Quân hôn: Tự rước lấy họa - Minh Lam Phong (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830

    2. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 52.3: Tin nhắn
      Edit: Mẹ Mìn

      Ban đêm, gió mát nhè thổi tới, bầu trời đầy sao lấp lánh.

      Tô Khả ngồi ở xe Tô Cẩm Niên, Tô Cẩm Niên vẫn được lời, trầm mặc lái xe, Tô Khả ngồi ở ghế phụ, nghiêng đầu ngừng mà nhìn Tô Cẩm Niên.

      Tô Khả cũng biết, hôm nay lỗ mãng tự tiện đến nha , kỳ trong lòng là mất hứng, bởi vì có rất nhiều trưởng bối xem là bạn của . Mà , vì cho thể diện, mặc dù thích , lại chán ghét , cũng toạc ra.

      Tô Khả cúi đầu, đột nhiên nhớ tới, gần ba năm, chính mình đối với "Cạn tào ráo máng", lâm vào trầm mặc.

      Sau lần làm "Bài tập" kia, đối , vô cùng chào đón, nhưng như người bị bệnh, thoáng hòa hoãn quan hệ hai người bọn họ, nhưng mà đối với , trong lòng kỳ còn là vô cùng chán ghét, chỉ là giống lúc ban đầu tức giận mà thôi.

      Sau, vào quân đội, thường xuyên tìm , tuy rằng nhiều lần đuổi , nhưng da mặt dày, cùng với cũng có làm ra chuyện gì khác người, dần dần cũng như lúc ban đầu, luôn lạnh mặt với .

      Tựa như lần này, còn chủ động gởi thư cho , thành phố B, ý tứ là cần doanh trại quân đội tìm , thái độ của đối với , thay đổi cách vô tri vô giác, điều này cũng làm cho thêm tin tưởng chính mình, cho nên lúc Duẫn Nhạc Phong với về đại thọ tám mươi của ông nội Tô Cẩm Niên, ý muốn đến nhà tự giác ra.

      Nhưng nhìn , lại mê mang .

      Xe đường chạy thẳng đến trường học Tô Khả, đợi cho Tô Khả xuống xe, Tô Cẩm Niên lại trực tiếp lái xe , ngay cả lời hẹn gặp lại cũng chưa . Tô Khả nhìn theo Tô Cẩm Niên tuyệt tình dời , cúi đầu tự giễu. Ban ngày cảm thấy tim rất gần với đều là ảo giác mà thôi.

      Trở lại ký túc xá, Tô Khả tự nhiên buồn bã, ba bạn cùng phòng nhìn soi xét, Vương Mộng Mộng vừa thấy Tô Khả trở về, liền kích động : "Tô Khả, tớ nhớ , buổi sáng cậu mặc bộ váy này ?"

      "Ừ."

      "Ôi!" Ba người nhất tề kinh hô, nụ cười mặt vô cùng đáng khinh.

      Trần Tĩnh Tĩnh nháy mắt: "Đây là XXOO xong liền thay đổi quần áo?"

      "Xì! Tư tưởng các cậu thuần khiết chút được !" Tâm tình Tô Khả còn hậm hực thôi, giờ phút này bị các bạn đùa giỡn, cuối cùng dễ chịu chút.

      "Xí, chúng tớ mà thuần khiết, thiệt thòi cho cậu được thôi!" Kiều Nhạc hèn mọn : "Trong đám người chúng ta, cậu là người dâm đãng nhất, cư nhiên đòi chúng tớ thuần khiết, Thèm vào! biết xấu hổ !"

      Trần Tĩnh Tĩnh : "Cũng thể như vậy, dù sao cái này vẫn là chỉ chỗ, phỏng chừng ra, mọi người đều phải cười đến rụng răng."

      Tô Khả cùng Tô Cẩm Niên "Ngược luyến tình thâm", các sau là ràng, mới đầu các cũng nghĩ như đám người kia, nghĩ Tô Khả cùng Tô Cẩm Niên muốn dùng các loại tư thế XO, dù sao Tô Khả nổi tiếng là xấu, còn giả bộ cam chịu.

      Sau này các mới biết, Tô Khả vẫn là xử nữ, cùng Tô Cẩm Niên XXOO, càng giống như mạng viết, bọn họ đánh dã chiến kịch liệt. Quả nhiên, Internet đồn đãi là tin được.

      Các lúc đầu là những sinh viên mới gặp nhau, theo thời gian dần biến thành thân thiết. Tâm tình lúc trước mới vào đáng khinh muốn biến thành đáng khinh cao nhất, ngày thường ở trong ký túc xá, đề tài thảo luận nhiều nhất là chuyện nam nữ XO. Mà ba người các trước sau cũng thoát khỏi danh xử nữ, ngược lại, Tô Khả sớm nhất, cũng là người đáng khinh nhất, lại mang tiếng XO sớm nhất, cho đến bây giờ vẫn là xử nữ, ngẫm lại, các liền cảm thấy thể tưởng tượng nổi.

      Cho nên, vào những đêm dài, là lúc các tiếp tục triển khai đề tài XO, hồi các lại tới "Tô Khả à, như thế nào mà cậu vẫn là xử nữ vậy!", Tô Khả đều hung hăng trừng mắt liếc các cái, sau đó điên cuồng hét lên câu: "Nha nha, được cắt vào vết sẹo của tớ!"

      Mà khi Tô Khả chứng kiến bạn nào từ bên ngoài trở về, vẻ mặt óng ánh sắc hồng, vừa nhìn là biết được thoải mái rồi. cũng nhịn được yên lặng oán niệm, sau này đem Tô Cẩm Niên nắm trong tay, nhất định phải đem Tô Cẩm Niên ăn sạch, gặm hết cho đủ 300 lần!

      Tối nay, Trần Tĩnh Tĩnh nhắc tới như vậy, Tô Khả tiếp tục giận: "Cậu cẩn thận, sau này coi chừng nam nhân của cậu từ gậy sắt biếnt hành cái kim đấy, về sau **!"

      " việc gì, đổi cái khác là được." Trần Tĩnh Tĩnh ngại ra: "Nhưng ra, cậu nhanh đem Bạch Liên Hoa ăn vào bụng mới là vương đạo."

      "Nhưng mà tớ thấy rất mơ hồ." Kiều Nhạc sờ sờ cằm: "Thời gian dài như vậy, Tô Khả cùng Tô Cẩm Niên vẫn có nửa điểm tiến triển. phải nữ truy nam cách tầng vải sa à, xem ra tầng vải sa này của Tô Khả còn dầy hơn cả tường thành."

      "Tớ tình biết, rốt cuộc đến bao giờ Tô Khả mới có thể hạ gục Tô Cẩm Niên đây, tớ cảm thấy đúng là bằng buông tay cho quên , như thế nào cũng có Duẫn đại thiếu gia thay thế rồi."

      Tô Khả hèn mọn nhìn các , "Các cậu, chỉ biết làm tớ nản lòng! Hơn nữa, tớ cùng Duẫn đại thiếu gia chỉ có tình bạn, phải tình , mắt tớ rất tinh, tớ cũng rất thông minh, chẳng nhẽ nhìn ra được Duẫn đại thiếu có tình cảm với tớ hay à. biết các cậu nhìn như thế nào vậy."

      Mọi người nhún nhún vai, tỏ vẻ còn lời nào để . Mắt bị tấm vải mang tên Tô Cẩm Niên che khuất rồi, cho nên ba năm mà vẫn nắm được Tô Cẩm Niên trong tay, có thể nhìn ra được Duẫn đại thiếu thích mới kỳ quái!

      Phải biết rằng, nếu quay đầu, Duẫn đại thiếu liền đưa tình cảm cho được !

      Rửa mặt xong, Tô Khả thay quần áo lên giường ngủ. Nghĩ tới chuyện xảy ra ngày hôm nay, Tô Khả vẫn ngủ được, cầm điện thoại xoay trái, xoay phải.

      "Đúng rồi, Tô Khả, cuối tháng này lớp chúng ta ban muốn vùng ngoại thành liên hoan, cậu còn nhớ ?" Trần Tĩnh Tĩnh ra tiếng.

      "Ờ, tớ nhớ rất ràng ."

      "Chính là thứ sáu tuần sau, đừng quên đến lúc đó lại tìm Bạch Liên, nhất định phải nhớ nha! Đừng đến lúc đó lại quên !" Trần Tĩnh Tĩnh cường điệu lần.

      Trong lớp Tô Khả có ít hoạt động, đều tổ chức vào hai ngày nghỉ cuối tuần, mà Tô Khả bởi vì muốn truy Bạch Liên Hoa duyên cớ, nhiều lần tham gia, chọc cho lớp trưởng đại nhân vô cùng bất mãn.

      Tô Khả 囧: "Trí nhớ tớ tốt như vậy, có khả năng quên! Yên tâm , lần này tớ khẳng định , dù sao lớp trưởng mời khách, ăn chùa ngu sao mà ăn." ╮(╯_╰)╭ có biện pháp, lớp trưởng đại nhân phát thông cáo, nếu tiến hành hoạt động đoàn thể, từ nay về sau còn là sinh viên khoa y học lâm sàng nữa, quan trọng nhất là, lần này nếu , hai học phần của bị lớp trưởng hủy bỏ.

      Kiều Nhạc lưu tình chút nào vạch trần: "Tớ thấy cậu vì hai học phần nên mới nhớ ."

      "Đúng vậy!" Trần Tĩnh Tĩnh gật đầu.

      "+10086!" Vương Mộng Mộng phối hợp.

      Tô Khả 囧.

      Đêm, lại lâm vào yên lặng, Tô Khả nhìn điện thoại tỏa ra ánh sáng màu lam, ngón tay trượt qua lại màn hình, đầu ngón tay thủy chung đều đặt ba chữ "Bạch Liên Hoa", nghĩ ngợi nửa ngày, Tô Khả ấn mở máy, bắt đầu viết tin nhắn.

      "Cẩm Niên, lại tuần em thể gặp ." Viết xong, Tô Khả đọc đọc lại vài lần, đều cảm thấy là lạ, ngón tay trượt lên , bao năm qua tin nhắn ghi lại đều ràng ở trước mắt .

      Gần 900 tin nhắn, như là nội dùn chuyện QQ, rậm rạp chằng chịt, làm người xem hoa mắt. Mà mấy tin nhắn này, cơ bản đều là gửi cho Tô Cẩm Niên, mười có 7 tin có nội dung như , chỉ là thời gian giống nhau mà thôi.

      Đương nhiên, giữa những tin nhắn gửi , ngẫu nhiên có cái của Tô Cẩm Niên trả lời, tỷ như "..." Tỷ như "Tuần sau về thành phối B." Tin nhắn Tô Cẩm Niên trả lời có thể đếm đầu ngón tay. Nhưng ngần đó tin nhắn, Tô Khả cũng cảm thấy như Tô Cẩm Niên đối thoại cùng , phải mình hát vở kịch, phải rối gỗ.

      Nhưng mà hôm nay lần nữa xem lại, Tô Khả đột nhiên gian cảm thấy chính mình có điểm buồn cười, biết mình kiên trì như vậy có chính xác hay , nhưng nếu buông tay, như vậy uổng phí mất ba năm cuộc đời.

      có cảm giác mình đóng vai hài, đụng phải đá dứt khoát quay đầu, biết là nên làm sao, vẫn là buồn cười.

      Tô Khả xóa tin nhắn viết , viết tin khác: "Tuần sau, chừng em thể gặp , bởi vì em liên hoan lớp."

      Do dự hồi lâu, Tô Khả mới đem này tin nhắn này gửi , Tô Khả nhìn chằm chằm màn hình điện thoại hồi lâu, sau đó mới lưu luyến đem di động đặt bên tay phải, ngủ.

      Chỉ là lần này quá 1 phút, màn hình điện thoại lại đột nhiên sáng lên, kêu hai tiếng "Tư tư" chấn động, làm Tô Khả muốn nhắm mắt lại bị đánh thức.

      Tô Khả lấy điện thoại, màn hình lên thông báo có tin nhắn trả lời của Bạch Liên Hoa, Tô Khả miệng "O", hiển nhiên có chút thể tưởng tượng nổi.

      Lần này chỉ có trả lời tin nhắn của , hơn nữa còn trả lời với tốc độ siêu nhanh! Điều này làm cho Tô Khả cảm thấy mình như là trúng năm trăm vạn xổ số.

      Tô Khả rất kích động, mở tin nhắn ra xem, chỉ có chữ "Ừ" .

      Tô Khả nhìn chữ này, tưởng tượng ra N loại ngữ khí, loại chính là mặt mày lạnh như băng, môi khẽ mở, liền phun ra chữ "Ừ." loại khác là cười yếu ớt, giọng "Ừ"

      YY lâu sau, Tô Khả nhụt chí, nghĩ cũng biết, khẳng định Tô Cẩm Niên dùng thái độ thứ nhất trả lời , nhưng là chính nhịn được làm cho YY , thậm chí miên man bất định.

      Tô Khả lại lần nữa viết tin nhắn, ngón tay "Lả tả" địa điểm, hàng chữ liền xuất : "Em nhớ , Cẩm Niên, cũng phải nỗ lực cố gắng nhớ em nha!"

      Viết xong, nhấn vào nút gửi , Tô Khả cười tủm tỉm nhắm mắt lại, đoán, trăm phần trăm Tô Cẩm Niên tiếp tục trả lời. Chỉ là 1 phút sau, điện thoại lại vang lên, tin nhắn của Tô Cẩm Niên lại đến.

      Tô Khả lại vô cùng kích động cầm lấy di động, mở ra, mặt : "..."

      Tô Khả nháy mắt mấy cái, cho dù là im lặng tuyệt đối, đều làm cho Tô Khả khiếp sợ cầm di động ngừng mà nhìn.

      nhìn kỹ lại tên người gửi, đúng là "Bạch Liên Hoa", Tô Khả nhịn được hướng lên trời cảm khái tiếng, "Bạch Liên Hoa nhà ta ra vẻ buông lỏng." cách khác, tiến công chiếm đóng lâu dài, vẫn là hơi có chút hiệu quả .

      Tuy rằng lúc trở về, sắc mặt rất khó xem, hại nghĩ đến là bị vô cùng chán ghét, nhưng tại lại trả lời tin nhắn của hai lần, cách khác, cũng chán ghét như nghĩ.

      Chúng bạn cùng phòng tất nhiên là nghe thấy Tô Khả cảm khái.

      Trần Tĩnh Tĩnh định trầm luân trong **, lập tức mở mắt ra hỏi Tô Khả : " như thế nào?"

      Kiều Nhạc : "Cùng chuyện."

      Tô Khả với mọi người : " ấy cư nhiên gửi liền hai tin nhắn trả lời tớ."

      "..."

      "..."

      "..."

      Tô Khả nhìn ba bạn đột nhiên gì, có chút bực mình: "Xì, các cậu kia là thái độ gì. Phải biết rằng, trong ba năm, Bạch Liên Hoa nhà ta trả lời ta quá 5 tin nhắn, hôm nay lập tức trả lời hai lần!"

      Trầm mặc hồi lâu sau, Trần Tĩnh Tĩnh rốt cục hỏi Tô Khả : "Hai tin nhắn kia có nội dung gì?"

      Tô Khả nháy mắt trầm mặc, .

      "Tô Khả, cậu như thế nào , làm tớ mất hứng!" Vương Mộng Mộng hèn mọn nhìn Tô Khả.

      Kiều Nhạc ở giường buông tay : "Kỳ cần đoán cũng biết, băng sơn mà viết tin nhắn phỏng chừng mỗi tin nhắn vượt qua mười chữ, cho nên Tô Khả ngại ra ."

      Tô Khả trong lòng yên lặng rơi lệ: mười chữ? Cậu cũng quá để mắt ấy ! Lần viết tin dài nhất cũng chỉ có 6 chữ "Tuần sau về thành phố B" .

      Tô Khả vui vẻ, lập tức trả lời tin nhắn: "Cẩm Niên, có thể viết chữ nhiều hơn chút , mỗi đều phải trả tiền, viết chữ, rất tiện nghi cho công ty di động."

      2 phút sau, Tô Khả lại nhận được tin nhắn : " thực nhàm chán "

      Tô Khả tiếp tục kích động : "Làm sao bây giờ, hôm nay em rất kích động, ngủ yên, cư nhiên trả lời 3 tin nhắn của em, ba năm qua, em chỉ nhận được có 5 tin nhắn của , chúng ta lại trò chuyện , phá bỏ số lượng tin nhắn trả lời em trong 3 năm qua."

      Lần này gửi thành công 1 phút sau, Tô Khả nhận được tin nhắn trả lời của Tô Cẩm Niên : "—_—||| "

      Tuy rằng chỉ là cái icon, nhưng mà Tô Khả lại có thể tưởng tượng ra vẻ mặt của , ngờ, Bạch Liên Hoa của cũng viết icon, ha ha ha, tốt nha.

      Tô Khả miệng khép mở, đêm tối che giấu rất tốt nụ cười của . Sau đó Tô Khả trả lời tin nhắn, tốc độ nhanh.

      "Cẩm Niên, càng ngày càng đáng , cư nhiên biết viết icon, thần kỳ, rất thần kỳ , em lại nghĩ, đến cả dấu chấm câu cũng biết dùng đâu!"

      Gửi thành công, Tô Khả kích động chờ tin nhắn trả lời của . giây chờ đợi dài như năm, tâm của ngứa ngáy. Chỉ là 1 phút trôi qua, cũng thấy Tô Cẩm Niên trả lời.

      Màn hình tối lại, Tô Khả vẫn chờ, 3 phút , vẫn thấy Tô Cẩm Niên trả lời, Tô Khả có chút nhụt chí, nhưng nghĩ lại cho tới hôm nay, kết quả nhận được vô cùng tốt, cho nên vô cùng thỏa mãn tính nhắm mắt lại tính ngủ, đúng lúc này, điện thoại của lại kêu lên, "Tư tư", Tô Khả vừa mới buồn ngủ lại tỉnh ngay.

      Tô Khả lấy điện thoại ra, bật lên, quả nhiên là tin nhắn của Tô Cẩm Niên, Tô Khả cảm thấy như mình bay mây.

      "... !" Lần này là hai cái dấu chấm câu.

      Tô Khả nhìn chằm chằm hai cái dấu chấm câu, nhìn nửa ngày cũng biết Tô Cẩm Niên muốn điều gì, ánh mắt thoáng nhìn, nhìn lại tin nhắn mình vừa gửi , Tô Khả mới biết được, Bạch Liên Hoa nhà rốt cuộc biểu đạt cái gì.

      Nháy mắt đầu Tô Khả đầy vạch đen, sau đó lại tràn đầy hào hứng, Bạch Liên Hoa của , rất đáng .

      "Cẩm Niên, rất đáng , em càng ngày càng thích !" Tô Khả gửi xong, mạt đỏ ửng. Cũng may đêm tối hoàn toàn che đậy vẻ thẹn thùng của .

      Tô Khả vẫn nhìn điện thoại, màn hình tối dần, lần này, Tô Khả đợi ước chừng 10 phút, vẫn thấy Tô Cẩm Niên trả lời.

      Tô Khả thoáng thất vọng, nhưng sau đó lại thỏa mãn, dù sao như này tốt lắm rồi, vì thế, Tô Khả lại gửi tin nhắn nữa : "Cẩm Niên, ngủ ngon."

      Lần này là ba mươi giây sau, Tô Khả nhận được tin nhắn : "Ngủ ngon."

      Tô Khả hôn xuống điện thoại, trong lúc ngủ mơ, Tô Khả đều mỉm cười .

    3. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG]
      Last edited by a moderator: 30/4/15
      Phương Lăng, Yoolirm Park, Trâu4 others thích bài này.

    4. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG]
      Last edited by a moderator: 30/4/15

    5. Chibumm

      Chibumm Member

      Bài viết:
      75
      Được thích:
      78
      í rất í. sáng dậy mà có ngay tr đọc đúng là sướng như tiên:))
      Mẹ Mìn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :