1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độ ấm - Tư Minh

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      chị @vulinh ơi, iem ngồi đợi đến chương 20 nhá :hoho: Đến chương 20 iem mới đọc cơ, lèo cho nó sướng chị ạ :hoho: em là em kiên nhẫn nổi ngồi đợi đâu ý :040:
      vulinhMin Cancel thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      @rina93 cứ vào đây like đều tay là đc = )))))))))))))))))
      quỳnhpinkyrina93 thích bài này.

    3. Anna♥

      Anna♥ Well-Known Member

      Bài viết:
      129
      Được thích:
      1,368
      Phải bái phục tầm hiểu biết của tác giả và chăm chỉ của editor, 1 chương khó vậy mà vẫn có đều đều mỗi ngày 1c :037::037: tankiu nàng:038:
      rina93, vulinhChó Điên thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      5. Nắng nóng(2)

      " ấy là ai? Sao mình lại chưa từng biết trong khoa có nàng xinh như vậy nhỉ?"


      "Xinh ích gì, có não cũng chỉ là cái bình hoa thôi"


      "Cậu chưa từng nghe qua câu đó sao? Tình nghĩa ba ngày cũng địch lại bộ ngực bốn lạng"


      Sao đó, trận cười đầy đầy hàm ý vang lên.


      Ôn Hi bước chân nhanh hơn, cố tình chọn hướng ngược lại so với đám bạn vào lúc tan học, cố gắng gạt bỏ những lời tán gẫu ra khỏi đầu.


      "Ôn Hi"


      Là giọng của Kỳ Bác Vũ.


      Ôn Hi thấy xung quanh vắng lặng mới ngừng bước, nhàng hỏi

      "Học trưởng Kỳ, tìm em có việc ạ"

      Đầu vẫn cúi thấp


      Kỳ Bác Vũ tiến lên, Ôn Hi giật mình tựa như lùi về phía sau bước.


      Kỳ Bác Vũ cảm thấy thất bại, nhìn

      "Tôi có ăn thịt em đâu"


      Ôn Hi biết phải gì, mãi sau, mới cúi đầu

      "Em có việc phải trước. Học trưởng, hẹn gặp lại"


      "Em đừng "

      Kỳ Bác Vũ trong tình thế cấp bách, kéo tay Ôn Hi lại

      "Ôn Hi, theo đuổi em, em nhận ra sao?"


      Ôn Hi muốn tránh né cánh tay của Kỳ Bác Vũ, tiếc rằng nắm rất chặt, chợt có tiếng bước chân loáng thoáng lại gần, mặt Ôn Hi lập tức trắng như tuyết

      "Học trưởng, em xin buông tha cho em, em chơi đùa nổi đâu"


      Ánh mắt của rất đau khổ, biết có phải là do ảo giác của mình hay , Kỳ Bác Vũ cảm giác như đôi mắt được bao phủ bởi tầng nước mỏng, giống như những giọt lệ, buông tay ra, muốn lau giọt nước mắt kia.


      Ôn Hi lùi về sau né tránh, tin nổi kêu lên

      "Học trưởng"


      Lúc này, Kỳ Bác Vũ mới lúng túng, rụt tay về, trong lòng ngơ ngẩn.


      Tiếng bước chân tới cầu thang biến mất. Ôn Hi khẽ thở phào nhõm.


      "Ôn Hi, rất nghiêm túc. có bất kỳ ý nghĩ chơi đùa, chọc ghẹo nào cả, xin em tin "

      Khuôn mặt trẻ trung của Kỳ Bác Vũ tràn đầy tha thiết, ánh mắt đen láy của tập trung nhìn chăm chú trước mặt.


      Ánh mắt của Ôn Hi hơi rủ xuống, ngón tay trắng ngần, móng tay được cắt sạch , tròn trịa, trau chuốt, nhìn rất khỏe mạnh và tỏa sáng, chỉ nhìn đôi tay là có thể đoán được xuất thân từ gia đình thế nào.


      "Học trưởng, cảm ơn tình cảm của . Nhưng em thể"

      Ôn Hi kiên định rút tay ra, xoay người bỏ .


      Kỳ Bác Vũ nhìn theo bóng lưng Ôn Hi, mãi lâu sau vẫn chưa hoàn hồn, mặc chiếc quần thoải mái và áo T-shirt, cơn gió giống như những chú chim bồ câu trắng nhàng từ vạt áo của luồn vào khắp mọi nơi bên trong quần áo, khẽ khàng phe phẩy đôi cánh.


      Ôn Hi thực ngờ Kỳ Bác Vũ thổ lộ với mình, Kỳ Bác Vũ, người cao tới nỗi thể với tới, Kỳ Bác Vũ giỏi giang hơn người, kìm được cúi đầu mỉm cười, đời này có nào thích hư vinh cơ chứ? từ chối bởi vì hiểu lời dạy của người xưa "Cổng tre xứng với cổng tre, cổng gỗ xứng với cổng gỗ", chỉ tuân thủ nghiêm ngặt lời giáo huấn ấy, biết an phận thôi mà.


      *Cổng tre xứng với cổng tre, cổng gỗ xứng với cổng gỗ: ý chỉ môn đăng hộ đối.



      Nhưng niềm vui này nhanh chóng biến mất, căn bản thể hiểu được , căn bản biết là người thế nào, thích chỉ vì vẻ bề ngoài mà thôi.


      Phụ nữ là buồn cười, muốn người ta mình, nhưng cũng muốn người ta phải hiểu mình.


      thân thể của và còn phải cả tâm hồn của nữa. Nhưng đời này, những người thích thân thể làm gì còn thời gian rảnh rỗi mà lo lắng về tâm hồn thế nào, mến vẻ đẹp tâm hồn, còn có loại đàn ông quan tâm tới thứ này hay sao?


      Ôn Hi cười khổ, tới nhà gửi xe lấy xe đạp.


      Theo lịch sử lâu đời, thẳng mạch từ hướng Bắc tới nội thành thành phố Lận Xuyên, mỗi thành phố đều có những con ngõ con hèm, Lận Xuyên cũng phải ngoại lệ. Ôn Hi ra sức đạp xe dưới ánh mặt trời như thiêu đốt, vào trong ngõ Lý Nhân.


      Ngõ Lý Nhân là nơi sinh ra và lớn lên, tên của con ngõ này cũng có vài câu truyện truyền kỳ. Nghe , từng có Thám Hoa Lang xuất thân từ đây, ông ta chê tên con ngõ ban đầu quá bất nhã, liền đặt tên dựa vào câu "Lý nhân vi mỹ , trạch bất xử nhân , yên đắc tri " trong "Luận Ngữ", thế là cái Lý Nhân ra đời như thế đó. Con người ở cùng nơi mà có đức tính cao thượng giống nhau, còn gì tốt hơn. Người chọn nơi nhưng quan tâm tới hoàn cảnh sao có thể là người sáng suốt được? Đáng tiếc, ý nghĩa của cái tên ngõ có hơi thở Thư Hương (chỉ người có dòng dõi Nho học)này sớm phai mờ còn chút dấu vết, chỉ còn lại mùi vị của dầu mỡ, mùi thớt gỗ, mùi khai của nước tiểu, mùi khói ám, mùi son phấn trộn lẫn mùi chua của mồ hôi, tất cả hòa vào nhau tạo nên con ngõ Lý Nhân vẩn đục, mập mờ.


      *Lý nhân vi mỹ , trạch bất xử nhân , yên đắc tri : Khổng Tử : " Xóm nhân hậu là xóm tốt. Người nào mà biết chọn xóm nhân hậu mà ở sao gọi là có trí?


      Giữa trưa, các bà nội trợ đều chui vào bếp nấu cơm, mùi thức ăn toàn dầu mỡ bay ra khỏi chiếc rèm cửa sổ cáu bẩn. Định móc chìa khóa ra mở cửa cánh cửa được mở ra từ bên trong.


      "Ối chà, cơn gió nào mang 'học cứu' về nhà vậy?"

      Người chuyện là phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, giọng vừa the thé lại vừa giả tạo, dùng giọng mũi để , thanh như giày vò màng nhĩ của ngươi nghe.

      *Học cứu: chế độ khoa cử thời Đường, chỉ người chuyên nghiên cứu Kinh thư rồi thi, về sau dùng để chỉ những kẻ hủ nho


      "Mẹ"

      Giọng Ôn Hi trầm thấp, cúi đầu nhìn mũi giầy.


      Vạn Ngân Phượng hừ tiếng, xoay người vào trong nhà.


      Ôn Hi theo sau bà, mẹ ngồi trước bàn trang điểm cũ nát vẽ mắt, bà vẽ rất đậm, nhìn từ xa cũng thấy đâu là hồng, đâu là trắng, nhìn gần cảm giác kinh khủng, viền mắt đen như than, chuốt lông mi nhìn tựa như chân của con ruồi. Vạn Ngân Phượng nhìn gương, phủi phủi khóe miệng, suy cho cùng, bà cũng già rồi, chỉ cần nở nụ cười phấn đều bị rơi vào trong những nếp nhăn, ngay cả hàm răng vàng ố cũng lộ ra ngoài.


      Ôn Hi nhìn gương mặt bà, chỉ cảm thấy vừa xa lạ vừa chán ghét, có lẽ từ trước tới giờ chưa bao giờ hiểu người mẹ, người phụ nữ có quan hệ huyết thống với mình này. Đôi mắt liếc nhìn bức ảnh phóng to treo tường, là ảnh mẹ lúc còn trẻ, có thể thấy bà là người phụ nữ đẹp, bà để tóc xoăn là mốt ngày đó, mái tóc bay phất phơ rủ xuống bờ vai, khuôn mặt trái xoan trắng trẻo, đôi mắt long lanh nước, đuôi mắt xếch lên cao giống như ả đào kép(diễn viên tuồng), đôi môi đánh son đỏ thắm khẽ hé ra, giống như thổi thổi mùi xạ hương lan tỏa.


      đáng sợ, cùng người tại sao có thể trở nên như thế.


      Vạn Ngân Phượng liếc mắt nhìn con

      "Đứng như khúc gỗ ở đây làm gì? Còn nấu cơm ?"


      "Mẹ, số tiền học bổng tiết kiệm lần trước con cầm về mẹ để đâu rồi?"


      Vạn Ngân Phương vỗ 'rầm' tiếng lên bàn trang điểm khiến ít bụi bay lên, bà chống hông, đứng lên

      "Những lời này của mày có ý gì? Tiền để ở chỗ tao, chẳng lẽ tao lại còn nợ nần đứa oắt con như mày sao? Mày xem mẹ mày là người thế nào hả?'


      "Ý con phải thế? Chỉ là con cần tiền có việc gấp"

      Mặt Ôn Hi đỏ bừng, vội vàng giải thích.


      Vạn Ngân Phượng đánh giá con từ xuống dưới, bỗng mặt trầm xuống

      " phải con nha đầu chết tiệt mày lại mang thai đứa con dơ bẩn của thằng nhãi nào đấy chứ?"


      cảm giác ô uế lập tức xộc thẳng lên mặt Ôn Hi, cảm thấy huyệt Thái Dương cứ phình ra từng cơn, lựa lời

      "Mẹ cho rằng ai cũng giống mẹ chỉ biết tìm tình nhân ..."


      Còn chưa dứt lời, Vạn Ngân Phượng nhanh nhẹn cho con cái bạt tai

      "Chuyện của tao tới lượt mày quản!"

      xong, bà cầm đôi găng tay da hoẵng bàn trang điểm lên, đạp giày cao gót ra ngoài.


      Ôn Hi bưng mặt, đầu rủ xuống càng thấp hơn.


      con ruồi bay quanh hai vòng, rồi dừng lại bức ảnh hồi trẻ của Vạn Ngân Phượng, nhìn xa xa giống như nốt ruồi đen xấu xí.


      Ôn Hi mở ngăn kéo bàn trang điểm, quyển sổ tiết kiệm yên ổn nằm bên trong, lật bìa quyển sổ, bên viết số dư còn lại là 9 hào 8 xu. Tiền bị lấy cách sạch .


      biết trước thế này, gương mặt Ôn Hi tê tái, đóng ngăn kéo lại.


      Thảo nào, nhìn đôi găng tay da hươu kia lại lạ mắt đến thế, có lẽ toàn bộ số tiền tiết kiệm dùng để mua nó.


      Cũng may, đây phải lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy, dù sao ở cái nhà này, bố cầm tiền của mẹ, rồi mẹ lại lấy tiền của , vĩnh viễn là loài thực vật tầng thấp nhất, ai bảo bọn họ là người sinh ra cõi đời này, bọn là là Chúa sáng thế của , có lý do như vậy đấy.


      Công ơn nuôi dưỡng, có cắt thịt rút xương cũng trả nổi ân tình, đại ân đại đức này.


      Ôn Hi bước vào trong bếp, trong chiếc nồi nhôm đặt bếp ga còn ít cháo, chắc là đồ ăn sáng còn thừa, vì bỏ vào tủ lạnh nên hơi bốc mùi ôi thiu.


      Ôn Hi bỏ thêm nước, bật bếp gas, đun nóng cháo.


      Ngọn lửa màu xanh nhạt liếm lấy đáy nồi, Ôn Hi cầm cái thìa, máy móc khuấy đều cháo trong nồi. Hơi nóng phả vào tay, dường như hay biết, vẫn cố chấp khuấy.


      Sau khi cháo sôi, đóng van bếp, xới bát cháo, lặng lẽ ăn xong bữa trưa.


      Buổi tối, lúc Ôn Hi tới trước cổng biệt thự thấy Mạc Phó Tư lười biếng dựa vào cánh cửa mở rộng, kiểu cách giống xe ngựa, của chiếc xe Rolls-Royce Phantom, tay kẹp điếu thuốc, tay cầm điện thoại di động.


      mặc chiếc áo sơ mi bóng màu xám bạc, quần âu màu xám tro, loại màu sắc bình thường này mặc người lại toát ra vẻ mị hoặc nên lời. Ánh mắt lười biếng của Mạc Phó Tư híp lại, trông thấy Ôn Hi, khẽ nhướng mắt lên rồi nhanh chóng rủ xuống.


      Ôn Hi dám quấy rầy chuyện điện thoại, dắt xa vào gara.


      Gió đêm hè truyền tới giọng nam đứt quãng

      "Tâm trạng tốt.... dạo phố mua đống đồ....quẹt thẻ của tôi.....chắc chắn tâm trạng của em tốt...."


      Nụ cười tựa như tiếng chuông bạc vậy.


      Sau đó có tiếng khởi động xe ô tô.


      Lúc Ôn Hi ngang qua cửa hiên vào phòng khách, phát Stevenson điều chỉnh độ căng chùng phía sau bức tranh sơn dầu "Sleeping Venus" để có thể xoay mở cái chêm ra, giờ mới để ý tới bức tranh tường đổi thành tác phẩm của Alexandre Cabanel. Tác phẩm mô phỏng theo "Birth of Venus". bức tranh, Venus nằm cách kiều, quyến rũ mặt biển, bên dưới mái tóc bạch kim dài là bọt biển trắng như tuyết, năm thiên sứ bé bay lượn trung, nhưng biết tại sao, bản mô phỏng Venus này khiến Ôn Hi thấy có cảm giác phóng túng, sánh bằng vẻ thánh thiện trong nguyên tác.

      *Alexandre Cabanel (28 September 1823 – 23 January 1889) là họa sĩ người pháp
      Ông vẽ lịch sử, đối tượng cổ điển và tôn giáo trong phong cách học tập. Ông cũng được biết đến như họa sĩ chân dung. Theo Diccionario Enciclopedico Salvat , Cabanel là người đại diện tốt nhất của nghệ thuật L'pompier và họa sĩ ưa thích của Napoleon III

      [​IMG]
      " ra đời của nữa thần tình ái" :Năm xuất bản: 1863. Tên nguyên bản: The Birth of Venus. Bức tranh ra đời tạo ra súc động mạng tại cuộc triễn lãm tranh Salon năm 1863, nó đại diện cho trường phái tranh nghệ thuật trừu tượng
      Bức họa tạo nên danh tiếng cho Cabenel và Napoleon III mua nó làm bộ sưu tập tranh của mình.


      "Stevenson tiên sinh, ông đây là?"

      Ôn Hi có chút nghi ngờ.


      Stevenson mỉm cười

      "Tiểu thư Ôn Hi, đến rồi. Phòng triển lãm tranh vừa mang tặng bức "Birth of Venus" này, thiếu gia dặn tôi thay vào chỗ bức tranh cũ tường của ngài ấy"


      Những bức họa này là do ta vẽ ư?


      Ôn Hi kinh ngạc ít.


      Có thể thấy thành kiến trong đầu con người ta ăn sâu bén rẽ tới cỡ nào, người ta đều nghĩ rằng con nhà giàu đều là quần áo lụa là còn con đẹp đều có não, Ôn Hi khẽ khinh bỉ chính mình, chẳng qua cũng chỉ là con người nông cạn mà thôi. Nghĩ thế, khuôn mặt toát lên nét ngượng ngùng.


      Stevenson tựa như nhìn thấy suy nghĩ trong lòng , ông bằng giọng trịnh trọng

      "Mạc tiên sinh là người rất tài giỏi"


      Ông gọi là thiếu gia, nhất định vì muốn tăng thêm độ tin tưởng trong câu của mình.


      Ôn Hi khẽ gật đầu coi như đáp lại, nhưng lộ ra chút ý tứ nào về việc muốn tiếp tục đề tài này. Phải biết rằng, quan hệ giữa chẳng qua chỉ là quan hệ chủ tớ. Giữa người và người, khi có lòng hiếu kỳ đó chính là điềm báo vè việc phiền phức liên tục xuất .


      Stevenson khá giật mình đối với phản ứng này của , đương nhiên ông lung tung về chuyện chủ nhân của mình, nhưng trẻ này lại cẩn thận như vậy, đúng là tầm thường.


      "Tiểu thư Ôn Hi, tôi dẫn tới phòng dành cho khách nhé"


      Ôn Hi chắp hai bàn tay vào nhau, lắp bắp

      "Stevenson tiên sinh, tôi có thể ứng trước ba ngày tiên lương được ? Tôi có chuyện gấp cần dùng"


      "Đương nhiên có thể, đến phòng dành cho khách trước rồi tôi đưa cho "

      khuôn mặt Stevenson vẫn nở nụ cười, hề lộ ra biểu cảm dư thừa.
      Chris, dhtt, quỳnhpinky10 others thích bài này.

    5. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      :tungtung::tungtung::tungtung::tungtung: LIKE khích lệ tinh thần :2one::2one:
      tui khoái mấy cái hình chú thích như vậy ,rất nghệ thuật :013:
      quỳnhpinkyvulinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :