Một Centimet Ánh Dương - Mặc Bảo Phi Bảo (P.hạ C2)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hoa Hong Xanh _16

      Hoa Hong Xanh _16 Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      23

    2. green and blue

      green and blue New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      2
      hiểu sao khi đọc truyện mình rất có cảm tình với Phó Tiểu Ninh, mặc dù nhắc đến nhiều, hơn nữa lại thường nhắc đến ở những phương diện tốt nhưng cũng cảm thấy cảm động trước tình cảm đối với Kỷ Ức, dù sao cũng cảm thấy tiếc

    3. lamkhongngannguyet

      lamkhongngannguyet Well-Known Member

      Bài viết:
      79
      Được thích:
      572
      Chương 26 – Người trong giấc mơ xưa (1)

      "Bản tiếng Trung?" giọng hỏi.

      "Bản tiếng Trung bình thường bị cắt giảm," Quý Thành Dương mỉm cười, "Chúng ta xem bản gốc, nếu có phụ đề tiếng Trung, giúp em phiên dịch từng câu." Kỷ Ức cúi đầu, cổ họng có chút chua chát: "Bản gốc.... Em hẳn cũng xem hiểu."

      từng ở nơi quay ngoại cảnh thảo luận về bộ phim này, thời gian lặng lẽ trôi, chớp mắt bộ phim được công chiếu toàn cầu. Và giờ khắc này, nghe hiểu, Quý Thành Dương hứa hẹn với , hứa tiếp tục sống.

      Xử lý của trường phụ trung đối với chuyện đó, hiệu trưởng chính miệng với Kỷ Ức: "Vốn là nhất định phải đình chỉ học, nhưng em vẫn luôn là học sinh giỏi nhiều mặt, chúng ta họp quyết định, vẫn là xử phạt cảnh cáo, thông báo toàn trường. Nhưng em yên tâm, xử phạt này ghi lại trong hồ sơ cá nhân."

      Kết quả này có thiên vị ràng, ghi vào hồ sơ, chẳng khác nào hoàn toàn ảnh hưởng gì tới tương lai.

      Sau cơn mưa, trời nhất định xanh trong. Quý Thành Dương giải phẫu rất thuận lợi.

      Ba ngày sau, có báo cáo bệnh lý, khối u lành tính.

      Lúc đó Kỷ Ức ở phòng luyện tập, là buổi tập luyện cuối cùng với thầy giáo, thấy hai chữ "lành tính", tim đập mạnh như muốn lao khỏi lồng ngực. Tay chống đàn tranh bầu bạn với mình hơn hai năm, nhất thời cảm thấy chua xót lẫn vui sướng, biết bản thân nên vui mừng mà khóc, hay vui vẻ cười.

      Hai ngày sau khi phẫu thuật, Quý Thành Dương trở lại phòng bệnh dành cho cán bộ.

      Thứ bảy thăm , trước khi gọi điện, dám hỏi về đôi mắt của . Chiều hôm đó, khi đẩy cửa phòng bệnh của Quý Thành Dương, nhìn thấy vẫn còn băng trắng quanh mắt, tim chợt trầm xuống: "Em đến rồi."

      y tá trẻ tuổi cũng theo vào, xem xét tình trạng của Quý Thành Dương, với y tá: "Phiền chị, lát nữa có ai đến thăm bệnh, là tôi ngủ rồi." Hộ sĩ đồng ý, ra đóng cửa trước lại, mặt còn treo nụ cười.

      Kỷ Ức chỉ lo lắng đôi mắt của .

      Im lặng, dám hỏi.

      Sợ nghe được kết quả xấu, chữ cũng dám hỏi.

      "Bên ngoài có nắng ?" Quý Thành Dương hỏi .

      "Có nắng, hôm nay trời rất trong." Kỷ Ức ngồi cạnh giường bệnh, nửa dựa nửa ngồi, vì hỏi mà nhìn ra cửa sổ. Tuy rằng chỉ thấy cành khô của cây dương, nhưng cảm thấy mùa xuân xa.

      cuối tháng hai, đường đến đây còn thấy được hoa nở đón xuân.

      Quý Thành Dương nhờ mở giùm máy tính, từ địa chỉ liên trong mail, tải về đoạn video clip. Tên video là "Buổi diễn thuyết của George W. Bush tại Thanh Hoa ngày 22/02/2002", phải hôm qua sao? Kỷ Ức hôm qua nghe thầy chính trị nhắc đến, George W. Bush đến Thanh Hoa buổi sáng hôm qua.

      Quý Thành Dương nhờ mở đoạn clip đó lên để nghe.

      Kỷ Ức mở cái bàn giường ra, đặt máy tính xách tay lên, ngồi song song với ở đầu giường, ánh mắt nhanh chóng bị lời của George W. Bush hấp dẫn. "Nếu vì lần giải phẫu này, rất muốn đưa em đến trường buổi sáng hôm qua," Quý Thành Dương , "Chiến tranh của tương lai vài năm tới, nhất định có liên quan đến người này."

      "Tương lai vài năm tới?"

      "Sau kiện 911, nước Mỹ nhất định có hành vi trả thù quân với vài nước."

      cảm thấy chiến tranh là việc rất xa xôi, xa xôi đến mức cứ như truyền thuyết.

      mảnh đất này, dường như chiến tranh chỉ là trải nghiệm của ông cha, cứ như tương lai, tương lai của tương lai, cũng có hai từ "chiến tranh" ở Trung Quốc. Nhưng Quý Thành Dương khác, luôn khiến cảm nhận được những điều khác với nền giáo dục truyền thống.

      Ví dụ như, tư tưởng chống chiến tranh của .

      Ví dụ như, nghe những điều , cảm thấy thế giới này, có nơi chịu hành hạ của khói lửa chiến tranh. So với những nơi đó, hòa bình quý giá đến mức nào, còn những khó khăn trong cuộc sống hòa bình lại có vẻ bé rất nhiều.

      "....... là nước nào?" hỏi.

      “Iraq?” Quý Thành Dương đoán, giọng trầm thấp, như nước chảy dưới lớp băng, chậm rãi tự thuật, “Hai mươi ngày trước, George W. Bush xác định Iraq là 'Trục ma quỷ' [1], chỉ trích bọn họ tự tạo ra vũ khí sát thương quy mô lớn….”

      Trong video, George W. Bush nhiệt tình và lịch thiệp, dưới bầu trời hòa bình thực buổi diễn thuyết ngoại giao.

      Còn Quý Thành Dương lại giảng giải về chiến tranh sắp xảy ra cho Kỷ Ức biết.

      chỉ vài câu ít ỏi, chợt im lặng.

      Kỷ Ức tưởng nghiêm túc nghe George W. Bush , ngờ, đột nhiên : "Hôm nay quả nắng tốt."

      "Đúng vậy, trời u vài ngày...."

      Kỷ Ức quay đầu lại, cứ vậy sững sờ.

      Cảm giác vui sướng khó có thể diễn tả bằng lời dâng tràn tự đáy lòng, bao phủ .

      biết Quý Thành Dương tự tháo băng mắt từ khi nào, đôi mắt của hoàn hảo nguyên vẹn, lúc này chỉ in bóng mình . Sau hơn tháng, rốt cuộc có thể nhìn thấy Quý Thành Dương hoàn chỉnh. Kỷ Ức xoay người, tâm tình giống như năm mười tuổi nhìn thấy qua mắt mèo cửa, thận trọng, yên, còn có rất nhiều xúc động phức tạp khác.

      Quý Thành Dương chỉ nhìn , đồng thời, cũng yên lặng để nhìn mình.

      Giờ này phút này, đôi mắt ấy là sắc bén, trầm lắng, đen nhánh, trong trẻo nhưng lạnh lùng, càng mê hoặc lòng người, đáy mắt có sóng ngầm mãnh liệt khiến cho khuôn mặt của đặc biệt sinh động, tuấn tú......

      Hai người như bạn cũ lâu ngày gặp, tình cờ ngẫu ngộ.

      Cảm xúc vui mừng qua , chợt trào lên nhiều cảm xúc khác, phức tạp khó phân, nên lời.

      Đối diện nhau lâu, mũi Kỷ Ức ê ẩm, mặt lại ửng đỏ, tránh trước.

      cúi đầu, cười.

      Quý Thành Dương hỏi: "Nghĩ đến việc gì?"

      "Vâng....." Kỷ Ức ngẩng đầu lên, "Hôm phẫu thuật, em đến Ung Hòa Cung[2] thắp nhang."

      "Rồi?"

      Giọng khe khẽ, ngượng ngùng cười: "Em nghĩ, tháo băng mắt rồi liệu có giống hòa thượng trong Ung Hòa Cung ."

      Quý Thành Dương cũng cười: "Lúc xuất viện hẳn dài ra chút, có lẽ giống hòa thượng mới hoàn tục hơn."

      Vậy cũng là hòa thượng mới hoàn tục..... đẹp trai nhất.

      Hôm nay tâm trạng Quý Thành Dương dường như rất tốt, muốn ăn mì, muốn ăn mì trộn tương của tiệm Lão Bắc Kinh ở cổng Đông Trực, Kỷ Ức nghẹn lời nhìn , định xuyên qua nửa thành phố Bắc Kinh để ăn chén mì trộn tương sao? Chưa đến khoảng cách, tình trạng của lúc này thể rời khỏi gian phòng bệnh này. Tiếng tranh luận về mì trộn tương của họ trộn lẫn với các câu hỏi của sinh viên đại học Thanh Hoa trong video.

      Đến cuối video, ý kiến của hai người cũng thống nhất, sau khi xuất viện ăn bù sau.

      Buổi tự học tối nay, Kỷ Ức cầm bút, nằm dài bàn học, viết viết lại nở nụ cười.

      Ngòi bút nhàng quẹt giấy nháp.

      Bạn ngồi cùng bạn bị dọa , vừa cúi đầu nhìn đề toán của mình, vừa giọng : "Cậu sao chứ? Dọa mình đó." Kỷ Ức dùng răng khẽ cắn đầu bút, giọng đáp lại: "Mình muốn ăn mì trộn tương, của tiệm ở cổng Đông Trực." Bạn cùng bàn im lặng.

      Triệu Tiểu Dĩnh ngồi xéo phía sau, cẩn thận truyền giấy lên.

      Từ lúc chính thức học bù đến giờ, Triệu Tiểu Dĩnh dám chuyện với Kỷ Ức, cuối cùng đêm nay cố lấy dũng khí, muốn phá cục diện bế tắc này. Kỷ Ức hơi khựng lại, nhận tờ giấy, mở ra xem: Rất xin lỗi,Tây Tây.

      Triệu Tiểu Dĩnh xin lỗi, hai người đều hiểu, là đêm đó ấy để tứ cố vô thân. Kỷ Ức từng với bản thân, chỉ cần Triệu Tiểu Dĩnh xin lỗi trước tha thứ. phải như Quý Thành Dương, đối với bất kỳ ai hay bất kỳ việc gì của vận mệnh đều phải đối mặt cách thản nhiên, Quý Thành Dương thuận lợi vượt qua khó khăn, việc này căn bản đáng đặt trong lòng.

      Quý Thành Dương xuất viện vào thứ bảy, cũng là ngày nghỉ duy nhất trong tuần của .

      canh thời gian, buổi sáng hơn chín giờ rời khỏi ký túc, ở ngoài cửa lại bị Noãn Noãn quấn lấy, Noãn Noãn đứng trước cổng ký túc, khoanh tay: " đâu vậy, mấy tuần thứ bảy đều thấy bóng, thèm cùng mình à." Kỷ Ức qua loa trả lời: "Mình.... học bù a, lịch sử bảo chúng mình lặng lẽ đến nhà học bù thứ bảy mỗi tuần."

      biết từ lúc nào, Quý Thành Dương trở thành bí mật của Kỷ Ức.

      phẫu thuật, hồi phục, còn có việc xuất viện hôm nay, Noãn Noãn đều biết. Trong lòng Noãn Noãn, chú út ấy ở bất cứ nơi nào thế gian này đều khiến người ta hâm mộ và tôn sùng.

      "Thần kỳ vậy sao? Học sinh ngoan đúng là đãi ngộ tốt." Noãn Noãn nghi ngờ, "Mình quên với cậu, Phó Tiểu Ninh nhờ mình chuyển lời, rất cám ơn cậu." Kỷ Ức nghe cái tên đó, quá nhẫn tâm, tay nắm dây đeo ba lô: "Vậy cậu giúp mình với , là mình nên cám ơn , và.... sau này thể làm bạn nữa, chúc hạnh phúc."

      Kỷ Ức muốn lại gặp chuyện gì nữa, muốn Quý Thành Dương thất vọng hơn nữa,

      có người nhà hướng dẫn đường , nên càng cẩn thận con đường của chính mình. May mà Noãn Noãn cũng thêm gì, với Kỷ Ức, rằng Phó Tiểu Ninh tưởng mình lỗ mãng hại Kỷ Ức, rất áy náy, sớm có chuẩn bị làm bạn bè được nữa rồi.

      Kỷ Ức ngồi tàu điện ngầm đến Jishuitan, qua đoạn đường như vậy, mưa phùn rả rích lại biến thành mưa tầm tã. bung dù, dọc theo con đường ven sông, mình độc hành, giày và ống quần dần ướt sũng.

      khoảng hơn hai mươi phút, tới nửa đoạn đường sau, mưa tầm tã chợt ngừng, trời lại trong xanh.

      Bệnh nặng mới khỏi, ngày đầu tiên xuất viện hẳn có rất nhiều khách đến?

      Cửa được mở ra, trước mắt Quý Thành Dương là Kỷ Ức thế này:

      Vì có dù, nửa người của may mắn thoát được mưa tạt, lưng đeo ba lô màu lam, còn nửa người dưới từ đầu gối trở xuống, quần đồng phục màu lam bị ướt thành màu xanh đậm, giày vải màu trắng cũng ướt đẫm, cái dù xanh được thu lại, đầu dù đặt hướng dưới đất.

      Dưới đầu nhọn của dù có vũng nước đọng.

      Kỷ Ức vốn cúi đầu, tay xoay xoay cây dù của mình, nghe tiếng vang, ngẩng đầu.

      cười với , cười cong khóe mắt, tất cả vui sướng đều lên khóe mắt đôi mày, lộ cả răng nanh nhọn nhọn bên trái. Lúc bé răng nanh của chưa vậy, lớn dần, chiếc răng này càng nhọn, chỉ cần cười là lộ ra, cũng tự biết. "Trong nhà có khách ạ?" Kỷ Ức nhàng thăm dò, phát phòng khách trống trơn.

      Quý Thành Dương vươn tay, muốn cầm cái ô trong tay .

      Kỷ Ức lắc đầu, “Đặt ngoài cửa , đem vào ướt sàn nhà mất."

      Tiểu khu ở có thang máy lên xuống, mỗi tầng chỉ có hộ, lại ở tầng mười bốn, chắc chắn có người lấy dù. Kỷ Ức đặt cây dù màu lam tựa vào góc giữa cửa và tường.

      Dù kê ở đó, vẫn ngừng nước.

      Mười sáu tuổi đại biểu cho cái gì?

      Có được giấy chứng minh, nhưng vẫn chưa phải người trưởng thành.

      Có vài điều, còn chưa thể với .

      Quý Thành Dương nhìn Kỷ Ức thay dép lê màu trắng, vào phòng khách trống trải, cơ thể chìm trong ánh mặt trời hắt vào qua cửa kính.

      nhìn ánh dương, thấy bụi li ti trong khí trôi lơ lửng, trong lòng chợt dâng tràn cảm giác ấm áp.


      [1] Trục ma quỷ (The Axis of Evil) hay liên minh ma quỷ, liên minh diệt vong òn được gọi là danh sách "các quốc gia tài trợ cho khủng bố" là thuật ngữ được đặt ra bởi Tổng thống Hoa Kỳ George W. Bush trong thông điệp Liên Bang ngày 29 tháng 1, năm 2002 nhằm miêu tả các chính phủ mà ông cáo buộc là giúp đỡ chủ nghĩa khủng bố và theo đuổi vũ khí hủy diệt hàng loạt. [Nguồn: http://vi.wikipedia.org/wiki/Trục_ma_quỷ]

      [2] Ung Hòa Cung (đền Yonghe)
      [​IMG]

      P.S: định gì mà chê người ta còn chưa được a? :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      P.S 2: ra thấy tội Phó Tiểu Ninh, ràng thích Kỷ Ức, nhưng ngay từ đầu lại chọn sai cách, khiến Kỷ Ức sợ, sau này đỡ hơn, nhưng lại xuất rất nhiều yếu tố khác cản trở, rốt cuộc đành bỏ qua. :yoyo59:
      Quý vẫn gian xảo nhất, nhàng dịu dàng dụ dỗ người ta từ khi còn bé xíu... :04(1)::04(1)::04(1):
      Chắc sau này post 2 chương khoảng cúi tuần.. ko chắc nữa
      :025:
      :yoyo56:
      chau007153, Tuyết Liên, Met Culan9 others thích bài này.

    4. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057

    5. Hoa Hong Xanh _16

      Hoa Hong Xanh _16 Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      23

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :