1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Điền Văn] Phúc thê doanh môn - Thu Thủy Linh Nhi (Chương 84)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chau007153

      chau007153 Well-Known Member

      Bài viết:
      146
      Được thích:
      932
      Chương 27: Làm ra vẻ

      Sau đó, toàn gia an tĩnh ăn cơm tối, Lý Mạn càng thành uống cháo, nhưng dám đụng đũa vào thức ăn.

      Nơi này an tĩnh khiến cho bầu khí có hơi ngột ngạt, đột nhiên, có giọng nữ kệch cỡm (làm bộ làm tịch) truyền vào, "Ai u, ta đến đúng lúc, mọi người đều ở nhà ăn cơm sao?" Cùng lúc đó, làn gió thơm nồng cũng tràn vào xông vào mũi.

      gay mũi, Lý Mạn tò mò ngẩng đầu, chỉ thấy nữ tử chừng hai mươi tuổi lắc lắc eo từ cửa vào, nhưng vào trong, chỉ dựa ở cửa, híp đôi mắt phượng cười.

      Dáng vẻ nàng ta tệ, quần áo màu đỏ khiến tư thái lả lướt của nàng ta nhìn sót gì, nơi cổ áo biết là bị rách hay cố ý buột lại, lỏng lỏng lẻo lẻo, có thể thấy rất xương quai xanh tinh xảo trắng nõn.

      Đây là nữ nhân xinh đẹp lại phong tình.

      Dường như là cùng lúc, bốn huynh đệ Lý gia đều nhíu chặt chân mày.

      "Nương tử Nhị Thuận, ngươi có việc gì?" Lý Mặc ngẩng đầu, ánh mắt hơi nghiêm.

      "Cũng vì tử quỷ kia nhà ta, bán cá đến bây giờ còn chưa trở về, ta qua hỏi chút." Môi hồng hồng của nữ tử hơi dẩu lên, hờn dỗi nhìn Lý Mặc.

      Lý Mặc lên tiếng trả lời, thoáng nhìn Lý Họa.

      Lý Họa đành phải trả lời "Ngày hôm nay nhiều người, chúng ta chú ý đến."

      "Ô, Tứ lang trở về rồi sao? Để tẩu tử nhìn chút, mấy tháng này gặp, có tiền đồ rồi." Ánh mắt nữ tử mới vừa rồi còn dính người Lý Mặc, trong nháy mắt chuyển đến người Lý Họa, ánh nhìn xoi mói.

      Lý Mặc vui nhíu mày, "Nương tử Nhị Thuận, nếu ngươi có việc gì trở về , chúng ta còn muốn ăn cơm."

      "Sao lại thế? Ta đến nhìn muội muội chút được sao?" Nữ tử xong liền lắc lắc eo , đến cạnh Lý Mạn, đôi mắt quyến rũ nhìn nàng từ xuống dưới, cười , "Ai u, mấy ngày nay đều đồn là các huynh cưới nương tử xinh đẹp, ta còn tin, hôm nay nhìn thấy, đúng là danh bất hư truyền (tiếng tăm, danh tiếng truyền đúng như thực tế). So với ta năm đó còn tươi ngon mọng nước hơn."

      Lý Mạn nghi ngờ nhìn nữ nhân này, ai đây? Nhìn trong mắt người này có vẻ gì là thân thiện.

      "Muội muội, đứng lên để tỷ tỷ nhìn chút, làn da mịn, tay cũng , nhìn biết chưa làm qua công việc gì, là người trong thanh lâu ra sao?" Nữ tử xong vươn tay ra, muốn kéo Lý Mạn đứng lên để quan sát tỉ mỉ hơn, Lý Thư bên cạnh từ lâu nhịn được nữa, đứng dậy, đứng chặn nàng ta kéo tay Lý Mạn qua, tay nâng lên, đẩy nàng ta ra khỏi cửa, "Ai là muội muội ngươi? lời này mà sợ đau lưỡi, nương tử ta có thể cùng ngươi so sánh sao? Còn dám bậy, lão tử cắt lưỡi của ngươi."

      "Ai u, Tam lang, huynh làm ta bị đau." Nữ tử khoa trương hét lên, thân thể mềm nhũn dường như muốn dựa vào người Lý Thư.

      Tính tình Lý Thư hung bạo, thấy vẻ mặt nàng ta càn rỡ, giơ tay phải lên định đánh, bị Lý Mặc quát bảo ngừng lại, "Tam đệ, được vô lễ với nương tử Nhị Thuận."

      Nữ tử thấy Lý Mặc giúp mình, mở cờ trong bụng, hoa đào đầy má, "Lý đại ca ~ ~ ~"

      "Đại Hắc, đưa nương tử Nhị Thuận về nhà." Lý Mặc trầm mặt, lạnh giọng cắt đứt cuối kéo dài của nàng ta.

      Đại Hắc ở bên bếp lò nằm sau khi cùng chơi với hai con heo con, vì trong nhà có thêm nữ nhân, mấy ngày nay, nó xem như là bị nghẹn nín, lúc này, chủ nhân có lệnh, vọt lên, da lông dựng đứng, nhe răng bổ nhào vào nữ tử, tính hung hãn mặc sức phóng thích.

      "A ~ ~ " Nữ tử hét thảm thiết thành tiếng, muốn giả bộ ngất xỉu, nhưng thấy Đại Hắc miệng đầy nước bọt bu lại nàng ta, nàng ta sợ quá chạy ra ngoài.

      Đại Hắc còn muốn đuổi theo, bị Lý Mặc gọi trở về, "Được rồi."

      "Đồ biết xấu hổ, lần sau còn dám đến, đệ đánh nàng ta rơi hai cái răng." Lý Thư vừa nghĩ nàng ta nương tử mình như thế, liền hối hận sao vừa nãy ra tay nhanh chút.

      "Tam đệ, ngồi xuống ăn cơm ." Lý Mặc với Lý Thư, vừa lấy ba cái bánh bao phân cho Lý Mạn, Lý Thư và Tiểu Ngũ, "Nhân lúc còn nóng ăn ."

      "Ta ăn đâu, rất ngán." Lý Mạn lấy bánh bao để vào trong đĩa, ngược lại gắp bánh nướng ăn, Tiểu Ngũ lấy bánh bao trực tiếp bỏ vào trong bát Lý Mặc, "Đại ca, trưa đệ ăn rồi, bánh này huynh ăn ."

      Lý Họa mỉm cười, lấy bánh bao để lại trong đĩa, "Đại ca, bọn đệ trưa ăn rồi, đây là để lại cho huynh và nhị ca."

      Lý Mặc nhìn nữ nhân và hai người đệ đệ hiểu chuyện, rốt cuộc sắc mặt trầm từ từ dịu lại, lấy bánh bao phân cho ba người, "Ăn , giữa trưa đại ca cũng ăn thịt rồi."
      Last edited: 18/2/15

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      chưa gì mà tiểu tam, tiểu tứ xuất hiện lớp lớp thế lầy..........may mà mý a rất chuẩn men a............ko cần đợi chị ra tay.......
      chau007153 thích bài này.

    3. chau007153

      chau007153 Well-Known Member

      Bài viết:
      146
      Được thích:
      932
      Chương 28:

      Thấy bánh bao thịt lại trở về trong bát, Lý Mạn muốn lấy đôi đũa gắp bỏ trở lại.

      "Ta thích ăn bánh bao." Khuôn mặt nhắn của nàng nhăn nhó, gắp bánh bao bỏ vào bát Lý Mặc, mắt to mê người như nai con, ra vẻ tội nghiệp nhìn .

      Tim Lý Mặc hung hăng nhảy thình thịch, cuống quýt cúi đầu, đếm hạt cơm trong bát, ngay cả chuyện bánh bao cũng nhớ.

      Cuối cùng cần ăn bánh bao, Lý Mạn mỉm cười, đôi mắt to đen lấp lánh cong thành trăng lưỡi liềm, tràn đầy ánh sáng.

      Ba người ở bên cạnh nhìn đến ngây dại.

      ...

      Ăn cơm tối xong, Lý Mặc rửa bát nồi, có chuyện gì cho nàng làm, nên vào nhà nghỉ ngơi, hôm nay nàng bộ nhiều, hai bàn chân đều rất đau.

      Nằm sấp giường, Lý Mạn buồn ngủ đến mở mắt ra được, trong mơ màng nghe tiếng đập cửa , nàng muốn trả lời, cũng cảm thấy rằng mình nên trả lời, mí mắt chớp vài cái, nhưng tài nào mở mắt ra được.

      Lý Mặc mang theo thao nước nóng đặt gần lò sưởi đầu giường, rầu rỉ nhìn nữ nhân giãy dụa giường.

      ngày đường, nếu có thể tắm hoặc ngâm chân, thân thể thoải mái hơn.

      Nhưng nàng, dường như rất mệt.

      Vừa định xoay người ra ngoài, nghe thấy Lý Mạn hừ tiếng, trở mình lăn đến gần mép giường, Lý Mặc vội đưa tay qua, kết quả là thân thể mềm mại lăn vào khuỷu tay mình.

      vội vàng để thao nước xuống, hai tay ôm nàng vào trong giường, kéo chăn đắp cho nàng.

      Ai biết, mới vừa ngồi dậy, Lý Mạn liền xoay người cái, chân giơ lên đạp mền xuống dưới chân, khuôn mặt nhắn vừa vặn lớn bằng lòng bàn tay cọ tới cọ lui, như con mèo rên rỉ, mày nhíu lại, dường như tìm được tư thế thoải mái để ngủ.

      Lý Mặc biết hôm nay nàng bô rất mệt, toàn thân mỏi mệt, nghe Lý Tiểu Ngũ khi nàng còn ngồi xe đẩy, nhưng khi về bộ hoàn toàn, đôi mắt khỏi nhìn đôi chân của nàng, mới phát nàng chưa cởi vớ ra.

      Hèn chi ngủ thấy khó chịu!

      Trong mắt Lý Mặc lộ ra nụ cười ôn nhu, khom lưng giúp nàng cởi vớ, đôi chân trắng mềm, đủ nắm tay của , thấy bàn chân đỏ bừng, có vài nơi còn rách da, lòng dâng lên thương tiếc vô hạn, để thao nước bên cạnh, sau đó cầm đôi chân Lý Mạn ngâm vào trong nước nóng.

      Chân ngâm vào nước nóng, Lý Mạn ngủ thoải mái khẽ ngâm, nhưng mà, ngủ thành , đôi chân trong thao nước bỗng nhiên đá cái, nước văng lên mặt Lý Mặc.

      Lý Mặc kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn Lý Mạn còn mơ mơ màng màng ngủ, cười khẽ, dùng tay áo lau mặt, sau đó, đưa tay vào nước nóng, giúp nàng xoa bóp chân, sức lực rất .

      Đến khi nước nóng lạnh dần, Lý Mặc mới lấy đôi chân đỏ ửng của nàng ra, lau khô, bỏ vào trong chăn.

      Đóng cửa sổ lại, lúc này mới đem thao nước và ngọn đèn dầu ra khỏi phòng.

      Mới vừa ra khỏi phòng, bên tai liền nghe giọng của Lý Ngôn, "Đại ca?"

      Tim Lý Mặc nhảy lên, hiểu sao trán đổ mồ hôi lạnh, quay đầu thấy nhị đệ ở ngay trước mặt, "Nhị đệ, trở về rồi sao?"

      "Đại ca từ trong phòng này ra?" Lý Ngôn nghi ngờ nhìn cửa phòng, rồi quay lại nhìn Lý Mặc.

      Lý Mặc "Ừ" tiếng, rằng, "Nàng ngủ."

      "Ah." Lý Ngôn hơi thất vọng, cả ngày nay chưa nhìn thấy nàng, "Đại ca, thao nước này để làm gì vậy?"

      "Nước này để cho nàng tắm." Lý Mặc đột nhiên cảm thấy hai tai mình nóng lên, "Nàng, nàng ngủ rồi, nên ta đem ra."

      "Hửm?" Lý Ngôn nhìn lâu, ràng tin.

      Lý Mặc nữa, chỉ lấy ngọn đèn dầu nhét vào tay Lý Ngôn, bưng thao nước ra sân đổ.

      "Đại ca, nàng tắm để đệ tắm , đệ nóng nực đây." Lý Ngôn liền đuổi theo Lý Mặc.

      Lý Mặc giả vờ nghe thấy, lập tức đổ nước .

      "Đại ca?" Lý Ngôn buồn bực nhìn thao .

      Lý Mặc giả vờ ngạc nhiên, 'Ah' tiếng, mới , "Hả, đệ muốn tắm sao? Nước này lạnh, đại ca nấu ít nước nóng cho đệ."

      "À, được." Lý Ngôn ngừng lại, trả lời, trong lòng vẫn suy nghĩ vừa rồi đại ca ở trong phòng nữ nhân kia, rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
      Nhược Vân, KingKongMapU, xukem23 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      ôi......có người rửa +maxsa chân..........:th_6:...........:th_6:.......ta muốn.....ta muốn........:roft:
      myuyen, fujjko, lee 1 thành viên khác thích bài này.

    5. chau007153

      chau007153 Well-Known Member

      Bài viết:
      146
      Được thích:
      932
      Chương 29: Ra ngoài.

      ngày đẹp trời, ánh mặt trời như bạc, chiếu xuống khung cửa sổ.

      Lý Mạn từ trong mơ tỉnh lại, ngồi dậy, làm biếng duỗi thắt lưng mạnh, mở cửa sổ ra, cơn gió mát thổi vào, mang theo tươi mát của núi rừng, khiến tinh thần người ta phấn chấn.

      Rau trồng trong sân sau sinh trưởng lớn hơn so với mấy hôm trước, hàng dây đậu giác leo quanh hàng rào, kết trái, mấy ngày nữa có thể ăn.

      Nhớ đến đêm qua nằm mơ, Lý Mạn buồn cười, cười rộ lên, xoay người, nhanh nhẹn xuống giường, mang vớ, mang theo tâm tình vui vẻ, ra ngoài.

      Mặt trời lên cao, chỉ thấy Lý Tiểu Ngũ ngồi xổm trước cửa chơi với mấy con gà con, cái trán vì phơi nắng mà toát mồ hôi.

      Haizz, lại dậy trễ, sao ai gọi nàng dậy vậy? Lý Mạn vuốt tóc rồi đến trước mặt Lý Tiểu Ngũ, trong sân yên tĩnh, chỉ biết những người khác đều bận rộn.

      "Cho gà ăn sao? Còn heo con sao?"

      Tiểu Ngũ đứng dậy, híp mắt cười nhìn Lý Mạn, ra vẻ lấy lòng, những gà con này là bảo bối của tỷ tỷ, trước khi đại ca có dặn được phép chơi đùa.

      Biết nghe hiểu, Lý Mạn cũng vội, mở sọt ra, nhìn mấy con gà con dường như có hơi ỉu xìu, tiếng kêu cũng thanh thúy như ngày hôm qua, chắc là đói bụng, vì thế vội vàng vào phòng bếp, lấy ít gạo ra.

      Quả nhiên, mấy gà con này tranh nhau cướp hạt gạo trong lòng bàn tay nàng.

      Lý Tiểu Ngũ nhìn nghĩ là thú vị, liền ngồi xổm xuống nhìn.

      Rất nhanh, gạo trong lòng bàn tay hết sạch, vì thế Lý Mạn lại chạy vào phòng bếp, lấy thêm gạo để vào tay Lý Tiểu Ngũ, để cho gà ăn.

      Tiểu Ngũ rất hưng phấn, vừa rồi nhìn Lý Mạn cho gà ăn, tâm thấy ngứa ngáy, vội vàng ngồi xổm xuống, để tay vào trong sọt, nhìn mấy con gà con chen chúc chỗ, ngừng mổ hạt gạo trong lòng bàn tay , chơi rất vui, có con hơi yếu, luôn bị đẩy ra ngoài, Tiểu Ngũ thương nó, sợ gạo trong tay bị mấy con gà này cướp sạch, vì thế lấy riêng cho nó, đặt vào lòng bàn tay khác, để mình nó ăn.

      Lý Mạn trở lại phòng bếp, nhìn thấy hai heo con quấn quýt rúc trong bếp lò đốt lửa, còn ngáy khò khò.

      Thế nhưng, gà con này, hai heo con này nên ăn cái gì đây?

      Nấu cháo hay là làm bánh ngô? Phi, quá phá của, nước vo gạo cũng tệ lắm, nhưng trong nhà có nước vo gạo, trong nhà có mấy nam nhân mạnh khỏe, dường như ăn còn đủ no, ở đâu còn dư lại?

      Lý Mạn bắt đầu hối hận xúc động nhất thời của mình, nhà này nghèo như vậy, mỗi ngày có ba bữa ấm no tệ rồi, thức ăn ở đâu dư thừa cho hai con heo này ăn, giờ chúng nó còn , sau này lớn lên ăn càng nhiều.

      Nhưng mua về rồi mà nuôi cũng được, Lý Mạn suy nghĩ lát, cầm lấy cái rỗ trong góc phòng, ra phòng bếp.

      Tiểu Ngũ cho gà ăn xong, thấy nàng mang theo cái rổ ra ngoài, liền đứng dậy theo.

      ", với tỷ, kiếm ít thức ăn cho heo ăn." Lý Mạn nắm tay Lý Tiểu Ngũ ra ngoài, nàng quen thuộc hoàn cảnh bên ngoài lắm, cần người dẫn đường.

      Lý Tiểu Ngũ ngạc nhiên, "Tỷ tỷ, tỷ còn chưa ăn sáng."

      ...
      P/s: 10 chương sau các bạn đòi Băng lãnh nha :Cheerleader:, ôi :020: tết mệt!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :