1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưỡi Rồng - Nga Mi (Hoàn+ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      @quỳnhpinky tài nha :yoyo52:
      Nhưng ko phải cho 1 mình tk thôi đâu :yoyo60::yoyo60:
      quỳnhpinky thích bài này.

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      ô thế đúng à......

    3. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Thứ 2 bận quá, đăng truyện được. Hôm nay đăng luôn 2 chương vậy :yoyo42::yoyo42:

      Chương 196: Phân công nhau hành động
      "Nghiêm Di hắn lợi dụng ta, lừa gạt ta, ít nhất hắn cũng thật lòng thích ta. So với ngươi thầm muốn lợi dụng ta còn tốt hơn!" Tần Du Du biết Giang Như Luyện ngay ở gần đó, Húc quang Thánh tử thể làm gì nàng, lá gan cũng lớn hơn.

      Húc quang Thánh tử cho là đúng nói: "Ngươi có cái gì có thể cho ta lợi dụng sao, cơ quan thuật của ngươi ta thích, khuôn mặt này nhìn qua cũng tệ lắm."

      "Ngươi vốn thích ta, ngươi muốn dùng ta lấy lòng sư phụ ngươi thôi." Tần Du Du ́ gắng kéo dài khoảng cách giữa hai người.

      Nàng có cảm giác mãnh liệt, Húc quang Thánh tử vốn xem Giang Như Luyện trở thành phụ thân thậm chí là thần tượng cao nhất, chỉ cần Giang Như Luyện thích, hắn ta cũng sẽ cảm thấy hứng thú, hắn ta đối với tính mạng của người khác thậm chí là chính bản thân hắn ta cũng thấy quá quan trọng, chỉ cần cảm thấy cần thiết có thể tùy ý chà đạp, hy sinh, nhưng tất cả của Giang Như Luyện hắn ta đều để trong lòng, trở thành chuyện quan trọng nhất."

      Từ thái độ và cách giải quyết với nàng là có thể nhìn ra.

      Li quốc có mất nước hay , phụ thân, họ hàng của hắn có thể chết hay , Phụng Thần giáo có thể bị diệt hay , tất cả Húc quang Thánh tử đều quan tâm, hắn ta chỉ quan tâm sư phụ có thể buông bỏ đau thương, khúc mắc, có thể thư thái, thoải mái hay .

      Cho nên rõ ràng có con tin là nàng trong tay, lại chỉ giữ nàng ở đây, để nàng làm bạn với Giang Như Luyện, dụ dỗ làm Giang Như Luyện vui vẻ.

      Hắn ta muốn kết hôn với nàng, nói đến là cảm thấy làm vậy có thể giải quyết tâm nguyện của sư phụ hắn ta, sư phụ thể có được Phong Dao Cơ, hắn ta làm đồ đệ liền cưới nữ nhi của Phong Dao Cơ.

      Nếu nàng thật sự thành thân với Húc quang Thánh tử, Giang Như Luyện ngoài miệng nói gì, trong lòng tất nhiên sẽ vui mừng, thoải mái.

      Hắn ta tình nguyện "Hy sinh bản thân" hoàn thành đền bù chuyện ăn năn suốt đời của sư phụ, Tần Du Du muốn đâu.

      Húc quang Thánh tử mỉm cười, giọng điệu dịu nhẹ như gió xuân: "Nữ nhân chính là nghĩ một đằng nói một nẻo, ta có thời gian, thủ đoạn khiến ngươi tâm phục khẩu phục."

      Tần Du Du bị lời uy hiếp của hắn dọa, chỉ cần Giang Như Luyện một ngày còn xem nàng là cháu gái mà đối xử, Húc quang Thánh tử sẽ mạo hiểm khiến sư phụ buồn bực, ra tay với nàng. Chỉ giỏi hù dọa, dọa dẫm nàng thôi.

      Hai ngày trong sự bất an yên của Tần Du Du thoáng cái đã qua, mà tin tức quyết chiến giữa hai cao thủ đứng đầu Giang Như Luyện, Nghiêm Di đã lan truyền khắp thành Thôi Tuyết, vô số tu luyện giả biết tin chen chúc đến gần núi Thốc Thủy.

      Giang Như Luyện được xưng là cao thủ đệ nhất thiên hạ, rất nhiều người đều đoán tu vi của ông ta đã đạt tới cấp mười tám, danh tiếng Nghiêm Di thần công vô ̣ch mấy năm gần đây cũng làm tám hướng kinh sợ, nhưng đại đa số người đều biết tu vi của hắn đến tột cùng tới cảnh giới nào rồi.

      Đối với đa số tu luyện giả mà nói, võ tôn cấp bảy đã khiến ánh mắt bọn họ đầy ngưỡng mộ rồi, võ thánh cấp mười cùng thần tiên cũng khác nhau lắm, cấp mười tám bọn họ hoàn toàn thể tưởng tượng nổi.

      Mặc kệ hai người Giang, Nghiêm có phải thật sự đạt tới cấp mười tám chưa. Trận chiến này của bọn họ đủ kinh thiên động ̣a, nếu bỏ lỡ, đời này có lẽ cũng sẽ có cơ hội thấy lại.

      Bởi vì Phụng Thần giáo quyết chiến đột ngột, hơn nữa ngày quyết chiến cũng rất gần, tu luyện giả xa một chút cho dù biết tin cũng tới kịp. Cho nên người tới núi Thốc Thủy tuy ít, nhưng còn chưa tới mức kín người hết chỗ.

      Bởi vì tâm tư của ba vị thái thượng trưởng lão, Phụng Thần giáo trong hai ngày này thường xuyên có người dùng đủ loại lý do rời khỏi núi Thốc Thủy.

      Đại Chủy lúc trước vốn dựa vào cầu của Nghiêm Di vẫn chú ý cao thủ của Phụng Thần giáo ra vào núi Thốc Thủy, rốt cuộc chọn được một trưởng lão một mình ra ngoài để xuống tay.

      Nghiêm Di thi triển thuật "Khiên hồn đoạt phách" với ông ta, sau đó lệnh ông ta cẩn thận che giấu Tiểu Khôi lên núi, ́ gắng đến gần ̉nh núi nơi ở của Giang Như Luyện xác ̣nh tung tích của Tần Du Du, cũng nghe theo lệnh của Tiểu Khôi với Đại Chủy mà làm việc.

      Trú Vân Phi có chút muốn giao hầu bao của mình cho tên trưởng lão đã bị Nghiêm Di khống chế. Nói với Tiểu Khôi trong hầu bao: "Ngươi phải lên đường cẩn thận đấy."

      Hơn mười ngày qua làm ngựa bảo mẫu, nó (Trú Vân Phi) có chút quen có Tiểu Khôi bên cạnh, thậm chí ngay cả tính khí làm việc và nghi ngơi của nó (Tiểu Khôi) đều nhớ rõ rành mạch, lúc này giao nó (Tiểu Khôi) cho người khác. Cái loại cảm giác này là lạ.

      "Ừ!" Tiểu Khôi nghĩ rất nhanh có thể nhìn thấy chủ nhân, bên cạnh còn thuộc hạ cấp võ thánh mặc nó chỉ huy, trong lòng vui mừng liên tục gật đầu, hận thể lập tức xuất phát.

      Đại Chủy hóa thành người phủ thêm một thân áo choàng đen che khuất diện mạo. Hộ tống tên trưởng lão đó cùng lên núi.

      Trước khi , Tiểu Khôi trong hầu bao chui đầu ra nhìn Nghiêm Di. Nói với Trú Vân Phi: "Các người cũng cẩn thận, thấy tình thế tốt thì quay đầu bỏ chạy, Giang Như Luyện chắc là đuổi kịp các người đâu. Mặt mũi quan trọng, nhưng tính mạng quan trọng hơn. Các người gặp chuyện may gì Du Du sẽ đau buồn lắm."

      Đây xem như câu nói tốt đầu tiên với Nghiêm Di và Trú Vân Phi, Nghiêm Di có phản ứng gì, nhưng thật ra Trú Vân Phi được thích mà lo lắng, vội vã ngừng gật đầu đồng ý.

      Đại Chủy với Tiểu Khôi theo tên trưởng lão đó lên núi Thốc Thủy, rất nhanh biến mất trong bóng cây, bọn họ xuất phát buổi chiều, chính là lúc Nghiêm Di và Giang Như Luyện quyết chiến.

      Tên trưởng lão may bị Nghiêm Di khống chế đó họ Thôi, chính là dòng chính của một trong ba Thái thượng trưởng lão của Phụng Thần giáo, Đồng trưởng lão, ̣a vị bản thân ở Phụng Thần giáo cũng tương đối cao, ông ta nói Đại Chủy là ông tà mời đến giúp đỡ, đệ tử giữ ̉ng núi ngay cả tra xét cũng dám, để bọn họ qua.

      Thôi trưởng lão đưa Đại Chủy và Tiểu Khôi đến chỗ ở của mình trước, chỗ ở của ông ta thấp hơn một tầng so với Húc quang Thánh tử, nhưng cũng vô cùng gần ̉nh núi.

      Cấp bậc ở Phụng Thần giáo rõ ràng, cho dù là ông ta, nếu được đặc biệt cho phép cũng lên thêm được nữa.

      Thôi trưởng lão ở Phụng Thần giáo nhiều năm, cũng biết ít cách thức, ông ta ̣nh ở chỗ ở của mình chờ, đến khi Giang Như Luyện quyết đấu với Nghiêm Di, lại nhân lúc loạn đưa Đại Chủy với Tiểu Khôi tới gần chỗ ở ̉nh núi của Giang Như Luyện.

      Ông ta mới đến phía trước đại điện của mình, cuối đường bỗng nhiên xuất hiện hai gã giáo đồ Phụng Thần giáo, nhìn cách ăn mặc cùng tu vi, đều là cấp bậc hộ pháp.

      Hai người vừa nhìn thấy Thôi trưởng lão liền tới chào, một người trong đó nói: "Thôi trưởng lão, Đồng trưởng lão phải lệnh cho ngài xuống núi chấp hành nhiệm vụ sao? Sao ngài nhanh như vậy đã trở lại rồi?"

      Hai hộ pháp này cũng là một nhánh của Đồng trưởng lão, cũng quen biết Thôi trưởng lão.

      "Lão phu ở đường gặp ́ nhân Đồng trưởng lão đã tìm kiếm lâu nay, ́ ý đưa hắn lên núi. Các ngươi từ bên Đồng trưởng lão tới, ngài ấy hiện tại có rãnh ?" Thôi trưởng lão bình tĩnh nói.

      Những lời này là Đại Chủy dạy ông ta.

      Đại Chủy đã sớm hỏi thăm rõ ràng Phụng Thần giáo ngoại trừ giáo chủ Giang Như Luyện ra, còn có ba thánh tử cùng ba thái thượng trưởng lão, Húc quang Thánh tử bọn họ tránh càng xa càng tốt, còn ba thái thượng trưởng lão cũng gặp là tốt nhất, cho nên để Thôi trưởng lão gặp người quen liền hỏi thăm một chút các nhân vật nguy hiểm đó ở đâu, tránh được thì nên tránh.

      Hai hộ pháp chăm chú nhìn Đại Chủy, vóc dáng thấp bé mặc áo choàng che từ đầu đến chân, cảm giác hơi thở người người này ít nhất là võ thánh cấp mười, cũng dám hỏi thêm cái gì.

      Một hộ pháp trong đó cười đáp: "Đồng trưởng lão vừa mới căn dặn chúng ta mau chóng xuống núi giúp ngài làm việc, còn ngài cùng hai vị thái thượng trưởng lão đến cung điện dưới mặt đất rồi, ngài muốn gặp ngài ấy có lẽ phải đợi thôi."

      Người nắm ̉ tay nói: "Hôm nay tới thời hạn quyết chiến giữa giáo chủ với Nghiêm Di, chúng ta ̣nh muốn ở lại giúp giáo chủ hò hét ̃ vũ, ́ tình Đồng trưởng lão muốn chúng ta chạy nhanh xuống núi."
      minhhanhng, 1620thuy, phuthuykembong177 others thích bài này.

    4. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Chương 197: Chính là mùi vị này
      Hai hộ pháp nói chuyện một người họ Chương, một người họ Hà, lúc nãy nói chuyện chính là Chương hộ pháp, vẻ mặt hắn ta muốn nói lại thôi, nhìn thoáng qua Đại Chủy bên cạnh Thôi trưởng lão, cuối cùng nhịn xuống.

      Đại Chủy cảm giác ra sự kiên kỵ của hắn ta, thầm kéo kéo ống tay áo của Thôi trưởng lão.

      Thôi trưởng lão hiểu ý, trầm giọng nói: "Chương hộ pháp, có chuyện gì cứ nói ra đừng ngại, nơi này đều là người một nhà, tuyệt đối sẽ có người nói chuyện của ngươi ra ngoài đâu."

      Chương hộ pháp thấy ông ta nói như vậy, hạ giọng nói: "Thuộc hạ đoán, Đồng trưởng lão hẳn là có ý tốt, hại vị phát hiện người của Đặng trưởng lão, Vương trưởng lão hai ngày nay cũng lục đục xuống núi 'làm việc' sao?"

      "Chương hộ pháp, ý ngươi là núi này sẽ có chuyện lớn xảy ra, cho nên ba vị thái thượng trưởng lão ́ ý đưa chúng ta ?" Hà hộ pháp giật mình nói.

      Vẻ mặt Chương hộ pháp ngưng trọng, gật đầu, Đại Chủy nghe ra đúng, vội vàng ngưng đọng tiếng nói thành một đường dẫn tiếng cho Thôi trưởng lão hỏi thêm bọn họ vài câu, ́ gắng thám thính thêm chút tin tức.

      "Có quan hệ gì với trận quyết chiến giữa giáo chủ với Nghiêm Di ư?" Thôi trưởng lão nghe theo ý Đại Chủy hỏi.

      Chương hộ pháp thấy Thôi trưởng lão thấy hứng thú, có lòng biểu hiện trước mặt ông ta, hai mắt lóe lóe nói: "Thôi trưởng lão minh, thuộc hạ nghĩ chắc hẳn là thế rồi. Ba vị thái thượng trưởng lão này cử cứ như vì bảo tồn phe phái thực lực của mình, lần này quyết chiến tới đột ngột, e rằng mọi người ở lại tổng đàn núi Thốc Thủy sẽ..."

      Hà hộ pháp líu lưỡi nói: "Giáo chủ cùng Nghiêm Di đó giao đấu lại sức tàn phá kinh người đến thế sao?"

      Chương hộ pháp hạ giọng nói: "Ta đoán có lẽ có quan hệ tới hai người đó..., nếu giáo chủ sẽ chọn quyết chiến với Nghiêm Di ở đây, cho dù thật sự muốn chọn tổng đàn, cũng sẽ để các đệ tử rút lui khỏi chứ phải chỉ để học trò, người thân của ba vị thái thượng trưởng lão rút lui thôi đâu."

      Chương hộ pháp nói tới đây ngừng lại.

      Thôi trưởng lão theo chỉ thị của Đại Chủy hạ sắc mặt, trầm giọng nói: "Nói chuyện cân ấp a ấp úng."

      Chương hộ pháp nhắc tới vấn đề này, vốn là nghĩ muốn biểu hiện trước mặt Thôi trưởng lão thôi, thuận tiện tạo một cái nhân tình giữa hai người.

      Bọn họ tuy là một hệ tử trung của Đồng trưởng lão nhưng ở Phụng Thần giáo nhiều năm luôn luôn người quen với người thân thuộc chi nào của ba vị thái thượng trưởng lão, nếu có thể làm ông ta chú ý đến, giúp người thân của hai người Thôi, Hà tránh được một kiếp, sau này bọn họ đương nhiên sẽ cảm kích hắn, có một nhân tình lớn như vậy trong tay, ngày của hắn sẽ sống tốt hơn nhiều lắm.

      Nghĩ đến đây Chương hộ pháp chần chờ, hạ giọng nói: "Ba vị thái thượng trưởng lão lên tới nay nhiều lúc hài lòng với giáo chủ, hai vị đều biết, lần này quyết chiến vừa đột xuất vừa kỳ lạ, thuộc hạ cảm thấy có chút đúng. dám dối gạt Thôi trưởng lão, thuộc hạ có một vãn bối bà con xa ở phía sau hầu hạ Đồng trưởng lão, hắn nói Đồng trưởng lão trước trận quyết chiến thường xuyên ra vào cấm ̣a cung điện dưới lòng đất, có lẽ là thuộc hạ nghĩ nhiều, nhưng nếu trong cung điện dưới lòng đất đã xảy ra chuyện gì, tổng đàn này... Nguy rồi!"

      Chương hộ pháp từ tin tức của thân thích ở đó biết được một ít chuyện khác, nhưng hắn ta dám nói hết ra, dễ khiến hai người trước mặt nhận ̣nh mình xếp thân tín bên cạnh Đồng trưởng lão, ngược lại tốt.

      Lời hắn vừa nói ngay cả Hà hộ pháp cũng nghe ra bình thường, ba vị trưởng lão rõ ràng bày ra chuyện gì sau lưng giáo chủ, một khi sự việc bại lộ, giáo chủ truy cứu sao? Bọn họ to gan như vậy, thì phải chắc chắn sau đó giáo chủ thể truy cứu được.

      Giáo chủ hôm nay quyết chiến với Nghiêm Di, trong lúc hai người đều là cao thủ tuyệt thế quyết chiến nếu xảy ra chuyện gì bất ngờ, rất có thể sẽ tạo ra kết quả hoàn toàn khác biệt.

      Việc này càng nghĩ càng đáng sợ, Hà hộ pháp và Chương hộ pháp thậm chí thầm nghi ngờ, có phải ba vị thái thượng trưởng lão thấy thực lực Nguyệt quốc lớn mạnh, ̣nh cùng Nghiêm Di liên hợp sát hại giáo chủ nhà mình ra làm điều kiện quy hàng hay ?

      Nhưng chuyện như vậy bọn họ tuyệt đối dám nói ra miệng, chỉ có thể ngầm nghi ngờ thôi.

      Đại Chủy để Thôi trưởng lão theo chân bọn họ nói thêm vài câu, thấy có tin tức gì quan trọng hơn, lợi dụng lý do muốn nhanh một chút thông báo tin tức cho bạn bè, người thân biết, chia tay với bọn họ.

      Xác ̣nh hai hộ pháp đều đã xa, Đại Chủy với Thôi trưởng lão cùng nhau vào đại điện thứ hai, cho lui tất cả người hầu, thuộc hạ.

      "Cửa vào cung điện dưới lòng đất ở đâu?" Đại Chủy hỏi trực tiếp.

      Thôi trưởng lão chịu khống chế của thuật Khiên hồn đoạt phách của Nghiêm Di, đối với Đại Chủy và Tiểu Khôi đã hoàn toàn có ý thức phản kháng nào, nghe vậy lập tức nói hết những gì mình biết ra: "Ở trong cung điện của mấy vị thái thượng trưởng lão."

      "Ba thái thượng trưởng lão hòa hợp với Giang Như Luyện?" Đại Chủy tiếp tục hỏi.

      "Đúng vậy."

      Đại Chủy với Tiểu Khôi ló đầu ra từ trong hầu bao của Thôi trưởng lão nhìn nhau, khỏi nghi ngờ mãnh liệt lần quyết chiến này, vốn là do ba thái thượng trưởng lão đưa ra.

      Bọn họ giống hai hộ pháp Chương, Hà, Nghiêm Di với ba thái thượng trưởng lão của Phụng Thần giáo có cấu kết với nhau hay bọn nó rất rõ ràng, nếu tất cả đều là do ba người đó bày ra, bọn họ muốn hại chỉ là giáo chủ của chúng, nhất ̣nh còn có cả Nghiêm Di nữa.

      Nếu Giang Như Luyện vừa chết, Phụng Thần giáo ngay cả chỗ dựa vào cuối cùng cũng có, còn đánh nhau với Nghiêm Di thế nào được?

      Đại Chủy lúc này quyết ̣nh: "Tiểu Khôi, ngươi cùng ông ta cứ theo kế hoạch cũ tìm Tần Du Du, ta muốn lẻn vào cung điện dưới lòng đất xem bọn họ làm cái quỷ gì!"

      "Ngươi sẽ bị phát hiện mất." Tiểu Khôi lắc đầu nói.

      Đại Chủy quác quác cười hai tiếng, lấy ra một bộ giáp bạc mềm màu đen nói: "Ta có thứ này, tuy mặc vào hành động có chút tiện, nhưng có thể hoàn toàn ngăn cách hơi thở của ta lộ ra ngoài."

      Bộ giáp bạc mềm màu đen này là Nghiêm Di trước khi đưa cho nó (Đại Chủy), nếu nó phải nguyên dạng là một chim bát ca, có cách nào mặc bộ giáp bạc mềm này vào, nó cũng cần lo lắng vì phải bay đến gần Phụng Thần giáo thám thính tin tức.

      Giáp mềm này chính là bảo vật thánh tổ Nghiêm thị truyền lại, Nghiêm Di vốn chuẩn bị cho mình hoặc Trú Vân Phi mặc khi lẻn vào Phụng Thần giáo, vì Phụng Thần giáo đột nhiên đòi quyết chiến, ngược lại dùng được, thế là Đại Chủy được lợi.

      Tiểu Khôi tuy cảm thấy có chút sợ hãi với việc mình phải tìm chủ nhân, nhưng cũng biết phân biệt nặng nhẹ, lập tức dị nghị gì, làm theo lời Đại Chủy.

      Đại Chủy tính toán một lúc, nếu ba thái thượng trưởng lão của Phụng Thần giáo nhận ̣nh sau khi Giang Như Luyện đại chiến với Nghiêm Di là lúc núi Thốc Thủy sẽ xảy ra chuyện lớn, thậm chí cao thủ cấp mười tám là Giang Như Luyện với Nghiêm Di cũng sẽ tiêu tùng, thế nên bọn họ nhất ̣nh sẽ vội vàng rời khỏi trước khi quyết chiến xảy ra.

      Bọn họ rời khỏi cung điện dưới lòng đất nó (Đại Chủy) lập tức lẻn vào xem bố trí của bọn họ, nếu có thể vào lúc đó phá hỏng toàn bộ là tốt nhất.

      Vì thế nó (Đại Chủy) lập tức cùng Thôi trưởng lão lẻn thẳng tới gần chỗ ở của Đồng trưởng lão, tìm mấy con chim chóc bình thường, để chúng nó bay vào đại điện tìm kiếm, phát hiện Đồng trưởng lão đã rời lập tức báo cho bọn họ.

      Mắt thấy thời gian từng giây từng phút trôi qua, đám chim chóc đưa đến tin tức đều giống nhau, đại điện có động tĩnh gì, thấy đám Đồng trưởng lão ra.

      Đây là vì sao? Hay là bọn họ nghĩ sai rồi? Bố trí sát chiêu lợi hại của ba thái thượng trưởng lão phải phát động ở cung điện dưới lòng đất, hoặc là sẽ làm hư hại cung điện dưới lòng đất, chỉ làm người núi gặp xui xẻo thôi?

      Đại Chủy với Tiểu Khôi lo lắng bất an lại đợi thêm một lúc lâu nữa, dưới chân núi bỗng truyền đến tiếng động hô gào, một luồng hơi thở cường đại vô cùng từ nơi nào đó dưới chân núi bốc thẳng lên tận trời, tiếng của Nghiêm Di như sấm vang vọng bốn phía: "Nghiêm Di đến ứng chiến, Giang Như Luyện ở đâu?!"

      Nghiêm Di đến đây?! Đại Chủy cắn răng một cái, nói với Tiểu Khôi: " lo được nhiều như vậy, ta giờ liền vào cung điện dưới lòng đất, Tiểu Khôi ngươi chuẩn bị cùng ông ta ta lên ̉nh núi tìm Du Du."

      "Được!" Tiểu Khôi tuy sợ hãi, nhưng vẫn dũng cảm lên tiếng.

      Thôi trưởng lão lúc này đưa Đại Chủy đến cung điện của Đồng trưởng lão, nói rằng Đại Chủy là do Đồng trưởng lão chỉ ́ch danh mời đến làm khách quý, để người hầu bảo vệ cung điện để nó (Đại Chủy) vào gặp Đồng trưởng lão.

      Mấy người hầu đó nửa tin nửa ngờ, nhưng dưới sự đe dọa phô trương thanh thế của Thôi trưởng lão, rất nhanh liền khuất phục, để Đại Chủy vào điện.

      Đồng trưởng lão thân là võ thánh cấp mười sáu, mọi người nghĩ cho dù Đại Chủy có quái lạ, với sức của nó cũng gây ra chuyện lớn gì được.

      Hơn nữa Thôi trưởng lão là người thân cận bên cạnh Đồng trưởng lão, có ông ta bảo đảm, bọn họ sợ cái gì?

      Thuộc hạ đắc lực dưới tay Đồng trưởng lão đã xuống núi rời hết rồi, trong đại điện còn lại đều là một vài người hầu bình thường, Đại Chủy vào đại điện lập tức vẫy lui bọn họ, dựa theo lời nói của Thôi trưởng lão đến gần cửa vào cung điện cấm dưới lòng đất.

      Nó ở bên cạnh Tề Thiên Nhạc nhiều năm, bình thường cơ quan làm ra tinh xảo, bí ẩn thế nào cũng qua khỏi pháp nhãn của nó. Rất nhanh Đại Chủy tìm được cơ quan vào cung điện cấm dưới lòng đất, nhanh chóng mặc bộ giáp mềm lên sờ soạng vào cửa tối om.

      Nó thật cẩn thận từ cầu thang dần xuống dưới, xuống mấy chục trượng, bỗng nghe thấy tiếng người kêu thảm thiết, thê lương!

      Tiếng kêu thảm thiết cách nó khá xa, nó nghe được chính là tiếng vang mỏng manh từ sâu trong cung điện dưới lòng đất.

      Rất nhanh có tiếng kêu thảm thiết thứ hai, tiếng thứ ba truyền đến, sau đó trong cung điện dưới lòng đất khôi phục sự yên tĩnh.

      Phía dưới đã xảy ra chuyện gì?

      Đại Chủy có chút hứng thú lại có chút e ngại, nhưng nghĩ nghĩ vẫn là tiếp tục xuống.

      Nó tuyệt đối ngờ tới, ba tiếng kêu thảm thiết đó thật ra đúng là của ba thái thượng trưởng lão của Phụng Thần giáo.

      ̉ trùng thần ở sâu trong cung điện dưới lòng đất cảm giác được Nghiêm Di đã đến, lập tức trở mặt xem ba thái thượng trưởng lão thành món điểm tâm khai vị, sau đó chuẩn bị lao lên ăn "bữa tiệc lớn" thật sự!

      Trong cung điện dưới lòng đất tối như mực, lúc đầu ̉ trùng thần chỉ lớn hơn ngón trỏ đã lột bỏ lớp da vảy màu trắng bạc, thân thể màu vàng dài nhỏ dính chút máu đen, máu đó phải của nó (̉ trùng), mà là máu của ba thái thượng trưởng lão của Phụng Thần giáo.

      Mà ba cường giả cấp võ thánh lâu trước còn oai phong lẫm liệt, giờ nằm cong queo mặt đất, hai mắt trợn ngược, trong đồng tử còn có thể nhìn thấy sự tuyệt vọng, sợ hãi cùng oán hận, tin của bọn họ trước khi chết.

      cơ thể ba người nhiều vết thương lắm, chỗ hiểm đều có một lổ máu bằng cỡ ngón tay thôi.

      Bọn họ đến chết cũng dám tin, ̉ trùng nho nhỏ đó thế mà sẽ đáng sợ như thế, bọn họ đều là võ thánh cấp mười lăm, trước mặt nó (̉ trùng) ngay cả sức phản kháng cũng có, chỉ thấy tia sáng chợt lóe, chỗ hiểm sinh mệnh thân thể đã bị xuyên thủng, cái bọn họ gọi là hộ thân cường khí lúc đó so với tia sáng trước mặt giống như đậu hủ vậy.

      ̉ trùng màu vàng nho nhỏ nằm rạp tảng đá tối đen, dùng sức vặn vẹo thân thể, thân thể nho nhỏ liền bắt đầu phồng lên, dài ra rất nhanh, chỉ một lúc liền hóa thành một con trăn lớn màu vàng dài chừng mười trượng.

      Trăn lớn khè khè phun ra nuốt vào cái lưỡi dài đỏ lòm, con mắt đen sẫm u ám chuyển vòng, mở to mồm đầy máu, há miệng cắn lấy thi thể Đặng trưởng lão gần nó nhất, ́ gắng nuốt xuống.

      Đại Chủy ở xa xa bỗng nhiên dùng sức hít hít mũi, nuốt nước miếng một cái nói: "Mùi hương này... Chẳng lẽ là rồng? Thơm quá!"
      minhhanhng, 1620thuy, phuthuykembong1711 others thích bài này.

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      đại chủy cẩn thận kẻo bị phát nguy
      làm thế nào để thoát khỏi an toàn đây, tiểu khôi liệu có phát huy tác dụng rồi nuốt luôn con trùng này ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :