1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Điền Văn] Phúc thê doanh môn - Thu Thủy Linh Nhi (Chương 84)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chau007153

      chau007153 Well-Known Member

      Bài viết:
      146
      Được thích:
      932
      Chương 25: Chạy

      Những gà con này đáng , lông mền mại, rất giống trái cầu lông tơ nho .

      Lý Mạn muốn con này, lại nỡ bỏ con kia, có loại kích thích muốn tất cả những gà con này.

      Lý Tiểu Ngũ thấy gà con đáng , cũng muốn vào chơi, bị Lý Họa cản lại.

      Lý Thư ở ngoài rào chắn nhìn, hơi nóng nảy, "Những vật này nhìn đều giống nhau, tùy tiện bắt mấy con ."

      Lý Họa nhìn ra tâm tư của Lý Mạn, sợ nàng đến tối còn chưa quyết định được chọn con nào, đành phải, lấy bao bố đưa Tiểu Ngũ cầm, bản thân mình vào rào chắn, cẩn thận đến cạnh Lý Mạn, chỉ vào gà con màu vàng tay nàng , "Con này rất tốt."

      " ?" Lý Mạn vui vẻ, nhìn đôi mắt đèn sẫm của gà con, nhất thời trong lòng dâng lên mền mại, "Ta chọn nó."

      "Ừ." Lý Họa , lại bắt vài con gà đặt vào trong sọt, "Mấy con gà này đều rất tốt, nàng vừa mới ôm qua chúng nó, chúng nó liền thích nàng, nhìn, đều ngồi chồm hổm bên cạnh muốn ."

      "Phải ?" Nàng để ý, những gà con này đều giống nhau như đúc, nàng cũng chưa nhận ra con nào là con nào, nhưng, nhìn Lý Họa như vậy, nàng cũng cảm thấy có chuyện này, đột nhiên trong tư tưởng đối với mấy con gà này sinh ra tình cảm khác thường, "Vậy lấy mấy con này ."

      "Được, chậm chút ." Lý Họa cầm lấy sọt, lại nắm tay Lý Mạn, thận trọng qua đàn gà con, ra rào chắn.

      Tổng cộng mua 6 con gà con, chủ tiệm còn tặng cái sọt cho nàng đựng.

      Lý Mạn như mới nhặt được bảo bối, lấy cái sọt ôm vào trong ngực chặt.

      Nhưng khi tính tiền, chủ tiệm nhà họ còn bán heo dê, hỏi Lý Mạn muốn ?

      Muốn, đương nhiên muốn, Lý Mạn cảm thấy trong sân nhà, nuôi vài con gà con còn rộng, muốn mua thêm mấy heo con về nuôi.

      Lý Thư có cảm giác đối với mấy thứ này, nhưng, nương tử thích, mua mua.

      Ngay từ đầu Lý Họa nghĩ mua heo về lấy gì mà nuôi? Mọi người ăn no còn khó, nhưng nhìn đôi mắt trong mong của Lý Mạn, cắn răng, mua hai con, vì Lý Mạn , heo con cũng có tình cảm, con rất đơn, hai con còn có bạn, lớn lên rất có lợi.

      Thắng lợi trở về, khỏi phải Lý Mạn rất vui vẻ, đường trở về, bước nhàng, ngay cả qua hai ngọn núi, bất ngờ là ngồi xe đẩy của Lý Thư nữa, khiến cho Lý Thư cảm thấy mất mát.

      Lúc hoàng hôn, họ về đến nhà.

      Lý Ngôn làm việc ở nhà người khác, tối mới trở về ăn cơm.

      Trong sân chỉ có Lý Mặc, chặt củi, dưới chân, Đại Hắc nằm yên lặng bên chủ nhân, vừa nghe tiếng động trước cửa viện, bò dậy, ngoắc cái đuôi chạy ra ngoài đón.

      Lý Mạn sợ Đại Hắc, nghiêng mình trốn sau Lý Họa.

      "Đại Hắc." Lý Mặc giận tái mặt gầm Đại Hắc, vừa nhìn mấy người đến, " trở về."

      "Ca, sao lại chặt củi? Ngày hôm qua nhị ca chặt rồi mà?" Lý Thư đặt xe đẩy vào trong góc phòng, nhìn củi chặt được xếp tràn đầy, hỏi.

      "Chặt xong rồi đốt, thời gian dùng lâu hơn." Lý Mặc tiến lên hỗ trợ lấy gạo xe xuống, vừa trả lời, ra, mấy ngày nữa muốn vào núi săn thú, lần nầy biết mấy ngày về, nên trước tiên chuẩn bị củi trong nhà tốt.

      Lý Thư lên tiếng nữa, cùng đại ca mỗi người bao gạo khiêng vào phòng bếp.

      Lý Họa khiêng bao bột mì.

      Lý Mạn vất vả mới chờ được mọi người dọn đồ đạt , mới tháo sợi dây buộc heo con, nào ngờ, vừa mới tháo ra, hai heo con từ trong lòng Lý Mạn nhảy xuống đất, chạy.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Cuoc ruot HEO bat dau.........may chieu chi........chi hu len mat......hehe
      chau007153 thích bài này.

    3. chau007153

      chau007153 Well-Known Member

      Bài viết:
      146
      Được thích:
      932
      Chương 26: Chọc giận.

      "Ah, heo." Lý Mạn sợ hãi hét lên tiếng, vội vàng đuổi theo.

      Lý Mặc nghe được tiếng hét, xông ra đầu tiên, liền thấy đôi chân của Lý Mạn, đuổi theo hai con heo con khắp sân, nhất thời cảm thấy mí mắt giật thẳng lên.

      Lý Thư Lý Họa Lý Tiểu Ngũ cũng nhanh ra đây, chỉ thấy Lý Mạn đuổi theo heo con vòng vòng trong sân.

      "Đứng ngơ ở đó làm gì? Mau giúp ta cản chúng." Bắp chân Lý Mạn chạy đến nổi đều bị chuột rút, dưới mái hiên, mấy người kia chỉ đứng ngơ biết đến giúp chút, nàng tức giận muốn quản nữa, cứ để heo con chạy .

      Lý Họa vội muốn đến ngăn nàng, Lý Mặc nhanh hơn, vài bước đến cạnh Lý Mạn, chặn ngang kéo nàng lại, "Đừng đuổi theo."

      "Huynh kéo ta làm gì? Bắt chúng nó." Lý Mạn thở hổn hển, chỉ vào heo con đằng trước, phát hai con ở trong góc phòng thở dốc.

      Lý Thư dẫn Lý Tiểu Ngũ đến, bế hai con heo con lên, khiến cho Lý Mạn muốn đập đầu vào tường, hai con heo dịu ngoan gì sánh bằng.

      Lý Họa qua đất viết hàng chữ, "Nàng càng đuổi, chúng nó càng sợ chạy."

      Mí mắt Lý Mạn co rút, chúng nó chạy, nàng đuổi làm chi?

      Cũng biết là khi tức giận và mệt, khuôn mặt nhắn của nàng đỏ bừng, bộ ngực cũng nhàng phập phồng, hết sức động lòng người.

      Lý Mặc chỉ cảm thấy mắt như bị đâm, cuống quýt buông lỏng tay ra, "Được rồi, vào nhà ăn cơm." Xoay người đến phòng bếp.

      Lý Mạn vội chạy theo.

      Lý Họa nhìn bóng lưng nàng, rốt cuộc khóe môi kiềm chế được giương lên, heo con mua về, nhưng nàng nuôi được sao?

      ——

      Cơm tối là Lý Mặc nấu, lộn xộn và đĩa rau nhìn ra hình dạng.

      Lý Mặc biết nấu cơm, huynh đệ Lý gia đều biết, có thể nấu cháo mà bị khét, đây là lần đầu tiên, về phần cháo này loãng như nước, cũng coi như là gì, cũng may, họ còn ba cái bánh báo và mấy cái bánh chưa ăn xong, hâm nóng chút cũng xem như có thể qua bữa.

      Nhưng Lý Mạn nhìn ra, còn nghĩ đen thùi lùi này là dưa muối, vì thế ngốc ngốc gấp miếng ăn, mới vừa nhai thiếu chút nữa liền phun ra, nhưng sợ hành động này khiến người ta bị tổn thương, nàng lập tức lấy tay che miệng, gắng gượng nuốt xuống."

      "Uống chút cháo." Lý Họa nhìn nàng như vậy, sớm cầm chén cháo đưa qua cho nàng.

      Lý Mạn hề nghĩ ngợi, cầm lấy uống hơi, mãnh liệt uống xong chén cháo, mới dịu chút.

      "Khá hơn chút nào ?" Lý Họa lo lắng hỏi.

      Lý Mạn để chén xuống, thở phào hơi.

      Lý Thư thấy thế, xấu xa cười, "Đại ca, hôm nay sao lại muốn nấu cơm? Sao chờ bọn đệ trở về?"

      "Các đệ vất vả ngày, vì thế muốn nấu sẵn chờ các đệ về ăn." Lý Mặc sắc mặt trầm tĩnh, chậm rãi trả lời, nhưng trong lòng hơi chán nản, xào mấy lần, sao cuối cùng thức ăn vẫn khó ăn như thế? vô tích .

      Đứng dậy, cầm lấy chén của Lý Mạn, xoay người đến bệ bếp, tận lực vét cho nàng ít cháo.

      Lý Mạn hơi sửng sốt, vội đuổi theo, "Cám ơn, ta tự mình làm."

      Đương nhiên Lý Mặc để nàng làm, tự mình múc cháo cho nàng, Lý Mạn ngửa đầu, nhìn gò má lạnh lùng của , môi mỏng mím chặt, thầm le lưỡi, nghĩ bản thân vừa nể tình thiếu chút nữa phun thức ăn nấu, nhất định chọc giận ?
      Last edited: 15/2/15

    4. Hotaru_yuki

      Hotaru_yuki Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      81
      Tội nghiệp đại ca, cứ bị hiểu lầm hoài, hok bít chừng nào Lý Mạn mới hiểu ngôn ngữ ở đó nữa? Nhìn nhìn lại thấy tội cho đại ca wá aaaaa...

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      lúc LM hiểu đượclà lúc có thịt ăn a.......hehe.......:042:
      chau007153 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :