trường đại học H, Vương Tú Ninh hỏi lại lần nữa.

      “Mẹ, phải chúng ta rồi sao? Vả lại, những người khác, có người ở vùng xa xe lửa đến, con được đưa đến tận cửa trường, bị trễ đâu.”

      “Nếu để Tiểu Trương mang vali vào giúp con?”

      Hình Vũ liếc mắt nhìn Tiểu Trương thân trang phục quân đội màu xanh. “Mẹ, cần đâu, mẹ yên tâm họp , đừng để muộn”. xong nhanh chóng mở cửa xe xuống.

      “Mẹ còn thời gian…”

      Từ sau xe, Tiểu Trương lấy vali ra. Hinh Vũ “cảm ơn” xong rồi nhận lấy. Sau đó vẫy tay chào tạm biệt mẹ mình.

      Vương Tú Ninh ngồi trong xe, cười vẫy tay, mắt có chút ươn ướt.

      Hinh Vũ mang túi xách, kéo vali vào cổng trường đại học H. Trước mặt… lớn như tòa kiến trúc kiểu Xô-Viết cổ xưa.

      Trong lòng kiềm được vui sướng. Bắt đầu từ hôm nay, là sinh viên đại học.

      khó để báo danh có mặt. Chỗ báo danh được bố trí trước thư viện. Hinh Vũ trong đám người vội vàng chen lấn qua, rất nhanh tìm được bàn của khoa kiến trúc. Xếp hàng đợi mười mấy phút, đến lượt . Trình lên giấy thông báo trúng tuyển cùng với số giấy tờ khác sớm chuẩn bị. Điền phiếu đăng ký. Cuối cùng nhận chìa khóa phòng ký túc xá. Tòa nhà 11 phía Tây, phòng 703.

      Chỗ báo danh về tình trạng cá nhân khác gì khi nãy. Trước bàn báo danh có giáo viên phụ trách hướng dẫn đăng ký. Có vài người đứng phía sau giáo viên, có vẻ như là cựu sinh viên của trường, hỗ trợ những sinh viên mới nhập học.

      Hinh Vũ vừa làm xong thủ tục, liền có sư huynh tới “Chào em, chào mừng đến với khoa kiến trúc”. Thanh thà trầm thấp. Tiếng phổ thông chuẩn rất êm tai.

      Hinh Vũ vóc dáng rất cao, nhưng vẫn phải ngẩng đầu lên nhìn . mặc áo sơ-mi trắng, quần màu lam. Mặt mỉn cười, lộ ra hàm răng trắng đều. Màu da lúa mạch, ngũ quan tuấn tú, dáng người cao ráo. rất đẹp trai phóng khoáng, rất có khí chất. Ánh mắt sáng ngời, nét cười ấm áp khiến người khác cảm thấy dễ chịu.

      “Cảm ơn” Hinh Vũ nhã nhặn tự nhiên trả lời.

      “Để giúp em mang hành lý đến ký túc xá?” Nụ cười của hòa ái dễ gần.

      “Em là người bản địa (vùng này), đồ đạt nhiều lắm, em có thể tự mình mang ”. Nghĩ đến cuối tuần về nhà, hôm nay Hinh Vũ chỉ mang theo cái vali.

      Sư huynh tỏ vẻ ngạc nhiên, lập tức cười “Em cần khách sáo, bọn là người hỗ trợ giúp đỡ các tân sinh viên”.

      “Em đâu khách sáo, đồ đạt của em rất ít. giúp đỡ các tân sinh viên khác ”.

      Sư huynh lại nhàng cười, nhắc nhỡ “là tầng 7”.

      Hinh Vũ đột nhiên nhớ vừa rồi giáo viên giao chìa khóa phòng “tòa nhà 11 phía Tây, phòng 703”. Trong lòng có chút do dự, nhưng rất nhanh vẫn “Nhiều người tới báo danh như vậy, đồ đạt các bạn tân sinh viên khác càng nhiều”. nhìn thấy phần lớn tân sinh viên mang rất nhiều đồ đạt đến. Các bạn sinh viên nơi khác đến mang theo quần áo bốn mùa và cả chăn đệm giường, vì thế đồ đạt rất nhiều.

      Sư huynh trầm ngâm nhìn , rồi mỉn cười “Vậy cũng được”. Sau đó chỉ cho đường đến ký túc xá tòa 11 phía Tây, với như thế nào cách chi tiết. Cuối cùng dặn dò “tòa 11 phía tây là ký túc xá phía tây cao nhất, tổng cộng 7 tầng. qua khuôn viên Xuân Xanh, chính là khu ký túc xá phía tây. Em thấy ngay tòa nhà cao nhất”.

      Hinh Vũ cảm ơn lần nữa, sau đó kéo vali theo hướng mà sư huynh chỉ.

      Sư huynh nhìn bóng dáng vài giây, rồi quay lại trợ giúp các tân sinh viên khác.

      Từ lâu nghe trường đại học H rất lớn, hôm nay nhập học, Hinh Vũ vẫn hết sức ngạc nhiên. Vừa rồi vào cổng trường, nhìn bảng hướng dẫn ven đường, hỏi hai bạn đồng học, mất mười đến hai mươi phút bộ mới đến được trung tâm thư viện của trường. Bây giờ về phía tây, lại mất phen lặn lội đường xa.

      May mắn trong sân trường nhiều cây xanh um mát mẻ, phong cảnh tuyệt đẹp. Hinh Vũ vừa vừa hưởng thức.

      Vừa vào cổng trường, liền ngửi thấy hương hoa quế thoang thoảng trong khí. Càng về phía tây mùi hương ngày càng đậm, thấm vào lòng người. Khi ngang qua khuôn viên Xuân Xanh, nhìn thấy trong khuôn viên trồng cây hoa quế, nhiều hoa quế nở màu vàng rực cây. Tâm tình Hinh Vũ ngày càng tốt.

      Tòa 11 thực nổi bật tại khu ký túc xá phía tây. Sau khi qua khuôn viên Xuân Xanh, có thể nhìn thấy nó.

      Ngày đầu tiên mà Hinh Vũ phải dốc sức lên tầng 7. Dĩ nhiên ký túc xá sinh viên có thang máy. Tay lên tầng 7 còn mệt, huống chi còn cái vali?

      Tuy cái vali lớn, nhưng rất nặng. Hinh Vũ cố gắng bước từng bậc thang. Mỗi khi đến nửa tầng lầu, lại nghỉ ngơi chút, khó khăn lắm mới lên tới tầng 7. Trong lòng có chút hối hận. Sớm biết thế, vừa rồi nên để vị sư huynh kia giúp chút.

      Hai ngày sau, trong cuộc chuyện trong phòng nghe : tại trường H, lớp càng thấp, ở tầng càng cao (tầng ký túc xá). nghĩ: khoa kiến trúc có năm năm học, sau năm chúng ta phải chuyển xuống tầng thấp hơn, biết đến năm thứ năm chẳng lẽ chuyển đến lầu 1. Khi đó ở phòng nào có thể đoán được, hy vọng nơi đoán phải đáp án cuối cùng.

      Từ cửa cầu thang qua 2 căn phòng là phòng 703. Hinh Vũ vào cửa, quan sát căn phòng hình chữ nhật, rất hẹp, chưa bằng nữa căn phòng của ở nhà.

      Trong phòng ngủ có 2 cái giường 2 tầng, 4 cái bàn, giá sách. Trong góc phòng có vài cái vali lớn. Cũng gần hết chỗ.

      Trong phòng có 2 người, thấy vào, liền chào hỏi. Xin chào, xin chào.

      Vừa chào hỏi lẫn nhau, đồng thời có người vào: “Các cậu đều đến, tớ là người cuối cùng rồi”. Người mới tới chuyện lanh lợi: “tên tớ là Nhược Thanh, đến từ Lạc Dương, trường trung học Lạc Hà số 1”.

      Hinh Vũ nhìn nàng. Vóc dáng cao gầy, vẻ ngoài cho người khác cảm giác là người rộng rãi, mái tóc ngắn giỏi giang, nét cười lanh lợi. Đúng là giới trẻ phương Bắc, về bản thân lưu loát ngắn gọn.

      Lần đầu tiên nghe có người về trường trung học mình như vậy. Trường Lạc Hà số 1, là trường trung học đầu tiên ở Lạc Dương. Vừa nghe đến Lạc Dương, Hinh Vũ liền nghĩ đến hoa mẫu đơn, nghĩ tới cố đô Lạc Dương của tám triều đại (mình lên google thấy tới 9 triều đại lận ko biết sao nữa: Đông Chu, Đông Hán, Tàu Ngụy, Tây Tấn, Bắc Ngụy, Tùy, Đường, Hậu Lương, Hậu Đường), văn hóa Lạc Hà. Những ngày về sau, Nhược Thanh biết có ít các bạn đồng học cùng trường Lạc Hà số 1, lần lại lần những kiến thức mà sinh viên trường Lạc Hà làm nàng rất tự hào. chưa có sinh viên trường trung học nào về trường cũ của mình lại hãnh diện như vậy.

      Phía sau Từ Nhược Thanh còn có hai nam sinh theo, khiêng cái vali lớn. Trong đó, người là vị sư huynh kia vừa lúc nãy mới hỏi Hinh Vũ cần giúp đỡ . người khác có làn da ngăm đen, xem là người khỏe mạnh thà.

      Từ Nhược Thanh giới thiệu với mọi người “Đây là các sư huynh năm ba khoa kiến trúc. này là Đổng Triết Bình, cùng quê với tớ, cũng học tại trường Lạc Hà số 1. Còn này tên là Hàn Thượng Đông, là người Trịnh Châu, trường Nhất Trung”.

      Hai sư huynh cười gật đầu với mọi người.

      Hinh Vũ có chút kinh ngạc: woa, nhanh như thế mà họ tên, năm học, quê quán, trung học của sư huynh đều biết hết. trong lòng tức cười, lập tức nhìn gương mặt hoạt bát của Nhược Thanh.

      Trong phòng ba người bắt đầu tự giới thiệu.

      “Tớ tên là Thẩm Giai Tuệ, người Hàng Châu”

      “Trường trung học của cậu?” Từ Nhược Thanh lập tức hỏi. Lúc đầu, đối với số người vừa mới lên đại học, trung học cũng là phần nguồn gốc của họ.

      “Trường Nhị Trung ở Hàng Châu”

      Từ Hinh Vũ rất có cảm tình với Giang Nam. Mặc dù cùng với ba mẹ du lịch nhiều nơi có cảnh rất đẹp, nhưng chưa bao giờ Giang Nam. Nhưng điều đó thể ngăn nghĩ về Giang Nam:

      “Nhật xuất Giang hoa hồng thắng hỏa, xuân lai giang thủy lục như lam” (nắng lên hoa sóng hồng như lửa, chiều xuân sông nước biếc như chàm) (cái này từ google)

      Trong tâm trí cảm nhận:

      “Sơn tự nguyệt trung tầm quế tử, quận đình chẩm thượng khán triều đầu

      Ngô tửu trúc bôi xuân trúc diệp, ngô oa song vũ túy phù dong” (mình ko biết edit) ở Tô Châu, nơi đó là thiên đường trần giang. Sương mù mưa bụi ở Giang Nam thường xuất trong mộng của .

      Người con Giang Nam đầu tiên nhìn thấy là Thẩm Giai Tuệ. Cùng người con Giang Nam trong tưởng tượng của như nhau. Tóc dài mền mại như lay động, vẻ mặt e thẹn, cử chỉ dịu dàng. thanh càng nhàng ngọt ngào, mền mỏng ôn nhuận.

      “Tớ tên Diệp Thu Hồng, người Tứ Xuyên, trung học Vụ Huyền Thượng”.

      Diệp Thu Hồng dáng cao. Gương mặt trái xoan, đôi mi cong như cành liễu. Mắt đào, mũi cao thẳng, cái miệng đào nhắn. Trông hết sức xinh đẹp. Hinh Vũ ở trong lòng “woa” tiếng, em Tứ Xuyên. Đúng là danh bất thư truyền (danh tiếng truyền xa đúng như thực tế). chú ý đến Diệp Thu Hồng có đôi mắt bướng bỉnh.

      “Tớ tên Nhậm Hinh Vũ, ở Vũ Hán, Hoa Sư Nhất” đến đây tất cả mọi người đều ngơ ngác, Hinh Vũ nhanh chóng : “Chính là trường sư phạm Hoa Trung đệ nhất thuộc trung học”

      Trong phòng mọi người đều gật đầu. Nhược Thanh : “Biết, biết, tất nhiên biết Hoa Sư Nhất, trường trung học trong nước tốt nhất”.

      Hinh Vũ có chút ngạc nhiên. Trường trung học ở các vùng khác cũng trường này tốt. Khi còn học trung học, giáo viên thường xuyên nhắc tới, nghe nhiều nhất là hai cơ sở ở Hồ Bắc – Vũ Hán Nhị Trung và Tam Trung. Bọn họ ra ít đề thi.

      Hai nam sinh từ đầu đều gì. Lúc này Hàn Thượng Đông chợt mở miệng, hỏi Hinh Vũ: “Mang vali có được ?”

      “Được ạ”

      xin lỗi, đáng lẻ phải giúp em mang lên”.

      sao, cảm ơn còn nhớ . Trong lòng Hinh Vũ có chút cảm động.

      Hàn Thượng Đông vừa vào cửa, liền thấy Hinh Vũ. Tim đập tăng tốc. nghĩ nhanh như thế gặp lại .

      Đầu tháng 9 ở Vũ Hán, trời cuối thu nắng gắt. Thời tiết nhanh chóng trở nên mát mẻ dưới ánh mặt trời nắng nóng này.

      Nơi báo danh vẫn đông đúc. Ánh nắng chói chang chiếu thẳng xuống vào các tân sinh viên xếp hàng, nhưng đa số tinh thần vẫn hăng hái. số thầm với nhau. số nhìn xung quanh. số vui sướng khoa tay múa chân. Gần như ta có thể thấy tràn đầy sức sống của tuổi trẻ.

      Thượng Đông mới đưa tân sinh viên đến phòng ký túc xá trở về. Vừa nhìn lên, biết tại sao? Nhiều người như vậy, chỉ nhìn thấy .

      Khi thấy ngay cái nhìn đầu tiên, như bị đóng băng. Dáng người thon dài, mặc chiếc váy liền màu trắng. Chiếc váy trắng như tuyết dưới ánh mặt trời sáng chói, thu hút ánh mắt của . Mái tóc đen của như phát sáng, được buột đuôi ngựa, vài sợi tóc con bay bay trong gió. Làn da của đẹp đến tưởng tượng nổi. Trắng hồng, vô cùng mịn màng. Đôi mắt to tròn, trong suốt sáng ngời, tựa như biết . tự nhiên đứng ở đó, như hoa bách hợp trong gió, tươi đẹp và tao nhã.

      biết nghe và nghĩ đến gì mà đột nhiên mỉn cười. Trong phút chốc, Thượng Đông chỉ cảm thấy mọi người xung quanh mờ dần, thanh ồn ào biến mất. Chỉ có khuôn mặt tươi cười của cùng với chiếc váy trắng dưới ánh nắng sáng lên. chưa từng thấy hình ảnh nào có nụ cười rực rỡ như vậy.

      Tim đập thình thịch. Nghĩ thầm: sao đời này có tươi đẹp và trong sáng như thế?

      Khi đó chưa biết rằng, nhớ trong cuộc đời còn lại của mình: trong buổi sáng kia, dưới ánh mặt trời, thích mặc váy trắng rực rỡ, có nụ cười chói mắt.

      cố ý chờ đến đăng ký. Công việc của chính là giúp tân sinh viên khiêng hành lý, đưa tân sinh viên đến ký túc xá.

      Đây là năm thứ hai chào đón sinh viên mới. phải là người kiêu ngạo, nhưng cũng biết sức quyến rũ của mình đối với nữ sinh trong trường đại học H.

      Tuyệt đối ngờ rằng, nữ sinh này lại từ chối giúp đỡ. Mặc dù có ý tốt, muốn đem cơ hội này nhường cho người khác, nhưng đây là lần đầu tiên có nữ sinh từ chối . Rất bất ngờ, hơi thất vọng. tự tin chưa đến mức sụp đỗ, chỉ cảm thấy bé nữ sinh này thú vị. Hàn Thượng Đông tại đại học H, tuyệt đối có sở trường được gọi là sức hấp dẫn.

      Thế nhưng, biết tại sao, rồi, trong tâm trí của đều là hình dáng của . Bây giờ gặp lại .

      tên Nhậm Hinh Vũ. tốt, nhanh như vậy lại có thể biết được.
      Hết chương 1
      Last edited: 4/1/15
      Băng Phong, quỳnhpinky, 10125 others thích bài này.

    3. chau007153

      chau007153 Well-Known Member

      Bài viết:
      146
      Được thích:
      932
      Chương 2: Tân sinh viên
      Editor: chau007153 (Erin MT)
      Ngay sau khi khai giảng tập huấn quân . Buổi sáng tập đứng theo tư thế quân đội, đều bước, huấn luyện đội hình đội ngũ. Buổi chiều nghe những kiện cách mạng, hát ca khúc cách mạng. Buổi tối xem phóng cách mạng, rồi tiếp tục thảo luận những vấn đề liên quan.

      Rất nhiều tân sinh viên oán hận cách huấn luyện cực kỳ tàn ác này, Hinh Vũ cảm thấy tồi. Ít nhất cuộc quân huấn trường đại học H ngay ở trong vườn trường, như đại học W đem tân sinh viên ném đến khe suối vô danh nào đó. Nghe mỗi ngày nữ sinh đại học W nằm bùn đất lăn qua lăn lại, nhưng tuần chỉ có thể tắm lần.

      Hinh Vũ cảm thấy thể tưởng tượng được. Huấn luyện cực khổ đến đâu cũng sợ, nhưng cho tắm rửa là rất khủng bố. Nghĩ lại nếu đại học H cũng quân huấn như vậy, ba ba nhất định giơ hai tay tán thành, khỏi mỉn cười.

      Quân huấn mỗi ngày đều có người té xỉu. Đứng mấy tiếng đồng hồ dưới ánh nắng chói chang, ai té xỉu cũng khá hơn bao nhiêu. Mỗi ngày Hinh Vũ ngừng với bản thân: tôi là con của quân nhân baba, tôi nhất định có thể làm được. Cắn răng kiên trì, trong lòng rất tự hào. Mỗi ngày, mặc dù mệt gần chết, nhưng buổi tối ngủ rất ngon. Trong đợt Quân huấn, cũng giống với mọi người, phơi nắng đen ít.

      11h phòng ngủ tắt đèn, sau khi tắt đèn mọi người đều nằm giường, bắt đầu nghe thấy tiếng chuyện khe khẽ, chuyện từ Nam đến Bắc đều lấy ra mà . Vấn đề quốc gia, tin tức trong trường, trò cười những tin đồn, nhớ nhà, có chuyện gì là .

      Bốn trong phòng 703 rất nhanh quen thân. Đầu tiên ngày sinh của mọi người. Nhược Thanh là chị cả, Hinh Vũ chị hai, Thu Hồng chị ba, Giai Tuệ nhất.

      Cho tới khi đến bạn trai, tất cả mọi người đều có. Chuyện này rất bình thường. Khi học trung học rất hiếm đương sớm.

      Trong phòng ngủ Nhược Thanh chuyện nhiều nhất. Thường về trường Lạc Hà số 1. Có rất nhiều bạn đồng học trường Lạc Hà số 1 tại đại học H, thường có nhiều hoạt động. Nhược Thanh là phần tử tích cực. Mỗi lần sau khi hoạt động trở về liên miên hôm nay nơi nào, làm cái gì.

      Hinh Vũ từ từ phát ra tần suất xuất cái tên Đổng Triết Bình khá cao. Ngày đầu tiên báo danh, Đổng Triết Bình cùng Hàn Thượng Đông dẫn Nhược Thanh đến phòng ký túc xá. Hình như Đổng Triết Bình hề mở miệng. Cũng coi như là người thà trung hậu. Ấn tượng Hinh Vũ đối với tồi.

      Ở trường trung học Giai Tuệ cùng trưởng lớp của nàng thư từ qua lại, tại là nam sinh ở trường đại học Q. Hai ngày bức. Thực rất chịu khó. Mấy tuần kia… trong quân huấn, buổi tối mọi người đều nằm giường, mệt muốn chết, Giai Tuệ còn bật đèn bin gục xuống bàn viết thư.

      Nhược Thanh hỏi nàng: “Cậu cùng lớp trưởng kia quan hệ tốt lắm sao?”

      Giai Tuệ : “Chỉ là bạn học bình thường”.

      Mọi người nhìn ra chổ nào giống bình thường.

      Đương nhiên Hinh Vũ hùa theo các bạn cùng phòng có “Mối tình đầu” bi thương. chưa bao giờ cùng ai bàn tán, sau này cũng . phải , mà là muốn . Dĩ nhiên cũng có gì để . Ngoại trừ sau khi khai giảng lớp 11 có cuộc chuyện ngắn kia, hai năm cùng Chu Hiểu Phong cũng có chuyện gì xảy ra. Chỉ sợ tính là mối tình đầu. đáng nhắc đến.

      Nhược Thanh rất thích náo nhiệt, phương Bắc cởi mở. Hinh Vũ thích yên tĩnh. Bất quá, thích nghe Nhược Thanh chuyện. Trong phòng cùng Nhược Thanh thân nhất. Nhược Thanh đâu đều thích lôi kéo người cùng. Chỉ cần có thời gian, Hinh Vũ liền cùng nàng.

      Rất nhanh Giai Tuệ cùng các trở thành bạn thân. Hai người cùng xuất cùng tiến.

      Chỉ có Thu Hồng, mình lẻ loi, ấy dường như luôn tạo ra khoảng cách với mọi người.

      Mỗi ngày cuối tuần, Thu Hồng đều sớm về trễ, hơn nữa luôn mang theo dụng cụ vẽ. Hỏi, thăm họ hàng. Hỏi lại, liền ậm ừ trả lời.

      “Hay là cậu ấy học vẽ?”

      “Học cả ngày?”.

      “Có lẻ cậu ấy gặp bạn học hoặc là bạn trai?”

      “Chuyện này cũng chẳng quan trọng! tại sao cậu ấy muốn cho chúng ta biết?”.

      biết nữa, hay là ấy thẹn thùng?”.

      “Chúng ta ở chung phòng. Hơn nữa cùng ở với nhau năm năm. Mọi người là chị em với nhau, với nhau có sao đâu? Cứ dấu dấu diếm diếm như vậy phải bạn thân”. Nhược Thanh đồng ý.

      Hình như Thu Hồng muốn các chuyện với ấy. Ngoại trừ cuối tuần biết ấy làm gì, hỏi ấy chút vấn đề cá nhân, như gia đình, quê nhà, trung học, ấy đều trả lời rất miễn cưỡng.

      Ngày đó chuyện liên quan đến người trong nhà. Cha mẹ Nhược Thanh làm việc tại ngân hàng. Có người chị, sinh viên năm ba tại trường đại học Z. Cha mẹ Giai Tuệ là bác sĩ. Có trai, là nghiên cứu sinh trường đại học X.

      Hinh Vũ : “Người trong nhà tớ đều là quân nhân. Có hai trai, tốt nghiệp học viện quân , làm ở đơn vị trong quân đội”.

      Mọi người đều ngạc nhiên: “Vũ Hán có quân đội?”.

      “Đúng vậy”. Trước đây là quân khu độc lập ở Vũ Hán, mấy năm trước sát nhập vào quân khu Quảng Châu. Nhưng Hinh Vũ đến nay vẫn quen là quân khu Vũ Hán. Dù sao các ấy cũng ở Vũ Hán.

      “Quân khu lớn ?”.

      “Lớn”. Trang bị quân trong quân khu rất quy mô, sư đoàn bộ binh, lữ đoàn thiết giáp, lữ đoàn , sư đoàn pháo binh,…Hinh Vũ biết rất nhiều. Tất nhiên .

      Đến lượt Thu Hồng, ấy chỉ gượng gạo câu: “Nhà tớ rất ít người”.

      Tất cả mọi người đều nhạy bén, đều hề hỏi tới nữa. Từng người đều thấy nghi ngờ: cha mẹ của ấy ly hôn? Hay là ấy muốn cho bọ họ công việc của cha mẹ?

      Thu Hồng trong những vấn đề cá nhân thường ấp a ấp úng, trả lời cho có. Rất nhanh mọi người đều tôn trọng lựa chọn của ấy, hề hỏi việc riêng tư của ấy.

      Mặc khác, ngoại trừ hai ngày đầu khai giảng cùng ba người các ăn cơm với nhau, về sau Thu Hồng biết cố ý hay vô ý thời gian ăn cơm cùng các lại khác nhau. Vài lần các gọi ấy cùng , ấy các trước, nhưng lý do ấy đưa ra miễn cưỡng.

      Nhưng chúng tôi vẫn rất khâm phục Thu Hồng. ấy thực rất siêng. Vào buổi sáng mỗi ngày thức dậy sớm nhất. Tất cả thời gian trong trường đều dùng để học. Nét vẻ của ấy rất nổi bậc so với các tốt hơn nhiều.

      Trong những năm 90, các trường đại học chưa sát nhập hoặc mở rộng. Tại thời điểm đó trọng điểm vẫn là trọng điểm. Vì vậy, các sinh viên trường đại học H là trọng điểm của quốc gia thực rất may mắn.

      Nguyện vọng khoa kiến trúc trong các trường đại học đều tuyển sinh lấy điểm rất cao. Nữ sinh so với nam sinh càng cố gắng. Bốn trong phòng 703 càng tích cực hướng về phía trước, phấn chấn vương lên.

      Các tin rằng còn trẻ phấn đấu, già cực khổ. Các cho rằng nhiệm vụ của sinh viên là học. Vì vậy, giờ lên lớp nhất định phải tập trung, bài tập nhất định phải làm, phải tôn trọng giáo viên… Chưa bao giờ quên nó. Mười năm sau sinh viên thường dùng câu “Hôm nay có môn gì?” “Cho tớ mượn bài tập chép chút” “Có điểm danh ?”. Phòng 703 bao giờ nghe được những câu này.

      Khi học trung học, phụ huynh giáo viên đều , học đại học rất nhàn nhã thoải mái. Bây giờ Hinh Vũ mới biết, họ bao gồm ngành kiến trúc. Ngành khác, năm nhất sinh viên chỉ học mấy môn căn bản. Ngành học kiến trúc, năm nhất…gần như là bắt đầu môn chuyên ngành, đồng thời học cùng các môn căn bản. Chương trình học nặng nề, bài tập nhiều đến kinh người. đến, nguyên ngày cầm bút phác thảo? Bạn nghe chưa?

      Thực ra, mọi người vẫn phải chuẩn bị tinh thần. ai là nằm thuyền giặc. Sao lại biết? Những ngành khác chính quy bốn năm, kiến trúc năm năm, điều đó cho người ta biết gì?

      Bốn phòng 703, mỗi ngày đều ở lớp học, thư viện, căn tin, và ký túc xá. Nhưng vẫn cảm thấy đây là thời gian đáng quý.

      Khả năng thích ứng của sinh viên rất cao. Cho dù các sinh viên được nuông chiều từ bé đều thích ứng rất nhanh với căn tin trường. Mặc dù mỗi ngày tiếng oán than khắp nơi, nhưng chưa từng nghe ai thức ăn căn tin được hay ăn cơm hoặc nghỉ học.

      Hinh Vũ dám khen tặng căn tin của trường đại học H. Cháo lỏng, cơm cứng. Gần như món mặn hề có thịt, món chay thường nát vụng, lâu lâu thấy bên trong có sâu.

      Mỗi khi Nhược Thanh lòng đầy căm phẫn, Hinh Vũ thường khuyên nàng: “Tính ra người ta cũng dễ dàng gì. Mỗi bữa nấu nhiều đồ ăn như thế”. Có khi còn an ủi nàng “Ít nhất các đầu bếp nấu cơm nấu đồ ăn nêm nếm cũng được”.

      Nhược Thanh thẳng thừng : “Họ chỉ ôn hòa với nữ sinh xinh đẹp. Hơn nữa họ nhìn khuôn mặt phát cơm, vì vậy cậu mới cảm thấy có gì”.

      “Cậu đừng bậy” Hinh Vũ ngoài miệng đồng ý, nhưng cũng biết Nhược Thanh đúng. Rất nhiều lần, nhìn thấy thức ăn trong bát mình nhiều hơn so với những người khác.

      Sau khi hoàn thành đợt tập huấn, mọi người có hai ngày nghỉ ngơi. Hinh Vũ trở về nhà.

      Trở lại trường học, nhận thời khóa biểu, chương trình học cầu nhiều loại sách và dụng cụ, rồi cửa hàng gần trường mua.

      Phía Đông, phía Tây trường học chủ yếu là khu dạy học, khu ký túc xá. Phía Nam cũng có mấy lầu dạy học, ký túc xá nhưng vật chất kém hơn. Phía Bắc là phòng tập. Trường học nằm giữa nhà sách, cửa hàng, bưu điện và ngân hàng. Dĩ nhiên, phía Đông phía Tây đều có quán cơm, nhà tắm, phòng đun nước và căn tin.

      Hinh Vũ mình mua đống lớn vật dụng như bản vẽ, bút vẽ, các loại công cụ vẽ, ôm đầy trong ngực. ra cửa hàng, cúi đầu nhìn những đồ vật mới mua.

      Ra cửa xém chút đụng vào người. cảm giác người đó vẫn còn chắn phía trước mình. Ngẩng đầu lên, nhìn thấy đôi mắt đen trắng ràng, ánh mắt trong suốt sâu thẩm.

      Đôi mắt kia sâu thấy đáy, hấp dẫn khó cưỡng lại. Hinh Vũ đấm chìm trong cảm giác đó. Thời gian vào khoảng khắc này yên lặng. Hinh Vũ cảm nhận được tim mình nhảy lên… Sau đó đồ ôm đều bị rơi xuống.

      Căn bản chưa đụng vào . Khoảng cách giữa họ ràng là 20 30 cm. Đồ đạt của sao lại rớt xuống? Hinh Vũ có chút chán nản. đời này chuyện này còn chưa xảy ra đâu? Chắc nghĩ mê trai chứ? Ai… đôi mắt như thế này, chuyện này chắc thấy nhiều rồi.

      Hinh Vũ bối rối ngồi xuống, bắt đầu nhặt các đồ vật rơi đất. Khóe mắt liếc nhìn cây gậy kim loại màu đen, đôi giày da đen sáng bóng, quần tây đen được ủi thẳng.

      rối loạn đem đồ vật bị rơi nhặt lên. đỉnh đầu nghe thấy: “Tôi xin lỗi” Thanh dịu dàng tinh khiết. Ngẩng đầu lên nhìn . Phát chỉ có đôi mắt sâu thẩm, mũi cao thẳng, làn da mịn màng, đẹp trai đến kinh người. Hinh Vũ nhìn chớp mắt.

      Tay phải nắm gậy chống, dáng người cao ráo, nhàn nhã đứng đó. Trầm tĩnh cao quý, có loại cảm giác ưu nhã.

      Sao đời này có người đàn ông đẹp như thế? Khí chất cao quý, lịch nhã nhặn?

      Hinh Vũ gật đầu qua loa, vội vàng rời .

      Hết chương 2
      Last edited: 4/1/15
      Băng Phong, quỳnhpinky, 10125 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Den cuoi moi phat hien nam 9 a, cu ngo dan a la nam 9, toi nghiep dan a da bit cua mat roi
      chau007153 thích bài này.

    5. chau007153

      chau007153 Well-Known Member

      Bài viết:
      146
      Được thích:
      932
      @linhdiep17 nam 9 tàn tật mà nàng, đàn đâu có tàn tật, khỏe mạnh là đằng khác.
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :