1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ] Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại (Drop vì đã có nhà làm hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      mọi người chờ nàng sắp thành hưu cao cổ hết rồi
      Phương My thích bài này.

    2. bachnhaty

      bachnhaty Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      50
      nang oi .:017::017::017:
      Hình ƯuPhương My thích bài này.

    3. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chương 29: Lưu phủ
      Edit: Phương My


      Mưa càng rơi càng lớn, ý của Đông Phương Triệt là đợi mưa tạnh rồi mới dẫn Nghi Lâm đến Lưu phủ xem náo nhiệt, nhưng tiểu nha đầu đồng ý, bẹt miệng nhất định phải ngay, mắt Đông Phương Triệt nhíu lại, liếc nhìn , trước kia dùng ánh mắt này đối phó Nghi Lâm có thể là mọi việc đều thuận lợi, chỉ là hôm nay biết tại sao, lá gan nương này lớn rất nhiều, quyết tâm thay đổi ước nguyện ban đầu. Nhìn đôi mắt to sưng đỏ của , khuôn mặt nhắn tái nhợt, đôi môi còn chút máu... Chấp nhất với tiểu nha đầu có ý nghĩa, rốt cuộc vẫn phải thỏa hiệp.


      Đinh Nhị mượn quán trà áo mưa vải dầu rồi đến cửa tiệm tạp hoá cách vách mua hai cây dù giấy, ba bộ áo mưa, đây là đem phần của Đinh Nhất cũng tính vào, đến lúc đó đỡ phải mua lại lần nữa. Trở về quán trà, Đông Phương Triệt bảo Đinh Nhị, Đinh Tam cầm những món đồ Nghi Lâm đã mua lúc nãy về khách sạn trước, đến Lưu phủ xem náo nhiệt, nhiều người ngược lại vướng bận. Đinh Nhị, Đinh Tam tự nhiên là cực kỳ nghe lời, câu vô nghĩa cũng , lập tức liền khoác áo mưa cùng cầm theo đống đồ chơi rời . Đông Phương Triệt mở dù, nói với Nghi Lâm đã lần nữa đeo khăn che mặt, "Đợi lát nữa bị ướt thì đừng có hối hận." Nghi Lâm bĩu môi, bất mãn , "Ta cũng phải tiểu hài tử ba tuổi, ướt liền ướt." Đông Phương Triệt thấy đắc ý, thuận tay liền bắn vào đầu cái, sau khi tính tiền, hai người liền cùng che dù rồi ra quán trà.


      Vị trí cụ thể của Lưu phủ căn bản cần cố ý tìm, cứ theo dòng người mang đao kiếm là sai, những người này đều có thiệp mời do Lưu phủ gửi , cho nên cần phải tìm khách điếm ở trọ, Lưu phủ có an bài chỗ ở. Nghi Lâm cùng Đông Phương Triệt xa gần theo những người này mạch về hướng Bắc, qua ba con phố dài, liền thấy tòa đại trạch nằm bên tay trái, lúc này cũng mới là quá nửa giờ Thân (từ 15h-17h), hơn bốn giờ chiều mà thôi, nhưng trời u vô cùng, ở ̉ng lớn đã đốt sáng bốn cái đèn lồng lớn màu đỏ, có hơn mười người cầm trong tay cây đuốc, còn có vài người thì cầm dù vội vàng đón khách.


      Thấy mọi người đều là dựa vào thiệp mời vào, Nghi Lâm nghiêng đầu nhìn Đông Phương Triệt , "Sư phụ, chúng ta làm sao bây giờ?" Đông Phương Triệt lạnh nhạt cười, giống như ảo thuật từ trong vạt áo lấy ra một tấm thiệp mời, Nghi Lâm kinh ngạc cầm lấy mở ra nhìn, chữ 'Lưu' được ấn ngay ngắn ở chính giữa thiệp mời, bên cạnh là mấy dòng chữ , ghi chú là 'Ngày sáu tháng sáu Lưu Chính Phong của phái Hành Sơn rửa tay gác kiếm... Cung thỉnh Trương hiệp sĩ của Nhạc Dương môn đến dự lễ...', thiệp mời được khảm viền vàng, chế tác tinh xảo, vừa nhìn biết người phát ra thiệp là một kẻ có tiền.


      "Sư phụ, tấm thiệp mời này huynh từ đâu mà có?"


      Đông Phương Triệt thực tùy tính trả lời, "Tất nhiên là trộm." Nghi Lâm ngẩn người, "Trộm khi nào, sao ta biết?" Đông Phương Triệt cầm thiệp mời lại, vừa nắm tay tiếp tục về phía trước, vừa cười nhạo tiếng, , "Nếu lúc ta động thủ để cho muội nhìn thấy, ta đây chẳng phải thực mất mặt?" Lời này ràng là khinh bỉ võ công của ra gì, nhãn lực quá kém, Nghi Lâm bĩu môi, rất yên tâm hỏi, "Huynh cầm thiệp mời của người ta, vạn nhất bị phát tìm tới đòi làm sao bây giờ, chúng ta phải bị lộ à?" Đông Phương Triệt lắc đầu thở dài, "Sao muội xem thường ta như thế, yên tâm, bị lộ." Nghi Lâm nháy mắt mấy cái, cẩn thận , "Huynh giết người ta hả?" Mắt phượng Đông Phương Triệt nhếch lên, tươi cười xinh đẹp, thản nhiên , "Giết lại làm sao."


      Còn có thể làm sao, tất nhiên là có sao a! Nghi Lâm nhắm miệng hé răng, trong lòng lại nặng trịch, nếu phải ầm ỹ đòi đến thành Hành Dương, có lẽ người bị trộm phải chết, đây tốt xấu cũng là mạng người a. Đông Phương Triệt biết tiểu nha đầu này mềm lòng vô cùng, căn bản giống như người trong giang hồ, đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất khiến vẫn yên tâm giữ ở bên người, nếu làm sao yên tâm để cho tự do tự tại như vậy.


      Thấy tiểu nha đầu cúi đầu lời nào, Đông Phương Triệt có chút bất đắc dĩ , "Người nọ từng gian sát (cưỡng hiếp+giết) mười ba bé , ỷ vào chính mình là danh môn chính phái, cả ngày làm bộ làm tịch, giấu rất sâu, người như vậy chẳng lẽ đáng chết?" Đâu chỉ đáng chết, bầm thây vạn đoạn cũng đủ a! Nghi Lâm nghĩ tới giết người còn chọn cái tội ác tày trời, có chút kinh ngạc, mà đối với độ tin cậy của việc này, hề nghi ngờ, bởi vì Đông Phương Triệt hoàn toàn tất yếu lừa gạt , trong lòng còn ác cảm, chính là tò mò hỏi, "Chẳng những huynh cướp đồ của người ta mà còn điều tra người ta nha." Đông Phương Triệt hừ , "Chính là đúng dịp biết thôi."


      Hai người cầm thiệp mời thuận lợi vào Lưu phủ, có đệ tử dẫn hai người tới đại sảnh, vừa bước vào trong sảnh, liền nghe thấy tiếng mọi người huyên náo ồn ào, hơn hai trăm người phân ra ngồi khắp nơi, tiếng chuyện liên tục ngừng. Do Đông Phương Triệt cùng Nghi Lâm có chút chói mắt, nam tuấn mĩ, nữ mặc dù che mặt nhưng cũng nhìn ra là tuyệt sắc, hấp dẫn được rất nhiều ánh mắt. Đông Phương Triệt vui, cảm thấy những ánh mắt tập trung người tiểu nha đầu quá mức ghê tởm, nghiêm mặt lạnh lùng nắm tay tìm chỗ ngồi ở góc xó, mà ngồi cách hai người xa là người gù, tướng mạo rất xấu, mặt dán thuốc cao da đen khó ngửi, nhìn qua có vẻ bỉ ổi.


      Nghi Lâm liếc nhìn tên người gù dị thường im lặng ngoan ngoãn ngồi ở bên kia, co rút khóe miệng, Lâm Bình Chi phiên bản nha, vị này so với Lệnh Hồ Xung còn khốn khổ hơn, ít nhất Lệnh Hồ Xung có kết cục tốt, mà ta, rất thê thảm, là người đáng thương mà thôi. Đông Phương Triệt theo tầm mắt của nhìn qua, thấy chính là tên gù xấu xí, cũng để ý lắm, nghiêng thân che chắn Nghi Lâm ở sau lưng, cực độ ngăn cách những ánh mắt như ruồi bọ kia.


      Đệ tử Lưu môn dâng trà cùng điểm tâm lên bàn của bọn họ, Nghi Lâm đeo khăn che mặt nên chỉ có thể nhìn mà thể ăn, Đông Phương Triệt tự tại hơn, tư thái thanh nhã phẩm trà, khiến Nghi Lâm nhìn thực khó chịu. So với khi ở quán trà, lúc này bình tĩnh rất nhiều, chủ yếu là vì suy nghĩ chậm rãi thông suốt, tại chỉ thầm nghĩ xác nhận xem kịch tình có chiếu theo quỹ đạo phát triển hay .


      Đúng lúc này, đột nhiên từ bên ngoài vọt vào nữ tử, tuổi chừng mười bốn, mặc thân y phục lụa màu đen, đây là dấu hiệu của đệ tử phái Hằng Sơn. Nữ tử này có khuôn mặt tròn tròn, mắt hạnh to, miệng nhắn hồng nhạt, nhìn qua thanh tú đáng , mà đầu tóc dài đen nhánh, lại tỏ đây là tục gia đệ tử của phái Hằng Sơn.


      Trước khi mọi người hoàn hồn lại, nữ tử được đệ tử Lưu môn dẫn tới phòng khách riêng, Nghi Lâm mắt trầm trầm, cúi đầu biết suy nghĩ cái gì. Đông Phương Triệt cho là lại khóc, vươn tay đến khóe mắt , nhưng thấy ẩm ướt. thực thích bộ dạng cúi đầu im lặng, phi thường thích, thích bộ dạng khi cao hứng cười to thoải mái, chân lại đẹp mắt, nhịn được nghiêng người bên tai , "Lâm nhi, có muốn biết những người ở bên trong cái gì ?" Nghi Lâm kinh ngạc ngẩng đầu nhìn , lại trong nháy mắt, , "Nữ tử vừa rồi qua, chắc hẳn là Tần Quyên." Đông Phương Triệt , "Nàng ta còn sống, muội vui sao?" Nghi Lâm tâm tình rất phức tạp, giận dữ , "Tất nhiên là vui, sư phụ, huynh có thể nghe được những người đó cái gì ư?" Đông Phương Triệt khóe miệng gợi lên độ cong đẹp mắt, rất đắc ý , "Đây là đương nhiên."


      Vì thế kế tiếp bắt đầu ghé vào bên tai thuật lại những tình báo nghe được từ căn phòng kia, Nghi Lâm càng nghe, tâm tình càng phức tạp, cảnh ngộ của Tần Quyên cùng nguyên tác kịch tình kém lắm, cơ bản là giống nhau, muội ấy cho rằng Lệnh Hồ Xung chết, khóc hôn mê bất tỉnh. Đông Phương Triệt ý tứ hàm xúc , "Tiểu sư muội này của muội đã động xuân tâm, Lệnh Hồ Xung kia tệ, đáng tiếc vận khí quá kém cũng đủ thông minh." Nghi Lâm gì liếc mắt nhìn cái, phản bác , "Hành vi quên mình vì người này của ta là cái mà hiệp sĩ nên làm, hơn nữa Lệnh Hồ Xung xem như cũng có dũng có mưu, chẳng những đùa giỡn được Điền Bá Quang kia, mà còn dọa chạy tên đó, nếu phải đệ tử phái Thanh Thành lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, ta tại nên cùng Tần Quyên sư muội cùng nhau đến nơi này mới đúng." Đông Phương Triệt híp mắt , "Muội thực thưởng thức Lệnh Hồ Xung?" Nghi Lâm nghĩ nghĩ , "Ta phải thưởng thức con người ta, mà là thưởng thức hành vi của , nếu ta bị ác tặc Điền Bá Quang kia bắt , tự nhiên là hy vọng gặp được vị hiệp sĩ như vậy, nếu như gặp được kẻ rất sợ chết, ta cũng chỉ có con đường chết."


      Ánh mắt Đông Phương Triệt thay đổi, giống như muốn cái gì, nhưng cuối cùng... Lại cái gì cũng chưa nói, chỉ buồn bực cúi đầu uống trà. Nghi Lâm thấy tựa hồ là tức giận, chính là lại chưa cái gì chọc cho vui a? Thấy ngoài cửa sổ mưa tạnh, trời cũng tối đen, nên xác nhận đều xác nhận, vẫn ở lại đây cũng có ý nghĩa gì, nếu Tần Quyên thay thế phân diễn của 'Nghi Lâm', vậy cứ như vậy , chờ sau khi trở lại Hắc Mộc Nhai rồi tìm biện pháp làm cho Đông Phương Triệt coi chừng phái Hằng Sơn hơn là được, ngẫm lại như vậy kỳ cũng rất tệ, vô quan nhất thân khinh ( làm quan, cảm thấy rất nhõm, thoải mái) thôi, thể xác và tinh thần dường như đều nhàng rất nhiều, với chính mình là, có gánh nặng, cũng tốt a.


      Giơ tay đẩy Đông Phương Triệt, hơi chút lấy lòng , "Sư phụ, chúng ta thôi ~" Thấy quan tâm chính mình, Nghi Lâm bất đắc dĩ, nắm lấy tay , lay động vài cái, đáng thương hề hề , "Sư phụ, sao huynh để ý tới ta? Là ta sai cái gì sao?" Đông Phương Triệt liếc mắt nhìn cái, hừ tiếng, Nghi Lâm trong lòng thầm mắng cái tên này có việc gì động kinh, chẳng qua nghĩ về sau phái Hằng Sơn còn cần chiếu cố, chỉ phải tiếp tục lấy lòng , "Nếu như ta sai, ta đây xin lỗi được ? Huynh đừng nóng giận~ được ?" Thấy vẫn như cũ nhìn chính mình, Nghi Lâm khó chịu, con ngươi chuyển động, đột nhiên liền ôm bụng, cong người lại, vẻ mặt thống khổ. Đông Phương Triệt thấy như vậy, vội vàng hỏi làm sao, Nghi Lâm bi thảm nhìn , "Ta sắp chết đói." Đông Phương Triệt nghe xong liền muốn đánh , nha đầu này, lá gan là càng lúc càng lớn!


      Chỉ là bọn họ còn chưa kịp rời , phòng khách riêng bên kia liền truyền đến tiếng ầm ỹ, tiếp theo liền thấy đạo nhân thấp bé vẻ mặt sát khí chạy ra, theo phía sau ông ta còn có Định Dật sư thái của phái Hằng Sơn cùng vài người vừa thấy biết đơn giản. Nghi Lâm nghĩ nguyên tác kịch tình, biết đây là tiết mục Khúc Phi Yên đánh lén vài tên đệ tử của phái Thanh Thành để mượn việc này nhục nhã Dư Thương Hải, muốn lưu lại xem diễn, nhưng lúc này nếu rời khỏi ngược lại dễ thấy, Đông Phương Triệt đột nhiên di tiếng, Nghi Lâm hỏi làm sao, Đông Phương Triệt cười lạnh , "Khúc Dương thì ra cũng đến nơi này."


      Khúc Dương chính là ông nội của Khúc Phi Yên, trưởng lão của Nhật Nguyệt giáo, người này Nghi Lâm tự nhiên biết, còn từng gặp qua ông ta vài lần, chính là gần hai ba năm nay lại chưa từng thấy qua ông ta xuất Hắc Mộc Nhai, nghĩ đến là cùng Lưu Chính Phong quan hệ rất tốt .


      "Khúc trưởng lão ở đâu a?" Nghi Lâm giả bộ biết có thể là lô hỏa thuần thanh (ý là: đạt đến trình độ hoàn mỹ), chuyển đầu nhìn chung quanh. Đông Phương Triệt có trả lời, mà là nắm tay đứng lên, tự ý rời . Bởi vì Tái Bắc minh đà Mộc Cao Phong đột nhiên xuất hiện, cho nên trong đại sảnh loạn thành đoàn, đối với việc hai người bọn họ rời , cho dù có người chú ý tới cũng có người ngăn trở.


      Hai người ra Lưu phủ, rẽ qua hai con phố, Đông Phương Triệt nắm tay tiểu nha đầu vào cái ngõ , Nghi Lâm nghĩ đã diễn trò thì phải làm cho đủ, vì thế truy hỏi, "Sư phụ, huynh còn cho ta biết, Khúc trưởng lão ở đâu?" vừa mới xong, liền nghe thấy phía sau có người kính cẩn , "Thuộc hạ Khúc Dương, tham kiến giáo chủ." Thanh mang theo chút già ̃i, Nghi Lâm hơi kinh hãi xoay người lại, chỉ thấy vài năm gặp Khúc Dương Khúc trưởng lão quỳ một chân xuống đất đối với bọn họ ôm quyền hành lễ, mà quỳ bên cạnh ông ta, là một tiểu nương mười ba mười bốn tuổi diện mạo đáng , đây chắc hẳn là Khúc Phi Yên.

      P/s: Từ bây giờ trở lịch post truyện sẽ là 1tuần/2 chương, về sau có điều chỉnh lại thì sẽ thông báo sau.
      Phong nguyet, Hình Ưu, midnight7 others thích bài này.

    4. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Thank. Nàng nhiều. Hai chị hay đùa nhau quá
      Phương My thích bài này.

    5. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      á, chào mừng nàng quay trở lại, thích 2 chị này quá
      Phương My thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :