1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái Tử Vô Sỉ - Văn Hương Thính Vũ (HOÀN - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      BÂY GIỜ MÌNH ĐĂNG TRƯỚC 3 CHƯƠNG NHÉ. 3 CHƯƠNG NÀY MÌNH MỚI LÀM XONG CHƯA KỊP BETA LẠI, CÓ GÌ THIẾU SÓT MONG CÁC BẠN THÔNG CẢM MAI MÌNH ĐĂNG NỐT CHƯƠNG NỮA RỒI BETA LUÔN THỂ HẸN MỌI NGƯỜI TỐI MAI NHÉ. VÌ BUỔI NGÀY MÌNH LÀM NÊN MÌNH CHỈ ĐĂNG CHUYỆN BUỔI TỐI THÔI THÔNG CẢM NHA. CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC CHUYỆN VUI VẺ.
      CHƯƠNG 72

      Thanh tinh tế truyền vào tai Trầm Lạc, thân thể Trầm Lạc cứng lại, cúi đầu xuống cẩn thận đánh giá cung nữ dơ bẩn. Những cung nữ đánh Tân Tử trừ cung nữ mặc xiêm y màu vàng còn lại tất cả đều quỳ mặt đất, thân thể run kịch liệt. Trầm Lạc ngồi xổm xuống, nâng mặt Tân Tử lên tỉ mỉ lau đất mặt. Đúng là Tân Tử, vào Hoán Y cục rồi bây giờ lại ở đây bị người đánh? Trầm Lạc nghĩ đến chuyện trước khi nàng vào cung mẫu thân giao phó nàng trông nom Tân Tử.

      Ngước mắt lạnh lùng nhìn về phía cung nữ mặc xiêm y màu xanh:” Ngươi là người cung nào? Tên gì?” Cung nữ mặc quần áo màu xanh mặc dù tim đập lợi hại nhưng vẫn mạnh miệng, cực kì phách lối mà mở miệng:” Ta là cung nữ hầu hạ Chúc thiếu gia tên Chu Đào. Ngươi là Thái Tử phi sao? Ta xem chắc phải , Thái Tử phi như thế nào chỉ có cung nữ theo sau, còn đến nơi hoang vắng này.”

      Bích Liên đứng bên nghe xong càng bất mãn, miệng mấp máy nhưng bị Trầm Lạc cản lại. Trầm Lạc đỡ Tân Tử đứng lên, để cho Bích Liên dìu nàng ta. Sau đó bước từng bước hướng về phía Chu Đào:” biết là cung nữ của cung nào phách lối như thế, ra là cung nữ của Chúc Dịch Phong. Chủ tử ngươi cũng cho ngươi sao. Cho dù có là chủ tử chăng nữa, ở trong cung mà vận dụng tư hình đều phạm vào cung quy. Ngươi chỉ là cung nữ nho mà thôi, chán sống rồi đúng ?”

      đợi Chu Đào đáp lời, Trầm Lạc liền quay đầu nhìn những cung nữ mặc quần áo màu vàng quỳ mặt đất:” Đứng dậy đem Chu Đào áp giải đến Tân Giả Khố. Như thế bổn cung trừng trị các ngươi.” Trầm Lạc vừa dứt lời nhóm cung nữ quỳ mặt đất lập tức đứng lên, trước sau chút do dự giữ chặt lấy Chu Đào.

      Chu Đào bị giữ chặt oán hận nhìn về nhóm cung nữ gió chiều nào xoay chiều ấy, khi nhìn về phía Trầm Lạc ánh mắt càng độc:” Ta là người của Chúc Thiếu gia, mặc kệ ngươi có phải là Thái Tử phi hay , được đồng ý của Chúc Thiếu gia, thể tự ý đưa ta đến Tân Giả Khố.

      Tân Giả Khố là địa phương nào chứ? Nếu tiến vào đó chết cũng bị lột da.

      Trầm Lạc khẽ cười tiếng:” Hãy để cho chủ tử của ngươi đến Đông cung chuyện với bổn cung, giải xuống .” Chu Đào vừa nghe như thế lại hô to gọi .

      Tân Tử được Bích Liên dìu trong hốc mắt thoáng thấy nước mắt. Sau khi Trầm Lạc quay người lại đối với Bích Liên nháy mắt. Bích Liên gật đầu cái, đỡ Tân Tử ra khỏi rừng cây về hướng Đông cung.

      Chu Đào vẫn như cũ ở trong rừng cây hô to gọi , cũng lâu lắm, Hàn Thống Lĩnh Hàn Dịch dẫn năm thị vệ vào rừng cây, trong đó hai thị vệ nhận được chỉ thị của Hàn Dịch lập tức tiến lên dùng dây thừng trói Chu Đào lại. Chu Đào thấy Hàn thống lĩnh thân thể liền mềm nhũn, gấp gáp nhìn bốn phía, tại sao chủ tử còn chưa đến cứu nàng? Nàng là nhận chỉ thị của chủ tử mới tìm Tân Tử gây phiền toán? Làm sao biết Tân Tử và Thái Tử phi có quen biết, hơn nữa lại đúng lúc đụng phải Thái Tử phi.

      “ Đem Chu Đào áp giải đến địa lao, coi giữ cẩn thận.” Hàn Dịch lạnh lùng phân phó, hai thị vệ nhận lệnh áp giải Chu Đào mắt hồng hồng xuống:” Ngươi sao có thể thay đổi ý chỉ của Thái Tử phi, nô tỳ địa lao, nô tỳ muốn đến Tân Khố phòng.” Hai chân Chu Đao run run, cả thân thể cũng khống chế được mà run rẩy.

      Hàn Dịch lạnh cũng nhìn Chu Đào, hai thị vệ áp giải Chu Đào dám chần chừ, nhanh chóng đem chu đào . Những cung nữ còn lại sau khi thấy Hàn thống lĩnh lại lần nữa quỳ gối, giọng cầu xin tha thứ.

      “ Giải toàn bộ đến Tân Khố phòng.” Sau khi Hàn Thống lĩnh dứt lời ra khỏi rừng cây, lưu lại đám cung nữ khóc lóc thảm thiết.

      Cho đến khi rừng cây an tĩnh lại, thân hình nam nhân cao lớn mới từ thân cây to lớn bước ra. Người này thân hình cao lớn thon gầy, đôi mắt dài híp lại. Ánh mặt trời chiếu qua kẽ lá rơi khuôn mặt ở trong bóng tối càng lộ vẻ u.

      “ Thái Tử phi, đây là…” Tiểu Phúc Tử giương mắt nghi ngờ nhìn Tân Tử, cung nữ trong Đông cung đều điều hết, Thái Tự phi lại tự mình mang cung nữ đến sao?

      “ Tiểu Phúc Tử, tìm gian phòng cho Tân Tử ở. Tân Tử là người nhà mẹ ta, phải người ngoài.” Sau khi Trầm Lạc dứt lời giơ tay lên để cho Tiểu Phúc Tử đứng dậy. Tiểu Phúc Tử vội vàng là, ngay sau đó liền phân phó tiểu thái giám thu dọn gian phòng.

      Sau khi Trầm Lạc an bài thỏa đáng cho Tân Tử liền trở về tẩm điện Đông cung. Nghĩ đến những điều Tân Tử với nàng, ấn tượng của nàng về Chúc Dịch Phong càng tốt. Người này cũng quá hiểm, Tân Tử cũng có trêu chọc . Là Chúc Dịch Phòng muốn làm khó Tân Tử. Muốn Tân Tử theo . Dưới tình thế cấp bách Tân Tử tát Chúc Dịch phong cái. ghi hận trong lòng phân phó tỳ nữ thân cận Chu Đào tìm Tân Tử gây phiền phức.

      Bây giờ Chu Đào bị nàng phạt mang đến Tân Giả Khố rồi. Cho dù Chu Đào có là nô tỳ thân cận chăng nữa Chúc Dịch Phong cũng cứu, chủ tử tốt. Trầm Lạc cười lạnh tiếng, cầm ly trà trong tay vuốt vuốt. Trước khi vào cung Chúc Dịch Phong cùng Trầm gia kết thù oán, nếu nàng sớm chút đuổi xuất cung, chắc chắn tìm cơ hội xuống tay với nàng.

      Bích Liên vẫn chăm sóc Tân Tử, thỉnh thoảng cũng đến ngự y viện, Mẫn ngự y bận, nàng cũng dám quấy rầy mẫn ngự y. Chỉ dựa vào nhiều năm nấu thuốc mà bốc chút dược thảo cho Tân Tử. Lúc gần cũng quên cảm tạ Mẫn ngự y. Tân Tử dưới chăm sóc chu đáo của Bích Liên, ngủ sâu rồi, ngủ thẳng cho đến khi màn đêm buông xuống, mới vội vàng ăn chút đồ ăn.

      Sau khi có sức Tân Tử lập tức muốn đứng dậy tạ đại ân đại đức của Thái Tử phi. Bích Liên ngăn Tân Tử lại :” tại đừng , Thái Tử phi thích nô tỳ buổi tối quấy nhiễu nàng, sáng mai hãy đến tạ ơn Thái Tử phi.” Tân Tử sửng sốt chút, sau đó gật đầu.

      Sau khi đánh răng rửa mặt xong Trầm Lạc ngồi ở ghế, tầm mắm chuyển cái kiền thấy ngọc tiêu treo ở tường. Dựa theo tính tình của Vũ Văn Thượng tối nay nhất định bắt nàng thổi tiêu. Trong lòng buồn bực hồi, cuối cùng Trầm Lạc thở dài. Thổi thổi, lẽ nàng lại sợ hay sao?

      Sau khi đợi lâu Trầm Lạc có đợi được Vũ Văn Thượng trở lại. Ngáp cái Trầm Lạc bò lên giường vén chăn mỏng lên chui vào.

      Trong lúc mơ mơ màng màng, Trầm Lạc cảm thấy chăn người bị xốc lên. Ngay sau đó lưng dán vào lồng ngực cực lớn. Mùa hè đến, buổi tối rất nóng. Nến là mùa đông Trầm Lạc nhất định dựa vào nguồi nhiệt này. Nhưng là mùa hè Trầm Lạc tránh còn kịp.

      “ Nóng” Trầm Lạc khẽ mấp máy môi, ngay lập tức đẩy lồng ngực nóng hổi kia ra, hướng đến đầu giường lăn.

      Mặt Vũ Văn Thượng khẽ nhíu lại, tỉ mỉ đem thân mình tắm qua lần, còn gắn chút cánh hoa ở đầu. Sau khi mặc xong xiêm y, để phòng ngừa ngộ nhỡ lại đem áo bào cởi ra cẩn thận đem chút Hoa Quế cao bôi liên phía . Vui mừng hớn hở trở về tẩm điện, sau khi thấy giai nhân nằm trong trong chăn mỏng ngủ thoải mái Vũ Văn Thượng thở dài xen lẫn đơn, đơn cùng cam lòng.

      Lạc nhi sao có thể ngủ chứ? Sau khi nhàng đóng cửa lại, Vũ Văn Thượng quay đầu nhìn liền thấy ngọc tiêu treo ở tường, trong lòng càng cảm thấy chua xót.

      “ Lạc nhi để vi phu làm cho nàng mát được ?”

      Trầm Lạc ngủ căn bản có nghe được lới của Vũ Văn Thượng, Vũ Văn Thượng khẽ cười tiếng xem như nàng đồng ý. đôi tay hết sức thuần thục cởi yếm và quần của Trầm Lạc. Sau khi tay đụng phải thân da thịt tinh tế của giai nhân, Vũ Văn Thượng càng sờ càng lấn xâu hơn. Đến cuối cùng đem chăn mỏng nhấc lên trực tiếp ném xuống dưới đất.

      Nữ tử da thịt trắng nõn hoàn mĩ ngọt ngào ngủ. Trong giấc mộng nàng dù thế nào cũng nghĩ đến toàn thân bị lột sạch, bị con sói vô sỉ dùng ánh mắt nóng bỏng chăm chú nhìn. Vũ Văn Thượng nhìn xuống phía dưới người Trầm Lạc, khóe miệng lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.

      Trầm Lạc bị đánh thức, hai mắt vừa mở ra liền thấy Vũ Văn Thượng nằm ở phía người nàng nở nụ cười càng lúc càng mị. Người vừa mới tỉnh ngủ ý thức còn mơ hồ, vì vậy Trầm Lạc ngẩng đầu nâng thân thể lên, gọi tiếng, thanh lộ mị hoặc nồng đậm, truyền vào tai Vũ Văn Thượng thể nghi ngờ là xuân dược mạnh nhất. Từng đợt từng đợt tiếng vang kiều diễm vang vọng trong tẩm điện, trăng sáng bầu trời đêm cũng phải thẹn thùng trốn sau những rặng mây.

      “ Lạc nhi tỉnh rồi sao?” Vũ Văn Thượng từ giữa hai chân Trầm Lạc nhô đầu ra, híp mắt cười cười nhìn Trầm Lạc, Trầm Lạc trừng mắt liếc Vũ Văn Thượng, dám thừa dịp nàng ngủ mà làm chuyện đó với nàng.

      “ Động tác mạnh như thế có thể tỉnh sao? Đêm khuya rồi ngủ .” Sau khi Trầm Lạc dứt lời đá Vũ Văn Thượng cái, rồi xoay người lại muốn ngủ.

      Vũ Văn Thượng thất bại, lạc nhi mềm như thế rồi mà còn muốn ngủ? Khóe môi nhếch lên nụ cười tà ác, Vũ Văn Thượng cúi thấp người xuống, le lưỡi liếm vành tai Trầm Lạc, giọng :” Lạc nhi nàng còn có thể ngủ sao? phải là tối hôm nay thổi tiêu sao?”

      Thổi tiêu…Thổi tiêu! Mắt Trầm Lạc bỗng chốc trợn to, Vũ Văn Thượng bắt được cơ hôi, cố ý mở hai chân ra, nhảy lên quỳ gối ở hai bên hông Trầm Lạc.

      Trầm Lạc thể tưởng tượng được nàng như lời Vũ Văn Thượng phải thổi tiêu, nhưng… đợi cho Trầm Lạc có bất kì phản ứng nào, Vũ Văn Thượng lại lần nữa đặt Trầm Lạc người giọng dụ dỗ:” Lạc nhi ngoan, hôm nay ta tắm rửa sạch rồi, ở phía còn bôi chút Hoa Quế cao. Nàng ngửi xem có phải rất thơm hay ?”

      Ngẩng đầu nhìn vẻ mặt đắc ý và mong đợi của Vũ Văn Thượng, lại nhìn cái thứ gần ngay trước mắt mình Trầm Lạc khẩn trương giật cánh môi, cái đó được rửa qua rồi khẳng định có bẩn, nhưng cũng có đạt đến mức có mùi thơm chứ?

      “ Lạc nhi” Vũ Văn Thương lần nữa lên tiếng. Trầm Lạc biết nếu hôm nay nàng mà làm cho , bỏ qua cho nàng. Như vậy vẫn là nên thổi , Trầm Lạc sáng suốt ra quyết định sau khi cân nhắc thiệt hơn.

      Trầm Lạc cũng mới mở cái miệng nhắn ra có nhiều động tác. Trong lòng Vũ Văn Thượng vì kích động mà nhảy bùm bụp. Trầm Lạc nhìn cái phía trước cuối cùng cắn răng nhắm mắt di chuyển đầu về phía trước. Muốn tiến thêm về phía trước, Trầm Lạc bất đắc dĩ phát , nàng quả thể thổi tiêu được, quai hàm đau nhức.

      Thổi tiêu cũng dễ dàng gì, sớm biết như thế còn bằng để Vũ Văn Thượng ở trong rừng cây làm cái kia còn hơn. cầu vô sỉ quả nhiên thể dễ dàng đồng ý được, lần này tốt rồi, sáng mai những xương sống thắt lưng bắp đùi mà cả quai hàm cũng đau.

      Xen lẫn ánh nến lập lèo, tiếng gầm của nam tử truyền ra ngừng từ tẩm điện Đông cung. Mây bầu trời đêm giống như xấu hổ thầm rời sang bên. Ánh trăng núp sau áng mây vạn bất đắc dĩ nhô ra.

      Mà ở trong địa lao tối tăm, tứ chi Chu Đào đều bị cột giá gỗ. Roi da của thị vệ từng cái từng cái quất vào người Chu Đào, Hàn Dịch mắt lạnh ngồi đó bưng lên ly trà. Nặng nề mở miệng:” Chúc Dịch Phong sai ngươi làm?”

      Chu Đào bị trói giá gỗ toàn thân vô lực, những giọt máu tươi theo vạt áo tí tách mặt đất, mắt vô thần nhìn về phía Hàn Dịch, mệt mỏi mở miệng:” Cái gì nô tỳ cũng , đừng đánh nữa.”

      Hàn Dịch nặng nề đặt ly trà tay lên ghế, mắt lộ tia sắc lạnh:”
      amandatruc, Bunny_big, Halong-ngoc18 others thích bài này.

    2. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      CHƯƠNG 73

      Trầm Lạc mặc bộ quần áo bằng tơ lụa màu hồng, hông được bằng chiếc đại lưng được thêu hoa màu hồng nhạt. Lúc này ngồi bên trong phòng khách ở Đông cung chờ Chúc Dịch Phong đến thỉnh tội. Sáng sớm hôm nay, Trầm Lạc vừa mới tiễn Vũ Văn Thượng ra khỏi Đông cung chưa lâu. tiểu thái giám tự xưng là người trong tẩm cung Chúc Dịch Phong xuất quỳ mặt đất, cúi người chủ tử của buổi trưa đến Đông cung thỉnh tội với Thái Tử phi.

      Trầm Lạc mang mặt nụ cười nhàn nhạt, gất đầu cái, ngay sau đó trở về phòng khách Đông cung sai Bích Liên chuẩn bị bình trà Long Tĩnh thượng hạng.

      Vừa giơ tay lên muốn cầm ly trà lên Bích Liên bước vào phòng khách, khom người hành lễ Chúc thiếu gia chờ phía bên ngoài cửa Đông cung. Trầm Lạc gật đầu cái nặng :” Dẫn vào.” Bích Liên nghe xong cung kính là sau đó rời khỏi phòng khách.

      lâu lắm Bích Liên dẫn theo nam tử cao gầy mặc áo khoác ngoài màu xanh dương vào phòng khách. Trầm Lạc phân phó Bích Liên châm trà cho Chúc Dịch Phong. Chúc Dịch Phong vội vàng hai tay ôm quyền hướng Trầm Lạc hành lễ, mở miệng thần thỉnh an Thái Tử phi.

      Trầm Lạc cười khẽ tiếng hướng về phía Chúc Dịch Phong khoát khoát tay:” Ngồi cần đa lễ.” Đợi sau khi Chúc Dịch Phong ngồi xuống ghế Trầm Lạc lần nữa mở miệng :” Mặt Chúc thiếu gia có thần sắc vui mừng, biết Hoàng Thượng phong cho chức quan gì?” Chúc Dịch Phong lập tức khoát tay, mặt hết sức nghiêm túc:” Thái Tử phi thần có lập được công lớn gì. Hoàng Thượng là người có lòng nhân từ, thần bây giờ nhậm chức ở Binh Bộ.”

      Sau khi nghe được hai chữ Binh Bộ trong lòng Trầm Lạc căng thẳng, Hoàng Thượng cũng rộng lượng, Chúc Dịch Phong mới vào cung, ban cho chức quan tốt như thế rồi. Nghĩ đến chắc chắn Hoàng Thượng niệm tình cũ, dù gì cũng là con trai duy nhất của Trưởng công chúa. Cứ như vậy mà đuổi Chúc Dịch Phong ra ngoài cung cũng khó.

      “ Thái Tử phi thần hôm nay đến đây là muốn thỉnh tội. Hôm qua cung nữ Chu Đào trong cung thần có đụng phải Thái Tử phi. Mong Thái Tử phi đại nhân chấp nhất lỗi lầm của tiểu nhân, để trong lòng nên tức giận đối với thân thể tốt.”

      Lúc chuyện mặt Chúc Dịch Phong mang theo quan tâm nồng đậm cùng với áy náy.

      Trầm Lạc làm bộ thời ơ khoát khoát tay cười duyên lên tiếng:” Bổn cung như thế nào lại để trong lòng, Chúc đại nhân rất coi trong Chu Đào. Chỉ là Chu Đào khi dễ ai khi dễ lại dám khi dễ người nhà mẹ đẻ ta. Bởi vì công việc bận rộn. Bổn cung sơ sót Tân Tử. Hôm qua ta hỏi Tân Tử, Chúc đại nhân coi trọng Tân Tử rồi sao?” Trầm Lạc nhướng mày cẩn thận nhìn Trúc Dịch Phong.

      Chúc Dịch Phong vừa nghe thế lập tức từ ghế đứng lên quỳ gối mặt đất. Đầu cúi thấp trán đặt hai tay:” Thái Tử phi chớ nên hiểu lầm vi thần, chuyện của Tân Tử là hiểu lầm. Hôm đó trùng hợp thần ngang qua Hoán Y cục, thấy cung nữ bị ngã, bốn bộ quần áo cầm tay đều rơi xuống mặt đất. Thần từ dân gian mà tiến cung, khi còn bé vẫn bị xem thường, còn bị số tiểu tử thô tục mắng.” đến chỗ này Chúc Dịch Phong đột nhiền dừng lại.

      Tay Trầm Lạc bỗng chốc căn thẳng, Chúc Dịch Phong phải là đệ đệ của nàng sao? Bị mấy tiểu tử thô lỗ mắng. Mặc dù đệ đệ Trầm Nhiên của nàng làm việc có chút lỗ mãng nhưng mà Trầm Nhiên cũng đâu có được lợi sao? Bị Chúc Dịch Phong đánh cho trận thân thể bé bị thương nhiều chỗ. Chúc Dịch Phong cao lớn lực mạnh, Trầm Nhiên bé làm sao chịu nổi.

      Nếu Trầm Nhiên mà biết trưởng tỷ gầy yếu thân thể bé, nhất định tức giận ngửa mặt lên trời than rồi. tại lớn lên vừa cao vừa khỏe được . Những gã sai vặt trong nhà đều thiếu gia mặt mày càng ngày càng giống lão gia, quả nhiên vừa nhìn là biết người phong lưu phóng khoáng, sau này những nương ở Huyện Vân Hà vì thiếu gia mà hồn vía cũng bị bắt mất.

      Chúc Dịch Phong quỳ gối ở dưới tiếp tục :” Vì vậy thần mới tiến lên giúp đỡ chút. Bây giờ mới biết cung nữ đó là người nhà mẹ đẻ Thái Tử phi. Có lẽ do chuyện thần giúp đỡ Tân Tử truyền đến tai Chu Đào. Mới có thể xảy ra chuyện như thế, thái tử phi là hiểu làm thần, thần và Tân Tử trong sạch.”

      Trầm Lạc nhàng ho khan tiếng:” Chúc đại nhân đứng dậy . Chuyện này bổn cung coi như là hiểu lầm, nhưng mà đại nhân có thể trông coi tốt người trong cung mình được . Còn nữa ngươi tiến lên nâng đỡ Tân Tử, ở trong mắt người nàng có lẽ có gì đó bất đồng. bằng bổn cung cho Bích Liên đỡ nàng đến đây cho hai người gặp mặt.” mặt Trầm Lạc mang nụ cười, trong lòng lại cười lạnh liên tục. Chúc Dịch Phong cũng quá biết ăn rồi, những lời hôm nay với lời Tân Tử hôm qua hoàn toàn giống nhau. Nên để cho hai người giáp mặt chút, ý cười mặt Trầm Lạc càng ngày càng nồng đậm.

      Sau khi Chúc Dịch Phong đứng dậy lại lần nữa cúi người xuống:” Thái Tử phi chỉ là chuyện mà thôi, cần phí công như vậy.” Hôm nay Trầm Lạc nhất định phải để cho Chúc Dịch Phong và Tân Tử gặp nhau, hướng Bích Liên nháy mắt, Trầm Lạc cười :” Làm sao lại là chuyện được. Chúc đại nhân ngươi ngồi xuống trước .”

      lát sau Tân Tử mặt quần áo màu vàng nhạt được Bích Liên dẫn vào phòng khách, sau khi thấy Chúc Dịch Phong ngôi ghế thân thể bé cứng đờ. Đôi mắt nhất thời đỏ lên, Bích Liên phía sau Tân Tử nhàng vỗ vỗ Tân Tử nơm nớp lo sợ vào phòng khách, khom người hướng Trầm Lạc thi lễ cái.

      Mắt Trầm Lạc ngừng đảo qua chỗ Chúc Dịch Phong và Tân Tử, Chúc Dịch Phong là người tinh ranh, biểu mặt vẫn nhàn nhạt như cũ, thế nhưng đôi tay lại nắm lại chặt trong ống tay áo. Lại nhì Tân Tử mắt hồng hồng, lúc sau khóc ra tiếng.

      “ Bích Liên đỡ Tân Tử ngồi xuống . Để cho nàng gặp mặt đại ân nhân của mình lần, Tân Tử có điều gì muốn với Chúc đại nhân . Hôm nay bổn cung cho ngươi cơ hội có gì đó cần kiêng dè.” Sau khi Trầm Lạc dứt lời bưng lên ly trà từ từ thưởng thức.

      Tân Tử ngồi ghế bịch tiếng quỳ mặt đất, thanh ra mang theo mấy phần nghẹn ngào:” Thái tử phi Chúc đại nhân phải là ân nhân của Tân Tử, ngài ấy muốn Tân Tử làm việc cho ngài ấy. Tân Tử theo liền đánh Tân Tử . Chu Đào cũng là do Chúc địa nhân sai đến làm khó Tân Tử.” Tân Tử xong hướng mặt đất dập đầu mấy cái.

      Chúc Dịch Phòng ngồi ở ghế đôi tay nắm chặt trong tay áo, nhìn thấy Tân Tử trong lòng càng hân. là cái nữ nhân ngu xuẩn, mắt bị mù mới coi trong nàng ta.

      “ Hả? Chúc đại nhân Tân Tử như thế bổn cung hiểu? Chúc đại nhân ngài đến Đông cung cũng nên mang chuyện này ra cho ràng. Nếu…” Trầm Lạc còn chưa có xong, liền nghe thấy thanh uy nghiêm quen thuộc.

      “ Chúc đại nhân nếu thích tỳ nữ này, bổn điện hạ làm chủ ban cho ngươi."

      Sau khi Trầm Lạc thấy Vũ Văn Thượng vào phòng khách, lập tức từ ghế chủ thượng đứng dậy, mặt mang theo nụ cười nghêng đón. Khóe miệng Vũ Văn Thượng nhếch lên cao, dắt tay Trầm Lạc lên. Vũ Văn Thượng cũng biết kiêng dè Chúc Dịch Phong còn ở trong sảnh đường, cầm ly trà mà Trầm Lạc vừa mới uống lên uống.

      Sau khi thấy như thế trong lòng Chúc Dịch Phong hồi cười lạnh. Đắm chìm vào nữ sắc như vậy, về sau lên ngôi nhất định là hôn quân. Điện hạ vô năng ngu ngốc, Nhị Hoang tử lại màng việc đời. Ngôi vị hoàng đế của Nguyệt Tường quốc nên để cho ngồi, trong cơ thể cũng có dòng máu Hoàng thất. Chờ sau khi lên ngôi vị Hoàng đế người trong thiên hạ tất cả đều phải sợ . Đến lúc đó nhất định khiến cho Trầm Lạc nếm mùi nhục nhã khổ sở, sau đó tịch biên Trầm gia.

      “ Điện hạ thần cùng cung nữ kia có chuyện gì, phiền điện hạ làm chủ rồi.” Chúc Dịch Phong mang mặt nụ cười cung kính lấy lòng mở miệng . Vũ Văn Thượng cũng có để ý đến điệu bộ này của , lập tức gọi Tiểu Phúc Tử:” Tiểu Phúc Tử đến phòng thu chi ở Đông cung lấy ít đồi trang sức cho cung nữ mà Chúc đại nhân coi trọng, dọn dẹp phòng của nàng chút, rồi lập tức theo Chúc đại nhân đến tẩm cung. Chúc đại nhân phụ hoàng vừa mới phái ngươi Binh bộ nhậm chức, nhưng để phụ hoàng biết tỳ nữ của người tranh giành tính cảm. chức Binh bộ này sợ là…”

      Trong lòng Chúc Dịch Phong rét lạnh, nụ cười mặt cũng cứng lại. Vũ Văn Thượng ngươi nham hiểm. tại đôi cánh của còn chưa đủ mạnh, chỉ có được ủng hộ của Phương Thái Úy đại nhân cùng Hữu tướng quân và Liên tướng quân ủng hộ.

      Tân Tử quỳ mặt đất lúc này khóc lớn tiếng lên:” Điện hạ, Thái Tử phi nô tỳ muốn theo Chúc đại nhân, van cầu Điện hạ và Thái Tử phi cho nô tỳ con đường sồng.”

      Trầm Lạc len lén bấm Vũ Văn Thượng cái, nàng cũng chỉ là thử dò xét Chúc Dịch Phong khiến khó chịu mà thôi, nếu để cho Tân Tử theo Chúc Dịch Phòng vẫn nên thôi .

      Nhưng nào nghĩ đến Vũ Văn Thượng mặt biến sắc đẩy tay Trầm Lạc ra.

      “ Chúc đại nhân ngại mà cho ngươi cái thân phận, đây là phúc phận mà đời trước người tu được. Tiểu Phúc Tử còn đứng đó làm gì, mang tỳ nữ Bích Liên này mang xuống.” Vũ Văn Thượng lạnh lùng lên tiếng, Chúc Dịch Phòng thể làm gì khác hơn là khom người tạ ơn.

      Đợi sau khi trong sảnh an tính lại, Trầm Lạc vươn tay muốn bấm tay Vũ Văn Thượng, nhưng bị tay phải của phát bắt được. Vũ Văn Thượng tỉ mỉ sờ mười ngón tay của Trầm Lạc sờ tới vòng tay, muốn theo cánh tay ngọc mà sờ lên nữa.Trầm Lạc liền vội vã rút tay ra khỏi mà chảo của Vũ Văn Thượng “ Chàng làm gì? Mới vừa rồi thiếp cũng chỉ giỡn chút mà thôi, sao chàng lại mang Tân Tử ban cho Chúc Dịch Phong rồi? Nàng ta là người của Tân gia, Tân gia cùng Bạch gia là thế giao ( mấy đời thân nhau ).”

      “ Uống trà bớt giận hạ hỏa nào. Nghe vi phu từ từ .” Vũ Văn Thượng cười cười cầm bình trà tay rót ly trà cho Trầm Lạc.

      “ Tân Tử cùng Chúc Dịch Phong vốn là phe với nhau, Chúc Dịch Phong phân phó Chu Đào cố ý tìm Tân Tử gây phiền phức. Hơn nữa lại cố ý để cho nàng phát , như thế nàng chắc chắn mang Tân Tử vào Đông cung. Nếu lai mang nàng ta lưu lại vừa hay lại là tai mắt của ở Đông cung.” Vũ Văn Thượng chậm rãi ra, Trầm Lạc trừng lớn hai con mắt, đợi sau khi tâm tình bình phục. Trầm Lạc giọng :” Chàng có căn cứ ?”

      “ Căn cứ ? Hôm qua lúc nàng thôi tiêu cho ta, Hàn Dịch thẩm vấn Chu Đào, Chu Đào là người duy nhất biết những điều quan trọng đó là Chúc Dịch Phong phái nàng làm khó Tân Tử. Đáng tiếc Chúc Dịch Phong có bàn cờ tốt nhưng lại sớm xử lý Chu Đào.” Sau khi Vũ Văn Thượng dứt lời tiến đến bên tai Trầm Lạc.

      Đẩy tay Vũ Văn Thượng ra Trầm Lạc liếc Vũ Văn Thượng cái:” Chàng có thể đừng mang chuyện nghiêm túc như thế gộp chung với chuyện khuê phòng được ? Tân Tử , nàng…Vũ Văn Thượng thiếp lại mang thêm phiền toái cho chàng rồi.” Trầm Lạc đột nhiên buồn bã .

      Vũ Văn Thượng thở dài, dừng lại cúi người xuống ôm chắc lấy Trầm Lạc:” Phiền toái chỗ nào? Ngày hôm nay phải nàng muốn diễn hồi kịch đó sao? Chúc Dịch Phong khổ cực cài thám tử vô đây nhưng lại phải mang về.”

      Trầm Lạc ồ lên tiếng:” Nếu như tiếp tục lưu lại Tân Tử trong Đông cung, lại có màn kịch hay, để cho Tân Tử tiết lộ tin tức giả cho Chúc Dịch Phong. Đó phải là ven cả đôi đường sao?... Chàng là gì thế lại chiếm tiện nghi của ta.” Trầm Lạc nghiêm túc , ngờ Vũ Văn Thượng có nghe, người lại ở người nàng dở trò, vén quần áo lên sờ đế bắp đùi của nàng rồi. Tối qua còn mò chưa đủ, làm cả canh giờ rồi còn chán sao?

      “ Lạc nhi thông mình, kế tiếp đây phải làm phiền nàng rồi.”

      Nghe được thanh nhàng của Vũ Văn Thượng bên tai, mày Trầm Lạc nhướng càng ngày càng cao. Chiêu này cao minh, nham hiểm, quá tuyệt.

      Trầm Lạc vừa mới cảm than xong, thân thể nhanh chóng bị Vũ Văn Thượng bế lên, mắt thấy Vũ Văn Thượng bước hướng đến tẩm điện, Trầm Lạc luống cuống vội vỗ ngực Vũ Văn Thượng:” thể ở ban ngày mà phóng túng được.”

      Vũ Văn Thượng trầm thấp cười tiếng “ Vì kéo dài Long tự cho Nguyệt Tường, đây nhất định là việt quan trọng. Lạc nhi hôm nay ta hỏi Trương ngự y rồi, sau kì kinh nguyệt bảy tám ngày làm chuyện phòng the là dễ dàng có thai nhất.”
      amandatruc, Bunny_big, Halong-ngoc21 others thích bài này.

    3. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      CHƯƠNG 74

      Sáng sớm hôm sau, Vũ Văn Thượng bị nữ nhân trong ngực đánh thức, Vũ Văn Thượng ôm chặt vòng eo nữ tử, tay phải tự chủ được khép chặt, sau đó mở hai mắt nhìn nữ nhân của mình lộ ra bờ vai trắng nõn.

      “ Sao? Buổi tối và buổi chiều hôm qua thỏa mãn nàng sao? Xem cái miện nhắn đô lên như vậy.” Sau khi dứt lời đảo thân mình, tay trái ở cánh môi mềm mại của nữ tử miết miết .

      “ Tối hôm qua chàng dùng sức quá mạnh, tại toàn thân đều chua xót đau đớn. Chàng hưởng thụ nhưng tại thiếp chịu tội đây. Sau khi cần nhắc thiếp quyết đinh về sau ba ngày mới có thể làm chuyện phòng the lần. Vả lại chỉ có thể làm buổi tối.” Trầm Lạc vừa vừa đẩy tay Vũ Văn Thượng ra, quay người lại đưa lưng về phía Vũ Văn Thượng.

      Sau khi nghe được Trầm Lạc , trong lòng Vũ Văn Thượng trầm xuống. Nếu đáp ứng Lạc nhi, ba ngày mới có thể làm lần, hơn nữa chỉ có buổi tối mới có thể…Vậy sao được, thân thể Vũ Văn Thượng lập tức hướng lưng Trầm Lạc sáp lại, tay trái chậm rãi vuốt ve mái tóc mượt mà.

      “ Lạc nhi, về sau ta dùng sức nữa được ? Hoặc là về sao có làm nàng ngồi ở hông ta tự mình động, nhanh hay chậm, hay nặng đều nằm tròn tay nàng được ? Ba ngày mới có thể làm chuyện phòng thể làm chuyện phòng the ta thể đồng ý với nàng.” Vũ Văn Thượng chậm rãi , Trầm Lạc đưa lưng về phía nặng nề hừ tiếng. Ngón tay thon dài của Vũ Văn Thượng ở vai thơm Trầm Lạc vuốt ve lâu, cũng nghe thấy Trầm Lạc gì. chỉ đành từ chăn mỏng chui ra, xuống giường mặt xiêm áo vào, chuẩn bị đến giờ vào chiều rồi.

      Sau khi mặc xong, Vũ Văn Thượng cất bước đến trước giường, cúi người xuống vươn tay ra giữ lấy mặt Trầm Lạc. nghĩ đến mặt Lạc nhi lại mang ý cười. Trong lòng thở phào nhõm, cúi đầu hung hăng hôn cánh môi Trầm Lạc, sau hồi mới buông ra, Trầm Lạc giơ tay điểm điểm ngực Vũ Văn Thượng:” Là chàng về sau chỉ cho thiếp đè ép chàng cho phép chàng đè ép thiếp. Chuyện phòng the thiếp như thế nào là thế đó.”

      Nhìn Trầm Lạc mân mê cánh môi vừa mới bị mình dày xéo, Vũ Văn Thương chỉ đành gật đầu cái, mũi cọ cọ lên mũi Trầm Lạc:” Nàng cái quỷ tinh linh này, để cho nàng ngồi ở phía ép ta khiến nàng cao hứng như thế sao?” Trầm Lạc hướng về phía Vũ Văn Thượng làm cái mặt quỷ “ Có thể đè ép nam tử tuấn mĩ nhất Nguyệt Tường quốc là vinh hạnh của tiểu nữ.”

      Vũ Văn Thượng sau khi nghe xong cụng vào trán Trầm Lạc cái “ Cái miệng càng ngày càng ngọt.”

      “ Lạc nhi, tối này cần chờ ta dùng bữa. Tối nay ta phải cùng phụ hoàng bàn bạc chuyện tháng sau Đại Mạc phái sứ thần đến đây.”

      Trầm Lạc gật đầu cái, đưa tay đẩy ngực Vũ Văn Thượng:” Chàng mau , ta ngủ thêm lát.” Trong lòng Vũ Văn Thượng như bị hắt chậu nước lạnh, quả nhiên tiểu nương tử thể quá nuông chiều nếu cũng có cho người mặt mũi.

      Ở bên ngoài sảnh Đông cung, Tiểu Phúc tử cảm thấy Điện hạ rất lạ, cả gan nhìn dung nhan người, Hả? Thái Tử phi lại giận giỗi Thái Tử rồi sao? đúng hôm qua mặc dù là ban ngày mà Điện hạ còn cùng Thái Tử phi trong tẩm điện lâu mà.

      Buổi trưa Trầm Lạc vừa dùng xong ngọ thiện lúc này uống nước ô mai. Mấy ngày này càng ngày càng nóng, buổi trưa mà uống chút nước ô mai là rất sảng khoái. Sau khi Trầm Lạc uống xong chén nước ô mai, vừa đinh kêu Bịch Liên mang vào thêm chén nữa, liền thấy Bích Liên vào phòng khách khuôn mặt nhắn biểu thị lo lắng.

      “ Thái Tử phi ở tẩm điện của Thái Tử phi, truyền đến tin tức. Hôm qua Tân Tử được Chúc đại nhân mang về tẩm điện, sau đó cũng trở thành người trong phòng Chúc đại nhân. Chúc đại nhân phân Tân Tử làm thô sử nha hoàn trong tẩm điện. Tối hôm qua Tân Tử bị những thô sử nha hoàn đó khi dễ.” Bích Liên càng càng gấp, khuôn mặt nhắn cũng nhíu lại.

      Sau khi Trầm Lạc nghe xong trong lòng vui mừng. Nàng còn muốn tìm cách đến tẩm điện của Chúc dịch phong, nghĩ tới Chúc Dịch Phong lại tự mình cho nàng cơ hội này. Như thế nàng liền mở lòng nhân từ thăm Tân Tử chút, nghĩ đến đây Trầm Lạc liền mang chén trong tay đặt xuống bàn, sau đó đứng lên. Sửa sang lại quần áo hằn giọng :” Lập tức đến tẩm điện của Chúc đại nhân, Tân Tử là Điện hạ cho Chúc đại nhân, vừa là người nhà của mẹ ta. Chúc đại nhân lại đối xử với nàng như thế còn gì nổi.”

      Sau khi dứt lời Trầm Lạc liền nhấc chân ra khỏi Đông cung, Bích Liên theo sát phía sau Trầm Lạc, khoảng khắc Trầm Lạc đến được tẩm điện của Chúc Dịch Phong. Ở tấm biển ở tẩm cung viết hai chữ cứng cáp mà hữu lực Vấn Cung. Tấm biễn còn mới tinh có lẽ vừa mới làm ra rồi treo lên.

      Trầm Lạc nhìn hàng cung nữ thái giám quỳ mặt đất, Hoàng Thượng đối xử với Chúc Dịch Phong tốt, thái giám cung nữ ở đây so với Đông cung còn nhiều hơn. Đưa ngón tay chỉ thái giám gần mình :” Mang bổn cung đến phòng ở của những cung nữ thô sử, bổn cung muốn đến thăm Tân Tử.”

      Thái giám vừa nghe tên Tân Tử thân thể càng cúi thấp hơn:” Thái Tử phi phòng của những cung nữ thô sử phải là địa phương ngài nên .” Trầm Lạc có lên tiếng mà hướng về phía Bích Liên nháy nháy mắt, Bích Liên liền hiểu ý:” Lệnh của Thái Tử phi ngươi nghe sao? sợ ăn gậy sao?”

      Thái giám quỳ mặt đất thân thể nhất thời run lên, giọng ra cũng mang theo run rẩy:” Dạ dạ nô tài mang Thái Tử phi .”

      Phòng ở của nhưng cung nữ thô sử đều cũ nát chật hẹp, đẩy cửa phòng ra bên trong lập tức bay ra mùi quái dị. Trầm Lạc cau mày bước vào phòng, phòng rất bên trong có đặt dãy giường đá. Sau khi thấy Tân Tử nằm bên trong giường đá, Trầm Lạc chậm rãi bước đến gần Tân Tử.

      Thái giám thấy Tân Tử nằm giường đá nhúc nhích chút nào, lập tức lên tiếng khiển trách:” Tân Tử Thái Tử phi đến thăm ngươi. Còn nhanh rời giường thỉnh an.” Trầm Lạc khoát khoát tay “ Trong người Tân Tử có thương tích, những quy của hoàng cung liền miễn .”

      Tân Tử nằm ở giường giật giật thân thể bé, khi thấy Tân Tử hai mắt bé mở lớn, sau khi định thần lại, bất chấp thương thế người xốc chăn lên muốn hành lễ. Trầm Lạc vội tiến lên đỡ Tân Tử, nhìn khuôn mặt bé lem luốc của Tân Tử Trầm Lạc lộ vẻ đau lòng. Nếu phải biết rằng Tân Tử và Chúc Dịch Phong có quan hệ, Trầm Lạc chắc chắn bị Tân Tử lừa. tại biết trong lòng Trầm Lạc ngũ vị hỗn độn. Trong thiên hạ làm sao lại có người như vậy? Trong lòng suy nghĩ khác nhưng mặt lại biểu khác.

      “ Lạc tỷ tỷ muội muốn sống ở chỗ này. Người mang Tân Tử , Tân Tử ở chỗ này là khổ. Bọn họ khi dễ muội.” Tân Tử kéo kéo ống tay áo Trầm Lạc nước mắt tràn mi. Thân thể bé cũng run rẩy theo, trong lòng Trầm Lạc liên tục tán thưởng. Diễn xuất là tốt.

      thở dài Trầm Lạc lấy chiếc khăn tay từ trong tay áo ra lau nước mắt cho Tân Tử:” Ta cũng có cách nào. Đây là lệnh của Điện hạ ai dám làm trái. Tân Tử xin lỗi vì thể mang người quay trở về.” Tân Tử vừa nghe như thế mặt lộ ra tuyết vọng, buông ống tay áo Trầm Lạc ra. Hướng về phía tường mà lao tới, sau lưng Bích Liên sợ hãi mà kêu lên, Trầm Lạc nhanh tay nhanh mắt mà bắt lại. Tân Tử thể chết được muốn chết cũng đợi sau khi trị được tội Chúc Dịch Phong .

      “ Tân Tử tội tình gì mà muội phải làm như thế? Lạc tỷ tỷ đáp ứng nhất định bảo vệ ngươi chu toàn. Về sau có rảnh nhất định về thăm người. Để ta xem còn có cung nữ nào dám bắt nạt ngươi?” Trầm Lạc đến chỗ này cố ý quay lại lạnh lùng nhìn về phía cung nữ phía sau lưng, lời ra hết sức có lực, chắc chắn những cung nữ đứng ở góc tường kia cũng có thể nghe được.

      “ Lạc tỷ tỷ…Tân Tử cò điều này muốn với tỷ.” tiếng Trầm Lạc càng càng , Trầm Lạc hiểu ý phất tay ý bảo Bích Liên cùng tên thái giám kia lui xuống. Chờ sau khi trong phòng chỉ còn hai người, Tân Tử mặt nghiêm túc mở miệng:” Lạc tỷ tỷ, tỷ hãy Điện hạ đề phòng Nhị hoàng tử, đêm hôm qua Nhị hoàng tử có đến gặp Chúc đại nhân, chiêu dụ Chúc đại nhân trợ giúp giành ngôi vị Hoàng đế. Chúc đại nhân có đồng ý, ôm hận rồi còn uy hiếp Chúc đại nhân nữa.”

      Trầm Lạc nghe xong cố ý lộ vẻ kinh hãi khẩn trương, kéo tay Tân Tử Trầm Lạc nóng nảy lên tiếng:” Chuyện này là sao? Là chính tai muội nghe được sao?” Tân Tử gật đầu liên tục “ Lạc tỷ tỷ Nhị hoàng tử có dị tâm. Nếu diệt trừ, tỷ và Điện hạ chỉ sợ là…”

      Trầm Lạc hiểu ý gật đầu “ Tân Tử người ở đây cẩn thận lưu ý.” Tân Tử ân tiếng, ngay sau đó lại để lộ ra vẻ mặt dịu dàng “ Lạc tỷ tỷ sống ở đây phải là kế sách lâu dài. Là nương luôn muốn tìm được phu quân, giúp chồng nuôi dạy con cái.”

      Trầm Lạc vỗ vỗ tay Tân Tử “ Tân Tử cần lo lắng dựa vào quan hệ Bạch gia và Tân gia, Lạc tỷ tỷ chắc chắn kiếm cho muội phu quân tốt. Muội chỉ theo bên người Chúc Dịch Phong thời gian thôi, về sau ta nghĩ cách cho muội thoát thân.” mặt Tân Tử để lộ vui mừng, vội vàng Lạc tỷ tỷ tốt.

      Sau khi ra khỏi tẩm cung Chúc Dịch Phong trong lòng Trầm Lạc khỏi cười lạnh liên tục. Chiêu này của Chúc Dịch Phong hay, khiến cho Vũ Văn Thượng và Vũ Văn Hạ sinh hiềm khích, ở giữa thêm cước, hoàng thất nhất định là an bình rồi. Chúc Dịch Phong rốt cuộc là dùng biện phái gì khiến Tân Tử bán mạng cho ? Bích Liên nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Thái Tử phi có chút nghi ngờ. Tân Tử là người nhà nhà mẹ đẻ Thái Tử phi, dựa theo trình độ Thái Tử cưng chiều Thái Tử phi . Chỉ cần Thái Tử phi chịu mở miệng muốn mang Tân Tử về cung. Điện hạ nhất định đồng ý. Thái Tử phi với Tân Tử như thế lẽ người căn bản muốn mang Tân Tử về?

      Đêm khuya

      “ Tân Tử, Trầm Lạc bị lừa sao?” Khóe miệng Chúc Dịch Phòng lên nụ cười nhạt, trong tay vuốt vuốt viện ngọc màu xanh. Lúc này Tân Tử mặc người bộ quần áo bằng tơ lụa trong suốt, nhìn thấy ràng cái yếm màu vàng bên trong. mặt còn vẻ điềm đạm đáng như ban ngày, hai gò má được thoa tầng phấn dày, đôi mắt hếch lên, mang lên xinh đẹp mê hoặc.

      “ Chúc đại nhân Trầm Lạc thập phần tin tưởng, thiếp làm xong chuyện cho Chúc đại nhân biết đại nhân thưởng như thế nào đây?” Tân Tử vừa vừa bước đến trước người Chúc Dịch Phong.

      Chúc Dịch Phòng nhìn y phục tối nay của Tân Tử, nhất thời cươi to. Vươn cánh tay dài kéo Tân Tử vào trong lòng, tay phải ở trước ngực Tân Tử nhàng vuốt. Tân Tử mặc cho Chúc Dich Phong vuốt hơn nữa còn cố ý nghiêng người sang. Đùi nhàng cọ xát chân Chúc Dịch Phong. Chúc Dịch Phong hiểu ý vén quần áo Tân Tử lên, phát phía dưới mặc gì cả nàng cười ra tiếng: “ là cái tiểu tiện nhân.”

      Tân Tử cười duyên, tay phải nhàng ở trước ngực Chúc Dịch Phong vẽ vẽ:” Ngài phải là thích ta như thế sao? Chúc đại nhân tiểu nữ rồi. Tân Tử làm có sở ngầm cho ngài, về sau khi ngài lên ngôi vị Hoàng đế nhất định phải giúp đỡ Tân gia trở thành đệ nhất thủ phủ ở Nguyệt Tường quốc.”

      Chúc Dịch Phong cúi đầu hôn lên môi Tân Tử, tay phải ở đùi Tân Tử cũng ngừng động tác:” Còn sợ ra đổi ý sao? Chỉ cần ngươi có thể thuận lợi mà tranh thủ được đồng tình của Trầm Lạc, để nàng mang ngươi về Đông cung. Chỉ cần ngươi mở miệng ta nhất định đáp ứng ngươi.”

      Tân Tử trước khi Chúc Dịch Phong tiến vào dịu dàng :” Hôm nay Trầm Lạc có đây là lệnh của Điện hạ nàng ta dám vi phạm.”

      Tác giả có lời muốn : Trầm Lạc có tâm muốn áp đảo Vũ Văn Thượng ~~~~~
      amandatruc, Halong-ngoc, Dunghyt9727 others thích bài này.

    4. hamaxink

      hamaxink Active Member

      Bài viết:
      91
      Được thích:
      71
      Cảm ơn @tieunhu nàng quay trở lại, lần này nàng đừng bỏ chúng ta mà lâu ơi là lâu nữa nhé. Mà sao bảo còn chương nữa cơ mà, hic lâu thế nàng ơi

    5. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      CHƯƠNG 75

      Lần cuối cùng thăm Tân Tử cũng là mười ngày trước, trong mười ngày đó Trầm Lạc có Vấn Cung hai lần, đưa cho Tân Tử ít quần áo cùng bánh ngọt. Bởi vì Trầm Lạc mà mối quan hệ của Tân Tử ở Vấn Cung càng ngày càng tốt, còn người nào dám khi dễ nàng. Cho dù thế nào Tân Tử vẫn mãi tìm cơ hội để Trầm Lạc mang nàng ta về Đông cung, nàng muốn cả đời theo phục vụ Trầm Lạc. Trầm Lạc hiểu , những lời ra đều bênh vực Tân Tử, làm cho Tân Tử chờ đợi gấp gáp. Tân Tử vô cùng vui vẻ, lôi kéo tay Trầm Lạc trong miệng ngọt ngào kêu Lạc tỷ tỷ.

      Ở hậu viện Đông cung sen hồng nở rất đẹp, Trầm Lạc ngồi dựa vào lan can đỏ thắm trong đình vừa ăn ô mai vừa thưởng thức sen hồng trong hồ. Mấy hôm nay nàng rất thích ăn chua, ô mai, dưa chua, v.v… có vị chua Trầm Lạc cảm thấy thoải mái. Hôm nay có nóng giống như hôm qua, gió phất qua mặt mang theo hơi nước lành lạnh, Trầm Lạc xoay xoay đầu, bóp bóp thắt lưng, mắt híp lại.

      “ Thái Tử phi, nô tỳ nghe Hạ quận chúa vào cung rồi, đầu tiên là đến Thái Hòa cung của Hoàng Hậu, bây giờ ở Thượng cung của trưởng công chúa.” Trong ngự thiện phòng ở Đông cung có ô mai, Thái Tử phi ngày đều muốn ăn nhiều. Bích Liên liền ngự thiện phòng của hoàng cung lấy nhiều. Nhưng đường trở về Đông cung nàng có nghe được chút truyện từ cung nữ về Hạ quận chúa. Cho nên sau khi trở về Đông cung để ô mai trong ngự thực phòng lập tức đến hậu viện Đông cung tìm Thái Tử phi.

      Trầm Lạc khẽ ừ tiếng, sau đó sửa sang lại vạt áo, ngẩng đầu thấy khuôn mặt nhắn của Bích Liên nhíu lại, Trầm Lạc bật cười “ Bích Liên, chuyện này đâu phải là truyện lớn gì, Hạ quận chúa tới thế nào, chúng ta như thế nào cứ như thế đó .” Trầm Lạc dứt lời sau đó nghiêng đầu nhìn về phái hồ sen, đưa tay lấy từ dĩa sứ bên cạnh miếng ô mai từ từ nhai nuốt.

      “ Thái Tử phi hoàng hậu là người trong gia tộc Hoàng Hậu.” Bích Liên sợ Trầm Lạc trách tội thích chuyện luyên thuyên, nên mấy lời này nàng cũng chỉ nửa. Khi còn nấu thuốc ở Tư Dược phòng, nhưng cung nữ cũng có số chuyện thú vị trong cung. Hạ quận chúa luôn được Hoàng Hậu triệu vào trong cung, chỉ cần Hạ quận chúa vừa tới là điện hạ đến Thái Hòa cung. Nàng vốn tưởng rằng người điện hạ để ý là Hạ quận chúa. tại cho dù Thái Tử có Thái Tử phi Hoàng Hậu vẫn như cũ cho triệu Hạ quận chúa vào cung. Thái Tử mới thành hôn hơn mười ngày , Hoàng Hậu sốt ruột như thế rồi.

      “ Bích Liên ta hiểu ý người. Nhưng chỉ cần ta giữ được tâm của điện hạ cho dù Hoàng Hậu có triệu mưới mấy hai mươi nữ tử vào cung cũng vô dụng.” Sau khi Trầm Lạc dứt lời liền đứng lên. ra khỏi đình nghỉ mát, Bích Liên chợt giật mình. Điện hạ là người tâm tư tinh tế thâm trầm, Thái Tử phi cũng vậy. Bích Liên khẽ cười tiếng, đem đĩa sứ trắng bàn cầm lên nhanh chóng đuổi theo sau Trầm Lạc.

      “ Thái Tử phi hôm này nô tỳ mới đến Ngự Thiện phòng mang ô mai mới đến đây, ngài có muốn nô tỳ bưng chút đến phòng khách để nếm thử ?”

      Trầm Lạc gật đầu cái “ Vậy càng tốt, càng mới càng chua.” Bích Liên cầm cái đĩa trắng cúi đầu nhìn bụng Trầm Lạc. Cuối cùng ấp úng mở miệng:” Thái Tử phi có muốn mời ngự y tới bắt mạch hay ? Chua là con trai lạt là con , có phải tiểu thế tử…”

      Thân thể Trầm Lạc dừng lại, đưa tay sờ sờ bụng mình. Cho dù là mang thai mới có mấy ngày ngự y cũng thể chuẩn đoán ra được. Chỉ là việc chua là con trai lạt là con cái ở Huyện Vân Hà nàng cũng được nghe mấy lão phụ trong nhà qua. Khi mẫu thân nàng mang thai đệ đệ, phải cũng đặc biệt thích ăn chua sao? Trầm Lạc nhàng vuốt vuốt bụng mình, nếu như sinh nam hài mặt mũi nhất định cực kì giống Vũ Văn Thượng.

      Chỉ là nàng nhất định dạy tốt, để con học Vũ Văn Thượng, phu quân vô sỉ, nàng nhất định thể có thêm nhi tử vô sỉ.

      Lúc này Vũ Văn Thượng ở ngự thư phòng thảo luận chuyện Đại Mạc mí mắt đột nhiên giật giật, đương kim Hoàng Thượng của Nguyệt Tường quốc ngồi ghế rồi giương mắt nhìn mặt Vũ Văn Thượng, chậm rãi mở miệng:” Dựa theo ý tứ của con là muốn Hạ nhi cưới công chúa Chiêu Tuyết của Đại Mạc?” Vũ Văn Thượng nghiêm túc gật đầu, “ Phụ hoàng nghe công chúa Chiêu Tuyết dung mạo phi phàm, đối đãi với mọi người luôn yên tĩnh lạnh lùng, cao ngạo cực kì. Tính tình khác biệt với hoàng đệ cho lắm, hai người này mà ở gặp nhau khá năng rất cao là chung sống được. Công chúa của nước muốn liên minh với nước khác người đó nhất định phải là Hoàng tử, vả lại nhất định phải là chánh phi. Nhi thần có Thái Tử phi, hoàng đệ cũng có bất kì nhi tử nào.”

      Hoàng đế Nguyệt Tường quốc cười khẽ tiếng, cầm tấu chương trong tay quăng lên bàn “ Tâm tư của người phụ hoàng còn sao? Nếu muốn mẫu hậu ngươi đưa người đến Đông cung…” để cho Hoàng đế xong, Vũ Văn Thượng lên tiếng :” Mấy ngày nay Lạc nhi rất thích ăn ô mai chua, mười ngày nữa, nhi thần triệu Trương ngự y bắt mạch cho Lạc nhi, xem chừng là tiểu thế tử.”

      Hoàng đế Nguyệt Tường quốc vuốt vuốt trán, hơi hơi nhếch môi qua hồi suy tính kĩ lên tiếng:” Sau khi Hoàng tôn ra đời, phụ hoàng muốn đem toàn bộ triều chính giao lại cho con.” Thân thể Vũ Văn Thượng cứng lại, ngẩng đầu nhìn phụ hoàng:” Phụ Hoàng thân thể người vô cùng khỏe mạnh.”

      Hoàng đế thời dài tiếng:” Khi còn trẻ phụ hoàng phụ lòng Cẩm nhi, muốn lại phụ thêm lần nữa. Mẫu hậu con, giúp ta chăm sóc, tất cả đều giao cho con.”

      Vũ Văn Thượng biết Cẩm nhi trong miệng Hoàng Thượng là Vạn Quý phi của Chiêu Dương cung. Phu Hoàng Vạn Quý phi sâu đậm, khi tuổi già muốn đền bù cho bà, nhưng rốt cuộc lại là vẫn muốn tổn thương mẫu hậu .

      “ Khi mới bắt đầu chiều trính hỗn loạn, nếu phụ hoàng cứ khư khư cố chấp, chỉ sợ Nguyệt Tường quốc cứ thế mà chon vùi. Phụ hoàng mang Nguyệt Tường quốc quốc thái dân an trao lại cho con, con nhất định phải đưa Nguyệt Tường quốc tiến đến thời kì phồn vinh thịnh thế.

      Trong thư phòng phụ tử hai người chuyện rất nhiều. Khi Vũ Văn Thượng từ trong thư phòng bước ra, Ngô ma ma lĩnh chỉ của Chu Hậu triệu Vũ Văn Thượng đến Thái Hòa cung. Ngô ma ma nhìn Điện hạ vui vẻ như thế, trong lòng càng thêm vui mừng. Điện hạ vẫn còn nhớ Hạ quận chúa, Hạ quận chúa vào Đông cung phải là được.

      Đông cung

      Trầm Lạc ở trong phòng khách chờ Vũ Văn Thượng trở lại cùng nhau dùng bữa tối, nếu khi Vũ Văn Thương trở về Đông Cung dùng bữa buổi sáng trước khi nhất định với nàng. Nhưng hôm này lại có việc gì mà trễ?. Nhìn bàn đầy món ăn, Trầm Lạc lần nữa ngẩng đầu nhìn ra ngoài. Thôi vậy, món ăn đều sắp nguội, hay là nàng ăn trước vậy. muốn cầm đũa lên Tiểu Phúc Tử và Bích Liên vội vội vàng vàng vào phòng khách.

      “ Nô tài tham kiến Thái Tử phi, hôm nay Điện hạ ở Thái Hòa cung dùng bữa, Thái Tử phi cần chờ Điện hạ.” Tiểu Phúc Tử mới xong, Bích Liên lo lắng lên tiếng:” Hạ quận chúa bây giờ ở Thái Hòa cung, Thái Tử phi…” Khóe miệng Trầm Lạc mang ý cười, con ngươi đảo vòng, sau đó đứng dậy:” Điện hạ cũng là, đến chỗ mẫu hậu cũng với ta tiếng. Ta vào Đông cung còn chưa có đến chỗ mẫu hậu dùng bữa, chọn ngày bằng đúng ngày, hôm nay liền .”

      Sau khi Bích Liên nghe xong mặt vui mừng. Lập tức theo Thái Tử phi đến Thái Hòa cung. Tiểu Phúc Tử đứng thẳng người. Điện hạ đặt rất nhiều tâm tư vào Thái Tử phi . ở bên ngời ngự thư phòng chờ Điện hạ trở về Đông cung, Ngô ma ma cung đến đây chờ Điện hạ. Điện hạ đối với nháy nháy mắt, là đến Thái Hòa cung dùng bữa, Thái Tử phi cần chờ ngài. Ngô ma ma biết nghe Thái Tử như thế khuôn mặt già nua lên chút vui mừng.

      Thái giám cung nữ Thái Hòa cung sau khi thấy Thái Tử phi thi khom người hành lễ, thái giám đứng lên muốn bẩm báo với Hoàng Hậu. Trầm Lạc ngăn lại, phân phó Bích Liên chờ ở ngoài cửa Thái Hòa cung, tiếng động vào Thái Hòa cung.

      Trầm Lạc còn chưa tiến vào phòng khách Thái Hòa cung, dựa vào ánh nến lân đầu tiên Trầm Lạc thấy Hạ quận chúa tiếng tăm lừng lẫy. Hạ quận chúa quả thực là mĩ nhân khuynh thành, khuôn mặt trái xoan trắng nõn mà hồng hào, hai hàng mi như lá liễu, phía dưới là hai mắt sáng ngời. đôi tay ngọc cầm bình rượu bàn lên cẩn thận rót rượu cho Vũ Văn Thượng. Chu Hậu ở bên khuôn mặt nở nụ cười nhàng, Trầm Lạc hừ lạnh tiếng, bộ dáng Chu Hậu bây giờ đúng như lời của mấy tân nương tử ở Huyện Vân Hà là ác bà bà. Vũ Văn Thượng ngồi quay lưng lại phái nàng, thấy được vẻ mặt.

      “ Mẫu hậu, bàn lớn đồ ăn ngon như vậy, sao lại gọi con dâu vậy? Chỉ gọi điện hạ tới là thiên vị.” mặt Trầm Lạc mang nồng đậm nụ cười vào trong phòng khách Thái Hòa cung, sau đó hướng về phía Chu Hậu thi lễ, lập tức ngồi ở bên người Vũ Văn Thượng, lời ra thể thẹn thùng.

      Hạ quận chúa rót rượu cho Vũ Văn Thượng chân tướng, tầm mắt ngừng đảo qua người Trầm Lạc.

      Chu Hậu kinh ngạc thôi, bà có mời Trầm Lạc đến đây, bình thường bộ yếu đuối, buổi tối hôm này cũng có mời trước.

      Vũ Văn Thượng khẽ cười, để ý mẫu hậu cùng biểu muội Hạ Lan là người ngoài, trắng trợn sờ sờ bụng Trầm Lạc “ Nhiểu ngày ăn ô mai như vậy, cảm thấy chua chút nào sao?”

      Chu Hậu vừa nghe như thế thân thể cứng lại. Miệng của Hạ quận chúa nhếch lên, sau đó đêm bầu rượu đặt ở bàn. Ánh mắt nhìn về phía Chu Hậu mang theo vài phần bất mãn. Biểu ca sủng ái Trầm Lạc như thế mà dám lừa gạt nàng biểu ca thích nàng.

      Trong lòng Chu Hậu căng thẳng, tay giấu trong tay áo tự chủ được nắm chặt.

      “ Thượng nhi, Hạ Lan khó mới vào cung chuyến, chú ý chút.” Sau khi dứt lời lông mày Chu Hậu nhíu chặt tỏ vẻ bất mãn. Trầm Lạc cười khẽ tiếng, trở tay cầm lấy tay Vũ Văn Thượng còn đặt bụng mình “ Mẫu hậu, con dâu tới đây phải là chỉ muốn dùng bữa tối. Còn có chuyện muốn với ngài, khi con dâu ở huyện Vân Hà có nghe qua, chua là con trai nhạt là con . Mấy ngày gần đây con dâu đặc biệt thích ăn ô mai. Xem chừng là có hỉ rồi.”

      Hai chữ có tin mừng Trầm Lạc cố ý nhấn mạnh, Hạ quận chúa vừa nghe như thế, sắc mặt lúc này nén được giận. Đôi đũa tay nhất thời rớt mặt đất. Trầm Lạc hướng về phía Vũ Văn Thượng ồ lên tiếng “ Điện hạ đây chính là mĩ nhân biểu muội kia sao? Dáng dấp tốt “ Vũ Văn Thương gật đầu cái, nhìn Hạ Lan cái:” Làm sao vậy? phải từ miệng rất ngọt sao? Thấy hoàng tẩu kêu tiếng?”

      Hạ Lan liếc Trầm Lạc cái, rất tình nguyện mở cánh môi kêu Trầm Lạc tiếng hoàng tẩu.

      “ Mẫu hậu, mỹ nhân đẹp khuynh thành như thế, có hôn phối rồi sao? Con dâu thấy Chúc đại nhân ở Vấn cung tệ.”

      Lúc này tay Vũ Văn Thượng từ tay Trầm Lạc rời khỏi bụng, len lén đưa về phía eo Trầm Lạc, bấm cái. Trầm Lạc bị đâu quay đầu trợn mắt nhìn Vũ Văn Thượng cái.

      màn này toàn bộ rơi vào trong mắt Hạ quận chúa, hạ quận chúa giữ được biểu cảm. Hỉ nộ ái ố đều cả mặt, lúc này cũng vui. Đứng lên nhếch cái miệng nhắn :” thân thể Hạ Lan khỏe, muốn lui xuống trước.”

      Nhìn Hạ Lan tức giận rời , lại nhìn khuôn mặt tươi cười nhàng của Trầm Lạc, Chu Hậu tức giận.

      TN: tìm việc mà khó quá :yoyo59::yoyo59::yoyo59:…huhu:yoyo44::yoyo44::yoyo44:….kiếm ăn khôn dễ mà….
      amandatruc, Halong-ngoc, Dunghyt9727 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :