1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Loving Evangaline - Linda Howard ( 18c + Kết)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      [​IMG]

      Tên truyện : Loving Evangaline
      Tác giả: Linda Howard
      Dịch: mkhoi1983
      Nguồn: http://forumtruyen.net/threads/m-lo...annon-family-book-2-linda-howard-finish.2542/
      Thể loại: tiểu thuyết lãng mạn.

      Số chương: 18c + Kết

      Giới thiệu:

      Nếu các bạn đã xem Duncan bride thì nên bỏ qua Loving Evangeline. Nội dung truyện nói về mối tình giữa Robert Cannon và Evie Shaw - một góa phụ trẻ, vì điều tra một vụ án gián điệp công nghiệp trong tập đoàn Cannon mà Robert đến Alabama, tại nơi đây đã gặp Evie, choáng ngợp vì , bị thu hút mạnh mẽ. Và một mối tình day dứt, dằn vặt nhưng đẹp lung linh được bắt đầu.
      Jenny Nguyen thích bài này.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chap 1
      Davis Priesen nghĩ là kẻ nhát gan, nhưng thích ca mổ gây mê hơn là ở trước mặt Robert Cannon và với ta điều phải . là cổ đông lớn nhất, giám đốc điều hành và tổng giám đốc của tập đoàn Cannon bắt chịu trách nhiệm vì những tin tức xấu tệ; Cannon chưa bao giờ biết bắn tin. Nhưng cặp mắt màu xanh lạnh lùng trở nên còn lạnh lẽo hơn nữa, lãnh đạm hơn nữa, và Davis biết dựa vào kinh nghiệm rằng cảm thấy tiếp xúc lạnh lẽo kinh khủng dọc xương sống . Cannon có tiếng do tính công bằng tuyệt đối, còn vì tàn nhẫn ai sánh bằng khi ai đó cố gắng lừa ta. Davis thể nghĩ về ai khác khiến kính trọng hơn Robert Cannon, nhưng điều đó làm bớt khiếp sợ của .
      Những người đàn ông khác ở vào địa vị của Cannon, với quyền lực của ta, họ được bảo vệ ở sau những lớp người phụ tá. Nó là tiêu chuẩn của quyền lực cá nhân và xa cách riêng tư mà chỉ trợ lý của Cannon canh giữ cánh cửa đến phòng làm việc riêng của ta. Felice Koury là trợ lý của Cannon 8 năm nay và vào văn phòng ta với độ chính xác của 1 cái đồng hồ Thuỵ Sĩ. là người phụ nữ cao, gầy và già với mái tóc xám kim và nước da mịn của 20. Davis biết đứa con nhất của trong khoảng hai mươi mấy tuổi, Felice ít nhất cũng bốn mươi mấy tuổi, nhưng thể đoán tuổi của từ diện mạo. trầm tĩnh, có năng lực kinh khủng và bao giờ lộ ra dấu vết nóng nảy gần ông chủ của . Davis ước chi có 1 ít tài năng tột bực đó.
      được gọi sớm để chắc chắn Cannon có thể nhìn thấy , nên Felice ngạc nhiên khi vào văn phòng của . “Xin chào, Priesen.” với lấy điện thoại ngay tức và bấm số. “Cậu Priesen đến, thưa ông chủ.” đặt lại ống nghe và đứng lên. “Ông ấy gặp cậu bây giờ.” Bằng khả năng hoà nhã luôn đe doạ , ở bên cánh cửa văn phòng bên trong trước khi có thể chạm vào nó, mở cửa cho , rồi đóng lại 1 cách chắc chắn khi vào trong. chút gì quỵ lụy trong ân cần của Felice; đúng hơn là, cảm thấy như thể còn điều khiển cả việc và đến văn phòng Cannon của . Việc ấy, dĩ nhiên, ta là vậy.
      Văn phòng của Cannon to lớn, trang trí sang trọng và trang nhã. Nó chỉ ra khiếu thẩm mĩ của ta hiệu quả dễ chịu, hơn là áp đảo, dù cho những bức tranh sơn dầu nguyên bản treo tường và 1 tấm thảm trải sàn Ba Tư 200 năm ở dưới chân. Phía bên phải là khu vực họp rộng lớn, nơi giải trí hoàn toàn chính giữa, dù Davis chắc rằng Cannon từng sử dụng ti vi màn hình lớn hay đầu máy video cho điều gì khác hơn là công việc. 6 cửa sổ phong cách Palladian đều đặn dọc theo tường, dựng nên những khung cảnh tuyệt đẹp của thành phố New York như thể chúng là 6 bức họa. Những khung cửa sổ này tự chúng là những tác phẩm nghệ thuật, những tấm kính khắc hoa văn được tạo hình đẹp đẽ đưa ánh sáng tràn qua chúng và vỡ ra thành kim cương.
      Bàn làm việc đồ sộ của Cannon là tác phẩm nghệ thuật cổ xưa khác, 1 tác phẩm làm bằng chất gỗ màu đen chạm khắc được cho là vào thế kỷ 18 trường phái Romanovs. ta trong thực như ở nhà phía sau cái bàn.
      ấy là người đàn ông cao, gầy, với thái độ tao nhã và khả năng của loài báo. Có 1 số thứ cũng giống loài báo về sắc thái của ấy, với mái tóc đen bóng và đôi mắt xanh nhạt. 1 thứ thậm chí có thể nghĩ về Robert Cannon giống như lười biếng. là 1 sai lầm chết người.
      đứng lên để bắt tay, những ngón tay dáng thuôn dài nắm chặt tay Davis với sức mạnh kinh ngạc. Davis luôn lùi bước bởi rắn như thép của cái siết tay đó.
      Với vài lý do Cannon mời đến khu vực hội họp và hỏi có dùng cà phê . Đây phải là 1 trong những lý do đó. Cannon chạm đến vị trí của do những người nhầm lẫn, và mắt nheo lại khi dò xét căng thẳng gương mặt Davis. “Tôi muốn gặp cậu tốt, Davis,” nhận xét, “nhưng tôi nghĩ cậu đến đây để với tôi điều tôi thích.”
      Giọng thoải mái, hầu như vô tình, nhưng Daviscảm thấy căng thẳng của tăng lên thêm 10 mức nữa. ‘, thưa ông.”
      “Là lỗi của cậu à?”
      , thưa ông.” Rồi, thú nhận thành 1 cách tỉ mỉ, “Dù tôi gần như có thể tóm được nó sớm hơn.”
      “Vậy thư giãn và ngồi xuống ,” Robert nhàng khi tự đặt mình ngồi xuống. “Nếu phải lỗi của cậu, cậu bình an. Bây giờ, cho tôi biết là vấn đề gì.”
      Davis bồn chồn nắm cái ghế, nhưng thoải mái là có câu hỏi. ngồi gờ của 1 cái ghế da mềm. “Ai đó ở Huntsville bán phần mềm của họ cho trạm vũ trụ,” thốt ra.
      Cannon chưa bao giờ là tuýp người bồn chồn, nhưng lúc này trở nên thậm chí còn hơn thế, và cặp mắt xanh đó xúc động tia nhìn lạnh buốt mà Davis khiếp sợ. “Cậu có bằng chứng ?” hỏi. “Vâng, có.”
      “Cậu biết ai ?”
      “Tôi nghĩ là biết.”
      “Nói hết .” Cũng như những lời ̣c lốc đó, Cannon ngả người ra sau, ánh nhìn chằm chằm chiếu vào Davisgiống như 1 tia laze xanh nhạt.
      Davis nói, vấp váp vài lần khi ́ gắng giải thích nghi ngờ thế nào và tự mình tìm ra 1 ít sự thật kiểm lại nghi vấn của mình trước khi buộc tội người nào đó. Cannon lặng thinh lắng nghe, và Davis lau mồ hôi từ lông mày lúc mô tả kết quả công việc thám tử của mình. Công ty tập đoàn Cannon, PowerNet, có trụ sở ở Huntsville, Alabama, hiện nay sản xuất phần mềm bảo mật cao cấp phát triển cho NASA. Phần mềm đó dứt khoát là xuất hiện với sự nhúng tay của chi nhánh công ty cùng quốc gia khác. Điều này chỉ là hoạt động gián điệp công nghiệp, đầy đủ hơn: đây là tội phản quốc.
      Mối nghi ngờ của tập trung vào Landon Mercer, giám đốc công ty. Mercer ly dị năm ngoái, và cuộc sống sủa ông ta khá lên 1 cách đáng chú ý. Tiền lương của ông ta rất nhiều, nhưng nhiều đủ để chu cấp 1 gia ̀nh và lối ông ta sống. Davis được thuê 1 cách kín đáo, 1 cuộc điều tra đã phát hiện 1 khoản tiền lớn chuyển vào tài khoản ngân hàng của Mercer. Sau khi bám theo ông ta vài tuần, chúng được báo cáo khi đều đặn thăm bến du thuyền ở Guntersville, 1 thị trấn gần đây, nằm ven hồ Guntersville, bao quanh bởi sông Tennesssee.
      Người chủ - người điều hành bến du thuyền là 1 phụ nữ tên Evie Shaw; những điều tra viên chưa có khả năng tìm ra bất cứ sự thật nào từ tài khoản hay thói quen tiêu xài của ta, điều chỉ có nghĩa rằng ta khôn khéo hơn Mercer. Ít nhất với 2 lý do, tuy nhiên, Mercer thuê 1 chiếc xuồng máy ở bến, và lâu sau khi ta rời chiếc thuyền, Evie Shaw đóng cửa bến tàu, lấy chiếc thuyền của và đuổi theo ông ta. Họ quay về riêng lẻ, cách nhau khoảng 15 phút. Có vẻ như họ gặp nhau đâu đó cái hồ rộng lớn này, nơi họ có thể tìm ra nhau dễ dàng để che đậy hành động của họ, và để thấy và nghe bất cứ ai đến gần họ. Việc này an toàn hơn việc ́ quản lý công việc bí mật trong bến tàu bận rộn; thực tế, tính phổ biến của bến tàu khiến nó rảnh rang hơn việc ta đóng cửa vào giữa ngày.
      Khi Davis chấm dứt và ngồi lo lắng bẻ khớp ngón tay răng rắc, mặt Cannon nặng nề và biểu lộ gì. “Cám ơn, Davis,” điềm tĩnh. “Tôi báo cho FBI và đem nó rời khỏi đây. Làm tốt lắm.”
      Davis xúc động lúc đứng lên. “Tôi rất tiếc tôi lấy nó được sớm hơn.”
      “An ninh phải là phạm vi vủa cậu. Ai đó thất bại trong việc này. Tôi cũng lưu ý điều đó. Chúng tôi may là cậu nhạy bén.” Robert ghi nhớ kỹ càng khoản tiền lương của Davis tăng thêm, khoản tiền lành mạnh, và bắt đầu chuẩn bị cho ta trách nhiệm và quyền hạn nhiều hơn. ta tỏ ra sắc sảo và có sáng kiến mà thể thưởng công được. “Tôi chắc FBI muốn chuyện với cậu, nên cậu ở lại để nghỉ ngơi hôm nay .”
      “Vâng.”
      Ngay khi Davis rời , Robert dùng đường dây cá nhân để gọi tới FBI. Cơ quan duy trì quyền lực to lớn trong thành phố, và có dịp làm việc với họ trước đây. được nối dây trực tiếp tới mật vụ giám sát. kềm chế của nhiều đến nỗi có cơn thịnh nào lộ ra trong giọng khi cầu 2 mật vụ tốt nhất đến văn phòng của ngay khi có thể. Thế lực của lớn đến nỗi câu hỏi nào được hỏi ra; hoàn toàn được cam đoan 1 cách nhàng rằng 2 mật vụ ấy có mặt ở đó trong vòng nửa giờ.
      Xong việc, ngồi ngả ra và nghĩ về tất cả những lựa chọn mở ra với . để cho cơn giận dữ thất vọng che phủ suy nghĩ của mình. xúc động kềm chế chỉ vô ích, mà còn ngu ngốc, và Robert bao giờ để làm bất cứ điều ngu xuẩn nào. bị xúc phạm vì ai đó ở trong 1 trong những công ty bán chương trình máy tính bảo mật; nó là 1 vết nhơ cho danh tiếng của chính . có gì nhưng bất chấp do ai đó bán rẻ quốc gia của bản thân chỉ đơn thuần vì dính dáng đến tiền, và có thể dừng chuyện vặt vãnh để ngăn chặn hành vi trộm cắp và để tội phạm đằng sau chấn song. Trong vòng 15 phút, hệ thống kế hoạch hành động của mình.
      2 mật vụ đến trong 20 phút. Khi Felice liên lạc với , để họ vào, và muốn bị gián đoạn vì bất cứ thứ gì cho đến khi những ông này về. 1 thư ký hoàn chỉnh đến tận xương, hỏi câu nào.
      dẫn 2 người đàn ông ăn mặc bảo thủ vào văn phòng và đóng chặt cửa phía sau họ. Robert đứng lên tiếp đón họ, nhưng toàn bộ lúc này ước lượng họ bằng cái nhìn điềm tĩnh và khó đoán. Người trẻ hơn, khoảng 30, ngay lập tức có thể nhận ra như 1 người hầu lễ độ mức trung bình, nhưng ngoài ra có đôi chút tự tin trong mắt người này mà Robert chấp nhận. Người lớn tuổi hơn, có lẽ chưa đến 50, có mái tóc nâu nhạt gần như màu xám. Ông ta cao quá chiều cao trung bình, và khổ người chắc nịch. Mắt xanh, phía sau gọng kính kim loại, mệt mỏi, nhưng tuy nhiên sắc sảo với trí thông minh và uy quyền. Người phải nhân viên cấp bậc thấp.
      Người lớn hơn giơ tay ra cho Robert. “Ông Cannon?” Khi Robert gật đầu, ông , “Tôi là William Brent, mật vụ cao cấp ở Cục điều tra liên bang. Đây là Lee Murray, mật vụ đặc biệt chỉ định cho công tác phản gián.”
      “Công tác phản gián,” Robert thầm, mắt thờ ơ. diện của 2 mật vụ đặc biệt này có nghĩa FBI khám phá ra PowerNet rồi. “Chắc tuyệt đây, thưa ông. Xin mời ngồi.”
      chắc lắm,” Mật vụ Brent trả lời rầu rĩ, khi họ nhận lời mời ngồi. “1 tập đoàn như của ông, nắm giữ nhiều hợp đồng Chính phủ, may là mục tiêu hàng đầu cho hoạt động gián điệp. Tôi cũng quan tâm rằng ông có vài kinh nghiệm trong phạm vi của mình, nên việc xảy đến là có thể cần những nhân tài đặc biệt của chúng tôi, rất ràng.”
      Ông ta tuyệt, Robert nghĩ. Đúng kiểu người làm người khác tin tưởng. Họ muốn biết biết được cái gì, nhưng họ chạm tay vào nếu đề cập đến PowerNet. Trò chơi đánh đố ngắn ngủi đó là 1 tấm màn vô hại, đằng sau đó họ có thể tỏ ra ngạc nhiên và sửng sốt nếu cho họ biết rằng phát ra bí mật bị rò rỉ ở công ty, hoặc là che giấu hiểu biết của họ nếu đề cập đến vấn đề này.
      để họ trốn khỏi với việc ấy. “Tôi hiểu ông nhặt nhạnh được vài thông tin đáng lo của tôi,” rất . “Tôi quan tâm đến việc tại sao ông gặp tôi trực tiếp.”
      Cannon nhìn ông với đôi chân mày nhấc lên bình tĩnh, qua loa cầu những lời giải thích, 1 biểu mà hầu hết mọi người khó tìm cách chống lại.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      1.2

      Brent kềm chế việc cúi xuống để vội vàng , pha lẫn giữa giải thích với lời biện hộ; ông kinh ngạc rằng cơn bốc đồng thậm chí là có . Nó khiến ông quan sát thận trọng Robert Cannon còn tỉ mỉ hơn. Ông nghe nhiều về người đàn ông này, khi ông khám phá ra việc kinh doanh của ta. Cannon xuất thân là 1 người có học thức, giàu có là chính, nhưng làm bản thân giàu sang hơn với khả năng phán đoán kinh doanh tinh khôn của chính , và danh tiếng của hề có khuyết điểm. Ông cũng có nhiều bạn ở cả những cơ quan chính phủ và cơ quan tư pháp, những người đàn ông có quyền lực lớn trong phe phái của họ, người với ông bằng lưu tâm đặc biệt. “Nhìn xem, đây này,” 1 trong những đó . “Nếu cái gì đó gian dối xảy ra với bất cứ công ty Cannon Group nào, tôi coi nó như 1 đặc ân cá nhân nếu để Robert Cannon biết về nó trước khi làm được việc gì.”
      “Tôi thể làm điều đó,” Brent trả lời. “Nó làm hại đến cuộc điều tra.”
      chút nào,” Người này . “Tôi tin cậy Cannon cũng như phần lớn tin tức nhạy cảm của vùng này. Như vấn đề thực tế, tôi biết, trong vài thời điểm. ta liên quan đến vài …đặc ân đối với chúng tôi.”
      “Có thể ta biết tỏng rồi,” Brent cảnh báo, vẫn chống lại ý kiến của 1 người có chuyên môn cảnh sát tóm tắt lại trong hoàn cảnh đà phát triển xuống ởAlabama.
      Nhưng người khác lắc đầu. “. phải Robert Cannon.”
      Sau khi nghe được vài thứ về bản chất và tầm quan trọng của “những đặc ân” Cannon làm, và những nguy cơ kéo theo, Brent miễn cưỡng đồng ý để cho biết tình hình của Cannon trước khi họ đưa bất cứ kế hoạch nào vào hoạt động. Cannon trật đường ray bởi cuộc gọi đầu tiên, và họ chắc là biết, hay chưa. Kế hoạch được giữ kín đáo đến khi họ tìm ra lý do gọi điện. Nó hoạt động. tức biết tường tận họ.
      Brent thường hay đoán biết đàn ông, nhưng ông thể đoán được Cannon. Tư cách của là 1 người giàu có, có học, phức tạp, và Brent cho là có tất cả điều đó, nhưng tuy nhiên, nó chỉ là lớp vỏ đầu tiên. Những lớp vỏ khác, bất cứ gì họ có, được che đậy tốt đến nỗi ông chỉ cảm thấy cách sống của họ, và thậm chí đó là quyền duy nhất của lối vào tin tức bí mật của riêng ta. Quan sát khuôn mặt đẹp trai nghiêng nghiêng của Cannon, ông thể nắm bắt nhiều nét mặt thoáng qua; chỉ có đôi mắt lãnh đạm nhìn ông với nhẫn nại vô kể.
      Làm 1 quyết định mau lẹ, William Brent nghiêng về phía trước. “Ông Cannon, tôi chuyện với ông nhiều hơn tôi dự định lúc đầu. Chúng ta có 1 vấn đề ràng ở 1 trong những công ty của ông, 1 phần mềm công ty ở dưới ở Abalama - ”
      “Cho là tôi kể với ông điều tôi biết nhé?’ Robert ngắt lời bằng giọng bình thản. “Sau đó ông có thể kể với tôi nếu ông có điều gì thêm vào.”
      Bằng những câu ràng, bình tĩnh, kể lại những gì Davis Priesen với . 2 mật vụ cùng giật mình, ánh mắt liếc nhanh vô tình bộc lộ họ phát được nhiều bằng Davis, mà đánh động rằng người trẻ hơn cung cấp với Robert còn nhiều hơn.
      Khi hết, William Brent hắng giọng và nghiêng ra trước. “Xin chúc mừng. Ông trước chúng tôi 1 chút rồi. Điều này giúp chúng tôi đáng kể trong việc điều tra ”
      “Tôi bay xuống đó vào sáng mai,” Robert .
      Brent có vẻ phản đối. “Ông Cannon, tôi cảm kích đề nghị giúp đỡ của ông, nhưng điều này tốt nhất là để Cục xử lý.”
      “Ông hiểu lầm rồi. Tôi định giúp. Đây là công ty của tôi, vấn đề của tôi. Tôi tự mình lo việc đó. Tôi chỉ báo cho ông biết về tình hình và những ý định của tôi. Tôi có thời gian để dựng 1 chỗ nấp và ở trong chiến dịch, vì nó là của tôi. Tôi, tất nhiên, để ông biết.”
      Brent lắc đầu. “, lạc đề rồi.”
      “Ai tốt hơn? Tôi chỉ có quyền sử dụng mọi thứ, diện của tôi gây hoang mang bằng điều tra viên của liên bang.” ngừng lại, rồi êm ái, “tôi phải là dân nghiệp dư.”
      “Tôi biết điều đó, ông Cannon.”
      “Vậy tôi đề nghị ông báo cáo việc này lên với cấp của ông.” liếc nhanh đồng hồ. “Trong khi chờ đợi, tôi chuẩn bị.”
      nghi ngờ rằng khi Brent đem điều này với cấp , ông ta ngạc nhiên và thất vọng được bảo là huỷ bỏ và để Robert Cannon xử lý 1 mình. Họ đề nghị mọi giúp đỡ, dĩ nhiên, và dự phòng trường hợp nếu cần đến, nhưng mật vụ Brent nhận thấy rằng Robert chỉ huy.
      dùng ngày nghỉ soạn lịch làm việc của mình. Felice hạn chế sắp đặt chuyến bay và đặt chỗ khách sạn ở Huntsville. Vào trước đêm , kiểm tra đồng hồ và cố làm điều gì đó. Dù bây giờ là 8 giờ ở New York, ở Montana mới 6 giờ, và thời gian ngày mùa hè kéo dài có nghĩa công việc chăn nuôi vẫn lâu hơn suốt mùa đông.
      Với thích thú của , điện thoại được nhấc lên ở hồi chuông thứ 3 và giọng lè nhè uể oải của em bên kia đường dây. “Viện tâm thần Duncan, Madelyn nghe.”
      Robert cười thầm. có thể nghe thấy bên trong 2 đứa cháu trai làm ầm ĩ hỗn loạn. “1 ngày náo nhiệt à, em ?”
      “Robert!” Giọng ấm áp. “ có thể đoán thế. có định ở chơi lâu để xem mấy đứa cháu của ?”
      đến khi chúng được dạy dỗ cho phải phép. Dù sao, ở nhà.”
      “Giờ tới đâu?”
      “Huntsville, Alabama.”
      ngập ngừng. “Dưới đó trời nóng đấy.”
      biết.”
      còn chảy mồ hôi nữa,” cảnh báo . “Nghĩ xem rối tung như thế nào.”
      Cái miệng mạnh mẽ của giật giật thích thú vì giọng của . “Đó là 1 khả năng phải chịu.”
      “Em đùa. Phiền phức gì à?”
      “1 vài trục trặc.”
      “Cẩn thận.”
      cẩn thận. Nếu có vẻ như ở dưới đó trong thời gian dài, gọi cho em và cho em số điện thoại.”
      “Được rồi. nhiều.”
      cũng vậy.” cười 1 tí lúc gác máy. Đặc điểm của Madelyn là hỏi nhưng lập tức phán đoán được tình hình nghiêm trọng chờ ở Alabama. Trong 6 từ, đã cho niềm hạnh phúc của , sự ủng hộ của và tình thương của . Dù thực tế chỉ là em gái riêng của , cảm giác mến và thông cảm giữa họ vững chắc như thể họ là em ruột thịt.
      Tiếp theo gọi người phụ nữ theo mới đây 1 cách đều đặn, Valentina Lawrence. Mối liên hệ tiến triển xa đủ để có thể đòi hỏi chờ đến khi trở về, nên điều dễ chịu nhất cho cả hai là làm việc chắc chắn rằng được tự do gặp bất kỳ ai mà muốn. Thật đáng tiếc; Valentina quá nổi tiếng để giữ nguyên tình trạng ràng buộc lâu dài, và nghĩ sẽ ở Alabama trong vài tuần.
      chỉ là số ít phụ nữ Robert thường bị lôi cuốn : giống ngựa đua thuần chủng – cao, gầy, ngực nhỏ. Cách trang điểm của luôn hoàn hảo và tự chủ, quần áo của gồm cả kiểu cách và trang nhã. có tính cách dễ thương chân thật, và thích nhà hát và nhạc kịch cũng nhiều như . sẽ là 1 người bạn gái tuyệt vời, nếu vấn đề này xen vào.
      Đã vài tháng từ khi kết thúc mối quan hệ gần đây, và cảm thấy bồn chồn. thích sống với 1 người phụ nữ hơn sống 1 mình, dù hoàn toàn hài lòng với công ty của mình. vô cùng thích phụ nữ, cả về tinh thần và thể xác, và thông thường thích mối quan hệ lâu dài vững chắc. làm người tình 1 đêm và thèm những người quá ngu ngốc. kềm chế việc làm tình với 1 phụ nữ đến khi ta đề nghị 1 mối quan hệ với .
      Valentina nhận tin vắng mặt lâu dài với sự khoan dung; sau hết, họ là tình nhân và sách lẫn nhau. có thể nghe sự tiếc nuối nhẹ nhàng trong giọng , nhưng hỏi để coi khi nào quay lại.
      Cuối cùng việc của công ty kết thúc, ngồi trong vài phút, vẻ tư lự khi để mình nghĩ về mối quan hệ chút phát triển thành thân mật, và sẽ lâu biết bao trước khi có thời gian chú tâm tới nhục dục, phần của cuộc đời , lần nữa. thỏa mãn với viễn cảnh chờ đợi lâu dài.
      hững hờ với tình dục trong bất kỳ tình trạng nào. Bản năng giới tính mãnh liệt của luôn bị hạn chế nghiêm ngặt; với sự khác nhau giữa sức lực của đàn ông và đàn bà, đàn ông thể tự chủ, 1 cách dễ dàng hành hung phụ nữ, điều mà căm ghét. làm dịu cả ham muốn tình dục và sức mạnh sắt đá của mình, kiểm soát chúng bằng khả năng băng giá của sự hiểu biết. ép buộc phụ nữ, dù luôn khiến nó rõ ràng lúc bị thu hút, nên ta sẽ biết nơi đứng. Nhưng để người phụ nữ của dẫn đầu, để sự thân mật tiến triển theo tốc độ của ta. tôn trọng sự cẩn thận tự nhiên của phụ nữ về việc mở ra thân thể dễ vỡ, dễ bị tổn thương của với người đàn ông mạnh mẽ hơn, to lớn hơn nhiều. Khi đến lúc ân ái, đối xử dịu dàng và dùng thời gian để họ có thể trở nên được khuấy động hoàn toàn. Như là sự kềm chế khó khăn, có thể dùng nhiều mơn trớn làn da đàn bà nhẹ nhàng và những đường cong hấp dẫn. Kéo dài việc làm tình giúp thỏa mãn cơn đói khát của , trong lúc làm dữ dội thêm sự ham muốn của bạn tình.
      gì giống làm tình lần đầu với 1 bạn tình mới, mơ màng. bao giờ có lần nữa kinh nghiệm mãnh liệt và thèm muốn. luôn ́ khiến nó đặt biệt với người phụ nữ của mình, làm ta cảm thấy đặc biệt. khi nào hà tiện những chi tiết nhỏ làm người phụ nữ cảm giác được trân trọng : bữa tối lãng mạn dành cho 2 người, ánh nến, sâm banh, quà tặng chu đáo, sự chăm sóc toàn diện của . Khi cuối cùng đến lúc vào giường, sẽ dùng tất cả sự khéo léo và điều chỉnh của mình để thỏa mãn lần nữa và lần nữa trước khi cho mình sự giải thoát.
      Ý nghĩ về vấn đề ở Alabama làm lỡ dở khiến cáu tiết.
      thức tỉnh bởi tiếng gõ cửa. nhìn lên lúc Felice ló đầu vào. “ có thể về,” khiển trách. “ phải ở lại.”
      1 người đưa thư mang cái phong bì này cho ông,” nói, đến gần đặt nó lên bàn. lờ chỉ trích của . Dù trễ thế nào, hiếm khi về trước .
      “Về nhà ,” nói bình tĩnh. “Đó là lệnh. Mai tôi sẽ gọi cho .”
      “Ông cần gì nữa trước khi tôi về ? 1 bình cà phê mới chẳng hạn?”
      . Tôi sẽ ở quá lâu.”
      “Vậy thì chúc chuyến tốt đẹp.” mỉm cười và rời khỏi phòng. có thể nghe thấy ở bên ngoài văn phòng gom lại vật dụng và khóa mọi thứ cẩn thận.
      biết bất cứ điều gì về chuyến sẽ tốt đẹp. ở trong tình trạng đầy căm thù và hoàn toàn kích động.
      để ý thấy cái phong bì giấy ghi ̣a chỉ người gửi. mở nó ra và vài tờ giấy trượt ra. Có 1 tấm hình sao chụp sần sùi, 1 vị trí lắp thiết bị bảo vệ mới và cái họ đã biết về nó, và 1 tin nhắn vắn tắt từ mật vụ Brient, nhận dạng người phụ nữ trong tấm hình và cho Robert biết rằng cục sẽ hợp tác với trong tất cả mọi việc, chỉ là cái đã trông đợi.
      nhặt bức ảnh sao chép lên và xem xét kỹ lưỡng. Nó có chất lượng kém, nhưng chân dung người phụ nữ đứng bến tàu, với những chiếc xuồng máy ở hậu cảnh. Là Evie Shaw. đeo kính râm, thật khó để nói nhiều về , trừ việc có mái tóc vàng, rối bù và có vẻ khỏe mạnh hơn. có Mata Hari ở đó, nghĩ, khiếu thẩm mỹ kén chọn của khó chịu bởi lựa chọn quần áo nghèo nàn của và vẻ ngoài quê mùa bình thường của . trông giống 1 nữ đô vật lạc hậu hơn, 1 dân quê thô lỗ bán tổ quốc vì tính tham lam.
      Mạnh mẽ bỏ những tờ giấy vào lại phong bì. nhìn về phía trước để đem cả Landon Mercer và Evie Shaw tới công lý.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chap 2

      Đặc trưng ngày hè ở phía Nam ngột ngạt, nóng bức. Bầu trời đầu xanh thăm thẳm đẹp đẽ, lốm đốm những đám mây trắng chậm chạp trôi lờ đờ theo cơn gió nhẹ yếu ớt chỉ vừa đủ để làm gợn sóng mặt hồ. Những con mòng biển chao liệng đầu và những chiếc tàu nhấp nhô trong chỗ neo tàu. Vài người đánh cá ngoan ́ và những người trượt ván rải rác mặt nước, để ý đến sự nóng nực, nhưng phần lớn người đánh cá đã từ sáng sớm đã về trước buổi trưa. khí u ám và ẩm ướt, làm tăng thêm những mùi của hồ và núi xanh, tươi tốt bao quanh.
      Evangeline Shaw nhìn ra khắp lãnh ̣a của từ những tấm kính cửa sổ ở phía sau của tòa nhà bến tàu chính. Mọi người thế gian cần vương quốc của chính mình, và vương quốc của là đống ngổn ngang lộn xộn của bến tàu và chỗ đóng tàu. có gì trong vòng vài mẫu vuông thoát khỏi chú ý của . 5 năm trước, khi tiếp quản, nó đổ nát và chỉ đủ trả phụ phí. 1 món nợ ngân hàng khá lớn cần trả, cần chuyển vốn, nhưng trong vòng 1 năm đã làm nó đẹp đẽ, phát triển và mang lại nhiều tiền hơn trước kia. Dĩ nhiên, nó cần nhiều tiền để hoạt động, nhưng lúc này bến tàu tạo ra nhiều lợi nhuận. Bằng bất kỳ sự may rủi nào, sẽ có món nợ cần thanh toán trong 3 năm nữa. Sau đó bến tàu sẽ hoàn toàn là của , phải trả tiền và sạch nợ, và sẽ có thể mở rộng hơn nữa, cũng như đa dạng hóa thành lũy của . chỉ hy vọng công việc làm ăn sẽ đứng vững; công việc đánh bắt cá đã giảm nhiều, vì chương trình “quản lý rong” của nhà chức trách thung lũng Tennessee đã được quản lý để giết chết phần lớn cây thủy sinh mà cá ẩn náu và được bảo vệ.
      Ngoài ra phải thận trọng, và mở rộng quá mức. Món nợ của được quản lý, giống những người khác nghĩ thời kỳ đánh bắt cá sẽ kéo dài mãi mãi và lún sâu vào nợ nần để mở rộng đánh bắt. Lãnh thổ của an toàn.
      Virgil Dodd Già ở với gần hết buổi sáng, ngồi cái ghế bập bênh sau quầy thu tiền vui đùa với và mấy người khách với câu chuyện về giai đoạn trưởng thành của ông, sau năm 1900. Người đàn ông già đó dẻo dai như chiếc giày da, nhưng gần 1 thế kỷ đã tăng thêm gánh nặng lên đôi vai mỏng manh của ông, và Evie lo rằng 2, 3 năm nữa là quá nhiều đối với ông. quen ông trong suốt cuộc đời của mình; ông đã còn trẻ nữa trong đời , thay đổi từng chút, tồn tại lâu dài như dòng sông và ngọn núi. Nhưng biết quá rõ cuộc đời của con người chắc chắn và phù du ra sao, và trân trọng những buổi sáng Virgil trải qua với . Ông cũng thích những buổi sáng ấy; ông câu cá nữa, vì ông đã bước đến những năm đầu của tuổi 80, nhưng ở bến tàu ông vẫn gắn bó với những chiếc thuyền, nơi mà ông có thể nghe thấy tiếng nước vỗ vào bến và ngửi thấy hương vị của hồ nước.
      Lúc này họ ở một mình, chỉ 2 người họ, và Virgil đã khởi đầu thêm câu chuyện nữa từ tuổi trẻ của ông. Evie ngồi cái ghế cao, đôi khi liếc ra ngoài cửa sổ để nhìn nếu ai đó kéo cái máy bơm khí bến tàu, ngoài ra hầu như hướng sự chú ý của vào Virgil.
      Cánh cửa phụ mở ra, và 1 người đàn ông cao gầy bước vào. đứng lại 1 chút trước khi gỡ cặp kính râm, để cặp mắt thích nghi với sự lờ mờ, rồi về phía với sự im lặng, bước chân của loài báo.
      Evie chỉ liếc nhanh qua trước khi hướng sự chú ý trở lại vào Virgil, nhưng đủ để khiến tăng sự phòng vệ. biết là ai, nhưng tức thì nhận ra thế nào; chỉ là 1 người xa lạ, là 1 người cùng nghề. Có nhiều người phương Bắc nghỉ hưu ở Guntersville, bị mê hoặc bởi mùa đông ấm áp, nhịp sống chậm rãi, chi phí thấp và thiên nhiên xinh đẹp của hồ, nhưng ở trong số đó. Trước hết còn quá trẻ để về hưu. Giọng của nhanh và cứng rắn, quần áo đắt tiền và điệu bộ khinh khỉnh. Evie đã gặp loại người như trước đây. cũng có ấn tượng lúc đó.
      Nhưng chỉ điều đó. Có đặc trưng khác đã bắt gặp làm muốn dựng 1 bức tường sau lưng.
      là người nguy hiểm.
      Dù cười với Virgil, theo bản năng phân tích người lạ này. đã lớn lên với những thằng vô lại, những kẻ liều lĩnh và những tên chết tiệt; miền Nam sản sinh ra chúng trong sự giàu có. Người đàn ông này có vài điều khác hẳn, vài thứ…hơn hẳn. gây ra sự nguy hiểm nhiều bằng là kẻ nguy hiểm. Nó là sự khác biệt về hướng trí tuệ, 1 ý chí và khí chất cho phép chống đối, 1 sức mạnh của nghị lực lấp lánh trong cặp mắt xám đáng chú ý đó.
      biết thế nào hay tại sao, nhưng cảm giác rằng là mối đe đọa đối với .
      “Xin lỗi,” nói, và độ sâu trong giọng nói lướt lên như lớp nhung. 1 cái run nhẹ kỳ lạ siết chặt bụng và chạy lên xương sống. Những lời lịch sự, nhưng quyết tâm sắt đá đằng sau chúng cho biết rằng đòi hỏi lập tức phục vụ .
      trao cái nhìn thoáng thô bạo, mau chóng. “Tôi sẽ đến trong 1 phút nữa,” nói, giọng lễ độ, rồi quay lại với Virgil với sự ấm áp chân thực. “Sau đó có sao , Virgil?”
      có dấu hiệu của xúc cảm nào lộ mặt Robert, dù giật mình 1 tí bởi có câu trả lời của người phụ nữ này. Điều đó bình thường. quen bị lờ bởi bất kỳ ai, và nhất ̣nh là do 1 người phụ nữ. Phụ nữ luôn quan tâm đến 1 cách sâu sắc, hưởng ứng với chất đàn ông mãnh liệt kềm chế liên tục. tự phụ, nhưng ảnh hưởng của với phụ nữ là điều cho là dĩ nhiên. Cuối cùng thể nhớ cảnh thiếu thốn 1 người phụ nữ và có phụ nữ.
      Nhưng sẵn lòng đợi và sử dụng cơ hội để quan sát người phụ nữ này. Tướng mạo của ném vào tình trạng cân nhắc 1 chút, cũng là cái gì đó khác thường với . vẫn dàn xếp những tình cảm của mình vào sự thật này.
      Đây là Evie Shaw, còn nghi ngờ gì nữa. ngồi cái ghế đẩu sau quầy tính tiền, tất cả sự chú ý của lên người đàn ông già ̃i ngồi cái ghế bập bênh, giọng nói có tuổi của ông hân hoan lúc ông tiếp tục kể lại chi tiết vài câu chuyện phóng đại từ những năm thiếu thời xa xưa. Mắt Robert nheo lại rất nhỏ khi xem xét kỹ lưỡng.
      phải là người quê mùa thân hình mập mạp đã nghĩ. Hay đúng hơn, cục mịch; dè dặt phán đoán về phần quê mùa. Hình ảnh tốt dựng nên là nguyên nhân rút ra do sự kết hợp giữa tấm ảnh dở tệ và kiểu quần áo tồi tàn. bước đến tìm kiếm người phụ nữ thô lỗ và vô giáo dục, nhưng tìm thấy điều đó.
      Thay vào đó, ….rực rỡ.
      Đó là 1 ảo giác đáng lo ngại, có lẽ gây ra do ánh sáng mặt trời rực rỡ chảy vào qua những cánh cửa sổ rộng lớn, bao quanh mái tóc tươi trẻ của và chiếu ánh sáng hung hung chiều sâu của đôi mắt màu xanh nâu nhạt của . Ánh sáng vuốt ve làn da ngả vàng của , làn da trơn mượt và sạch sẽ cũng như của con búp bê bằng sứ. Ảo giác hoặc phải vậy, người phụ nữ này là rõ ràng.
      Giọng nói của sâu sắc đáng kinh ngạc và gay gắt 1 tí, đưa ra những hồi ức về bộ phim Bogie và Bacall ngày xưa và làm sống lưng Robert gai gai. Giọng uể oải và trong trẻo, du dương như dòng suối róc rách hay ngọn gió cây, giọng nói khiến nghĩ đến tấm dra trải giường lộn xộn và những đêm dài, nóng bỏng.
      Quan sát , cảm thấy vài thứ trong phẳng lặng.
      Người đàn ông già nghiêng người về trước, chụp bàn tay xương xẩu lên đầu móc của cây gậy chống. Cặp mắt xanh nhạt màu tràn đầy tiếng cười và những ký ức của thời gian tốt đẹp đã qua. “Đấy, bọn ta đã thử bất cứ cách gì bọn ta biết để đuổi John H. từ đó, nhưng hắn ta chẳng nhúc nhích. Hắn ta giữ 1 khẩu súng săn cũ nạp đạn chết tiệt, nên ta ngại liều lĩnh đến gần. Hắn ta coi đó là 1 bọn choai choai chọc tức hắn, nhưng bọn ta biết hắn nghĩ vậy. Mỗi lần hắn chộp khẩu súng, là bọn ta chạy như đám thỏ rừng, sau đó bọn ta len lén quay lại…”
      Robert ép mình phải nhìn quanh khi hứng thú khoảng lặng của câu chuyện của Virgil. Dù tòa nhà cũ nát, công việc có vẻ phát đạt, nếu số lượng dụng cụ và những bến tàu nhộn nhịp là dấu hiệu. 1 tấm ván đóng đinh đằng sau quầy thu tiền treo những cái khóa đánh lửa của những du thuyền cho thuê, mỗi khóa được dán nhãn và đánh số rõ ràng. tự hỏi làm thế nào theo dõi người nào thuê chiếc thuyền nào.
      Virgil say sưa với câu chuyện của ông, vỗ đầu gối và cười nắc nẻ. Evie Shaw bật lùi đầu với tiếng hét hoàn toàn thích thú, tiếng cười cũng bí ẩn như giọng nói của . Robert đột nhiên quan tâm đến cách thường cẩn thận điều chỉnh nụ cười xã giao, cách ầm ĩ và hời hợt sánh với sự cười đùa mắc cỡ của , cũng như điều gì gượng gạo hay ngập ngừng.
      ́ chống lại sự ép buộc để nhìn chằm chằm vào , nhưng, với sự ngạc nhiên của , nó giống như việc nín thở. có thể kềm chế nó trong 1 lúc, nhưng đó là bàn thua từ lúc bắt đầu. Với sự pha trộn giữa sự giận dữ và tính hiếu kỳ, chịu thua sự cám dỗ và để ánh nhìn chăm chú của mình say sưa nhìn ngắm 1 cách thèm khát.
      nhìn bằng vẻ bình thản, sự tự chủ của tuyệt đối đến nỗi chỉ thái độ mà khuôn mặt cũng để lộ bất cứ dấu hiệu ý nghĩ nào. may, sự tự chủ đó kéo dài những ý nghĩ đó khi sự chú ý của chiếu vào Evie Shaw với sức mãnh liệt mà còn quan tâm đến xung quanh mình nữa, nghe cái giọng dở hơi của Virgil tiếp tục kể câu chuyện của ông ta nữa.
      giống bất cứ phụ nữ nào luôn tìm thấy hầu hết sức quyến rũ. là kẻ phản bội, hay ít ra là liên quan đến gián điệp công nghiệp. có mọi mục ́ch phá nát , mang ra tòa. Vậy mà thể rời mắt khỏi , thể điều khiển những ý tưởng bất thường của mình, thể làm yên lặng tiếng đập mạnh mẽ thình lình trong ngực. đổ mồ hôi trong cái nóng bức ngột ngạt, nhưng đột nhiên hơi nóng trong nổi phồng lên đến mức nó khiến nhiệt độ bên ngoài dường như mát mẻ hơn. Làn da có cảm giác thít chặt, quần áo quá hạn chế. Sự nặng nề quen thuộc ở bộ phận sinh dục của làm 2 cảm giác vừa qua rất thật, hơn cả những sản phẩm của trí tưởng tượng của .
      Người phụ nữ cần đến trong quá khứ, tất cả sự khác nhau trong tính cách của họ, đã giống nhau ở 1 cách ăn mặc, sự tinh tế nào đó. Họ có mọi vẻ – như là – đắt giá. chú ý, và thích làm hư họ nhiều hơn. Họ có tất cả quần áo đẹp, nước hoa, ăn diện trang nhã. Em gái Madelyn đã nhắc đến 1 cách chê bai sự kết hợp của họ như người nộm, nhưng chính Madelyn lại là 1 cái giá treo của loại quần áo cao cấp nhất, nên thích thú hơn là cáu tiết bởi lời bình luận đó.
      Evie Shaw, trái lại, rõ ràng dành sự quan tâm nào tới quần áo của . mặc cái áo thun quá cỡ mà buộc gút ở eo, 1 quần jean xưa cũ đến nỗi nó mòn tả tơi và gần như bạc màu, và cạnh bến tàu cũng cũ kỹ. Tóc , 1 vệt nắng vàng được xếp vào màu từ nâu nhạt đến màu vải trắng, và cả vài bóng màu vàng khác nhau, bị đẩy ra sau và buộc trong dây viền lôi thôi to bằng ̉ tay và mắc lơ lửng xuống lưng . Son phấn mặt rất ít và hầu như lãng phí thời gian trong độ ẩm này, nhưng với nước da của , thật sự cần nó.
      Khốn thật, làm sao mà có thể rực rỡ đến vậy? Nó phải sự lấp lánh của mồ hôi, ngoài cái cảm giác kỳ cục là ánh sáng bị cuốn hút vào , như thể đứng mãi trong ánh sáng mạnh mẽ huyền ảo. Làn da rám nắng nhẹ nhàng, 1 màu vàng mượt, và trông ấm áp, giống hệt satin. Ngay cả mắt cũng có màu vàng nâu của ngọc topaz sậm màu.
      luôn thích phụ nữ cao gầy hơn; cao gần bằng , có cảm giác tốt hơn với họ sàn nhảy và giường. Evie Shaw chắc cao quá 5feet 4. cũng gầy, lời nói có vẻ ngọt ngào, theo sau bởi vẻ ngon ngọt tức thì. Bất chợt cảnh giác do phản ứng mãnh liệt của , muốn biết 1 cách ác ý nếu muốn làm tình hoặc ngấu nghiến , và câu trả lời điên khùng mau lẹ cho câu hỏi của chính là 1 căn phòng, chắc chắn “được”. Cho tất cả lựa chọn.
      là 1 buổi giao hưởng đường cong, quá mập mạp, nhưng đẹp đẽ và tròn trịa, và có cặp mông tròn chắc nịch. luôn thích cặp vú nhỏ duyên dáng nhưng bây giờ thấy mê hoặc bởi vật hình cầu mềm mại phía trước trong cái áo thun lùng thùng 1 cách đáng ghét. Chúng to lớn, nặng nề, dù chúng có nảy lên đôi chút tập trung sự chú ý của mỗi lần dịch chuyển; chúng thật gợi cảm, ngoài ra chúng chỉ vừa no tròn đủ để gây thèm muốn đến phát điên. Trọng lượng ấm nóng, mềm mại của chúng có thể căng đầy bàn tay , bàn tay mà siết thành nắm đấm trong nỗ lực chống lại ham muốn vươn ra và chạm vào .
      Mọi thứ về là mẫu người dành cho niềm khoái cảm của đàn ông, nhưng thích thú bởi phản ứng của mình. Nếu có thể đối phó với giống như vầy, có thể Mercer là con tốt của hơn là việc nào khác. Đó là khả năng thể lờ .

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      2.2

      chỉ giống bất cứ phụ nữ nào thèm muốn trước đây, giận dữ với chính mình vì muốn . ở đây để thu thập bằng chứng có thể đưa vào tù, và thể để lòng thèm khát khiến nhìn thấy điều đó. Người phụ nữ này dấn thân vào đám bùn hoạt động gián điệp, và thể cảm thấy gì vì phản đối phẫn nộ. Thay vì vật lộn với dục vọng thân xác mạnh mẽ đến nỗi nó là toàn bộ cái có thể làm là đứng ở đây, hơn là hành động. muốn tán tỉnh , quyến rũ , muốn túm lấy và mang . Hang ổ của là dãy phòng Manhattan đắt khủng khiếp, nhưng bản năng nguyên thủy là cái như nhau buộc đàn ông hành động trở lại giống nhau khi hang ổ của họ là sào huyệt. muốn , và có gì lịch sự hay hòa nhã với nó. Sự ham muốn gây ra điều chế nhạo cho cả trí tuệ và sự tự chủ của .
      muốn quên sức lôi cuốn này, nhưng thể, nó quá mạnh, sự thách thức quá lớn. Evie Shaw chỉ phớt lờ , còn hoàn toàn biết tới ý nghĩa đàn ông thực sự tràn qua . có lẽ như là cái hòm thư vì tất cả sự chú ý dành cho , và mỗi ngăn nhỏ trong hung hăng báo động. Vì chúa, phải có được .
      Cánh cửa phía sau mở ra, và quay lại, dễ chịu vì bị gián đoạn. 1 phụ nữ trẻ, mặc quần sooc, áo thun và mang xăng đan, mỉm cười với và thì thầm, “Chào,” lúc đến gần. Nụ cười và vẻ chần chừ nán lại 1 chút trước khi hướng sự chú ý vào 2 người ngồi sau quầy thu tiền. “Ông ở đây vui , PawPaw? Ai ở đây hôm nay vậy?”
      “Ta vui,” Virgil nói, chậm rãi đứng lên với sự giúp đỡ đáng kể của cây gậy. “Burt Mardis ở với chúng ta 1 lúc, và cả những cậu trai nhà Gibbs cũng đến. Cháu có thấy bọn trẻ quanh đây ?”
      “Chúng ở trong xe ở cửa hàng.” quay qua Evie. “Tôi ghét vận động lắm, chỉ là trời nóng quá tôi muốn lấy đồ ăn lên trước khi nó bị hư.”
      “Mọi thứ đều được, tôi sẽ hoãn lại đến tối,” Evie nói. “Kể cả mua tạp hóa. Tạm biệt, Virgil. Ông chú ý đầu gối, ổn ? Và mau quay về.”
      “Đầu gối tôi tốt hơn rồi,” ông quả quyết với . “Già cả rồi khỏe chút nào, nhưng còn tốt hơn cái chết.” Ông nháy mắt và điềm tĩnh bước xuống lối , sử dụng cây gậy nhưng mặt khác được chấp nhận nhiều vì tướng khập khiễng dễ thấy của ông.
      “Gặp sau, Evie,” người phụ nữ trẻ nói khi quay . trao cho Robert nụ cười ngẫu nhiên khác.
      Khi người đàn ông già cả và người phụ nữ trẻ khỏi và cánh cửa đóng lại sau lưng họ, Robert lơ đễnh nghiêng người dựa vào quầy thu tiền và nói bằng giọng êm dịu, “Tôi cho là ta là cháu gái của ông ấy.”
      Evie lắc đầu và ngoảnh kiểm lại cái máy bơm gas lần nữa. quá quan tâm đến việc ở riêng 1 mình với , nó thật lố bịch; ở 1 mình với khách nam vài lần 1 ngày và bao giờ cảm thấy dấu hiệu bứt rứt dù nhỏ nhất – cho đến lúc này. cảm thấy sự lo sợ thoáng qua lần thứ 2 lúc bước vào cửa. nói hay làm điều gì vô lễ, nhưng dù vậy, thể giũ bỏ cảm giác đề phòng. “Là chắt gái. Ông ấy sống với ̉. Tôi xin lỗi vì để đợi, chỉ là tôi sẽ có khách khác, trong khi Virgil đã 93 tuổi, và ông ấy thể đâu đó được.”
      “Tôi hiểu,” nói êm ái, muốn gây thù ̣ch với . đưa tay ra, cử chỉ nhằm ép nhìn , thừa nhận , thực sự chạm vào . “Tôi là Robert Cannon.”
      đặt tay mình trong tay , chậm chạp đủ để biết rằng miễn cưỡng bắt tay và làm điều này vì lịch sự. Những ngón tay mảnh dẻ, hơi lạnh và nắm chặt ngón tay bằng sức mạnh đáng kinh ngạc. “Evie Shaw,” nói. chắc chắn cái nắm chặt của mình mạnh mẽ, nhưng đau, và nhanh chóng thả tay ra. Sự tiếp xúc ngắn ngủi, bâng quơ …và đủ.
      Lập tức quay và mạnh mẽ nói, “Ông cần gì, ông Cannon?”
      lại gần với vài ý tưởng sinh động nhưng biểu lộ chúng. Thay vào đó quan sát thận trọng cái lưng thon của , cảm giác của được điều chỉnh mau lẹ. nghĩ biết , ngoài ra cũng ́ tình lờ ; đúng, hoàn toàn khác hẳn, rất quan tâm đến , và rất bực mình. Trong phút chốc, tất cả kế hoạch của thay đổi.
      bước vào bến du thuyền chỉ để nhìn quanh 1 chút, tìm ra khái niệm an ninh và cách bố trí của nơi này, có thể mua 1 chứng chỉ câu cá hay bản đồ, nhưng tất cả điều đó đã thay đổi trong vài phút trước. Hơn cả dấu vết Mercer, bây giờ mong được dính với Evie Shaw như keo dán.
      Sao quá đề phòng ? biết, đúng từ lúc bắt đầu, ngay cả trước khi giới thiệu bản thân. Lời giải thích duy nhất là khi chú ý đến đã biết là ai, biết sao đã chấp nhận , và sẽ chỉ làm việc đó lúc đã được chỉ dẫn cặn kẽ. Thế nên, quá trình này phức tạp hơn mong đợi. Nó thể vượt quá khả năng , nhưng nó nhất ̣nh sẽ gay go hơn. Bằng quyết ̣nh nhanh như điện xẹt, đổi căn cứ điều tra của mình từHuntsville tới Guntersville. Trước khi Liên Bang Liên Xô sụp đổ, nhớ, trong những dịp đáng nhớ, nhận thấy bản thân thu hút phụ nữ có tác dụng; cám dỗ họ lên giường là 1 sự mạo hiểm, nhưng là mạo hiểm thú vị. Nguy hiểm dĩ nhiên là tăng thêm sự kích thích. Ăn nằm với Evie Shaw, cảm thấy, có thể là 1 sự kiện sẽ bao giờ quên.
      “Trước hết, tôi cần thông tin,” nói, tức tối vì vẫn nhìn , nhưng 1 dấu hiệu nào nghe giọng nói của . cần làm dịu những nghi ngờ của , làm cho dễ chịu với . Phụ nữ dịu dàng bao giờ khó tính với trước đây, và mong nó xảy ra lúc này. Đến mức bất kỳ ai bên ngoài vài viên chức Chính phủ biết, có gì hơn là 1 doanh nghiệp rất giàu có; nếu cũng nhanh nhạy như lúc ấy nghi ngờ , sẽ sớm thấy lợi ích trong việc trở thành thân thiết với , chỉ vì cái sẽ cho mà vì tin tức sẽ nhận từ . 1 điệu múa mùa hè sẽ là tốt nhất cho những điều cần thiết của , và ̣nh cho điều đó.
      “Có lẽ ông nên đến Trung tâm Khách hàng,” gợi ý.
      “Có lẽ thế,” lẩm bẩm. “Nhưng tôi được cho biết rằng có thể giúp tôi.”
      “Có thể.” Giọng miễn cưỡng. dứt khoát hứa bất cứ gì. “Ông cần thông tin thế nào?”
      “Tôi nghỉ dài ngày ở đây, đến nghỉ hè,” nói. “Lý do thứ 2 tôi đến đây là để mướn 1 chiếc thuyền, hơn nữa tôi muốn ai đó thấy tôi quanh hồ. Tôi được nói là rành khu vực này tốt hơn bất cứ ai.”
      hướng về phía , ánh nhìn chằm chằm che đậy. “Đúng vậy, nhưng tôi hướng dẫn. Tôi có thể giúp có chiếc thuyền, nhưng chỉ thế thôi.”
      dựng lên 1 bức tường ngay khi nhìn , và có ý hợp tác về bất cứ điều gì. trao nụ cười nhẹ nhàng, nụ cười xoa dịu thần kinh phụ nữ trong nhiều năm. “Tôi biết rồi. quen tôi.”
      nhận ra phản ứng vô tình với nụ cười đó trong cách con ngươi của lóe sáng. Lúc này trông chắc chắn lắm. “ phải thế. Tôi quen biết nhiều với khách hàng của mình.”
      “Tôi nghĩ giá cả cho hướng dẫn viên là 100$ 1 ngày, ̣ng thêm phụ phí. Tôi sẵn sàng trả cả 2 thứ đó.”
      phải vấn đề tiền bạc, ông Cannon. Tôi có thời gian.”
      Dồn ép lúc này thể đạt được gì. Và có nhiều nơi để tới trước khi thực sự đeo đuổi . chắc chắn thể quên , điều đó đã đủ cho lần gặp mặt đầu tiên. “Vậy thì có thể giới thiệu cho tôi 1 người hướng dẫn ?” hỏi, và thấy giãn ra 1 ít.
      đọc trơn tru vài cái tên, mà ghi vào bộ nhớ, vì hoàn toàn mong được thấy con sông. Sau đó nói, “ muốn thấy bến thuyền liền lúc này ?”
      “Muốn, tất nhiên rồi.” Việc này cũng sẽ cho cơ hội quan sát kỹ bố trí an ninh của .
      cầm điện thoại cầm tay theo và gài nó vào dây thắt lưng, rồi bước ra từ phía sau quầy thu ngân. Robert bước sau , mi mắt nặng nề của nhìn chằm chằm vẩn vơ lên đường hông cong và phần mông hình tim của , đường nét rõ ràng bởi cái quần jean bó sát. Cái đầu có vệt nắng của vừa chạm ̉nh vai . Máu rộn lên ấm áp qua huyết quản khi nghĩ đến niềm vui mông trong tay . Nó là 1 nỗ lực để làm chệch sự chú ý của ra khỏi hình ảnh mà ý nghĩ kích động.
      bỏ cửa hàng ai trông coi à?” hỏi lúc họ bộ xuống bến neo tàu. Ánh nắng làm lóa mắt vì phản chiếu mặt nước, và trượt kính râm vào chỗ thích hợp lần nữa. Nóng lạ thường, như phòng tắm hơi.
      “Tôi có thề nhìn từ chỗ neo tàu nếu ai đó đến gần,” trả lời.
      “Bao nhiêu công nhân ở đây?”
      liếc nhanh qua lạ lùng, cứ như là ngạc nhiên tại sao hỏi vậy. “Tôi có 1 thợ máy, và 1 thằng bé làm việc buổi sáng cho tôi suốt mùa hè, sau đó đổi sang buổi chiều trong năm học.”
      “1 ngày làm mấy giờ?”
      “Từ 6 giờ sáng đến 8 giờ tối.”
      “Dài thật.”
      đến nỗi nào. Mùa đông, tôi chỉ mở cửa từ 8 giờ sáng đến 5 giờ chiều.”
      4 bến tàu đậu có mái che, và hầu hết những bến tàu này đầy người. Những chiếc tàu đa dạng bập bềnh trong nước yên lặng : nhà thuyền, tàu tuần tiểu 1 khoang, thuyền phao, thuyền trượt, thuyền buồm. 4 bến tàu có mái che ở bên trái, và ̉ng vào bị chặn lại bởi 1 cánh cửa bị khóa. Bên phải là 2 bến tàu mái che, dùng để lại chung. Những chiếc thuyền cho thuê ở hàng thứ 1 của bến tàu trong vũng đảm bảo gần nhất với tòa nhà bến du thuyền.
      Evie mở móc khóa đóng chặt cửa, và họ bước vào cầu phao, bập bềnh nhè nhẹ mặt nước. Im lặng dẫn xuống mấy hàng tàu thuyền, chỉ ra những bến tàu vắng vẻ đã sẵn sàng được sử dụng. Cuối cùng hỏi, “ nuốn tàu cỡ nào?”
      quyết ̣nh dứt khoát lần nữa. “Tôi ̣nh mua 1 chiếc nhỏ thôi. 1 chiếc xuồng máy tốc độ cao, phải tàu tuần tiễu 1 khoang. có thể giới thiệu 1 người buôn tàu đáng tin trong khu này ?”
      lại cho những ánh nhìn che đậy khác, nhưng chỉ nói bằng giọng nhanh nhẹn, “Có vài người buôn tàu trong thị trấn. Tìm ra thứ muốn khó.” Rồi quay người và bắt đầu trở lui về hướng văn phòng bến, bước của chắc chắn và duyên dáng cái vũng nhấp nhô.
      Robert lại theo sau , thích thú nhìn ngắm nhiều như đã nhìn trước đó. hầu như chắc chắn nghĩ đã tống khứ , nhưng có cách gì để nó xảy ra. Sự giận dữ và đề phòng trộn lẫn nhau, tạo nên 1 cuộc gây hấn dễ thay đổi khiến cảm thấy cảnh giác hơn, dễ cáu hơn trước đây. phải trả lại những thứ đánh cắp khỏi , trong nhiều cách hơn là 1 cách.
      ăn tối với tôi nhé?” hỏi, dùng giọng nói hoàn toàn gây sự. đứng lại bất ngờ đến nỗi đâm sầm vào . có thể ngăn lại sự đụng chạm, nhưng ́ ý để thân hình va chạm với . loạng choạng giữ thăng bằng, và túm lấy eo để giữ lại, lưng dựa vào thoải mái trước khi lấy lại thăng bằng. cảm thấy cơn rùng mình chạy xuyên qua khi thưởng thức hơi nóng và cảm thấy bên dưới tay , dựa vào bắp đùi, cái vật đàn ông và bụng . “Xin lỗi,” nói với sự thích thú nhẹ nhàng. “Tôi nghĩ ăn tối với tôi là 1 khái niệm khủng khiếp.”
      sẽ phải làm 1 số thứ. Nếu miễn cưỡng, sẽ cách xa khỏi sự ân ái tài tình vì cái ôm của . Nếu dễ dãi, sẽ quay lại trước mặt . sẽ vội vàng quả quyết với rằng lời mời của hoàn toàn kinh khủng với , sau đó thừa nhận để chứng tỏ nó kinh khủng. làm điều gì cả. đứng bất động, như thể tê liệt vì tay siết chặt eo . Sự im lặng trở nên dài hơn giữa họ, căng thẳng lớn dần. rùng mình lần nữa, 1 cử động gợi khoái cảm tinh vi làm tay siết chặt vào , làm phần xác thịt đàn ông của run và lớn lên. Tại sao di chuyển, tại sao nói gì?
      “Evie?” thì thầm.
      ,” bất ngờ nói, giọng bực tức hơn bình thường. vùng thoát khỏi . “Tôi xin lỗi, nhưng tôi thể ra ngoài ăn tối với được.”
      Rồi 1 chiếc thuyền trống chạy vào bến, và nhìn cái đầu vàng óng của quay , mặt bừng sáng với nụ cười khi nhận ra khách của mình. Đột nhiên cơn giận dữ điên cuồng bùng lên trong làm sao dễ dàng cười với người khác, mà chỉ nhìn thoáng qua .
      giơ cánh tay trái để vẫy, và với cú sốc Robert tập trung vào bàn tay thon thả đó.
      đeo nhẫn cưới.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :