1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Không Thể Quên Em - Kim Đại (ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      cứ nghĩ lâm uyển sinh đôi chứ :3
      thanks nàng nhiều, ngóng chờ ngoại truyện ^^
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Ngoại truyện 1

      Lâm Uyển sau tháng ở cữ vài ngày, mới theo Tằng Tuấn xem trang viên được xây dựng.

      Tuy thời tiết rất đẹp, nhưng để tránh cho bị cảm lạnh, đường , cửa xe vẫn được đóng kín.

      Tuy rằng đã sớm biết chọn xây trang viên ở một nơi khá xa, nhưng lúc thật sự rồi, Lâm Uyển mới thấy được hết sự xa xôi của nó.Chỗ kia còn cách ngoại thành một đoạn, song bởi vì là vùng núi, nên điều kiện môi trường ở đây rất thoải mái.

      Lúc này tuy đã là mùa thu, nhưng lá cây vẫn rất xanh. đường, Lâm Uyển ngắm cảnh qua cửa kính xe, nhìn những hàng thông xanh bên đường, ngẫu nhiên còn có một vài con sông nhỏ thấp thoáng.

      Tình hình giao thông khá ổn ̣nh, dọc đường cơ bản đều rất thuận lợi.

      Hai bên đường có rất nhiều vườn cây, Lâm Uyển đếm được là mình đã qua bao nhiêu khu vườn rồi.

      Hơn nữa lúc đến nơi, Lâm Uyển mới biết, hồi còn học cũng đã từng cùng bạn tới đây tham quan, là một khu sinh thái rất nổi tiếng.Trong này có núi cao, xung quanh còn có một vài căn nhà của nông dân.

      Tằng Tuấn tốn khá nhiều tâm tư mới tìm được một nơi như vậy, thậm chí còn thực tế vài lần thì mới quyết ̣nh chọn.

      Cho nên lúc đến đây, Lâm Uyển liền thấy được khung cảnh non xanh nước biếc khiến cho lòng người vô cùng sung sướng.

      Ở giữa trang viên, kiến trúc được xây cao lắm, từ xa nhìn lại, chỉ thấy một cái ̉ng lớn rất đẹp.

      Lúc đến cửa, Lâm Uyển nhìn thấy có một cây gỗ thô, biết là loại gỗ gì, chỉ cảm thấy trông rất có phong cách ̉ xưa, có vẻ khá nặng.

      Khu trang viên bên trong rất rộng.Có một số công nhân còn thi công ở lối bên cạnh hành lang.Ở giữa hình như còn xây một cái hồ, nhưng hồ nhân tạo này mới chỉ làm xong một nửa, có rất nhiều đất đắp bên cạnh, biết để làm gì.

      Xe dừng lại trước khu nhà, đây chính là khu vực chính được vẽ bản thiết kế.

      Lâm Uyển bước xuống xe.Căn nhà này cơ bản là đã được xây xong, chỉ có điều bên trong vẫn chưa kịp chuẩn bị gì.

      Bọn họ ra, thấy khắp nơi được đặt rất nhiều các loại đá khác nhau.Nếu nhìn cẩn thận, có thể nhận ra mỗi loại đá đều được viết một ký hiệu, cầu người công nhân phải sắp xếp sao cho đúng trình tự.

      Lâm Uyển và Tằng Tuấn vừa đến, đã có người phụ trách ra đón, vội vàng cung kính mời bọn họ vào trong tham quan.

      Bên trong ánh sáng rất tốt, trần phòng khách được làm khá cao, Lâm Uyển ngửa đầu lên nhìn, chỗ này gian vừa lớn lại cao như vậy, lúc nói chuyện còn có thể nghe thấy tiếng mình vọng lại.

      Tằng Tuấn bước rất chậm, người phụ trách bên cạnh giới thiệu gì đó với .Tằng Tuấn nói rất ít, hầu như chỉ im lặng nghe, thỉnh thoảng mới mở miệng nói đôi lời.

      Lâm Uyển ở bên cạnh, cảm giác được sự căng thẳng của người phụ trách, tuy lúc đầu hiểu vì sao lại như vậy, nhưng dần dần mới biết, tuy Tằng Tuấn nói rất ít, nhưng mỗi một câu của đều đánh thẳng vào những điểm mấu chốt.May là người kia làm việc rất nghiêm túc, nên có thể ứng phó được với mọi câu hỏi của Tằng Tuấn.

      Sau đó, Tằng Tuấn lại có chút góp ý, sửa sang lại về bản thiết kế.

      Lúc bận việc, Lâm Uyển liền một mình tới một gian phòng, nhìn ra ngoài cửa sổ.

      Căn phòng này vừa vặn đối diện với một bể phun nước tuyệt đẹp.Xung quanh bể nước còn được trồng hoa, Lâm Uyển nhớ Tằng Tuấn đã từng hỏi thích hoa gì…

      Lâm Uyển nhắm mắt lại, tưởng tượng xem nếu sống ở đây thì sẽ có cảm giác gì.Song lại phát hiện rằng mình thể tưởng tượng nổi, bởi vì nơi đây giống như một giấc mơ vậy…

      Chờ xong việc, Tằng Tuấn mới đến tìm .

      Lâm Uyển đứng ở hành lang tầng hai, ngắm nhìn những viên đá cuội dưới chân mình.

      Chỗ này còn có ý ̣nh xây một hoa viên , bên cạnh còn có một cái kính viễn vọng.Lâm Uyển nhớ là Tằng Tuấn đã cầu như vậy.

      Chờ đến gần, Lâm Uyển liền nở một nụ cười.

      chỉ về một nơi xa, hỏi : “Chỗ kia vẫn trống , chưa có ý tưởng gì sao?”

      Tằng Tuấn cầm mũ của theo, sau đó đội vào cho rồi mới nói : “Tạm thời chưa có, chờ nghĩ ra sẽ bổ sung sau.”

      dừng lại một chút, nhìn xung quanh một lượt, vui vẻ nói : “Còn nhiều thời gian mà.”

      Xuống nhà, Lâm Uyển lại lên xe về.Song có điều đường phải là đường về nhà.Lâm Uyển khó hiểu nhìn Tằng Tuấn, lại nghe thản nhiên nói : “ muốn đưa em tới một nơi.”

      Lâm Uyển khẽ kêu lên, còn sốt ruột muốn về nhà xem con thế nào, tuy biết có bảo mẫu chăm sóc rồi, nhưng vẫn lo lắng thôi.Nghĩ vậy, liền gọi điện về hỏi bảo mẫu về tình hình của cục cưng.

      Biết con ngủ say, Lâm Uyển mới thở phào nhẹ nhõm.

      Hơn nữa lúc xe dừng lại, Lâm Uyển có chút ngạc nhiên ngoài ý muốn, ngờ lại đưa đến khách sạn nơi trước kia hai người gặp nhau.

      Lúc theo Tằng Tuấn lên thang máy, Lâm Uyển mới nhớ đến một chuyện.Lúc trước chính ở chỗ này, Tằng Tuấn đã đưa ra điều kiện với , cuối cùng bị tức giận đập thẳng bình hoa vào đầu…

      Lần này vào đây, thấy cách bài trí vẫn có gì thay đổi, hoàn toàn y như trong trí nhớ của .

      Lúc này trời đã dần tối.Tầng trệt ở đây được làm khá cao, từ đây có thể nhìn thấy những ngọn đèn rất xa phía dưới.Ở bên cạnh cửa sổ sát đất còn được bày sẵn một bàn ăn.

      Lâm Uyển khó hiểu quay đầu lại nhìn Tằng Tuấn, Tằng Tuấn nhẹ nhàng tới, rất tự nhiên kéo ghế ra, ý bảo ngồi xuống.

      Chờ Lâm Uyển an vị vào chỗ, mới lên tiếng : “Hôm nay là sinh nhật của .”

      Lâm Uyển ngạc nhiên, mở to hai mắt nhìn .

      cúi xuống, dưới ánh mắt do dự của , khẽ cười nói : “ vẫn muốn món quà đó.”

      Lâm Uyển lập tức hiểu ra ngay, từ sau khi sinh con, Tằng Tuấn từng có ý muốn ân ái với , nhưng hiểu sao, Lâm Uyển tự nhiên lại thấy hứng thú lắm với chuyện đó, nên đã từ chối .

      Lâm Uyển hồi hộp ăn xong bữa cơm.

      biết mình thể kéo dài lâu, Tằng Tuấn có thể nhịn được đến bây giờ cũng đã là một kỳ tích rồi.

      Chờ ăn xong, Lâm Uyển liền bỏ chạy tắm.

      May là ở đây có hai phòng tắm.Chờ tắm rửa sạch sẽ xong, Tằng Tuấn vẫn còn chưa ra.

      chần chừ một chút, tới phòng ngủ ngay mà tới cửa sổ ngắm cảnh, nhịn được nhìn về phía khu biệt thự, trong lòng vô cùng nhớ thương cục cưng bé bỏng của .

      Từ khi con ra đời, trong đầu lúc nào cũng chỉ nghĩ đến con thôi…

      Cục cưng bụ bẫm đáng , môi nhỏ chu lên tìm đồ ăn, nắm tay nhỏ giơ lên cao lúc ngủ.Tứ chi bé xinh, cùng với khuôn mặt mềm mại non nớt.Chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến tim phải mềm nhũn rồi…

      Lúc suy nghĩ, biết Tằng Tuấn đã đến từ lúc nào. ôm lấy từ phía sau, để cho áp vào ngực .Lâm Uyển nắm lấy tay vòng bụng mình. người có mùi hương của sữa tắm, vô cùng dễ chịu.

      quay người lại, kiễng chân ôm lấy vai . cũng vòng tay ôm hông , sau đó thuận theo động tác của , bế lên rồi vào phòng ngủ.

      Đó là một hành động vô cùng tự nhiên và ăn ý.

      nhẹ nhàng đặt lên giường.Lâm Uyển ngoài ý muốn lại trông thấy một cái bình hoa đặt ở đầu giường, tức thì nhịn được cười.

      Tằng Tuấn theo tầm mắt cũng nhìn thấy món đồ đó, khóe miệng khẽ nhếch lên, cúi xuống hôn .

      Giọng của Lâm Uyển trở nên khàn , áo ngủ người đã bị cởi ra.

      Tằng Tuấn dịu dàng vuốt ve .Kỳ thật Lâm Uyển có chút yên tâm, sau khi sinh con, tuy rằng có béo lên nhiều, nhưng vùng bụng cũng trở nên to ra ít, chính lúc sờ vào còn cảm thấy sệ như da heo vậy.Muốn bụng nhỏ bớt cũng phải cần một quá trình, chắc phải mấy tháng mới có thể khôi phục lại được…

      Nhưng Tằng Tuấn lại có vẻ gì là chán ghét, ngược lại động tác vuốt ve của còn kích động và mê say hơn trước rất nhiều.

      Hai thân thể dán chặt vào nhau, Lâm Uyển có thể cảm nhận được sự hưng phấn của .Có điều đã lâu chưa làm, nên cơ thể dường như chưa thích ứng kịp.Thậm chí động tác của Tằng Tuấn còn có phần thành thạo.

      Lâm Uyển đã quên mất phải thả lỏng, nên cảm thấy hơi đau khi tiến vào.

      Động tác cau mày của bị nhìn thấy, ngay lập tức dừng lại, nhìn chăm chú.

      Lâm Uyển hít thở sâu, nhìn một lát, sau đó cơ thể mới dần dần có phản ứng…

      biết qua bao lâu, Lâm Uyển được ôm vào lòng, bên trong phòng tối đen và yên tĩnh. gối lên tay , toàn thân mệt mỏi rã rời.

      Trước khi ngủ, Lâm Uyển mới nhớ ra một chuyện, liền ghé vào tai nói nhỏ : “Chúc mừng sinh nhật .”

      Tằng Tuấn đáp lại bằng một nụ hôn.
      Last edited: 25/5/17
      Cá bơi ngửa, tieunai691993, Chris44 others thích bài này.

    3. AnLy90

      AnLy90 Well-Known Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      257
      :yoyo19::yoyo19: Cuối cùng nàng cũng xuất
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      hay quá ngọt quá..............thank nàng:050::050::050::050::050::050:
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Ngoại truyện 2

      Lúc bé con được ba tháng, Tằng Tuấn và Lâm Uyển vẫn chưa nghĩ được tên cho con.

      Song ông nội lại bỗng nhiên phái người đưa phó tự cho bọn họ.Lúc Lâm Uyển mở ra, thấy bên trong ghi hai chữ Tằng Khải.

      hiểu lắm về thư pháp, nhưng cũng có thể thấy được hai chữ này được viết rất đẹp, nét chữ vô cùng cứng cáp.

      Hơn nữa vừa nhìn thấy hai chữ kia là lập tức hiểu được ý của ông, liền quay sang nhìn Tằng Tuấn.Tằng Tuấn vừa nhìn vừa suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng nói : “Vui vẻ lạc quan, cầu lợi.Chắc hẳn là ba có ý này.”

      Sau đó hỏi : “Em thích tên này ?”

      Lâm Uyển có ý kiến gì, chữ viết kia rất đẹp, nhịn được mà xoa tay lên đó, cười nói : “Tên này hay lắm.”

      Nghe nói xong, Tằng Tuấn liền quay sang chơi đùa với bé con, gọi bé một tiếng Tằng Khải.

      biết bé có hiểu được hay , mà vừa nghe thấy tên mới của mình xong là ngay lập tức bật cười khanh khách.Tay nhỏ bé vung vẩy, dường như rất cao hứng.

      Song nhìn dáng vẻ kia là biết nhóc con có ý ̣nh muốn xoay người, gần đây bé đã có thể lẫy được, nhưng lại chỉ biết lật qua mà biết lật lại, cho nên lúc nào cũng trong tình trạng giãy dụa yên.

      Bảo mẫu trong nhà nhìn động tác đáng của nhóc con kia mà bật cười, vội đưa tay đẩy nhẹ mông bé để bé lật người lại.

      Nhìn Tằng Tuấn chơi với con, Lâm Uyển cũng an vị ngồi một bên, hai người ở hai bên, cùng nhau giỡn với con.

      kéo chăn nhỏ của con ra, đại khái bé cảm thấy bỗng dưng hết vướng víu, chân nhỏ lập tức đạp lung tung.Lâm Uyển đưa tay cầm lấy chân con nghịch nghịch một chút, tuy chân bé nhỏ xíu, nhưng lại vô cùng mạnh mẽ, còn đá vài cái, vì vậy Lâm Uyển đành buông chân con ra.

      Hơn nữa phát hiện, cứ mỗi lần đến gần thì nhóc con sẽ cười ngay, miệng nhỏ còn mở ra thật to, nhưng vẫn chưa có răng.Nhóc con cứ khi nào vui vẻ là sẽ dùng sức quơ quơ cánh tay, miệng còn có tiết tấu kêu a a ô ô ngớt.

      Lâm Uyển chơi thật vui, lại nghe thấy Tằng Tuấn nói : “Con đã có thể nói được hai tiết rồi.”

      Lâm Uyển lúc này mới biết là con tập phát .

      đưa tay chọc nhẹ lên mặt con, đôi mắt sáng rực của bé lại nhìn chăm chú.

      Lâm Uyển áp mặt vào người con, người bé luôn có mùi thơm của sữa, Lâm Uyển ban đầu còn tưởng là vì con bú sữa mẹ, nhưng lúc ngửi toàn thân mập mạp của con, Lâm Uyển mới phát hiện mùi sữa thơm đó xuất phát từ da của bé.

      Đứa nhỏ thay đổi rất nhanh, có thể nói là khác biệt qua từng ngày.

      Lâm Uyển đưa cho con một cái chuông nhỏ, mới đầu bé còn chưa biết sử dụng nó thế nào, cầm vào tay mà vẫn ngây thơ hiểu.Nhưng rất nhanh bé đã chú ý tới một điều, chỉ cần vung tay là món đồ đó sẽ phát ra thanh rất vui tai.Vì thế bé lại bắt đầu dùng sức lắc tay thật mạnh.

      Lâm Uyển nhìn con, vui vẻ cười híp mắt.

      Sau một thời gian, thời tiết có phần tốt hơn.Lâm Uyển đôi lúc cũng sẽ bế con ra ngoài dạo.Đến lúc con có thể ngồi được một chút, số lần Lâm Uyển đưa con ra ngoài càng nhiều hơn.

      Sức ăn của bé cũng càng lúc càng lớn, dần dần chỉ bú sữa mẹ thôi đã đủ, phải ăn thêm một chút thức ăn phụ.

      bao lâu, Tằng Tuấn có chuyện muốn cùng làm.

      Tiết thanh minh tới rồi, lúc trước vì Lâm Uyển mang thai nên thực hiện được, lần này nhất ̣nh phải thăm mộ trưởng bối đã qua đời một chuyến.

      Vì con còn nhỏ nên Tằng Tuấn đưa , chỉ bảo Lâm Uyển chuẩn bị rồi cùng .Biết là thăm mộ, Lâm Uyển liền tìm một bộ quần áo phù hợp, còn dặn Từ Đàn chuẩn bị hoa tươi cho .

      Tuy đã có chuẩn bị, nhưng lúc đến chỗ kia, Lâm Uyển vẫn có chút ngoài ý muốn.Bởi vì cái nghĩa trang kia giống với những nghĩa trang bình thường trong ấn tượng của .

      Xe vừa dừng lại, Lâm Uyển liền cảm thấy dường như nhiệt độ đã hạ xuống rất thấp.Hơn nữa khu nghĩa trang này được bao quanh bởi rất nhiều cây ́i, có cảm giác như được giấu trong rừng cây vậy.

      Bởi vì nơi này quá đặc biệt, nên xe thể sâu vào trong.Cơ hồ được nửa đường thì xe dừng lại.

      Còn phải bộ một đoạn đường khá dài.Lâm Uyển xuống xe, tiếp nhận hoa tươi đã được chuẩn bị cho .

      Bọn họ qua một vài ngôi mộ, tất cả đều được sắp xếp rất có trật tự, mỗi cái đều giống hệt nhau, điểm phân biệt duy nhất chính là cái tên được khắc đó.

      Lâm Uyển cảm thấy ngực nặng trĩu, thái độ có phần nghiêm túc hơn.

      Hai người lên theo đường lớn, ̣a thế của núi dốc lắm, dọc đường cơ bản là khá thuận lợi.Có điều chỗ bọn họ cần đến lại ở khá cao, lại có cáp treo, cho nên phải cả buổi mới đến nơi.

      Sau khi tới, Lâm Uyển thật cẩn thận quan sát bia mộ.Mặt chỉ có một dòng chữ ngắn, ghi tên đồng chí nào đó, ̣ng thêm vài dòng khái quát về cuộc đời, cầu kỳ hoa mỹ.Hơn nữa khác biệt với điều kiện môi trường xung quanh đó là, toàn bộ chỗ này đều được làm rất giản dị, phần mộ còn được xây bằng xi măng.

      Nơi này chắc chắn sẽ có người đến quét tước hàng ngày.Nhưng sau khi bọn họ tới, Tằng Tuấn lại tự mình dọn dẹp một lần. cầm lấy đồ dọn vệ sinh của nhân viên công tác, sau đó cúi xuống, chậm rãi lau lên bia mộ.


      Trời nhiều mây, nhiệt độ nơi này lại thấp hơn nơi khác, xung quanh trống trải, lại là nơi cao nhất.Lâm Uyển có thể cảm nhận được từng cơn gió lùa vào người, tóc của cũng bị thổi tán loạn.

      Tằng Tuấn làm việc rất tỉ mỉ, nhanh chậm.Tuy bia mộ đã rất sạch sẽ, nhưng vẫn chăm chú lau chùi thật cẩn thận.

      Lâm Uyển im lặng đứng bên cạnh , đồng thời lại có chút cảm giác chân thật.Bởi vì hồi trước cũng đã từng ngồi ở thư viện, đọc một cuốn tiểu sử của cụ ông này…

      Mà hiện tại, lại cùng cháu trai của ông đứng ở đây…Thật giống như một giấc mộng…

      Chờ Tằng Tuấn xong việc, mới tự mình dâng hoa lên.

      Vẻ mặt của Tằng Tuấn rất nghiêm túc, biết có phải một phần là do áp suất thấp hay .

      Lúc Lâm Uyển còn cúi xuống, Tằng Tuấn lại nhẹ nhàng kéo dậy, để cho hai người đứng song song một chỗ.

      Thăm mộ xong, Lâm Uyển lại chậm rãi theo Tằng Tuấn xuống dưới, dọc đường , Tằng Tuấn bước rất chậm, dường như đường xuống hơi dốc khiến phải tốn sức.Lâm Uyển cứ ba bước là lại dừng lại đợi , xung quanh các nhân viên công tác đều chỉ im lặng, một ai lên tiếng.

      Sau khi xuống, và Tằng Tuấn lại một lần nữa lên xe.Bọn họ còn phải nơi khác để thăm mộ mẹ Tằng Tuấn nữa.

      Tằng Tuấn còn nhớ lắm đến hình bóng của mẹ.Sau khi trưởng thành, cũng chỉ được nhìn ảnh của bà mà thôi, hơn nữa lúc xem cũng có cảm xúc gì nữa.Với mà nói, ấn tượng về mẹ thật sự rất mơ hồ.

      Xe chạy được một đoạn, lại quay đầu nhìn Lâm Uyển ngồi bên cạnh.

      Lâm Uyển cũng mở to hai mắt nhìn , cũng biết là đã nhìn bao lâu rồi.

      Thấy quay lại, liền vội vàng tiến lại gần, người có mùi sữa thơm của em bé, lúc tiến sát vào, mùi hương ngọt ngào đó liền nhẹ nhàng phảng phất bên mũi .

      tự chủ được mà nở một nụ cười.

      Lâm Uyển cầm tay , rất ít khi nhìn thấy buồn, nên hiện tại thấy như vậy, thật sự rất đau lòng.Song lại biết nên an ủi một người đàn ông như thế nào, chỉ còn biết nắm tay , dùng ánh mắt thân thiết nhìn nhau.

      Tằng Tuấn ôm lấy , gắt gao giữ chặt trong ngực mình.Hai người ngồi bên nhau, cùng nhau nhìn ra cửa sổ, ngắm nhìn khung cảnh tuyệt đẹp lướt qua nhanh bên ngoài.
      Last edited: 25/5/17
      tieunai691993, Chris, Yên Hoa42 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :