1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lạc Vương Phi - Mạn Diệu Du Li (128.16/128c) END

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]
      LẠC VƯƠNG PHI
      Tác giả : Mạn Diệu Du Li
      Thể loại : Nữ cường, xuyên

      Số chương : 2080 trang word
      Tình trạng : cv hoàn
      Nguồn cv : http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=81448

      Nguồn edit : nguyettolau.wordpress.com
      Edit : kun’xjh, Gió Lạc
      Lưu ý :
      - Tr được đăng ở hai nhà : nhà ss QH và nhà kun'

      - Hk có lịch post nhénhưng mak kun' cố gắng đăng đều đều

      [​IMG]
      Văn án:
      Lạc Mộng Khê: Trưởng nữ của tướng phủ, nhưng là do tiểu thiếp sinh ra .

      Nhát gan nhu nhược, diện mạo xấu như quỷ, tài đức .

      Tin đồn nàng có tướng sát khắc tử khắc phu .

      Muốn bay lên cành cao làm Vương phi, dẫn đến bị người trong thiên hạ chế giễu !

      Trong lòng phiền muộn té xuống sông may bị mất mạng .
      ★ ★ ★

      Lạc Mộng Khê: đại đặc công, thân thủ siêu phàm, phúc hắc lạnh lùng.

      Trong lúc chấp hành nhiệm vụ cuối cùng bị bạn trai phản bội, xuyên qua dị thế.

      ★ ★ ★

      Mở mắt, hàn quang thoáng , đại đặc công kinh diễm sống lại, khóe miệng vẽ ra ý cười nghiền ngẫm, đáy mắt lóng lánh , hề nhu nhược cùng sợ hãi, mà là nồng đậm khinh thường cùng trào phúng.

      Đối mặt với mưu quỷ kế liên tiếp kéo đến, hục hặc với nhau, vu oan hãm hại, nàng thong dong ứng đối, chút để ý trong nháy mắt tìm ra khe hở, dấy lên từng trận sóng to gió lớn .

      Bày mưu tính kế, mưu kế quỷ dị vô cùng khiến cho đối thủ kịp ứng phó mà chật vật chạy trốn.

      Toàn thân phát ra hào quang chói mắt, giống như thoát thai hoán cốt, mê hoặc ánh mắt mọi người……

      Mục lục
      [​IMG]
      1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15
      16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30
      31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45
      46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60
      61 62 63 64 65 66 67 68 69 70
      71 72 73 74 75 76 77 78 79 80

      [​IMG]
      81 82 83 84 85 86 87 88 89 90
      91 92 93 94 95 96 97 98 99 100
      101 102 103 104 105 106 107 108 109 110
      111 1
      12 113 114 115 116 117 118 119
      [​IMG][​IMG] [​IMG]

      120.1 120.2 120.3 120.4 120.5 121.1 121.2 121.3 121.4 121.5
      122.1 122.2 122.3 122.4 122.5 123.1 123.2 123.3 123.4 123.5
      124.1 124.2 124.3 124.4 124.5 125.1 125.2 125.3 125.4 125.5 125.6
      126.1 126.2 126.3 126.4 126.5 126.6
      127.1 127.2 127.3 127.4 127.5 127.6 127.7 127.8 127.9
      128.1 128.2 128.3 128.4 128.5 (END)
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 26/11/14
      songanh, nguen, AnAn9 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1 : Tiểu thư số khổ
      Edit : kun’xjh

      “Ta là nữ nhi của Lạc thừa tướng Lạc Mộng Khê, Cảnh vương gia đâu, ta muốn gặp Cảnh vương gia!” Nữ tử che mặt đôi mắt trong trẻo nhìn thị vệ cầm trường kiếm trong tay ngăn cho nàng vào khu săn bắn cầu khẩn .

      Lạc Mộng Khê chỉ lần tìm Nam Cung Phong, lần nào tìm bọn thị vệ cũng bắt nàng báo danh tính . Lúc này đây vì Lạc Mộng Khê cần gặp Nam Cung Phong gấp nên đợi thị vệ hỏi vội càng tự báo gia môn .

      Nàng lúc trước mỗi lần tìm Nam Cung Phong luôn đến trễ bước, nên ngay cả mặt của Nam Cung Phong còn chưa nhìn thấy liền được báo cho biết Nam Cung Phong có việc gấp ra ngoài . Lúc này nàng vất vả lắm mới đuổi theo tới khu săn bắn này, cư nhiên làm mất cơ hội .

      Thị vệ nhìn Lạc Mộng Khê từ xuống dưới thầm đánh giá, nàng mặc người quần áo vải thô cùng với cài tóc ngọc trâm thô ráp, đáy mắt lên tia khinh thường, muốn lớn tiếng đem nàng đuổi , ngờ Lạc Mộng Khê nhìn về hướng rồi kinh hô ra tiếng:“Cảnh vương gia!”

      Thị vệ theo ánh mắt Lạc Mộng Khê nhìn lại, chỉ thấy Lạc Tử Hàm thân phấn y bằng lụa, trang điểm tinh tế, diễm lệ cùng Nam Cung Phong vừa cười vừa hướng đến Thạch đình .

      Lạc Mộng Khê muốn tiến lên để gặp Nam Cung Phong lại bị thị vệ ngăn cản, còn cách nào, nàng hô to:“Cảnh vương gia, năm trước người giải độc cho ngươi là ta, phải Lạc Tử Hàm, ngươi bị nàng lừa rồi……”

      Nghe vậy, ý cười khuôn mặt nhắn, xinh đẹp của Lạc Tử Hàm có chút cứng đờ, trầm hạ đáy mắt lên tia ngoan độc, rồi lập tức khôi phục vẻ điềm đạm đáng như cũ :“Tỷ tỷ, Tử Hàm biết ngươi thân thế đáng thương, nhưng ngươi cũng thể vì muốn làm Cảnh vương phi mà oan uổng ta……”

      Nam Cung Phong xoay người nhìn hướng Lạc Mộng Khê, mắt lạnh như băng hề có cảm tình, mơ hồ còn mang theo tia chán ghét:“Lạc Mộng Khê, năm trước bổn vương đưa tín vật cho người giải độc giúp bổn vương, nay tín vật này lại nằm trong tay Tử Hàm……”

      “Vương gia, tín vật kia là Lạc Tử Hàm lừa ta lấy !” Lạc Mộng Khê sốt ruột giải thích :“Vương gia, ngài lúc ấy trúng phải cực độc vô phương cứu chữa, là ta giúp ngài hút chất độc khiến độc khí xâm nhập vào cơ thể, nên tại ta mới bị biến thành cái dạng này . nếu cứu ngài là Lạc Tử Hàm, nàng tuyệt đối thể bị tổn hao gì mà đứng ở chỗ này……”

      “Câm mồm!” Nam Cung Phong rống giận ra tiếng, giơ tay đánh hướng Lạc Mộng Khê . Lạc Mộng Khê đáng thương, tay trói gà còn chặt bị chưởng của Nam Cung Phong bay xa ra chục thước, nặng nề rớt đất .

      Nam Cung Phong chỉ dùng tay chưa có dùng nội lực, nếu là người bình thường nghỉ ngơi vài ngày có việc gì, nhưng Lạc Mộng Khê thể chất so với người bình thường kém hơn, lại thêm nàng vì muốn gặp Nam Cung Phong đứng ở Cảnh vương phủ ngày đêm, vừa rồi lại đuổi theo khoái mã của Nam Cung Phong chạy hơn hai mươi dặm, cho nên bị đánh bay ra đây, Lạc Mộng Khê té mặt đất lâu vẫn đứng dậy được .

      “Lạc Mộng Khê, đừng tưởng rằng bổn vương biết ngươi là cái dạng người gì !” Nam Cung Phong ngữ khí lạnh như băng khiến người ta cảm giác như ở hầm băng tháng chạp:“Lần trước ở Thập Lý đình, ngươi vì hãm hại Tử Hàm, cũng tiếc ủy thân cho hai gã ác đồ kia……”

      phải…… phải, là bọn muốn khinh bạc ta……” Lạc Mộng Khê liên tục lắc đầu, thương tâm giải thích, trong đôi mắt từng giọt, từng giọt nước mắt chảy xuống.

      Nam Cung Phong hừ lạnh tiếng, ràng tin lời của Lạc Mộng Khê :“Lạc Mộng Khê, ngươi là nương, đêm hôm khuya khoắt chạy tới Thập Lý đình hoang tàn vắng vẻ, mục đích của ngươi là gì? vào trong đó để bị người khinh bạc sao?”

      Ngụ ý là: cần giải thích gì thêm, bổn vương biết ngươi đến đó là muốn tìm người hãm hại Tử Hàm.

      “Là vương gia ngài phái người cho ta biết, bảo ta Thập Lý đình chờ ngài nha!” Lạc Mộng Khê trong lòng dâng lên trận chua sót:“Mộng Khê vài lần Cảnh vương phủ tìm vương gia giải thích chuyện tín vật, Vương gia đều bận việc, rảnh gặp Mộng Khê, đại ca thị vệ truyền ý của vương gia, buổi tối Vương gia có việc Thập Lý đình, xử lý xong việc ở nơi đó gặp mặt Mộng Khê……”

      Nam Cung Phong hừ lạnh tiếng, nhìn Lạc Mộng Khê trong mắt tràn ngập khinh thường:“Lạc Mộng Khê, bổn vương chưa bao giờ truyền ý như vậy……”

      Này, làm sao có thể? Lạc Mộng Khê ưu thương, đáy mắt nồng đậm kinh ngạc .

      nhìn đáy mắt kinh ngạc của Lạc Mộng Khê, Nam Cung Phong lạnh lùng quét nàng liếc mắt cái, ngữ khí mang vẻ khinh thường:“Lạc Mộng Khê, nể mặt Lạc thừa tướng bổn vương tính toán với ngươi . bất quá nếu có lần sau dễ dàng cho qua như vậy đâu……”

      Nam Cung Phong đột nhiên giơ tay đánh qua bên, chỉ nghe “Phanh” thanh vang lên, thước đại thụ to lên tiếng trả lời dứt khoát:“Bổn vương khiến ngươi giống như cây đại thụ này !”

      “Lạc Mộng Khê, đừng cố gắng xuất ở trước mặt bổn vương . Nếu , đừng trách bổn vương vô tình, hồi phủ!” xong, cho Lạc Mộng Khê cơ hội giải thích, Nam Cung Phong phi thân lên ngựa, giống như là chạy trốn khỏi người khiến người ta chán ghét, rất nhanh giục ngựa rời .

      Bọn thị vệ được Nam Cung Phong mang theo, nhìn Lạc Mộng Khê nằm mặt đất đáy mắt tràn ngập khiếp sợ cùng đau xót, làm như thấy, rất nhanh chỉnh lý chút rồi cưỡi khoái mã theo sát Nam Cung Phong rời khu săn bắn.

      Lạc Tử Hàm được nha hoàn đỡ ngồi xe ngựa xa hoa, nhìn xuyên qua màn xe thấy Lạc Mộng Khê ngã dưới đất dậy nổi, khóe miệng nhếch lên ý cười lãnh : Lạc Mộng Khê, đấu với ta, ngươi chết chắc .

      Nam Cung Phong cùng đoàn người Lạc Tử Hàm càng chạy càng xa cho đến khi biến mất thấy nữa . Toàn bộ khu săn bắn, lúc này chỉ còn lại mình Lạc Mộng Khê . Lạc Mộng Khê dùng hết toàn lực bám vào thân cây chậm rãi đứng lên, toàn thân xương cốt đau đớn khó nhịn, nhìn khối ngọc bội trong tay bị dính đầy bùn đất, Lạc Mộng Khê tiếng động thở dài, gạt bùn đất người cước bộ tập tễnh chậm rãi về phía trước .

      biết qua bao lâu, Lạc Mộng Khê mới tới bờ sông, mặt nước trong suốt phản chiếu bóng nàng mang cái mạng che mặt . Bàn tay bé dính đầy bùn đất của Lạc Mộng Khê cách cái mạng che mặt khẽ vuốt gò má, đáy mắt phủ tầng ưu thương hơi nước .

      Cảnh vương gia, năm đó người hút độc là ta, vì sao ngươi chịu tin ta, ta phải muốn làm Cảnh vương phi, chính là muốn ngươi bị Lạc Tử Hàm lừa gạt mà thôi……

      Ngay lúc Lạc Mộng Khê trong thâm tâm đau khổ, liền cảm thấy phía sau lưng đau đớn, nàng cảm giác sau lưng như bị vật gì đánh trúng . Lạc Mộng Khê hề phòng bị nhất thời đứng vững, thân thể nghiêng cái “Bùm” Rớt xuống sông làm vô số bọt nước bắn tung tóe……
      Last edited by a moderator: 8/8/14

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 2: Tan nát cõi lòng xuyên qua
      Edit: kun’xjh



      Đêm tối, ở giữa sườn núi hoang tàn vắng vẻ tọa lạc tòa biệt thự tráng lệ .

      Trong và ngoài biệt thự đèn đuốc sáng trưng, đem biệt thự chiếu lên các địa phương xung quanh cách hơn mười thước sáng như ban ngày . Hàng loạt nhân viên bảo an đeo tai nghe công nghệ cao ở bên ngoài biệt thự di chuyển qua lại, cảnh giác đánh giá động tĩnh bốn phía .

      Ở các góc của biệt thự đều lắp đặt camera theo dõi độ nét cao, để góc theo dõi nào trở thành khu tối . Trong ngoài biệt thự mọi nhất cử nhất động của mọi người, tất cả đều rơi vào trong mắt nhân viên theo dõi ở trong biệt thự .

      Lúc này, ngồi ở trong đại sảnh tràn đầy tự tin, nhàn nhã uống rượu vang chính là trùm buôn thuốc phiện đứng đầu thế giới Lục Vô Thiên, giết người cướp của, buôn lậu thuốc phiện tội ác nào là làm . lần trở thành tội phạm quốc tế khó giải quyết nhât .

      hòn đảo riêng biệt cùng quân đội, chiếm hết ưu thế . Hình cảnh quốc tế vài lần vây quét đều làm gì được .

      Bất quá, Lục Vô Thiên có sở thích, chính là du ngoạn ngắm cảnh . Lần này nghe nước Z nào đó có cảnh khu cảnh sắc tuyệt đẹp khiến người ta vui vẻ, lưu luyến quên, liền thầm mang theo rất nhiều thủ hạ đến nơi này.

      Đương nhiên, thủ hạ của đều là luân phiên đến đây, thầm bảo hộ . Vì tránh để người khác sinh nghi, cố ý sai người mua nơi này, trong vòng trăm dặm ngoại thành biệt thự tuyệt có người .

      Vốn tưởng rằng lần này đến đây có thể được ngắm phong cảnh tuyệt đẹp . Ai ngờ, vừa mới đặt chân đến nơi đây, liền nhận được ‘thư thăm hỏi’ của đặc công nước Z , cho biết ( nàng ) đêm nay đến ‘thăm hỏi’ .

      Đặc công Z quốc nổi danh là đặc công mang đẳng cấp quốc tế . nhất là vị đêm nay đến thăm hỏi , có thể là nhân tài kiệt xuất của Z quốc, đồn rằng người này gì là làm được, ( nàng ) làm được, chỉ có ( nàng ) thể tưởng được.

      Lục Vô Thiên ngẩng đầu chân bắt chéo, nhàn nhã buông ly rượu vang tay xuống, hơi hơi liếc mắt, xuyên qua cửa phòng mở rộng nhìn ngoài cửa được canh phòng nghiêm ngặt, khóe miệng khẽ nhếch lên tia ý cười trào phúng: Canh phòng nghiêm ngặt như thế này, ta tin ngươi có thể bình an vô mà xông vào......

      Cùng lúc đó, trong bụi cỏ cách biệt thự trăm mét . thân ảnh màu đen duyên dáng xuất . Nữ tử thân hắc y, cơ hồ cùng với cảnh vật xung quanh hòa làm , nhìn biệt thự canh phòng nghiêm ngặt, đáy mắt phải biểu lộ ngưng trọng cùng bối rối, mà là trào phúng và khinh thường .

      Hơi suy tư chút, nữ tử thi triển thân pháp quỷ dị, bình thường như vào chỗ người, về hướng biệt thự .

      Biệt thự, đồng hồ treo trong đại sảnh chỉ hướng mười hai giờ đêm, tiếng chuông nặng nề vang lên trong đại sảnh, Lục Vô Thiên đứng lên, lười biếng duỗi lưng :

      Thời gian ước định của đặc công Z quốc và chính là mười hai giờ đêm, nay thời gian đến, người nọ còn chưa xuất , chỉ sợ là bị canh phòng nghiêm ngặt của dọa cho sợ vỡ mật rồi......

      Lục Vô Thiên đưa ánh mắt khinh thường nhìn bên ngoài biệt thự , khi nhìn mọi thứ ràng trước mắt kinh hãi nửa ngày chưa lấy lại tinh thần:

      Trong giây nhóm thủ hạ còn tuần tra, lúc này tất cả đều ngã mặt đất, sống chết . Đứng ở cửa biệt thự là nữ tử xinh đẹp, khí chất xuất trần, mái tóc như suối tùy ý xõa phía sau . thế giới nữ ngôi sao xinh đẹp nhất cũng bì kịp phần mười của nàng .

      Lục Vô Thiên ánh mắt sáng lên, muốn nhàng dùng tay ấn vào cơ quan giăng lưới thanh châm chọc của nữ tử truyền vào trong tai:“Lục Vô Thiên, cần lãng phí sức lực, đám bảo vệ trong biệt thự, sớm bị ta tiêu diệt toàn bộ!”

      Khóe miệng nữ tử chứa ý cười, cầm súng lục trong tay, họng súng tối om hướng Lục Vô Thiên .

      là ai?” Lục Vô Thiên cố hỏi.

      “Đặc công Z quốc, Lạc Mộng Khê!” Thanh nữ tử rất lạnh, lại như chim Hoàng Oanh ca xướng rất dễ nghe và êm tai.

      “Hôm nay nhìn thấy hình dáng các hạ, vinh hạnh ba đời của Lục mỗ!” Lục Vô Thiên tính, trước cùng nàng chu toàn sau thừa cơ chạy trốn, dù sao, cũng chỉ là nữ tử mà thôi......

      Tựa như nhìn ra suy nghĩ trong đầu Lục Vô Thiên, khóe miệng Lạc Mộng Khê càng đậm trêu tức, ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ tường:“Lục Vô Thiên, tôi từng qua, điểm mười hai giờ đêm đưa ông quy thiên, nay thời gian đến......”

      Trong lúc , Lạc Mộng Khê khởi động cò súng . Ai ngờ, ngay lúc nàng khởi động cò súng, trong phút chốc thân hình Lục Vô Thiên di chuyển tránh được phát súng bất ngờ của Lạc Mộng Khê . Bất thình lình vung tay ấn cơ quan giăng lưới, hung hăng phóng hướng Lạc Mộng Khê......

      Lạc Mộng Khê nghiêng người tránh khỏi lưới, trong nháy mắt nàng nghiêng người, thân ảnh Lục Vô Thiên lẻn đến cửa, nhặt khẩu súng của đội bảo an bị rơi mặt đất lên .

      Lục Vô Thiên cầm khẩu súng trong tay, muốn bắn Lạc Mộng Khê tiếng súng thanh thúy vang lên ở trong đại sảnh . Lục Vô Thiên đột nhiên dừng toàn bộ động tác, nữa ngồi mặt đất bất động . lúc sau, tại mi tâm của Lục Vô Thiên máu tươi chậm rãi chảy xuống......

      Lạc Mộng Khê nhàng thở ra, xác định toàn bộ biệt thự còn người nào sống sót mới đứng dậy hướng ngoài biệt thự đến: Đây là nhiệm vụ cuối cùng của nàng, chỉ cần có thể thuận lợi hoàn thành, nàng liền có thể từ bỏ cuộc sống nhuốm máu tưới này, sống cuộc sống như bao người khác......

      Lạc Mộng Khê đứng giữa sườn núi, nhìn đèn đường dưới chân núi, lẳng lặng chờ xe của người nào đó, trong mắt tràn đầy ý cười hạnh phúc, đột nhiên ấn xuống phím trong tay , chỉ nghe “Bùm” thanh vang lên, toàn bộ biệt thự lập tức nổ tung, lửa lớn hừng hực hướng thẳng trời cao......

      Lạc Mộng Khê nương theo ánh lửa nhanh chóng chạy xuống chân núi . Chờ ở chân núi là người tên là Âu Thần, là thanh mai trúc mã của Lạc Mộng Khê, hai người gần như là vào nhi viện cùng lúc . Sau khi lớn lên, lại cùng bị tuyển vào tổ chức đặc công để huấn luyện.

      Hai người đều là cao thủ đứng đầu tổ chức đặc công . Sống chết cũng chỉ ở bên nhau, hơn nữa hai người có quan hệ đương nên bị nhóm đồng châm biếm gọi là đặc công tình nhân .

      Gần, càng gần, thân hắc y so với ngôi sao điện ảnh còn muốn tuấn hơn, Âu Thần thâm trầm lúc này khẽ dựa vào chiếc xe hơi màu đen cao cấp, thượng đẳng . nàng gọi to.

      “Âu Thần!” Qua đêm nay, hai người bọn họ liền có thể giống người bình thường nắm tay nhau thỏa sức vui chơi khắp thế giới . Nghĩ đến cuộc sống tương lai tốt đẹp, Lạc Mộng Khê trong lòng hạnh phúc thể diễn tả bằng lời, đương nhiên cũng để ý đáy mắt thâm trầm của Âu Thần .

      Nghe Lạc Mộng Khê gọi, Âu Thần xoay người nhìn hướng Lạc Mộng Khê mặt chút thay đổi . mặt lên tia cười quỷ dị :“Đoàng!” tiếng súng vang lên trong gian yên tĩnh lâu vẫn còn vọng lại!

      Lạc Mộng Khê ngưng bước, máu tươi từ ngực chậm rãi chảy ra, nhìn khẩu súng lục trong tay Âu Thần tỏa ra khói xanh . Lạc Mộng Khê mỹ lệ đáy mắt lóe lên nồng đậm kinh ngạc:“Vì sao phải làm như vậy?”

      “Lạc Mộng Khê, chớ có trách , có người trong lòng, nên đành có lỗi với em. Lúc trước em vì bận rộn xử lý công việc của tổ chức đặc công, nên phát ra, bây giờ em tách khỏi tổ chức đặc công, nhất cử nhất động của đều để lộ trước mặt em......” Âu Thần ngữ khí lạnh như băng, mặt chút thay đổi .

      Lạc Mộng Khê hơi kinh ngạc, lập tức khôi phục như bình thường:“Nếu như thế, có thể cho em biết, em ép buộc chung sống với emLạc Mộng Khê là người tâm cao khí ngạo, nếu Âu Thần thích nàng, chỉ cần câu, nàng có gặp cũng cách rất xa.

      Âu Thần hừ lạnh tiếng, đáy mắt có che dấu chán ghét:“Đối với sợ dây dưa tôi, Lạc Mộng Khê, côkhông có quyền có thế, nếu tôi và côcùng nhau rời khỏi nơi này, tôi có gì cả, cùng sống qua ngày, tôi thấy hứng thú!”

      “Bạn giờ của tôi là thiên kim của thị trưởng thành phố C, gia tài bạc triệu, nếu tôi cưới ấy, vinh hoa phú quý hưởng thụ bao giờ hết......”

      Lạc Mộng Khê khinh thường cười lạnh:“ ra cho tới nay tôi đều nhìn bằng mắt, Âu Thần chẳng qua cũng chỉ là tiểu nhân ham vinh hoa phú quý . nhưng cũng đừng nên cao hứng quá sớm, nhi, nghĩ là vị thị trưởng đại nhân kia theo ý mà để cho nữ nhi kết hôn với chứ......”

      “Việc này nhọc công lo lắng, con của ông ta mang trong người hài tử của tôi . Vì vậy, ông ta đồng ý cũng phải tán thành!” Sau khi ra những lời này, đáy mắt Âu Thần thoáng tia đắc ý .

      Mất máu quá nhiều, Lạc Mộng Khê đứng yên, té ngã mặt đất . Toàn thân lạnh thấu xương, cúi đầu nhìn hắc y trong tay nhuộm đầy máu tươi, khóe miệng chua sót càng đậm, ý thức chậm rãi trôi :“ thương vị tiểu thư nhà thị trưởng kia, cưới ta chỉ là vì gia sản của ta......”

      liên quan gì đến !” Âu Thần kiên nhẫn đánh gãy lời của Lạc Mộng Khê, thu hồi súng lục trong tay, chầm chập ngồi xuống chiếc xe thể thao màu đen, thế giới số lượng có hạn:“Lúc biệt thự nổ tung, tôi báo cảnh sát, như vậy cảnh sát cũng sắp đến, Lạc Mộng Khê, nếu vận khí của tốt, chừng còn có thể đợi được đến lúc xe cứu thương đến......”

      Kỹ thuật bắn súng của Âu Thần luôn bách phát bách trúng, vừa rồi phát bắn trúng tim của Lạc Mộng Khê, viên đạn còn tẩm thuốc độc gây mê , cho nên, tin Lạc Mộng Khê có sức giết , cho nên mới kiêng nể gì đem chân tướng của cho Lạc Mộng Khê, Nhìn tình huống tại của Lạc Mộng Khê xem ra nàng thể chống đỡ đến lúc cảnh sát đến......

      Lạc Mộng Khê là đặc công, đương nhiên cũng biết tình trạng thân thể của chính mình, bất quá, nàng cũng kích động, khóe miệng khẽ nhếch lên tia cười quỷ dị . Hương thơm cỏ xanh nhàn nhạt vương vấn, nàng bình thản trải qua giờ phút cuối cùng của sinh mệnh.

      “Lạc Mộng Khê, bao giờ gặp lại!” Âu Thần ngồi trở lại xe, ngoan đối với Lạc Mộng Khê còn hô hấp làm động tác tạm biệt, khóe miệng mang theo ý cười lạnh lẽo, đột nhiên xoay chìa khóa xe thể thao:

      “Bùm” ánh lửa lại dấy lên tận trời, mui xe động cơ mang theo tia lửa bị đánh bay ra xa hơn mười thước . Xe thể thao xinh đẹp số lượng có hạn biến thành quả cầu lửa, cùng với ánh lửa dữ dội ở giữa sườn núi hòa lẫn vào nhau......
      Last edited by a moderator: 8/8/14

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 3: Thân thế bi thảm
      Edit : kun’xjh


      Trong mông lung, Lạc Mộng Khê chỉ cảm thấy miệng khô dị thường, cao ánh mặt trời chiếu xuống chói chang khiến nàng khó thở . Mơ mơ màng màng mở mắt, lúc này Lạc Mộng Khê phát mình quỳ rạp mặt đất.

      Khóe mắt nhìn thấy cách đó xa là cây cối xanh biếc, Lạc Mộng Khê trong lòng cả kinh, đột nhiên xoay người ngồi dậy, lúc này nàng mới phát , nàng ngồi ở bờ sông, vạt áo phía dưới vẫn còn ngâm ở trong nước.

      Chuyện gì xảy ra? Nhìn hoàn cảnh lạ lẫm, mình mặc quần áo và trang sức cổ đại, cùng đôi hài đơn giản, ràng phải là hai tay của mình . Lạc Mộng Khê trong lòng nghi hoặc: Ta phải bị Âu Thần bắn chết rồi sao?

      Lúc Lạc Mộng Khê còn thầm buồn bực phần trí nhớ xa lạ ở trong đầu Lạc Mộng Khê tản ra: đại Lạc Mộng Khê xác thực chết, nhưng hồn phách của nàng rời khỏi thân thể đến cổ đại nhập vào người nữ tử cũng được gọi là Lạc Mộng Khê này.

      Lạc Mộng Khê ở cổ đại là trưởng nữ của phủ Thừa tướng, cũng chính là do tiểu thiếp sinh ra . Sau đó vì mẫu thân khó sinh mà chết, mọi người cho rằng chính nàng hại chết mẫu thân nên đem nàng ném vào Phế viên, là Tuân nhũ mẫu [ ba vú của mẫu thân Lạc Mộng Khê] tay cưu mang nàng . năm trước, Tuân nhũ mẫu mất, Lạc Mộng Khê ra ngoài thành, đứng trước mộ thắp hương cho bà gặp Nam Cung Phong bị trúng kịch độc.

      Lúc ấy Nam Cung Phong tính mạng nguy hiểm đưa ra đề nghị, chỉ cần Lạc Mộng Khê nàng giải độc cho nàng muốn gì cũng đươc . Lạc Mộng Khê tâm tư đơn thuần, nghĩ tới Nam Cung Phong muồn báo ơn, chỉ cảm thấy cứu mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp, nên chút do dự làm theo phương pháp mà Nam Cung Phong .

      Kết quả, độc trong người Nam Cung Phong được giải, bởi vì đem độc tố trong cơ thể của mình bức qua cơ thể của Lạc Mộng Khê!

      Lạc Mộng Khê chỉ là nữ tử bình thường, bị cực độc nhập vào cơ thể, nàng đương nhiên chịu nổi . thân thể tựa như sắp nổ tung, đau đớn lăn lộn mặt đất, mà Nam Cung Phong khôi phục như bình thường cũng thèm liếc mắt nhìn đến Lạc Mộng Khê vô cùng thống khổ, chỉ ném tín vật như bố rồi đứng dậy rời :

      “Chờ bổn vương chiến thắng trở về, ngươi hãy mang tín vật này đến tìm bổn vương!”

      Duyên phận trùng hợp, lúc Nam Cung Phong rời lâu nam thần y dạo chơi ngang qua giúp Lạc Mộng Khê giải độc . Tuy rằng phần lớn độc được giải, nhưng bởi vì độc xâm nhập vào nội tạng , căn bản thể thanh trừ hết được . Đó là lý do vì sao dung nhan của Lạc Mộng Khê trở nên xấu xí.

      Thần y lúc sắp với Lạc Mộng Khê rằng:“Độc trong người ngươi chính là thiên hạ kì độc, người thường chỉ cần trúng độc quá ba canh giờ mất mạng, cho dù người võ công cao cường cũng bị khắc chế tuyệt đối sống quá mười hai canh giờ . Người luyện võ đều biết đến lợi hại của độc này, ta tin người đem độc bức vào cơ thể ngươi cũng biết......”

      Sau khi trở lại Tướng phủ, Lạc Mộng Khê mới biết được, Khang vương Nam Cung Dạ khởi binh tạo phản . Trong cung hoàng đế, hoàng tử, phi tần chạy trốn khắp nơi, toàn bộ Thanh Tiêu quốc nhất thời lâm vào hỗn loạn.

      năm sau, Nam Cung Dạ bị đánh bại, ban thưởng rượu độc, Cảnh vương Nam Cung Phong trở về, dán thông báo muốn tìm nữ tử năm trước giúp giải độc.

      Lúc Lạc Mộng Khê cầm tín vật do dự muốn hay gặp Nam Cung Phong gặp muội muội của nàng, cũng chính là Thừa tướng phu nhân sinh ra, được sủng ái nhất trong phủ Lạc Tử Hàm.

      thể , Lạc Tử Hàm so với Lạc Mộng Khê khôn ngoan hơn nhiều, bóng gió liền biết được thứ mà Lạc Mộng Khê cầm trong tay chính là thứ mà nữ tử trong thiên hạ đều mơ ước, tín vật của Cảnh vương.

      Lạc Tử Hàm muốn nhìn thử tín vật, Lạc Mộng Khê chút nghi ngờ, liền đem tín vật đưa cho Lạc Tử Hàm . Ai ngờ, Lạc Tử Hàm vừa cầm tín vật tay liền sai người chuẩn bị xe ngựa, muốn lấy thân phận ân nhân cứu mạng gặp Cảnh vương.

      Lạc Mộng Khê cùng nàng tranh cãi, liền bị nha hoàn bên người của Lạc Tử Hàm ra sức đánh, cuối cùng đành trơ mắt nhìn Lạc Tử Hàm cầm tín vậtcủa mình, đắc ý vênh vang ngồi xe ngựa đến Cảnh vương phủ.

      Sau đó, Cảnh vương đương nhiên thực lời hứa lúc trước đối với Lạc Mộng Khê, trước mặt mọi người trong Tướng phủ, đối với ân nhân cứu mạng giả mạo Lạc Tử Hàm ra sức che chở, trong lời còn mơ hồ lộ ra, vì muốn báo ơn cứu mạng, lập Lạc Tử Hàm vì Vương phi.

      Lạc Mộng Khê giải thích với mọi người rằng tín vật đó là của nàng, phải của Lạc Tử Hàm, thế nhưng mọi người đều tin, ngược lại cười nhạo nàng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga . Muốn bay lên đầu làm phượng hoàng đến điên rồi, nữ tử xấu xí do tiểu thiếp sinh ra, sao xứng với thân phận cao quý của Cảnh vương.

      Lạc Mộng Khê nhiều lần tìm Nam Cung Phong để giải thích về chuyện tín vật, đều bị thị vệ lấy cớ Cảnh vương bận việc, rảnh tiếp khách . Ngày khác, Lạc Mộng Khê lại đến Cảnh vương phủ gã thị vệ cho nàng biết, Cảnh vương vào giờ tý [ từ 23h tối đến 1h sáng ] Thập Lí đình, giải quyết chuyện xong nếu có thời gian rảnh gặp nàng.

      Vì thế Lạc Mộng Khê cố nén sợ hãi, đêm khuya đến Thập Lí đình, nhưng nàng chờ đến phải là Cảnh vương, mà là hai gã lưu manh . Ngay khi ai gã đó xé rách quần áo của Lạc Mộng Khê Cảnh vương Nam Cung Phong lại mang theo rất nhiều thị vệ xuất , đối với việc gặp Lạc Mộng Khê rất thờ ơ lạnh nhạt......

      Trí nhớ cuối cùng của Lạc Mộng Khê ở cổ đại là: Cảnh vương Nam Cung Phong đến khu săn bắn săn thú, nàng đuổi theo đến khu săn bắn, giải thích có kết quả còn bị Cảnh vương đánh chưởng . mọi người rồi, nàng thất vọng, đau khổ đến bờ sông bị người ta đánh rơi xuống sông.

      Trí nhớ của Lạc Mộng Khê ở cổ đại cũng nguyên vẹn, chủ yếu là xoay quanh ba người: Tuân nhũ mẫu, Nam Cung Phong, Lạc Tử Hàm, xem ra lúc nàng còn sống, ba người này có ảnh hưởng lớn nhất đối với nàng.

      Có được phần trí nhớ của khối thân thể này, Lạc Mộng Khê cười khổ lắc đầu: Lạc Mộng Khê, ngươi rất đơn thuần , dựa theo cách của tên thần y kia, Nam Cung Phong cũng biết ngươi sống được lâu, sau khi chiến thắng trở về liền dán thông báo tìm kiếm ngươi, chính là muốn mượn việc này để chứng tỏ mình là người trọng tình trọng nghĩa sao, lấy lợi từ việc này để kiếm danh thơm sao, tạo hình tượng tốt đẹp trong lòng lê dân bách tính cùng quan lại trong triều đình sao.

      Nhưng nghĩ tới ngươi có thể sống sót, càng nghĩ tới Lạc Tử Hàm cầm tín vật để tìm , Nam Cung Phong thân thể trúng cực độc, cho dù trước kia biết loại độc này, nhưng sau đối với độc này chắc chắn có nghiên cứu, Nam Cung Phong biết võ công, có nội lực áp chế độc tính, sau khi giải độc, tự nhiên cũng bình yên vô .

      Ngươi câu rất đúng, Lạc Tử Hàm là nữ tử bình thường, nếu nàng bị trúng cực độc, căn bản có khả năng mất sợi lông nào mà đứng ở trước mặt mọi người, việc này người bình thường còn hiểu được tại sao Nam Cung Phong lại biết.

      Lúc ở khu săn bắn, Nam Cung Phong đánh ngươi chưởng, chính là muốn cho ngươi thêm gì nữa, nếu , chắc chắn có người sinh nghi.

      Lạc Tử Hàm là mỹ nhân, mà ngươi lúc này diện mạo lại xấu như quỷ, Lạc Tử Hàm là Tướng phủ phu nhân sinh ra, thân phận tôn quý, nhận hết sủng ái, mà ngươi là do tiểu thiếp sinh ra, thân phận thấp kém.

      Lại so sánh Lạc Tử Hàm cùng ngươi người ở cao, người ở dưới thấp . Người thông minh đều biết phải chọn như thế nào.

      Ở Thập Lí đình tìm người vũ nhục ngươi, chính là muốn làm bại hoại danh dự của ngươi, làm cho người đời tin lời của ngươi, ở gần khu săn bắn đem ngươi đẩy mạnh xuống sông, là muốn cho ngươi vĩnh viễn ngậm miệng, thể đem chân tướng truyền ra bên ngoài.

      Từ hai kiên có hai người khả nghi, là Lạc Tử Hàm, người còn lại là Nam Cung Phong.

      đến Nam Cung Phong vong tình bội nghĩa này, Lạc Mộng Khê lại nghĩ Âu Thần bạn trai kiếp trước của nàng, ai có thể tin được, hai người hơn hai mươi năm tình cảm lại bằng vinh hoa phú quý hư ảo kia.

      Âu Thần nàng sao, nhìn tình huống tại xem ra, đáp án nhất định là , lúc cùng nàng ở chỗ, Âu Thần chính là giả vờ giả vịt, thế mà năng lực quan sát tuyệt vời của Lạc Mộng Khê cũng có nhìn ra được.

      Có vị chuyên gia từng , con người khi nhau, đầu óc đều trong tình trạng chết . Nếu , thực .

      Lúc cùng chỗ với Âu Thần, đầu óc của Lạc Mộng Khê chết, nên cái gì thi nàng tin cái đó . Mà đầu óc Âu Thần lại linh hoạt, bên ước hẹn cùng Lạc Mộng Khê, bên cùng thiên kim của thị trưởng triền miên.

      Gió khe khẽ thổi qua, Lạc Mộng Khê đáy mắt lên tia cười quỷ dị: vậy tại Âu Thần cũng bị mất mạng, bởi vì chiếc xe thể thao kia là của Lạc Mộng Khê.

      Lạc Mộng Khê là đặc công, vì sợ có người nhận ra thân phận của nàng mà thầm sát hại, nên Lạc Mộng Khê lắp xe thiết bị ra đa tiên tiến nhất . mỗi lần lái xe phải dùng điều khiển từ xa tiến hành quét toàn bộ, nếu xe có vật gì khác thường, xe tự động nổ tung.

      Ra đa tự động bật khi khởi động xe, xe cũng có gắn chốt mở ra đa, khi Âu Thần khởi động xe, ra đa cũng tự khởi động, nhanh như điện, thua kém bộ não linh hoạt của con người, đương nhiên nhận thức Âu Thần là dị vật . Vì thế, xe thể thao tự động phát nổ, kết cục của Âu Thần có thể hiểu được......
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      tiểu Viên Viên, Aliren, giahan3 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 4: Kinh hồng thoáng nhìn
      Edit : Gió Lạc
      Beta : kun’xjh

      Âu thần, ngươi và ta kể từ lúc đó tơ tình đứt, chỉ mong từ nay về sau vĩnh viễn gặp lại.

      đại, nàng bị Âu Thần phản bội mà chết trong tay . Cổ đại, Lạc Mộng Khê giống nàng bị Nam Cung Phong lừa gạt cũng có khả năng chết trong tay , chẳng lẽ đây là vận mệnh của các nàng......

      Lạc Mộng Khê cầm miếng ngọc bội xanh biếc mà Lạc đại tiểu thư trước khi chết vẫn còn nắm chặt, đưa đến trước mặt tỉ mỉ quan sát, con mắt hơi lóe sáng :

      đại, Lạc Mộng Khê lập kế hoạch để tự mình báo thù, nhưng vị Lạc đại tiểu thư ở cổ đại này vẫn còn trong trắng, ngây thơ, nên cách nào tự mình báo thù được, cho nên, mới có chuyện mình xuyên qua rồi nhập vào cơ thể này? Hoặc tất cả chỉ là duyên phận trùng hợp? (GL : chỗ này muội k hiểu nên các nàng thông cảm)

      Lạc Mộng Khê đem ngọc bội cất giữ cẩn thận, trong lòng thầm suy nghĩ: Lạc đại tiểu thư, biết nguyên nhân ngươi giữ miếng ngọc bội này là gì, nhưng ta mượn thân thể của ngươi để sống lại, coi như là báo đáp, ta nhất định báo thù cho ngươi!

      Mặt nước phản chiếu hình ảnh Lạc Mộng Khê mang mạng che mặt, Lạc Mộng Khê trong lòng bỗng nhiên sinh tò mò: biết Lạc đại tiểu thư sau khi trúng độc, kết cục dung nhan xấu xí đến cỡ nào?

      Trong lòng hiếu kỳ, Lạc Mộng Khê đến gần bờ sông, chậm rãi tháo mạng che mặt xuống "A! "Tức khắc, thét lên tiếng kinh hãi xuyên thấu tầng mây, vang tận mây xanh.

      Lạc Mộng khê vội vàng mang mạng che mặt lại, cho dù Lạc Mộng Khê là người điềm tĩnh, khi nhìn thấy dung nhan xấu xí này, nàng lại phản ứng như vậy, có thể thấy là xấu quá mức a.

      Sau hồi lâu, tinh thần Lạc Mộng Khê mới quay về, buông một câu thở dài: Trời ạ! Như thế nào lại hé ra khuôn mặt này a . Làn da từ mũi đến mắt đều bình thường, nhưng làn da từ mũi trở xuống hoàn toàn bị biến thành màu tím, đường nổi bật dữ tợn, lặp lại xen kẽ . Bất thình lình nhìn qua vô cùng dọa người.

      Dung nhan của Lạc Mộng Khê phải xấu xí bình thường mà là xấu như quỷ, đừng đến một người có thân phận cao quí như Cảnh vương gia, cho dù nam nhân bình thường cũng cam tâm tình nguyện cưới nàng về nhà, mặc dù người khiến cho nàng thành ra bộ dạng như vậy chính là Cảnh vương Nam Cung Phong.

      Cho dù dung nhan như quỷ có dọa người như thế nào nhưng Lạc Mộng Khê nhất định phải tập làm quen, bởi vì từ nay về sau đây chính là dung mạo của nàng.

      Lạc Mộng Khê mang mạng che mặt tiến đến phía mặt nước, cách mạng che mặt quan sát chính mình: gương mặt hoàn mỹ này nếu bị trúng độc, nhất ̣nh là tuyệt sắc mỹ nhân......

      Lúc vị thần y gặp được Lạc tiểu thư độc tố đã bắt dầu xâm nhập vào phổi(phế phủ) độc này rất khó giải, thần y dốc hết toàn lực cũng giúp nàng ép hết độc ra khỏi cơ thể được. (GL :phế phủ đại khái là phổi á)( kun’: ghi là phổi còn lắm chuyện x-( )

      Trong cơ thể, độc tố còn sót lại được thần y dùng ngân châm phong ở trong huyệt đạo, tuy rằng độc sẽ khuếch tán gấy nguy hiểm cho tính mệnh, nhưng dư độc trong cơ thể nàng một ngày giải, thể khôi phục lại dung mạo trước kia, chỉ có thể mang khuôn mặt xấu như quỷ này sống qua ngày....

      Nhưng dư độc này phải giải như thế nào? Chẳng lẽ giống như Nam Cung Phong, tùy tiện tìm người có quan hệ với mình mà bức độc, còn mình thong dong, vui vẻ . Chuyện vô sỉ, hèn hạ như vậy Lạc Mộng Khê nàng làm được......

      Trong bụng truyền đến trận đói khát, Lạc Mộng Khê theo bản năng ngẫng đầu nhìn bầu trời, thấy mặt trời lên đỉnh: Lạc đại tiểu thư lúc rơi xuống nước là buổi chiều, nhưng bây giờ cũng là giữa trưa, cách thời điểm Lạc đại tiểu thư bị người ta đẩy xuống sông cũng đã một ngày, hai ngày, cũng có thể là rất lâu rồi, mất tích đã lâu như vậy mà phủ cũng phái người tìm, xem ra Lạc Đại tiểu thư ngươi ở trong phủ cũng có địa vị gì…

      Lạc Mộng Khê đứng lên, sửa sang lại quần áo vải thô người, chậm rãi đến thành: Trong phủ Thừa tướng, nhìn xem nơi ngươi sống có hình dáng như thế nào...

      năm trước vì muốn cho Lạc Mộng Khê đem chuyện này để lộ ra ngoài . Nam Cung Phong và Lạc Tử Hàm đều có khả năng giết Lạc Mộng Khê để bịt đầu mối, lần này Lạc đại tiểu thư bị rơi xuông nước chính là ví dụ tốt nhất.

      Nếu hung thủ biết Lạc Mộng Khê chết, nhất định ra tay sát hại nàng lần nữa, cho nên nàng cần phải phí công tốn sức tìm hung thủ, chỉ cần đem chân tướng năm đó lộ ra ngoài, hung thủ sẽ tự mình đưa đến cửa...

      trầm tư, tiếng binh khí va chạm kịch liệt từ bên ngoài truyền vào tai . Lạc Mộng Khê trong phút chốc trở lại bình thường, ngẫng đầu nhìn hướng thanh truyền đến, chỉ thấy trước mặt cách đó xa, rất nhiều hắc y nhân cùng một toán thị vệ đánh nhau.

      Đám thị vệ sắc mặt mệt mỏi, giống như chưa từng được nghỉ ngơi trong thời gian dài, nhưng tốc độ xuất chiêu của bọn họ vẫn nhanh như cũ, lực đạo cũng rất mạnh . trái lại Hắc y nhân, xuất chiêu nhanh, tàn nhẫn, chính xác . Lúc cùng thị vệ đánh nhau thì lạnh lẽo, thị huyết, mang theo lo lắng ánh mắt luôn nhìn hướng nhuyễn kiệu được thị về bảo hộ gắt gao kia.

      Trong lòng Lạc Mộng Khê đã hiểu: Mục tiêu của hắc y nhân này là người trong kiệu kia, nhưng tiếc là võ công cùng thực lực của đám thị vệ và hắc y nhân là ngang nhau, hắc y nhân thể công phá vòng bảo vệ để hạ sát người trong nhuyễn kiệu kia!

      Ban đêm là thời cơ tốt nhất để ám sát, bởi vì ban đêm sau khi ám sát thành công có thể dễ dàng chạy thoát, nhưng bây giờ là ban ngày mà hắc y nhân lại ra tay, có thể thấy được bọn họ muốn sống trở về, cũng càng chứng minh, ngồi trong kiệu kia là người phi thường quan trọng . nhưng người phái hắc y nhân đến đây ám sát, cũng là đe dọa lớn nhất!

      Lạc Mộng Khê phải là người nhiều chuyện, tình huống hỗn loạn trước mắt có quan hệ với nàng, cho nên tránh được thì tránh . nhưng có điều, con đường trước mặt là con đường duy nhất vào trong thành, nếu Lạc Mộng Khê muốn quay về phủ Thừa tướng nhất ̣nh phải ngang qua chỗ hỗn loạn kia...

      Hắc y nhân cùng đám thị vệ xuất ra đòn chí mạng, nếu giết được đối phương tuyệt bỏ qua, trận đánh này kết cục sẽ có một bên bỏ mạng, nhìn lên bầu trời đã còn sớm, nhưng đoạn đường về phủ Thừa tướng vẫn còn xa, Lạc Mộng Khê có thời gian đợi bọn họ đánh nhau, liền lên phía trước:

      Lạc Mộng Khê thích làm chuyện bao đồng, Hắc y nhân cùng thị vệ, dù ai sống ai chết nàng cũng quan tâm, nếu bọn họ gây phiền toái cho nàng nàng mặc kệ bọn họ .

      tới, bỗng nhiên xuất hiện một luồng khí làm cho người ta thể chú ý, hơi thở mãnh liệt vương giả trộn lẫn mùi đàn hương thơm mát có thể làm lòng người an bình, theo gió hướng về phía Lạc Mộng Khê, nàng ngẩng đầu nhìn phía hơi thở truyền đến nhưng chí có thể thấy được nhuyễn kiệu.

      Nhuyễn kiệu làm bằng vải giấy mờ, cho nên Lạc Mộng Khê thấy ngồi trong kiệu là người nào, chỉ có thể nhìn hình dáng cơ bản của người nọ, hẳn là một nam tử trẻ tuổi dáng người thon dài, biết có phải Lạc Mộng Khê nhầm hay , nàng nghe được trong kiệu vọng ra một trận ho khan dữ dội, nhưng liền bị lấn át bởi tiếng đánh nhau kịch liệt.

      Lạc Mộng Khê đến gần nơi hổn chiến, đối với hỗn loạn bên cạnh làm như thấy, lập tức về phía trước, kì lạ chính là hắc y nhân và thị vệ đều có xuất thủ công kích nàng.

      Lạc Mộng Khê tùy ý qua nơi hỗn chiến này, bất thình lình một bị luồng gió mạnh đánh úp về phía mình . Lạc Mộng Khê liếc mắt, chỉ thấy hắc y nhân rút kiếm đâm tới hướng nàng.

      Lạc Mộng Khê khing thường "hừ" nhẹ một tiếng, đáy mắt hiện lên một tia châm chọc, ngay tại thời điểm trường kiếm trong tay hắc y nhân sắp chạm vào Lạc Mộng Khê, nàng nhẹ nhàng uyển chuyển tránh sang một bên thoát khỏi đường kiếm của hắc y nhân, đồng thời một cước đá bay hắc y nhân ra xa .

      Cùng lúc đó, một tên hắc y nhân có vẻ lợi hại phá bỏ hàng phòng thủ của đám thị vệ, rút kiếm đâm hướng nhuyễn kiệu.

      Vốn tưởng rằng kích thành công . Nhưng ngay lúc trường kiếm trong tay sắp đâm đến nhuyễn kiệu, đụng vào người tên hắc y nhân bị Lạc Mộng Khê đá văng . Vì tên này thuận lợi ám sát lại bị chính đồng bọn của mình đụng vào văng xa mấy thước, lỡ mất thời cơ tốt nhất để hạ sát người trong kiệu.

      Đem hắc y nhân công kích mình đá bay, Lạc Mộng Khê ung dung đến phía trước, đúng như Lạc Mộng Khê suy đoán, người ngồi trong kiệu phải nhân vật tầm thường, tất cả tình phát sinh bên ngoài đều lọt vào mắt người ngồi trong kiệu.

      chú ý tới đám người hỗn loạn kia, người trong kiệu hơi vén bên mành kiêu lên, oai phong, xem xét, ngưng trọng, ánh mắt tĩnh mịnh nhìn phía ngoài kiệu.

      Phía trước, dưới ánh mặt trời Lạc Mộng Khê đưa lưng về phía hắn, chậm rãi . Xa xa nhìn lại, nàng giống như một con bướm trắng xinh đẹp dưới ánh mặt trời nhàng khiêu vũ, một mùi hoa gừng hoang dã theo gió bay vào mũi người ngồi trong kiệu....
      Last edited by a moderator: 8/8/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :