1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Inuyasha] Chỉ yêu Sesshoumaru (Hoàn, 40c + 2 PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bạch Xà

      Bạch Xà Well-Known Member

      Bài viết:
      503
      Được thích:
      6,160
      Chương 6: Sơn tặp tập kích.


      “Xôn xao…” trận tiếng nước vang lên, vào thời gian giữa trưa nóng bức nghe thoải mái vui tai. Cạnh sông ngoài thôn, vu nữ xinh đẹp ngồi quỳ ở bờ. Đưa đôi tay bạch ngọc vọc nước sông, hắt lên gò má, trong nháy mắt, cảm giác lạnh lẽo chạy khắp toàn thân, làm cho tinh thần thanh tỉnh.

      Bọt nước từ mặt nàng chậm rãi trượt xuống, rồi tụ lại dưới cằm ngưng thành giọt. Ánh mặt trời giữa trưa chiếu lên da thịt bóng loáng nhẵn nhụi, khúc xạ ra vầng sáng màu vàng.

      Mở mắt ra, đôi ngươi sáng ngời thâm thúy, mi như yếu ớt cười mang theo vài phần ôn nhu mà xa cách. Tiêu Lăng Nguyệt hơi hơi nâng tay che mắt, cản ánh mặt trời nóng rực.

      Trời đúng là nóng a!

      Cười khẽ thu tay, cầm trường kiếm, Tiêu Lăng Nguyệt dưới bóng cây dọc theo đường về phía thôn trang.

      Bên đường, vài thôn dân lưng mang vật dụng làm ruộng về nhà, nhìn thấy nàng, ào ào dừng bước hướng nàng hành lễ. Mà Tiêu Lăng Nguyệt cũng mỉm cười gật gật đầu đáp lại, rồi tiếp tục về phía trước.

      Đây là thôn trang ở sâu trong núi, cũng là nơi tạm trú thời của nàng. Nơi này, dân phong thuần phác, nàng bất quá chỉ tùy tay giải quyết con mãnh xà , liền được thôn dân tôn kính. Bởi vì gần đây nàng cũng có tính toán gì, nên liền đáp ứng lời mời ở lại trong thôn mấy ngày, giúp mọi người xem bệnh, trừ ma.

      “A, Lăng Nguyệt đại nhân trở lại!” Còn chưa vào thôn, đám hài đồng chơi đùa liền xông tới, cầm lấy tay áo nàng vừa vừa lôi kéo.

      “Lăng Nguyệt đại nhân, Lăng Nguyệt đại nhân, cùng chơi với chúng con !”

      “Đúng a, Lăng Nguyệt đại nhân chơi với chúng con , chơi với chúng con !”

      “Hi ha, hi ha!” Nàng nở nụ cười, đối với nhiệt tình của bọn trẻ có chút lúng túng biết làm sao, nhưng cũng bị hồn nhiên bọn chúng lây nhiễm. Chẳng bao lâu sau, nàng cũng hòa vào với bọn trẻ, chơi đùa kiêng nể gì, giống như, quá lâu, nàng được vui vẻ như vậy…

      “Lăng Nguyệt đại nhân, Lăng Nguyệt đại nhân!”

      Tiêu Lăng Nguyệt cùng bọn chơi đùa dưới đại thụ ở đầu thôn, xa xa, trận tiếng gọi hoảng hốt truyền đến.

      “Mau, chạy mau! Sơn… sơn tặc đến! Ngài nhanh chút rời !” thôn dân kéo theo con ngựa của nàng, nghiêng ngả lảo đảo chạy đến trước mặt, thần sắc hoảng loạn nhét dây cương vào trong tay nàng, rồi lại vội vội vàng vàng chạy ngược trở về. Thê tử của cùng mọi người còn ở lại trong thôn, phải trở về bảo hộ bọn họ!

      Còn chưa kịp tiêu hóa tin tức này, trong thôn, tiếng kêu tàn sát nổi lên bốn phía, ánh lửa tận trời. Đứng thẳng thân mình, Tiêu Lăng Nguyệt nhíu hai hàng lông mày, thần sắc ngưng trọng nắm chặt dây cương.

      đáng chết, nàng ở ngoài thôn bố trí kết giới ngăn cản quái, nhưng lại thể ngăn được nhân loại! Lũ sơn tặc này nhất định là từ sau núi xông tới.

      Nghĩ cũng cần nghĩ, Tiêu Lăng Nguyệt xoay người lên ngựa, hướng tới bọn mà hô: “Mau, mau trốn vào trong rừng rậm, chạy càng xa càng tốt!”

      Bọn trẻ nghe lời chạy , Tiêu Lăng Nguyệt rút ra trường kiếm, giục tuấn mã phóng vào trong giữa thôn.

      Nàng muốn trảm , cũng nguyện giết người, nhưng là… Người phạm ta, ta phạm người; người nếu phạm ta… ta khoanh tay đứng nhìn!

      đạo bóng trắng xuất , dung nhan tuấn mỹ, tay áo nhành lướt trong gió.

      “Sesshoumaru đại nhân, chúng ta đây là đâu?”

      Tiểu giơ cây trượng đầu người, gắt gao đuổi theo cước bộ của tuyết y nam .

      “…” Trả lời nó là trận gió núi gào thét.

      Quả nhiên, Sesshoumaru đại nhân còn tức giận. Đều do tên bán Inuyasha đáng chết kia, thế nhưng dám chém cánh tay Sesshoumaru đại nhân, lần sau nhất định phải cho đẹp mặt!

      “Phanh” đáy lòng vừa căm giận xong, tiều liền cùng với bọn ngược hướng vọt tới đụng phải vỡ thành đoàn.

      Ôm cái trán nổi lên cục, Jaken phẫn nộ nhảy lên đất, giơ bàn tay ba ngón chỉ vào cái tiểu tử liều lĩnh mới đụng phải mình mắng “Mấy đứa nhóc các ngươi, nhìn đường sao? Dám đụng phải bổn đại gia!”

      “A…a….!”

      quái…a...a…!”

      Thấy trước mặt là con quái lục sắc quái dị, vốn hoảng hốt thôi, bọn lại càng thêm sợ hãi.

      “Làm sao bây giờ, Lăng Nguyệt đại nhân quay lại thôn trang cứu người rồi! Chúng ta, chúng ta bị ăn mất, oa….”

      “Oa…”

      Càng nghĩ càng sợ, đám nhóc dồn về thành đống, đồng loạt oa oa khóc lớn.

      “Này, này, các ngươi… các ngươi khóc cái gì?” Nhìn thấy thế, Jaken giơ trượng đầu người hô to gọi .

      “Tiểu hài tử nhân loại đáng ghét.”

      để ý đến bên tai ồn ào, Sesshoumaru theo gió núi ngửi mùi truyền đến. Mùi máu tươi dày đặc, bên trong còn kèm theo hương vị quen thuộc. Vì thế liền đổi phương hướng, hướng phía đông bắc bay .

      Ngốc lăng nhìn chủ nhân đột ngột rời , bỏ lại đám tiểu quỷ nỉ non khóc, tiểu quái chạy nhanh đuổi theo.

      “Sesshoumaru đại nhân, đợt tiểu nhân…”
      Last edited by a moderator: 6/4/15

    2. Bạch Xà

      Bạch Xà Well-Known Member

      Bài viết:
      503
      Được thích:
      6,160
      Chương 7. Được cứu


      Nhà cửa bị tàn phá, từng đợt hỏa tiễn được bắn ra, ngọn lửa hừng hực bốc lên, thiêu rụi tất cả.


      Sơn tặc vẫn còn tàn sát, thôn dân phản kháng dần yếu thế.


      Tiêu Lăng Nguyệt cưỡi lưng ngựa, vung trường kiếm dũng chém giết sơn tặc, tên lại tên. Thời gian đối chiến kéo dài, hơi thở của nàng dần mệt mỏi. Bạch y bị máu tươi tẩướt, phân biệt được là máu của địch nhân hay là của bản thân.


      “Lăng Nguyệt đại nhân, ngài mau chạy !”


      “Đúng vậy, Lăng Nguyệt đại nhân, ngài mau chạy, chúng tôi thể làm liên lụy đến ngài!”


      Từng người từng người dân ngã xuống trong vũng máu, nhưng trước khi chết vẫn quên nhắc nhở vị vu nữ mà mình tôn kính.


      !” Đối mặt với đám sơn tặc hung hãn, Tiêu Lăng Nguyệt dứt khoát hô ra tiếng.


      Đúng, nàng vốn luôn ích kỷ, ích kỷ đến mức nguyện thừa nhận bọn họ chỉ tồn tại trong câu chuyện mà thôi, còn nàng, trốn ở bên, mắt lạnh tâm ngoan xem hết thảy! Nhưng là… khi người khác cần hỗ trợ của nàng, cảm giác có người nhớ thương, có người cần đến nàng làm nàng trong nháy mắt thấy được ý nghĩa của sống.


      Nàng bị lãng quên, bị vứt bỏ, vô luận hay giả, nàng hối hận!


      Tay vung kiếm càng ngày càng nặng, người vết thương cũng dần dần tăng nhiều. Bọn sơn tặc vẫn vừa chém giết vừa đùa cợt, khiêu khích nàng. Hắc hắc, nữ nhân vẫn cần quá cường hãn, bằng


      “A…”


      tiếng kêu tê tâm liệt phế thảm thiết, khiến người nghe được toàn thân phát lạnh.


      Mọi người hẹn mà cùng dời tầm mắt, thấy cánh tay vốn định đánh lén của gã sơn tặc thình lình bị chém đứt, bay tán loạn, huyết nhục mơ hồ làm người ta kinh sợ.


      Ai cũng phát ra, bạch y nam tử tuấn mỹ này là khi nào xuất trong cuộc hỗn chiến.


      “Cái gì… Người nào?” Cảm thấy uy hiếp cường đại, nháy mắt, bọn sơn tặc có chút khủng hoảng.


      “Tránh ra! Các ngươi cản đường ta!” Hơi thở cường đại, lạnh thấu xương phát ra, thanh thâm thanh lãnh xứng với dung mạo tuấn mỹ, có thể làm cho người ta bị trấn áp.


      Tiêu Lăng Nguyệt kinh ngạc nhìn , cặp con người đen láy sáng ngời cứ như vậy thẳng tắp nhìn vào đôi mắt vàng đạm bạc lạnh như băng, mà cũng nhìn nàng.


      Sesshoumaru? … thế nào lại ở chỗ này?


      Thu hồi tầm mắt, mắt lạnh đảo qua nhân loại vây quanh mình, Sesshoumaru lạnh lùng ra lệnh:


      “Tránh ra!”


      “Con mẹ nó, xú tiểu tử từ nơi nào đến? Các huynh đệ, lên cho ta!” Bọn sơn tặc quen tác quái, làm sao có thể vì hai ba câu mà rút lui, biết tự lượng sức mình cầm đao vọt lên.


      “Hừ, đám nhãi nhép!” Khinh thường hừ lạnh, Sesshoumaru giơ tay phải, đạo ánh sáng bắn ra, nháy mắt liền kết thúc tính mạng bọn chúng.


      Hừ, nhân loại là yếu ớt!


      Sesshoumaru cho dù giết người cũng là tư thế tao nhã. Buông xuống cánh tay còn cảm giác, Tiêu Lăng Nguyệt động động khóe môi, cười yếu ớt hướng về phía tuyết y nam .


      “Cám ơn…”


      Ta có cứu ngươi! lạnh lùng trong đôi mắt ràng là muốn như vậy, nhưng nàng vẫn cảm kích. Tiêu Lăng Nguyệt hơi cười cười, rốt cuộc chống đỡ được thêm nữa, ngã từ lưng ngựa xuống.


      “Lăng Nguyệt đại nhân!”


      “Cẩn thận! Lăng Nguyệt đại nhân!”


      Những thôn dân may mắn còn sống sót đồng loạt kinh hô, tuy rằng chỉ cách có vài bước, nhưng lại kịp chạy ra đỡ.


      đạo bóng trắng lướt đến, tiếp được thân hình mảnh khảnh của nàng.


      Tiêu Lăng Nguyệt đồng thời an tâm nhắm mắt, đáy lòng lặng lẽ trào dâng cỗ ấm áp. tốt, lâu được cái ôm ấm áp như vậy, nàng dường như nhớ lại những năm tháng cũ.


      “Mẹ…”


      thào phun ra chữ, lại làm cho cánh tay ôm nàng cứng đờ.


      Nhân loại… Quả nhiên làm người ta chán ghét!


      Y phục hơi mở, tóc dài bay tán loạn. Thần sắc lạnh nhạt nhìn sắc mặt tái nhợt của nữ tử, Sesshoumaru hừ lạnh ra tiếng.


      sinh mệnh yếu ớt!”


      ràng chỉ là vu nữ, làm sao có thể so kiếm với võ sĩ. Đối mặt với bộ mặt khác của nữ tử, Sesshoumaru bắt đầu mê hoặc.


      Lần đầu tiên, nàng ở dưới ánh trăng ca múa, thần sắc trang nghiêm; lần thứ hai, nàng ôn nhu lặng lẽ băng bó miệng vết thương cho , rồi lưu lại lời kì quái, quấy nhiễu tâm tư ; lần thứ ba… lần thứ ba sát khí bừng bừng vung trường kiếm, dũng giết địch! Ánh mắt lạnh thấu xương, giống với ánh mắt của vu nữ, mà là loại ánh mắt của chiến sĩ thấm qua máu sa trường.


      “Lăng Nguyệt đại nhân…” Đối mặt với tuyết y nam cường đại, nhóm thôn dân do dự dám tiến lên, nhưng là…


      Đảo mắt liếc bọn họ cái, Sesshoumaru nâng nữ tử trong tay giao cho thôn dân, xoay người tạo nên trận phong mà rời , biến mất ở màn trời xanh thắm.


      Bất quá chỉ là nhân loại, hà tất phải nghĩ nhiều!


      Khi nàng tỉnh lại, là sáng hôm sau. người, vết thương được xử lý, quần áo cũng được thay bằng bộ khác. Cố chuyển động thân thể suy yếu, Tiêu Lăng nguyệt gian nan từ phòng rách nát ra.


      Lửa lớn được dập tắt, nhưng từng đợt khói trắng bất chợt vẫn toát ra, vài thôn dân may mắt còn sống sót tập trung dọn dẹp tàn tích. Trong khí, tràn ngập mùi khép cùng mùi máu tươi tanh tưởi, làm người ta vừa nặng nề, vừa khó chịu.


      là sống sót sau tai nạn a. Suýt chút nữa là nàng chết tại đây rồi, may mắn a…


      Nhớ tới xuất đột ngột của tuyết y nam , Tiêu Lăng Nguyệt mặt xuất ý cười ôn nhu mà chính nàng cũng phát giác.


      ngày hôm qua chỉ là trùng hợp ngang qua thôi sao? Dù sao đối với , nàng chỉ là nhân loại xa lạ mà thôi.


      Sesshoumaru là đại quái… vì người khác yếu hơn mà khi dễ, vì lực lượng cường đại hơn mà sợ hãi. từ trước tới nay giết đều là những kẻ đáng chết, dù hai tay dính máu, nhưng lại vĩnh viễn phải là kẻ ác!


      Tuấn mã màu đen bên cạnh căn phòng chạy lại, nhìn chủ nhân vô cùng thân thiết, cọ cọ, từng đợt chuông ngân lên.


      “Tiểu Bạch…” (ngựa đen mà chị gọi tiểu bạch, đến bó tay với chị này @@)


      Vỗ vỗ đầu ngựa trấn an, Tiêu Lăng nguyệt nét mặt nghiêm trang, tới mảnh đất trống ở giữa thôn, đem hai tay chắp lại ở trước ngực, bắt đầu xướng lên.


      Làn điệu cổ xưa vang lên, vẻ mặt bi thống của mọi người giãn ra, ngừng động tác, nhìn về phía vị vu nữ, lẳng lặng nghe.


      Dần dần, cái lại cái vong linh mà người thường thể nhìn thấy từ thi thể bay ra, chậm rãi bay lên bầu trời. Họ là được siêu độ, hướng tới thế giới bên kia mà .


      Hãy ngủ yên, những linh hồn khốn khổ…
      Last edited by a moderator: 6/4/15
      Ishtar, linhdiep17, Tiểu yêu tinh3 others thích bài này.

    3. Hanako

      Hanako Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      120
      Bạn ơi, mình thấy 1 blog bên WP cũng edit truyện này, nhưng đến chương 28 rồi.
      Có gì bạn với bạn ấy bàn bạc lại với nhau , lỡ gây war nữa.
      Tại mình từng chứng kiến 1 lần vì vụ edit trùng truyện như thế này nên...
      Mình chỉ vậy thôi, bạn đừng giận nha.:047:
      linhdiep17Bạch Xà thích bài này.

    4. Đông Thần Thần

      Đông Thần Thần New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      1
      :yoyo69:Chào bạn editor của truyện này! Tớ là người cũng edit truyện này ở 1 blog wp như bạn Hanako ! Tớ biết là bạn copy, bạn edit nó (đọc là biết) nhưng vấn đề edit trùng này rất nhạy cảm! Tớ là tớ vui khi thấy truyện của mình bị edit trùng, cảm giác rất là bức bối! Tớ cũng thích nếu, chỉ là nếu thôi nhé, có ai đó đọc truyện mình edit rồi sang đây so sánh chê bôi hoặc ngược lại, đọc truyện bên này rồi sang blog mình so sánh chê bôi bạn cũng thích!
      Tớ mong bạn có thể dừng edit bộ này! Tất nhiên nếu bạn vẫn edit tớ cũng chẳng cấm cản được, chỉ tiếp tục khó chịu và vui thôi! :yoyo59: Tớ edit gần hoàn nó rồi, bây giờ đến chương 28 và vẫn trong quá trình tiếp tục edit, bạn có thể click link này để kiểm tra:
      Tớ chỉ vậy, mong gây war hay gì hết! Nhưng mong bạn có thể hiểu cho tớ, đừng edit nữa! Editor nào cũng mong truyện của monhf được mộ người đón đọc và ủng hộ càng nhiều càng tốt phải nào? Tớ và cậu cũng thế thôi! Lần sau trước khi chuẩn bị edit bộ truyện nào bạn google search thử trước để tránh tình trạng edit trùng này nhé! :)
      Thân ^^
      Last edited by a moderator: 28/8/14
      linhdiep17 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,824
      Chào bạn @Đông Thần Thần , Với bất cứ editor nào tác phẩm cũng như đứa con ruột của họ, nên họ chăm lo chau chuốt tác phẩm của mình và vui khi nghe được khen buồn khi bị chê.
      Tuy nhiên, trường hợp edit chung 1 chuyện ko còn là hiếm trong giới editor nay, thậm chí có nhiều nhà cùng edit bộ hoặc bộ kia làm xong nhưng vẫn có nhà khác thích edit theo phong cách riêng của mình và làm lại đó là chuyện thường tình
      cầu của bạn vừa vô lí vừa ko có tính thuyết phục, tuy bạn ko gây war, cũng chả có war gì để gây, nhưng cách của bạn làm tôi, editor lẫn người đọc khó chịu
      Bạn cũng thừa nhận editor của CQH ko lấy cắp văn phong của bạn và bạn cũng có mua bản quyền truyện này, bạn edit gần hoàn đó là chuyện của bạn, bạn editor edit là quyền của bạn ấy, cớ sao bạn lại cầu ngưng,còn 'dạy' người khác trc khi edit nên search google,
      Bạn có cần tôi dẫn chứng những bộ từng được 2-3 nhà edit chung và họ ko hề cầu nhau phải ngưng hay ko?
      Mạn phép cho tôi xoá link QC nhà của bạn, nếu bạn đến vs thiện ý, link đc , nhưng thái độ bạn vừa QC lại vừa chẳng có chút thiện ý, nên tôi xoá
      Last edited by a moderator: 28/8/14
      linhdiep17, Tuyết Nguyệt, asterism3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :