1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưỡi Rồng - Nga Mi (Hoàn+ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Mấy chương này thấy GNL rất, rất, rất đáng thương. Hix.

      Chương 189: Cầu còn được
      Giang Như Luyện nhìn Tần Du Du thẩn thờ lát, rốt cuộc : "Ngươi muốn biết mẹ ngươi ở đâu, theo ta." xong xoay người ra ngoài đại điện.

      Tần Du Du ngờ ông ta lại hợp tác như vậy, vội vàng theo sau.

      Giang Như Luyện lại bỗng nhiên ở trước cửa đại điện dừng bước, quay đầu lại : "Đội mũ màn lên."

      Tần Du Du mơ hồ cảm thấy Giang Như Luyện nhắc nhở như thế là xuất phát từ ý tốt, nàng cũng muốn ở trong Phụng Thần giáo mà nghênh ngang đâu, làm theo ngay lập tức.

      Nàng theo cách hành , chuyện của Húc quang Thánh tử tới nay đoán, bắt mình là "hành động cá nhân", có quan hệ quá lớn gì với Li quốc thậm chí cả Phụng Thần giáo.

      Nàng tại trong tình cảnh này, chỉ cần ứng phó hai thầy trò thôi, nếu thân phận tù binh công khai, vận mệnh của nàng khó trước lắm, Li quốc và Phụng Thần giáo giờ đều sắp sụp đổ rồi, vì bảo vệ bản thân, chuyện gì cũng làm được.

      Cột nàng vào đầu tường uy hiếp Nghiêm Di này nọ cũng xem như thủ đoạn dịu dàng rồi đó, nếu thầy trò Giang Như Luyện định giao nàng ra, nàng liền thành phối hợp bọn họ cũng tốt.

      Giang Như Luyện đưa nàng bước xuống núi, giáo chúng đường xa xa nhìn thấy ông ta liền cúi đầu hành lễ, đối với Tần Du Du theo ông ta cũng dám nhìn nhiều thêm nửa con mắt.

      Tần Du Du tốn chút khí lực, gần như theo ông ta thẳng hướng " nhàng" xuống dưới.

      Theo vị trí, nơi này cấp bậc khác Húc quang Thánh tử lắm, vẫn ở núi Thốc Thủy chỉ là theo hướng khác, chắc là nơi các cấp nhân sĩ trưởng lão rồi.

      Chẳng qua cung điện này trống rỗng, chỉ có mấy nô bộc già quét tước, dọn dẹp thôi.

      Giang Như Luyện nhìn thấy cung điện này, giống như lẩm bẩm: "Ngày đó ta với Dao Cơ chính là lần đầu tiên gặp mặt trong này. Nàng lúc đó ăn mặt giống như ngươi tại, ta vừa từ bên ngoài gấp gáp trở về, mặc y phục bình thường, nàng biết ta là ai. sư đệ của ta thèm muốn dung mạo của nàng, dây dưa dứt với nàng. Nàng muốn vùng thoát khỏi ta, kết quả chú ý tới ta ở phía sau, bỗng đánh tới."

      mặt ông ta mang nụ cười dịu dàng, đoạn ký ức đó trong lòng ông ta chắc là vô cùng tốt đẹp. Tần Du Du lúc trước từng nghe Phong Quy Vân qua, Giang Như Luyện vô cùng thâm tình với mẫu thân, nhìn bộ dáng này của ông ta, nhịn được có chút đau buồn.

      Nàng biết Giang Như Luyện đối với nàng là kẻ địch chứ phải bạn bè, nhưng rất khó chán ghét người thâm tình như vậy. Nếu mẫu thân nàng phải do ông ta làm hại, nàng cũng có cách nào chán ghét, oán hận ông ta được.

      "Đó là ngày 3 tháng 8. Lúc đó nàng quay đầu nhìn ta, ánh mặt trời đúng lúc chiếu vào mặt nàng, nàng giống như khối ngọc đẹp đẽ gọt dũa thành hình người, ta chưa bao giờ biết nữ tử có thể xinh đẹp như thế... Ánh mắt nàng mở lớn nhìn ta, bướng bỉnh lại vừa cẩn thận. Tràn ngập đề phòng. Ta rất muốn với nàng, ta làm thương tổn nàng, nàng cần sợ ta, đề phòng ta."

      "Ta giáo huấn sư đệ chút, để ta sau này dám tới quấy rầy Dao Cơ nữa. Dao Cơ rất cảm kích ta, nhưng ta biết nàng tin ta, nàng thích Phụng Thần giáo, cẩn thận, đề phòng mọi người ở đây. Nàng cho dù lúc cười, ta cũng thấy nàng vui vẻ. Ta nghĩ mọi cách muốn lấy lòng nàng, nhưng nàng thủy chung chịu tới gần ta."

      Giang Như Luyện vừa , vừa chậm rãi vào trong điện. Đây là chỗ của phụ thân, năm đó phụ thân nhận các đệ tử đều tại sau điện.

      tại cả tòa điện trống , tất cả đều còn giữ nguyên dạng, phòng của Phong Dao Cơ có người chuyên trách cẩn thận trông coi. Bên trong, đến cả cây bút, bộ gối thêu hoa cũng được cẩn thận đặt ở chỗ cũ.

      Tần Du Du nghĩ đến đây là nơi mẫu thân còn sống ở, khỏi sinh ra vài phần cảm giác thân thiết. Nàng liếc mắt cái thấy cây trâm bạc nằm ngang bàn trang điểm. Có mấy phần giống cây trâm di vật của mẫu thân có khắc tên của phụ thân do Phong Quy Vân nhờ Hà Mãn Tử giao cho nàng, nhịn được đưa tay cầm lên xem.

      Đáng tiếc cây trâm này ngoại trừ hoa văn có gì khác, nhưng cũng đúng thôi, mẫu thân ở trong này làm nội ứng, sao có thể đem đồ vật quan trọng có chứa dấu này nọ đặt ở đây được? Tần Du Du có chút thất vọng mà thả cây trâm trở lại chỗ cũ.

      Đúng lúc này, Giang Như Luyện bỗng vươn tay ra, đầu cây trâm bị thay đổi hướng, hoàn toàn trở về vị trí trước khi Tần Du Du cầm lấy nó, khác chút nào.

      Trong lòng Tần Du Du dâng lên cảm giác chua chát biết nên diễn tả thế nào, phải có tình cảm sâu bao nhiêu mới có thể sinh ra loại cố chấp như vậy.

      Húc quang Thánh tử có câu rất có đạo lý, mẫu thân nàng quả là tâm ma của Giang Như Luyện.

      Giang Như Luyện giống như quên mất tồn tại của Tần Du Du, đứng ở trong phòng lặng im .

      Tần Du Du đè nén đủ loại cảm xúc trong lòng, bình tĩnh hỏi han: "Ông đưa ta gặp mẹ..."

      Giang Như Luyện gì, chầm chậm ra khỏi phòng, trở lại trước cung điện, vào căn phòng giống phòng để luyện công, vỗ lên cột trụ trong đó, bên tường đá trong đại điện treo đầy binh khí từ từ di chuyển qua bên, lộ ra đường tối đen dưới nền đất.

      Tần Du Du theo Giang Như Luyện vào, xuống cầu thang xoay vòng kéo dài, vừa sâu vừa dài, theo vị trí đoán chừng hẳn là thẳng xuống dưới núi.

      Nàng nhớ lúc trước xem qua thông tin về cha con Giang thị, bọn họ gia nhập Phụng Thần giáo nhiều năm, nhưng cầm quyền ở Phụng Thần giáo cũng chỉ mấy năm gần đây.

      Phụng Thần giáo truyền thừa mấy ngàn năm, phe phái bên trong nhiều và thâm sâu, người bên ngoài muốn trà trộn vào, phải dễ như vậy.

      Nhìn kiểu dáng, kết cấu cung điện, đình đài núi này, đều có đoạn lịch sử rất dài, với loại mật thất ngầm như vậy đoán chừng là xây dựng ngay từ đầu, chứ phải do cha con Giang thị sắp xếp.

      Hơn nữa đường Tần Du Du xuống, thấy ít đường vào khác, như thế xem ra, đây là bí mật dưới lòng đất xây dựng ban đầu của Phụng Thần giáo.

      Tu vi Tần Du Du bị quản chế, hoàn toàn dựa vào chỉ dẫn của Giang Như Luyện, nhanh như gió thẳng hướng xuống, đoán chừng đều xuyên qua sơn cốc, xuống lòng đất rồi, còn chưa thấy ông ta dừng lại.

      Mẫu thân nàng sao lại ở nơi cổ quái như vậy? Trong lòng Tần Du Du thấy lạ, hơn nữa càng xuống dưới đất, nàng càng xuống càng thấy nóng hơn, trong khí tràn ngập mùi lưu huỳnh khó ngửi trộn lẫn khiến người ta nghẹt thở.

      Lúc nàng cảm thấy mình sắp bị nhiệt làm tan luôn, Giang Như Luyện rốt cuộc dừng bước.

      Phía trước là cái hang lớn, lộ ra bóng sáng màu vàng cam và làn khói nồng đậm mờ mờ.

      Giang Như Luyện toàn thân cứng ngắc đứng trước hang, lại dám tiếp tục tới, trong bóng đêm, Tần Du Du lờ mờ nhìn thấy ông ta thế mà run rẩy...

      Nàng nuốt nước miếng cái, cẩn thận hỏi: "Mẹ ta... ở bên trong?"

      Loại nơi như thế này phải người thường có thể ở được, thái độ của Giang Như Luyện ra ngay từ đầu cũng hiểu được, Tần Du Du đối với chuyện mẫu thân mình qua đời, sớm chuẩn bị tâm lý đầy đủ rồi.

      Từ lúc nàng có trí nhớ tới nay đều chưa gặp mẫu thân, trong cảm nhận của nàng, cha mẹ là bóng dáng mờ ảo, tuy nghĩ mình cả đời có thể cũng thấy được bọn họ đáng tiếc, đau buồn, nhưng chưa đến mức giống nhi nữ bình thường vì tin tức cha mẹ của mất mà cực kỳ bi thường.

      Giang Như Luyện so với nàng, ngược lại khá kích động, đau đớn.

      Tần Du Du thấy ông ta cử động, tâm niệm vừa động, tháo mũ màn xuống, vào hang, cho dù mẫu thân chết, nàng cũng muốn nhìn xem nơi chôn cất bà.

      Khi nàng vượt qua bên cạnh Giang Như Luyện, Giang Như Luyện bỗng thấy nàng cùng bóng hình người trong lòng gần như giống nhau nhập làm , nhịn được tay nắm lấy cánh tay nàng: "Đừng!"

      Tần Du Du hiểu nên quay đầu nhìn ông ta, Giang Như Luyện phản ứng lại đây là Tần Du Du phải Phong Dao Cơ, nhưng vẫn cầm tay nàng buông ra.

      "Trong động dung nham khắp nơi, vô cùng nguy hiểm, ngươi đừng lung tung. Ngươi nếu có chuyện gì, Dao Cơ càng hận ta..." Giang Như Luyện lời này giọng bình tĩnh, nhưng trong lời che dấu bất đắc dĩ và buồn bả, so với gào khóc càng khiến người chua xót hơn.

      Giang Như Luyện cứ như vậy nắm tay nàng vào trong hang, Tần Du Du hề từ chối, cũng nhẫn tâm từ chối.

      Trong hang trống trơn, hồ dung nham lớn kéo dài đến sâu trong hang, hơi nóng bốc lên tất cả đều từ đó.

      Giang Như Luyện mù mờ nhìn trái phải : " giống... nhiều năm như vậy, nơi này lại giống."

      Dung nham ở đây có chỗ hóa thành nham thạch, cũng có chỗ nham thạch hóa thành dung nham, gần như mỗi ngày, mỗi phút đều có thay đổi, nhiều năm qua như vậy, sao lại có thay đổi chứ?

      Giang Như Luyện đưa tay chỉ chỉ phía trước, : "Chính là ở đó, cha ta lừa Dao Cơ phu quân nàng chết ở đó, còn xác, muốn nàng hết hy vọng, từ nay về sau ở lại cùng với ta. Dao Cơ nàng cứ chảy nước mắt mãi, nàng hỏi ta có phải hay , ta dám nhìn nàng, sợ đành lòng cho nàng ... Nàng muốn bái tế phu quân mất, đến phía trước đó, kêu tiếng liền nhảy xuống... Ngươi ta hại chết nàng, cũng hề sai."

      Tần Du Du nhìn về phía ngón tay ông ta chỉ, nơi đó dung nham phun ra, hồ lớn dung nham đoán chừng ngay cả võ thánh nhảy xuống cũng còn xác nữa.

      Trong lòng Tần Du Du dâng lên cảm xúc bi thương, nàng quả nhiên với mẫu thân vô duyên, ngay cả gặp mặt cũng thể.

      ra mẹ nàng là tự tử, chẳng qua nghe giọng điệu của Giang Như Luyện, hình như phụ thân nàng lại gặp chuyện gì, sao lại thế này?

      "Cha ta ở đâu?" Tần Du Du qua lúc lâu mới nhịn xuống đau buồn hỏi.

      " ở Kim gia, ta cũng biết tại thế nào. Ta đồng ý với Dao Cơ thương tổn , lúc Dao Cơ còn sống như thế, nàng rồi... Nếu ta giết , chẳng phải là tiện nghi cho gặp Dao Cơ sao?" Giang Như Luyện cả đời hiếm khi ghen ghét ai, với thực lực của ông ta cũng ai đáng để ông ta ghen tỵ cả, phụ thân của Tần Du Du, Kim Thắng Thường tuyệt đối là người duy nhất.

      số chuyện phải có sức mạnh tuyệt đỉnh là có thể làm được...

      như thế, cha nàng rất có cơ hội còn sống! Chẳng qua vì sao ông tìm mẫu thân hay nàng? Tần Du Du biết nên vui hay buồn, nhưng cuối cùng có thêm hy vọng.

      Giang Như Luyện cha nàng ở Kim gia, nếu nàng có thể thoát khỏi đây, có thể đến núi Hoành Vân từ từ hỏi thăm tin tức.

      Tần Du Du quay đầu, đúng lúc thấy vẻ mặt Giang Như Luyện đau đớn, bỗng nhớ tới lúc trước sư phụ có kể cho nàng nghe chuyện, thiếu nữ xinh đẹp, tài cao thích thiếu niên khác tộc, nhưng cố tình thiếu niên này lại thích nữ tử khác.

      Nếu con sâu đậm người, người đó lại rất sâu đậm người khác, con phải làm sao đây?
      minhhanhng, 1620thuy, phuthuykembong1710 others thích bài này.

    2. SoRi

      SoRi Active Member

      Bài viết:
      226
      Được thích:
      193
      Giang Như Luyện cũng rất tội nghiệp. chỉ vì 1 chữ tình mà thôy hjx, tks nàng
      AChu thích bài này.

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      thế chả lẽ cha TĐ iu ng # à.....................buồn
      cũng thg ô này nhưng thả chị ...............
      thank nàng
      AChu thích bài này.

    4. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      thả mà, nhưng chưa tới lúc a @quỳnhpinky :)

      Chương 190: Cổ trùng thần cũng muốn thăng cấp
      Về thực lực, về địa vị, Giang Như Luyện thể xoi mói gì, hơn nữa ông ta đối với Phong Dao Cơ tình sâu thắm thiết, là mối lương phối rất khó có được, nhưng người Phong Dao Cơ lại phải ông ta.

      Giang Như Luyện nếu muốn, hề khó khăn tìm được nữ tử còn tốt hơn Phong Dao Cơ, nhưng cố tình phải người ông ta thích.

      Đó là người tốt lắm, cực kỳ tốt, nhưng ta cố tình thích... Tần Du Du mới trước đây nghe sư phụ kể chuyện bi thương đó, còn chưa cảm thấy được những lời này vừa bướng bỉnh như thế vừa tiếc nuối như thế.

      Lúc nàng hỏi sư phụ phải làm sao, sư phụ vuốt tóc nàng : "Tên ta đặt cho con chính là đáp án."

      Mất thời buồn bã, được thời vui, đa sầu đa hận vẫn ung dung.

      chiếm được buông bỏ, đơn giản, nhưng trước mặt ví dụ, hơn hai mươi năm qua vẫn buông bỏ được.

      Tu vi Tần Du Du bị cầm chế, năng lực chịu đựng nhiệt độ cao giảm mạnh, ở trong hang chỉ lát liền nhịn được đầu óc choáng váng, hoa mắt, bị khói làm ho khan.

      Tiếng ho khan của nàng đánh thức Giang Như Luyện, lập tức đưa nàng rời khỏi hang dưới lòng đất.

      Hai người vừa mới đến ngoài hang, bỗng nghe hồi tiếng kêu, tiếng kêu đó giống như truyền từ hang động bên cạnh, nghe vào tai khiến người ta cảm thấy giống như con trùng ghê tởm nào đó ở sau gáy, Tần Du Du run run chút, phát Giang Như Luyện cầm cánh tay nàng hơi hơi chặt.

      Nàng ngẩng đầu phát vẻ mặt Giang Như Luyện trở vê chăm chú khác thường, sau đó chợt nghe ông ta : "Đội mũ màn lên."

      Có người tới đây sao? Tiếng kêu vừa rồi giống do người phát ra.

      Nhưng nàng vẫn rất thành lập tức làm theo, Giang Như Luyện ít nhất cho tới bây giờ nhìn qua cũng có ác ý gì với nàng, tuy ông ta là hung thủ gián tiếp hại mẫu thân nàng chết thảm, nhưng Tần Du Du nhìn thấy bộ dáng này của ông ta, hận nổi.

      Mười mấy năm qua ông ta cứ sống trong đau khổ, áy náy như vậy, nếu để trừng phạt. E rằng bị đao giết chết ông ta vẫn còn đau buồn.

      Nàng vừa mới đội mũ màn che khuôn mặt lên xong, chợt nghe hướng tiếng bước chân kỳ quái dần dần tới bên này.

      Hang mờ tối, cách lớp lụa trắng mũ màn, nàng mờ mờ nhìn thấy ba lão giả trước sau tới, hành lễ với Giang Như Luyện : "Ra mắt giáo chủ."

      "Ba vị trưởng lão mấy ngày gần đây liên tục đến yết kiến cổ trùng thần, vì sao thế??" Giọng của Giang Như Luyện hề để lộ chút cảm xúc nào, trong nháy mắt liền trở lại là cường giả tuyệt thế mờ ảo như khói, xa rời nhân thế như lúc mới gặp.

      Ba trưởng lão vốn ngờ ở đây lại gặp được Giang Như Luyện, cho dù lòng dạ thâm sâu tới đâu cũng có chút luống cuống tay chân, hai mặt nhìn nhau lúc. người tài cán trong đó cười : "Phụng dưỡng cổ trùng thần vốn là vinh hạnh của ta, giáo chủ bận rộn công việc tiện thường xuyên đến nghe giáo huấn của cổ trùng thần, chúng ta ngẫu nhiên đến xem tình trạng cổ trung thần. Cổ trùng thần mấy ngày gần đây có thể thăng cấp lần nữa, đây chính là chuyện lớn của dưới Phụng Thần giáo ta."

      Ông ta càng càng có thứ tự, Giang Như Luyện chỉ lạnh nhạt quét mắt ông ta cái : "Làm phiền ba vị."

      Nghe vào trong tai ba vị trưởng lão trong lòng có quỷ, bình thản đứng đó. Liền có vẻ đủ thâm ý, vẻ mặt ba người xấu hổ ha hả cười làm lành, nhìn thấy Giang Như Luyện dẫn theo Tần Du Du nghênh ngang mà .

      Cho đến khi xác định bọn họ xa, ba người mới dám thoáng buông lỏng, đường đường ba cao thủ cấp võ thánh, trước mặt Giang Như Luyện lại bị dọa thân mồ hôi lạnh.

      trưởng lão trong đó nhịn được : "Ông ta phát ra gì chứ?"

      "Việc này chỉ có cổ trùng thần cùng ba chúng ta biết, ông ta sao có thể phát được?" trưởng lão khác cho là đúng .

      "Vẫn nên cẩn thận hơn. Gặp quỷ mà. Ông ta cho tới bây giờ rất ít khi tiến vào cung điện cấm địa dưới lòng đất này, hôm nay sao lại cố tình chạy đến đây?" Trưởng lão thứ ba rất buồn bực.

      thực tế vì nơi này là nơi Phong Dao Cơ tự sát, cho nên nhiều năm qua, ông ta trừ khi cần thiết. Nếu tuyệt bước vào cung điện cấm địa dưới lòng đất này nửa bước.

      "Nữ đệ tử bên cạnh ông ta..."

      "E rằng là "là sưởi" mới của ông ta đó. Phụng Thần giáo chúng ta thế mà lại để cho tên dựa vào tà công của Nghiêm thị thăng cấp lên võ thánh cấp mười tám làm giáo chủ, quả mất hết thể diện dưới Phụng Thần giáo ta."

      Bởi vì xuất của Nghiêm Di, nhiều người cấp cao ở Phụng Thần giáo đều giáo chủ tu luyện phải tuyệt học của Phụng Thần giáo, lúc trước chỉ là nghi ngờ. tại cũng có chứng cứ vô cùng xác thực.

      Nhưng vì khiếp sợ thực lực tuyệt đỉnh của Giang Như Luyện, mọi người đều chỉ có thể thầm trong lòng phen. ai dám ngang nhiên đưa ra nghi ngờ.

      "Ngươi hẳn là nên vui mừng, nếu ông ta phải võ thánh cấp mười tám, cổ trùng thần cũng xem trọng ông ta, ha hả." Giọng điệu trưởng lão trầm lời này, tràn ngập vui mừng khi người gặp họa.

      "Chớ có lên tiếng!" trưởng lão khác giọng quát ngưng lại, bọn họ vừa rồi phát Giang Như Luyện ở trong này, thậm chí ngay cả nữ đệ tử bên cạnh ông ta đó cũng phát , nếu ông ta lại bí mật quay lại nghe thấy lời bọn họ, vậy còn gì nữa?!

      Trưởng lão lúc nãy nhất thời vui mừng quá biết mình lỡ lời, ngượng ngùng nữa.

      Chúng ta sau này có việc gì cần thường xuyên đến đây, tránh cho Giang Như Luyện đó bất ngờ tới đây, tới lúc này rồi, nếu cổ trùng thần thể thuận lợi thăng cấp, Phụng Thần giáo chúng ta xong đời!"

      Hai người còn lại gật gật đầu, cần nhiều lời nữa, theo đường trở lại chỗ của mình.

      Bên đó, Giang Như Luyện cùng Tần Du Du trở lại cung điện đỉnh núi của ông ta, Tần Du Du nhìn thấy bóng dáng ông ta gầy yếu, đơn, nhịn được thốt ra : "Có phải bọn họ muốn hại ông ?"

      Lúc trước nàng có nghe thị nữ là thuộc hạ của Húc quang Thánh tử nhắc tới chuyện có trưởng lão muốn đối phó thầy trò bọn họ, nhìn thấy "đức hạnh" của ba tên lén lút vừa rồi, lập tức liền nhận ra ngay.

      Nhưng ra nàng lại hối hận, Húc quang Thánh tử cũng biết mà, thể cho sư phụ của mình, nàng nhiều chuyện làm gì chứ?

      Bước chân Giang Như Luyện dừng chút, quay đầu lại nhìn nàng than tiếng : "Ngươi với nàng đều mềm lòng giống nhau."

      "Ta ngờ đứa trẻ Hi Triều này đưa ngươi về đây, cũng được, mấy ngày này ngươi cứ ở lại chỗ này ." Giang Như Luyện những lời này, xoay người rời .

      Tần Du Du cười khổ tiếng, trước mắt như vậy, xem như tình huống tốt nhất, nàng cũng trông cậy vào Giang Như Luyện thả nàng , thực tế trừ khi Giang Như Luyện tự mình đuổi nàng về tay Nghiêm Di, nếu ông ta tại thả nàng , chính là muốn đưa nàng đến cho những người Li quốc, Phụng Thần giáo khác.

      Vì thế nàng liền thành thành ở lại chỗ ở cao cấp đỉnh núi này vậy.

      Đại điện này thể có những người khác, chẳng qua những người khác nhiều đều là những con rối, mệnh lệnh động tác, ngoại trừ hít thở, chuyện, khác xác chết là bao.

      Tần Du Du lúc mới đầu cảm thấy quen, mấy ngày sau cũng thể bình tĩnh được.

      Chỉ có hai người được phép tùy ý ra vào đại điện ở đỉnh núi này thôi, là Húc quang Thánh tử, với vị Ngọc phu nhân Ngọc Mỹ Dung lúc trước gặp.

      Vốn còn có hai thánh tử khác, nhưng bọn họ bị trọng thương hôn mê, tỷ lệ tỉnh lại cực kỳ bé, người bị Tiểu Khôi nuốt mất --- may mắn chuyện này chỉ có rất ít người biết, nếu Giang Như Luyện có lẽ đối với nàng nhàng như vậy.
      minhhanhng, 1620thuy, phuthuykembong1712 others thích bài này.

    5. SoRi

      SoRi Active Member

      Bài viết:
      226
      Được thích:
      193
      chừng nào ac mới gặp lại ta. tks nàng
      AChu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :