Quân hôn: Tự rước lấy họa - Minh Lam Phong (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 41 : Bài tập của Tô Khả

      Edit : Mẹ Mìn

      Bác thủ thư nhanh khóc, vẫn kêu rên: "Ai da, cửa của ta! Cái thằng nhóc đáng chết này, có cần chiến đấu kịch liệt như vậy chứ! có tiền thuê phòng cũng nên tìm chỗ rừng vắng vẻ nào cũng tốt, làm sao lại chọn ta thư viện của ta chứ ! Ôi, cửa của ta, chỉ trong nháy mắt, bị các ngươi phá hỏng! Cũng may ta quay trở lại, nếu hung thủ là ai ta cũng biết! Ôi, cửa của ta —— "

      Tô Khả cùng Tô Cẩm Niên khó có được ăn ý, nhất tề vạch đen đầy mặt.

      Bác thủ thư ngẩng đầu: "Hai người các ngươi, lo học tập cho tốt còn chưa tính, lại học người ta đánh dã chiến, đánh dã chiến còn chưa tính, còn —— là rất kỳ cục ! Hai người các ngươi —— hai ngươì —— theo ta đến phòng an ninh! Ta muốn đăng báo, làm cho lãnh đạo hung hăng phê bình các ngươi! A nha, học viên trường quân giáo lại xảy ra việc như vậy, là rất —— "

      Bác thủ thư bị ánh mắt của Tô Cẩm Niên dọa sợ, nhất thời im miệng .

      Tô Cẩm Niên nhìn lướt qua bác thủ thư, sau đó gọi điện thoại cho Triệu Lâm, bảo đến thư viện chuyến, xong liền lôi kéo Tô Khả chạy lấy người.

      Bác thủ thư tất nhiên là chịu buông tha Tô Cẩm Niên, giữ chặt Tô Cẩm Niên, cho , nhưng bị ánh mắt đông lạnh của Tô Cẩm Niên đảo qua, bác chỉ có thể ngượng ngùng thu tay, đợi đến khi phát Tô Cẩm Niên mang theo Tô Khả ra ngoài, hối hận đấm ngực dậm chân, nhưng mà hình như có nghe thấy kêu bằng hữu tới nơi này xử lý, vậy tạm thời tin tưởng .

      Cổ tay Tô Khả bị Tô Cẩm Niên nắm chặt sinh đau, điện thoại bên trong baracoj qua cọ lại cũng làm đau. Tô Khả thất tha thất thểu, cuối cùng vào rừng cây hẻo lánh , Tô Cẩm Niên lúc này mới dừng lại.

      Tô Khả đáng thương nhìn Tô Cẩm Niên, giọng gọi : "Cẩm Niên ~ "

      Tô Cẩm Niên trực tiếp túm lấy vạt áo của : "Tô Khả, tôi lặp lại lần nữa, đưa điện thoại ra đây!"

      " hết hy vọng !" Tô Khả nhìn thẳng Tô Cẩm Niên.

      Tô Cẩm Niên lời nào, tiến lên, hai tay trong lúc đó bám trụ thắt lưng Tô Khả, sau đó cái ngã lộn nhào, Tô Khả bị Tô Cẩm Niên treo ngược ở trung .

      "A ——" Tô Khả bị Tô Cẩm Niên làm cho hoảng sợ, lúc này mới phát tình cảnh của mình , bởi vì treo ngược , cho nên máu lên não được, đầu Tô Khả trong lúc nhất thời có chút mờ mịt : " làm sao vậy, Cẩm Niên, thả em xuống!"

      Nhưng mà Tô Cẩm Niên chịu thả xuống, còn rung rung người .

      "Đông —— "


      Điện thoại của Tô Khả theo bra rớt ra ngoài, rơi cỏ.

      Tô Khả thế mới biết, mục đích của Tô Cẩm Niên là cái gì, nhìn điện thoại mấu trắng rơi ra, trong lòng khỏi kêu rên.

      Tô Cẩm Niên nheo lại mắt, ở đem Tô Khả ném xuống bên.

      Tô Khả bị rơi đến choáng váng, lúc lấy lại tinh thần, Tô Cẩm Niên cầm điện thoại trong tay, vô cùng thuần thục mở ra.

      Tô Khả đứng lên, bổ nhào vào người Tô Cẩm Niên, kiễng chân vươn tay bắt lấy điện thoại : "Trả lại điện thoại cho em!"

      Tô Cẩm Niên hét lớn tiếng với Tô Khả: "Đứng nghiêm cho tôi!"

      Tô Khả bị dọa sợ đến động cũng dám động, trơ mắt nhìn Tô Cẩm Niên mở điện thoại của .

      Tô Cẩm Niên mở điện thoại của Tô Khả ra, đập vào mắt chính là tấm ảnh đứng tựa vào cây ngô đồng, cũng biết có phải Tô Khả xử lý qua hay mà tổng thể tấm ảnh mang mầu vàng ấm áp...

      Tô Cẩm Niên nhìn Tô Khả.

      Tô Khả đỏ mặt, nghĩ đến hình nền điện thoại của mình, nhớ lúc đó chờ , tùy tay chụp nó, sợ lúc nhìn thấy ảnh chụp, đem chúng xóa hết.

      Cho nên chỉ có thể khổ sở với Tô Cẩm Niên, " chỉ có thể xóa ảnh khỏa thân của , cái khác được!"

      Tô Cẩm Niên hề để ý tới Tô Khả, trực tiếp tìm được số ảnh vừa mới chụp.

      Nhìn thấy ảnh mình trần truồng lỏa thể, đáy lòng tức giận trong nháy mắt lại bùng lên, lưu tình chút nào xóa . Sau đó nhìn đến mấy tấm ảnh khác chụp, cũng lưu tình chút nào xóa bỏ, xác định điện thoại của còn có ảnh của , Tô Cẩm Niên mới ném điện thoại tới tay Tô Khả : "Về sau bao giờ được xuất trước mặt tôi nữa ."

      Hai tay Tô Khả bắt được điện thoại, trước tiên liền xem xét ảnh chụp, màn hình vừa sáng lên, là mầu xanh da trời. biết, những tấm ảnh chụp bị xóa hết.

      Tô Khả trong lúc nhất thời có chút sửng sốt.

      chạy lên, vòng hai tay ôm lấy thắt lưng , bị anhh lưu tình chút nào gỡ ra. xoay người đẩy ra, anhh : "Tô Khả, nên ép tôi."

      Tô Khả nhìn Tô Cẩm Niên.

      "Mỗi người nhẫn nại đều có giới hạn." xong, chút do dự rời .

      Tô Khả đứng bất động, chỉ có thể nhìn bóng dáng dần dần biến mất trong tầm mắt của .

      Gió chiều lớn dần, mùa thu tới. Tô Khả ôm chặt hai tay, nhìn bầu trời đen kịt, bước chân buồn bã khỏi trường học của Tô Cẩm Niên.

      Chưa bước ra khỏi cổng trường, sực nhớ tới bài tập của vẫn còn trong phòng học phía sau thư viện. Mặt trắng bệch .

      *

      Tô Cẩm Niên trở lại ký túc xá, khuôn mặt vẫn là xanh mét .

      Mấy cậu bạn đưa mắt nhìn nhau.

      Tôn Dương Dương nhìn Tiền Vũ: "Cậu lão đại đây là làm sao vậy? Vừa mới kêu Triệu Lâm , tại lại chính mình trở về?"

      Tiền Vũ ở bên tai Tôn Dương Dương lén lút : " biết, vẻ mặt như bị người cường bạo, có phải hay Tô Khả đem lão đại làm quá tay?"

      "Làm sao có thể, lấy năng lực của lão đại, Tô Khả bé thế kia làm sao đủ thỏa mãn lão đại." Tôn Dương Dương như người từng trải với Tiền Vũ.

      Lúc này, Lý Quân lén lút đứng ở phía sau bọn họ, trầm câu : "Lão đại muốn ném sách."

      "Phanh —— "

      "Phanh —— "

      Hai quyển sách, bay qua đập trúng vào hai cái đầu.

      "Ôi —— "

      "Ai da —— "

      "Lão đại ——" hai người ôm đầu ngẩng lên, nhìn trong mắt Tô Cẩm Niên tản ra hàn khí, lại nữa. Trong lòng còn lại là yên lặng lệ rơi: lão đại đây là làm sao vậy? Gần đây khó hầu hạ như vậy?

      "Ít bát quái, nhiều luyện tập, cục u biến mất." Lý Quân nhìn hai người trước mặt, lời thấm thía, sau đó lén lút trở lại vị trí của mình .

      Tiền Vũ cùng Tôn Dương Dương trong lòng thầm mắng Lý Quân vui sướng khi người gặp họa, sau đó yên lặng quay về chỗ ngồi của mình, tiếp tục học bài

      "Lão đại, lão đại ——" chưa đến cửa, tiếng của Triệu Lâm vọng vào. Cửa mở, chỉ thấy Triệu Lâm trong tay còn cầm vài món này nọ.

      "Chuyện gì." Tô Cẩm Niên tâm tình tốt tới cực điểm.

      "Ha ha, có việc gì. Hắc hắc ——" Triệu Lâm cười đến vô cùng đáng khinh, "Chỉ là cảm thấy hôm nay lão đại đặc biệt dũng mãnh nha." Sau đó, vẻ mặt Triệu Lâm ái muội nhìn Tô Cẩm Niên : "Bác thủ thư mới kể tình hình chiến đấu cho tớ nghe —— "

      "Phanh ——" quyển sách đáp lên đầu Triệu Lâm.

      Triệu Lâm có phần choáng váng, lấy lại tinh thần, vẻ mặt "Tớ biết, tớ ra ngoài", sau đó đưa cho Tô Cẩm Niên quyển sách tay : "Đây là bài tập của bạn cậu."

      Tô Cẩm Niên mắt lạnh nhìn Triệu Lâm.

      Triệu Lâm mạc danh kỳ diệu nhìn mấy cậu bạn bạn cùng phòng xem kịch vui, mấy cậu kia cũng mang vẻ mặt : "Tớ cũng ràng lắm" nhìn Triệu Lâm.

    2. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 42 : Học được thay đổi

      Edit : Mẹ Mìn

      Hai tay Triệu Lâm vẫn ở trong trạng thái giơ lên cao, nửa ngày, cũng thấy Tô Cẩm Niên cầm lấy sách vở của Tô Khả. Triệu Lâm chỉ có thể ngượng ngùng : "Tô Khả ..."

      khí trong phòng ngủ có chút quái dị.

      Tim Triệu Lâm nhảy phịch phịch, nhìn mặt Tô Cẩm Niên đen như Bao công, trong lòng thầm nghĩ, mình có làm sai cái gì? Làm sao lão đại lại tức giận như vậy?

      bắt đầu nhớ lại. Lúc ban đầu, cùng mấy chuyện phiếm tán gẫu, kế tiếp có tiếng chuông điện thoại, lão đại gọi đến thư viện có việc, lập tức đứng dậy vui vẻ chạy .

      Đến thư viện, lão đại ở đó, nhưng lại gặp bác thủ thư. Cái gọi là có chuyện tình chính là cánh cửa bị Cẩm Niên phá hỏng, sau đó giúp đỡ xử lý. Trong khi làm việc, bác thủ thư cùng chuyện, kia đại thúc cùng bùm bùm lý cách cách phía dưới mới phát sinh bát quái, nhân tiện đưa cho bài tập của Tô Khả .

      Lúc trở về, có cho lão đại biết bài tập của Tô Khả cầm, tuy rằng trong lòng rất muốn cho mọi người biết lão đại hôm nay cuồng dã thế nào, nhưng vẫn dám ra, cho nên cũng đắc tội với lão đại.

      Hắc, dù thế nào lão đại cũng chào đón nữa?

      Thần sắc Triệu Lâm bất định, tiện đà lại liếc mắt nhìn Tô Cẩm Niên cái, hay là do Tô Khả đáp ứng được? Cũng có khả năng, cuồng dã hết ngày cư mà, tình cảm khẳng định là rất mặn mà .

      Ámh mắt Triệu Lâm sáng lên.

      Lão đại buồn bực là do chưa thỏa mãn dục vọng!

      nhớ bác thủ thư có , cẩn thận nhìn thấy bọn họ đánh dã chiến, mà tại lão đại lại ở ký túc xá... Ha ha ha ha... Đàn ông phát tiết được, nhất định là tính tình tốt. Hiểu rồi hiểu rồi, ra lão đại là bị huyết khí phương cương nha, vừa mới nếm đến vị thịt bị người khác bắt gặp, tất nhiên là tâm tình tốt rồi.

      Triệu Lâm tìm được đáp án vừa lòng, gật gật đầu, nhìn Tô Cẩm Niên, quên ngay việc Tô Cẩm Niên còn tức giận, tiếp tục cười: "Cẩm Niên naỳ, bài tập của Tô Khả ~ "

      Tô Cẩm Niên đứng dậy, nhớ tới Tô Khả lời : "Em chỉ có thể nghiên cứu , thể nghiên cứu người con trai khác", mặt đen lên, cầm lấy sách vở của Tô Khả, sau đó xoay người rời ký túc xá.

      "Lão đại dì cả mẹ tới có vẻ khó chịu nha." Tiền Vũ nhìn theo bóngTô Cẩm Niên, thào .

      Tô Cẩm Niên đến bên ngoài ký túc xá, mặt là khối băng ngàn năm, toàn thân phát ra khí lạnh nhơ muốn người lạ chớ đến gần, có ai quen qua đều bị dọa sợ, dám lên chào hỏi, vội vàng qua.

      Tô Cẩm Niên nhìn thoáng qua bài tập của Tô Khả, nội dung bài tập khiến tức giận đến nổi hết gân xanh trán. trực tiếp đem bài tập của vo lại thành cuộn . Nếu như trong tuyện kiếm hiệp, khẳng định vở bài tập kia bị đại hiệp Tô Cẩm Niên bóp thành vụn giấy, tiêu tán trần gian. ╮(╯_╰)╭

      *

      Tô Khả ủ rũ, kiểm điểm lúc mới tỉnh táo lại, lúc này mới chầm chập về trường học. Cả người mềm nhũn, giống tràn đầy sức sống chút nào, ràng bầu trời xanh thẳm, ở trong mắt đều là mầu xám xịt.

      Trở về ký túc xá, Tô Khả vò đầu bứt tai, vẻ mặt ưu thương. Ba bạn cùng phòng nhìn thấy Tô Khả như vậy, nhịn được hỏi: "Tô Khả, cậu làm sao vậy?"

      Theo lý hò hẹn trở về, Tô Khả đều rất vui sướng, tinh thần hừng hực sức mạnh. Hôm nay sao như cái bánh bao nhúng nước thế này?

      Tô Khả ngẩng đầu nhìn các bạn: "Con trai đều thích con như thế nào?"

      Trần Tĩnh Tĩnh : "Xí, tớ còn tưởng có chuyện gì quan trọng. Cậu phải có Tô Cẩm Niên Tô rồi sao, hỏi cái này là có ý gì."

      Vương Mộng Mộng nghi hoặc hỏi: "Hay là tình cảm có nguy cơ?"

      Hai người kia miệng "O" to, Kiều Nhạc : " thể nào, Tô đại huấn luyện viên thoạt nhìn giống như người đa tình mà."

      Vương Mộng Mộng gật đầu: "Đúng vậy, nếu Tô Cẩm Niên đa tình, sớm 'Thê thiếp thành đàn' rồi ."

      "Ặc, ví von vậy được!" Trần Tĩnh Tĩnh hèn mọn nhìn Vương Mộng Mộng, lại : "Tô Cẩm Niên nếu hoa tâm, cũng tới phiên Tô Khả bắt được, cũng thể bị gọi là nhọn núi cao thể chạm vào."

      Đầu Tô Khả đầy vạch đen, vì sao bạn trả lời vào trọng điểm vậy. Tô Khả cởi giầy, nhẩy lên giường nằm.

      Ba bạn nhìn thấy Tô Khả như vậy, hai mặt nhìn nhau.

      Vương Mộng Mộng : "Tô Khả này, chuyện với chúng tớ , hay là Tô đại huấn luyện viên ở bên ngoài có người khác?"

      Tô Khả buồn bực ngồi dậy, "Các cậu , rốt cuộc con trai thích con như thế nào?"

      Đám người Vương Mộng Mộng trong lòng lập tức cảm thấy như bị rơi xuống hố. Nhưng mà nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tô Khả, các cũng nghiêm túc đứng lên.

      Trần Tĩnh Tĩnh : "Bình thường con trai đều thích mỹ nữ."

      Tô Khả gật đầu, sờ sờ cằm: "Tớ rất xinh đẹp, bạn học đều nếu tớ đoan trang hơn, danh hiệu hoa hậu giảng đường hẳn là thành vấn đề."

      "Cậu kể truyện tiếu lâm à." Kiều Nhạc than thở, sau đó cẩn thận nhìn Tô Khả, quả , nếu ấy lời nào, chính là mỹ nữ Giang Nam, nhưng lời vừa ra, chỉ có thể cảm thấy hai chữ: lừa bịp!

      Trần Tĩnh Tĩnh lại : "Trừ bỏ nhansawcs ra, nội hàm cũng rất quan trọng."

      Tô Khả gật đầu, tiếp tục sờ cằm: "Của tớ là cúp B, cũng được."

      "Xì!" Kiều Nhạc giận: "Tô Khả, cậu đứng đắn lên! Cậu còn cợt nhả như vậy đáng khinh, cẩn thận Tô Cẩm Niên cần cậu nữa!"

      Kiều Nhạc vừa xong, toàn phòng ngủ đều lâm vào trầm mặc.

      Vương Mộng Mộng cùng Trần Tĩnh Tĩnh nhìn Kiều Nhạc, ánh mắt lóe ra : thể nào...

      Vì thế ba người nháy mắt từ từ đến bên giường Tô Khả.

      "Ai da, sập giường mất thôi." Tô Khả nhìn ba bạn nhẩy lên giường mình.

      Bốn người ngồi xếp bằng dựa vào vách tường chuyện.

      Trần Tĩnh Tĩnh , "Tô Khả, thực là như thế này sao?"

      Trong nháy mắt Tô Khả lại đau thương, ngửa mặt bốn mươi lăm độ nhìn lên trời: "Haizz, các cậu rốt cuộc con trai thích con như thế nào."

      Trần Tĩnh Tĩnh: "—_—|||..."

      Vương Mộng Mộng: "—_—|||..."

      Kiều Nhạc: "—_—|||..."

      Ngây ngốc nửa ngày, Vương Mộng Mộng với Tô Khả: "Tô Khả, cậu cũng đừng buồn, Tô Cẩm Niên bỏ cậu là do ấy có mắt, phúc khí, khẳng định cậu có thể tìm được người khác tốt hơn so với ấy."

      Tô Khả ai oán quay đầu: "Vậy cậu , ai so với ấy mới tốt hơn?"

      Vương Mộng Mộng: "..."

      Kiều Nhạc , "Các cậu thực chia tay rồi? Vì sao vậy? phải quan hệ rất tốt sao?"

      Tô Khả chu miệng: "Haizz, đừng hỏi tớ làm tớ phiền lòng, trọng điểm ! Con trai rốt cuộc thích con như thế nào!"

      Trần Tĩnh Tĩnh : "Như cậu bây giờ, là con trai đều thích cậu."

      Tô Khả nháy mắt trầm mặc.

      Trần Tĩnh Tĩnh tiếp tục : "Tô Khả, con trai thích ôn nhu chút, kiều nép vào lòng làm nũng, đương nhiên thể thiếu chủ kiến của mình. Cậu xem truyện của Tiểu Ngôn ấy, nữ nhân vật chính được nam nhân vật chính thích vì ... Bala bala ..." Trần Tĩnh Tĩnh vừa , vừa lấy ra quyển tiểu thuyết ngôn tình đưa cho Tô Khả chỉ điểm: "Cuối cùng chút —— "

      xong lời cuối cùng, Trần Tĩnh Tĩnh dừng chút, chu đáo chỉ bảo cho Tô Khả, đem Tô Khả tẩy não: "Mặc kệ người con trai nào, đều thích bình thường."

      Vẻ mặt Tô Khả đen xì: "Tớ làm sao lại bình thường ?"

      "Cậu đương nhiên là bình thường, nhưng hành vi của cậu bình thường. Làm , quan trọng nhất là rụt rè, hai chữ rụt rè này cậu biết viết ?"

      Tô Khả trầm mặc, lâu sau: "Được rồi, tớ hiểu, haizz, muốn trở thành thục nữ chút nào! Lừa bịp! Từ hôm nay trở , vì kế hoạch lâu dài tiến tới mục tiêu Bạch Liên Hoa của tớ, tớ dứt khoát giả bộ đến cùng!"

      "Đúng, muốn trở thành danh môn khuê nữ! Tuyệt đối cho lời thô tục!"

      "Được! lần cuối cùng, về sau nữa!" Tô Khả gật đầu, vẻ mặt kiên nghị.

    3. Phamthanhhuong

      Phamthanhhuong Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      316
      Bạn học Tô Khả chạm đến điểm chịu đựng cực hạn của Bạch Liên Hoa rồi, làm cho ý còn cảm giác tức giận nữa rồi. Phải thừa nhận là Tô Khả quá là cực phẩm , chơi đùa rất vui, có tý giới hạn nào cả. Mình đoán là sau vụ khám hàng này, Tô Cảm Niên trốn chạy khỏi chốn đầy thị phai này, trốn khỏi tầm nhìn của miếng kẹo kéo Tô Khả. Nếu vậy cũng tốt, Cẩm Niên cần thời gian để tiêu hóa hết những cảm xúc vừa qua và có thời gian bình tĩnh nhìn nhận lại Tô Khả. Nếu cứ để tình trạng của hai người này như lúc này, e rằng Tô Khả bị ăn đòn mất. Cảm ơn bạn nhiều, Mẹ Mìn.
      Hoa Hong Xanh _16Mẹ Mìn thích bài này.

    4. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      T muốn xem thời điểm.đầu tr cơ
      @Mẹ Mìn xinh đẹp có thể cho biết bao giờ ms đến đó k :thoimien:

    5. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      @người qua đường : dự là còn hơi lâu bạn ạ. Nhưng mà đến lúc đó còn nhiều vụ rất hay do chị Tô gây ra. tại tâm trạng của mình cũng vì chị Tô mà lên xuống liên tục.
      Phương Lăng, người qua đườngsusu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :