1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độ ấm - Tư Minh

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      Mừng quá, cuối cùng bộ này cũng đc edit, ngóng đợi nha~
      vulinh thích bài này.

    2. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      :yoyo63::yoyo63: ngồi hóng, chị Vu cố lên, vinasoi chai yoo :Cheerleader::Cheerleader:
      vulinhrina93 thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      1.Nóng như thiêu đốt 30~34.9°C

      Ôn Hi lau mồ hôi trán, nhấn chuông cửa.


      Cánh cửa nhanh chóng được mở, lộ ra khuôn mặt người đàn ông trung niên cực kỳ bình thường, trông thấy , đôi mắt người đàn ông lóe lên mừng rỡ

      " giáo Ôn, mời vào, đúng là làm phiền quá, trời nóng thế này còn bắt tới đây chuyến"


      Ôn Hi xua tay lia lịa

      " sao, tiểu Thu sắp thi rồi, phải ôn lại kiến thức ngữ pháp lần chứ ạ"

      Hơi lạnh tỏa ra từ máy điều hòa nhiệt độ trong nhà khiến lỗ chân lông toàn thân lập tức co lại, làn da trần lộ ra có cảm giác căng lên. Ôn Hi khom lưng, tìm cách đôi giày vải trong nhà vào, nền gạch bóng loáng lờ mờ phản chiếu gương mặt trái xoan đeo gọng kính đen tròn.

      "Chú Vương, tiểu Thu đâu? Ở trong phòng của em ấy ạ?"


      "Ai biết được con bé lười biếng này ở trong phòng làm cái gì chứ"

      Người đàn ông cười tránh né.


      Ôn Hi cũng nghi ngờ ông ta, về phía căn phòng của tiểu Thu.


      Phòng ngủ của nữ sinh cấp hai, đồ đạc trong phòng màu trắng sữa, giấy dán tường in hình hoa hồng đỏ, có con mèo Hello Kitty cao gần bằng con người, màn hình mái vòm bằng ren trắng, bầu khí tỏa ra nuông chiều, nhưng lại thấy bóng dáng chủ đâu.


      "Tiểu Thu?"

      Ôn Hi cảm thấy có gì đó đúng, buổi trưa, nhận được tin nhắn ngắn ngủi của tiểu Thu, số kiến thức ngữ pháp chưa hiểu nên nhờ đến đây chuyến.


      Cánh tay bị người ta nắm chặt, tiếng hít thở của đàn ông nặng nề vang lên bên tai, bỗng nhiên, vỗ lên mặt , chiếc gậy nhạy cảm dưới lớp quần đặt giữa hai chân . Gương mặt Ôn Hi thoáng ửng đỏ, cố gắng đẩy người đàn ông ra

      "Ông Vương, xin ông tự trọng"


      " theo tôi , giáo Ôn, tôi bạc đãi . xinh đẹp như vậy, tội gì làm cái nghề gia sư vất vả này để kiếm tiền"

      Thần sắc người đàn ông lộ ra thèm muốn lộ liễu, đưa tay giật gọng kính to ngu xuẩn mặt Ôn Hi ra

      "Đừng đeo thứ đồ bỏ này, đôi mắt đẹp như thế đeo vào đáng tiếc lắm"


      Giống như có đoàn tàu hỏa ầm ầm chạy về phía Ôn Hi, từng bước từng bước áp sát , hoàn toàn che ánh sáng mặt trời. Cơ thể người đàn ông nóng hầm hập, bàn tay với những vết chai tựa như cái quạt hương bồ, mồm còn vương mùi tỏi hôi thối vừa gặm, vừa liếm người . Lúc này, nếu có đôi bàn tay mát rượi che mắt tốt

      "Đừng nhìn, quên ông ta , quên ông ta "

      *Quạt hương bồ: Quạt làm từ lá cây hương bồ
      [​IMG]

      Ôn Hi kêu cũng thét, biết nếu kêu lên thanh danh của hoàn toàn đời. Vì vậy, chỉ biết cắn môi, cố hết sức đẩy bàn tay đứng đắn kia ra. Tiếc là, về thể lực, phụ nữ vĩnh viễn phải là đối thủ của đàn ông.


      Có lẽ vì cách hơi xa nên hai người nghe thấy tiếng người phụ nữ tiện tay tháo giày cao gót ở cửa chính.


      Vì người chơi bài cùng có việc bận, tạm thời tìm được người bổ sung, cộng thêm chuyện thua hơi nhiều khiến Triệu Xuân Hà thoái thác, rằng mình thấy mệt nên về nhà sớm. Vừa bước vào cửa, bà trông thấy tẩm vải lụa đỏ phủ chiếc điều hòa cây nhàng tung bay, bà còn tưởng rằng do chồng mình quên tắt, vô tình lại thoáng liếc thấy đôi giày nam bằng da đặt trong tủ giày.


      Đúng lúc, từ phòng con truyền tới thanh kỳ quái, Triệu Xuân Hà khẽ kháng bước tới.


      "Ôn Hi, tôi tuyệt đối bạc đãi em đâu, tôi biết em học tiếng , em theo tôi , sau này tôi cho em du học..."


      Còn chưa dứt lời, Vương Dược Dân trông thấy vợ mình đôi mắt trừng to như chiếc chuông đồng. Lập tức, ông ta dừng động tác

      "Sao, sao bà lại về?"


      Triệu Xuân Hà bỗng nhiên đâm đầu vào trong lòng Vương Dược Dân, gào rú lên như heo bị chọc tiết

      "Lão già kia, ông đúng là càng già càng mất nết, sao ông có thể làm cái chuyện bỉ ổi này trong phòng con hả! May là tôi về, nếu , biết đôi cẩu nam nữ các người còn làm ra chuyện gì nữa!!!"

      Vương Dược Dân nghiêng mặt, trông thấy vành tai trắng hồng của Ôn Hi, cổ họng nổi lên cuồn cuộn, lập tức quyết định dùng khí thế của chủ nhà, ta đẩy vợ mình ra, giống như đâm chích vào bao tử phồng lên của con cá nóc, cao giọng

      "Bà gào thét cái gì! Chuyện của tôi tới lượt bà quản!"


      "Bà Vương, chuyện phải như bà nghĩ đâu"

      Ôn Hi vội vàng muốn giải thích. ngờ, Triệu Xuân Hà lại trút giận lên người , tay bà nắm lấy đuôi tóc , dùng khá nhiều sức, véo liên tục gò mà, cổ, cánh tay Ôn Hi

      "Là mày, con đĩ lẳng lơ, đọc sách cái rắm gì chứ, nếu phải mày che kín cái đùi vào cánh đàn ông làm sao có thể mất lý trí như thế? Bọn mày đúng là cái đồ tiện nhân, có ai dạy dỗ cái đồ lẳng lơ như mày sao? Tao sớm vừa mắt mày rồi, bộ dạng, gương mặt lẳng lơ, ràng dùng để câu dẫn đàn ông, người mà lại giả dạng chó, đeo kính nữa..."

      Dường như còn chưa hết giận, Triệu Xuân Hà tặng thêm cho Ôn Hi cái bạt tai.


      Vương Dược Dân quyết chí phải thể khí phách đàn ông trước mặt Ôn Hi, tiến lên, gỡ cánh tay tròn xoe của mụ vợ ra, quát mắng

      "Bà khóc lóc om sòm đủ chưa?"

      Triệu Xuân Hà thấy chồng ra mặt giúp Ôn Hi, thế này hỏng rồi, bà gào rú càng hăng say

      "Tôi sống nổi nữa, tới con kỹ nữ cũng có thể cưỡi lên đầu tôi, ràng muốn bức tôi chết mà!!!"


      Ôn Hi nhân cơ hội, che mặt, rút chân chạy như điên ra cửa chính. Cảm giác bẩn thỉu, ghê tởm, nhục nhã như sợi dây thít chặt cổ tới nỗi thở nổi. Trong đầu chỉ còn suy nghĩ, chạy! Chạy! Rời khỏi nơi này, rời khỏi nơi này!!


      Xuống cầu thang, ra khỏi cửa, Ôn Hi chạy như điên dưới ánh nắng chói chang, mãi tới khi trong cổ họng xộc lên mùi máu mới ngừng lại, quay đầu lại nhìn, còn trông thấy khu nhà lầu kia nữa. Lúc này, mới chậm rãi khom người xuống, ôm lấy đầu gối của mình, co quắp thành khối . Vào ngày mùa hè nóng bức rất ít người ra ngoài, chỉ có tiếng ve ríu rít cây ngừng vang lên. ai chú ý tới dáng vẻ bé như con kiến của .


      Ôn Hi gắng sức siết chặt chặt khuy áo trắng bạc bên trong cổ áo sơ mi đỏ, lẩm bẩm, trai, ở đâu?


      Chỉ có cơn gió nóng lặng lẽ vây quanh.


      Vì dùng sức, chiếc khuy áo xinh xắn màu bạc để lại vệt hằn đỏ nhạt trong lòng bàn tay .


      Mặt trời vô tình chiếu đầu, Ôn Hi chậm chạp đứng lên, cảm thấy trước mắt có bóng đen lay động, xoa huyệt Thái dương, lúc này dáng bé của mới từ dưới bóng cây ngô đồng về phía trạm xe bus.


      Hơi nóng từ gang bàn chân ùa lên, lác đác vài người chờ xe, nét mặt ai cũng buồn bực, nóng nảy. Khó khăn lắm mới có chiếc xe tới, nhưng vẫn phải chiếc xe mà đợi.


      Người vãn.


      Ôn Hi lặng lẽ đứng đó, mồ hôi từ trán, mạch trượt xuống chóp mũi rồi chảy xuống đôi môi , khẽ nhấp môi, vừa mặn lại vừa chát.


      Tuyến xe 15 cuối cùng cũng tới, Ôn Hi bỏ tiền xu vào rồi lên xe. Xe có nhiều người lắm, cuối cùng cũng có thể thở phào nhõm, chọn chỗ cạnh cửa sổ, ngồi xuống.


      Dọc đường cứ như vậy, rồi lại dừng rồi tới thẳng đại học Sâm Mộc. Văn Sâm lý Thanh, Thanh Mộc và Sâm Mộc là hai trường đại học hàng đầu.

      *Văn Sâm lý thanh: ý Trường Sâm mộc nổi tiếng về môn xã hội, còn trường Thanh Mộc nổi tiếng về môn tự nhiên


      Theo thói quen, Ôn Hi con đường rợp bóng cây, cây thông đồ sộ che quá nửa ánh nắng mặt trời, vì thế những lụm cây bé lộ ra màu xanh biếc lạnh lẽo. Thỉnh thoảng, có vài tia nắng xuyên qua kẽ hở của cành lá, như kim tuyến rơi vào cái thế giới yên tĩnh này. Nếu lúc này có con thỏ mặc lễ phục nhảy ra chắc chắc Ôn Hi cũng cảm thấy kỳ quái.


      Đáng tiếc, phải Alice và cuộc đời này cũng chẳng phải câu chuyện cổ tích.
      .

      *Cuộc phiêu lưu của Alice vào Xứ Sở Thần Tiên (1865) là cuốn tiểu thuyết dành cho thiếu nhi của tác giả người Charles Lutwidge Dodgson dưới bút danh Lewis Carroll. Câu chuyện kể về bé Alice chui qua hang thỏ rồi lạc vào thế giới thần tiên có những sinh vật kì lạ



      Chuông điện thoại đơn điệu vang lên, Ôn Hi nhìn chữ 'Lý Vi Vi gọi tới" màn hình điện thoại hẹp, thở dài rồi bắt máy.

      "Tớ và hội Kiều Á tắm rồi, Ôn Hi, cậu giúp chúng tớ lấy hộp đồ chuyển phát nhanh nhé, ngay ở cổng phía nam ý, nhớ phải kiểm tra hàng đó"


      Ôn Hi mỉm cười

      "Được"


      ...


      Đối với mấy nàng công chúa điệu đà được nuông chiều kia, Ôn Hi từ đầu tới cuối đều mỉm cười, mãi tới khi giọng ở đầu dây bên kia vang lên, chủ động kết thúc cuộc trò chuyện.

      "Lần nào cũng phiền cậu, ngại quá"

      Lúc này, mới xoay người, ngược lại về phía cửa nam.


      Thái độ của nhân viên chuyển phát nhanh rất tệ

      " gọi điện từ trước cho , sao giờ mới tới!"


      Ôn Hi đành ra sức lời xin lỗi.


      xin được kiểm tra hàng tại chỗ nên nhân viên chuyển phát nhanh lại tỏ ra bực tức lúc.


      Vất vả lắm mới mở ra để kiểm tra xong từng món nước hoa, mỹ phẩm của các ‘công chúa điện hạ’, sau khi thấy có vấn đề gì, Ôn Hi mới ký tên, bê chiếc hộp về ký túc xá.


      sân bóng rổ tiếng người cười huyên náo, Ôn Hi tự giác đàng hoàng cách xa, nhỡ đâu trái bóng rổ đập tới, có thể dẫn tới đoạn gặp gỡ ướt át hoặc đơn giản là làm đống bảo bối của ‘công chúa điện hạ’ rơi vỡ, cả hai chuyện, nghèo như đều chịu nổi đâu.


      Nhưng định luật Murphy : Khi bạn càng sợ cái gì cái đó càng tới, huống hồ bây giờ vận số của đều được tốt.

      Định luật Murphy hay còn gọi là định luật bánh bơ là cách ngôn hoặc trào phúng được phát biểu: "Nếu việc có thể diễn tiến xấu, nó diễn tiến đúng như thế" (tiếng :Anything that can go wrong, will go wrong.) nghiên cứu về định luật này nhận giải Ig Nobel vào năm 2003.



      Ở ngã rẽ, nam sinh vừa lớn tiếng hét "Bác Vũ, tôi thay Lập Uy ra sân", vừa va phải Ôn Hi, tiếp theo, chân lảo đảo, chiếc hộp giấy trong tay Ôn Hi rơi thẳng xuống mặt đất.


      Ôn Hi cảm thấy trong đầu vang lên tiếng "Ầm" , vội vàng ngồi xổm nhặt đồ lên, nam sinh lỗ mãng kia qua quýt câu "Xin lỗi" với rồi như làn khói chạy về phía sân bóng rổ


      Lọ sơn móng tay màu tím hồng bị rơi vỡ nứt, màu sơn đậm, rực rỡ dính lên hộp giấy nhìn bẩn chịu nổi, lọ xịt khoáng Avene vỏ nhôm bị dập vết lõm sâu hoắm, còn có lọ nước hoa Secret Wish của Anna Sui bằng thủy tinh vậy mà lại bị tổn hại gì, nhưng cái đầu con Tinh Linh đáng xinh đẹp động lòng người nắp lọ bị gãy.

      *Xịt khoáng avene
      [​IMG]


      Nước hoa dành cho nữ Secret Wish By Anna Sui For Women 2.5 Oz
      [​IMG]



      Ôn Hi siết chặt cái đầu xinh xắn của con Tinh Linh, nghiêng đầu nhìn sân bóng rổ, sân hầu như toàn là thanh niên khỏe mạnh, tìm sao được chàng lỗ mãng kia đây. Dù tìm được sao, cùng cậu ta tranh cãi 300 hiệp à, nếu cãi lại níu vạt áo cậu ta kiên trì đòi bồi thường sao?


      Ôn Hi cười khổ, hôm nay làm chuyện gì cũng thuận lợi, đầu tiên duyên cớ chịu nhục nhã, tổn thất hơn nửa tháng tiền công chưa , bây giờ lại phải móc ra khoản tiền bồi thường, đúng là họa vô đơn chí.


      *Họa vô đơn chí: khổ hết lần này đến lần khác, tổn hại ngày càng nặng nề.



      Thở dài, Ôn Hi bê hộp giấy về ký túc xá.


      Các 'công chúa điện hạ' tắm gội xong, thấy , khuôn mặt người nào người nấy hiếm khi vui vẻ chào đón như thế

      "Ơ kìa, rốt cục cậu cũng về rồi!"


      "Xin lỗi, dọc đường tớ bị ngã khiến đồ các cậu mua bị rơi vỡ mất rồi, nhưng tớ bồi thường"

      Ôn Hi cúi đầu, .


      Vương Kiều Á chộp lấy hộp giấy ở trong tay Ôn Hi, thét lên

      "Tại sao cậu lại như vậy, giữa ban ngày ban mặt mà cũng ngã được, não cậu chưa phát triển à? Lọ sơn móng tay của tôi, tôi còn định hôm nay sơn nó"


      Vu Giai cầm lọ xịt khoáng, ngón tay búng vào chỗ vết lõm ở bề ngoài, tức giận

      "Vết lõm sâu như thế, sau này tôi sao có thể mang ra ngoài để tiện giữ gìn độ ẩm của làn da đây?"


      "Tớ bồi thường cho các cậu"

      Ôn Hi còn cách nào khác, chỉ biết câu như .


      Lý Vi Vi nhíu mày nhìn đầu và thân lọ nước hoa, khẽ tức giận,

      "Vẫn còn miễn cưỡng đùng dược, nhưng tôi định sưu tầm nước hoa mà"


      "Tớ bồi thường"

      Ôn Hi thấp giọng .


      "Những thứ này rẻ đâu"

      Lý Vi Vi nhìn Ôn Hi, thương hại

      "Điều kiện nhà cậu tốt"

      Rồi trong chớp mắt nhìn về phía mấy nàng còn lại,

      "Tớ nghĩ bọn mình cũng cần cậu ấy bồi thường đâu, coi như xui xẻo vậy"


      Ôn Hi chậm rãi ngẩng đầu

      "Cho mình 3 ngày, chủ nhật bồi thường những thứ này cho các cậu"


      Vu Giai hừ tiếng

      "Tới HongKong mua sắm trong ba ngày là thể"


      "Mình đến quầy bán hàng thương mại quốc tế mua"

      Sắc mặt Ôn Hi bình tĩnh.


      Vương Kiều Á tiện tay bê hộp giấy ném lên giường của Ôn Hi, liên tục cười lạnh

      "Vi Vi, người ta cần ý tốt của chúng ta đâu, đúng là chó cắn Lã Động Tân, thấy được lòng tốt của người ta"

      *Chó cắn Lã Động: Lã Động Tân người Hà Trung, họ Lã tên Nham, tự là Động Tân còn gọi là Thuần Dương kiếm khách. Ông là trong bát tiên của Đạo gia gồm: Chung Ly Quyền, Lã Động Tân, Trương Quả Lão, Lý Thiết Quài, Lam Thái Hoà, Tào Quốc Cựu, Hà Tiên và Hàn Tương Tử. Tương truyền ông chính là Huê Dương Chơn Nhơn xuống trần đầu thai, trải qua kiếp nạn cuối cùng là "Ái Tình" để đắc đạo.
      đường Lư Sơn tầm sư học đạo, Lã Động Tân vô tình bị lôi vào chuyện trừ cứu tiểu thư của nhà Vương viên ngoại. Con này chính là Hạo Thiên Khuyển của Nhị Lang thần. Bảo vật dùng để bắt bức họa đồ, hễ dụ được nó nhảy vào họa đồ cuộn lại, có thể khiến nó xương cốt thành tro.
      Lã Động Tân được giao nhiệm vụ giữ cửa, canh chừng bức họa đồ. Khi dẫn dụ được Hạo Thiên Khuyển nhảy vào bức họa, Lã Động Tân vội cuộn lại, nhưng được nửa chừng nghĩ tới chủ của nó là Nhị Lang thần nên lưỡng lự thả bức họa đồ xuống. Hạo Thiên Khuyển thoát ra liền quay sang cắn Lã Động Tân cái rồi chạy mất.
      Lã Động Tân vừa bị cắn đau vừa làm lỡ việc trừ của người ta, đành phải ở lại nhà Vương viên ngoại canh chừng Hạo Thiên Khuyển. Sau nhờ Hằng Nga tiên tử đưa tin, mời Nhị Lang thần xuống mới thu phục được nó.
      Người đời sau dùng tích "chó cắn Lã Động Tân" này để chỉ bản thân vô duyên vô cớ gặp phải những chuyện như ý, ách giữa đàng lại mang vô cổ, làm ơn mà mắc oán.



      Lý Vi Vi nhìn khuôn mặt tinh xảo, hề rảnh rỗi của Ôn Hi, đôi mắt chợt lóe lên chán ghét, nhưng rất nhanh, nàng cười

      "Tùy cậu"


      Ba người quay về chỗ của mình trang điểm, thay quần áo, trong lúc đó còn quên xen vào

      "Đúng là đáng ghét, vốn dĩ hôm nay định đổi màu sơn móng tay"

      "Gần đây da dẻ mình rất mẫn cảm, đợi rất lâu lọ xịt khoáng này mới tới, kết quả lại phải đợi thêm vài ngày"

      .......

      Giọng của bọn họ to nhưng vừa đủ để nghe thấy, Ôn Hi chỉ lặng im gì.


      Đợi các 'công chúa điện hạ' trang điểm xong xuôi, rồi những bông hoa hồ điệp này đều ra ngoài kiếm ăn bên tai Ôn Hi mới được yên tĩnh. trầm mặc lấy lọ nước hoa ra, ngón tay đặt nửa thân thể còn lại của con Tinh Linh, bề mặt vết nứt bị mài hơi thô. hơi dùng sức, mở nắp bình, mùi hương trái cây nhàn nhạt tỏa ra, để sát vào, ngửi sâu, nhưng còn chưa hít hết hơi da mặt Ôn Hi chợt ửng đỏ, đóng mạnh nắp bình lên, nhét cả lọ nước hoa, cả lọ xịt khoáng vào trong ngăn tủ, thô bạo khóa vào, dường như sợ có ma quỷ từ trong những thứ chai lọ kia xông ra vậy.

      Chương sau Phó Mạc Tư xuất nhé các nàng, đùa chứ 1 chương truyện này edit thiệc là khó nhằn, các bợn comt like nhiệt tềnh để mềnh có động lực edit nhớ hớ hớ = ))

      @rina93 @Min Cancel @Nữ Lâm
      Last edited: 2/1/15
      Chris, lazybee, pisces_39439 others thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Xoẹt xoẹt, xé tem :hoho: em xé tem trước, giờ em đọc rồi quay lại comment sau :hoho:
      ------------------
      Đùa chứ có bạn như mấy thím "công chúa" kia đúng là quá....... điên máu rồi :yoyo49:dự là dàn nhân vật phụ và phản diện của bộ này toàn "cực phẩm" nàng nhỉ :3
      Last edited: 2/1/15
      vulinh thích bài này.

    5. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      :032: thế này hẳn nào nữ 9 hận đời, mong chờ PMT xuất :037:
      rina93vulinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :