Quân hôn: Tự rước lấy họa - Minh Lam Phong (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 8.1 : Tinh thần thấy chết sờn

      Edit: Mẹ Mìn

      Đầu óc Tô Khả giờ phút này trống rỗng, tim đập nhanh phi thường!"Thùng thùng" , như sét đánh bên tai.

      chỉ cần lại dùng lực chút, là có thể thành công! Mắt thấy tiểu Bạch Hoa ở bên kia kêu gọi, lại bất lực sờ được, loại cảm giác này, là rất làm người ta khó chịu !

      Tô Khả cảm thấy, giờ phút này thành công liền xả thân. Dù sao muốn đến loại tình trạng này, muốn toàn thân trở ra, ra vẻ có chút khó khăn, còn bằng hưởng lợi trước, có chết cũng đáng.

      Dù sao cổ nhân từng : hoa mẫu đơn hạ tử, thành quỷ cũng phong lưu. Có thể hưởng mỹ vị của Bạch Liên Hoa, làm như có thành quỷ cũng là quỷ phong lưu.{Mẹ Mìn _ CQH}

      Nghĩ như vậy, vì thế, hai chân dùng sức, bùn đất đều bị hai bàn chân đẩy lên, ngừng đùn ra ở đằng sau. Tay liều mạng về phía trước, còn có 0. 9cm, 0. 8cm...

      Chính là, khi tăng thêm lực lực nắm cổ tay cũng tăng theo. Hai bên đều vì mục đích của mình.

      Nháy mắt Tô Khả cảm thấy cổ tay mình đau đau, nước mắt muốn tuôn ra, là rất đau có hay !

      Tô Khả trông mong nhìn Bạch Liên Hoa, trong lòng sớm rít gào: Bạch Liên Hoa, thương hương tiếc ngọc chút .

      Mà Bạch Liên Hoa vẫn lạnh mặt, cũng có bị hai mắt đẫm lệ lưng tròng của Tô Khả mê hoặc.

      ╮(╯_╰)╭ dù sao nếu thả ra trinh tiết của còn.

      Kết quả là, Tô Khả giọng kêu rên đứng lên: "Đau đau đau... chút... chút... thoáng chút thôi thôi..." Thanh mềm yếu khẽ vang lên. Nếu ai biết tình nghe thấy, còn tưởng rằng nơi này phát sinh chuyện tình nhậy cảm!

      Tô Cẩm Niên ánh mắt lạnh lẽo, gương mặt trắng nõn lại tối đen mảnh, thoáng khí lực, kết quả Tô Khả nhân cơ hội tiến thêm được 0. 1cm nữa.

      Tô Cẩm Niên nổi giận thực , trực tiếp đem Tô Khả đẩy ngã, "Phanh ——" Tô Khả bị Tô Cẩm Niên đẩy té ngã đất, nháy mắt, bụi bậm nổi lên bốn phía.

      Tô Khả lờ mờ, bị ngã đến choáng váng, cảm thấy đoàn các ngôi sao nối đuôi nhau chạy vòng tròn đầu .

      Đau quá! Toàn thân cao thấp xương cốt đều ở đau. là người đấy, còn chưa đạt được ước nguyện bị ném ngã đau thế này rồi. Ý thức được chuyện này, Tô Khả chưa gượng dậy nổi .

      Vì thế, nằm mặt đất, miệng vẫn khẽ mở, như là muốn khóc. là chán nản, thấy lòng chua xót cùng ủy khuất.

      Cha đau mẹ thương còn chưa tính, ông trời còn muốn mình người đến cái trường học quân huấn chó má này, đụng tới cái huấn luyện viên đại ngốc. muốn nghỉ ngơi, lại còn muốn khó xử ! Như vậy vẫn là quên , vất vả mới có thể nếm thử thịt tươi Bạch Liên Hoa, nhưng là ngay cả canh đều còn có uống, bị Bạch Liên Hoa quăng ngã!

      Như vậy rất nể mặt ! như thế nào cũng là nữ sinh nha! như thế nào lại quyết tâm xuống tay vậy?

      Kết quả là, liền nằm mặt đất. Điều này lại càng nghĩ tới!

      Nhìn bầu trời, mây trắng nhàn nhã phiêu đãng, Tô Khả kêu rên: Ông trời ơi, cho xuyên qua ! tin tưởng với dung mạo và tuổi trẻ của . nếu xuyên qua đến cổ đại nhất định có thể vui vẻ ... muốn tiếp tục ngây ngốc ở đây, bị Bạch Liên Hoa quăng ngã a...
      Sô Cô la Đắng, Nhi Đặng, Trâu13 others thích bài này.

    2. chennie

      chennie Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      63
      chị ơi sắc nặng quá ah chị ah
      Mẹ Mìn thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Đúng là thương hoa tiếc ngọc gì hết, soái ca nà ngàn chấm a..thanks nàng
      Mẹ Mìn thích bài này.

    4. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 8.2 : Tinh thần thấy chết sờn

      Edit: Mẹ Mìn

      "Đứng lên!" Lạnh băng hai chữ.

      Ánh nắng đỉnh đầu Tô Khả bị Tô Cẩm Niên che khuất, Tô Khả thế này mới lười biếng nhìn lên, mắt to là mảnh ngập nước sương mù, "Tôi dậy nổi."

      Tô Cẩm Niên phủi tay, làm như Tô Khả lưu manh xấu xa lắm vậy, "Tôi lặp lại lần nữa, đứng lên!"

      dùng bao nhiêu khí lực biết, cú ngã của vừa rồi khẳng định là có, nhưng tuyệt đối quá 10 phút mà còn đứng lên được.

      Kỳ vừa rồi Tô Cẩm Niên đẩy ngã Tô Khả, vẫn là lo lắng quá, dù sao quăng ngã mới mười tám quả làm tổn thương mặt mũi , nhưng nếu giáo huấn chút, khẳng định được. Kết quả, hơn mười phút trôi qua, cư nhiên lại vẫn nằm mặt đất đứng dậy. nghe lời này lại giống kẻ háo sắc, là quá ít thấy!

      "Tôi đứng dậy! Tôi cần đứng lên!" Tô Khả trừng mắt nhìn Tô Cẩm Niên, sau đó giọt nước mắt "Xoạch" rớt xuống, rơi vào nền đất khô, "Các ngươi đều bắt nạt ta! Đều bắt nạt ta!"

      Tô Cẩm Niên đầu đầy hắc tuyến, rốt cuộc ai bắt nạt ai a! Nhìn mới vừa rồi bộ dáng hung mãn, như thế nào nhìn ra là người bị bắt nạt.

      "Ba mẹ chỉ lo chính mình, hưởng tuần trăng mật, hỏi trường học hướng nào, chỉ cho tôi, huấn luyện viên đại ngốc bắt tôi chạy phạt, còn cho tôi nghỉ ngơi, tại còn coi tôi như gà **! Hai chân mỏi nhừ, đau muốn chết, chỉ có như thế, còn quăng ngã tôi! Còn quăng ngã tôi! Tôi lớn như vậy, còn có bị người bắt nạt thành cái dạng này!"

      Tô Khả e dè, đưa bàn tay bẩn toàn đất cát lên lau mắt mình. Nháy mắt đem khuôn mặt của mình bôi bẩn chịu nổi.

      Tô Cẩm Niên nghe trong lời này có cái gọi là "Bắt nạt", lại nhìn gương mặt bị nước mắt cùng đát bẩn làm lem luốc, trông như mặt mèo, có chút muốn cười, nhưng là nhìn tựa hồ là "ủy khuất", liền ngượng ngùng cười ra tiếng .

      Vì thế, Tô Cẩm Niên thở dài, vươn tay cho Tô Khả, thoáng tức giận , "Đứng lên."

      Tô Khả hai mắt đẫm lệ lưng tròng , trong mắt vẫn còn mước mắt chưa rơi xuống, sau đó liếc mắt nhìn tay Tô Cẩm Niên cái, trong lòng khỏi tán thưởng : là năm ngón tay thon dài, khớp xương ràng, trọng yếu nhất là móng tay còn được cắt tỉa gọn gàng, rốt cuộc là lại ngắm Bạch Liên Hoa nữa rồi.

      ╮(╯_╰)╭ bị té ngã đất, còn có tâm tưởng này. Tô Khả rốt cuộc đến chết vẫn chừa.

      Nhìn Tô Cẩm Niên có chút kiên nhẫn, Tô Khả kiêu ngạo vênh mặt, " xin lỗi tôi."

      Tô Cẩm Niên mặt càng đen, này tiểu nữ sinh, quả nhiên cho chút mặt mũi, liền kiêu ngạo. Muốn xin lỗi, giỡn à, vì thế Tô Cẩm Niên tiếp tục cúi người: " đứng dậy tôi liền ghi thêm tội cho !"

      lúc trong lòng Tô Cẩm Niên khó chịu, liền cảm giác được bàn tay bé mềm mại nóng hổi nắm lấy tay , sau đó mượn lực kéo cái. Thân hình Tô Cẩm Niên nháy mắt mất trọng lực ——

      Xưa nay Tô Cẩm Niên giữ cân bằng rất tốt. chỉ cần bước lên bước là có thể giữ được thăng bằng nhưng nếu vậy sễ dẫm lên Tô Khả nằm dưới đất. Kết quả là, liền té lăn đất, bị Tô Khả dùng sức túm xuống .

      Tô Khả thuận thế vồ đến, trong nháy mắt Tô Khả xoay người, đè lên người Tô Cẩm Niên, phát ra "Hắc hắc!" hai tiếng, hai hàm răng lộ ra sáng chói dưới ánh mặt trời, mà gương mặt bị bôi bẩn nhìn ra. Gương mặt cùng nụ cười đó có vẻ dị thường thô tục dữ tợn...
      Sô Cô la Đắng, Nhi Đặng, Trâu16 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Tem nhé, mặc niệm cho Bé Tô, thanks nàng
      Mẹ Mìn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :