1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người chồng bị vứt bỏ - Minh Tinh(Hoàn- Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Người chồng bị vứt bỏ
      [​IMG]
      Tác giả: Minh Tinh

      Convert: Ngocquynh520

      Thể loại: đại, trùng sinh, đô thị

      Số chương: 9 chương

      Editor: ThủyTrúc

      Giới thiệu

      Nhiêu Triết rất hối hận, ban đầu bởi vì nhất thời tức giận ở trước mặt mọi người nhục nhã Thượng Quan Nhu,

      Hại xảy ra tai nạn xe cộ mất mạng, hai người từ đó hai nơi xa cách vĩnh viễn.

      Cái chết của đối với tạo thành thương tổn nghiêm trọng, giờ mới hiểu sớm thể .

      Mất người , tim của coi như chết, mỗi ngày giống như cái xác hồn tự giận chính bản thân mình.

      Trong lúc vô tình lại phát , trong nhà người hầu cho cảm giác như từng quen biết,

      Thượng Quan Nhu khi còn sống thích nhất món đồ chơi Cửu Liên Hoàn, có thể trong thời gian ngắn nhất phá giải được;

      Thượng Quan Nhu pha café đặc chế của ấy cho uống, mà cũng có thể làm ra khẩu vị giống như vậy;

      Thứ Thượng Quan Nhu thích, cũng thích; Thượng Quan Nhu ghét, cũng ghét;

      thần thái kiêu ngạo mỉm cười, thậm chí tư thế ôm của ấy cũng giống nhau như đúc!

      đến tột cùng là người nào? ràng là giúp việc có giáo dục,

      Nhưng lễ nghi bàn ăn lại biểu rất tốt, ngay cả ngôn ngữ của các quốc gia khác cũng biết,

      quá mức tưởng niệm Thượng Quan Nhu, hay là linh hồn chuyển thế?

      người nhìn thấy bóng dáng của ấy,

      Nhưng người kia tự xưng là linh hồn vị hôn thê nhập vào thân xác này, chuyện gì xảy ra?​
      Last edited by a moderator: 15/12/14
      lazybeeChris thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Mở đầu


      "Đây là nữ chủ nhân của bữa tiệc tối hôm nay, vị hôn thê của tôi —— Uông Chỉ Lan tiểu thư."

      Chủ nhân của giọng này, là người đàn ông cực kì đẹp trai gương mặt góc cạnh ràng, mặt bộ tây trang hàng hiệu, thần thái ưu nhã, làm vô số muốn quỳ gối dưới chân .

      Người con được che chở bên người, vóc người nhắn, da thịt trắng nỏn, hai gò má mềm mại mê người, trong rất đáng .

      Hai người được ánh đèn tôn lên, tựa như đôi kim đồng ngọc nữ, làm cho tất cả mọ người đều ghen tị.

      Nhưng là đúng, tất cả đều đúng!

      Hôm nay là sinh nhật hai mươi tám tuổi của đại thiếu gia Nhiêu Triết của tập đoàn Nhiêu gia.

      Mọi người thường nghe, Nhiêu Triết và đại tiểu thư Thượng Quan gia thầm mến nhau lâu.

      Mọi người thường nghe, trưởng bối hai nhà Nhiêu gia và Thượng quan gia có hôn ước từ lâu.

      Mọi người thường nghe, vào hôm nay Nhiêu gia chuẩn bị tuyên bố Thượng Quan Nhu làm thiếu phu nhân của nhà họ Nhiêu, mà phải là Uông Chỉ Lan.

      Nhưng vào giờ phút này, Nhiêu Triết loại bỏ tin đồn, lựa chọn sánh duyên cùng với Uông Chỉ Lan.

      Mọi người vốn nên là chúc mừng, nhưng tất cả vẻ mặt đều cứng ngắc nhìn đôi đài và sau đó, hẹn mà cùng dời ánh mắt nhìn người dưới đài là —— Thượng Quan Nhu.

      Thượng Quan Nhu là Thượng Quan gia đại tiểu thư, từ được hưởng biết bao nhiêu vinh hoa phú quý, ngậm thìa vàng ra đời, từng làm cho vô số thiếu nữ sinh lòng đố kị.

      Nhưng hôm nay, lại biến thành trò cười trong bửa tiệc, chỉ có thể lúng túng mà đứng ở nơi đó, mắt chớp nhìn đôi nam nữ đài.

      Mang theo nụ cười hài hước, Nhiêu Triết về phía trước mấy bước, với mọi người: "Tôi muốn khẳng định với mọi người chuyện, vì sao thiếu phu nhân của Nhiêu gia là Thượng Quan Nhu bị thay đổi, ra chân tướng rất đơn giản. . . . . ." Đôi mắt lạnh như băng nhìn vào sắc mặt trắng bệch của nàng, "Bởi vì; ấy xứng!"

      Tất cả mọi người thở hốc vì kinh ngạc, đây là vũ nhục trắng trợn, vô luận Thượng Quan Nhu làm sai điều gì, Nhiêu Triết cũng nên tại thời điểm như thế này vũ nhục ấy.

      Tất cả mọi người cho là Thượng Quan Nhu quẫn bách khóc thút thít, nhưng có, chỉ là lạnh lùng nhìn Nhiêu Triết, lộ ra nụ cười, gật đầu chào , "Như vậy, chúc mừng tìm được tình thuộc về mình."

      có oán hận, có ghen tị, có chỉ trích, có gì cả.

      Thượng Quan Nhu ngẩng đầu ưỡn ngực, bóng dáng uyển chuyển ưu nhã ra cửa, thong thả ung dung khỏi nơi này.

      Nhiêu Triết gắt gao nhìn chằm chằm vào bóng lưng kiêu căng của , hai mắt đen nhánh khẽ híp lại, nắm trong tay ly thủy tinh, giống như giây kế tiếp bóp vỡ nó.

      Bữa tiệc lớn như vậy lại nhất thời trở nên yên tĩnh.

      Uông Chỉ Lan đứng ở sau lưng Nhiêu Triết, đôi tay nắm chặt váy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai gò má .

      Trong mắt lóe ra tia nồng đậm chờ đợi, chờ đợi người đàn ông trước mắt này, có thể quay lại nhìn , nhìn lần cũng được rồi.

      Nhưng vẻ mặt phức tạp của Nhiêu Triết nhìn ra cửa, đưa mắt nhìn vào bóng dáng từ từ biến mất ngoài cửa kia.

      Trong lúc bất chợt, "Phanh" tiếng, bên ngoài truyền đến tiếng nổ mạnh làm cho người nghe điếc tai, ai biết tiếng nổ này có ý nghĩa như thế nào.

      Cho đến khi có người phục vụ hấp tấp chạy vào, đối với mọi người : "Thượng Quan tiểu thư điều khiển xe thể thao, lấy tốc độ cao đụng vào cột cửa tại chỗ nổ tung. . . . . ."

      "Beng!"

      Nhiêu Triết buông ly rượu trong tay xuống, bởi vì bất thình lình nghe được tin dữ mà nó nặng nề rơi mặt đất tan nát.

      Cơ hồ tất cả mọi người vào giờ khắc này, từ mặt , có thể nhìn thấy được tia khổ sở và tuyệt vọng.
      lazybeeChris thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1.1

      "Thiếu gia, hôm nay phòng bếp chuẩn bị đồ ăn ngài thích, có chân giò hun khói xào ốc, gà quay, Bạch Cửu ốc đồng, phô mai cục cua, cà ri tôm, canh cá, Hồng Trà và bánh tráng (mình hiểu). . . . . ."

      Nhiêu Triết chậm rãi từ cầu thang xuống, mặc bộ quần áo màu trắng, mềm mại ở nhà.

      Trong tay cầm món đồ chơi tinh xảo với tên gọi là Cửu Liên Hoàn, theo động tác bộ, Cửu Liên Hoàn phát ra tiếng vang leng keng dễ nghe.

      Nhìn lão quản gia ân cần giới thiệu, hờ hững gật đầu, mặt biểu tình gì về phía phòng ăn.

      Phòng ăn Nhiêu gia hết sức hài hòa, đèn thủy tinh treo ở cao phát ra ánh sáng nhu hòa, đá hoa cương mặt đất nhiễm hạt bụi, bàn ăn đặt bình hoa TuLip lớn.

      "Thiếu gia, bây giờ dọn thức ăn lên được chưa?"

      Quản gia nhà Nhiêu gia là người tên John, có gần bốn mươi năm kinh nghiệm làm quản gia, phục vụ rất nhiều chủ nhân, làm cho họ hết sức hài lòng, giờ ông làm quản gia cho Nhiêu gia.

      bàn ăn chỉ có mỗi mình ăn tối, từ khi bắt đầu hiểu chuyện, bắt đầu ăn mình rồi.

      Trong phòng ăn, hai hàng người giúp việc đứng hai bên, nhìn họ, chỉ ngồi xuống bàn ăn, tay vuốt ve Cửu Liên Hoàn rồi đặt nó ở bên phải bàn ăn.

      "Tổng giám đốc. . . . . ."

      Tiếng bước chân từ phòng khách truyền tới, người vào là Hàn Vũ, cậu là trợ thủ đắc lực của Nhiêu Triết, theo được bảy năm.

      "Mười lăm phút trước con của tập đoàn Trường nữ —— Lạc Khả Hân điện tới, ấy hẹn cậu tốt thứ ba tuần này ăn tối, nếu cậu và ấy ăn tối, công ty của ấy tăng 5% lợi nhuận hợp tác cho chúng ta."

      Nhiêu gia là gia tộc lâu đời có hơn trăm năm lịch sử.

      Ông nội của Nhiêu Triết kinh danh bất động sản, hy sinh hết cuộc đời cho công ty, làm cho công ty càng ngày càng lớn mạnh, có tiếng vang trong thương trường, có chi nhánh ở trong và ngoài nước.

      Nhiêu Triết là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Nhiêu gia, làm tổng giám đốc của tổng công ty ở Đài Loan.

      Cha của Nhiêu Triết là người quốc, quản lý ở thị trường hải ngoại.

      Mẹ của Nhiêu Triết là người Zehder, là nhà thiết kế thời trang nổi danh.

      Nhiêu gia ở Đài Bắc là nhà danh gia vọng tộc, những người muốn gả vào Nhiêu gia rất nhiều.

      Ban đầu, người người đề cử làm thiếu phu nhân của Nhiêu gia là Thương Quan Nhu, đại tiểu thư của Thượng Quan gia, hai người nhau rất sâu đậm.

      Nhưng phải nhắc đến chuyện xưa, vào đêm sinh nhật của Nhiêu Triết, đột nhiên tuyên bố vị hôn thê của người khác, cũng trong bửa tối hôm đó Thương Quan Nhu bởi vì kích mà xãy ra tai nạ xe cộ, bất hạnh qua đời.

      Chuyện phát ngày kế, Nhiêu Triết liền cho người đem vị hôn thê Uông CHỉ Lan đưa nước ngoài du học.

      Hậu của Thượng Quan Nhu diển ra rất long trọng, nhưng Nhiêu Triết có xuất .

      Bởi vì trong thời gian diễn ra tang , dường như muốn theo Thượng Quan Nhu, tự nhốt mình ở trong phòng, liên tục ba ngày ăn uống, suýt nữa bỏ mạng, nhưng được người giúp việc kịp thời phát và cứu thoát.

      Sau việc đó Nhiêu Triết có chết, nhưng cả người gầy hẵn .

      Ngược lại Thương Quan Nhu chết , làm cho những kia thầm cảm ơn.

      Bởi vì chết , ít người tranh giành địa vị thiếu phu nhân của nhà Nhiêu gia.

      Dù cho giờ Uông CHỉ Lan là vị hôn thê của Nhiêu gia, nhưng dù sao ấy cũng chưa có cưới vào cửa, tạo thành uy hiếp cho họ.

      Những người thầm muốn làm vợ của Nhiêu Triết rất nhiều, bao gồm Lạc Khả Hân.

      Ánh mắt Mạc Hàn Vũ rất mong đợi nhìn Tổng Tài của mình, chỉ cần gật đầu đồng ý ăn bửa cơm này, tập đoàn Nhiêu thị số lợi nhuận lớn.

      "Pằng" tiếng, Nhiêu Triết ngồi xuống vỗ tay, ý bảo quả gia kêu người dọn thức ăn lên, thèm nhìn Mạc Hàn Vũ mà chỉ chuyên chú chuẩn bị bửa ăn của mình, giọng nhanh chậm.

      " cho ấy biết, tôi có thời gian."

      "Ông chủ, như vậy tốt lắm đâu? thế nào Lạc tiểu thư cũng ra giá rồi. . . . . ."

      "Cậu nghe hiểu lời của tôi ?" Trong giọng có chất vấn, có chỉ trích, rất bình thản như lời hỏi tăm.

      Làm cho da đầu của Mạc Hàn Vũ tê dại, liên tục gật đầu ngừng, "Tôi giúp ông chủ từ chối bửa tiệc này."

      Thiệt là, ràng chỉ cần ăn bữa cơm có thể kiếm ít nhất ba chục triệu, nhưng ông chủ của lại làm.

      "Tình huống ở Thượng Quan gia như thế nào rồi?" nhấp hớp nước.

      "Nghe rất loạn, và em của ấy muốn phân chia tài sản của ấy, họ muốn giải trừ quỷ từ thiện mà ấy làm."

      nghe xong, gương mặt lúc đầu còn bình thường, trong nháy mắt vẻ mặt cực kì tức giận, vỗ mạnh tay lên bàn, làm cho Cửu Liên Hoàn rớt xuống đất bay ra ngoài.

      Đúng lúc hai người làm bưng thức ăn thêm, trước kịp né tránh liền giẫm lên, hiểu đó là vật thích của thiếu gia, ấy sợ tới mức hô lên, vội vàng lui về phía sau, suýt nữa đụng vào ở phía sau.

      trường mảnh hỗn loạn, Nhiêu Triết nhìn món đồ chơi thích của mình bị giẫm lên, sắc mặt cực kì khó coi.

      Mạc Hàn Vũ nuốt nước miếng, vì người phụ nữ kia mà lo lắng.

      Cửu Liên Hoàn này là món đồ mà Nhiêu Triết coi trọng nhất, bởi vì món đồ kia được lấy từ trong thi thể của Thượng Quan Nhu.

      Tiệc sinh nhật đêm hôm đó, làm cho Nhiêu Triết cực kì thống khổ, là tiệc sinh nhật mà muốn nhớ lại nhất.

      Bởi vì ham vui nhất thời, làm cho Thượng Quan Nhu ở trước mặt mọi người bị xấu hổ, nhưng đổi lấy đều đó lại là cái chết của .

      Trận tai nạn hôm đó làm cho chết , vật may mắn duy nhất còn sống sót, đó là món đồ chơi Cửu Liên Hoàn.

      từng là món đồ chơi Thượng Quan Nhu thích nhất, trước kia thường mang theo bên người, lúc nào cũng cầm nó, tại nó là vật gắn kết giữa , cực kì xem trọng nó, thậm chí cho phép bất kì ai đụng vào.

      Nhưng bây giờ, nó bị giẫm phải bởi người giúp việc.

      Gương mặt Nhiêu Triết lạnh lùng, hung tợn nhìn người giúp việc đó, làm cho người giúp việc đó toàn thân run lên, giống như giây tiếp theo ấy khóc nấc lên.

      "John, phát tiền lương cho ấy, ngày mai tôi muốn nhìn thấy ấy nữa."

      "Thiếu gia, xin đừng đuổi tôi , tôi làm việc ở đây được ba năm rồi, cho tới bây giờ cũng có phạm sai lầm, mới vừa. . . . . . Mới vừa là tôi cẩn thận, tôi phải cố ý."

      Mặt Nhiêu Triết lạnh lùng xoa xoa tay, để ý gì .

      Mạc Hàn Vũ đồng tình nhìn kia, họ đúng là xui xẻo mà.

      Lúc này, đứng ở phía sau, từ từ cong người xuống, đem Cửu Liên Hoàn nhặt lên, lật qua lật lại xem, sau đó đưa tới trước mặt Nhiêu Triết, "Nó có hư."

      Nhiêu Triết lạnh lùng hất mặt, nhìn người làm lớn mật đó.

      Mặt người là bộ quần áo người làm, áo trắng váy đen, tóc dài xoăn tự nhiên, chân mang giày da màu đen, bắp chân tuyết trắng lộ ra trong khí.

      Nhiêu Triết nhìn rồi đánh giá , nhìn có chổ nào đặc biệt, chỉ có cặp mắt kia là rất tỉnh táo, rất lạnh nhạt, tỏ ra sợ sệt.

      ra rất xinh đẹp.

      Tất cả người giúp việc của Nhiêu gia đều rất đẹp.

      Làm người giúp việc của Nhiêu gia rất khó vào, trừ tiền lương cao đãi ngộ tốt, có rất nhiều người của cạnh tranh, điểm quan trọng nhất, đại thiếu gia Nhiêu gia rất hay bắt bẻ người, rất sợ ngày nào đó mới ngủ dạy vừa bước ra cửa gặp người xấu hù mình.

      Cho nên lúc lựa chọn người giúp việc, John tự mình làm, diện mạo xấu, bị loại ra.

      Nhìn Cửu Liên Hoàn được đưa tới trước mặt, Nhiêu Triết lấy, mà lẳng lạnh nhìn , bốn mắt giao nhau.

      Qua hồi lâu, mới nhàng , "Vậy thế nào?"

      nhíu mày, khẽ cười : " có hư, có lý do sa thải người."

      Đây là cố ý khiêu khích .

      John nhíu nhíu mày, Mạc hàn Vũ ở đáy lòng oán thầm, này đúng là lớn gan, nhất đinh gặp xui xẻo rồi!

      Nhiêu Triết lạnh lùng khẽ hừ, "Lá gan của rất lớn."

      "Tôi chỉ là muốn mất việc mà thôi." Liếc thấy cách đó xa, " ấy cũng vậy"

      "Được, năm phút đồng hồ, nếu mở được nó ra, các được ở lại, mở được, liền lập tức biến !"

      "Ông chủ, năm phút đồng hồ có phải quá ngắn hay ?"

      Con Cửu Liên Hoàn này được thiết kế tương đối phức tạp, nếu có làm nguyên lý bên trong, đừng là năm phút đồng hồ, năm tiếng cũng chưa chắc gì mở được.

      Nhiêu Triết ràng là gây khó khăn cho người ta.

      Nhưng cậu bị lạnh lùng nhìn, Mạc Hàn Vũ lập tức lại im lặng.

      Kể từ khi Thượng Quan Nhu qua đời, tính tình của trở nên lạnh lùng hơn, xem ra hai người này ngày hôm nay nhất định bị đuổi .

      gì hết, đem thức ăn để lên bàn, đôi tay cầm lên con Cửu Liên Hoàn xinh đẹp kia liền bắt đầu hóa giải.

      Cửu Liên Hoàn ở trong tay nhàng chuyển động, phát ra tiếng vang leng keng, rất dễ nghe.

      Cuối cùng Nhiêu Triết có vẽ kiên nhẫn nữa, ngón tay của nhàng dừng lại, con Cửu Liên Hoàn phá giải xong.

      Từ khi động thủ đến kết thúc, làm tới năm phúc đồng hồ.

      Điều này làm cho tất cả mọi người vô cùng khiếp sợ, bao gồmcả Nhiêu Triết, bởi vì tự mình hóa giải, cũng phải cần bảy phút đồng hồ.

      chưa tới năm phút đồng hồ phá giải xong, trừ Thượng Quan Nhu, chưa gặp qua được người thứ hai.

      "Thiếu gia, công việc của chúng tôi có phải được làm tiếp hay ?"

      Thượng Quan Nhu ngờ rằng, vẫn còn sống.

      , Thượng Quan Nhu chết, người còn sống này, chỉ là linh hồn của Thượng Quan Nhu nhập vào thân xát này mà thôi.

      Thân thể này là Kỷ Hinh Mi, năm nay hai mươi hai tuổi, nhà ở Đài Trung, cha mẹ là người làm bình thường, trong nhà còn có hai em trai, ba em , mà lại là con đầu.

      Hai năm trước tới Đài Bắc làm, làm người giúp việc cho Nhiêu gia.

      Thượng Quan Nhu còn nhớ, tại tiệc sinh nhật của Nhiêu Triết hôm đó, cỏi lòng tan nát mang xe chuẩn bị rời , trong lúc đó mất khống chế, làm cho chính mình tong vào cây cột và nổ tung. . . . . .

      Khi lâm vào bóng tối, mơ hồ nghe được tiếng văng vẵng ở bên tai, tuổi thọ chưa hết, vốn nên chết, nên đưa hoàn dương, nhưng bởi vì thân thể bị thiêu hủy, trở về cũng được nữa.

      Vừa lúc ở trần gian có người tự sát, nếu nguyện ý, mượn thân sát của đối phương để hoàn dương.

      Vì vậy sau khi tỉnh lại, phát mình nằm ở căn phòng rất đơn sơ, đó là chổ ở của Kỷ Hinh Mi.

      Kỷ Hinh Mi rất nhát gan, hướng nội, bởi vì cha mẹ gọi điện ép trở về, muốn lấy người giàu có, lớn hơn tới mười hai tuổi, nhất thời nghĩ thông mới uống thuốc ngủ tự tử.

      Nhờ Kỷ Hinh Mi có thói quen viết nhật kí, Thượng Quan Nhu mới biết được tình huống của , cũng biết. . . . . làm người giúp việc cho Nhiêu gia, bởi vì thầm mếm Nhiêu Triết cho nên mới xin vào đây làm.

      Giống như các phụ nữ khác, Kỷ Hinh Mi cũng mơ ước có ngày, có thể phất lên làm Phượng Hoàng.
      Nhưng từng có cơ hội gả vào Nhiêu gia, bởi vậy muốn dính líu gì với cả.

      vĩnh viễn nhớ ngày hôm đó, lúc tới trường, lòng rất mong đợi, mong đợi cho niềm vui bất ngờ, nhưng đổi lại là sĩ nhục của mọi người.

      Vị hôn thê của là người khác, mà ở trong bửa tiệc lại là người dư thừa.

      Nếu như lúc đó ở nơi đó có cái lỗ, liền chui xuống.

      Nhưng là mặt đất có gì cả, chỉ có thể nở nụ cười giả tạo để che giấu nổi buồn của mình mà thôi, ra lời chúc phúc trái với lương tâm của mình.
      lazybeeChris thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1.2

      Nhiêu Triết đùa bỡn !

      muốn biết là vì đều gì, nhưng biết vì bỏ lở sinh mệnh của mình.

      Ngày hôm sau các mặt báo đưa tin —— Thượng Quan gia đại tiểu thư chịu được khi bị Nhiêu Triết vứt bỏ, còn lựa chọn nào khác là đành từ bỏ sinh mạng của mình.

      Chuyện của trở thành truyện cười của mọi người, mà người làm cho trở thành như vậy, đó chính là Nhiêu Triết.

      Hận sao? hận càng nhiều càng sâu, cho nên hận , vì muốn nữa. . . . . .

      Nếu trời cao cho cơ hội sống lại, biết quý trọng thân thể của chính mình, dù là Thượng Quan Nhu danh gia vọng tộc, cũng quan tâm.

      Nhưng biết có phải kiếp trước thiếu nợ Nhiêu Triết hay , mà cho đến khi sống lại, vẫn thể thoát khỏi .

      Nguyên nhân cuối cùng là cái gì cũng quan trọng, dù sao nữa quyết định rồi quên , muốn dính líu gì với , và cũng muốn liên quan gì với quá khứ nữa.

      ****

      " muốn nghĩ việc?"

      Quản gia nghe được rất kinh ngạc.

      "Tôi nhớ mấy ngày hôm trước vì muốn có công việc này, mà phải chịu thử thách với cầu khó khăn của thiếu gia đề ra, dùng bốn phút để giải khai trò chơi Cửu Liên Hoàn."

      "Vốn là như vậy, nhưng ba mẹ của tôi muốn tôi trở về nhà, tôi muốn biết trong nhà có xảy ra chuyện gì hay , cho nên tôi mới từ chức để về nhà xem tình hình như thế nào."

      ra thấy người giúp việc kia rất đáng thương cho nên mới ra mặt giúp, cũng muốn lưu lại ở nơi này.

      Thượng Quan Nhu đem phần công việc này để vào mắt, nhưng lại ăn rất lể phép.

      John phát này cười lên rất đẹp, vóc dáng cao, chừng 1m60, vóc người xinh, nhưng gương mặt của rất đẹp.

      Lần đầu gặp , tính cách của rất xấu hỏi, lúc chuyện thẹn thùng, nhưng hôm nay, ông cảm thấy giống với trước kia. . . . . . Nhìn bây giờ rất cao sang.

      Là của ông ảo giác sao? người giúp việc, làm sao có loại khí chất này?

      John lắc đầu cái, cảm thấy mình suy nghĩ quá nhiều.

      " quyết định xong chưa? Nếu như chỉ là về nhà có thể xin nghĩ phép, nhất định phải từ chức?"

      "Tôi quyết định rồi, cảm ơn quản gia quan tâm."

      Trình độ học vấn của Kỷ Hinh Mi chỉ tới trung học, nhưng bây giờ cơ thể này là của Thượng Quan Nhu, có hai bằng thạc sĩ của Mỹ và Harvard.

      Cọi như là thời đại bây giờ chỉ tiếp nhận người có trình độ, cũng có tự tin để kiếm tiền nuôi sống bản thân mình.

      vì tương lai của mình tính toán rồi, lúc “Thượng Quan Nhu” chưa chết, Nhiêu Triết từng dạy cách chơi cổ phiếu rồi.

      Tiền của Kỷ Hinh Mi ở trong tài khoản cũng nhiều, nhưng chỉ cần nắm chặt cơ hội, vẫn có thể có số lợi nhuận.

      Chỉ cần có số tiền này trong tay, có thể học đại học, đợi đến khi tốt nghiệp, nhận bằng xong, công việc tốt hơn bây giờ.

      "Nếu như vậy, ta giữ lại nữa, theo quy định của Nhiêu gia, nếu muốn nghĩ phải trước tháng, sau tháng có thể rời ."

      "Được."

      "Leng keng. . . . . ."

      Thanh trong trẻo dễ nghe ở trong phòng Nhiêu Triết ngừng vang ra.

      Nhiêu Triết cầm con Cửu Liên Hoàn lăn qua lăn lại, nhưng cố gắng như thế nào, tốt độ của có nhanh như thế nào cũng vượt qua được Thượng Quan Nhu.

      Trước đây rất tự tin với trò chơi này.

      Cho nên mới đánh cược với Thượng Quan Nhu——"Chỉ cần tốc độ của em nhanh hơn , liền vì em mà buông tha cả khu rừng rậm."

      Khi xong những lời này, quá ba ngày, Thượng Quan Nhu ở trước mặt , tới năm phút đồng hồ hóa giải được con Cửu Liên Hoàn này.

      rất kinh ngạc.

      Khi đó Thượng Quan Nhu,chỉ là trong những ứng cử viên trong danh sách của mà thôi.

      Bởi vì vốn muốn kết thân với ai, với lại gương mặt của rất bình thường, vừa bắt đầu có hứng thú với .

      Sau nhiều lần gặp mặt, bắt đầu có tình cảm với , muốn chỉ mộ mình , nhưng vẫn tuân thủ lời hứa, cắt sạch quan hệ với những người phụ nữ khác, ngờ ở càng lâu với , càng phát được nhiều ưu điểm của .

      Mặc dù sinh ra trong gia đình giàu có, nhưng lại rất tốt bụng, dũng cảm.

      thấy tội nghiệp cho chú cún bị bỏ rơi; giúp đở người già qua đường; nhiệt tình mua đồ chơi cho những em nhi viện.

      bướng bỉnh đáng , thông minh lanh lợi, cực kì hài hước, đối xử với ai cũng lòng, ở chung chổ với , vĩnh viễn cảm thấy buồn.

      Từ đó tình cảm của Đại thiếu gia Nhiêu gia và Đại tiểu thư Thượng Quan gia càng ngày càng khắn khít.

      Nhưng cuối cùng, vì sao kết cục là lại như thế?

      " ta ỷ vào trong nhà có quyền thế liền muốn khi dễ tất cả các phụ nữ từng qua lại với cậu ta, trong mắt của tôi, ta chính là món đồ dùng rẻ tiền, rẻ đến nổi làm cho người ta muốn ói."

      "Em cậu như vậy sao?"

      "Đương nhiên, em tôi , sở dĩ ấy ở cùng với Nhiêu Triết là nhìn trúng tài sản của Nhiêu gia mà thôi. Em ấy trước sau gì cũng gả, thay vì gả cho những người có địa vị, chi bằng gả cho người có tiền đồ sáng lạng, đối với Thượng Quan gia của chúng tôi mới tốt."

      "Em cậu như vậy sao. . . . . . Phải biết rằng vào được cửa chính nhà Nhiêu gia, phải ai muốn vào cũng vào được."

      "Hừ! Vậy thế nào, em tôi rồi, Nhiêu Triết ở trong mắt của ấy đáng giá, nhưng nếu xem như món đồ chơi cũng rất thú vị."

      Đoạn đối thoại vào trong đầu của .

      nhớ , tiệc sinh nhật ngày hôm đó, ơt trong phòng rửa tay, nghe được trai của Thượng Quan Nhu và người khác chuyện.

      Cho nên mới xảy ra bi kịch sau đó.

      ràng nên tức giận vì tấm lòng của mình bị người ta chà đạp, phải triển khai kế hoạch trả thù, nhưng là. . . . . . Khi tận mắt thấy thi thể của Thượng Quan Nhu bị đốt cháy lòng đau như dao cắt.

      ràng chỉ là trả thù , nhưng chưa bao giờ nghĩ tới. . . . . . chết trước mặt như vậy.

      màng kia mỗi ngày đều xuất ở trong mộng của .

      hại nàng!

      Nếu như có tiệc sinh nhật hôm đó, nếu như có vũ nhục , cũng xoay người rời , nếu như có xoay người rời , xảy ra bi kịch đó?

      Nhiêu Triết nắm chặt Cửu Liên Hoàn trong tay, góc cạnh của nó làm cho lòng bàn tay của đau đớn.
      Nhưng cảm giác tay đau đớn cũng bằng cảm giác bi thương ở trong lòng của .

      "Thiếu gia. . . . . ."

      John đẩy cửa vào ngăn cản dòng suy nghĩ của và cũng ngăn cản hành động tự hủy hoại thân thể của mình.

      "Cậu lại nhớ Thượng Quan tiểu thư rồi phải ?"

      muốn cho người ngoài thấy yếu đuối của , nhàng lắc đầu, từ từ buông Cửu Liên Hoàn ra, " ấy còn nữa rồi." có nhớ lại bao nhiêu lần nữa ấy cũng trở về nữa.

      John lo âu nhìn , "Nếu thiếu gia biết ấy trở về nữa, vậy tại sao cậu lại đau lòng như vậy?"

      Ngày trước thiếu gia kiêu ngạo, mặt mày sáng lạng, nhưng kể từ Thượng Quan tiểu thư qua đời, liền thay đổi, trở nên độc, lạnh lùng, thậm trí còn bất cần đời, quan tâm tới bất kì ai.

      Ông biết trước câu trả lời, nên đem cốc cà phê còn bốc khói đặt lên bàn, "Đây là món thiếu gia thích nhất, Cappuccino."

      "Cám ơn."

      Nhận lấy cốc cà phê, nhàng hớp ngụm, Nhiêu Triết ngẫn người.

      "Thiếu gia, mùi vị tốt sao?"

      trả lời, giơ chén lên hớp thêm ngụm nữa, chân mày từ từ nhíu lại.

      John khẩn trương nhìn , "Nếu như mùi vị ngon, tôi lập tức kêu người pha lại."

      ", mùi vị. . . . . . Còn có thể. . . . . ."

      Mùi vị tách cà phê này rấy quen thuộc, ngọt ngọt, chua chua, mùi sữa có chút nồng, nhớ trước kia Thượng Quan Nhu cũng từng pha cho uống, mùi vị cũng giống như vậy..., uống lâu dần cũng bắt đầu thích mùi vị này.

      còn nhớ, người giúp việc pha cà phê cho uống đều là mùi vị thường thấy, bọn họ pha được khẩu vị thích, ngay cả những người đầu bếp cũng vậy, cũng pha ra được khẩu vị mà thích.

      "Cà phê này ai pha?"

      "Là Kỷ Hinh Mi pha, bởi vì người phụ trách pha cà pha cà phê cho thiếu gia hôm nay xin nghỉ phép, cho nên. . . . . ."

      "Kỷ Hinh Mi?" đọc lại cái tên xa lạ này: "Là ai?" nhớ tên người giúp việc, ngoại trừ John.

      John hiểu tính cách của thiếu gia nhà mình, liền nhắc nhở: "Chính là người trước đây lâu, ở trước mặt thiếu gia, đó trong khoảng thời gian ngắn mở được Cửu Liên Hoàn."

      "Oh?" Lúc đó ấy ấy làm cho nhất thời xúc động.

      Nhưng rất nhanh, liền đem chuyện này quên mất.

      Nhiêu Triết cố gắng nhớ lại bộ dáng của , trong đầu mơ hồ lên gương mặt, từ từ, gương mặt ấy càng trở nên ràng hơn. . . . . . Là gương mặt Thượng Quan Nhu, gương mặt ngày đêm tưởng niệm.

      dùng sức lắc đầu, kỳ quái tại sao mình lại đem hai gương mặt gộp lại làm .

      Là bởi vì đó cũng giống như tiểu Nhu có thể mở ra Cửu Liên Hoàn trong thời gian sớm nhất, Hay là..., mùi vị tách cà phê này, làm cho nhớ tiểu Nhu?

      "Chỉ là tháng sau ấy xin nghĩ việc rồi, chiều hôm qua, ấy chính thức xin nghĩ với tôi." Thấy thiếu gia thích mùi vị tách cà phê này, còn đối với người pha nó sinh ra hứng thú, ông bổ sung thêm.

      "Nha." đáp tiếng, Nhiêu Triết lại nhấp hớp cà phê, cảm thụ mùi vị quen thuộc này.

      Trái tim đột nhiên nổi lên cảm xúc khác thường.

      giúp việc tên Kỷ Hinh Mi kia, tại sao lại làm cảm xúc của trở nên giao động?
      Chương 2.1

      Kỷ Hinh Mi ở Nhiêu gia phụ trách làm việc ở trong nhà bếp, nhưng là mấy ngày trước, John với , Nhiêu Triết thích uống cà phê pha, cho nên tại trừ làm việc ở nhà bếp còn khiêm luôn công việc pha cà phê cho .

      Thượng Quan Nhu thích ăn đồ ngọt, cho nên pha cà phê theo sở thích của mình là ngọt.

      Ban đầu cười nhạo quá ngây thơ khi pha cà phê như vậy, mặc dù như vậy vẫn đem cà phê pha uống hết.

      từng : "Tình tựa như cà phê, nếu đắng quá nhiều, ngọt ngào quá ít, đoạn tình cảm này trở nên bi thương."

      cười hỏi , " từng bị đăng lên báo, vậy có nếm qua mùi vị đau khổ chưa."

      "Mặc dù đau khổ, nhưng tình có đường, hạnh phúc."

      "Vậy bây giờ có đường rồi hả ?"

      "Em chính là đường của , tại cảm thấy rất hạnh phúc."

      ra ở trong quá khứ và Nhiêu Triết từng rất hạnh phúc.

      Thượng Quan Nhu vừa pha cà phê, vừa nhớ lại quá khứ.

      Theo động tác của , trong tách cà phê xuất vòng sữa tươi xinh đẹp.

      "Phương pháp pha cà phê của rất đặc biệt."

      Sau lưng đột nhiên vang lên tiếng .

      Quay đầu nhìn lại, là Nhiêu Triết. người của mặc bộ quần áo màu trắng, mềm mại ở nhà, biết rất thích sạch , mà màu trắng là màu tinh khiết nhất, làm tôn nên nét đẹp lạnh lùng của .

      ngồi xuống ghế ở quầy rượu, quầy rượu nhà Nhiêu gia được lắp đặt theo phong cách châu âu, trước quầy rượu có đặt mấy cái ghế cao, trong tay cầm con Cửu Liên Hoàn, tùy ý ngồi đối diện .

      Trước kia cũng từng tiếp xúc như vậy, làm cho mất hồn trong chốc lát, mới lễ phép gật đầu với , "Thiếu gia."

      Đối phương hoàn toàn nhìn thấy phản ứng của , chỉ nhìn chằm chằm tách cà phê trong tay , "Pha cho tôi?"

      "Đúng vậy, muốn đưa lên phòng của thiếu gia."

      " học cách pha cà phê từ ai?"

      Đối mặt với ánh mắt sắc bén của , đáy lòng của có chút thấp thỏm, mặc dù lén lúc dùng gương mặt khác ở chung với , nhưng người đối diện quá quen thuộc với , rất sợ để lộ ra đều gì đó.

      Nhưng bao giờ lợi hại đến mức từ tách cà phê có thể phát ra được đều gì?

      " TV có dạy."

      Nhiêu Triết nghe vậy cười nhạt, nụ cười của cực mê người.

      Trong nháy mắt Thượng Quan Nhu cảm giác được nhịp tim của mình tăng mạnh, nhìn có sức quyến rũ như vậy, khó trách tất cả các đều phấn đấu để được nhìn vào mắt.

      trước kia có phải nhau quá mức đơn giản hay , nên mới phát được ưu tú của .

      cố gắng bình tĩnh nhịp tim của mình, kéo về phần lý trí còn sót lại, ý thức được mình và ở cùng chỗ rất nguy hiểm, theo bản năng Thượng Quan Nhu trốn tránh ánh mắt dò xét của .

      "Cà phê pha xong, nếu như thiếu gia có gì phân phó nữa, tôi về phòng bếp làm việc đây."

      muốn và cũng dám cùng dây dưa nữa, quyết định rời rồi, bởi vì còn phân vân giữa và hận, cho nên phải sớm rời khỏi để tìm mục tiêu cho mình.

      "Pằng" tiếng, Nhiêu Triết đem Cửu Liên Hoàn vứt trước mặt , ngăn lại bước chân của , "Làm lại lần nữa cho tôi xem."

      hiểu nhìn , bởi vậy có đưa tay nhận lấy.

      " nghe hiểu tiếng quốc ngữ?"

      "Tôi hiểu, thiếu gia, chuyện rất êm tai."

      " có ý kiến?"

      "Tôi còn có công việc chờ tôi."

      "Cho nên kháng lệnh?"

      cười, chẳng biết tại sao, Nhiêu Triết nhìn nụ cười của , làm cho nhớ tới bóng dáng của tiểu Nhu.

      cầm Cửu Liên Hoàn lên, theo thói quen lắc lắc nó trong tay, con Cửu Liên Hoàn, từng là món đồ chơi mà thích nhất.

      Xe bị phá hủy, người còn, chỉ còn duy nhất vật này, nó là vật gắn kết giữa hai người.

      Quả nhiên là vàng sợ lửa? Vậy còn tình của bọn họ sao?

      "Thiếu gia kêu tôi hiểu, tôi hiểu rồi, vậy tại sao lại dùng biểu tình uy hiếp muốn dọa tôi?"

      xong, cười, ngón tay thon dài của , xoay xoay Cửu Liên Hoàn, ngắn ngủi trong mấy phút đồng hồ, làm cho Cửu Liên Hoàn lần nữa được mở ra.

      Nhiêu Triết từ từ nheo cặp mắt lại, lạnh giọng hỏi: "Làm sao có thể phá giải nhanh như vậy?"

      "Loại Cửu Liên Hoàn chia làm hai trăm năm mươi sáu bước, chỉ cần tìm được mấu chốt bên trong nó, trong vòng năm phút đồng hồ có thể mở ra."

      " từng tìm hiểu qua?"

      "Khi còn bé chơi qua."

      Nhiêu Triết chớp mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt .

      Đối với người giúp việc ở trong nhà, từ trước tới giờ quan tâm, chỉ cần gương mặt dể nhìn là được, để tránh ảnh hưởng tâm tình của .

      Nhưng bây giờ rất tò mò, muốn biết thêm về .

      John tên Kỷ Hinh Mi, nhà gồm năm người, bởi vì điều kiện kinh tế trong nhà tốt, cho nên chỉ học tới trung học mà thôi.

      Mặc dù Kỷ Hinh Mi mặc bộ quần áo người làm, chải kiểu tóc cứng ngắc, cũng ảnh hưởng gì tới ngũ quan tinh xảo của .

      phải là người đàn ông ham mê sắc đẹp, vì Thượng Quan Nhu người đến chết sống lại kia, chỉ có thể được coi là dể nhìn.

      Từ bối cảnh gia đình , ràng hai người có dính líu gì với nhau, tại sao cảm thấy và Thượng Quan Nhu lại tương đồng như vậy?

      Xuyên thấu qua , có thể nhìn thấy được từng cái nhăn mày, từng nụ cười, nhất cử nhất động của Thượng Quan Nhu, nụ cười của và cách thức chuyện của hai người đều giống nhau.

      Trái tim vô duyên vô cớ dâng lên cỗ ảo não, nhìn như thế nào nữa, Thượng Quan Nhu và Kỷ Hinh Mi vốn là hai người khác nhau, căn bản có chổ nào giống nhau.

      Thượng Quan Nhu chết đối với tạo thành đả kích rất lớn.

      khờ dại đến nổi mỗi ngày đều cầu nguyện, hi vọng thời gian có thể trở về tháng trước, chỉ cần xảy ra bửa tiệc sinh nhật hôm đó, có bi kịch xảy ra.

      Nhưng là mỗi ngày tỉnh lại, thời gian càng ngày càng qua bao giờ trở lại.

      Nhiêu Triết biết mình rất kì lạ, thậm chí còn cười nhạo mình ngu ngốc, lại vì người. . . . . . Rất có thể cho tới bây giờ chưa từng thích , chỉ là tự hành hạ mình mà thôi.

      Trong lòng cười thầm, Nhiêu Triết, bản thân mình rất phong lưu, nhưng lại vì người phụ nữ mà trở thành bộ dáng như thế này sao.

      Nhìn người trước mắt này có nụ cười rất giống với Thượng Quan Nhu, đột nhiên rất phiền não, nhịn được phất phất tay, chán ghét với : " xuống, đừng làm cho tôi gặp lại lần nữa."

      Nhiêu Triết vừa xong câu đó cảm thấy mình rất khác thường, nhìn thể nào điều khiển được hành vi của mình.

      Cho dù người đó cẩn thận đắc tội với , cũng chỉ kêu John trừng phạt bọn họ, chưa bao giờ động thủ, nhưng bây giờ lại hành động thiếu suy nghĩ như vậy.

      cung kính gật đầu, nụ cười của vẫn nở môi, "Tôi tận lực để tránh khỏi tầm mắt của thiếu gia."

      xong, xoay người rời , kiêu ngạo cũng tự ti.

      Mặc dù chuyện rất nhàng, nhưng Nhiêu Triết vẫn thấy được giấu con người của mình, đằng sau vẽ ngoài đó là kiêu căng và tôn quý.

      bó hoa cúc trắng được đặt ở trước mộ.

      Tấm hình mộ bia là chừng 25, 26 tuổi, có mái tóc đen nhánh dài xỏa xuống, ngũ quan có thể coi là thanh thuần xinh đẹp, nụ cười hết sức ngọt ngào.

      Người ở trong hình là Thượng Quan Nhu, sinh ra trong gia đình danh giá, cho dù trong nhà có nhiều chị em, nhưng vẫn được chọn là người thừa kế duy nhất của nhà Thượng Quan.

      từng là người của Nhiêu Triết, khi đó có biết bao nhiêu người hâm mộ, sinh ra lòng đó kị vào ghen ghét.

      từng có cuộc sống tốt đẹp, tình lãng mạn, nhưng vào giờ phút này, lại nằm trong lòng đất lạnh băng, vĩnh viễn được nhìn thấy thế giới bên ngoài nữa.

      tại trọng sinh(sống lại) trong thân thể của Kỷ Hinh Mi, ngồi ở trước mộ bia của mình, dùng khăn tay nhàng lau vết bụi tấm hình.

      Mình thay mình tảo mộ, trong cuộc đời này người có được cơ hội như nhiều lắm.

      được hai tháng trôi qua kể từ ngày chết.

      Đây là lần đầu tiên tới trước bia mộ của mình, nghe chỗ này phong thủy rất tốt, đây chính là chỗ mà Nhiêu Triết chọn giúp .

      Người nhà cực kì oán hận , nhưng họ phải oán hận vì bất bình thay cho mà là họ oán hận vì họ bỏ qua cơ hội tốt được trèo lên cao, nhưng cho dù là bất mãn, đứng lập trường kinh doanh, Thượng Quan gia bao giờ buôn tha cho món mồi ngon này.

      ra cũng chờ mong cha mà đòi lại công đạo, hoặc đau lòng vì , ở Thượng Quan gia chắc chỉ có mình mẹ đau buồn vì thôi —— nhưng đều đó là như vậy nếu như mẹ còn sống.

      Mẹ của Thượng Quan Nhu là con nhà học thức, hai mươi bốn tuổi gả vào nhà Thượng Quan gia trở thành phu nhân của Thượng Quan gia.

      Lúc bà hai mươi lăm tuổi, sau khi sinh Thượng Quan Nhu, bởi vì tử cung xảy ra vấn đề nên có cách nào sinh sản được nữa, cha trọng nam khinh nữ, ông cho là chỉ có đàn ông mới có tư cách lãnh đạo nhà Thượng Quan gia mà thôi, nhìn Thượng Quan Nhu sinh ra ông cũng có cảm giác vui sướng gì.

      Thậm chí khi ra đời được ba tháng, ông liền đem đứa bé trai sáu tuổi mang về Thượng Quan gia.

      Đứa bé trai kia là ông trước khi kết hôn cùng với người phụ nữ khác sinh ra.

      Mặc dù mẹ rất cam lòng, nhưng bà cũng gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn chồng mình hết lần này đến lần khác mang theo những đứa trẻ ở bên ngoài về nhà.

      Cho dù Thượng Quan Nhu có là trưởng nữ của Thượng Quan gia, trưởng bối ra lệnh cho cha phải để cho làm người thừa kế, ông làm theo nhưng ông lại cho nhúng tay vào chuyện công ty, và cũng chẳng bao giờ thương cả.

      Ba năm trước đây, mẹ của Thượng Quan Nhu vì chịu được lạnh nhạt của chồng mình, vì áp lực gia đình quá lớn, nên bà qua đời.

      làm vật hi sinh cho nghiệp của gia đình, nên cha giới thiệu cho Nhiêu Triết.
      lazybeeChris thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 2.2


      Lần đầu gặp gở, có ấn tượng tốt với .

      Từ các tạp chí thấy được các tin tức xấu về , cùng với các tin đồn, biết là người rất phong lưu, bên cạnh có rất nhiều phụ nữ quay quanh .

      Hơn nữa cao như chưa bao giờ gặp phải người đàn ông tự cao tự đại như vậy, ỷ mình có tiền, có điều kiện tốt, liền coi ai ra gì, bởi vì hai người lần đầu tiên gặp mặt, khinh thường với , "Tất cả mọi người đều Thượng Quan đại tiểu thư trình độ học vấn cao, đầu óc tốt, hôm nay gặp mặt, ra cũng chỉ là người phụ nữ xấu mà thôi, khó trách cha lại dùng phương thức này giới thiệu cho tôi, xem ra ông ta rất lo lắng cho , sợ ở nhà ai thèm lấy."

      Nghe sĩ nhục mà toàn thân phát run, câu cũng lại được. thừa nhận mình có xinh đẹp, nhưng sĩ nhục là người phụ nữ xấu quả rất khinh người mà?

      khi nhìn thấy được bộ dạng giận dữ của còn thêm, "Thượng Quan tiểu thư, xin phải giữ vững hình tượng, mà còn hung hăng trừng tôi nữa, tôi phải kêu người cứu mạng đó."

      Đó là lần đầu tiên hai người gặp nhau, bởi vậy có thích , muốn qua lại với nữa, rất may cũng liên lạc gì với .

      ngờ rằng, lần sau khi gặp lại , thấy bị nữ minh tinh dây dưa chịu buông, lúc đó cũng nhìn thấy , lấy ra làm vật đở đạn cho mình.

      Duyên phận của hai người rất thần kì, cãi nhau ầm ĩ, đấu qua đấu lại,giữa bọn họ rốt cuộc sinh ra tình cảm.

      Lâu ngày sinh tình, mới phát ra Nhiêu Triết là người rất thú vị.

      mặc dù rất đào hoa, nhưng lại vô cùng sạch ; mặc dù kiêu ngạo tự phụ, nhưng cực kì tuân thủ lời hứa; có rất nhiều khuyết điểm, nhưng cũng có rất nhiều ưu điểm.

      biết khi người đàn ông này, sớm muộn gì cũng trở thành người nô lệ của , tuyệt đối tin tưởng lời , là tất cả của .

      Nhiêu Triết từng , vì , có thể buông tha cả tòa rừng rậm.

      tin lời của , nhưng đổi lấy được lại là kết cục, vĩnh viễn nằm ở dưới lòng đất, nhìn thấy được ánh mặt trời.

      "Ai! Thượng Quan Nhu, có phải rất đần hay ! Nếu như tình mất rồi, tội tình gì đến cả mạng mình cũng mất luôn?"

      Sờ tấm hình bia mộ, sau khi sống lại Thượng Quan Nhu càng ngày càng suy tư nhiều hơn.

      "Chỉ là ông trời còn rất tốt với tôi."

      xong, cười, chỉ vào gương mặt tuyệt đẹp của mình.

      " xem, bây giờ tôi, trẻ tuổi hơn so với , xinh đẹp hơn , mặc dù trình độ học vấn cao bằng , gia thế tốt bằng , nhưng ít ra tôi còn sống, ngược lại lại nằm ở đây, có phải rất đơn hay ? sao, chỉ cần tôi có thời gian, tôi đến đây chuyện phiếm với ."

      xong, cau mũi cái.

      " xem, tôi lại xàm nữa rồi, chính là tôi, tôi chính là , đơn, tôi cũng đơn, tôi làm sao quên tôi và chính là chứ?"

      thở dài, đem bó hoa cúc trắng lấy về.

      "Nếu trời cao cho tôi cơ hội sống lại, tôi quý trọng cơ thể chính mình. yên tâm, tôi quyết định rồi từ nay về sau tôi cùng Nhiêu Triết giữ khoảng cách, ta là tên khốn kiếp, luôn miệng tôi, nhưng khi quay lưng lại, lại cùng người khác kết giao rồi."

      chu mõ lên, mặc dù cũng hận nữa, nhưng vẫn rất thương tâm, quyết định rồi buông tha cho đoạn tình cảm này, tìm tự do cho mình thôi.

      "Đàn ông có tiền đều phải là người tốt, bị lần rồi tôi phải biết khôn lên, trong cuộc sống sau này, tôi bao giờ có quan hệ gì với ta nữa."

      phát mình rất ngu ngốc, tại sao lại chuyện với bia mộ chứ, làm mặt quỷ với người trong hình, cười : "Bị người khác nhìn thấy tôi như thế này, họ nhất định tôi bị thần kinh. . . . . . Bây giờ trễ rồi, khi nào rảnh tôi trở lại thăm ." xong xoay người rời .

      biết, cách đó xa có người ngồi ghế màu đen, miệng ngậm lấy điếu thuốc, từ trong cửa sổ nhìn theo bóng dáng rời , con ngươi khẽ nheo lại mấy phần.

      Ngồi ở bên cạnh là Mạc Hàn Vũ, "Ông chủ, có cảm thấy người mặc váy màu hồng kia rất quen mắt hay ?"

      Sợ Nhiêu Triết nhìn thấy, còn đưa tay chỉ về nơi đó, "Thấy ? Là ở chỗ đó, tóc dài, bóng lưng mảnh khảnh, diện mạo rất đẹp, dáng dấp hoàn mỹ. ấy nhìn rất quen, tôi gặp qua ấy ở đâu ta?" Mạc Hàn Vũ lầm bầm lầu bầu, vuốt vuốt cằm, "Người đẹp như thế này nhìn thấy lần quên. . . . . . Ai , ông chủ, sao lại đánh tôi?"

      Vuốt vuốt cái đầu bị đánh, làm ra vẻ mặt ai oán.

      "Cậu rất ồn ào."

      chê tôi ồn thẳng , cũng được quyền đánh người chứ!

      "Ông chủ, tôi dám cam đoan đứng trước mộ vừa rồi tôi có gặp qua. . . . . . A! Tôi nhớ ra rồi, ấy phải là người giúp việc ở trong nhà của sao. . . . . ."

      "Lái xe!"

      chờ Mạc Hàn Vũ càu nhàu xong, Nhiêu Triết nhịn được nữa, ra lệnh cho tài xế lái xe .

      Mạc Hàn Vũ nhịn được lắc đầu, ông chủ nhà tính tình nhã nhặn chút nữa được sao?

      Thượng Quan Nhu đẩy cửa phòng Nhiêu Triết ra.

      Nhiêu Triết có rất nhiều tật xấu, rất thích sạch , thích màu trắng, thích đồ ăn có chứa cholesterol quá cao, thích uống rượu tây, chỉ mặc đồ thủ công hàng hiệu, cực kì khó rời giường.

      Trong phòng cái đồng hồ báo thức được đặc riêng cho , tiếng nhạc vô cùng nhu hòa, mỗi sáng sớm nhạc tuyệt vời vang lên, nó làm cho tĩnh giấc nhưng lại nổi giận.

      Nhưng là tuần trước đồng hồ của bị hư, nó tại được đưa sửa nhưng còn chưa có lấy về.

      Đồng hồ báo thức bị hư, làm cho tất cả người làm nữ trong nhà đều bị nạn, đồng hồ báo thức bị hư, bởi vậy “trách nhiệm” gọi rời giường được giao cho những người giúp việc.

      Người giúp việc xui xẻo đầu tiên tên gọi là Jenny, đứng trước giường kêu, "Thiếu gia, nên rời giường!"

      Kết quả, bởi vì giọng của quá lớn, khấu trừ lương tháng.

      Người xui xẻo thứ hai tên là Luna, tới lui bên giường , biết làm sao để gọi dậy, kết quả tiếng bước chân của quá lớn, làm phiền, trong cơn tức giận, Luna bị sai quét dọn cầu thang tháng.

      Sau đó tất cả mọi người ai có kết quả tốt.

      Ngày hôm qua rốt cuộc đến phiên A Tử, gọi rời giường.

      A Tử rất thích Nhiêu Triết, luôn mơ ước có ngày có thể được để ý, từ chim biến thành phượng hoàng.

      Nhưng nghe ngày hôm qua A Tử gọi rời giường, phạm vào điều kiêng kị của , bị đùa giởn 20'.

      Cho nên ấy dùng ánh mắt ghen tị nhìn Thượng Quan Nhu, bởi vì hôm nay làm đồng hồ báo thức cho , có cơ hội tiếp cận với , lần trước Thượng Quan Nhu vì muốn giúp hai người giữ được công việc này, mà thực cầu của Nhiêu Triết, nhưng A Tử ngược lại có cảm kích mà còn trách cố ý làm náo động.

      Đối với việc đó Thượng Quan Nhu cũng thèm để ý, dù sao cũng muốn rời khỏi nơi này, cũng có ý muốn muốn làm bạn với A Tử, ấy ghen tỵ , đều đó cũng liên quan đến .

      Nhưng nghe nhiều người bị “tai nạn” như vậy, Thượng Quan Nhu cũng hơi sợ, sợ mình làm tốt bị mắng xối xả.

      Cho nên khi đẩy cửa phòng ngủ của ra, chuẩn bị tinh thần nghe chửi, dù sao cũng sắp nghĩ việc rồi.

      Phòng ngủ của Nhiêu Triết rất lớn, những món đồ bày biện ở trong phòng toàn là hàng cao cấp, chính giữa là chiếc giường lớn hình tròn, đây là phong cách la mã cổ đại, phong cách này rất thích hợp với , bởi vì luôn luôn tự xưng là đế vương.

      Giờ phút này người đàn ông nằm giường, tư thế ngủ rất lười biếng, tấm chă màu trắng được đấy từ ngực trở xuống, mặc người chiếc áo ngủ mềm mại hở cổ, lộ ra chiếc cổ thon dài, hầu kết rất đẹp.

      đầu tóc xoăn ngắn màu đen, tán loạn rơi gối đầu, hai mắt khép chặt, trong mũi còn phát ra tiếng hít thở đều đều.

      luôn luôn cho là dáng ngủ đàn ông rất tao nhã và mê người, Nhiêu Triết là ví dụ điển hình.

      đến gần, rốt cuộc có thể quan sát tỉ mỉ bộ dáng ngủ của .

      Nhìn người đàn ông ngủ say, trong lòng Thượng Quan Nhu dâng lên hồi kích động.

      ràng quyết định giữ khoảng cách với , nhưng mỗi lần nhìn thấy , lại nhịn được bị sức hấp dẫn của mê hoặc.

      đột nhiên tức giận, nhìn chằm chằm Nhiêu Triết, trả thù bằng cách nhe răng trợn mắt làm mặt quỷ, cách trung đấm, ngắt nhéo, đập lại đập.

      tiếng động phát tiết lúc lâu, cừơi, nếu như là Thượng Quan Nhu trước kia, khẳng định đem giẫm dưới lòng bàn chân; nhưng bây giờ là Kỷ Hinh Mi, mà Kỷ Hinh Mi chỉ là người giúp việc ở Nhiêu gia.

      ũ rũ, buồn bực nhìn đồng hồ, phải kêu thức dậy, nếu làm trễ nãi thời gian đến công ty của , nhất định chết rất khó coi.

      vô tình liếc mắt nhìn con Cửu Liên Hoàn được đặt lên đầu giường kia, đôi mắt lung linh lay động, lộ ra nụ cười đắc ý.




      Chương 3(1):


      “Leng keng … leng keng …”



      thanh quen thuộc dễ nghe khiến Nhiêu Triết ngủ say chợt nao nao, hai mắt lập tức mở ra, dù mờ mịt vẫn cố gắng nhìn xem.



      chuỗi hình ảnh chợt lóe lên trong đầu .



      Đó là bữa tiệc tối xa hoa, thân là chủ nhân của bữa tiệc lại cảm thấy thú vị, vì thế để cho Mạc Hàn Vũ chiêu đãi khách còn mình ngồi trong xích đu ở hậu hoa viên ngủ. Sau đó nghe thấy tiếng “leng keng” vang lên bên tai.



      Mở mắt ra, là Thượng Quan Nhu. nghịch ngợm cầm trong tay cái cửu liên hoàn (xem hình http://www.art-child.com/play/UploadFil ... 7.jpg), vừa nháy mắt với lại vừa lộ ra tươi cười xấu xa giống phù thủy .



      Đó là lần duy nhất mà tức giận khi bị đánh thức, bởi vì cửu liên hoàn phát ra tiếng “leng keng” rất dịu dàng mà cũng rất mỹ diệu.



      “Tiểu Nhu…”



      Bóng dáng mờ ảo ra trong tầm mắt, tay người đó cầm chặt cửu liên hoàn rồi mỉm cười với .



      Nhiêu Triết thể nhẫn nại mà vươn tay kéo vào trong lòng, quay người đặt dưới thân, hôn lên bờ môi phấn hồng ướt át kiều diễm kia.



      “Tiểu Nhu, lại mơ thấy em sao?”



      “Tiểu Nhu, em đừng rời bỏ …”



      vội vàng hung hăng chà đạp đôi môi đỏ mọng của bên dưới, sau đó chặt chẽ trói buộc ở trong lòng, rất sợ hãi chỉ cần vừa buông tay, người trước mắt hoàn toàn biến mất.



      “Ưhm… Tôi phải Thượng Quan Nhu, buông tôi ra…. buông ra…”



      Thượng Quan Nhu ngờ Nhiêu Triết có thể làm ra hành động như vậy. Tuy lúc hai người còn đương cũng từng bị bá đạo ôm vào lòng khi dễ như vậy nhưng lúc này với còn quan hệ gì.



      Nhiêu Triết chậm rãi tỉnh táo lại.



      Trừng mắt nhìn vào khuôn mặt trước mắt, bống chốc Thượng Quan Nhu biến thành người con khác.



      Lại nhìn kỹ chút, cảm thấy có điểm quen mắt, “Là ?”



      Thượng Quan Nhu cố gắng dùng tay đẩy ngực ra, hai má đỏ bừng, đôi môi vì bị hôn cũng sưng lên, “Bằng thiếu gia tưởng ai?”



      Nhiêu Triết vẫn đè nặng như cũ, vẻ mặt ảo não, thực cam lòng. ràng người ôm vào lòng là Tiểu Nhu, vì sao bây giờ lại biến thành nữ giúp việc.



      “Vì sao lại ở trong phòng tôi?”



      “Tôi đến gọi thiếu gia rời giường.”



      tiếp tục dùng sức đẩy , “Thiếu gia, nên rời khỏi người tôi trước chứ?”



      cao 184 cm mà bây giờ chỉ cao có 160 cm. Bị con quái vật chân dài đè ép ở bên dưới, cảm giác này dễ chịu chút nào.



      Rốt cuộc Nhiêu Triết cũng đứng dậy, vẻ mặt vui nhíu mày trừng mắt nhìn , “Ai cho tùy tiện đụng vào đồ của tôi?” nhìn chằm chằm vào cửu liên hoàn trong tay .



      “Tôi chỉ cảm thấy dùng cách này gọi thiếu gia rời giường, có vẻ dễ dàng.”



      Xác thực quá dễ dàng, dùng cách này đánh thức , quả nhiên chọc giận.



      Nhưng mà phương pháp này chỉ có mình Tiểu Nhu biết, dùng phương pháp này đánh thức cũng chỉ có mình Tiểu Nhu.



      Nhiêu Triết lạnh lùng trừng mắt nhìn , “Cút !”



      Thượng Quan Nhu cảm thấy hai chữ “Cút !” này, tuy có vẻ xuôi tai lắm nhưng so với tình cảnh hay ho của sáu người giúp việc trước đó tốt hơn ít rồi. Ít nhất cũng bị giáo huấn 20 phút đằng đẵng giống như A Tử.



      Quên , đấu võ mồm cùng với vị đại thiếu gia này cũng chẳng có ý nghĩa gì. bảo cút, vậy cút.
      Đứng dậy, Thượng Quan Nhu cung kính chào tiếng sau đó xoay người rời .

      “Quay lại!”

      Phía sau lại truyền đến mệnh lệnh.

      “Xin hỏi thiếu gia còn điều gì phân phó?”

      Nhiêu Triết ngồi ở bên giường, nghiêm túc đánh giá hồi lâu, “Ngày hôm qua tôi nhìn thấy ở trước mộ Thượng Quan Nhu, vì sao lại xuất ở đó?”

      “Thượng Quan tiểu thư là người tốt, ấy qua đời lâu rồi mà tôi vẫn chưa có thời gian đến tế bái mộ của ấy. Hôm qua là ngày nghỉ của tôi, vừa vặn có thể chuyến.” Chẳng lẽ ngày hôm qua cũng đến nghĩa trang?

      Nhiêu Triết lạnh lùng hừ tiếng, “Hai người có quen biết sao?”

      Thượng Quan Nhu nhớ lại, tuy người đàn ông này rất tự phụ nhưng năng lực của ta cũng rất mạnh, thể để lộ ra dấu vết nào.

      muốn để cho hoài nghi cho nên cẩn thận đáp: “Thượng Quan tiểu thư từng có ơn với tôi.”

      “Ơn gì?” rất hiếu kỳ.

      “Ách… Chính là vũ hội hóa trang mấy tháng trước được tổ chức ở nhà thiếu gia… Lúc ấy tôi phụ trách bưng bê đồ uống nhưng bởi vì trong vũ hội có rất nhiều người nên tôi cẩn thận bị đẩy làm vỡ cái ly, bắn tung tóe lên người Thượng Quan tiểu thư.”

      “Nhưng ấy chẳng những trách tôi mà còn giúp tôi nhặt bớt thủy tinh sàn. Tôi cảm thấy Thượng Quan tiểu thư rất tốt bụng cho nên luôn nhớ mãi ân tình này của ấy.”

      Lời này có giả có . Đúng là có chuyện Thượng Quan Nhu ở trong vũ hội gặp phải tình huống xấu hổ như vậy, nhưng nữ giúp việc may đó lại là người khác.

      “Tuy Thượng Quan tiểu thư hề biết tôi nhưng tôi cũng để tâm, tôi chỉ làm chuyện tôi muốn làm mà thôi.”

      Nhiêu Triết thoáng chốc mất hồn, “ ấy vẫn luôn lương thiện như thế.”

      biết ấy lương thiện, vậy vì sao ở trước mặt bao nhiêu người còn làm khó ấy?

      Ánh mắt Thượng Quan Nhu trở nên u oán, trong lòng hiểu sao lại khó chịu muốn chất vấn .

      Nhiêu Triết, mỗi ngày đều đảm nhận vai diễn tình si, nhưng biết ? dù có si tình, Thượng Quan Nhu cũng trở lại bên đâu.
      Chính tay làm nên kết cục bi thảm giữa hai chúng ta, cho nên dù có hối hận cũng đâu thể thay đổi được cái gì?

      “Thiếu gia, còn có chuyện gì nữa ?”

      Nhiêu Triết cuối cùng cũng hoàn hồn, lúc này mới phát , mình vậy mà lại hàn huyên với người hầu lâu như vậy, đúng là bình thường sao?

      Nhưng mà Kỷ Minh Hi này lại khiến thực để ý, “ ràng là người rất kiêu ngạo, cần gì phải khiêm tốn ở trước mặt tôi như thế?” Cách chuyện, nhất cử nhất động đều giống y như Tiểu Nhu, chính là loại kiêu ngạo cao quý trời sinh, nhìn ra được.

      “Vì cuộc sống, mỗi người đều phải giả bộ, tựa như thân phận của tôi bây giờ chính là nữ giúp việc ở đây. Cho nên dù có trái với tính cách của mình nhưng tôi cũng thể biến mình trở thành người hầu, nghe thiếu gia gọi đến gọi . bảo tôi ở lại tôi phải ở lại, bảo tôi cút tôi phải cút, nếu tôi làm đúng như thân phận của mình, kết cục có lẽ rất thảm.”

      mỉm cười, “Nhưng mà lâu nữa đâu, nữ giúp việc này phải cung kính nghe mệnh lệnh của thiếu gia nữa.”

      “Ồ! Đúng rồi, tôi vừa mới nhớ ra thiếu gia còn muốn tôi cút, nếu thiếu gia còn việc gì cần hỏi nữa, vậy tôi cút đây!”

      để ý tới nét mặt kinh ngạc của Nhiêu Triết, Thượng Quan Nhu xoay người, thoải mái bước ra ngoài.

      “Này, tôi vẫn chưa cho …” Nhìn kiêu ngạo như vậy, lại càng muốn để được thỏa mãn.

      “Thực xin lỗi thiếu gia, tôi cút xa quá rồi, thể cút trở nề nữa!” dùng vẻ mặt tức chết người đền mạng mà hướng về phía , nháy mắt mấy cái.

      “Rầm!” Cánh cửa to lớn đóng lại, Thượng Quan Nhu vô cùng cá tính biến mất trước mặt Nhiêu Triết.

      Nhiêu Triết sững sờ chỗ nhìn theo hề nhúc nhích.

      nhìn lầm phải ? Nụ cười kia, đó ràng là nụ cười nghịch ngợm của Thượng Quan Nhu!
      miu901, lazybeeChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :