1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưỡi Rồng - Nga Mi (Hoàn+ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. devilhamvui

      devilhamvui Active Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      65
      Hì Có khi qua lần này, tình cảm của hai người lại trở lại như trước đó. biết cái tên thánh tử đó có cầu hôn Du Du nữa?
      Thanks Chu nhiều!!!
      AChu thích bài này.

    2. SoRi

      SoRi Active Member

      Bài viết:
      226
      Được thích:
      193
      sau chuyện này chắc Du Du tin tưởng Ngiêm ca hơn hjhj tks nàng
      AChu thích bài này.

    3. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Ôi, sao ai cũng có "ý kiến" về bé Tiểu Khôi thế này :yoyo4:, bé phải nhanh ́ cải thiện hình tượng mới được :yoyo39:.

      Chương 183: Ngươi còn sống dễ dàng
      Tần Du Du thể cử động bị Húc Quang Thánh tử mang theo chạy thẳng đường, liền thấy phía trước tòa thành thị, xe ngựa ngừng bên đường tiếp ứng.

      Nàng với Phong Quy Vân bị nhét vào trong xe, xe ngựa rất nhanh chạy vào trong thành, rẽ bảy quẹo tám vào toàn đại trạch. Tiếp theo có người đến chia ra giúp hai người bọn họ dịch dung, đưa đến tòa phủ đệ khác.

      Cơ quan ám khí người Tần Du Du bị thị nữ thay y phục cho nàng thu toàn bộ, Húc Quang Thánh tử cấm chế tu vi của nàng và Phong Quy Vân, nhìn nàng mỉm cười : "Sau này Thánh Bình Thân vương nhất định muốn tấn công thành trì này, ngươi ta nếu buộc ngươi vào đầu tường, có gan lại dùng đại pháo thánh tổ bắn phá điên cuồng nữa ?"

      " có gì dám cả, nếu ngươi là , có thể vì nữ tử liền cam chịu bị quản chế khắp nơi ?" Tần Du Du lạnh lùng .

      Nàng đường hoàn toàn tỉnh táo lại, mình rơi vào tình cảnh này, đúng lúc chứng minh lời Nghiêm Di là đúng, nàng quả tùy hứng khờ dại, vừa ngu ngốc lại dễ lừa.

      Nàng thậm chí hy vọng Nghiêm Di tuyệt tình chút, đừng tới cứu nàng, cũng đừng bị uy hiếp, nàng căm giận chính mình làm chuyện ngu xuẩn để người khác phải trả giá đắc.

      Húc Quang Thánh tử thú vị đánh giá vẻ mặt lạnh như băng của nàng: "Nữ tử khác đương nhiên là , nhưng nếu nữ tử quan hệ đến tính mạng của ta, ha hả, vậy cần phải lo lắng rồi."

      Tần Du Du tự biết ở trong tay ta có "món nào ăn ngon" cả, cũng lười khách khí với ta, liếc mắt nhìn ta : "Nên ngươi rất xem trọng ta, hay là đầu óc còn ngốc hơn cả ta đây?"

      Húc Quang Thánh tử bị nàng chọc giận, ngược lại cười tủm tỉm : "Đầu óc của ta sao lại ngu ngốc? Nghiêm Di dùng ngươi tán công, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi biết sao?"

      "Cách thức tán công nhất thiết chỉ có , người lại nhất định phải là ta, sư phụ ngươi với ngươi sao?" Tần Du Du mạnh miệng .

      Nàng biết Giang Như Luyện đối với suối thánh trong cấm địa với quy định phiền toái biết bao nhiêu, nhưng ông ta nếu cũng luyện công pháp giống Nghiêm Di, có thể bình an đến bây giờ. Nghĩ đến ngoại trừ phải dùng Bất Tử Lân Sương cải tạo nữ tử thích hợp tán công cho ông ta, nghĩ ra cách tán công nào khác.

      Húc Quang Thánh tử cười cười, bỗng đưa tay sờ sờ mặt nàng chút: "Giai nhân tuyệt sắc như thế, có thể giúp tán công, giải quyết nỗi lo về sau, lại còn có khả năng cơ quan thuật giúp đoạt thiên hạ, ta cá là buông bỏ được đâu."

      Tần Du Du tay ta, lười thêm gì nữa, dù sao nếu Húc Quang Thánh tử để nàng trở thành con tin, nàng cũng có cách nào ngăn cản cả.

      Hơn nữa nàng cảm giác Húc Quang Thánh tử hình như có kế hoạch khác.

      Ít nhất tại Li quốc bị vây trong hoàn cảnh xấu như thế. Nếu đổi thành người khác bắt được đầu sỏ gây nên là nàng, nhất định nổi giận lôi đình, nghĩ cách xả giận người nàng rồi sau.

      Bình tĩnh, lý trí chút, cũng nên mau chóng ép hỏi nàng về bí mật đại pháo thánh tổ, thậm chí ép nàng mau chóng vẽ ra cơ quan quân dụng lợi hại. Chứ phải ở trong này dù bận vẫn ung dung dùng lời trêu chọc đâu.

      Húc Quang Thánh tử nhìn lướt qua Phong Quy Vân bên cạnh trầm mặc, gì, cười đến có ý tốt: "Lần này có thể gặp lại vương phi nương nương. Còn phải cảm tạ vị Vân ca ca này của ngươi. giờ với ta có tác dụng gì nữa, coi như ta cho vương phi nương nương ân huệ, vương phi nương nương muốn xử trí thế nào cứ mở miệng."

      "Ta muốn thế nào cũng đều được chứ?" Tần Du Du thản nhiên liếc mắt về phía Phong Quy Vân.

      Vẻ mặt Phong Quy Vân ảm đạm, nhưng có mở miệng cầu xin tha thứ hoặc xin có ý định xin tha, việc đến nước này, làm gì cũng có ý nghĩ nữa.

      "Đương nhiên, ngươi cho dù muốn ngàn đao róc xương . Ta cũng nhất định cho ngươi toại nguyện." Húc Quang Thánh tử hào phóng .

      "Thả cha con bọn họ bình an rời ." Tần Du Du bình tĩnh .

      Phong Quy Vân ngẩn ra, vẻ xấu hổ mặt càng đậm.

      "Vương phi nương nương là tâm địa bồ tát, ngươi còn tin lời ? Ha hả, nếu ta phụ thân vốn tay ta. là vì vị trí gia chủ Phong gia mới giúp ta lừa ngươi tới sao?" Húc Quang Thánh tử nhìn Tần Du Du, giống như nhìn đứa ngu ngốc.

      Tần Du Du thản nhiên cười : "Cũng thế cả thôi, dù sao bị lừa nhiều lần hay ít lần kết quả cũng giống nhau mà."

      "Du Du, ta ..." Phong Quy Vân biết trò lừa gạt của mình làm Tần Du Du thương tâm. Nhưng chuyện phụ thân bị giam giữ quả lừa nàng.

      Tần Du Du nhìn : " ra huynh so với ta còn ngốc hơn, luôn đắn đo quá nhiều. Khiến chuyện đơn giản thành phức tạp. Ngày đó Nghiêm Di cứu ta đưa về thành Tử Dạ, huynh ra chỉ cần ở đường tìm người liên quan nào đó, quát to tiếng với ta 'Đó là Thánh Bình Thân vương', ta cái gì đều biết được. Ở thành Tử Dạ, huynh biết Nghiêm Di có ý với ta, huynh chỉ cần ra tìm che chở của , cần trốn đông trốn tây, e sợ bị người của Phụng Thần giáo bắt được. Huynh thấy tận tâm kết giao với Kim gia, nên biết, ra rất thích có thêm chút liên quan có thể kiềm chế lợi thế của ta."

      "Như lần này chẳng hạn, huynh cũng có thể thẳng cho ta biết cậu bị bọn họ bắt mất, khống chế huynh dẫn ta rời , Nghiêm Di biết tin này, vậy bày ra cạm bẫy bắt người lại, có ở đó, muốn đưa cậu về gần như chính là nắm chắc rồi."

      Tần Du Du giống như lập tức thay đổi thành người khác, lời dạy dỗ Phong Quy Vân có tình có lý, đến á khẩu trả lời được.

      "Huynh nhìn thông minh, nhưng luôn do dự, suy nghĩ về mọi thứ, hơn nữa rất dễ khuất phục cường quyền, ra cùng lắm chính là mạng thôi, đừng chỉ là Húc Quang Thánh tử, ngay cả Giang Như Luyện cao thủ cấp mười tám thế nào? Hay là vì ta tu vi cao, quyền thế lớn, có thể giết huynh mấy lần sao?"

      Trong lòng nàng tuy lý giải khổ tâm của Phong Quy Vân, cũng tin cuối cùng đổi ý muốn thả nàng là xuất phát từ lòng, nhưng đối với do dự, chắc của , hại mình rơi vào tay Húc Quang Thánh tử, cũng thể oán được.

      Bốp bốp bốp!

      Húc Quang Thánh tử vỗ tay vào nhau, cười : "Vương phi nương nương lời sắc bén, soi sáng ngàn dặm. Nếu ta , tất cả điều này từ thủy tới chung đều có kết cục, Vân ca ca của ngươi chưa từng phản bội ta, ngươi còn muốn thả cha con nữa ?"

      "Làm phiền các ngươi dùng trăm phương ngàn kế lừa gạt ta như thế, ta nếu mắc mưu, chẳng phải là phụ lòng các ngươi vất cả phen sao? Ngươi cần dong dài, nếu ngươi muốn đổi ý chịu thả người, cũng tùy ý ngươi." Tần Du Du tự giễu cười, quay mặt mở miệng chuyện nữa.

      Húc Quang Thánh tử có chút mất mặt, phất tay về phía Phong Quy Vân, trong nháy mắt tháo bỏ cấm chế người , : "Ngươi , cha ngươi ở Phong gia, bọn họ muốn chơi trò gì, ta xen vào."

      Ý là, phụ thân của Phong Quy Vân bị người của Tây Hà Phong thị giam giữ, Húc Quang Thánh tử đồng ý buông tha bọn họ, nhưng người của Tây Hà Phong thị định làm gì khó mà lắm.

      Phong Quy Vân đứng lên, liếc mắt nhìn kỹ Tần Du Du cái, xoay người rời khỏi nhanh chóng.

      Húc Quang Thánh tử nghiêng đầu đánh giá Tần Du Du lát, bỗng cười : "Ngươi so với trong tưởng tượng của ta còn thú vị hơn, sư phụ thấy hẳn là càng thêm thích thú."

      Trong lòng Tần Du Du vừa động, hay là tên tư tưởng biến thái này từ đầu xem trọng khuôn mặt cùng thân phận là nữ nhi của Phong Dao Cơ của nàng, thầm nghĩ hiến tặng nàng cho sư phụ của ?

      Mặc kệ thế nào, chỉ cần liên lụy Nghiêm Di, cũng xem là tin tốt, còn về chuyện sau khi gặp Giang Như Luyện vận mệnh của nàng thế nào, chỉ có thể bước nào tính bước đó vậy.

      Nàng tại chỉ sợ Nghiêm Di còn có Đại Chủy, Tiểu Khôi chưa từ bỏ ý định tới cứu nàng.

      Nghe giọng điệu của Húc Quang Thánh tử, có lẽ cũng ràng biết chỗ thiếu sót trong công pháp của Nghiêm Di, muốn dùng nàng làm mồi dụ, lại bày cạm bẫy nhắm vào , gần như là chuyện tất nhiên.

      Đại Chủy với Tiểu Khôi càng cần , hai đứa tụi nó tự bảo vệ mình còn là vấn đề, mù quáng chạy tới cứu màng chẳng khác nào chịu chết.

      Trong lòng Tần Du Du gấp đến độ giống như bị chiên nướng vậy, mặt cố gắng tỏ ra bộ dáng điềm tĩnh, tự nhiên.

      Nàng càng sợ hãi, Húc Quang Thánh tử càng vui mừng, nàng phải tỉnh táo lại, nghĩ xem chạy trốn bằng cách nào.

      Trong trấn tây thành, tin tức vương phi bị Húc Quang Thánh tử bắt ai biết cả, Nghiêm Di vừa xử lý chuyện trong quân nhanh nhanh, vừa truyền lệnh tất cả mật thám nấp ở Li quốc truy hỏi hành tung của Húc Quang Thánh tử.

      Đại Chủy vốn định xuất phát đến thành Thôi Tuyết hỏi thăm tin tức, kết quả lại chậm chạp, có tin tức của Tiểu Khôi bỏ chạy với mình.

      Từ nơi gặp chuyện may tới trấn tây thành chỉ có đường thẳng, Tiểu Khôi cho dù mù đường thế nào cũng thể lạc được, nhưng trong trấn tây thành phố xá ngang dọc, nó muốn tìm đến phủ thành chủ chỗ Nghiêm Di, làm được quá thấp.

      Nó cực ít lộ diện trong quân, mọi người cũng biết vương phi có con linh thú như vậy, đường nhìn thấy nó, chỉ biết là thỏ hoang trong bếp nhà ai chạy mất, đặc biệt chú ý.

      Nếu nó mở miệng hỏi đường, liền biết dân chúng bình thường chưa thấy qua linh thú bị dọa sợ rồi.

      Đại Chủy nghĩ tới đó, gấp đến độ đình đầu bốc khói, kéo Trú Vân Phi tìm kiếm trong thành, rốt cuộc từ tin tức trong miệng vài chim chóc, trong mớ hỗn tạp ở ngỏ tắt phía đông thành tìm được nó.

      Da lông người Tiểu Khôi dính đầy bùn đất, vừa nghe tiếng kêu của Trú Vân Phi và Đại Chủy liền từ trong đống hỗn độn đó nhảy ra, cũng quên chán ghét, e ngại chân thân ngựa của Trú Vân Phi, đầu nhào vào lòng nó (Trú Vân Phi) lớn tiếng khóc lóc.

      Nó (Tiểu Khôi) nhìn thấy Du Du bị Húc Quang Thánh tử bắt , vội vã muốn trở về tìm Nghiêm Di cứu mạng, nó từ khe hở dưới cổng thành vào thành, kết quả lại lạc đường.

      Dân chúng đường nhìn nó như nhìn con thỏ mập mạp, nhiều người thét to muốn bắt nó về thêm món ăn.

      Tiểu Khôi ngoại trừ hàm răng nanh khá sắc bén, miệng có thể nuốt vào vật lớn hơn mấy lần ra, còn kỹ năng phòng thân khác, đường chạy như điên trốn đông trốn tay mới né qua mấy người đuổi theo muốn ăn nó.

      Nó chạy loạn lúc, càng tìm ra vị trí phủ thành chủ, nếu phải Trú Vân Phi với Đại Chủy tìm ra nó, nó biết nên làm gì bây giờ.

      Tiểu Khôi vừa lo lắng, đau lòng, vừa sợ hãi, bất lực, ngay cả Đại Chủy bình thường có thể cho nó chút chủ ý cũng có bên cạnh, ngắn ngủn nửa ngày, nó cảm thấy còn khổ sở, dài hơn cả mười năm.

      Ngay lúc nhìn thấy Trú Vân Phi và Đại Chủy, Tiểu Khôi quả cảm thấy như tìm được đường sống trong chỗ chết, gặp được cứu binh, nhất thời như lũ quét, suốt đoạn đường ngắn chạy về phủ thành chủ, khóc ướt thân hồng y của Trú Vân Phi đến ướt đẫm.

      Trú Vân Phi tuy cũng lòng nóng như lửa đốt, vẫn nhớ lời khuyên của Đại Chủy, cố gắng tìm hai câu an ủi, ca ngợi : "Ngươi có thể sống đến bây giờ rất dễ dàng rồi. Bốn chân ngươi ngắn như vậy lại chạy trong thời gian ngắn từ đó hơn hai mươi dặm trở lại trong thành, là lợi hại!"

      (Chu: ha ha ha =D - thích bạn Trú Vân Phi này quá xá)
      minhhanhng, 1620thuy, phuthuykembong1711 others thích bài này.

    4. SoRi

      SoRi Active Member

      Bài viết:
      226
      Được thích:
      193
      TVP dễ bảo ghê hjhj
      AChu thích bài này.

    5. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Ui, bạn tiểu khôi nhanh nhanh hóa thành thiếu nữ xinh đẹp nào. Bạn Trú đợi lâu rồi đó
      AChu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :