1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưỡi Rồng - Nga Mi (Hoàn+ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Vừa xong đăng luôn vậy :yoyo69::yoyo69::yoyo69:

      Chương 213: Tối đa có thể của hai linh thú
      "Người của Phong gia giống như định mấy ngày nữa ra tay..." Tần Du Du có chút yên tâm, hơn nữa nghĩ đến phụ thân mình còn ở trong Quỷ tam đài, cha chỉ có , nàng muốn ông xảy ra chuyện gì.

      Phong Quy Vân hiểu được lo lắng của nàng, liền hỏi: "Muội định tính làm thế nào?"

      Tần Du Du : "Rất đơn giản, giúp bọn họ sửa chữa Thiên cương tinh vực, sửa chữa cơ quan trong đường vào sơn cốc, để người của Phong gia thể ngang nhiên vào, cho dù vào được cũng nhận được gì tốt đẹp."

      Thực lực của Kim gia đủ, mà ỷ lại bảo vệ của người khác cũng phải kế lâu dài. May mắn nội bộ bên trong cũng tính là tệ, lại chiếm được lợi thế về địa hình, chỉ cần vượt qua cửa ải khó khắn này, sửa chữa Thiên cương tinh vực, tiếp tục hợp tác với Nguyệt quốc, ít nhất vài năm tới ai có thể gây khó dễ cho bọn họ.

      Tần Du Du cũng có bao nhiêu cảm giác là người Kim gia, nàng thầm nghĩ bảo vệ gia đình cha sống được an toàn thôi.

      Phong Quy Vân lắc đầu : "Muội lúc trước muội định công khai quan hệ với Kim gia, Thiên cương tinh vực là chí bảo tổ truyền của bọn họ, e rằng bọn họ đồng ý cho muội đụng vào đâu."

      "Bọn họ ngốc như vậy đâu? Chết đến nơi, còn cố chấp môn phái này nọ sao?"

      "Thế gia đại tộc luôn luôn cứng nhắc, cổ hủ như vậy... Có lẽ do huynh làm phức tạp thêm, huynh là người của Phong gia, lại đến đây thông báo tin có chút kỳ quái rồi, sau đó muội lại xuất muốn giúp bọn họ sửa chữa Thiên cương tinh vực, cải tiến cơ quan đường ra vào, bọn họ rất có thể ngược lại nghi ngờ, mưu cướp địa bàn của bọn họ lại là Nguyệt quốc." Phong Quy Vân cười khổ .

      ta như vậy quả có đạo lý, ở Kim gia, Tần Du Du chẳng những là cơ quan sư nổi tiếng thiên hạ, còn là vương phi của Thánh bình Thân vương, lúc trước dưới tình trạng có nhiều lợi ích, Nguyệt quốc lại hạ mình hợp tác với bọn họ, khiến bọn họ rất bất ngờ, giờ lại phái người ngại xa ngàn dặm thông báo tin cho bọn họ, thậm chí vương phi của Thánh bình Thân vương thế mà lại đích thân đến giúp bọn họ bảo vệ địa bàn.

      có chuyện gì lại săn đón! gian trá là trộm cướp! mưu, tính toán bọn họ là gì?

      Phong Quy Vân vừa như vậy. Tần Du Du cũng rối rắm hơn.

      " ra muội mình có quan hệ với người Kim gia cũng sao, cha muội có thể được chăm sóc tốt hơn. Bọn họ có gan lớn đến mấy, cũng dám dễ dàng lợi dụng cha muội uy hiếp muội đâu, muội là vương phi của Thánh bình Thân vương, đắc tội muội hậu quả phải bọn họ có thể gánh vác được." Phong Quy Vân có chút Tần Du Du vì sao ngay từ đầu biểu biện muốn tỏ thái độ nhìn nhận Kim gia.

      Dựa vào tính tình của nàng, phải là vì nàng xem thường Kim gia. Rất có thể chỉ là cảm thấy phiền toái thôi.

      Phong Quy Vân đoán đúng ít nhất nửa, Tần Du Du từ cùng sư phụ sống nương tựa vào nhau, tuy cũng hâm mộ người khác có cha mẹ, con cái, huynh đệ, tỷ muội, ông nội, bà nội, nhưng tự do quen. Lập tức kéo cho nàng nhà thân thích, nàng cảm thấy phiền toái, hơn nữa người của Kim gia này có nhiều ác cảm cũng có bao nhiêu thiện cảm. Nghe vừa rồi nàng kể lại, chỗ ở phòng thứ tám của phụ thân nàng cùng người Kim thị quan hệ thể là thân thiết, nàng càng khó nảy sinh ra cảm giác thân thiết được.

      Mà hơn nửa nguyên nhân còn lại cũng là vì Kim Thắng Thường.

      "Muội vốn muốn đưa cả nhà của cha muội tính cả bà nội, hai đứa cháu thậm chí thẩm thẩm của muội ra ngoài cốc để thu xếp, muội có thể cho bọn họ điều kiện sống rất tốt, nhưng tình trạng của bọn họ... Có lẽ vẫn nên giữ nguyên như bây giờ còn tốt hơn." Tần Du Du nghĩ đến trong đó còn có phần cảm tình của Kim Phù Sương đới với cha nàng, nàng ngại, nhưng trong mắt người ngoài đây là tai tiếng loạn luân, thất đức, nàng nên nhắc đến hơn.

      "Phu nhân. Phu nhân vẫn nên chờ chủ nhân tới rồi sau." Trú Vân Phi rất kiên trì khuyên nhỉ, Phong Quy Vân cũng tỏ vẻ đồng ý, tuy Tần Du Du tại thực lực cũng yếu. Còn có "cao thủ" thầm bảo vệ, nhưng bọn vẫn khá tin tưởng cách xử , thủ đoạn của Nghiêm Di.

      Tần Du Du nghĩ nghĩ liền gật đầu đồng ý, Nghiêm Di nếu tới. Cũng nên để chuyến công.

      Yểm Huyền muốn gặp người, cho nên Tần Du Du cũng nhắc tới ta với Trú Vân Phi và Phong Quy Vân, nhìn thời gian còn sớm, giao hẹn cách thức sau này liên lạc xong, liền cáo từ rời khỏi.

      Nàng mình ra chỗ người ngoài trấn, Yểm Huyền quả nhiên chờ ở đó, vẻ mặt của ta có chút đăm chiêu, đưa Tần Du Du về chỗ sơn động hoa Thiên Phạn Cửu Thiều, sau đó bắt đầu hỏi chuyện của Trú Vân Phi.

      Tần Du Du có chút kỳ quái, nhưng vẫn hết những gì mình biết cho ta.

      Yểm Huyền nhíu mày suy nghĩ lúc lâu chuyện, Tần Du Du tuy sợ ngựa, nhưng trong lòng vẫn rất thích Trú Vân Phi, khỏi giúp nó hỏi: "Trú Vân Phi làm sao vậy? Sau này có phiền toái gì sao?"

      Yểm Huyền đưa tay vuốt Tiểu Khôi ngủ say trong hộp định hồn ngọc, hừ tiếng : "Nó đối với Tiểu Khôi thế nào? Tiểu Khôi có thích nó hay ?"

      "Nó đối với Tiểu Khôi rất tốt, lúc ta có ở đó đều là nó chăm sóc Tiểu Khôi ăn ngủ, đưa Tiểu Khôi theo bên cạnh. Nhưng Tiểu Khôi... À, ta có hơi sợ ngựa, cho nên Tiểu Khôi có thể chịu ảnh hưởng của ta, cũng có chút xíu sợ Trú Vân Phi, nhưng Trú Vân Phi tuyệt đối dám bắt nạt Tiểu Khôi đâu, đều là Tiểu Khôi bắt nạt nó thôi." Tần Du Du xong mới phát , cách chuyện của bọn họ sao lại có chút giống nhạc phụ hỏi con rể thế này?

      Trú Vân Phi và Tiểu Khôi? Cặp đôi quỷ dị .

      Yểm Huyền có chút bất mãn lẩm bẩm: " con ngựa đo đỏ thôi có gì phải sợ? Nhưng nó xem như biết điều đó, biết nhường nhịn Tiểu Khôi, chỉ là quá yếu, chậc!"

      "Hả, ý của người là, Trú Vân Phi và Tiểu Khôi, sau này ..." Tần Du Du cẩn thận hỏi thăm.

      "Có thể lắm, nhưng chỉ có thể thôi, thiên cơ biến ảo, ai cũng chính xác được sau đó có biến hóa gì, ta chỉ có thể suy đoán khả năng lớn nhất thôi, còn về sau này có xảy ra hay , ta cũng thể xác định." Yểm Huyền buồn bả .

      Giống như năm đó tính sót chuyện xảy ra ngoài ý muốn của thê tử, quá mức tin tưởng khả năng suy tính của mình, hậu quả có thể so với tương lai hoàn toàn biết còn đáng sợ hơn.

      "Trú Vân Phi rất chất phác, Tiểu Khôi nếu ở cùng nó, ta cũng có thể lúc nào cũng nhìn thấy nó." Tần Du Du cảm thấy suy tính lớn nhất này sai đâu, như Tiểu Khôi lo lắng sau khi nàng và Nghiêm Di lấy nhau rồi lơ là nó, thân thiết với nó nữa, nàng cũng muốn sau này Tiểu Khôi tìm được người bầu bạn rồi liền rời khỏi nàng, tuy nàng rất sớm hứa, chỉ cần Tiểu Khôi cần, nàng lúc nào cũng có thể xóa bỏ khế ước nhận chủ giữa cả hai, nhưng nàng nỡ.

      Tiểu Khôi và Trú Vân Phi ở cùng nhau, bọn họ có thể sống chung chỗ, cần lo lắng chia xa. Hơn nữa Trú Vân Phi vừa nhìn chính là dạng trượng phu thành , tốt tính, dễ bắt nạt, so với chủ nhân Nghiêm Di của nó đáng tin cậy hơn nhiều, Tiểu Khôi cùng nó ở chung nàng cũng yên tâm.

      Trú Vân Phi chỉ có thể bị Tiểu Khôi bắt nạt thôi.

      Tần Du Du ở trong sơn động ba ngày, lại ra ngoài hóng gió, nàng ban ngày lẻn vào Quỷ tam đài gặp phu thân của mình, buổi tối vào trấn ngoài núi gặp bọn Trú Vân Phi.

      Tình trạng của phụ thân có gì thay đổi, hai đứa cháu thấy bóng dáng, đoán chừng là bị Kim Phù Đồ đưa rồi, vẻ mặt Kim Phù Sương hoảng hốt, nhưng có lẽ là bất cứ giá nào, cho dù biết đại họa rơi xuống, cũng hề lo âu, sợ hãi lắm.

      Tần Du Du đưa mấy món đồ chơi cho hai đứa cháu để lại, giúp bà ấy chăm sóc bà cụ cả ngày, thầm đút bà nội uống đan dược bổ thân, vẫn ở lại cho đến bữa cơm tối mới rời .

      Cơm tối chỉ có nàng và Kim Phù Sương cùng dùng bữa thôi, Kim Thắng Thường bởi vì thân thể tiện, có món ăn riêng Kim Phù Sương chuẩn bị, để ông mình trong phòng ăn, tránh lại xấu hổ.

      Tần Du Du có chút tiếc nuối, nhưng nghĩ đến mình ít nhất còn có thể tận mắt nhìn thấy phụ thân, liền lại thoải mái.

      Yểm Huyền đưa nàng đến gần khu dân cư ở trấn hẹn trước với đám Trú Vân Phi liền xoay người rời , trước khi còn tươi cười rất kỳ quái: "Ta ngày mai tới sớm tìm ngươi."

      Tần Du Du ra sao, Yểm Huyền cảm thấy hoàn cảnh ở sơn động tốt, cho nên để nàng ở trong trấn đêm rồi về sao? Nhưng đợi nàng hỏi, Yểm Huyền mất dạng rồi.

      Nàng cảm thấy loại "cao nhân" làm việc đa số đều có nguyên nhân đặc biệt, Yểm Huyền vô cớ trêu chọc nàng, vì thế liền nghĩ nhiều nữa, dưới chân nhúng cái trực tiếp nhảy vào trong viện.

      "Biểu ca, Trú Vân Phi?" Tần Du Du vào phòng trong, bàn có ánh đèn, nhưng người cũng có.

      Nàng cảm thấy kỳ quái, bỗng vòng eo bị người ôm từ phía sau.

      Người có thể im hơi lặng tiếng tới gần nàng rất ít, rất hiếm, Yểm Huyền mặc dù có khi cũng trêu chọc nàng, nhưng tuyệt đối làm hành động thân mật như vậy với nàng, có thể "đánh lén" như thế chỉ có người thôi.

      "Nghiêm Di!" Tần Du Du gọi , vừa xoay người lại.

      Trước mắt đúng là Nghiêm Di, nhìn qua gió bụi mỏi mệt, hiển nhiên vừa mới chạy tới lâu, tin thần lại tệ lắm.

      thấy mặt Tần Du Du, khỏi nhíu mày : "Nàng sao lại tự biến mình thành bộ dạng này?"

      Tần Du Du nhìn thấy , trong lòng vui mừng, nghe vậy nổi hứng đùa nghịch, ôm lưng áo , cọ loạn khuôn mặt vào lòng : "Chàng thích giúp ta lau sạch ."

      Nghiêm Di thân y bào màu tím đậm nhất thời bị nàng chà đạp biết thành màu gì nữa.

      Nhưng hề tức giận, chỉ nâng "mặt mèo" nghịch trong lòng lên, hôn lên môi nàng.

      Dưới ngọn đèn mờ nhạt, bóng dáng hai người hợp thành .

      biết qua bao lâu, hai bóng dáng dây dưa cùng chỗ mới thoáng tách ra, Tần Du Du nhìn thấy đôi môi mặt Nghiêm Di lây dính son phấn còn sót lại, ý xấu cười khanh khách.

      Nghiêm Di kéo nàng tới bên giếng nước trong viện, lấy khăn tay lau sạch mớ lộn xộn mặt hai người, sau đó nhéo chóp mũi Tần Du Du : "Giờ chúng ta nên tính nợ nần nhỉ."

      "Nợ nần gì chứ?" Tần Du Du cố gắng tránh thoát bàn tay , cố ý giả ngu.

      "Nàng tiếng nào theo người chạy mất." Nghiêm Di ôm lấy nàng, xách trở về phòng chuẩn bị cho tiểu nữ dám chối nhận tội này, đại hình phạt hầu hạ.

      "Ta viết thư cho chàng rồi mà! Cha của Tiểu Khôi ngay bên ngoài chờ ta, chàng đừng làm bậy..." Tần Du Du giải thích .

      "Nàng đêm nay còn muốn ?" Trong phòng đốt đèn, ánh trăng mông lung làm hình dáng khuôn mặt Nghiêm Di sâu xa, càng thêm mấy phần mị, mê người, trong đôi mắt đen nhánh có ngọn lửa mãnh liệt thiêu đốt.

      Tần Du Du bỗng nhớ tới lời Yểm Huyền trước khi , ta ràng biết Nghiêm Di đến đây.

      "Ta, ta sáng mai lại ." Khuôn mặt Tần Du Du đỏ bừng .

      Đêm nay trăng rất sáng, lung linh khiến trong lòng nàng như nhũn ra, chống cự được Nghiêm Di hấp dẫn bại hoại.
      minhhanhng, 1620thuy, phuthuykembong1713 others thích bài này.

    2. devilhamvui

      devilhamvui Active Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      65
      Hi lần trước ta đoán Trú Vân Phi vs Tiểu KHôi là 1 đôi, thế là có hi vọng lun
      Thanks Chu nhiều nhé!.
      AChu thích bài này.

    3. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Chương 214: Phu quân chính là dùng để sai bảo
      Ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu sáng đến trước giường, gió thu hơi lạnh khiến mùi nhiệt tình trong phòng tan vài phần, tiếng thở giường cũng dần dần bình ổn xuống.

      Thể xác và tinh thần Nghiêm Di rất thoải mái, ôm tiểu thê tử bắt đầu hỏi nàng chuyện xảy ra mấy ngày nay, đa số chuyện nghe Trú Vân Phi kể lại, nhưng muốn nghe chính miệng Tần Du Du .

      Tình trạng của phụ thân ngay cả chuyện của Kim Phù Sương, nàng kể với Trú Vân Phi và Phong Quy Vân, nhưng lại muốn lừa gạt Nghiêm Di.

      "Nàng để phụ thân nàng nhận ra?" Nghiêm Di nghe ý tứ trong lời của Tần Du Du, khỏi có chút bất ngờ.

      Nàng vất cả có được tin tức của phụ thân, mà phụ thân nàng tuy bị thương nặng, tàn tật, nhưng cuối cùng người vẫn còn sống, thị lực và thính lực cũng có cơ hội khôi phục, mà nàng thế nhưng cứ vậy bỏ qua?

      "Sau khi nhận ra sao? Nếu ông hỏi mẫu thân ta ở đâu, ta phải trả lời thế nào?" Giọng Tần Du Du rầu rĩ.

      Chuyện này nàng suy nghĩ mấy ngày rồi, vất vả mới ra quyết định để mọi chuyện giữ nguyên như cũ.

      "Hy vọng sống sót duy nhất của cha chính là muốn tìm mẫu thân, cùng bà bên nhau đến già, nếu ông biết mẫu thân hơn mười năm trước vì ông tự tử, thậm chí ngay cả thi cốt cũng còn, chàng nghĩ ông làm sao bây giờ?"

      "Ta còn mẫu thân, ta muốn ngay cả cha cũng còn. Ta để ông nhận ra mình, phá hủy hy vọng của ông, ông còn có thể sống tốt, lúc ta nhớ ông, có thể lén nhìn thấy ông." Tần Du Du chớp chớp mắt, muốn nén nước mắt, nhưng nước mắt nghe lời cứ chảy xuống.

      Lúc này tới phiên Nghiêm Di hối hận, cúi đầu hôn từng chút từng chút lên nước mắt nàng, ôm nàng vào trong lòng giống như đứa bé, nhàng vỗ về an ủi, sau đó : " ra nàng chỉ cần dối là được. Xem như Giang Như Luyện cho tới bây giờ chưa hề gì về chuyện của mẹ nàng, xem như nàng còn sống đời, chẳng qua nàng tìm khắp nơi thấy bà thôi."

      "Chàng lại muốn lừa gạt người!" Tần Du Du hít hít cái mũi, mắt đo đỏ chỉ trích.

      Đây phải vì muốn nàng đau lòng cũng muốn cha nàng đau lòng sao? Trong lòng Nghiêm Di cảm thấy mình rất oan, nhưng tiếp tục đề tài lừa gạt người này nữa, lúc này muốn quá nhiều, tránh cẩn thận lại lôi chuyện cũ ra. Khiến hòa hợp của hai người bị phá vỡ.

      "Kim Phù Sương bà ấy cũng rất đáng thương, bọn họ bây giờ, ra cũng có gì tốt." Cha nàng sau này xuống suối vàng, chắc chắn muốn tìm gặp mẹ nàng, Kim Phù Sương toàn tâm toàn ý chỉ là muốn ở bên cha sống hết quảng đời còn lại thôi, xem như là giúp bà ấy hoàn thành tâm nguyện .

      Nghiêm Di đối với việc nàng có nhận cha hay cũng quá để ý. Nàng chỉ có phu quân thân thiết là cũng rất tốt, cho nên nghe vậy, xoa xoa đầu nàng : "Được! Nàng muốn thế nào cũng được, nhưng được khóc."

      có thể với đa số người là lạnh lùng vô tình, nhưng đối với tiểu nữ tử này, lại luôn dụng tâm cẩn thận. Nhìn thấy hàng nước mắt của nàng liền cảm thấy trong lòng giống như bị người đào vài đường, rất đau đớn.

      "Chuyện bên Phong gia phải giải quyết thế nào?" Tiểu thê tử rơi nước mắt nữa bắt đầu chuẩn bị sai bảo làm việc, tính ngang ngược và vênh mặt hất hàm sai bảo trong giọng có chút nào che giấu.

      Nhưng Nghiêm Di lại hề tức giận. Ngược lại rất vừa lòng, Tần Du Du nếu chuyện này cái gì cũng bàn bạc với mà tự hành động, thế mới đáng sợ nhất, còn có thể sai bảo làm việc còn xem là phu quân.

      "Phong thị, Kim thị, Văn thị gốc rễ sâu, lập tức nhổ tận gốc bọn họ có chút đáng tiếc, chỉ cần bọn họ nguyện ý hợp tác với Nguyệt quốc, thế cứ để bọn họ tiếp tục sinh sống cũng sao, chẳng qua phải để bọn họ nhận lời sau này chỉ vì Nghiêm thị ta chế tạo vũ khí quân dụng. Văn Phong Thành là người thông minh. Bên phía Văn thị cần ta nhiều lời, bọn họ tự lựa chọn. Còn về Phong thị, ngày mai ta để Phong Quy Vân chuyến khuyên giải bọn họ phen. Nghĩ chắc bọn họ cũng dị nghị gì đâu."

      Nghiêm Di ra thoải mái, Tần Du Du đoán chừng lần khuyên giải này là dùng uy hiếp, đe dọa để hình dung cũng còn khá chính xác.

      Nhóm tiên phong của Phong thị lần này, kế hoạch đối phó Kim thị nhất định chết trong trứng nước. Chỉ cần muốn bị diệt tộc, có lẽ đồng ý điều kiện của .

      Mẫu thân Tần Du Du đúng là xuất thân từ Phong thị, nhưng Phong thị lại chưa từng đối xử với mẹ nàng như người thân, thậm chí bắt cậu nàng, ép Phong Quy Vân đối phó nàng, cho nên Tần Du Du ra quá để ý vận mệnh sau này của Phong thị, đối với cách xử lý của Nghiêm Di cũng có ý kiến gì.

      Thuận ta sống, nghịch ta chết, cho tới bây giờ đây chính là nguyên tắc hành của nhóm quyền quý, Phong gia nếu lúc trước lựa chọn sai, khó trách khỏi phải gánh vác hậu quả.

      "Còn về bên phía Kim thị, nàng phải rất muốn xem bảo vật trấn sơn Thiên cương tinh vực của bọn họ sao?" Nghiêm Di vuốt khuôn mặt Tần Du Du, cười hỏi.

      Tiểu thê tử của có niềm thích thú cơ quan lớn hơn tất cả, nhất định tò mò Thiên cương tinh vực lâu rồi, lần này may mắn đúng dịp, nàng tuyệt đối muốn bỏ qua đâu.

      Tần Du Du dùng sức gật đầu, chuyện này nếu có Nghiêm Di nhúng tay vào, người của Phong thị khi ra tay, nàng chắc cũng có thể thuyết phục Kim Phù Đồ bí mật để nàng thử lần sửa chữa Thiên cương tinh vực, nhưng tại nếu Nghiêm Di đến đây, nàng đúng lúc có thể khỏi phải tìm Kim Phù Đồ dài dòng, an tâm chờ Nghiêm Di thu xếp tất cả mọi chuyện xong xuôi.

      Nàng muốn nhìn xem Thiên cương tinh vực đến tột cùng có gì hay đây.

      "Trú Vân Phi , nàng mỗi lần cách ba ngày mới có thể ra lần?" Nghiêm Di được voi đòi tiên, đè nàng xuống thân, hai tay khách khí xoa nắn đỉnh nhọn bộ ngực sữa trắng nõn của nàng, dẫn đến nàng ưm thở gấp.

      "Phải, chàng ba ngày sau định cùng ta Quỷ tam đài?" Tần Du Du cố gắng duy trì chút lý trí còn sót lại hỏi.

      "Đúng. Phải đền bù chứ, nàng giao lợi lộc ba ngày cho ta trước ." Nghiêm Di hôn sâu nàng, quyết định nhân lúc trời còn chưa sáng, đòi đền bù món nợ mười mấy ngày gần đây bị tiểu nữ làm nóng ruột nóng gan trước.

      Buổi sáng thức dậy, Tần Du Du rửa mặt chải đầu, thay y phục, dùng bữa sáng xong, tới ngoài trấn hội họp với Yểm Huyền, nhìn thấy đối phương ràng trong lòng hiểu lại lộ vẻ "giả đứng đắng", khuôn mặt đỏ suốt cả ngày.

      "Người thể gặp Nghiêm Di?" Tần Du Du cố gắng tìm đề tài.

      Yểm Huyền ta ở nhân gian tiếp xúc nguời phàm càng ít càng tốt, nhưng lúc ta giúp nàng đến trấn mua thuốc lại có kiêng kị gì.

      Yểm Huyền ha ha cười : " ra gặp cũng sao, e rằng vừa thấy ta tuấn, phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong như vậy, lại nghĩ đến ta mấy ngày này sớm chiều ở gần ngươi, chua đến ngủ yên mất."

      Tần Du Du vừa giận vừa thẹn, mãnh thú ra phải hung bạo, nhưng cũng phải tốt tính gì.

      Nhưng nàng để tâm suy nghĩ, thể thừa nhận Yểm Huyền "lo lắng" rất có đạo lý.

      Sáng nay thức dậy, nàng chợt nghe Trú Vân Phi Nghiêm Di đuổi Phong Quy Vân tìm người chủ quản Phong gia, ngay cả gặp cũng cho nàng gặp.

      Ba ngày sau, Tần Du Du ở trong sơn động quả rất thoải mái, Quỷ tam đài Kim thị và người Phong gia nấp ngoài núi chuẩn bị đại chiến với Kim thị lại rất lo âu.

      Nghiêm Di để Phong Quy Vân đưa tin cho Phong thị, từ ngữ khách khí nhưng ý tứ vô cùng ràng, nêu ra mấy điều kiện gọi là hợp tác, thực tế là muốn bọn họ cúi đầu xưng thần, từ nay về sau ngoan ngoãn nghe theo hiệu lệnh của hoàng tộc Nghiêm thị Nguyệt quốc.

      Cấp cao Phong gia tại nơi này nhận được thư của Nghiêm Di, đương nhiên cũng hiểu tin bọn họ muốn cướp Quỷ tam đài chẳng những bị lộ, còn rướt lấy đại sát tinh bọn họ tránh còn kịp.

      Người Phong gia vừa chiêu đãi tốt Phong Quy Vân, vừa bắt đầu bàn bạc cách trả lời.

      Nghiêm Di cho bọn họ bậc thang cuối cùng rồi, bọn họ chỉ có hai con đường, là đối mặt với lửa giận của Nghiêm Di, chấp nhận hậu quả thảm thiết cao thủ trong tộc bị tàn sát sạch , người trong tộc bỏ mạng nơi xa, hai là từ nay trở thành lệ thuộc vào Nguyệt quốc.

      Lựa chọn như vậy cũng khó, khó là sau khi quy thuận Nguyệt quốc, bọn họ làm sao tránh bị Nguyệt quốc quang minh, lén lút làm suy yếu thực lực của bọn họ, sợ là bị Nguyệt quốc hoàn toàn làm tổn hại, chiếm lấy toàn bộ rồi.

      Kim thị cũng vô cùng khổ sở, Nghiêm Di đến đây để người Phong thị làm ầm ĩ, nhưng đường đường Thánh bình Thân vương đột nhiên từ tiền tuyến chạy tới đây, vì để cứu vớt bọn họ?

      Trò đùa này rất lạnh.

      dưới Kim thị nằm mơ cũng dám nghĩ muốn Thánh bình Thân vương thu xếp công việc, bớt chút thời gian đến "rút đao tương trợ", nhưng việc lạ như vậy xảy ra, bọn họ thể nghi ngờ, đối phương rút đao tương trợ có thể thuận tiện "cắn" bọn họ mấy cái .

      Hơn nữa Nghiêm Di thế mà bàn bạc với người phụ trách đối ngoại của Kim thị ở ngoài núi, định cùng vương phi đến Quỷ tam đài thăm hỏi.

      Đây điển hình "Chồn đến nhà gà chúc tết" đó!

      Biết vợ chồng Nghiêm Di vào Quỷ tam đài, xem như chút "vốn liếng" cuối cùng của bọn họ cũng đường ra luôn, nhưng lời từ chối bọn họ có cách nào ra miệng được.

      Người ta có thái độ này, chính là lúc nào cũng có thể lật tung "ổ" bọn họ, nhưng còn chừa chút mặt mũi cho bọn họ thôi.

      Nguyệt quốc vừa chiếm được Li quốc, thanh thế như mặt trời ban trưa, Nghiêm Di là võ thánh cấp mười tám như vậy, ngay cả Thiên cương tinh vực hoàn hảo hư hại gì cũng thể ngăn được, huống chi bên cạnh còn có Tần Du Du, cơ quan thuật mạnh đến khó lường?

      Cho đến nay, Kim thị bọn họ như cá nằm thớt, toàn bộ xem người ta muốn "chặt" như thế nào thôi.

      Nếu thức thời, lấy được lời hứa còn có thể ỷ vào giao tình lúc trước chừa chút thể diện được lợi hơn, nếu muốn ngang ngạnh chống đối, Phụng Thần giáo chính là hình mẫu.

      Tộc trưởng Kim thị thở dài tiếng, cuối cùng quyết định cho Kim Phù Đồ ra mặt, đích thân nghênh đón vợ chồng Thánh bình Thân vương đến Quỷ tam đài làm khách.

      Vì thế ba ngày sau, Nghiêm Di đưa Tần Du Du, dưới đón tiếp của Kim Phù Đồ, nghênh ngang vào "hang ổ" của Kim thị.

      Tần Du Du tới đây rất nhiều lần, đối với tất cả trong cốc sớm cảm thấy mới mẻ gì nữa, đoàn người được trực tiếp nghênh đón tới chủ trạch ngay trung tâm sơn cốc.

      Hai bên chủ-khách ngồi vào chỗ của mình chào hỏi nhau mấy câu, Nghiêm Di liền thẳng vào vấn đề : "Ái phi của bổn vương say mê cơ quan thuật, nghe quý phủ có 'Thiên cương tinh vực' nổi tiếng thiên hạ, đáng tiếc bị hư hỏng nhiều năm, cho nên muốn thử ra tay sửa chữa xem sao, biết trưởng tộc Kim thị ý muốn thế nào?"

      câu , quả giống như tiếng sấm sét, đánh xuống dưới Kim gia trời đất quay cuồng.

      Thiên cương tinh vực lâu năm thiếu tu sửa, thể dùng nữa là cơ mật cao nhất của Kim thị, tuy mấy năm này bên ngoài có nhiều phán đoán, nhưng thủy chung chưa hề chứng thực, ngay cả những người Kim thị ở sảnh tham gia chiêu đãi khách, cũng có rất nhiều người hoàn toàn biết gì về việc này.

      tại thế mà bị Nghiêm Di hỏi thẳng ngay trước mặt, ngay cả mấy lão hồ ly đa mưu túc trí ngồi chỗ chủ tọa đó cũng nghẹn họng nhìn trân trối biết nên đối đáp thế nào.

      Tộc trưởng Kim thị đầu tiên phản ứng lại, lắc đầu : "Thánh bình Thân vương đùa, Thiên cương tinh vực những năm gần đây vẫn chưa từng dùng tới, có nghĩa là nó bị hủy hoại, biết vương gia từ đâu nghe được tin này?"

      (Chu: Hừ, vịt chết còn cứng mỏ mà )
      minhhanhng, 1620thuy, phuthuykembong1712 others thích bài này.

    4. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Chương 215: Điều kiện của Kim thị
      Mặt Nghiêm Di chút thay đổi, nhìn luớt qua từng nét mặt khác nhau của từng nguời kim thị ngồi chủ tọa, bị ánh mắt của quét qua, chỉ cảm thất như luồng áp lực vô hình quét ngang, nhịn được chân nhũn ra, thậm chí nhiều người tâm chí kiên định, tu vi kém, tự chủ được lui lại mấy bước.

      "Rất nhiều tài trẻ tuổi của quý phủ ở trong Quỷ tam đài?" Đây là câu với giọng điệu khẳng định.

      Tộc trưởng Kim thị và Kim Phù Đồ cùng các trưởng lão biết tình hình sắc mặt đều thay đổi nhanh chóng.

      Kim Phù Đồ trầm giọng : "Ý của Thánh bình Thân vương là?"

      "Đệ tử tài bồi dưỡng dễ dàng, các vị biết người của Phong thị ở ngoài núi như hổ rình mồi, còn để bọn họ rời khỏi Quỷ tam đài, có chút kỳ lạ." Nghiêm Di khi đối xử với nguời ngoài, đa số đều trưng ra bộ mặt chút thay đổi kèm theo giọng điệu hề lên xuống, khiến người ta rất khó từ vẻ mặt của đoán ra tâm ý của .

      Người của Kim thị nhìn nhau, biết là vì phát Kim thị bí mật đưa các đệ tử quan trọng mà đoán Thiên cương tinh vực của bọn họ thể sử dụng được, hay là dùng điều này uy hiếp, nếu bọn họ đồng ý cầu của , để Tần Du Du nhìn Thiên cương tinh vực, gây bất lợi cho nhóm đệ tử bọn họ đưa ra ngoài núi.

      Bọn họ đều biết, Thánh bình Thân vương phải thiện nam tín nữa gì, hôm nay ra cầu, bọn họ đồng ý cũng từ bỏ ý đồ.

      Mặc kệ lời của có ý định uy hiếp hay , chọc giận , những người trong Quỷ tam đài dĩ nhiên ai cũng có "trái ngọt", đệ tử ngoài núi e rằng cũng đừng nghĩ có ngày lành.

      Rượu mời cũng thế, rượu phạt cũng thế, rượu này bọn họ nhất định phải uống.

      Tần Du Du nhìn thấy sắc mặt nhăn lại có thể vắt ra nước của mấy người Kim gia chủ tọa, khỏi có chút thông cảm bọn họ, đối nghịch với quái là có đường thoát đâu.

      Nàng ràng là định giúp bọn họ, kết quả Nghiêm Di vừa ra tay, ngược lại giống như nàng ức hiếp bọn họ ấy. Nhưng đối với những người tâm tư quá phức tạp, có lẻ thủ đoạn như vậy là ngắn ngọn nhất.

      Nếu phải nghớ nàng và người Kim thị có quan hệ thân thích, sau này có định để cha nàng tiếp tục an hưởng tuổi già ở Kim thị. Đoán chừng Nghiêm Di ngay cả chuyện cũng bỏ qua, trực tiếp bắt lấy mấy thủ lĩnh Kim thị, để bọn họ dâng Thiên cương tinh vực lên, mặc nàng muốn làm gì làm, càng dễ dàng hơn.

      Mấy trưởng lão Kim thị xem như cũng hiểu , cắn chặt răng gật gật đầu với tộc trưởng Kim thị. Chuyện tới lúc này bọn họ đồng ý cũng phải đồng ý thôi.

      Tộc trưởng Kim thị phất tay để những người khác lui ra ngoài, sau đó : "Thiên cương tinh vực của tộc ta quả bị hư hỏng nhiều năm, nhưng việc này liên quan đến sinh tử tồn vong của tộc Kim thị ta, cho nên thể cố gắng giấu kín. khiến vương gia, vương phi chê cười. Vương phi nương nương cơ quan thuật nổi tiếng thiên hạ, nguyện ý giúp đỡ tộc ta sửa chữa Thiên cương tinh vực là chuyện tốt ta cầu còn được, nhưng tộc của ta có mấy cầu, hy vọng vương gia và vương phi có thể đồng ý."

      Tần Du Du liếc mắt nhìn Nghiêm Di cái. Quay đầu với tộc trưởng: "Mời ."

      Tộc trưởng Kim thị biết hôm nay tất cả bí mật của Thiên cương tinh vực đều giữ được, thậm chí tuy Kim thị tránh thoát kiếp Phong thị này, tiền đồ sau này vẫn biết được. Cho nên cũng hoàn toàn màn đến nữa.

      " ra xấu hổ. Những năm gần đây tộc của ta ít thầy trò cơ quan sư sửa chữa Thiên cương tinh vực, nhưng đều thất bại, thậm chí có người trong quá trình sửa chữa vì nhất thời vô ý bị cơ quan gây bị thương, tính mạng khó giữ. Vương phi muốn sửa chữa nó giúp tộc của ta, chúng ta vô cùng cảm kích, nhưng nếu trong quá trình sửa chữ, vương phi xảy ra chuyện ngoài ý muốn. dưới tộc của ta đáng chết vạn lần."

      Khi tộc trưởng Kim thị ra lời này, ánh mắt hướng về phía Nghiêm Di chứ phải Tần Du Du, ý lời này là, vương phi của ngài muốn làm thế nào cũng được, nhưng lỡ như xảy ra chuyện, ngài đừng tới tìm chúng ta tính sổ.

      "Vương phi của bổn vương, tự có bổn vương chiếu cố, để nàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cần người khác quan tâm." Nghiêm Di lạnh lùng .

      cũng hứa truy cứu trách nhiệm chuyện này, nếu người của Kim thị dám làm trò mờ ám gì với Du Du của , thế quả là đáng chết vạn lần, khiến bọn họ chết thảm thiết.

      Tộc trưởng Kim thị bất đắc dĩ, tiếp: "Thiên cương tinh vực đối với tộc của ta rất quan trọng, bất kể vương phi nương nương có sửa chữa nó được hay , tất cả về nó, xin vương gia và vương phi đừng ra ngoài."

      " thành vấn đề." Tần Du Du gật đầu , nàng thầm nghĩ mau nhìn xem Thiên cương tinh vực đến tột cùng là thứ gì, mặc kệ thế nào, chắc phải mạnh hơn ít mấy tác phẩm của tam đại cơ quan thế gia lúc trước nàng thấy mới đúng.

      "Cuối cùng còn thỉnh cầu... Lúc vương phi nương nương sửa chữa Thiên cương tinh vực, có ba vị cơ quan sư trong tộc của ta đứng xem." Tộc trưởng Kim thị chần chờ , thái độ sợ Tần Du Du từ chối.

      Ông bình tĩnh lại mơ hồ nhận ra Nghiêm Di và Tần Du Du đường xa mà đến, rất có thể chính là muốn nhìn Thiên cương tinh vực, thử xem có thể sửa chữa nó hay thôi.

      Nghiêm Di bây giờ muốn tiêu diệt bọn họ cũng phải chuyện khó khăn gì, cần dối bọn họ.

      Tuy thái độ bọn họ cứng rắn đưa ra cầu như vậy, biểu như Kim gia chịu thiệt, nhưng nếu Tần Du Du có thể sửa chữa Thiên cương tinh vực, thế cũng xem như chuyện xấu được.

      Nếu có thể nhân cơ hội để mấy kiệt xuất già trẻ si mê cơ quan thuật của tộc mình tranh thủ phen, lại càng tuyệt vời.

      "Được." Tần Du Du đồng ý rất kiên quyết, nàng cũng cầu đơn giản như vậy, tộc trưởng Kim tộc cần gì phải ấp a ấp úng chứ.

      Tộc trưởng Kim thị thấy nàng đồng ý rất thoải mái, nhất thời vui mừng quá đỗi.

      Lần này tuy Tần Du Du sửa chữa là cơ quan tổ truyền của Kim thị, nhưng cơ quan sư đều có vài các thủ pháp, kỹ xảo bí truyền, bình thường chỉ có thầy trò, đồng môn vô cùng thân thiết, mới có thể được phép xem cả quá trình đối phương chế tạo, tu chỉnh cơ quan tinh xảo, mà Tần Du Du lại giống như chưa từng băn khoăn điều đó.

      Có vài người Kim thị nhớ tới năm trước trong trận chung kết thành thủ lôi đài, Tần Du Du tùy tay đưa bản vẽ thiết kế cơ quan của hoa viên ngầm ở Thánh bình Thân vương phủ ra cho mọi người xem thỏa thích, trong lòng nhất thời thấy chua chua.

      Tộc mình xem như bảo bối, người ta thèm xem ra gì, bọn họ kém xa Thiên công Thánh thủ như vậy ư?

      Tộc trưởng Kim thị nhìn về phía mấy vị trưởng lão, xem bọn họ có cần thêm điều kiện gì hay , các trưởng lão và Kim Phù Đồ trầm ngâm chút, rốt cuộc lắc lắc đầu.

      Trong lòng bọn họ phải nghĩ ra điều kiện gì, mà là dám thêm, lỡ như khiến sát tinh Nghiêm Di này nóng nảy, bọn họ liền xong đời.

      Tần Du Du nhìn thấy bọn họ liếc mắt ngang dọc, Nghiêm Di như cũ mặt thay đổi, lạnh lùng dọa người. Ông tay áo buông lỏng nắm lấy tay nàng rất đứng đắn vuốt ve ngón tay nàng, gãi nhè vào lòng bàn tay nàng, trong lòng cảm thấy biết nên gì, cái kẻ mặt đằng, bên trong nẻo này.

      Phu quân cũng đủ dọa người cũng có rất nhiều lợi ích, như tại Kim thị cũng dám giở trò gì, sau khi đồng ý xong lập tức đưa hai người (Tần Du Du và Nghiêm Di) đến cơ quan xưởng ở phía sau, bao lâu thấy ba cơ quan sư vẻ mặt trang nghiêm hộ tống cái thùng gỗ lớn tới, đặt lên khối nham thạch được mài thành cái bàn lớn.

      Ba cơ quan sư này có hai người râu tóc tuyết trắng. người mặt như thiếu niên trẻ tuổi, da trơn nhẵn, chút nếp nhăn, người kia da lại giống như quả quýt phơi khô mấy năm rồi, nhiều nếp nhăn đến gần như khuôn mặt, tu vi hai nguời đều là võ thánh.

      Còn người khác nhìn còn trẻ tuổi, cũng xuất ở thánh thủ lôi đài, Kim Tự Kinh, nhưng Tần Du Du vẫn như thường hề nhận ra, chỉ có Nghiêm Di có ấn tượng với ta thôi.

      Tộc trưởng Kim thị cúi người áy náy tiến lên hành lễ với hai cơ quan sư lớn tuổi, có lẽ là cảm thấy ngay cả bảo vật tổ tông truyền xuống cũng giữ được.

      Ông lão mặt trẻ trung phất phất tay, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía Tần Du Du: "Ngươi chính là đệ tử của Thiên công Thánh thủ, Tần Du Du?"

      Bọn người tộc trưởng Kim thị gọi Tần Du Du là vương phi, nhưng trong cảm nhận của ông, đệ tử của tiên nhân Thiên công Thánh thủ còn có giá trị hơn so với vương phi gì đó nhiều.

      Tần Du Du gật đầu : "Đúng vậy."

      Tộc trưởng Kim thị sợ miệng của các đại nhân tộc mình ngăn cản được lại đắc tội Nghiêm Di, vội vàng tiến lên chen vào giới thiệu : "Vị này chính là tiền bối của tộc ta..."

      Ông ta câu còn chưa xong, bị ông lão cắt ngang: "Lão phu thứ ba, ông ta thứ sáu, Tần nương gọi chúng ta là Kim lão tam, Kim lão lục là được, đây là cháu trai của chúng ta Kim Tự Kinh. Tần nương có phải muốn giúp chúng ta sửa chữa Thiên cương tinh vực hay ? Vậy bắt đầu thôi."

      Thái độ Kim lão tam này trực tiếp lại gấp gáp khiến Tần Du Du sinh ra vài phần cảm thấy thân thiết, nghe vậy lúc này tới bên cạnh bàn đá.

      Nghiêm Di nghe người khác gọi Tần Du Du là nương chứ phải vương phi, trong lòng cũng có chút vui, nhưng nhìn thấy Tần Du Du nóng lòng muốn thử, bộ dáng vui mừng, liền thoải mái lại.

      Kim Tự Kinh mở thùng ra, trân trọng nâng bảy hộp kim loại màu đen thô đặt lên bàn đá, xếp theo vị trí của bắc đẩu thất tinh mở ra.

      "Bộ Thiên cương tinh vực này là do bá phụ ta chế tạo ra, bá phụ vì nó tốn hết tâm huyết, sau khi hoàn thành bao lâu qua đời, kịp làm thêm bộ nào nữa. giận ta quá mức ngu dốt, tận mắt nhìn thấy bá phụ hoàn thành bộ Thiên cương tinh vực này, nhưng cách nào học được thân thủ của ông. Thậm chí ngay cả bản vẽ cũng thể bảo vệ, ta tình nguyện ngày đó chết cháy là mình, chứ phải bản vẽ." Vẻ mặt Kim lão tam uể oải.

      "Quá khứ cần ra, vương phi nương nương vẫn trước nhìn xem bộ Thiên cương tinh vực ." Tộc trưởng Kim thị rất rối rắm, thầm nén giận Kim lão tam sao chuyện chú ý gì hết, hết nội tình ra thế này.

      Kim lão tam trừng mắt liếc ông ta ái, nhưng ngược lại phản đối đề nghị của ông ta.

      Thiên cương tinh vực là do tổ tiên Kim thị để lại, vốn đệ tử ưu tú trong tộc đều có thể nắm giữ kỹ thuật chế tạo, bản vẽ chỉ có bộ, nhưng vì sau khi xuất , vài đệ tử ưu tú suýt nữa đem bản vẽ kỹ thuật tiết lộ ra ngoài, cho nên quản lý liền nghiêm khắc hơn. Bản vẽ đến cuối cùng chỉ còn lại bộ, hơn nữa cũng chỉ cho phép đệ tử cực kỳ đặc biệt mới được tiếp xúc.

      Dần dần, người Kim thị có thể chế tạo Thiên cương tinh vực càng lúc càng ít, thường thường mấy thế hệ mới có truyền nhân tinh có thể dựa vào bản vẽ chế tạo ra , hai bộ.

      Tới đời thế hệ của bá phụ Kim lão tam, Kim thị trải qua thời kỳ nhân tài suy bại, cuối cùng có khả năng dựa theo bản vẽ chế tạo Thiên cương tinh vực chỉ còn lại mình bá phụ của ông.

      Thiên cương tinh vực có lợi hại tới đâu cũng là dùng kim loại làm ra, nhiều năm qua bị ăn mòn, rỉ sét, mà Kim lão tam phụ chế tạo bộ Thiên cương tinh vực đó, tới nay hơn trăm năm duy nhất chỉ có bộ còn hoàn hảo có thể dùng thôi.

      Càng may chính là, vị cao thủ cuối cùng qua đời tại Quỷ tam đài bao lâu, bởi vì sấm sét gây cháy lớn, chẳng những cháy luôn bản vẽ Thiên cương tinh vực, trong quá trình dập lửa, làm bộ Thiên cương tinh vực hoàn bảo cuối cùng cũng cẩn thận bị hư hỏng luôn.
      minhhanhng, 1620thuy, phuthuykembong1713 others thích bài này.

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      vào tay TDD lại dễ dàng thôi, họ coi là báu vật nhưng với Du tỷ nó lại chẳng là gì
      AChu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :