[Huyền Huyễn] Nuôi Dưỡng Sư Phụ - Thu Nhung (2/88) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832

      [​IMG]
      NUÔI DƯỠNG SƯ PHỤ

      [​IMG]


      Tác giả: Thu Nhung


      Thể loại: Cổ đại, Huyền huyễn, Sư đồ

      Số chương: 88 chương


      Nguồn convert: Poisonic

      Cover: Nữ Lâm

      Editor: Lục Nặc

      1 tuần 1 chương
      [​IMG] [​IMG][​IMG][​IMG]..........................................................................................
      NỘI DUNG GIỚI THIỆU VẮN TẮT

      Chuyện xưa kể về hai thầy trò, sau khi sư phụ qua đời, đệ tử tìm được hồn phách của sư phụ đem về nuôi dưỡng, chăm sóc.

      [​IMG][​IMG]

      MỤC LỤC

      C1
      C2 C3
      C4 C5 C6
      C7 C8 C9 C10
      C11 C12 C13 C14
      C15 C16 C17 C18 C19 C20 C21 C22 C23 C24
      C25 C26 C27 C28 C29 C30 C31 C32 C33
      C34 C35 C36 C37 C38 C39 C40 C41
      C42 C43 C44 C45 C46 C47 C48
      C49 C50 C51 C52 C53 C54 C55 C56
      C57 C58 C59 C60 C61 C62 C63 C64 C65
      C66 C67 C68 C69 C70 C71 C72 C73 C74 C75
      C76 C77 C68
      C79 C80
      C81
      C81
      C83
      C84
      C85
      C86 C87 C88
      .............................................[​IMG]

      [​IMG]
      .............
      Last edited: 31/3/15

    2. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      Chương 1: Sư phụ là quả trứng
      Chuyện xưa...

      Hơn mười vạn năm sau khi Đại thần ngã xuống, thần giới rộng lớn chỉ để lại khối khung bao phủ Niết bàn. Đại La Kim Tiên Ngọc Thần Quân tuổi thọ hơn hai mươi vạn năm, phàm trần bách thế, tung hoành lục giới, ban ngày cùng Thượng Cổ Đại Thần đàm đạo (1), đêm lại cùng ngũ phương năm lão đồng uống rượu. Lúc đại thần lâm chung nhắc nhở, thần giới còn sót lại cung ta, phải ra sức trấn thủ ma, chờ đợi thần thức khôi phục, đại thần tái sinh. Ngày thường thong dong an nhàn, làm bạn với thiên nhiên, thuận tiện thu hai mươi hai đồ đệ. Nhưng mà ma loạn khởi, hồi đại chiến mấy trăm năm trước cướp tính mạng của người, cuối cùng hồn phi phách tán, hòa vào cát bụi.

      ------

      Lưỡng Lưỡng lẳng lặng ngồi xổm trong đống bùn đất, cẩn thận nhìn chăm chú quả trứng .

      Quả trứng chỉ bằng lòng bàn tay người trưởng thành, bên ngoài trắng noãn như ngọc, cứng rắn giống như đá. Gõ vài cái kiểm tra, xác định đây là quả trứng hóa thạch.

      Sờ lên còn có chút bỏng tay. Nó liên tục nóng lên làm cho bùn đất xung quanh đều trở lên ấm áp, nhưng lại rất thông minh, biết nếu như đem bùn hong khô có nệm êm mềm nhũn.

      Lưỡng Lưỡng ở bên cạnh đào bùn giúp nó, làm cho bùn đất mịn màng mền mại để quả trứng nằm thoải mái.

      Mấy trăm năm nay, nàng ở thần giới tìm hồn phách của sư phụ nhưng vẫn đều hề có thu hoạch gì. Chỉ có duy nhất lúc đến nơi này, xa xa nhìn thấy mây ngũ sắc mười dặm xung quanh tiêu tan, ngày thăng nguyệt hằng (2), tất cả vạn vật bên trong đều sáng ngời dị thường.

      Nàng đến nơi có dị tượng, bước tiến vào trong vũng bùn cảm thấy lòng bàn chân truyền đến cảm giác ấm nóng.

      Khí nóng mênh mông từ phía dưới ùn ùn trào ra bên ngoài, lòng của nàng run lên, có phải là sư phụ ... nhỉ?

      Hơi thở tiên linh bao trùm toàn bộ ao, thổi quét quanh thân, rót vào lỗ chân lông, chạy khắp toàn thân. Ngoài sư phụ ra, còn ai có thể có lực lượng bậc này.

      Nàng đào vũng bùn lên muốn tìm kiếm nguồn nhiệt, rất nhanh đào được quả trứng . Nàng có chút buồn bực.

      Sau khi đại thần chết , đời chỉ còn Đại La Kim Tiên độc tôn, cung ta, núi ta đứng đầu trong bách tiên, sư phụ Thái thượng Ngọc Thần quân của nàng chính là quả trứng trắng trắng mập mập này sao?

      Nàng tự hỏi mình nhiều lần, cảm thấy hình tượng của sư phụ so với trước kia... cùng đẳng cấp nha. Sau khi ngồi bên cạnh quả trứng tự hỏi cả ngày, nàng quyết định dụng tâm thủ hộ quả trứng này.

      Mấy trăm năm trước, Lưỡng Lưỡng dùng bí thuật kết phách cho sư phụ, tập hợp đầy đủ hồn phách hình thành tiên thai. tại là thời điểm hồn phách dung hợp sinh ra tiên thai, vì thế phát ra khí tức quen thuộc, sóng nhiệt cuồn cuộn, nàng liền đào nó từ trong vũng bùn ra để cho nó nhìn thấy ánh sáng mặt trời.

      Tiên thai chưa thành hình cần hô hấp, sau khi thành hình cần phải tập trung hấp thu linh khí, tinh hoa của trời đất. Nhưng với lực linh hồn của quả trứng này cho dù nàng tìm đến, chỉ sợ nó cũng có thể tự mình chui ra.

      "Sư phụ chớ có sợ, đồ nhi vẫn ở đây". Nàng nhìn quả trứng , quả trứng thực im lặng.

      trời mây đen tích tụ ùn ùn kéo đến, bay tới phía đỉnh đầu Lưỡng Lưỡng và quả trứng dừng lại. Tiếng sấm nổ vang đinh tai nhức óc, mưa bắt đầu trút xống, tựa như châm rơi đầy trời.

      Tiên thai hình thành, tất có dị tượng, những thứ này Lưỡng Lưỡng đều biết.

      Mấy chục vạn năm nay, thần giới qua lại với năm giới khác cho nên chịu quản lý của Thiên Lôi, Điện Mẫu, thần Gió, thần Mưa, tượng lôi điện mưa gió thế này từ đó cũng chưa từng xảy ra. Lúc này tiếng sấm ầm ầm vang vọng bên tai, những hạt mưa lớn đánh lên người, nàng theo sư phụ ở tại thần giới nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu nhìn thấy.

      Nàng ăn uống nằm sấp bên cạnh quả trứng ba ngày ba đêm, tại mưa nên phải ôm lấy quả trưng chuyển đến chỗ khác. muốn đứng lên chợt thấy đầu choáng váng, chân lún sâu vào trong bùn, quả trứng ôm trong tay rơi xuống.

      "Sư sư, sư phụ!"

      Đầu còn chưa hết choáng váng, tay Lưỡng Lưỡng duỗi ra nhưng chân càng ngày càng lún sâu xuống bùn. Đến bản thân còn thể di chuyển, chứ đừng tới chuyện bắt được quả trứng rơi lạc.

      Ở thần giới, mặc kệ tiên thuật gì cũng đều dùng được, ngày thường nàng quen sử dụng tiên thuật mà lơ là rèn luyện thân thể, nay ở thần giới, bị vây tong vũng bùn nửa điểm năng lực cũng thể phát huy, mới nghĩ tới biết vậy chẳng làm.

      Mặc kệ là ở thời điểm nào, kiên trì rèn luyện thân thể đều rất quan trọng.

      Nhưng cũng may là ở trong vũng bùn, có rơi xuống quả trứng cũng bị tổn thương. Cứ nghĩ sau khi quả trắng rơi xuống, nhất định bùn đất bắn tung tóe. Nhưng tuy nhiên, trong trung quả trứng lại bay vòng, quay lại cái động bùn mà ban nãy nó nằm, tự mình lẩn vào trong.

      Cho nên sư phụ có hoá thành trứng, trứng hóa thạch cũng có linh tính.

      Hai tay Lưỡng Lưỡng nâng quả trứng sư phụ đến bên cạnh, quả trứng dịch dịch rung rung bày tỏ bất mãn của mình.

      Nhưng mưa rơi như trút nước giống như những lưỡi dao , đỉnh đầu đau giống như sắp bị bổ đôi, thể quả trứng bị dính mưa. Cho dù dưa hái xanh ngọt, cũng phải hái. Vì thế nàng đem quả trứng nhổ ra ngoài phạm vi của cơn mưa, kết quả lại phát , nàng mưa liền theo. nửa ngày phát giác trốn thoát, đành phải trở lại bên trong bùn ẩm đặt quả trưng xuống.

      Quả trứng chen chúc trong nước bùn phát ra tiếng tư dài --, biết nó muốn biểu đạt cảm xúc gì.

      Lưỡng Lưỡng nghĩ nghĩ, đến chỗ cây Đa La cạnh hồ. ra ngoài vài trượng, mưa liền biến mất vô tung, quay đầu lại, mưa trút ầm ầm lên quả trứng , gió lớn chỉ gào thét với quả trứng .

      Nàng hái xuống vài chiếc lá của cây Đa La bên cạnh, quay lại chỗ của quả trứng . Vừa vừa nghĩ, tiên thai xuất thế, tất phải trải qua thiên kiếp, đao phong vũ tiễn này là thiên kiếp thứ nhất mà sư phụ phải trải qua.

      Mưa đánh vào lá cây kêu bùm bụp, Lưỡng Lưỡng vươn tay kia ra, sờ lên quả trứng : "Mặc kệ là mưa tuyết thiên tai, hay là kiếp số tạo hóa, đồ nhi luôn luôn canh giữ ở bên người sư phụ. Sư phụ có nghe thấy ?"

      Quả trứng có phản ứng gì, hề né tránh cái vuốt ve này, hẳn là cảm xúc ổn định. Chỉ là biết có phải do hiệu quả an ủi hay .

      Sau khi sờ qua, Lưỡng Lưỡng tập trung nhìn, quả trứng bắt đầu xuất bạch tuyến (3) tinh tế, những bạch tuyến bày là do quả trứng hấp thu linh khí thiên địa, dấu hiệu trứng sắp nở.

      trời bỗng nhiên sáng ngời, bên trong đám mây đen vang lên tiếng nổ lớn, có thể thấy được đạo thiểm điện sắp đánh xuống, Lưỡng Lưỡng kịp suy nghĩ, lấy thân che chở cho quả trứng , sau khi đạo thiểm điện kia đánh lên lưng nàng xung quanh nàng phát ra hào quang kỳ dị, nàng chống đỡ thân thể cố gắng đứng dậy, cúi đầu xem xem quả trứng có bị thương hay .

      Bỗng nhiên quả trứng lại đẩy đẩy nàng, nàng dịch ra chút, nó lại sốt ruột đẩy tiếp. Lưỡng Lưỡng cân nhắc xem nó đẩy mình là có ý tứ gì, muốn nàng rời , nó tự mình hứng chịu thiên kiếp? quả trứng ngốc nghếch, tốt xấu gì thân thể nàng cũng là thần tiên vạn năm, kiếp số nho này tính là cái gì.

      Bạch tuyến quả trứng càng ngày càng ràng, Lưỡng Lưỡng nghĩ sư phụ thực sắp phá xác. Mây vẫn chưa tiêu tan, vẫn mờ mịt như cũ, nàng cảm thấy mình cần phải thay sư phụ chống đỡ thiên kiếp lần này. Nàng mặc kệ quả trứng ngừng nhảy nhót muốn đẩy nàng ra chỗ khác, vẫn như trước cúi người che chở nó, rất nhanh trời cao lại đánh xuống đạo thiểm điện thứ hai, ánh sáng kì dị chói mắt bao quanh thân nàng rồi tản ra tứ phía. Nàng đứng dậy, huyết tinh trào lên, phun ra ngụm máu tươi, nhiễm vài giọt lên quả trứng .

      Quả trứng bỗng nhiên an tĩnh lại, còn đẩy nàng nữa, biết là bất đắc dĩ hay là đau lòng. Qua hai đạo thiểm điện mưa dần dần lại, thiên kiếp lần này bình yên vượt qua.

      Lưỡng Lưỡng lau sạch máu quả trứng , ghé lỗ tai xem bên trong quả trứng có động tĩnh gì hay . Nghe xong trong chốc lát mơ hồ có thể nghe thấy tim đập, lại qua lúc, tiếng tim đập càng ngày ràng, nàng kích động đến nỗi thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

      "Ngươi ở đây nướng trứng ăn sao?"

      Phía sau truyền đến tiếng của hồ ly, là có bao nhiêu khó nghe có bấy nhiêu khó nghe, giọng này đến từ sư huynh của nàng, cửu vĩ hồ ly bạc xanh đế Phong Hàm.

      Lúc này Phong Hàm ở trạng thái tiên thân, nhưng mà Lưỡng Lưỡng vẫn thích , mặc dù là hình người, nhưng vẫn cảm thấy lông mao người sạch . từ phía sau vòng qua vũng bùn, tìm đường có thể , xem xét hồi, đến gần, ngồi xổm xuống bên cạnh quả trứng giống nàng.

      mặc cẩm bào, tay áo chạm đất nhưng nhiễm bụi trần, quay đầu nhìn Lưỡng Lưỡng. Thấy người nàng phải lây dính bùn đất miệng và trước ngực cũng đều nhiễm máu đỏ tươi.

      "Ngươi ở đây nướng trứng hay là trứng ở đây nướng ngươi thế, nhìn xem, mặt đều bị nướng đến xuất huyết ..."

      Phong Hàm vươn móng vuốt sau khi biến thành hình người rồi nhưng vẫn giống hồ ly tinh của tới, lau máu khóe miệng nàng. Lúc xẹt qua môi nàng, động tác của làm nàng đau, nàng trừng mắt nhìn , như muốn đem trừng thành tro bụi.

      Phong Hàm phải ngốc tử. Tử khí tràn ngập xung quanh, bùn đất ấm áp. Bên trong còn có quả trứng trắng noãn như ngọc, lây dính dù chỉ là chút bùn đất, tư thế còn rất nghiêm chỉnh, vì thế trong lòng cũng hiểu .

      Phong Hàm kinh ngạc, vươn ngón trỏ chỉ vào quả trứng : "Đây là sư phụ?" xong trong đầu điện quang chợt lóe, trong chớp mắt khuôn mặt lại bình thường như cũ, gõ vài cái lên quả trứng , nghe được tiếng vang giòn tan, bàn tay to vươn ra định cầm lấy quả trứng .

      Quả trứng rất mất hứng. Ai cũng muốn cầm nó, nó nhanh chóng chui vào trong bùn đất.

      (1) Đàm đạo: chuyện trao đổi thân mật với nhau (về chuyện gì đó).

      (2) Nhật thăng nguyệt hằng: Nghĩa là nhìn vật khi nó mới xuất có thể đoán biết được tương lai của nó

      (3) Bạch tuyến: Vân trắng
      Last edited: 29/3/15
      rjnchan, Nam Phương, TanThaiSinh14 others thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Nàng tăng cỡ chữ lớn lên tí được Nàng, quá, thanks nàng
      Lục Nặc thích bài này.

    4. pixuri2009

      pixuri2009 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      38
      :yoyo45: truyện dẽ thương quá bạn :yoyo51:
      Lục Nặc thích bài này.

    5. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      Chương 2: Dưỡng thai trọng yếu

      Rất nhanh Phong Hàm hiểu được mọi chuyện. Lưỡng Lưỡng nghĩ phải chuyện gì đó với mới được, khí bây giờ rất xấu hổ. Vì thế mở miệng: "Mới vừa rồi bị hai đạo thiên kiếp đánh".

      Phong Hàm ân tiếng, vừa dùng đầu ngón tay ngừng trêu chọc quả trứng vừa : "Tiên thai tất chịu thiên kiếp, thiên kiếp qua phá xác mà ra".

      Lưỡng Lưỡng nhìn búng máu mình phun ra, cảm thấy vẫn còn mùi máu tươi, vì thế dùng bùn đất lấp lên, miệng : "Ta chịu thiên kiếp thay sư phụ".

      Phong Hàm quay đầu nhìn nàng, mày nhăn lại, hai mắt hẹp dài đen như mực nheo lại nhìn qua có vẻ rất tức giận, mở miệng câu: "Đầu ốc ngươi bị hỏng rồi có phải !"

      "Đầu óc ngươi mới bị hỏng". Nàng cãi lại. Mình tùy tiện tìm đề tài để chuyện, nhưng con hồ ly này vẫn luôn như vậy, thực có cách nào cùng chuyện phiếm.

      "Ta thay sư phụ chịu thiên kiếp có gì đúng? Lúc mệnh sư phụ bị cướp , khi đó ta chỉ hận thể chết thay sư phụ".

      Phong Hàm muốn cái gì đó, đến bên miệng lại ngừng. Nghe Lưỡng Lưỡng như vậy, gì cũng vô dụng .

      Phong Hàm nhìn quanh bốn phia, đến bên cạnh cây Đa La lấy xuống chiếc lá, mân mê nửa ngày, làm thành thứ hình dạng hài hòa, sau đó ngồi xếp bằng dưới gốc cây, gần xa, thổi đến chỗ quả trứng .

      Bình tĩnh mà lắng nghe, thổi rất hay. Lúc trước theo sư phụ tu luyện, buổi tối Phong Hàm ngồi dưới ánh trăng thổi hồi. Khi đó rất yên tĩnh, trăng nhô cáo, nàng cũng ghét bỏ giống như bây giờ. Nghe thấy điệu phát ra từ trong lá cây, êm ái thấm vào ruột gan, vào lòng người.

      Đáng tiếc có êm tai như thế nào nữa tại Lưỡng Lưỡng cũng bao giờ muốn nghe nữa. Nghe thổi khúc này, trong lòng nàng tránh khỏi gợi lên số hồi ức tốt. Trong cả lục giới, thanh êm tai dịu dàng làm cho nàng nhớ đến tiếng đàn của sư phụ.

      Bộ dạng tùy ý của khi đánh đàn, đó là bộ dạng ôn nhu dịu dàng câu hồn người, cỏ cây hoa lá, chim thú đều hòa cùng tiếng đàn của . Vạn vật đều rộn ràng vui vẻ trong tiếng đàn của , tất cả đều thích thích tiếng đàn của , chỉ có mình nàng hận cầm của , hận tiếng đàn của .

      Nàng nhíu mày, qua lấy lá cây trong miệng ra, bóp nát, giọng bình tĩnh vang lên: "Ngươi làm vậy dọa đến sư phụ".

      Phong Hàm cũng tỉnh lại, ánh mắt dịu dàng nhìn nàng, rồi dừng lại quả trứng : "Ta đây là muốn để cho sư phụ ở trong tiên thai biết đến thế giới rộng lớn bên ngoài. Cái này gọi là dưỡng thai".

      Lưỡng Lưỡng quát lớn: "Hồ ly thối, ngươi còn biết tôn sư trọng đạo hay !"

      Phong Hàm: "Trí nhớ trước kia của sư phụ thể phục hồi trong sớm chiều được. Đợi đến khi tu vi tích lũy thâm hậu, từng đoạn trí nhớ mới có thể trở về. Nhưng phải đợi bao lâu, ta cũng biết. Trước đó, sư phụ phải là sư phụ, sư phụ chính là quả trứng , đương nhiên cần dưỡng thai, dưỡng thai tốt cho đến khi linh tính và nhận thức đều tốt, ngươi có hiểu hay ?"

      Lưỡng Lưỡng cắn cắn môi, biết có đạo lý. khi tiên thai xuất thế, trước khi sư phụ khôi phục trí nhớ, phải nuôi dưỡng người tốt, giúp người nhanh chóng đề cao tu vi.

      "Dưỡng thai dưỡng thai. Nhưng phải bắt đầu như thế nào?"

      Phong Hàm nghĩ nghĩ, quyết định chủ ý, lại chuyển sang ngồi bên cạnh quả trứng , bắt đầu truyền thụ kiến thức lục giới. Trong khi truyền thụ, khó tránh khỏi phải giảng giải chút lịch sử xen kẽ, thuận tiện truyền thụ thế nào là: tạo hóa, sinh linh, luật, văn tự, bát quái, ngũ hành...

      Lưỡng Lưỡng biết mình ngủ quên từ lúc nào. Ngủ ngủ, cảm thấy mình tựa vào đám mây mềm mại, du đãng qua chúng sinh lục giới. Thần tiên, ma, nhân quỷ, chúng sinh vạn vật, ảo ảnh.

      Bỗng nhiên giọng Phong Hàm ở rất gần truyền tới: "Đừng ngủ nữa, sư phụ muốn ra rồi".

      Lưỡng Lưỡng giật mình ngồi dậy, mới phát ra vừa rồi bản thân nằm lên đùi của hồ ly Phong Hàm. Nhìn kỹ, áo choàng của còn dính chút nước miếng. Nhưng mà hình như để ý.

      Ánh mắt Phong Hàm chăm chú nhìn quả trứng , Lưỡng Lưỡng qua, nhìn thấy vỏ quả trứng có vết rạn rất . Nếu Phong Hàm gọi đúng lúc nàng bỏ qua giờ phút trọng đại này rồi.

      Rắc tiếng, quả trứng rung lên, vỏ trứng xuất càng ngày càng nhiều vết rạn.

      Phong Hàm nằm sấp xuống quan sát, ngón tay đặt lên quả trứng nhếch miệng cười tà tứ: "Muốn ta dục tốc bất đạt hay ?" (1)

      Đúng là nghiệt súc khi sư diệt tổ! Lưỡng Lưỡng kéo thân hình hồ ly sang bên, đẩy đến khi cách quả trứng khoảng cách an toàn, rồi đưa tay ôm lấy quả trứng .

      Phong Hàm nhe nanh: " cho động động. Dù sao sư phụ cũng luôn luôn thích ta".

      Lưỡng Lưỡng sửa lại: "Sư phụ thích bất luận kẻ nào, bất luận kẻ nào cũng đều thích sư phụ".

      Phong Hàm cũng sửa đúng: "Sư phụ thích bất luận kẻ nào, chính là thích ngươi".

      Lưỡng Lưỡng ngẩn người, nửa ngày chuyện, lửa giận trong ánh mắt bắt đầu bùng lên. Phong Hàm nhìn bộ dạng hùng hổ của nàng, liền bày ra vẻ mặt tất cả những gì ta đều là , cười lạnh trừng mắt nhìn nàng. Bốn mắt nhìn nhau, giống như quên mất quả trứng .

      Quả trứng cảm giác mình bị bỏ quên, rất mất hứng liền phát ra tiếng vang ầm ần liên tục, tiếng vang này duy trì trong thời gian rất lâu, cho đến khi ánh mắt hai người đều nhìn nó chằm chằm bỗng nhiên nó nhảy dựng lên.

      phải quả trứng chỉ nhảy lên cái, mà vẫn cứ nhảy liên tục, nhảy sang hướng đông rồi lại nhảy sang hướng tây, nôn nóng nhảy lung tung giữa trung, cuối cùng rơi bụp cái xuống đất, rồi lại hăng hái nhảy lên, giống như trăng hoa bình thường sưu bay về phía đỉnh đầu ánh nắng.

      Hai người ngẩng đầu theo nó, bỗng nhiên lóe sáng cái liền mất tung tích của nó. Ánh nắng rất chói mắt, ở thần giới thể dùng tiên lực, cho nên hai người cũng có cách nào tìm ra. Đành phải hò hét gọi to. Tiếng gọi quanh quẩn bên trong thần giới, đụng tới khung che bắn trở về.

      "Sư phụ! ... Sư phụ... Sư phụ..."

      "Sư phụ chớ bướng bỉnh... Chớ bướng bỉnh ... Bướng bỉnh ... Bướng bỉnh ..."

      "Vô liêm sỉ! ... Vô liêm sỉ... Vô liêm sỉ..."

      "Sư phụ xuống dưới đồ nhi cho người ăn quả! ... Ăn quả... Ăn quả..." (đây là tiếng vọng lại nhé)

      Phong Hàm gân cổ rống, Lưỡng Lưỡng ở bên trừng mắt đôi mắt to tức giận nhìn .

      Với cái bộ dạng này vì cái gì sư phụ lại thích ?

      Nhưng sau khi những lời này, quả trứng vừa rốt cục cũng trở lại. Nó xuất trong tầm mắt của bọn họ, quay vòng rồi rơi xuống, theo sau quả trứng còn có đoàn hỏa diễm màu tím.

      Quả trứng bốc cháy!

      Lưỡng Lưỡng vươn hai tay đón, Phong Hàm đứng bên muốn đẩy tay nàng ra nhưng nàng cố tình nghe, nàng cứng đầu giống như kim cương vậy.

      Thời điểm quả trứng rơi xuống, cố ý vòng qua Lưỡng Lưỡng lắn tới trong bãi bùn mới dừng lại. Lúc này bọn họ mới phát , đó chỉ là nửa xác trứng, bên trong rỗng tuếch hề có gì cả.

      "Sư phụ đâu, sư phụ đâu? !" Lưỡng Lưỡng gấp gáp tìm kiếm xung quanh, làm cho đầu đầy mồ hôi.

      biết từ khi nào Phong Hàm ngồi xổm bên cạnh cây Đa La, tay đỡ quả Đa La, tay kia ôm đứa , gặm quả Đa La.

      Quả nhiên là Sư phụ thích Phong Hàm? Vẫn chán ghét mình? Nhưng người có trí nhớ, vì sao lại lựa chọn như vậy?

      Ý niệm này chợt lóe lên rồi biến mất, kịp suy nghĩ. Nhìn đứa có làn da phấn nộn, khuôn mặt thanh tú, hoàn mỹ chui từ trong trứng ra kia, hốc mắt nàng có chút nóng lên, cái mũi chua xót.

      Nhưng vẫn qua đó, cánh tay mập mạp ôm trái cây to, nâng đôi mắt ngây thơ, nước mắt lưng tròng nhìn nàng.

      Lưỡng Lưỡng ôm lấy nó từ trong lòng Phong Hàm, dưng dưng với nó: "Sư phụ, đừng ăn, nhìn đồ nhi này..."

      "Đồ nhi làm những món ăn mà người thích , tố cẩm tường vân, tố tùng bạch ngọc, canh phù dung đậu hoa, bách hợp tố tuyết..."

      Bé con oa tiếng khóc lớn, lệ rơi má, giống như muốn đem khuôn mặt trắng trẻo mập mạp cắt qua da bình thường. Vẻ mặt Phong Hàm bất đắc dĩ nhìn nàng, "Nó vẫn còn bé, ngươi đừng hù dọa nó".

      Sao lại hù dọa? Trước khi sư phụ cũng ăn như vậy mà. Sư phụ , sinh linh vạn vật, tạo hóa, trường sinh bất lão, tất có này phương: vị thuốc này là muốn dùng bữa ăn cỏ sỗ sàng ăn củ cải.

      Phong Hàm nhìn nàng coi thường, đứng dậy than tiếng, đến hồ Vô Lượng cạnh Hỉ Viên. Hỉ viên là nơi ngày xưa bọn họ còn là linh thú lớn lên thành tiên, khi đó nàng vẫn còn là con rắn , Phong Hàm cũng vẫn là đoàn nhung trắng, Cửu Vĩ Hồ Ly.

      Hạt tâm ôm trẻ con bên an ủi bên đong đưa, nhưng tiếng khóc cũng dừng lại. Nàng đành phải hái quả Đa La khác, giống Phong Hàm phá vỡ vỏ ngoài cứng rắn của quả Đa La thành cái lỗ , đứa liền thiếp miệng qua dùng sức mút vào.

      Nàng bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra sư phụ muốn uống sữa.

      Khi Phong Hàm trở về, trong tay cầm theo lá Đa La rất to. vừa mới đến gần bọn họ, hương sữa nồng đậm từ chiếc lá to kia truyền đến. Bé con ở trong lòng Lưỡng Lưỡng mong ngóng trông đợi, đợi cho đến khi Phong Hàm đem cái lá lớn tràn đầy sữa đưa tới trước mặt nó, nó liền cúi đầu xuống uống.

      Uống xong mới ngẩng đầu lên, mặt toàn là sữa, nó rất vui vẻ ợ lên cái, đầu dúi vào trước ngực Lưỡng Lưỡng, nhắm mắt lại bắt đầu ngủ, hô hấp đều đều.

      Lưỡng Lưỡng nhìn bé con trong lòng, tâm có cảm giác trìu mến nên lời.

      Phong Hàm đánh giá hai người, cười , : "Chuyện tiên hồn của sư phụ tái sinh, chỉ có hai người chúng ta biết. Sau này chúng ta thể gọi người là sư phụ được cho nên phải nghĩ cho người cái tên".

      Lưỡng Lưỡng nghĩ nghĩ: "Vậy gọi là 'Hư Di', đối với ta sư phụ vẫn luôn như vậy".

      Phong Hàm: "Mênh mông phiêu miểu, tên này rất huyền diệu".

      (1) Dục tốc bất đạt: là muốn làm gấp thành công
      rjnchan, Nam Phương, TanThaiSinh8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :