1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độ ấm - Tư Minh

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngoc Dieu

      Ngoc Dieu Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      79
      Hom nay co chua nang?
      vulinh thích bài này.

    2. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      Xiaxia nàng, hay lắm, hóng truyện này mãi cơ, truyện này diễn biến chậm rãi, bình bình hen, chưa tới hồi sủng hay ngược, ngóng chớ màn mới mãi :3
      vulinh thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      20. Nóng bức(2)
      edit vulinh

      Miền Nam mặt trời lặn rất sớm, giống như chỉ trong nháy mắt, ngày đã trở thành đêm.


      Mạc Phó Tư dẫn theo Ôn Hi vừa mới tân trang tới Lưu Quang.


      Dọc theo đường quốc lộ uốn quanh sườn núi, Ôn Hi cảm giác từng cơn gió lúc trời chạng vạng phần phật thổi vào người mình, có thể lờ mờ trông thấy cách đó xa là những khóm hoa và cây cảnh tươi tốt dưới mái hiên trần ̉, ngay phía nóc hiên là chiếc mỏ diều hâu ngồi ngay ngắn. Dưới mái hiên, chiếc chuông gió bằng sắt được gió hiu hiu thổi qua, tạo ra những thanh vui tai.


      *mỏ diều hâu (vật trang trí hai đầu nóc nhà kiểu Trung Quốc)


      Ngói lưu ly màu xanh ngọc bích, ̣t nhà màu đỏ thắm, song cửa hình hoa mẫu đơn mạ vàng, bức hoành hoa hải đường màu tím....Những màu sắc tương phản mạnh mẽ khiến người ta có cảm giác ngây ngốc, giống như đặt bản thân vào trong một thời đại hỗn độn, lúc đứa trẻ giữ ̉ng cung kính ra mở cửa xe thì Ôn Hi và Mạc Phó Tư cùng nhau bước xuống.


      Ở chính giữa bức hoành là hai chữ thanh mảnh màu vàng viền bạc "Lưu Quang", khí phách hiện ra. Mạc Phó Tư dẫn đầu qua cửa, Ôn Hi sát theo sau.


      Lập tức sớm có quản gia mặc âu phục cùng găng tay trắng tiến lên đón tiếp, khom lưng cúi người chào Mạc Phó Tư

      "Mạc tiên sinh"


      Mạc Phó Tư khẽ vuốt cằm, thoáng dừng chân đợi Ôn Hi tới.


      Chiếc thảm Ba Tư dưới chân với những hoa văn phức tạp tuyệt đẹp, giẫm lên nó khiến nảy sinh một loại cảm giác phung phí của trời, bước chân của Ôn Hi khỏi có phần do dự.


      "Nhan thiếu gia của Thụy Điển, Nhị công tử của Lạc gia, Thẩm tổng của Thành Thời đều đã đợi ngài ở tầng hai"

      Quản gia báo cáo. Mạc Phó Tư ̣nh nói thì chợt nghe thấy tầng hai truyền tới giọng đàn ông hết sức lông bông

      "Có ông chủ nào tận tình như cậu ? Vài ngày gặp, bộ dạng tự cao tự đại của Phó Tư cậu còn hơn cả thư ký Tô của chúng ta đấy"


      Ôn Hi ngẩng đầu nhìn người đàn ông nói chuyện, hai tay ta vắt lên lan can bằng đồng, nghiêng đầu, gương mặt cà lơ phất phơ. Cảm giác có người nhìn mình, Lạc Chẩn Xuyên huýt sáo

      "Phó Tư, ấy là của cậu sao? Đúng là rất đẹp"

      Nói xong, quên giơ ngón cái lên ra vẻ tán thưởng.


      Ôn Hi khó chịu, hàng mi rủ xuống, tập trung nhìn bình nước đầu người phụ nữ trong tấm thảm trải nền. Mạc Phó Tư bỗng vươn tay đặt ở đuôi xương sống của , rồi im lặng về phía cầu thang.


      Đuôi xương sống, nằm ở giữa thắt lưng và mông, trong bầu khí mờ ám, cơ thể Ôn Hi trở nên cứng ngắc, nhưng nhanh chóng cảm giác được bàn tay đặt đuôi xương sống của nóng như than lửa, máu toàn thân như sôi trào, cuồn cuộn sủi bọt. Thực ra, bàn tay rất lạnh, chiếc váy tơ tằm cũng mát lạnh vây quanh người nhưng biết tại sao lại có cảm giác như vậy. Nghĩ tới đây, Ôn Hi thấy máu nóng từng đợt xông thẳng lên đầu, nơi huyệt Thái dương ong ong. cứ như vậy mơ mơ hồ hồ bị ôm lên tầng, vào một gian phòng Vip lộng lẫy.


      Phòng Vip mở ra, bên trong tỏa ra ánh sáng xanh đỏ từ chiếc đèn tròn, một người đàn ông trẻ tuổi dựa vào ghế salon, trái ôm phải ấp, mỗi tay ôm một nàng, hơn nữa lại còn là hai loại phụ nữ khác nhau, lấy một ví dụ ẩn dụ sinh động. Nếu nói bên tay phải là miếng thịt lợn chua ngọt, thì bên tay phải là bát bún thịt trắng nõn đẹp tuyệt trần, là thịt nạc, chứ phải loại ba rọi.


      Mạc Phó Tư nhìn chằm chằm ta

      "Nhan Tế, cậu hổ là loại động vật ăn tạp"


      Khóe miệng người đàn ông tên Nhan Tế hơi méo mó

      " kén ăn là thói quen tốt"


      "Khó tiêu, đau dạ dày, mời uống thuốc theo đơn"

      Lạc Chẩn Xuyên cười đùa nói.


      "Hai người đừng cứ vừa gặp mặt thì tranh cãi được "

      Một giọng nam trầm ổn chen vào


      Lúc này, Ôn Hi mới để ý tới người đàn ông ngồi ở góc tối, ta có gương mặt rất tuấn sắc sảo.


      Tướng mạo của bốn người đàn ông trong căn phòng này đều cực kỳ xuất chúng, Ôn Hi khỏi thầm thở dài, thảo nào dù Chu Nguyên Chương xấu nhưng Sùng Trinh hoàng đế Chu Do Kiểm lại tiến hóa thành mỹ nam, từ đó có thể thấy có sự chọn lọc trong từng thế hệ. Người xưa nói "Con vua thì lại làm vua, con sãi ở chùa thì quét lá đa", mấy người đàn ông này vừa nhìn đã biết có xuất thân ưu tú, phú thì quý, khuôn mặt cũng là kết quả của sự kết hợp mọi loại tài nguyên vượt trội.


      "Tăng Nghệ Ninh bị cậu vứt bỏ rồi à?"

      Người đàn ông 'trái ôm phải ấp' đột nhiên đứng dậy, tiến tới trước mặt Ôn Hi, nhìn chằm chằm chút kiêng kỵ.


      Tăng Nghệ Ninh, lần trước gặp ta ở trung tâm thương mại quốc tế đã thấy quen quen, sau đó về nhà tra tìm một hồi mới biết đó là nữ minh tinh nổi. Xách lồng chim dạo nơi tịnh mịch, chọi chim, cá ngựa, nâng đỡ diễn viên, dạo quanh kỹ viện, vào sòng bạc, hút thuốc phiện, những chuyện mà các vị công tử này làm dù nghìn năm sau cũng chẳng có gì mới mẻ. , , ấy phải là loại người đó, trong tiềm thức, Ôn Hi cự tuyệt việc coi Mạc Phó Tư là một trong đám người ăn chơi trác táng. lén liếc mắt nhìn Mạc Phó Tư, vừa khéo thấy ̉ họng hơi nhô lên, Ôn Hi cảm giác lỗ tai lập tức nóng bừng.


      Mạc Phó Tư mỉm cười với hai nàng ngồi ghế salon

      "Còn mau nhét nhãn cầu vào trong hốc mắt của Nhan đại thiếu , tránh cho nó lăn xa tìm lại được"


      nàng sườn chua ngọt dùng thứ tiếng phổ thông kém cỏi nói

      "Mạc thiếu thật là, đưa gái xinh đẹp kia tới đây thì cũng phải biết Tế thiếu gia của chúng ta vốn là người chỉ cần thấy mỹ nữ thì ngay cả đường cũng quên mà"

      Nói xong, ta và nàng bún thịt cùng nhau che miệng cười khúc khích.


      Đôi lông mày Nhan Tế khẽ xếch lên

      " phải cậu luôn thích loại ngực to mông lớn sao, vậy mà hôm nay lại biến thành loại điện nước đầy đủ thế này"


      Mạc Phó Tư lười biếng liếc mắt nhìn ta

      " kén ăn là thói quen tốt"


      Nhan Tế oán hận nghiến răng, gậy ông đập lưng ông, lần nào cũng như thế, rõ là đáng ghét. Con ngươi ta đảo quanh, ta thong thả mở miệng

      "Đúng rồi, tôi vừa xem tờ báo giải trí hôm nay, có ký giả tung ảnh cậu và Tăng Nghệ Ninh hẹn hò ở khu vực cạnh biệt thự của ta"

      Vừa nói, ta vừa như khoe vật báu, lôi một tờ báo ở ghế salon lên.


      Mạc Phó Tư cầm lấy, hời hợt nhìn

      "Nhàm chán"


      Thẩm Lục Gia chậm rãi phả ra một làn khói

      "Quân Nghiễm chưa tới sao?"


      "Cậu ta bận rộn với nhiệm vụ 'nhị thập tứ hiếu" ̣ng thêm công việc người cha tốt của năm, có thời gian"

      Mạc Phó Tư khẽ cười giễu cợt.


      "Vậy chúng ta khai tiệc thôi"

      Lạc Chẩn Xuyên háo hức


      "Biết chơi mạt chược ?"

      Mạc Phó Tư chợt nghiêng đầu nhìn Ôn Hi nói.


      Hồi bé từng vô số lần phải ngồi đợi cha bên cạnh bàn mạt chược, xem nhiều thành quen, các bé khác từ nhỏ được tiếp xúc với những bộ môn nghệ thuật cao quý như cầm kỳ thi họa...còn thì sao, coi đánh bài như một môn nghệ thuật để giết thời gian. Từ trước tới giờ, luôn cảm thấy xấu hổ vì cái trò chơi "tinh hoa văn hóa của đất nước" này, nhưng từ miệng hỏi ra thì lại thể từ chối được.


      Ôn Hi khẽ đáp

      "Biết một chút"


      "Tôi đánh trước một ván, em ở cạnh xem thật kỹ"


      Chiếc bàn khá lớn, bốn người đàn ông ngồi bốn góc, các bạn gái thì như những bông hoa tươi đứng bên, trừ người đàn ông tên Nhan Tế là có tận hai mỹ nhân ở hai bên.


      Bồi bàn mang rượu lên, trừ Ôn Hi, mấy nàng kia đều khéo léo bưng rượu, đưa tận miệng người đàn ông của mình. Ôn Hi nhìn động tác của bọn họ, cảm giác nhục nhã khiến siết chặt bàn tay, có cách nào tươi cười, liếc mắt đưa mày giống bọn họ, làm được.


      Mạc Phó Tư làm khó cho , tự nâng ly rượu lên, nhấp một hớp rượu absinthe, thản nhiên nói

      "Quy ̣nh cũ?"


      Thẩm Lục gia, người ngồi bên cạnh gật đầu.


      Bọn họ dùng tiền cắc để chơi, Ôn Hi thấy từng xấp tiền cắc ngăn nắp ngừng bị đẩy tới đẩy lui. Mạc Phó Tư bắt đầu được thuận lợi, liên tiếp thả bài ra. Khóe miệng Nhan Tế cong lên trông thấy.


      "Em đánh thay tôi "

      Mạc Phó Tư nghiêng người rời khỏi ghế ngồi. Ôn Hi và đổi vị trí cho nhau. ghế vẫn còn lưu lại hơi ấm của , Ôn Hi cảm thấy nóng cả người.


      Đôi mắt phượng quyến rũ của Nhan Tế khẽ nâng lên, ta nói với Ôn Hi đầy ý tứ

      "Mạc thiếu của chúng ta hôm nay đúng là có lòng từ bi, như ngày hạn gặp được cơn mưa vậy nhỉ"


      Tay trái Mạc Phó Tư gác thành ghế nơi Ôn Hi ngồi, tay phải cầm ly rượu, thờ ơ đáp

      "Cậu ít lời thôi, tránh cho lúc thua nhiều lại phải gán nợ chính bản thân mình, có điều như thế thì lấy phòng đấu giá Thụy Điển thế vào cũng được đấy"


      Trong lòng Ôn Hi khỏi giật nảy, hóa ra người đàn ông có đôi mắt phượng dài, xinh đẹp này là ông chủ phòng đấu giá Thụy Điển, người gây lũng đoạn sấp sỉ 80% tác phẩm nghệ thuật tổng giá trị thị trường tại đồng bằng Lận Xuyên.


      "Người đẹp, từ trước tới giờ tôi luôn thương tiếc người phụ nữ của tôi, còn người phụ nữ của Mạc Phó Tư"

      Nhan Tế nhìn Ôn Hi, nhe răng cười, hàm răng trắng lấp lánh dưới ánh sáng.

      "Tôi tuyệt đối sẽ khách khí"


      "Tế thiếu gia, mạo phạm người đẹp như vậy, cẩn thận Mạc tiên sinh trở mặt đó"

      Đôi mắt người đẹp 'bún thịt' tràn đầy chế nhạo.


      Mạc Phó Tư hừ lạnh một tiếng

      "Bắt đầu "


      Tiếng tráo bài 'lạo xạo' vang lên, Mạc Phó Tư nghiêng đầu, nói nhỏ với Ôn Hi

      "Em cứ mạnh tay mà đánh"


      Ôn Hi "Vâng" một tiếng, tay vừa chạm vào quân bài mạt chược thì mới cảm giác được, quân bài nhìn thì có vẻ bình thường nhưng hóa ra lại được làm từ ngà voi, cực kỳ nhẵn nhụi, tinh tế.


      đánh rất nhanh, tạm thời vẫn hề rơi vào thế hạ phong, vẫn vô cùng ngang tài ngang sức.


      Lạc Chẩn Xuyên cười rộ lên

      "Tôi đã nói mà, người phụ nữ của Phó Tư sao có thể là loại vô dụng được. Lời nói của Nhan đại thiếu có vẻ hơi sớm nhỉ?"


      mặt Nhan Tế từ đầu tới cuối vẫn lộ ra nụ cười vô hại, giống hệt cái tên của ta

      "Lạc nhị, cậu nên lo cho mình trước "

      Nói xong, ta ra bài càng sắc bén.


      Thẩm Lục Gia hiếm khi nói chuyện, người đẹp bên cạnh chàng có phần lúng túng.


      Ôn Hi ̣nh ra bài thì Mạc Phó Tư vẫn luôn chuyên tâm uống rượu chợt lên tiếng

      " nên đánh quân đó"

      Hơi thở của mang theo hương của absinthe, mềm mại phả vào chiếc ̉ trần trụi của , thậm chí ngón tay mát lạnh của còn nắm lấy ngón tay , Ôn Hi cảm thấy con tim mình đập rộn ràng.


      Ánh đèn hồng xanh phản chiếu vào gương mặt , lúc ánh sáng hồng tỏa ra, gò má trước giờ tái nhợt của trở nên giống như ngọn lửa thiêu đốt, còn khi được ánh sáng xanh chiếu vào, thì gương mặt lại giống như cung điện sâu kín dưới lòng đất của Ma Vương, hai ánh sáng xen kẽ nhau khiến Mạc Phó Tư càng thêm mê hoặc lòng người hơn.


      Ôn Hi dựa theo lời chỉ bảo của mà ra bài, rồi lập tức thẳng thừng lật bài, tiền cắc trong tay Nhan Tế được đẩy tới phía hơn phân nửa.


      Người bồi bàn mang lên đủ loại thức ăn khuya. Lạc Chẩn Xuyên quay đầu nhìn, mặt mày hớn hở

      "Có món mì hoành thánh tôm thích của tôi"

      Nói xong, chàng bài cũng chẳng thèm đánh, trực tiếp lấy ăn.



      Nhan Tế chỉ chỉ tay vào ̃a bánh trôi nước nhân vừng, nàng 'sườn chua ngọt' thấy thế chủ động bưng bát, múc một muỗng đút vào miệng ta.


      Thẩm Lục Gia im lặng bưng một chén canh sâm lúa mạch ninh xương, người đẹp bên cạnh khẽ khàng mở miệng

      "Thẩm tổng, để em"


      " cần"

      Cảm thấy mình hơi nặng lời nên lại nói thêm một câu

      "Tự ăn "


      "Lục gia, cậu đúng là hiểu phong tình"

      biết từ lúc nào đã biến thành Nhan Tế đút cho hai mỹ nhân ăn.


      Mạc Phó Tư cầm một chiếc bát sứ thanh hoa tinh xảo tới trước mặt Ôn Hi

      " Cóc tuyết hầm cách thủy với đường phèn, dưỡng nhan sắc"


      Ôn Hi bối rối nhìn cái chén nửa màu trắng, nửa trong suốt, tuy chưa từng ăn qua, nhưng dù sao cũng biết, cóc tuyết thật là ống dẫn trứng trong cơ thể con cóc mái rừng, nghĩ tới đây, chẳng có tý nào thèm ăn nữa.


      Vẫn là gái trẻ bên cạnh Thẩm Lục Gia thay giải vây

      "Nếu chê, và tôi đổi món cho nhau , canh hạt sen đường phèn và hoa bách hợp, tôi chưa ăn vào đâu"


      "Cảm ơn"

      Ôn Hi đáp, ánh mắt cẩn thận dò xét sắc mặt Mạc Phó Tư, thấy vẫn như cũ, lúc này mới đổi món ăn với nàng kia.


      Ăn xong bữa khuya, đám người đánh bài tới tận chín mười giờ tối, tính qua loa tiền cắc, Ôn Hi mới biết bọn họ chơi tận 10 vạn một ván. Thắng thì trực tiếp thưởng cho mấy nàng bên cạnh, thua thì nét mặt vẫn đổi, đầu óc Ôn Hi lại một lần nữa bị chấn động.


      P.s: chương này edit khó nhằn dã man hiuhiu ~.~...Chương sau ăn chị rồi ..là lá la..lá la là.... :3
      Last edited: 12/4/15

    4. Ngoc Dieu

      Ngoc Dieu Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      79
      Tks nang , oi oi hong hong spoil cua nang, mong ngay mai co chuong moi.
      vulinh thích bài này.

    5. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :