1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sấu Dầm

      Sấu Dầm Well-Known Member

      Bài viết:
      725
      Được thích:
      3,723
      [​IMG]

      [​IMG]
      [​IMG]
      Tên Gốc : Đố Hậu Dưỡng Thành Sử
      [​IMG]

      Tác giả : Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức
      [​IMG]

      Convert : Rich92 tàng thư viện
      [​IMG]

      Edit : Minh , Sấu Dầm, buingan1209, Kuen
      [​IMG]


      Văn án thứ nhất :
      [​IMG]
      Từ Xán Xán cảm thấy cuộc sống kiếp này của mình hạnh phúc , gia cảnh khá giả , cha mẹ thương , đệ đệ nhu thuận còn gả cho nam thần trong lòng nàng Phó Dư Sâm .

      Phó Dư Sâm tướng mạo hàng đầu nhìn thế nào cũng thấy là rể hiền . Từ Xán Xán gả cho nam nhân tốt như vậy liền quyết tâm hiền thục , đoan trang , hào phóng , nhưng bất tri bất giác bị Phó Dư Sâm sủng ái dưỡng thành Đố Hậu có hai của lịch sử Đại Lương .


      Văn án hai :
      [​IMG]


      Ở trước mặt Từ Xán Xán , Phó Dư Sâm cao quý , sạch , xuất trần như tiên , ra chính là tên biến thái .

      Chốt lại câu văn án : Lịch sử quá trình dưỡng thành Đố Hậu
      [​IMG]

      Mục Lục

      C 1 ۞ C 2 ۞ C 3 ۞ C 4 ۞ C 5 ۞ C 6 ۞ C 7 ۞ C 8 ۞ C 9 ۞ C 10
      C 11 ۞ C 12 ۞ C 13 ۞ C 14 ۞ C 15 ۞ C 16 ۞ C 17 ۞ C 18 ۞ C 19 ۞ C 20
      C 21 ۞ C 22 ۞ C 23 ۞ C 24 ۞ C 25 ۞ C 26 ۞ C 27 ۞ C 28 ۞ C 29 ۞ C 30
      C 31 ۞ C 32 ۞ C 33 ۞ C 34 ۞ C 35 ۞ C 36 ۞ C 37 ۞ C 38 ۞ C 39 ۞ C 40
      C 41 ۞ C 42 ۞ C 43 ۞ C 44 ۞ C 45 ۞ C 46 ۞ C 47 ۞ C 48 ۞ C 49 ۞ C 50
      C 51 ۞ C 52 ۞ C 53 ۞ C 54 ۞ C 55 ۞ C 56 ۞ C 57 ۞ C 58 ۞ C 59 ۞ C 60
      C 61 ۞ C 62 ۞ C 63 ۞ C 64 ۞ C 65 ۞ C 66 ۞ C 67 ۞ C 68 ۞ C 69 ۞ C 70
      C 71 ۞ C 72 ۞ C 73 ۞ C 74 ۞ C 75 + 76 +77۞ C 78 ۞ C 79 ۞ C 80 ۞ C 81
      C 82 ۞ C 83 ۞ C 84 ۞ C 85 ۞ C 86 ۞ C 87 ۞ C 88 ۞ C 89 ۞ C 90 ۞ C 91
      C 92 ۞ C 93 ۞ C 94 ۞ C 95 ۞ C 96 ۞ C 97 ۞ C 98 ۞ C 99 ۞ C 100 ۞ C 101
      C 102 ۞ C 103 ۞ C 104 ۞ C 105 ۞ C 106 ۞ C 107 ۞ C 108 ۞ C 109 ۞ C 110
      C 111 ۞ C 112 ۞ C 113 ۞ C 114 ۞ C 115 ۞ C 116 ۞ C 117 ۞ C 118 ۞ C 119 ۞ C 120
      C 121 ۞ C 122 ۞ C 123 ۞ C 124 ۞ C 125 ۞ C 126 ۞ C 127 ۞ C 128 ۞ C 129 ۞ C 130
      C 131 ۞ C 132 ۞ C 133 ۞ C 134 ۞ C 135 ۞ C 136 ۞ C 137 ۞ C 138 ۞ C 139 ۞ C 140
      C 141 ۞ C 142 ۞ C 143 ۞ C 144 ۞ C 145 ۞ C 146 ۞ C 147 ۞ C 148 ۞ C 149 ۞ C 150
      C 151 ۞ C 152 ۞ C 153 ۞ C 154 ۞ C 155 ۞ C 156 ۞ C 157 ۞ C 158 ۞ C 159 ۞ C 160

      ....
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 9/3/18
      Tiểu Ly 1111, thuann, Trúc Khải50 others thích bài này.

    2. Sấu Dầm

      Sấu Dầm Well-Known Member

      Bài viết:
      725
      Được thích:
      3,723
      Chương 1
      Beta: Buingan1209

      Mùa xuân thứ năm mươi Thanh Bình đế, Đại Lương quốc, Nghi Dương quận chúa vừa thành thân tiến cung thỉnh an tổ mẫu Từ hoàng hậu. Từ hoàng hậu sớm nghe Thái Tử Phi Nghi Dương quận chúa giận dỗi với quận mã, bèn dẫn theo Nghi Dương quận chúa Phúc Vân điện. Hai bà cháu cho cung nữ thái giám hầu hạ lui xuống, bày bàn trà dưới mái hiên Phúc Vân Điện, ngồi nhuyễn tháp vừa ăn bánh uống trà vừa chuyện. Cuối cùng Từ hoàng hậu cũng khiến Nghi Dương quận chúa ra chuyện phiền lòng.

      - Hoàng tổ mẫu, quận mã chỉ thích thị nữ bên cạnh , thích con, con và thể tiếp tục sống với nhau được nữa!

      Vành mắt Nghi Dương quận chúa đỏ hoe:

      - Hoàng tổ mẫu, người làm sao nắm giữ được tâm tư Hoàng tổ phụ? Phải biết rằng ngài ấy thế mà chỉ sủng ái mình người mấy chục năm rồi.

      Ánh mắt Từ hoàng hậu vẫn xinh đẹp như trước, lên nét cười, trong lòng nàng thầm nghĩ:

      - Thời điểm chưa thành thân, ta hoàng tổ phụ con, hoàng tổ phụ con cũng ta. Sau khi thành thân, ta vừa là dâm phụ ở giường ngài, vừa là chỗ dựa tinh thần trong cuộc sống của ngài, khi ngài gặp nguy hiểm khó khăn ta vẫn mực rời bỏ, ngài có thể đạt được thỏa mãn và vui sướng từ chỗ ta, cho đến bây giờ ngài vẫn thể rời bỏ ta, sao có thể thương ta được?

      Nhưng những lời này sao có thể cho cháu nghe, nhìn hoa lê ngoài điện nở rộ như tuyết, lâu sau Từ hoàng hậu mới :

      - Lúc ta gả cho hoàng tổ phụ con cũng là mùa hoa lê nở rộ, năm mươi năm trôi qua, ta làm hoàng hậu được năm mươi năm, cũng là hoàng hậu tại vị lâu nhất lịch sử Đại Lương. Nếu con thành hôn, ta kể cho con nghe chuyện ta và hoàng tổ phụ con, hơn năm mươi năm này là làm thế nào mà được nhưthế!

      Nghi Dương quận chúa lập tức năn nỉ hoàng tổ mẫu kể chuyện tình năm đó:

      - Hoàng tổ mẫu, con muốn nghe ạ!

      Từ hoàng hậu nghe vậy, lẳng lặng nhìn hoa lê đầy viện, chìm trong hồi ức.

      Đầu mùa xuân năm thứ mười ba Vĩnh An Đại Lương, phía tây thành Uyển Châu Đại Lương, mặc dù tiết trời mùa xuân ở trấn Lạo Hà se se lạnh, nhưng bên bờ sông ven đường, cành liễu mọc nhiều chồi non nho , hoa Nghênh Xuân (1) vàng nhạt mới nở vẫn còn mang theo lạnh lẽo, đung đưa giữa gió xuân. Hiệu thuốc bắc lớn nhất trong trấn là Thuận Hòa Đường, nương Từ Xán Xán mở cửa sổ phía đông căn phòng, nhìn hoa Nghênh Xuân và cây đào ngoài cửa sổ, cười với nha hoàn Tiểu Hương đứng đằng sau:

      - Mùa xuân tới rồi, hoa Ngênh Xuân nở, ngay cả cành đào cũng nhú ra nhiều nụ hoa đỏ sậm này!

      Tiểu Hương lại gần nhìn, cười :

      - Đúng thế ạ! Chờ hoa đào nở rộ, ngắm hoa đào và nương, còn chưa biết ai đẹp hơn đâu!

      Nghe được lời Tiểu Hương, Từ Xán Xán nhìn ra ngoài cửa sổ, thản nhiên cười. Mặc dù cuộc sống kiếp trước của nàng trôi qua cũng yên ổn, nhưng có khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp như bây giờ. Kiếp trước, tuy rằng Từ Xán Xán sinh ra và lớn lên ở thời đại phồn hoa nhưng từ khi nàng mới năm tuổi, còn chưa nhận thức được nhiều việc cha mẹ ly hôn, sau đó mỗi người đều nhanh chóng tái hôn. Từ Xán Xán theo ông bà ngoại đến ngoại ô thành phố B, cuộc sống khó khăn, vất vả mới đỗ đại học nhưng lại xảy ra tai nạn xe cộ mà qua đời, làm gì được hưởng thụ ấm áp hạnh phúc như kiếp này?

      Kiếp này, nhà nàng ở trấn Lạo Hà có hơn mười mẫu ruộng đất và hiệu thuốc bắc, phụ thân là đại phu nổi tiếng thành Uyển Châu, gia đình cũng xem như khá giả. Mẫu thân , khi nàng mười lăm tuổi phải lấy chồng, cần nha hoàn hồi môn có năng lực mới giúp đỡ được nàng đứng vững ở nhà chồng, khéo léo làm hài lòng nhà chồng, lúc này mới tìm người môi giới mua tiểu nương mười hai tuổi Tiểu Hương.

      Tiểu Hương hơi lui lại phía sau, cười tủm tỉm nhìn sườn mặt nàng, làn da Từ Xán Xán trắng nõn, mặt mày tinh xảo như tranh vẽ, đôi mắt hoa đào trong suốt như nước, áo ngoài màu vàng nhạt, áo lót bằng lụa trắng và váy bách điệp, dáng người thanh mảnh thướt tha duyên dáng như cành liễu, thoạt nhìn giống như đóa hoa Nghênh Xuân mới nở trong gió xuân, vừa xinh đẹp vừa mềm mại. Nàng càng nhìn càng cảm thấy nương xinh đẹp, xinh đẹp tựa như bức tranh vậy.

      Mẫu thân Từ Xán Xán, Từ Vương thị tới từ hành lang phía đông cửa hàng. Nàng vừa đến liền thấy Từ Xán Xán đứng bên trong cửa sổ, vội vàng lớn tiếng trách mắng:

      - Xán Xán, mở cửa sổ thấy lạnh hay sao?

      Nàng nhấc váy mã diện (2) màu tương lên, bước qua ngưỡng cửa, tiến vào gian phòng phía đông, Từ Xán Xán thấy mẫu thân tiến vào vui vẻ nghênh đón:

      - Nương!

      Từ Vương Thị lấymột hộp màu đỏ khắc hoatrong ống tay áo đưa cho Từ Xán Xán:

      - Xán Xán, con xem đây là cái gì?

      Từ Xán Xán vui mừng mở hộp, thấy bên trong là đôi trâm hoa lê vàng ròng khảm ngọc tinh xảo, nhất thời vừa mừng vừa sợ, nhào vào lòng mẫu thân làm nũng:

      - Nương, người tốt!

      Nàng vẫn thích hoa lê, từ lâu muốn có cây trâm hoa lê như thế, nghĩ tới nương lại ghi nhớ trong lòng. Từ Vương thị bị con gáiquấn lấy nhưng trong lòng còn ngọt hơn mật:

      - Nha đầu ngốc, cha và nương tốt với con tốt với ai nữa!

      Nàng cài trâm hoa lê vàng ròng khảm ngọc lên búi tóc Từ Xán Xán, quan sát tỉ mỉ, lúc này mới ngồi xuống ghế cạnh cửa sổ, hỏi:

      - Xán Xán, chiếc váy gấm màu xám bạc thêu đến đâu rồi?

      Xán Xán thêu thùa tốt lắm, lúc này nương lại chuẩn bị dạy bảo nàng trận đây!Từ Xán Xán lấy chiếc váy mới thêu được nửa khay châm tuyến đưa cho mẫu thân xem, làm nũng :

      - Nương, còn thiếu chút nữa là thêu xong rồi, nhưng mà sợi chỉ đủ ạ!

      Tay nghề nàng quá kém, muốn thêu hoa mẫu đơn lại túm tụm thành bụi cúc, cũng dám để cho mẫu thân xem nên nhanh chóng lảng sang chuyện khác. Xưa nay Từ Vương thị vẫn nuông chiều con , cũng xem kỹ đồ thêu của Xán Xán nữa, lấy ítbạc vụntrong túi tiềnđể vào tay Từ Xán Xán:

      - Con mang theo Tiểu Hương ra cửa hàng tơ lụa, thiếu cái gì mua cái đó!

      Từ Xán Xán hôn mạnh vào má mẫu thân, cất bạc vụn vào túi tiền của mình, cười hì hì dẫn theo Tiểu Hương ra ngoài. Từ Vương thị cùng nàng tới cửa, nhìn bóng lưng Từ Xán Xán, vội vàng dặn dò:

      - Xán Xán, trời sắp tối rồi, mau rồi trở về, đừng dạo chơi đường đấy nhé!

      Từ Xán Xán vội vàng thuận miệng "dạ" tiếng, bèntheo hành lang phía đông cửa hàng ra ngoài. Mới ra khỏi hành lang, Từ Xán Xán gặpphụ thân nàng, Từ Thuận Hòa. Từ Thuận Hòa mặc trường bào vải bố màu xám tro, dẫn theo đồ đệ Thường Liễu tới. Ông thấy con vội vàng đến,bèn hỏi:

      - Xán Xán, con đâu vậy?

      Từ Xán Xán chớp chớp mắt, giảo hoạt lôi kéo cánh tay Từ Thuận Hòa đong đưa:

      - Cha, con muốn mua ít sợi chỉ ạ, nhưng mà...

      Từ Thuận Hòa khôngchống cự được khi con làm nũng, vội vàng lấy khối bạc vụn trong túi tiền đưa cho Từ Xán Xán:

      - Ngoan, trở về sớm con nhé!

      Lại :

      - Đại quân Định Quốc công đóng quân bên ngoài trấn, thỉnh thoảng cũng có quân Hán dạo trong trấn, các con ngàn vạn lần nên chạy loạn, mua xong sợi chỉ nhanh chóng về nhà nghe !

      Từ Xán Xán đáp ứng xong, lại hỏi:

      - Thế chađi đón đệ đệ chưa ạ?

      Từ Thuận Hòa chột dạ, cười :

      - Lát nữa cha ngay đây!

      Lúc này Từ Xán Xán mới dẫn theo Tiểu Hương rời . Khi Từ Thuận Hòađến nhà chính mới nghĩ ranên để Thường Liễu với Xán Xán, nhưng thân ảnh Xán Xán xa, ông thể làm gì khác hơn là bỏ qua ý niệm này, dẫn Thường Liễu nhà kho sau viện lấy thuốc.

      Cửa hàng tơ lụa nằm phía Đông đầu trấn Lạo Hà, cách Thuận Hòa Đường khá xa, dưới ánh chiều tà, Từ Xán Xán và Tiểu Hương dọc theo con đường về hướng Đông. Tới đoạn rẽ, Từ Xán Xán muốn rẽ vào, ngờ nam tử cũng từ đoạn rẽ đó ra, Từ Xán Xán lập tức nhào vào lòng đối phương.

      Từ Xán Xán bối rối, sửng sốt trong nháy mắt, nghe tiếng Tiểu Hương kinh hô mới giật mình tỉnh táo lại, vội vàng đẩy đối phương ra, cố gắng đứng thẳng. Cảm giác dưới tay mềm như tơ lụa, phía dưới tơ lụa là thân thể cứng như sắt thép, cũng rất ấm áp. Đối phương cao hơn nàng cái đầu, nàng ngẩng đầu nhìn đối phương, đối phương cũng cúi đầu nhìn nàng. Hai người bốn mắt nhìn nhau.

      Ánh nắng chiều màu vàng chiếu vào khuôn mặt người nọ, làm khuôn mặt trắng nõn của như được phủ tầng kim quang, lông mi dày đặc dưới mí mắt tạo thành bóng râm hình cánh quạt. đôi mắt phượng xinh đẹp thấp thoáng dưới hàng lông mi dày, dao động như sóng nước mênh mông, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp tuyệt trần hơi u.

      Bỗng nhiên tim Từ Xán Xán đập mạnh liên tục, có chút thở nổi, hoảng hốt lui lại từng bước. Mỹ thiếu niên phản ứng rất nhanh, nghiêng người nhường đường cho Từ Xán Xán. Sau khi vài bước, Từ Xán Xán tự chủ được quay đầu lại, đúng lúc mỹ thiếu niên cũng quay đầu nhìn nàng. Trong chớp mắt đó, ánh mắt lạnh lùng mà cao ngạo, mang theo chút dò xét nhìn nàng. Lại bốn mắt nhìn nhau. Mặt Từ Xán Xán "oanh" cái hồng rực, vội vàng quay đầu bước nhanh về phía trước. Tiểu Hương theo phía sau.

      đoạn khá lâu, mặt Từ Xán Xán vẫn nóng ran, nàng lặng lẽ dừng chân, nhìn trước, nhìn sau...chỗ rẽ tất nhiên còn ai nữa.Nàng vừa vừa nghĩ, lớn lên đẹp, nhất là đôi mắt phượng kia, là đẹp mắt, mặc dù hơi u, nhưng eo chân dài dáng người cao ráo mảnh khảnh....

      Buổi tối sau khi dùng cơm xong, cả nhà ngồi quay quần tại nhà chính. Góc phía Đông nhà chính đặt chiếc bàn vuông, bàn đốt ngọn đèn dầu, cha Từ ngồi bên trái bàn uống trà, Từ Vương thị ngồi bên phải bàn khâu đế giày, Từ Xán Xán và đệ đệ Từ Nghi Xuân ngồi song song, ghé vào ngọn đèn bàn đọc “Thế thuyết tân ngữ”.

      Từ Vương thị rút cái rùi đế giày ra, đâm kim vào, lúc này mới buông đế giày xuống, bưng chén nước ấm cười :

      - Xán Xán, Nghi Xuân, hai đứa con có muốn uống nước ?

      Từ Xán Xán ghé sát vào nàng, uống ngụm nước lớn tay nàng, sau đó nhận lấy cái chén quay đầu với Từ Nghi Xuân:

      - Đệ đệ thối, là nước mật ong đó!

      Từ Nghi Xuân chín tuổi vừa nghe tỷ tỷ vậy, buông ngay quyển sách tay, uống ngụm, phát bị tỷ tỷ lừa, nhưng dưới ánh mắt chú ý của cha mẹ và tỷ tỷ, đành phải ngoan ngoãn uống hết chỗ nước sôi còn lại. Tiểu Hương ở bên thấy thế, vội vàng bưng phích nước nóng lên rót đầy chén. Lúc cả nhà ở chung chỗ, thời gian đặc biệt qua nhanh.

      Đêm khuya, Từ Nghi Xuân và Từ Xán Xán đánh răng, rửa mặt. Từ Nghi Xuân ngủ trước, Từ Xán Xán mặc tẩm y màu trắng ngồi ghế trước người Từ Vương thị, để mẫu thân dùng cây lược gỗ giúp nàng chải mái tóc dài. Cây lược gỗ nhàng lướt qua da đầu nàng, cực kì thoải mái. bên cha hút tẩu thuốc, khói thuốc thổi đến có mùi hơi nồng.

      Từ Xán Xán lẳng lặng cảm nhận bầu khí ấm áp yên tĩnh, gì. Kiếp này, cha mẹ cho nàng những tài sản lớn nhất mà bọn họ có thể cho - khuôn mặt xinh đẹp, sủng ái và của hồi môn, sau khi xuất giá vẫn có đệ đệ làm chỗ dựa. Rất hạnh phúc! Nàng cảm thấy bản thân mình rất may mắn, lúc này Từ Xán Xán tuyệt đối nghĩ đến, có ngày nàng trở thành hoàng hậu Đại Lương!


      · Ghi chú:

      - (1) Hoa Nghênh Xuân:

      [​IMG]

      - (2) Váy Mã Diện:

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 18/11/15

    3. Ngọc Tiêu

      Ngọc Tiêu Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      157
      Chương 2: Xuân Vũ
      Edit: Minh Anhh
      Beta: Sấu Dầm

      Từ Vương thị giúp Từ Xán Xán chải đầu thụy kế xong, nhưng Từ Xán Xán lại muốn ngủ, thân mình dựa sát vào lòng Từ vương thị, mặt cách váy dán đùi Từ vương thị, cọ cọ làm nũng. Từ vương thị nhàng vuốt ve lưng nàng, cười :

      - Xán Xán à, đệ đệ hơn con sáu tuổi, mà đệ đệ cũng làm nũng, còncon cả ngày quấn quít lấy cha mẹ làm nũng thế!

      Từ Thuận Hòa gõ gõ tẩu hút thuốc vào đĩa sứ trắng để bàn vuông, :

      - Con chẳng phải là để nuông chiều sao!

      Từ Xán Xán ngồi dậy, cuốn ống tay áo mẫu thân lên, dán mặt cánh tay mẫu thân. Từ Vương thị sớm quen việc con muốn xa rời mình, ôm Từ Xán Xán vào trong ngực, tay nhàng vuốt ve lưng nàng_ đây là cách tốt nhất để dỗ con ngủ. Từ Xán Xán nhắm mắt lại, vùi vào lòng mẫu thân, cái gì cũng nghĩ, cái gì cũng làm, thể xác và tinh thần hoàn toàn thả lỏng, hưởng thụ sủng ái của mẫu thân. Từ Thuận Hòa thấy con dường như chìm vào giấc ngủ, bèn khẽ với Từ Vương thị:

      - Mùa đông trận tuyết nào, đến mùa xuân cũng thấy có mưa, năm nay thu hoạch lúa mạch có lẽ …

      Từ Vương thị đầu tiên là thở dài, sau khi suy nghĩ chút, lại bắt đầu an ủi trượng phu:

      - Kho lúa nhà chúng ta tích trữ nhiều năm, nếu thu hoạch tốt chúng ta cũng lo đói kém, hơn nữa chúng ta có khi nào dựa vào thu hoạch từ ruộng đất đâu?

      Từ Thuận Hòa im lặng suy nghĩ lúc, :

      - Buổi sáng ngày mai, con trai thứ hai của Vương Thái Công,Vương gia trang đến cửa hàng chúng ta, nàng dẫn theo Xán Xán để cho con bé lặng lẽ nhìn chút. Dù sao cũng là nương, liền thỏa mãn ước muốn của nàng vậy!

      Từ Vương thị gật đầu. Từ thuận Hoà nhìn ánh đèn chiếu xuống khuôn mặt tinh xảo như tranh của Xán Xán, ánh mắt nhu hòa:

      - Đừng để Xán Xán chạy lên phố nữa. Nghe Định Quốc Công hồi kinh báo cáo công tác chưa trở lại, quân đội có chủ soái trông coi, biết những quân Hán này ở đường gây ra hỗn loạn gì đâu!

      Từ Vương thị vuốt ve khuôn mặt con , thanh ngọt ngào:

      - Xán Xán của chúng ta xinh đẹp, nhất định phải tìm người có gia cảnh tốt, gả cũng phải là thiếu phu nhân!

      Từ Thuận Hòa mỉm cười, đứng lên :

      - Để ta bế Xán Xán về phòng ngủ nào!

      Từ Vương thị cũng cười:

      - Dù sao nữa thiếp cũng muốn ôm con bé mãi như vậy!

      Phu thê bọn họ cùng tuổi, thành thân lúc mười lăm tuổi, mười sáu tuổi sinh Từ Xán Xán, năm nay chỉ mới ba mươi mốt tuổi, nhưng trưởng nữ Xán Xán mười lăm, may mà dáng người Xán Xán nhắn nên Từ Thuận Hòa vẫn còn ôm được con . Phu phụ Từ Thuận Hòa đặt con giường, sửa sang lại màn, lúc này mới rón rén rời . Bọn họ vừa rời , Từ Xán Xán liền mở mắt, môi cong lên như cánh hoa, cặp mắt hoa đào xinh đẹp trong bóng đêm sáng lóng lánh như ngọc. Nghe cha mẹ ở nhà chính giọng chuyện, nàng nhắm mắt lại, vùi mặt vào trong chăn vẫn còn mùi nắng, bao lâu ngủ thiếp .

      Từ Xán Xán bị mẫu thân và Tiểu Hương cùng nhau đánh thức. Tiểu Hương đỡ lưng Từ Xán Xán, Từ Vương thị bưng chén nước ấm cho Từ Xán Xán uống ngụm, lúc này Từ Xán Xán mới tỉnh táo hơn chút. Rửa mặt chải đầu thay y phục xong, Từ Xán Xán thấy mẫu thân cầm hộp nữ trang muốn giúp nàng trang điểm, ngừng né ra:

      - Nương, con đẹp như thế này rồi, cần phải bôi những thứ đó lên mặt nữa đâu!

      - Hôm nay, con thứ hai của Vương Thái Công, Vương gia trang ở phía đông muốn tới xem mặt con.

      Từ Vương thị cười :

      - Vương gia có đồng ruộng phì nhiêu, trang viện lớn, ở trong thành Uyển Châu còn có cửa hàng tơ lụa...

      Từ Xán Xán im lặng lắng nghe. Lịch sử vương triều Đại Lương rất giống Bắc Tống, tuy rằng xã hội coi như cởi mở, nhưng việc hôn nhân vẫn xem trọng lệnh của phụ mẫu, lời người mai mối và môn đăng hộ đối, mặc dù cha mẹ thương nàng, nhưng cũng chỉ giới hạn trong chuyện suy nghĩ đến cảm nhận của nàng. Nàng có cách gì thay đổi thời đại này, chỉ có thể thích ứng với nó mà thôi.

      - Vậy con trai nhà lớn lên có đẹp mắt ạ?

      Hai mắt Từ Xán Xán trong suốt, vào trọng điểm:

      - Nếu đẹp thìcon cần đâu!

      Từ Xán Xán ôm thắt lưng mẫu thân, khuôn mặt dán lưng mẫu thân nũng nịu:

      - Nương, hơn nữa, người hỏi thăm xem làm người như thế nào, con muốn gả cho người suốt ngày chỉ biết ăn chơi đàn đúm đâu!

      Từ Vương thị giả vờ tức giận:

      - Nha đầu biết xấu hổ!

      Nhưng trong lòng lại mềm nhũn, vội vàng an ủi Từ Xán Xán:

      - Xán Xán, con yên tâm , Diêm gia trang nhà di mẫu con và Vương gia có quan hệ thông gia, lần này là nàng làm mối, ta gửi thư cho nàng bảo nàng hôm nay qua đây rồi!

      Từ Xán Xán như cũ thuận theo:

      - Dù sao con chỉ muốn phu quân lớn lên vừa đẹp mắt, vừa tốt tính thôi!

      Từ Vương thị vừa bực mình vừa buồn cười, cố ý gõ cái đầu con , cho nàng từ bỏ ý niệm ngây thơ trong đầu, lại sợ làm rối loạn kiểu tóc song nha kế vừa mới chải xong, cuối cùng ngắm nghía Từ Xán Xán nửa ngày mới gõ vai Từ Xán Xán:

      - Nha đầu nghịch ngợm!

      Từ Xán Xán đau ngứa, lảng sang chuyện khác, đưa cho Từ vương thị đôi khuyêntai bằng vàng khảm ngọc hình giọt nước.

      - Nương, người giúp con đeo !

      Đôi khuyên tai này gần giống đôi trâm hoa lê trong hộp của Từ Xán Xán. Từ Vương thị ngắm nghía phen, :

      - Xán Xán, di mẫu con sang đây, ta dặn nàng khi trở về nhờ di phụ con làm bộ trang sức bằng vàng cho con!

      Di phụ của Từ Xán Xán là thợ làm trang sức vàng bạc nổi danh vùng phụ cận. Từ Xán Xán quay đầu cười nhìn mẫu thân:

      - Nương, người đào hết của cải trong nhà cho con rồi, vậy tương lai đệ đệ làm sao bây giờ?

      Từ Vương thị liếc nhìn con , nhàng :

      - Đồ cho con chẳng qua chỉ có ít y phục, đồ trang sức và tiền bạc, nhưng tương lai đệ đệ con được cả ruộng đất, cửa hàng và nhà cửa.

      Y thuật của Từ Thuận Hòa nổi tiếng Uyển Châu, tiền bạc thu vào cũng khá nhiều, chút chi tiêu này cho con cũng tiếc. Vừa chuyện, nàng vừa kéo Từ Xán Xán ngồi dậy, thấy người Từ Xán Xán mặc áo kép (1) thêu hoa ngọc lan màu xanh nhạt và váy dài xanh lục, rất hài lòng, :

      - Xán Xán, con lớn lên rất giống nương lúc còn trẻ đấy!

      Từ Xán Xán nghe vậy nhìn mẫu thân nở nụ cười. Từ Vương thị cũng hơi buồn cười:

      - Con nên nhìn nương bây giờ da mặt nhăn nheo, thắt lưng thô chứ hồi còn trẻ nương cũng là nương như hoa như ngọc đấy...

      Từ Xán Xán biết mẫu thân vẫn luôn vì vất vả quán xuyến gia đình, vội vàng dựa sát vào người nàng cười ngọt ngào an ủi mẫu thân:

      - Nương, tại người vẫn xinh đẹp lắm mà ...

      Tiểu Hương vén rèm cửa lên, thấy hai mẹ con đứng trước bàn trang điểm giọng thầm, vì vậy mở miệng :

      - Phu nhân, Thường Liễu vừa mới đến tìm người ạ!

      Từ Vương thị lập tức lôi kéo tay Từ Xán Xán:

      - Đến lúc rồi!

      Từ Vương thị dẫn theo Từ Xán Xán vàTiểu Hương ra cửa, đường chưa đến khắc trời đổ mưa . Mưa dầy đặc như dệt tơ, mặc dù lớn, nhưng quần áo Từ Xán Xán may bằng tơ tằm nên hơi ngấm nước. Tuy rằng chưa tới thời gian hẹn, Từ Vương thị sợ con gặp mưa bèn thúc giục Từ Xán Xán quay về. Từ Xán Xán cũng chỉ có thể đỡ Từ Vương thị bước nhanh vào trong nhà. Đến gần hiệu thuốc bắc nhà mình, Từ Xán Xán thấy hai nam tử cao gầy trẻ tuổi từ Thuận Hòa đường ra,nàng tập trung nhìn vào,phát người trong đó chính là mỹ thiếu niên mắt phượng hôm qua gặp kia! Nàng lập tức ngây ngẩn cả người. Mỹ thiếu niên mặc áo khoác dài xanh thẫm, thắt lưng đeo hắc ngọc, thoạt nhìn eo hơi yếu đuối, sắc mặt tái nhợt, đôi môi đỏ mọng mím chặt, đội mưa bước nhanh mà . Theo sát phía sau là thanh niên áo tím, nhìn qua hơi lớn tuổi hơn mỹ thiếu niên mắt phượng. những Từ Xán Xán ngây ngẩn cả người mà Từ Vương thị và Tiểu Hương cũng ngây ngẩn cả người. Mỹ thiếu niên kia xa đoạn, Tiểu Hương mới nhìn sang Từ vương thị, hưng phấn đến nỗi lắp bắp:

      "Phu...Phu nhân... Đó là người muốn... muốn xem mắt tiểu thư ạ?

      Nàng còn có câu ra —— "Người này cũng khỏi đẹp quá mức rồi? Tuy rằng nhìn qua gương mặt dễ chọc, nhưng đẹp quá a!" Mẹ vợ tương lai Từ vương thị cũng cảm thấy rất có khả năng từ trời rơi xuốngmột vị mỹ thiếu niên, vừa vặn rơi trúng con bảo bối của nàng, kiềm chế nội tâm nhảy nhót, nàng với Từ Xán Xán:

      - Con dẫn Tiểu Hương về trước , chuẩn bị chút cơm trưa, di mẫu con muốn đến đấy!

      Từ Xán Xán và Tiểu Hương theo dọc hành lang vào trong nhà. Từ Thuận Hòa là đại phu nổi danh thành Uyển Châu, sở trường chữa bệnh nam khoa, thí dụ như bất lực, sinh con được..., khách đến đưa giá khá cao, vì thế của cải trong nhà cũng phong phú. Từ gia có hai mặt hướng Nam, Bắc, chia làm ba khu, đằng trước là Thuận Hòa Đường, theo hành lang phía Đông vào là tứ hợp viện Từ gia, phu phụ Từ thị ở nhà giữa, Từ Xán Xán ở phòng phía Đông có ba gian, gian sáng, hai gian tối, Từ Nghi Xuân bởi vì tương lai phải thành thân nên sớm ở phòng phía Tây. Phía sau cùng chính là nơi quan trọng nhất được Từ Thuận Hòa dùng làm kho hàng, trong phòng chính chứa thuốc, phòng kế chứa lương thực.

      Dọc đường Tiểu Hương vẫn muốn mở miệng nhưng Từ Xán Xán nắm tay nàng, cho nàng . Vào phòng ngủ của mình, Tiểu Hương mới :

      - Hôm qua chúng ta mới gặp người này mà, hay là lúc gặp mặt hôm qua nhìn trúng nương rồi nhỉ?

      Rung động khi lần đầu gặp tuyệt thế mỹ nam biến mất, Từ Xán Xán cầm cái chén lên uống hớp nước, :

      - Người vừa rồi ăn mặc sang trọng như vậy, làm sao có thể...

      Nhà nàng mặc dù khá giả, nhưng cũng chỉ là gia đình làm nghề y, cha mẹ có thể tìm cho nàng nhà chồng tốt, cũng chỉ là phú hộ môn đăng hộ đối ở nông thôn mà thôi! Tiểu Hương nghe xong lời nàng , nhưng vẫn ôm tia hy vọng :

      - Nếu nương gả cho người vừa nãy, nô tỳ hầu hạ nương, mỗi ngày có thể nhìn thấy nam tử đẹp mắt như vậy, ngược lại cũng là phúc khí đấy ạ!

      Tuy rằng Từ Xán Xán thích ngắm mỹ nam, nhưng lí trí cho nàng biết cha mẹ an bài mối nhân duyên môn đăng hộ đối cho mình mới là chắc chắn nhất, bởi vậy liền cất trâm cài và vòng tay , thay đổi y phục, dẫn Tiểu Hương đến phòng bếp làm bữa trưa cho di mẫu. Từ Vương thị lâu mới trở về, vẻ mặt ủ rũ chán nản hàm hồ :

      - Ngườinọ là đến khám bệnh.

      Từ Xán Xán thấynét mặt mẫu thân khác thường, cố ý hỏi:

      - Nương, người đó bị bệnh gì thế ạ?

      Từ Vương thị ngượng ngùng :

      - Con là nương chưa chồng, hỏi chuyện này để làm gì!

      Từ Xán Xán nghĩ đến sở trường của phụ thân,dường như hiểu ra chút ít. Trong lòng cảm thấy thực đáng tiếc: Nam nhân đẹp như vậy, lại...


      · Ghi chú:

      - (1) Áo kép: [​IMG]
      Last edited by a moderator: 18/11/15

    4. Ngọc Tiêu

      Ngọc Tiêu Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      157
      Chương 3: Xuân Hoa
      Edit: Minh Anhh
      Beta: Sấu Dầm + Buingan1209

      Từ Vương Thị lúc này mới phát Từ Xán Xán gỡ trâm cài, vòng tay xuống, người mặc y phục cũ làm việc nhà, khỏi sốt ruột:

      "Xán Xán, làm sao con... Vương nhị lang tới rồi!

      Từ Xán Xán vừa mới rửa rau, thời tiết đầu xuân, nước còn hơi lạnh, bàn tay trắng noãn của nàng bị đông cứng phiếm hồng. Dùng khăn vải bố xoa xoa, Từ Xán Xán nhìn lại khắp người mình chút:

      - Có gì thích hợp đâu ạ!

      Tiểu Hương ở bên vội hỏi:

      - Phu nhân, Vương nhị lang có bộ dáng như nào ạ?

      Từ Vương Thị nhìn con nhắn xinh xắn mảnh khảnh của mình, lặng lẽ suy nghĩ lại hình dáng Vương nhị lang vừa nãy gặp trong cửa hàng. Đúng lúc này, di mẫu của Từ Xán Xán, Diêm Vương thị hấp tấp vào sân, vừa vào gọi:

      - Đại tỷ ơi!

      Từ Vương thị và Từ Xán Xán cùng nhau ra đón. Diêm Vương thị và tỷ tỷ ngồi vào chỗ của mình ở hai bên bàn vuông, cẩn thận uống ngụm nước trà mà Từ Xán Xán bưng lên, mặt mày hớn hởn nhìn Từ Vương Thị:

      - Tỷ tỷ, Vương nhị lang tỷ cũng thấy, cảm thấy muội làm bà mai thế nào?

      Từ Vương Thị vừa muốn , nhìn Từ Xán Xán đứng kế bên, khoát tay cái. Từ Xán Xán cười cười, giọng phân phó Tiểu Hương:

      - Tiểu Hương, ngươi hầu hạ mẫu thân và di mẫu !

      Nàng vén rèm lên vào phòng ngủ phía đông. Từ Vương Thị lúc này mới :

      - Vương nhị lang này quả là cao lớn quá...

      Nàng ở bên ngoài cửa hàng dò xét , ra tướng mạo Vương nhị lang đường đường tuấn tú lịch , chỉ là thân hình cao lớn thể trạng cường tráng, cùngTừ Xán Xán nhắn xinh xắn yếu ớt đứng chung chỗ, quả thực giống như núi lớn hoàn toàn che khuất Từ Xán Xán! Diêm Vương thị hiểu được ý tứ của tỷ tỷ, hí mắt cười :


      - Vương nhị lang tập võ từ thuở , đích thực là hảo hán, tương lai ra ngoài ở riêng cũng có thể gánh vác gia đình, bình thường ai dám ức hiếp; hơn nữa, tại chính là phó đô đầu của huyện đấy__

      - Tương lai còn muốn ở riêng?

      Từ Vương thị cắt đứt Diêm Vương thị :

      - phải thân thể lão đại tốt sao?

      Diêm Vương thị được việc giải thích:

      - Tương lai trang viên ruộng đồng thuộc về lão đại, cửa hàng trong thành để cho lão nhị. Vương nhị lang làm phó đô đầu ở huyện nha, trước khi nhị lang đạt được trạng nguyên, Vương Lão Công mua cho tòa nhà ở thành Uyển Châu!

      Từ Vương thị khẽ gật đầu.

      - Vương nhị lang lần đầu tiên nhìn thấy Xán Xán là ở đường, rất thích, lúc này mới gián tiếp ủy thác nhờ muội làm mai đấy!

      Diêm Vương thị cười đến hai mắt cong cong, thấp giọng :

      - Xán Xán ngày thường xinh đẹp, tìm trượng phu như vậy, cũng sợ mấy tên vô lại quấy rầy! Hơn nữa, nhị lang và Xán Xán ngày thường đều đẹp, cũng coi là trời sinh đôi.

      Những lời này chạm đến đáy lòng Từ Vương thị. Từ Xán Xán qua mười hai tuổi, càng ngày càng mỹ lệ, ngườiđến làm mối vô số, những kẻ vô lại đến quấy nhiễu nhiều đếm suể, đôi khi ban đêm còn có các hán tử nghèo cách vách tường hát tao ca... Nàng cũng sợ Xán Xán sau khi gả ra ngoài ai che chở xảy ra chuyện.

      Tuy rằng Tiểu Hương lanh mồm lanh miệng, nhưng rất tinh mắt, nàng hơi nghe tiếng Diêm Vương thị, bèn lấy ấm trà tiếp nước cho Diêm Vương thị, nghe rành rọtlời của nàng.

      Ngón tay Từ Vương thị gõ lên bàn vuông. Nàng cảm thấy Vương nhị lang thân cao chân dài ngũ quan tuấn, nhưng vô cùng cường tráng,tương lai nếu ăn phải dấm chua mà đánh Xán Xán, Xán Xán làm sao chịu nổi...

      Tiểu Hương lặng lẽnói cho Từ Xán Xán những gì mình nghe được. Đến thời gian ăn cơm trưa, Từ Thuận Hòa để đồ đệ Tôn Chu Toàn và Thường Liễu ở lại trông cửa hàng còn bản thân trở về nhà. Bàn vuông bị kéo đến trung tâm nhà chính. Từ Nghi Xuân ăn trưa ở trường tư thục, cũng trở lại. Địa phương nhiều quy củ như vậy, Từ Thuận Hoà, Từ Vương thị và Diêm Vương thị ngồi bên cạnh bàn, Từ Xán Xán và Tiểu Hương mang thức ăn đến nhà chính.

      Diêm Vương thị ăn mấy miếng rau, vừa khen Từ Xán Xán vài câu, vừa tìm đề tài hỏi Từ Thuận Hòa:

      - Tỷ phu, lão đại nhà huynh gần đây có tin tức gì ?

      Lão đại Từ gia, Từ Đình Hòa là đại ca Từ Thuận Hòa, ở kinh thành làm quan, là chỗ dựa vững chắc cho Từ gia, vẫn cùng Từ Thuận Hòa thường xuyên thư từ qua lại, vì thế nên Diêm Vương thị thuận miệng hỏi câu. Nghe xong lời này, Từ Thuận Hòa lập tức nhíu mày.

      Từ Đình Hòa vừa gửi phong thư, muốn đưa Xán Xán đến kinh thành tham gia tuyển tú. Hoàng đế khai quốc Đại Lương, Phó Viễn Trình vốn là đại tướng quân Đại Chu, phụ thân của thái hậu nương nương, giết ngoại tôn tiểu hoàng đế, tự mình lập ra triều Đại Lương. Bởi vì sợ ngoại thích đoạt quyền, cho nên Phó Viễn Trình đặt ra quy củ: Phi tần trong hậu cung phải xuất thân nhà nghèo bần hàn. Nhiều năm qua khuôn mặt xinh đẹp trở thành tiêu chuẩn trọng yếu trong tuyển tú. Thế mới nay trong cung, ngoại trừ hoàng hậu Thư thị xuất thân quyền quý, ngoài nàng ra phi tần đều là xuất thân nhà nghèo.

      Từ Đình Hòa có số làm quan, lòng trung thành với Vĩnh An đế, mới hơn ba mươi tuổi làm nhị phẩm Lại Bộ Thị Lang. Vĩnh An đế ngoại trừ thái tử, có nhi tử khác, thái tử lại nhiều bệnh, bởi vậy vì cầu mong con, Vĩnh An đế vẫn luôn tìm kiếm con cái những gia đình tử tế. Từ Đình Hòa muốn nịnh bợ hoàng đế để tiến lên bước nữa, con nhà mình thể đưa vào, bởi vậy mới muốn đưa cháu xinh đẹp tiến cung. Nếu phải vì huynh trưởng gửi thư, Từ Thuận Hòa mới nỡ gả con bảo bối đâu!

      Diêm Vương thị đương nhiên biết được lý do bên trong từ tỷ tỷ của mình, thấy chân mày tỷ phu cau lại, vội vàng ngậm miệng . Dùng xong bữa trưa, Từ Xán Xán mời di mẫu đến phòng mình nghỉ tạm. Diêm Vương thị tựa đầu lên gối, người hơi nghiêng giường, thấp giọng hỏi:

      - Đại bá của con lại thúc giục cha con đưa con tuyển tú có phải ?

      Từ Xán Xán cả kinh, vội hỏi:

      - Tuyển tú ạ ...

      Câu sau tiếp, chớp chớp mắt to, vẻ mặt lo lắng nhìn di mẫu của mình. Diêm Vương thị nhìn cháu sầu lo, cũng thở dài :

      - Tuy con xinh đẹp, nhưng lại vô tâm, cha mẹ con làm sao nguyện ý đưa con đến địa phương ăn thịt người kia chứ? Di mẫutranh thủ thời gian làm mai xong hôn giúp con, đến ngày thành thân, xem đại bá con có thể làm gì!

      Từ Xán Xán giờ mới hiểu được tại sao cha mẹ phải gấp gáp gả mình như vậy. Trong nháy mắt tâm loạn như ma. Kiếp trước nàng cũng đọc ít truyện cung đấu, nhưng việc rơi xuống người mình, cái gì cũng hiểu, sợ là bị người ăn hiếp cũng biết làm sao bây giờ...

      Diêm Vương thị nhìn sắc mặt Từ Xán Xán trắng bệch trong nháy mắt, cũng đau lòng, vỗ tay của nàng an ủi :

      - Vương nhị lang rất tốt. xong, buổi chiều di mẫu đưa con cửa hàng tơ lụa mua tơ sợi, đến đó cho con nhìn chút.

      Từ Xán Xán gì, nàng nhìn sợi tơ mới mua trong khay châm tuyến bàn trang điểm ở phía trước cửa sổ nghĩ: Xem ra, mình phải nghiêm túc xem xét vị Vương nhị lang này mới được!

      Vừa tới giờ Thân, Diêm Vương thị dẫn theo Từ Xán Xán và Tiểu Hương cửa hàng tơ lụa. tới khúc quanh lần trước gặp mỹ thiếu niên mắt phượng kia, ánh mắt Từ Xán Xán hơi do dự, chỉ thấy thỉnh thoảng có người lại đường, cũng gặp lại người nọ. Trong lòng nàng biết tại sao lại thất vọng, cúi đầu yên lặng về phía trước. Lúc mua xong hai sợi tơ vàng và đỏ, Từ Xán Xán theo di mẫu ra khỏi cửa hàng tơ tằm. Mới ra cửa, Diêm Vương thị nhàng nhéo nhéo tay Từ Xán Xán, thấp giọng :

      - Bên phải!

      Từ Xán Xán chuyển mắt nhìn về phía bên ấy. thanh niên thân hình cao lớn dẫn theo gã sai vặt đứng nghiêm bên, nhìn bên này, trong đôi mắt giống như có những ngôi sao lấp lánh —— đây là khuôn mặt khôi ngô tuấn, mày kiếm mắt sáng, chỉ là màu da hơi đen! cũng nhìn Từ Xán Xán. Bên cạnh Từ Xán Xán có Diêm Vương thị và Tiểu Hương, nhưng dường như thấy được, chỉ thấy cặp mắt hoa đào mơ màng như có sương mù của Từ Xán Xán từ cao nhìn .

      Tuy rằng Từ Xán Xán là người sống hai thế giới, nhưng cũng chưa từng đương lần nào, mặt nàng đỏ bừng, bất chấp di mẫu và Tiểu Hương, bước nhanh xuống bậc. Hai tay Vương Thanh Du đặt phía sau, đứng đó trơ mắt nhìn Từ Xán Xán rời .

      Hai ngày sau, mọi người trấn Lạo Hà đều biết tiểu thư Từ gia và nhị lang nhà Vương Thái Công, Vương gia trang định xong việc hôn . Đồ cưới cho Từ Xán Xán sớm chuẩn bị tốt, chỉ vì phu phụ Từ Thuận Hòa kén chọn nên chưa tìm được mối nào vừa ý, đến nay hôn định đoạt, phu phụ Từ thị nhõm trong lòng. Từ Thuận Hòa bận bịu chẩn bệnh kiếm bạc ở phía trước cửa hàng, Từ Vương thị đưa con mua thêm đồ trang sức bằng vàng và tơ lụa các loại, Từ Nghi Xuân chịu khó đọc sách, mọi chuyện trong nhà đều xong xuôi, chỉ chờ ngày lành đến.

      Lúc này, sáng sớm Từ Xán Xán thức dậy, nàng vừa mới may cho đệ đệ bộ áo lót, may cho cha tấm áo choàng, chỉ còn vài đường chỉ, phải tranh thủ thời gian làm cho xong.

      Thường Liễu và Tôn Chu Toàn vội vàng làm việc ngừng tay, ngay cả Tiểu Hương cũng được nhờ qua hỗ trợ, nghe khách hàng lớn muốn tới lấy thuốc. Tiểu Hương ở phía trước bận rộn nửa ngày, bớt chút thời gian trở về xem Từ Xán Xán, lặng lẽ cho nàng biết:

      - Lão gia nhà chúng ta có khách hàng mới, Thường Liễu lão gia đào của số bạc lớn, bảo cách mỗi mười mấy ngày lại đến đây châm cứu lần, còn lấy vô số thuốc...

      Từ Xán Xán vừa nghe số bạc lớn, biết cha vội vàng kiếm cho mình nhiều đồ cưới hơn chút, trong lòng cũng cao hứng, cố ý đùa:

      - A, biết phụ thân vàng bạc, ta có nên làm cái áo khoác cho người, vạt áo dùng kim tuyến thêu đĩnh vàng to nhỉ!

      Tiểu Hương nghĩ đến cảnh lão gia mặc áo choàng thêu đĩnh vàng lớn ngồi chẩn bệnh, khỏi che miệng nở nụ cười. Từ Xán Xán may áo choàng xong, nghĩ đến trưa rồi, bệnh nhân hẳn rời , bèn chuẩn bị cầm áo khoác tìm cha để tranh công. Ra khỏi cửa nhà chính, nàng tiện tay ngắt nhánh hoa Nghênh Xuân, cầm tay ngắm nghía.

      - Cha, con may cho người áo choàng mới này!

      Từ Xán Xán cầm áo choàng đến. Tôn Chu Toàn trông quầy hàng, Thường Liễu và Tiểu Hương dùng dao cắt dược thảo. Thấy Từ Xán Xán tiến đến, Tiểu Hương vội :

      - Tiểu thư, lão gia ở trong phòng châm cứu cho người ta đấy!

      Từ Xán Xán vừa nghe, vội vàng dừng bước, muốn rời , rèm nội thất bị xốc lên, thanh niên áo lam ra vén rèm chờ người khác xuất . Từ Xán Xán có chút tò mò, lặng lẽ nhìn lướt qua bên kia. Mỹ nam tử mắt phượng trước đó vài ngày mà nàng gặp từ nội thất ra. Từ Xán Xán nhìn gương mặt này, gương mặt xinh đẹp tuyệt trần đến nỗi nàng xem ba lần vẫn thấy ngẩn ngơ.

      Nàng nhìn chăm chú, vẫn nhúc nhích, giống như trúng tà, nhánh hoa Nghênh Xuân rơi mặt đất. Mỹ nam mắt phượng chú ý tới Từ Xán Xán nhìn mình chăm chú, mắt phượng hẹp dài như mặt nước đảo qua Từ Xán Xán, sau lát đối diện với Từ Xán Xán, dời tầm mắt, rồi ra ngoài. Thanh niên áo lam phía sau cười cười liếc mắt nhìn Từ Xán Xán, khi đến gần bên cạnh, khom lưng nhặt nhánh hoa Nghênh Xuân mặt đất, đứng dậy đuổi theo.
      Last edited by a moderator: 18/11/15

    5. Đường Trúc Lam

      Đường Trúc Lam New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      4
      Mình rất thích truyện này.
      Mong ra chương mới nhé :yoyo51::012:
      Ngọc Tiêu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :