1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Khó Làm - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,270
      Hiền Thê Khó Làm
      [​IMG]

      Nguyên Tác

      Sống lại chi hiền thê làm khó

      Tác giả: Vụ Thỉ Dực


      Văn án:


      Túc vương Sở Bá Ninh nổi danh nhất phải quyền thế ngập trời, mà là truyền thuyết khắc thê tuyệt tử.

      Lục Thiếu Thất từ khi bị hoàng đế chỉ hôn cùng Túc vương Sở Bá Ninh, tất cả mọi người đều cho rằng nàng còn sống được bao lâu nữa, ngay cả những sòng bạc lớn tại kinh thành đều mở những bàn cá cược về nàng chết như thế nào, thậm chí ngay cả tiểu thiếp nàng có lòng tốt muốn nạp cho Túc Vương gia cũng quỳ xuống ôm chân nàng khóc lóc thảm thiết xin nàng đừng ác độc buộc các nàng ấy chịu chết như vậy.

      Lục Thiếu Thất bi phẫn: Trời! Làm hiền thê lương mẫu như ta bộ dễ có lắm sao? Có phúc biết hưởng mà!

      PS: đây là câu chuyện kể về nương đại lập chí muốn làm hiền thê lương mẫu lại phát vương gia phu quân nhà mình lại là nam nhân sạch quá mức, lại mang mạng khắc thê tuyệt tử, để cho nàng phải mang danh là đố phụ càng chạy càng có đường về này.

      PSS: Đây là câu chuyện ngọt ngào, nam sủng nữ

      Nội dung: xuyên thời cung đình hầu tước

      Nhân vật chính: Lục Thiếu Thất ( A Nan ), Sở Bá Ninh ( Túc vương ) ┃ phối hợp diễn: Lục Thừa Tướng ┃ và số người khác:

      Hài, sạch, sắc, sủng. Cộp dấu 3S

      Đọc truyện này chỉ cảnh báo đừng ăn uống gì kẻo bị nghẹn, sau đây là trích đoạn 1 số nhận xét của bạn đọc

      dnth2004: Nữ chính phẫn trư ăn lão hổ, nam chính nghiêm túc, lạnh lùng, siêu siêu khiết phích. Ko thích đụng chạm người khác nên từ khi còn là hoàng tử cho đến lúc làm vương gia vẫn ko đụng chạm bất kỳ người nữ nào. Sau này lấy nữ 9 rồi sủng nàng lắm mặc dù nàng nhị luôn làm lãng mạn của chàng thành lãng nhách nhưng chàng vẫn và sủng cho đến ngày nàng nhận ra tình cảm của 2 người. Tuy vậy nhưng mỗi lần nàng nhị vẫn bị chàng làm lạnh áp suất để trừng phạt. Đôi chủ tớ nữ chính và người hầu siêu cấp vô địch nhị làm ai cũng phải sợ. Giọng văn của tác giả cũng rất hài hước, tết nhất đọc bộ này rất đáng để đọc. Trình độ sắc cũng hơi bị high á!!!

      wywewa: super 3s, siêu sạch, siêu sủng, siêu sắc xuc dong, hơn chị cỡ 7,8t, khiết phích trầm trọng nên thích đụng ai cũng như bị ai đụng, nhưng đụng chị thậm chí xxx với chị do khí chất chị sạch , ngây ngô, tâm kế. Nam bá đạo, lãnh nam sủng nữ, độc chiếm dục mạnh then thung, nữ dịu ngoan, nhu thuận, phẫn tiểu bạch ăn sói. Giọng văn hài hước, nhân vật có cá tính riêng, độ dài truyện vừa phải, tình tiết hợp lý, ấm áp, bình thản, ngọt ngào lộ tuyến từ đầu tới cuối thienthan. Chấm 8/10, nhiệt liệt đề cử
      Last edited by a moderator: 2/8/14
      Nhok_Njco, thư hồ, levuong7 others thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,270
      ☆, Chương 1


      Hoàng cung là địa phương nghiêm túc.

      Đây là tín niệm kiên định dời của A Nan dù kiếp trước hay đến kiếp này

      Cho nên, dù cha của A Nan là thừa tướng đương triều, đại tỷ tỷ là trong bốn vị phi trong cung, A Nan còn là thiên kim của nhà thừa tướng, nhưng A Nan cũng chưa bao giờ có ý định tiến cung, hơn nữa vào lúc mọi người trong cung đến, đều tránh rất xa. Thế cho nên đến năm A Nan mười lăm tuổi, rất nhiều người đều biết thừa tướng gia còn có đứa con nhũ danh là A Nan.

      Nga, quên , A Nan là con thứ của Lục Thừa Tướng, ở nơi xã hội thập phần nghiêm cẩn phong kiến về tôn ti như thế này, thân phận của A Nan có thể thấy hèn mọn đến mức độ nào.

      Mẹ của A Nan chỉ là ca kĩ trong phủ thừa tướng, ngay cả thiếp thất cũng bằng, nhưng mà bộ dạng xinh đẹp tuyệt luân —— Nếu như đẹp làm sao dưới quản giáo nghiêm khắc cứng như sắc của thừa tướng phu nhân, còn câu dẫn được Lục Thừa Tướng cầm giữ được ăn sạch, sinh ra cái bánh bao là A Nan cơ chứ?

      Nhưng mà, nương của A Nan vẫn mạng số tốt, bởi vì mang thai mà bước lên trời, được nâng lên thành thiếp, ca kĩ trở thành thiếp, thoát ly thân phận thấp hèn, có thể là thay hồn đổi xác. Nhưng mà, Mẹ của A Nan cũng có hưởng bao nhiêu phúc, vào lúc sinh A Nan chết vì khó sinh.

      A Nan sinh ra vào buổi sáng, Lục Thừa Tướng vào triều, chỉ có thừa tướng phu nhân qua nhìn thoáng qua, Mẹ của A Nan bởi vì sinh non thêm khó sinh mất tánh mạng, mà A Nan sinh ra cũng là chú mèo yếu ớt, tiếng khóc yếu đến mức gần như có thể tắt thở bất cứ lúc nào. Thừa tướng phu nhân thương hại, mới tặng cho nàng nhũ danh là A Nan, muốn cho nàng quên ơn sinh dục của mẫu thân.

      Nhũ danh là A Nan, vậy khuê danh sao?

      Lúc Thừa tướng đại nhân hồi phủ nghe sau khi vị thiếp xinh đẹp sinh cho ông ta thứ nữ, chết vì khó sinh, sau khi khóc thút thít lúc lâu, phu nhân ngồi ở bên trái cất tiếng xin cái tên, có chút tinh thần liền thuận miệng đặt cho A Nan cái tên..

      Lục Thiếu Thất.

      A Nan đứng hàng thứ bảy trong các chị em trong gia tộc, nên đặt là Lục Thiếu Thất.

      A Nan : =—= thực đơn giản trực tiếp!

      A Nan tuy là thứ nữ, nhưng thừa tướng phu nhân là người hiểu tình đạt lí, cũng có khắt khe với nàng, ăn mặc chi phí cũng giống như thứ nữ của con nhà bình thường, thêm phần cũng giảm phần, rất đúng mực.

      Mà A Nan cũng theo xã hội lễ nghi này an an phận phận làm thứ nữ nỗ lực trưởng thành.

      Những người từng gặp qua A Nan đều cho rằng A Nan là nương tính tình tốt, ôn hòa nhã nhặn, bớt lo, cho tới bây giờ cũng chưa từng phản đối quyết định của người khác, mạnh mẽ kiên quyết giống như ca ca hay tỷ tỷ của nàng, luôn chọc cho Lục Thừa Tướng mỗi ngày luyện tập môn công phu sư tử hống.

      Lục Thừa Tướng mỗi khi bị bọn họ làm cho tức giận tức giận đến rít gào, liền luôn đem A Nan kéo đến trước mặt để ổn định tinh thần, thở dài thở ngắn: “Vì sao cái đám bất hiếu đó lại học hỏi con làm cho cha mẹ bớt lo?”

      A Nan nháy mắt mấy cái: “Phụ thân hôm nay lại xúc động? Đói bụng chưa ạ?

      Ở trong này muốn là, trong phủ Lục Thừa Tướng ngoài ba công tử cùng ba vị tiểu thư ra, trừ A Nan, những người còn lại vốn là con trưởng của thừa tướng phu nhân.

      phải đồng mẹ sinh ra, nên luôn thân thiện, đặc biệt mẹ của A Nan lại là kẻ thứ ba, tiểu tam tiêu chuẩn, nên mấy đứa con của chính thất bình thường ngáng chân xô đẩy là may mắn, làm gì có chuyện thân mật như chị em chứ.

      Đừng có nằm mộng, ai cũng đều có ý nghĩ riêng mà.

      Nhưng mà cũng do tư chất của A Nan quá kém, nên những ca ca cùng tỷ tỷ kế thừa gien ưu tú của Lục Thừa Tướng cùng thừa tướng phu nhân đều chướng mắt A Nan cũng là bình thường, người từng gặp qua mẹ của A Nan đều nghĩ mãi xong, có người mẹ xinh đẹp và người cha ưu tú như thế, vì sao lại có thể sinh ra vịt con xấu xí như vậy?

      Đương nhiên, đây là cách khoa trương, A Nan cũng xấu, nàng có bộ dạng mượt mà, dáng người nho xinh xinh, khuôn mặt nhắn tròn trịa kiểu trẻ con, thập phần đáng , ngay cả da thịt cũng là mịn màng mềm mại, khi nàng cười rộ lên hai lúm đồng tiền xinh xinh như như , nụ cười của nàng giống như có thể sâu vào lòng người. Đây cũng là nguyên nhân vì sao mỗi lần vị thừa tướng cha kia mỗi lần giận dữ vì mấy đứa nghịch tử đều bắt nàng đến trước mặt để bình ổn tâm tình.

      Nhưng mà, mấy chuyện này cũng thể thay thế được gien xinh đẹp vốn có của Lục Thừa Tướng, thể thay thế được trí thông minh tuyệt đỉnh, ban cho nàng được tài năng cầm kì thi họa, tuyệt kĩ để phòng thân, càng làm cho nàng trở thành yểu điệu thục nữ để quân tử hảo cầu của thời đại này, thẩm mỹ của mọi người lúc này là dáng đáy thắt lưng ong, như Triệu Phi Yến, nên dáng vóc tròn trịa khỏe mạnh kia của A Nan đương nhiên phù hợp với tiêu chuẩn rồi.

      ra, bên trong lịch trình trưởng thành của A Nan, chỉ chuyện chậm chạp hơn người khác, ngay cả học chữ cũng thế, thậm chí ba tuổi chuyện còn lưu loát, chờ đến năm năm tuổi nên học ít kỹ năng trụ cột của nữ nhân, lúc làm nữ công đâm ngón tay mình, học đàn chỉ bài mà đàn hơn mười lần vẫn nhớ được, chơi cờ đôi mắt mơ màng như sắp ngủ bất cứ lúc nào, còn thi họa, chữ nào chữ ấy như gà bới, ai nhìn đều phải thở dài, thi từ ca phú cái gì... chuyện còn chưa xong, ai dám hi vọng!

      Tóm lại, những ai từng gặp qua quá trình học tập của A Nan đều phải thở dài, nương này là thể trông cậy.

      Khác hẳn với A Nan, ba tỷ tỷ của nàng khi ba tuổi đọc tứ thư ngũ kinh, năm tuổi thông thạo nữ công gia chánh, bảy tuổi trở thành tài nữ nổi danh ở kinh thành, muốn danh thế nào cũng có, được xưng là tam mỹ nhân của Lục gia. Từ năm mười hai tuổi, gót chân của các bà mai suýt nữa giẫm hư cửa lớn của Lục gia, những người đến cầu thân đều là gia đình đại phú đại quý.

      Cho nên, A Nan đủ tiêu chuẩn! Chẳng trách có ai tìm nàng gây phiền toái, nương tư chất như vậy, ở nơi tài nữ nhân tài dập dìu thế này, là nếu lỡ quăng vào trong đám người cũng có cách nào tìm ra.

      A Nan rơi lệ đầy mặt: Hic hic, Trọng sinh đúng là vấn đề tổn thương người khác mà? Ngôn ngữ cơ bản của thế giới chính là tiếng nước ngoài! Bảo nàng quen với những văn tự Hán cổ làm sao nàng kham nổi chứ?

      Chờ ba tiểu thư đều xuất giá rầm rộ vinh hiển, trong phủ thừa tướng chỉ còn lại có mình A Nan, thừa tướng phu nhân bắt đầu đau đầu.

      A Nan mười lăm tuổi, dưới chủ trì của thừa tướng phu nhân làm buổi lễ cập kê, những người ở kinh thành lúc này mới kinh ngạc phát ra thừa tướng gia còn có con chưa lấy chồng. Khi đám người biết con này chỉ là thứ nữ, ít người kích động.

      A, đây chính là cơ hội tốt để kết thân với nhà thừa tướng đây mà!

      Con của Lục gia phải đại phú đại quý gả, phải con của chính thất gả. Nhưng mà thứ nữ, tuy thể làm vợ cả của con mình, ít ra làm quý thiếp cũng được.

      Vì thế, thừa tướng phu nhân sau khi tiếp đãi các vị phu nhân các giới đến cầu hôn tâm tình bỗng xuống dốc ít.

      Hôn của A Nan bỗng chốc trở thành nỗi đau canh cánh của thừa tướng phu nhân.

      Tuy rằng A Nan sinh ra quá nổi bật, nhưng dù sao đó cũng là mặt mũi của bà, dù gì cũng nuôi dưỡng nhiều năm như vậy, công bình mà đây là nương thành , luôn hiếu thuận cha mẹ huynh trưởng, cho dù có oán giận mẹ của A Nan đến đâu đều cũng tiêu tan từ khi mẹ nàng qua đời. Thông minh như thừa tướng phu nhân tội gì lấy chuyện trải qua lâu rồi để dằn dặt chồng, chẳng bằng làm tốt bổn phận, quan tâm những việc giúp đỡ trượng phu. Hơn nữa, có nuôi chó lâu ngày cũng phát sinh cảm tình, huống chi là con người?

      Coi như là thừa tướng phu nhân phúc hậu, có đem A Nan đẩy vào nghịch cảnh, ngược lại nên ăn, nên dùng, nên dạy bà đều làm trọn vẹn, làm cho người ta thể tìm ra khe hở để châm chọc, đồng thời cũng làm cho thừa tướng cảm thấy áy náy với vợ cả.

      Cho nên, thừa tướng phu nhân luôn luôn đối xử với A Nan tệ, làm sao có thể theo tâm ý của mọi người đem A Nan gả cho con trai thứ hoặc gả làm thiếp cho trưởng tử chứ? Thân phận của A Nan kiếp này tuy thể rầm rầm rộ rộ làm chính thất của hàng đại phú đại quý, nhưng nếu gả cho nhà giàu có, làm đương gia chủ mẫu tất nhiên thừa sức.

      Nên đem A Nan gả cho ai đây?

      Thừa tướng phu nhân cảm thấy mình cần phải chọn lựa kĩ chút, gả cho gia đình khá giả xa gần bất lương, nhất là đánh thê tử...

      Rất nhanh, đạo thánh chỉ từ trong cung ban xuống làm cho thừa tướng phu nhân thể đem hôn của A Nan buông xuống.

      Thái hậu trong cung đột nhiên rãnh rỗi nên tuyên triệu các khuê nữ của bá quan vào cung ngắm hoa.

      A Nan cứ như thế, trâu bắt chó cày bị thừa tướng phu nhân mang vào cung ngắm hoa.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,270
      ☆, Chương 2
      Thừa tướng phu nhân rất dụng tâm ăn mặc cho A Nan vì thế rất đau lòng khi phát , khí chất cùng với biểu của A Nan là làm cho người ta đau đầu nhức óc.

      dễ nghe chút, A Nan là nương tròn trịa dễ thương, nhưng khó nghe chút chính là thuộc loại người dù gắn kim tuyến khắp người cũng phát sáng nổi trong đám đông, chỉ có làn da trắng mịn màng bù lại khuyết điểm bên ngoài. Nhưng mà, vì sao khi ăn dọn trang điểm lên, những đồ trang sức ngọc ngà quý giá mang người đầu A Nan đều mạnh mẽ toát ra vẻ thô bỉ của nhà giàu mới nổi khoe của. =___+

      nương này thực còn thuốc chữa nữa! Như thế này mà tiến cung chẳng phải làm cho tất cả mọi người đều chê cười thừa tướng phủ hay sao?

      Thừa tướng phu nhân trầm mặc vài giây, thở dài bảo người đem trang sức bằng vàng đầu của A Nan đổi thành kim thoa khảm đá quý đủ màu sắc, thoạt nhìn nhàng nho nhã, làm nổi bật khí chất linh lung đáng của tiểu nương ra ngoài.

      A Nan phù hợp với cách ăn vận như vậy, trang sức bằng vàng gì đó quá mức làm tổn thương người khác mà!

      đống nha hoàn, ma ma khen ngợi A Nan linh hoạt nhàng, chẳng khác nào ngọc nữ bên cạnh thánh mẫu nương nương

      A Nan có chút ngại ngùng cười cười, giương mắt vụng trộm nhìn nhìn thừa tướng phu nhân, phát lông mày của bà vẫn còn cau lại rất chặt, có chút thả lỏng

      Thừa tướng phu nhân cắt ngang lời khen tặng của bọn họ, nhìn xem thời gian, cùng A Nan ngồi xe ngựa tiến cung.

      xe, thừa tướng phu nhân mặt nghiêm túc dặn dò A Nan : "Lát nữa, con theo bên cạnh ta, nhìn nhiều, nghe nhiều, ít, cho dù người khác cái gì, con chỉ cần mỉm cười là được, cần nhất được tranh cãi.”

      A Nan nỗ lực gật đầu nhớ kỹ lời của thừa tướng phu nhân, bởi vì thừa tướng phu nhân sống nửa đời người, người từng trải thành tinh, tình cảnh gì mà chưa thấy qua, bà như thế chắc chắn có đạo lí riêng của bà, loại tính cách nhảy nhót hiếu động kia với đứa con xuyên vào thứ nữ tư chất nầy tuyệt đối vạn thể làm, như vậy mới làm tầm ngắm của mọi người.

      A Nan là cực kì bình thường, hơn nữa còn xuyên vào thứ nữ, cảm thấy ông trời cho nàng xuyên như thế này thực uổng công.

      Nếu là tình huống bình thường, A Nan cần gì phải chuẩn bị "Thủ tục sống sót của thứ nữ", "Lịch sử phấn đấu của thứ nữ ", "Thứ nữ thản nhiên Lục " gì. Gì đó.. Tóm lại, phàm là những câu chuyện liên quan đến thứ nữ, nàng cũng đều nghiên cứu rất kĩ.

      (Mấy cái ở là tựa truyện nhé)

      Chỉ tiếc, tư chất của A Nan quá kém, mấy thứ đó đều là mây bay, có thể an ổn còn sống để người tìm ra nhược điểm bắt bẻ là may mắn rồi.

      Mà ở nơi này, A Nan sống mười lăm năm, cũng chưa làm được chuyện gì xuất sắc, đương nhiên cũng chưa làm qua chuyện khác người gì.

      Mà hoàng cung chính là nơi làm A Nan luôn luôn sợ hãi như hổ. Trước các loại tiểu thuyết xuyên đó là nơi làm cho các nữ nhân vật xuyên vào hoàng cung tỏa sáng, mà cũng là cái hố chôn cả cuộc đời của mấy nàng đó. Chỉ dựa vào kiếp trước nàng chỉ là người dân bình thường, kiếp này lại cũng chỉ là thứ nữ từng trải việc đời, hoàng cung gì đó tình là nơi mà nàng thể chọc vào.

      A Nan ngoan ngoãn nghe lời là chỗ mà thừa tướng phu nhân vừa lòng nhất, tuy rằng thứ nữ phải do bà sinh, nhưng so với mấy đứa con luôn làm bà hết lo kia, thứ nữ ngoan ngoãn vẫn là làm cho người ta thích.

      Bọn họ dừng xe ngựa ở trước cửa cung, được thái giám dẫn đến hoa viên hậu cung được thái hậu lão nhân gia an bày ngắm hoa.

      Lúc này là giữa mùa thu, đúng là thời gian chuẩn nhất để ngắm hoa cúc và uống trà hoa cúc.

      Hoa viên trong hậu cung, màu vàng rực rỡ của những đóa hoa cúc vô cùng bắt mắt, nhưng trong mắt của A Nan là, mặc niệm câu: Toàn màu vàng rực, hoa cúc tàn, rác đầy sân...

      "A Nan, thôi!"

      Thừa tướng phu nhân giọng kêu, đem A Nan từ trong suy nghĩ miên man kéo về thực.

      "Vâng, thưa mẹ."

      A Nan biết vâng lời theo ở phía sau thừa tướng phu nhân, dọc theo đường nhìn thẳng chớp mắt, bày ra tư thế thiếu nữ ngoan ngoãn.

      Thái hậu là người phụ nữ trung niên mặt mũi hiền lành, làn da dáng người đều bảo dưỡng thập phần ngăn nắp thỏa đáng, làm cho người ta thể tin được nữ nhân trẻ tuổi như vậy thái hậu, đây mới là tấm gương điển hình cho nữ nhân nhìn theo mà phấn đấu! Thái hậu tuy rằng mang đầu trang sức ánh vàng rực rỡ, nhưng cười từ ái khác gì đức phật Di Lặc, làm cho người ta cảm giác thập phần thân thiết, thiếu chút nữa quên bà là mẹ của hoàng đế, cao cao tại thượng, đứng đầu hậu cung.

      Bên cạnh thái hậu ngoài hoàng hậu ra còn có mấy vị phi tử được sủng ái, đầu mỗi người đều là đồ trang sức vàng rực, làm A Nan nhìn thấy thiệt tình sắp bị bệnh đau mắt.

      Thế giới này lấy vua làm trời, lấy vàng làm quý, chỉ có nữ tử nhà quan mới có tư cách đeo vàng mang bạc, dân chúng bình thường, cho dù ngươi là người giàu nhất thiên hạ, ngồi ôm núi vàng núi bạc, giàu có hơn cả hoàng để nhưng vẫn thể đeo vàng mang bạc. Quy định của tổ tông vẫn còn đó, nếu ngươi dám đeo vàng mang bạc, chẳng khác gì khiêu chiến hoàng quyền, hắc, hậu quả chắc chắn bị hoàng đế tìm được cớ tịch thu gia sản của ngươi bổ sung vào quốc khố bị thiếu hụt mà thôi.

      Lúc này đây, A Nan thân nhàng khoan khoái vào cung, nhưng trong mắt người khác lại là rất ngoại tộc, làm cho A Nan vốn dĩ có chút nổi trội nào trong nháy mắt trở thành điểm chú ý ngoại lệ của mọi người ở đây.

      "Người kia là thứ nữ của Lục Thừa Tướng sao? Xem cách ăn mặc này..."

      "Chậc, chẳng trách chúng ta chưa thấy qua nàng ấy, bộ dáng nghèo túng thế này, có tiểu thư nhà ai giống nàng ta ?"

      "Nghe thừa tướng phu nhân cũng đâu từng đối xử tệ bạc với nàng ta, sao lại ăn vận thành như vậy?"

      " phải muốn ăn mặc như vậy làm người ta chú ý chứ?"

      "Mặc dù là thứ nữ, nhưng dù sao cũng là con thừa tướng, phải có mắt nhìn như vậy chứ?"

      "Hừ! Ta thấy nàng ta cố bày ra vẻ thanh cao khác người thôi!"

      ...

      phải có tiểu thư nhà quan khác ăn vận nhàng thanh thoát như A Nan, nhưng đó chỉ là ở bên trong khuê phòng, ngay giữa những buổi yến tiệc trong cung như thế này, làm cho người ta nghĩ mình cố bày ra vẻ thanh cao.

      A Nan rất ngoan ngoãn ngồi ở vị trí phía sau thừa tướng phu nhân, tận lực làm mờ tồn tại của bản thân. Bây giờ nàng rốt cục biết vì sao thừa tướng phu nhân trước khi rời khỏi nhà luôn nhìn nàng thở dài, tuy rằng ăn vận thành như vậy có thể che lấp khí chất nhà giàu mới nổi, nhưng lại ra vẻ khác người, làm người ta buồn bực mà!

      Tuy rằng tiểu nương khá phiền lòng, nhưng mà A Nan cảm thấy cộng cả kiếp trước lẫn kiếp này mình cũng hơn ba mươi tuổi, nên mấy lời của mấy tiểu thư đó, cần để ở trong lòng.

      Nhưng mà A Nan tuy rằng muốn lạnh nhạt nhưng bởi vì khác người của nàng làm cho nàng muốn lạnh nhạt cũng được, vốn dĩ mình chỉ là thứ nữ, vì thiếu người nên mới được mang đến đây, vốn chỉ là định nhàn nhạt cho qua. Ai biết bởi vì nàng khác người, làm cho thái hậu cùng đám người cũng tự chủ được chú ý, sau đó là loạt các loại câu hỏi.

      A Nan bất đắc dĩ, chỉ có thể dưới thầm chỉ điểm của thừa tướng phu nhân, ngoan ngoãn đứng dậy đáp lại câu hỏi câu hỏi của mọi người. Hỏi ít vấn đề đều là ở nhà đọc loại sách nào, nữ công thế nào, cầm kỳ thư họa tinh thông môn nào... A Nan trả lời cũng vô cùng chuẩn mực, thanh lại mềm mại ngọt ngào, thân thể trắng trẻo nho tinh tế, nở nụ cười ngọt ngào vào tận trong tim của bọn họ khiến thái hậu bật cười liên tục, cũng khiến các tiểu nương hận nghiến răng nghiến lợi.

      Các vị tiểu nương đều nghiến răng, hận chết A Nan, ai chẳng biết thái hậu hôm nay tổ chức ngắm hoa yến là có thâm ý, chừng là tuyển thê tử cho hoàng thân quốc thích nào đó, lại bị thứ nữ của Lục gia vượt qua mặt, các nàng nhìn A Nan như muốn nuốt sống.

      Chỉ có thừa tướng phu nhân vẫn lạnh nhạt như lúc ban đầu, tự ti cũng kiêu ngạo hành lễ, cùng nhóm quý nhân cười thể đầy đủ phong phạm chủ mẫu của đại gia tộc.

      A Nan dám làm càn, luôn luôn cúi đầu nghe dạy, nếu là nhóm quý nhân kêu nàng ngẩng đầu lên, mắt cũng nhìn xuống, dám nhìn thẳng vào đám nữ tử vinh sủng vô hạn giữa hậu cung, sợ bản thân lỡ bày ra cảm xúc nên có gì đó, đến lúc đó chết như thế nào đều biết.

      Biểu của A Nan làm thừa tướng phu nhân vừa lòng, tuy rằng việc A Nan thu hút chú ý làm bà có chút lo lắng, nhưng mà nghĩ đến thân phận của A Nan dù có nổi bật đến mức nào, cũng thể để người ta quan tâm hay lợi dụng, nên bà vẫn nhàn nhạt nắm lấy tay A Nan dắt nàng đến chuyện với các quý nhân ở trong cung, thẳng đến khi ngắm hoa yến kết thúc, mới mang theo A Nan trở về.

      Ai biết, đến ngày thứ hai, khi Lục Thừa Tướng vào triều, hoàng đế trẻ tuổi đột nhiên tứ hôn cho Lục gia, đem tiểu thư Lục Thiếu Thất của Lục gia tứ hôn cho Túc vương làm vương phi, mùng năm tháng sau thành hôn.

      Lục Thừa Tướng: ⊙▂⊙? Chuyện gì thế này, A Nan gây ra chuyện lớn gì sao?
      minhminhanhngoc, inbeibe, Nhok_Njco9 others thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,270
      ☆, Chương 3
      Lục Thừa Tướng hùng hùng hổ hổ trở lại phủ thừa tướng, vừa vào cửa liền lao thẳng tới viện của thừa tướng phu nhân.

      "Lão gia, A Nan luôn luôn ngoan ngoãn quy tắc, cũng có làm chuyện gì khác người, thiếp cũng nghĩ ra vì sao thái hậu lại chọn A Nan làm Túc vương phi. Ngài cũng biết thân phận của A Nan, ở trong mắt quý nhân trong cung có chút gì để gây chú ý! Tuy rằng lớn lên bên cạnh thiếp, được thiếp dạy dỗ chu đáo là niềm tự hào của thiếp, nhưng thân phận của A Nan vốn như thế, thiếp dù cố hết sức nhưng cũng thể giúp được gì nhiều."

      Lục Thừa Tướng hiểu phu nhân nhà mình là người thấu tình đạt lý, bà biết cái gì nên làm cái gì , thừa tướng phủ to như vậy đều được bà quản lý gọn gàng ngăn nắp, làm cho ông yên tâm.

      Nhưng mà, ngày hôm qua trong cung chuyến, hôm nay lại được hoàng đế tứ hôn, làm cho Lục Thừa Tướng thực nghĩ mãi ra, hơn nữa cũng cảm thấy đây là vinh quang tột bực, mà là bùa đòi mạng của A Nan đó!

      Túc vương là ai?

      là đứa em duy nhất của đương kim hoàng đế, là đứa con trai cưng mà thái hậu thương nhất!

      Đương nhiên, mấy cái này chẳng phải là trọng điểm làm cho Lục Thừa Tướng chú ý, điều ông chú ý là, Túc vương chính là người có tiếng khắc thê tuyệt tử sát tinh!

      Từ lần đính thân năm Túc Vương mười bốn tuổi đến bây giờ hai mươi mốt tuổi, tất cả những nữ tử được Túc Vương đính thân đều chưa từng sống được đến ngày thành thân, đều qua đời vì đủ mọi nguyên nhân.

      Tất cả dân chúng ở triều đại này ai cũng biết thái hậu thương nhất là đứa con trai Túc vương, những người được chỉ hôn cho Túc Vương đều là tiểu thư đại gia tộc phẩm hạnh giỏi nhiều mặt, thân thể khỏe mạnh, nhưng những nương này đều bệnh đau, chỉ cần vừa được chỉ hôn, hoặc sắp sửa thành thân cũng đều chết đột ngột ngoài ý muốn hoặc tự dưng sinh bệnh qua đời? Số người nhiều như thế làm cho người ta quan tâm mới là lạ!

      Mà như vậy còn chưa đủ, sau khi đính thân Túc vương phi tương lai mấy lần đều chết oan chết uổng, thái hậu rốt cục tin tà thuật, mà chạy đến Bạch Mã tự tìm cao tăng có tiếng đương triều xem mệnh số cho Túc vương, kết luận được đưa ra cũng làm cho người ta chấn động: Tướng mệnh đại phú đại quý, nhưng lại có mạng khắc thê tuyệt tử, hậu vận thê lương.

      Như thế này còn có cái gì mà khen tốt chứ!

      Đáng thương cho Túc vương, dù quyền thế ngập trời, nhưng mạng số đáng bi ai mà!

      Tuy rằng A Nan là thứ nữ, nhưng cũng là đứa con mà ông thương từ đến lớn, ông làm sao có thể nhẫn tâm để cho A Nan chết oan chết uổng?

      "Phu nhân, nàng hãy kể cho vi phu chuyện vào cung hôm qua xem, để vi phu có chuẩn bị sẵn."

      Thừa tướng phu nhân cũng muốn A Nan gả vào Túc vương phủ, trước Túc vương có số khắc thê tuyệt tử, chỉ riêng tính cách của Túc Vương thôi cũng phải là người dễ đối phó.

      Túc vương là bào đệ của đương kim hoàng đế, đứa con trai thái hậu thương nhất, tay cầm quyền cao, vui buồn bất thường, lại nghe rằng Túc Vương chán ghét nữ nhân, trong Túc vương phủ bởi vì nguyên nhân này mà tất cả những tỳ nữ bị Túc vương đánh chết nhiều đến đếm được.

      Nghe người hầu tại Túc vương phủ đều là những nữ nhân rất già, những lão ma ma đứng tuổi, ngoài ra còn vài gia nhân sai vặt. Hơn nữa loại tượng này ở Túc vương phủ, lại tạo cho người ta có ấn tượng, Túc vương là người đồng tính, nữ nhân gả cho phải sống trong độc đến già hay sao?

      Lục Thừa Tướng gấp đến độ như kiến bò chảo nóng, cùng phu nhân nhà mình nhốt tại trong phòng thương lượng nửa ngày, nhưng vẫn nghĩ ra được, trong buổi lễ ngắm hoa đó có nhiều nương khí chất phi phàm như vậy, vì sao thái hậu chỉ vừa mắt A Nan? Chẳng lẽ đơn giản là bởi vì vóc dáng tròn trịa khỏe mạnh của A Nan, thoạt nhìn phải tướng đoản mệnh?

      Lời này nghe xong ngay cả bản thân cũng tin tưởng!

      Đương nhiên, việc này chỉ vợ chồng thừa tướng nôn nóng, nha hoàn trong phòng A Nan cũng nôn nóng giùm nàng.

      "Hu hu... Tiểu thư, người rất đáng thương mà, số mạng người sao lại khổ thế này! Thái hậu nương nương minh như vậy, vì sao lại chọn trúng người chứ? Dáng vẻ tiểu thư vừa khó coi, cũng có tài nghệ gì, để ở giữa hai người bình thường cũng nhìn thấy tiểu thư, sao lại bị chọn trúng vậy chứ? Người ta người xấu xí chắc chắn sống lâu, nhưng tiểu thư chỉ có thể sống được tháng nữa, sau này Như Thúy phải làm sao đây..."

      Nha hoàn Như Thúy nhào vào bàn khóc ruột gan đứt từng khúc, mặt A Nan đen thui, đây là thương tâm cho nàng, hay châm chọc nàng vậy?

      Nghe Như Thúy khóc kể, A Nan dần dần cũng bắt đầu buồn bực.

      Nguyện vọng đời này của A Nan phi thường đơn giản, tìm nam nhân trung hậu thà để gả là được.

      Đời trước A Nan từng gặp ít nam nhân đàng hoàng chính trực, nhà có vợ con đầy đủ, nhưng khi phát đạt lại muốn tìm tiểu hồ ly như hoa như ngọc mới có thể sánh vai với em, nên nàng đối với nam nhân có hy vọng gì, cũng muốn sống cuộc sống độc đến già, dù gì nàng cũng là trạch nữ, sợ tịch mịch.

      Đời này xuyên đến cổ đại, trở thành thứ nữ thừa tướng chẳng chút quyền lực, biết lấy thân phận bản thân muốn làm quý tộc độc thân cả đời là chuyện có khả năng, cho nên sớm lên kế hoạch, tương lai tìm đối tượng nhất định phải tìm người trung hậu thành , dễ tính để gả cho —— Bởi vì hôn nhân của nữ nhân Lục gia tuy rằng cũng dựa vào lệnh cha mẹ môi giới, nhưng nếu con cái đồng ý, trưởng bối cũng tôn trọng ý nguyện của bọn họ, cho nên A Nan mới có thể sinh ra ý tưởng đại nghịch bất đạo này.

      Nhưng mà, đột nhiên ở đâu xuất Túc vương là ai? Thân phận hai người bọn họ khác nhau trời vực, sao có thể chung với nhau?

      Tuy rằng A Nan là từ xã hội bình đẳng khoa học chủ nghĩa xuyên tới, nhưng quen với loại quy tắc nghiêm ngặt của thế giới này, biết bản thân với thân phận thứ nữ của Lục gia, ngay cả làm thiếp của Túc vương cũng đúng quy cách, huống chi là làm vương phi?

      A Nan cũng rơi vào bên trong rối rắm cùng sợ hãi.

      Trong hoàng cung, thái hậu nghiêng ngồi ở kháng, ánh mắt từ ái nhìn nam tử có khuôn mặt tuấn dật văn nhã thanh tú trước mặt.

      Nét mặt của nam tử nghiêm túc, đôi môi mỏng mím thành đường thẳng, thần sắc kiên nghị, ngồi ở chỗ kia lưng thẳng chẳng khác gì cọc gỗ.

      "Con trai của ta, con trách ta an bày việc hôn nhân này?"

      Nam tử nhíu mày, thần sắc có chút vui, tiếng trầm thấp có chút khàn khàn: "Mẫu hậu, Người biết số mệnh của nhi thần..."

      "Thế sao, đừng chỉ là đứa con của Lục gia, cả thiên hạ này đều là của Sở gia chúng ta, cho dù hy sinh đứa con của Lục gia cũng là gì."

      gương mặt bảo dưỡng thập phần kĩ lưỡng của Thái hậu lộ ra nụ cười lạnh, lúc tầm mắt chuyển qua người đứa con trai , lại tràn đầy từ ái:

      "Bá Ninh, đừng lo lắng, mẫu hậu thấy đứa con nhà họ Lục kia, tuy rằng phải là tiểu mĩ nhân gì, nhưng dáng dấp tròn trịa sáng láng, ngọt ngào đáng , thấy biết có tướng trường thọ. Nếu như nàng ta sống qua khỏi chuyện này, đó là nàng ta có phúc, chứ phải con ta khắc thê."

      Túc vương cau mày, chỉ là thứ nữ của Lục gia, lại làm cho mẫu hậu cao hứng chút cũng phòng.

      Nhiều năm như vậy, Túc vương phiền chán chuyện cùng nữ nhân đính thân, nếu như tiểu thư Lục gia này có thể sống qua hôn lễ, chắc cũng có chỗ đặc biệt. Đương nhiên, có thể làm cho mẫu hậu của vừa mắt, chắc nàng ấy cũng có chỗ hơn người.

      Túc vương rũ mắt xuống, : "Nhờ mẫu hậu làm chủ."

      Thái hậu lộ ra nụ cười vừa lòng, biết đứa con trai ngày hôm qua mới từ nơi khác xử lí quan vụ mới trở về, ngay cả nghỉ ngơi cũng chưa kịp tiến cung thăm bà, làm cho bà vừa lòng, từ ái quan tâm sức khỏe của con, rồi bảo tìm hoàng đế.

      Lão ma ma bên người Thái hậu xoa bóp tay cho bà, cười :

      "Túc vương là đứa con hiếu thảo, cho tới bây giờ cũng chưa từng cãi lại lời của ngài và hoàng thượng, ngài chọn lựa nàng dâu cũng tốt, ngài ấy tất nhiên cự tuyệt."

      Thái hậu nghe xong cười cười, : "Chương ma ma, tiểu thư Lục gia kia tuy chỉ là thứ nữ, thân phận tại có hơi thấp chút, nhưng may mắn thừa tướng phu nhân là người thấu tình đạt lí, nên mặc dù là thứ nữ giáo dưỡng cũng kém, dáng dấp trắng trẻo tròn trịa, khi nở nụ cười ngọt ngào mềm mại, là làm cho người ta muốn moi cả tim gan để đối xử tốt với nàng ấy, ta thấy Bá Ninh chắc chắn rất hợp với nàng ta."

      Chương ma ma cười cười, phụ họa : "Đúng vậy, dáng vẻ nàng ấy tuy rằng phải mỹ nữ gì, nhưng cũng nẩy nở đầy đủ."

      "Chỉ tiếc ủy khuất con ta! Nếu phải nhiều năm nay mỗi lần tứ hôn tiểu thư nào cho Bá Ninh cũng đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ai gia tội gì tìm tới nàng ta chứ? Vốn dĩ ta thích tiểu thư của nhà Thượng thư, nhưng bởi vì cách ăn vận của tiểu thư Lục gia làm ta quên béng, thể chú ý tới."

      Thái hậu nheo mắt lại, nhớ tới buổi tiệc ngắm hoa ngày hôm qua, khỏi nở nụ cười,

      "Thừa tướng gia là người hiểu biết rộng, biết có vẻ khác thường lại còn đem con của mình ăn vận thành như vậy, vậy nhất định có nguyên nhân đặc biệt gì khác. Nể tình phần đặc biệt này, ai gia nguyện ý cho nàng cơ hội, là phúc hay họa, phải xem vận mạng của nàng ta.”
      Nhok_Njco, minhminhanhngoc, inbeibe11 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,270
      ☆, Chương 4
      Lệnh vua thể trái, cho dù phu thê thừa tướng tình nguyện đến mức nào, cũng phải bắt đầu chuẩn bị hôn lễ.

      Hôn lễ cử hành ở tháng sau, từ hoàng thất đến Lục gia, đều có vẻ khẩn trương.

      Hoàng đế, thái hậu lo lắng, vất vả lắm mới có được Túc vương phi lại sợ người này chết đột ngột, nên liên tiếp phái đại nội cao thủ ngày đêm ở trong phủ thừa tướng bảo vệ tiểu nương tử Lục gia, ngăn chặn bất cứ nguy hiểm gì có thể xảy đến.

      Sử dụng số lượng người rầm rộ và với vẻ khẩn trương như thế, người bết còn cảm kích rằng họ bảo vệ vương phi tương lai chết bất đắc kì tử, người biết nhìn vào còn tưởng rằng phủ thừa tướng muốn làm phản

      Mà Lục gia vừa vô cùng lo lắng A Nan đột ngột ngừng thở vào bất cứ giờ phút nào, lại phải khẩn trương mà chuẩn bị hôn lễ, đừng hôn lễ này phải chuẩn bị đầy đủ lễ nghi, chuẩn bị đúng là phức tạp, mà lại chỉ có tháng, làm sao có thể chuẩn bị thích đáng? Huống chi người mà A Nan phải gả lại là đương kim Túc vương, riêng chuẩn bị đồ cưới thôi khiến cho thừa tướng phu nhân sứt đầu mẻ trán.

      Người ở kinh thành tại cũng rất khẩn trương.

      Từ mấy năm trước, khi mọi người đều cho rằng cuộc đời này của Túc vương chắc chắn lấy được thê tử, rốt cục Túc vương cũng tuyên bố sắp lập phi, biết lần này tân nương tử có thể sống qua hôn lễ, thuận lợi động phòng hay .

      Vì thế, tất cả các đổ phường lớn khắp nơi ở kinh thành đều bắt đầu cá cược, và tỷ lệ đánh cược tiểu nương tử Lục gia sống qua khỏi hôn lễ tương đối cao.

      Còn có vài tiểu thư của các đại gia tộc ngừng thắm thiết bày tỏ niềm thương cảm vô bờ bến với A Nan, mấy vị tiểu thư này đại đa số đều là những cành vàng lá ngọc mà A Nan gặp ở lễ hội ngắm hoa ngày đó.

      Lúc đó, khác biệt của A Nan làm náo động khiến các nàng rất nghiến răng cùng với cam lòng, nhưng qua ngày hôm sau vừa nghe được hoàng thượng tứ hôn, tất cả những tức giận bất bình đều biến thành đồng tình, thương cảm, cảm thấy vô cùng may mắn mình lúc đó ăn vận khác thường, thu hút ánh mắt của người khác.

      phải bất luận kẻ nào đều cũng dám mơ ước gả cho Túc vương, loại cơ hội thấy người sang bắt quàng làm họ này, cho dù là con nhà nghèo túng cũng tuyệt đối muốn. Dù sao muốn phú quý, cũng phải có mạng để hưởng, đúng ?

      Trong lúc này, A Nan bởi vì khẩn trương của mọi người trông giữ hề rời dù nửa bước, cũng nghe được tin tức mà Như Thúy mang về, nghe bên trong đổ phường đều cá cược tỷ lệ mình thể sống quá khỏi hôn lễ chênh lệch 1/100, (Đặt 1 thắng 100) A Nan dở khóc dở cười.

      "Tiểu thư, người bên ngoài là rất quá mức, dám lấy mạng sống của tiểu thư ra đặt cược! Đúng là phải nên bẩm báo thừa tướng đại nhân, để đại nhân dẫn người đến niêm phong hết mấy đổ phường này mới được."

      Như Thúy tức giận bất bình .

      A Nan ngồi ở ghế nằm phía trước cửa sổ, chống cằm xem Như Thúy phẫn nộ xoay quanh vòng ở trong phòng, tò mò hỏi: "Như Thúy, em tin ta sống qua khỏi hôn lễ này sao?"

      Vẻ mặt Như Thúy có chút khó xử, rất muốn trảm đinh tiệt thiết "Tin", nhưng truyền thuyết khắc thê tuyệt tử của Túc vương quá lợi hại, làm cho nàng ấy thế nào cũng nên lời. A Nan thở dài, cũng khó xử nàng ấy nữa.

      "Nhưng mà tiểu thư đừng lo lắng, Như Thúy vĩnh viễn ở bên cạnh tiểu thư, nếu như tiểu thư bất hạnh... Như Thúy cũng suốt đời lấy chồng, thắp hương bái Phật niệm kinh, chép kinh cầu nguyện cho tiểu thư." Như Thúy nhanh chóng biểu lộ trung thành tuyệt đối của mình.

      A Nan trợn trắng mắt liếc nàng cái, "Nha hoàn trung thành phải nên cùng chết với chủ nhân sao?" Đây mới là biểu điển hình của tỳ nữ trung thành đó.

      "Sao có thể chứ, tiểu thư, em còn chưa sống đủ mà."

      Như Thúy thập phần thành , vẻ mặt ngốc ngốc : "Hơn nữa nếu em chết luôn, ai chép kinh niệm phật cầu siêu cho ngài. Tiểu thư, hay là em đến đổ phường đánh cược, đặt cược tiểu thư ngài có thể sống qua hôn lễ, hơn nữa ngay cả đêm động phòng hoa chúc cũng có thể qua luôn, được ?" Nha hoàn lấy lòng .

      A Nan giả bộ nổi giận đùng đùng đánh tiểu nha hoàn chút, lời phóng túng như vậy, dám lấy mạng của nàng ra đánh cược, đánh nàng ấy xả giận được mà.

      Bị nhiều người đều đặt cược mình thể sống quá tháng, trong lòng nàng cũng có chút khó chịu, nên có thể vung tay vung chân chút, hiển nhiên nguyện ý.

      Bởi vì hôn của A Nan, những người con xuất giá của thừa tướng gia đều trở lại, ngay cả vài vị huynh trưởng thường xuyên ở bên ngoài cũng cùng nhau trở về, nhóm huynh trưởng bởi vì lớn tuổi cũng thân với A Nan lắm, lời an ủi gì cũng nên lời, chỉ có thể lấy hành động tỏ vẻ ủng hộ A Nan. Mà ba vị tỷ tỷ của A Nan dũng hơn, người người qua cùng A Nan làm công tác chuẩn bị tư tưởng, ý bảo A Nan mặc dù đối mặt tử vong cũng phải giữ gìn thanh danh cho phủ thừa tướng.

      A Nan : =__=! Các nàng ấy rốt cuộc trở về làm gì vậy nhỉ? Chẳng lẽ là xem nàng khi nào chết?

      tháng thời gian đủ, A Nan căn bản có khả năng tự may lấy giá y cho mình, hơn nữa nữ hồng của nàng cũng chỉ có thể xem, bản lĩnh làm. May mắn Lục phủ có tú nương riêng, ngày đêm đẩy nhanh tốc độ, nhất định phải may cho xong bộ giá y của Vương phi nương nương. Mà thừa tướng phu nhân lại bận rộn đến mức gần như chân ngừng, chờ tới gần hôn lễ, đột nhiên phát mình còn làm thiếu việc.

      A Nan bị thừa tướng phu nhân gọi vào trong phòng, thừa tướng phu nhân lén lút cầm quyển sách nhét vội cho A Nan, giọng :

      "Con có thời gian liền tự xem , vốn dĩ việc này hẳn là mẹ ruột con với con, nhưng mẹ ruột con mất sớm, ta cũng trông con từ , nên có thể dạy con. Có cái gì hiểu... Cũng đừng đến hỏi người khác, từ từ rồi con biết..."

      A Nan trong nháy mắt phát nét mặt của thừa tướng phu nhân thập phần xấu hổ.

      Chờ A Nan trở lại phòng, mở ra vừa thấy, quẫn bách.

      ra là xuân cung đồ cổ đại.

      A Nan tỉ mỉ nhìn lần, thể thừa nhận xuân cung đồ cổ đại tuy rằng tư thế này phi thường khoa trương, làm cho nàng hoài nghi nếu như trong thực nữ nhân mà uốn mình thành như vậy, có phải xoay đến mức gãy cả xương sống hoặc kéo giãn dây chằng luôn , nhưng mà người vẽ đúng là tồi, màu sắc biểu tình linh hoạt, động tác tư thế bên trong cũng là thập phần lớn mật, ngay cả địa phương riêng tư nhất cũng vẽ đến từng chi tiết vừa xem hiểu ngay, nếu tiểu nương tử khuê các cổ đại chân chính, sớm đỏ mặt dám nhìn. Mà A Nan thuần túy đem nó trở thành vật để giết thời gian trước khi , dấu dưới gối, có hứng thú lật xem vài lần.

      Trong chuẩn bị rầm rộ gióng trống khua chiêng đó, trong đếm ngược từng ngày của mọi người về mạng sống của A Nan biết lúc nào rụng, trong khẩn trương cao độ của hoàng gia cùng Lục gia, hôn lễ rốt cục cũng bắt đầu.

      Mà A Nan cũng bình an sống đến hôm nay, mặc vào áo cưới màu đỏ, phủ thêm khăn voan đỏ, được thừa tướng phu nhân đưa lên kiệu hoa.
      Nhok_Njco, minhminhanhngoc, inbeibe10 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :