1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      CUỘC SỐNG NHÀN NHÃ SAU KHI XUYÊN
      [​IMG]
      Tác giả: Thẻ Tín Dụng
      Convert: Ngocquynh520
      Thể loại: xuyên , điền văn

      Giới thiệu:

      Xuyên qua thành thiên kim của tri phủ, đánh đàn thêu hoa, ngâm thơ vẽ tranh, là cổngkhông ra hai là cửa tới giống như đại gia khuê tú điển hình, nhưng lại sống theo mộtphong thái khác.

      Nhân vật chính:
      Nữ chính: Cố Nguyên Thu là tam tiểu thư củaCố Lễ. Nữ chính thông minh, ham học hỏi, rất quí người thân.
      Nam chính: Sĩ Hành là con trai lớn của Nam Bình Quận Vương. Nam chính chung tình, có chủ kiến.
      Các nhân vật vai phụ: Cố Sơn, Tử Yên, Lý thị,Cố Lễ..

      Vài lời của người edit: Ta được ưu ái đọc trước convert có thể rút ra được kết luận như sau. Thể loại khá nhàng nhưng cũng khiến cho ta xem xuyên suốt cả đêm ngủ để thu thập được nội dung (cái này ta tóm tắt mọi người tự xem mới hấp dẫn).
      Ta phục nữ chính vì cái lịch học hành khá khủngbố (nếu là ta trước khi thi tuần ta mới học,cũng đừng liên tưởng nữ công gia chánh gán lênngười ta, ta ăn được nấu ..hic..).Truyện có thể được xem là truyện dành cho tình thanh mai trúc mã. Ta thích nhất làđoạn về chuyện tình của Nam Bình Quận Vương và Vương phi, đoạn này cũng làđoạn lấy ít nước mắt của ta.

      Suốt đêm ngủ, vài giọt nước mắt thế là ta quyết định edit cái này thôi.

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 4/1/15

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương I: Kiếp trước kiếp này

      Ban đêm, mưa to tầm tã cuốn bay tất cả, nện cửa sổ, cửa lớn lầu hình như chốt khóa kĩ lưỡng, ngừng truyền đến tiếng vang đụng chạm khung cửa, bị đánh thứcbởi những thanh này Tư Vũ mở đèn, cầm lấyáo ngủ mặc vào, theo cầu thang đến cửa.

      Mưa lớn bay vào nền nhà, cửa chính ở trongmưa gió có vẻ chịu nổi kích, lảo đảo muốn rớt, sàn nhà tấm thảm bị nước mưa thấm vào ướt hơn phân nửa, chân Tư Vũmang dép vô ý dẫm lên nước bị trượt, liền ngay cả người và dép cứ thế bị ném bay .

      Tia máu theo khuỷu tay chảy xuống, cánh tayTư Vũ chống xuống đất bò dậy, chợt trong bầu trời đêm truyền đến tiếng nổ “cạc..cạc”, phòng ốc rung động kịch kiệt. Tư Vũ lăn quay mộtvòng đến lan can, nhìn xuống xung quanh thấyđèn đường chiếu sáng vết nứt lớn cách đókhông xa tiến tới, quả cầu lửa trongkhe hở chui ra thiêu cháy đất đai xung quanh.

      Động Đất!

      Tư vũ quên đau đớn do ngã xuống, bước mộtbước dài xông về hướng phòng ngủ ở lầu dưới,ôm được đứa bé trai còn ngủ say: “TiểuThiên, thức dậy mau, động đất”

      Bé trai còn buồn ngủ nghe vậy vội vàng từtrên giường nhảy xuống, lúc này mặt đất rung động, đèn từ trần nhà bị rớt xuống đánh lênvách tường.

      “Mau, chạy ra ngoài” Tư Vũ nắm tay TiểuThiên chạy xuống lầu, từng hồi tiếng vỡ từ trêntường, trần nhà vang lên, gạch rơi vỡ tràn ra nhanh chóng, Tư Vũ che chở đầu của em trai chạy ra cửa.

      Lại lần rung lắc kịch liệt, cái xà ngangđập xuống đầu hai người, Tư Vũ đẩy em trai vàokhe hở an toàn giữa vách tường và hộc tủ mìnhthì bị xà ngang đập mạnh văng ra ngoài.

      “Chị…”

      “Tiểu Thiên…”

      màn đen ụp tới…

      Cố Nguyên Thu từ giường ngồi dậy, đôi mắtnhìn chằm chằm về phía trước, đại nha đầu Chức Mộng nghe thấy thanh đẩy màn cửa vào “Tam nương, thế nào rồi?” Nàng sờ sờ cái trán Nguyên Thu, sau đó quay ra ngoài gọi “Bích Nhi, đem chậu nước tới”

      nha đầu mặc quần áo màu xanh lá cây từbên ngoài bưng nước vào để kệ, vén tay áo lên làm ướt khăn lông, tới bên giường lau mồ hôi lạnh trán Cố Nguyên Thu.

      Cố Nguyên Thu quay đầu lại nhìn hai nha đầubên cạnh, thân thể mềm nhũn ra, Chức Mộng vội vàng đem gối dựa kê lên đỡ Nguyên Thunằm xuống.

      “Tam nương, thấy ác mộng à?” Chức Mộngcầm lấy khăn lông trong tay Bích Nhi lau trán và cổ cho Nguyên Thu, khuôn mặt nhắn của Cố Nguyên Thu tái nhợt, vô lực gật đầu cái,sau đó hỏi “Giờ gì?”

      “Giờ mẹo rồi”

      Nguyên Thu đẩy tay Chức Mộng ra “Đừnglau, người cũng nhớp nhúa, tắm luôn

      Bích Nhi vội đáp ra ngoài, Chức Mộng nhìn sắc mặt Nguyên Thu tốt lắm, liền vộivàng hỏi “Nếu báo phu nhân tiếng,gọi đại phu đến xem chút? Ta nhìn cônương sắc mặt tốt lắm”

      Nguyên Thu lắc đầu “Chỉ là gặp ác mộng có gì quan trọng, cần kinh động mẫu thân”

      Bích Nhi lát liền dẫn theo nha đầu vào,chuẩn bị đầy đủ nước nóng trong thùng tắm phíasau bình phong, Chức Mộng thử nước ấm, hầu hạ Nguyên Thu cởi quần áo, Nguyên Thu “Tự ta làm, các ngươi ra ngoài

      Mấy nha đầu lui ra ngoài, Nguyên Thu nhắm mắt lại hồi tưởng lại cảnh tượng trong mộng.

      ra đó phải là mộng mà là trí nhớcuối cùng trong cuộc sống của kiếp trước.

      Ngồi trong thùng tắm Nguyên Thu quấy nước vôý thức, biết năm đó đệ đệ có thoát khỏi kiếp nạn kia . Hôm nay, chắc đệ đệ trưởng thành rồi, có thể thay thế mình kế tục công ty của cha được rồi, đoán chừng sau mấynăm về hưu cha mẹ lại phải quan tâm chuyện của công ty rồi.

      Nguyên Thu nhắm mắt lại, nước mắt từ gò má chảy xuống giọt vào trong nước.

      Năm đó khi nàng tỉnh dậy là đứa bé vừa sinh ra, phụ thân mới của nàng là Cố Lễ, là trưởng nam trong nhà, phía dưới còn có hai đệđệ và muội muội, bảy năm trước từ kinhthành vào Dư Hàng làm Tri Châu. Trong ba nămnhận nhiệm vụ cần cù chăm chỉ và tạo ít thành tích, hồi kinh báo cáo được Thánh thượngkhen lên làm chức Đồng Tri, năm ngoái vừa thăng lên chức Hàng Châu Tri Phủ.

      Thê tử Cố Lễ là Lý thị, sau khi cưới hai năm sinh cho Cố Lễ đại thiếu gia Cố Sơn, cũng nămđó tiểu thiếp Trương thị sinh nữ nhi NguyênDung, bởi vì là nữ nhi nhánh thứ hai Thụy Châulớn hơn tuổi cho nên trong nhà nha hoànđều gọi Nguyên Dung là nhị tiểu thơ. Cách mộtnăm sau Lý thị lại mang thai, sinh Nguyên Thu.

      Nguyên Thu mang theo trí nhớ kiếp trước lớn lên ở nơi phong kiến gia đình này có cha mẹ mới thương nuông chiều, nhưng nửa đêm còn mộng tưởng lại, nhịn được nghĩ đến tất cả kiếp trước.

      Chức Mộng canh đúng giờ, mang theo hai nha đầu cầm khăn lông vào, nước mắt ưu thương mặt Nguyên Thu còn, Chức Mộng lau khô thân thể Nguyên Thu. Vừa mặc quần áo vào, nghe thấy tiểu nha đầu bên ngoài cười “Thái Tuyết tỉ tỉ sao lại tới đây, phu nhân có gì phân phó?” Chức Mộng vừa nghe vội vàng chạyra ngoài đón, miệng cười “Có chuyện gì gấpmà làm cho Thái Tuyết tỉ tỉ đến đây” Thái Tuyếtcười vào, cầm lấy hộp thức ăn từ nha đầu theo phía sau cười “Phu nhân đoán Tam nương tỉnh ngủ, bảo ta đưa tổ yến vừa hầm cách thủy và mấy thứ điểm tâm tới đây”
      Chức Mộng vội vàng nhận lấy cười “Quátrùng hợp rồi, nương vừa tỉnh ngủ cảmthấy đói bụng” Thái Tuyết tiến lên thỉnh anNguyên Thu, hai mắt nhìn hỏi “Ta thấy sắc mặtcô nương tốt lắm, bị bệnh phải ?”

      Nguyên Thu cười có, chỉ là vừa mới tỉnh ngủ” Thái Tuyết hỏi nhiều nữa, đirửa tay hầu hạ Nguyên Thu đánh răng, lại đútnàng ăn tổ yến. Chức Mộng cầm mỗi dạng điểmtâm múc ít cho Nguyên Thu xem, NguyênThu cầm lên nếm nếm cười “Những thứ nàykhông cùng kiểu với những thứ bình thường ta hay ăn”

      Thái Tuyết vội vàng trả lời “Người phía Bắcđem đến, ta nhìn cũng lạ giống như điểm tâm Phương Nam của chúng ta” Nguyên Thu cảm thấy kì lạ hỏi “Thân thích phía Bắc là ai?”

      Thái Tuyết vội trả lời “Là bằng hữu của lão gia,nghe là thế giao (giống như bạn thân). Phunhân Hạ phủ tặng thiệp qua mấy ngày nữa là tới phủ bái phỏng, buổi sáng phu nhân bận rộn hơn vì chuyện này, bảo là nươngbuổi sáng cần qua, buổi trưa hãy qua ăn cơm trưa”

      Nguyên Thu cười đáp ứng.

      Nguyên Thu chải tóc cảm thấy trong phòng khánhàm chán, liền dẫn nha đầu ra ngoài vườn, trong vườn Hoa Đô nở, ánh mặt trời chiếu rọiấm áp, cảm thấy thoải mái hết sức, tâm tìnhcũng từ từ tỉnh táo lại.

      theo đằng sau, bà vú ước chừng vòng vo nửa vườn, canh giờ cũng vừa tới, thúc giục Nguyên Thu tới phòng lớn.

      Nhị nương Nguyên Dung tới từ sớm, chuyện với Lý thị, liền nghe nha đầu truyền “Tam nương đến”

      tiểu nha đầu giơ rèm lên, Nguyên Thu vào thình an mẫu thân, phu nhân Lý thị vội vànggọi nàng ngồi trước mặt, lôi kéo tay nàng nhìn kĩnói “Nghe Thái Tuyết con sắc mặt khôngtốt, lại sợ làm phiền nương” Nguyên Thu vội vàng “Nữ nhi gặp ác mộng, cũng có việc gì lớn” Lý thị vội vàng sờ cái trán của nàng, hỏi “Bị hù dọa có sợ ? Gọi đại phu đếnxem chút nhé?” Nguyên Thu vội “Mẫu thân cần lo lắng, nữ nhi sao, hai năm qua thân thể điều dưỡng tốt lắm rồi, giống dễ ngã bệnh như lúc bé”

      Nguyên Dung nghe vậy cầm khăn che miệng cười “ tại cũng chưa đến bảy tuổi, liền coimình như người lớn rồi”

      Lý thị cũng cười “Xem ra Tam nương thôngminh của chúng ta cái gì cũng đều hiểu, có lúc tacũng coi nàng như người lớn đấy”

      Nguyên Thu cũng cười.

      Lý thị với Chức Mộng “Các ngươi phục vụ nương cho tốt. Buổi tối có mấy người trựcđêm trong nhà?”

      Chức Mộng vội trả lời “Nô tỳ, Bích Nhi và Thúy Oanh thay phiên dẫn theo nha đầu trực đêm”

      Lý thị suy nghĩ chút “Hơi ít người, khó trách nương ngủ ngon, bị sợ hãi. Thôi được, ta đưa ba nha đầu qua đó buổi tối giúp đỡ các ngươi tốt hơn chút”

      Chức Mộng đáp tiếng dạ liền lui xuống. Lý thị nhìn Nguyên Dung, với mẹ đẻ củaNguyên Dung là Trương thị “chổ Dung nhi cũng thiếu nha đầu, nhưng ngày thườngngười cũng nên thường tới viện của nàng, ngươi hầu hạ nàng cũng cẩn thận hơn bọn nha đầu”

      Trương thị vội vàng đáp ứng.

      Mọi người chuyện, nha đầu vénrèm lên “Thiếu gia tới”

      Cố Sơn cười tới thỉnh an Lý thị, liền lôi kéo tay Nguyên Thu hỏi “Muội muội, người muội đỡ hơn chút nào ?” Nguyên Thu hé miệng cười “Muội bệnh, vẫn tốt lắm, sao hôm nay ca ca lại rãnh rỗi như vậy?”

      Cố Sơn “Tiên sinh hôm nay có chuyện chochúng ta nghỉ, muội muội ca dẫn muội vào vườnchơi nhé?”

      Lý thị nghe vậy cau mày “Tiên sinh này ba ngày hai bữa lại có chuyện là thế nào, làm trễnãi con của ta, như vậy thể được, mẫu thân và phụ thân phải mời vị tiên sinh đến nhàdạy thôi”

      Nguyên Thu nghe vậy vội “Ý này rất hay,mời tiên sinh lại nhà vậy con cũng có thể họccùng”

      Lý thị cười “Nữ nhi của ta so với nhi tử cònhơn chút”

      Cố Sơn nghe mẫu thân như thế, vội “Con lập tức thư phòng đọc sách”

      Nguyên Thu thấy vậy vội vàng từ ngực Lý thị nhô đầu ra “Mẫu thân con cùng với ca ca đithư phòng”

      Lý thị cười “Ca ca học tập, con nên quấy rầy”

      Cố Sơn nghe vậy vội vàng lôi kéo tay của nàng “Mẫu thân, muội muội rất thông minh, ta dẫn nàng ngâm thơ”

      Lý thị nghe vậy chỉ đành đáp ứng, dặn dò kĩ lưỡng mới để cho Cố Sơn dẫn Nguyên Thu rangoài.

      Cố Sơn dẫn Nguyên Thu đến thư phòng củamình, dịu dàng “Muội muội, ca ca dạy muộibài thơ, chờ muội nhớ kĩ, ca ca cũng học xongsau đó cùng ra ngoài chơi được ?”

      Nguyên Thu cười “Ca ca, cho muội tập sáchthơ để muội tự xem , ca làm văn chương của ca nhé”

      Cố Sơn “Mẫu thân dạy muội vài chữ cũng biết nhận biết như thế nào, vậy cũng được, muội tự mình xem trước, biết chữ nào hỏi lại ca”

      Nguyên Thu “Nữ giới muội học thuộc lòng rồi, mẫu thân còn dạy vài sách khác, làm gì mà có nhiều chữ biết được chứ, ca ca tự học cần lo cho muội”

      Cố Sơn lại giá sách chọn tập Đường thi cho Nguyên Thu, “Muội tự xem , buổi tối ca kiểm tra”

      Nguyên Thu cười cầm lấy tập sách ở bàn đọc, quyển tập thơ hơn phân nữa là kiếp trước học qua, đọc thêm hai ba lần là nhớ kĩ.

      Huynh muội hai người tự đọc sách suốt cả buổi chiều, đến lúc cơm tối, Lý thị kêu hai người tới.

      Lý thị với Cố Lễ về chuyện tìm tiênsinh tới nhà dạy học, Cố Sơn dẫn Nguyên Thutiến vào.

      Cố Lễ nhìn Cố Sơn thỉnh an, hỏi mấycâu học vấn, Cố Sơn vội nghiêm túc đáp, Cố Lễ cảm thấy đáp vừa lòng, liền nhíumày, quát lên “Ngươi cả ngày học là học cáigì?”

      Cố Sơn đứng đấy cuối đầu dám trả lời, Lý thị vội “Ta tiên sinh đấy tốt rồi, ba ngày hai bữa nghỉ, đám trẻ ở bên ngoài chơi cũng chơi rồi, làm sao tốt bằng mời tiên sinh về nhà mình”

      Cố Lễ “Ngươi đúng, hai năm trước vì tìm được tiên sinh hợp ý, vì nghe tiên sinh đó học vấn cũng tệ, ta muốn tụi trẻhọc chung cũng có cái tốt, để cho biết cố gắng nào ngờ làm trễ nãi”

      Lý thị “Ngày nay, lão gia là tri phủ rồi, tìm tiên sinh giỏi cũng khó, để NguyênThu theo học thêm chút ”

      Cố Lễ cau mày “Nữ hài tử học tùy tiện mấychữ là được rồi, quan trọng là học nữ công quy củ, theo học làm trễ nãi chánh

      Nguyên Thu vội vàng đứng lên “Phụ thân,con làm trễ nãi việc học nữ công quycủ”

      Cố Lễ nhìn khuôn mặt nhắn nghiêm túc của nữ nhi cười “Ngươi muốn cùng học tập với ca ca?”

      Nguyên Thu liền vội vàng gật đầu, “Dạ”

      Cố Lễ “Nghe mẫu thân ngươi , cả buổi chiều nay ngươi theo ca ca vào thư phòng ngâm thơ, học xong mấy bài, đọc cái cho phụ thân nghe”

      Nguyên Thu vội vàng nghễnh đầu, cong tay nhỏbé, đem bảng thi tập kia đọc hết mười phần.

      Cố Lễ vui vẻ “Nữ nhi của ta quả nhiên thôngminh”

      Lý thị cười “Lúc khi dạy nàng biết chữthì như vậy rồi, chữ đơn giản chỉ cần mộtlần nàng liền nhớ, chữ khó nhận thức cũng quahai ba lần mà thôi”

      Cố Lễ “Ngươi cũng thể bỏ bê nàng,nếu nàng thích, theo học cũng có gì, chỉ là cũng phải mời sư phụ có nữ công giỏi đến dạy nàng. Về phần quy củ, chính ngươicũng là xuất thân là đại gia khuê phòng, tự mình dạy nàng

      Lý thị vội vàng đáp ứng, Cố Lễ lại nghĩ tớiNguyên Dung, hỏi “Sao Nguyên Dung lại khôngtới đây?”

      Lý thị “Buổi chiều ta nhìn nàng vẻ mặt uể oải mệt mỏi, nên để nàng về nghỉ ngơi, bảo buổitối cần đến đây”

      Cố Lễ thấy Trương di nương đứng sau Lý thị,suy nghĩ chút với Lý thị “Trương di nương nữ công có vẻ tốt, để nàng tiếp tục dạy nữ công cho Nguyên Dung cũng được”

      Lý thị đáp ứng, nhìn canh giờ sai biệt lắm, sai người dọn cơm, tự mình chọn món ăn cho Cố Lễ, lại chọn cho Cố Sơn, Nguyên Thu,cùng ngồi ăn chung chỗ.
      tart_trung, AnLy90, Nhược Vân3 others thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 2. Hạ Phủ đến thăm.

      Qua mấy ngày nữa, người Hạ phủ tới cửa.

      Hạ Nguyên và Cố Lễ là lớn lên cùng nhau và là bạn học, giao tình từ xưa đến nay cực kì tốt, lúctrước ở kinh thành phu nhân hai nhà từ làbạn khuê phòng, sau lại gả cho hai nhà quen nhau, tự nhiên lui tới hết sức thân mật. Cố Lễđến Dư Hàng, Hạ Nguyên đến Sơn Đông nhậm chức, hai nhà mới ít liên lạc, chỉ thỉnh thoảng có thư từ lui tới.

      Hôm Hạ Nguyên điều nhiệm đến Chiết Giang, đảm nhiệm chức Diêm Vận Sử tư vận, liền liênlạc với Cố Lễ, đợi dàn xếp gia quyến xong mới đưa thiệp đến viếng thăm.

      Lý thị bảy tám năm nay gặp Hạ phu nhân, giờ gặp lại tất nhiên phen thân thiết. Hạ phu nhân khen Cố Sơn mấy câu lại lôi kéotay Nguyên Dung cẩn thận nhìn, tán dương mấy câu, liền kéo Nguyên Thu vào trong ngực hỏiliên tục “Mấy tuổi? Có học ?”. Lý thịbên kia cũng khen con của Hạ phu nhân dứt miệng.

      Con trai của Hạ phu nhân là Hạ Tử Nghiệp vàCố Sơn cùng tuổi, hai người bao lâu liềnthân quen. Lý thị sợ bọn họ ở trong nhà buồnbực, bảo bọn họ ra vườn chơi.

      Nguyên Thu vội “Con dẫn Tử Yên tỉ tỉ vàophòng con chơi chút”

      Lý thị cười, gật đầu “Vậy các con cần chiêu đãi tốt Tử Yên”

      Nguyên Dung, Nguyên Thu cùng đứng lên đáp ứng.

      Tử Yên lớn hơn Nguyên Thu tuổi, lớn lên ở Sơn Đông, tính tình hết sức cởi mở, cùng với Nguyên Thu, Nguyên Dung chuyện khôngngừng. Ba nữ tử đến phòng Nguyên Dung, Tử Yên tò mò xem cái này chút sờ cái kia mộtchút, cười “Nghe đồ chơi ở Giang Namtỉ mỉ, hôm nay thấy khuê phòng muội muội, quả nhiên khắp nơi đều lộ ra tao nhã lịch

      Nguyên Thu cười khách khí vài câu, liền kêuBích Nhi tới đây “Ngươi chọn mấy món điểm tâm ngon ngày thường làm bưng lên đây”

      Bích Nhi vội đáp “Mới vừa làm bánh MinhChâu Hương Dụ, bánh thủy tinh, phù dung cao, thủy tinh sủi cảo hấp”

      Nguyên Thu gật đầu “Mấy loại điểm tâmnày mùi vị cũng được, đem cánh hoa hồng ta phơi khô lấy ra, làm bình Hoa Trà, chúng ta ăn chút điểm tâm, đoán chừng phải đợi chút nữamới ăn cơm trưa”

      Chức Mộng cười đáp, lấy cánh hoa hồng thả vào trong ly trà, lại thả thêm chút đườngphèn vào, lấy nước cất ở hầm sơn tuyền nấu lên rót vào ly trà, từng đợt mùi thơm hoa hồng lan tỏa ra xung quanh.

      Đại nha đầu Thúy Oanh lau xong tay cho Nguyên Thu cất khăn long, thấy bọn nha đầubên cạnh Tử Yên cũng hầu hạ Tử Yên xong, liền cười “Các tỉ tỉ bên cạnh Hạ nương chắc chờ tới trưa cũng mệt mỏi, bằng theo ta ra gian ngoài nghỉ ngơi, ăn chút trà bánh”

      Tiểu Đào đại nha đầu của Tử Yên vội vàng khoát tay cần.

      Tử Yên cười “Ở đây có gì gấp, các ngươi nghỉ ngơi , ta ở chỗ này cần các ngươi phục vụ”

      Thúy Oanh “Các tỉ tỉ yên tâm, ở đây cóChức Mộng tỉ tỉ và Bích Nhi phục vụ rồi, chúng ta ra bên ngoài uống trà mặt cười chờ tiểu Đào dẫn bốn nha đầu ra gian ngoài phòng ngồi, phân phó nha đầu bày trà bánh thượnghạng, mấy người cười cười .

      Bích Nhi rửa tay sạch rồi làm tốt điểm tâm bỏ vào hộp đựng thức ăn, phân phó nha đầu đem vào, mình lại vén tay áo lên chọn trái câythượng hạng rửa sạch cắt xong bày ra mâm tựmình mang vào.

      Tử Yên ăn ngon điểm tâm thấy Bích Nhiđem mâm trái cây lại khen ngợi dứt “Nguyên Thu muội muội, tỉ tỉ bên cạnh ngươithật là huệ chất lan tâm, làm món ăn ngon lạinhìn đẹp nữa”

      Nguyên Dung “Tam muội trong ngàythường, các việc khác để ý cũng thôi, phươngdiện ăn ở cũng dụng tâm, may nhờ có nha đầu như Bích Nhi, ngày thường bất luận nghĩ ra loại đồ ăn gì Bích Nhi cũng làm được”

      Nguyên Thu cười “Tổ phụ của Bích Nhi làm ngự trù, phụ thân cũng nổi danh Giang Nam về điểm tâm làm bằng bột mì là sư phụ” Chợt nhớ tới phụ thân Bích Nhi qua đời, gia đạo sa sút mới bán mình làm nô, nên thích ngườikhác nhắc đến liền che miệng .

      Tử Yên gắp miếng thủy tinh sủi cảo hấp “Nhìn da này đều trong suốt, trứng tôm bên trong đều thấy ràng, ăn lại ngon. là thích”

      Bích Nhi cười “Hạ nương thích là tốt rồi,trước buổi trưa ta làm rất nhiều, đưa nương mấy hộp đem về, muốn ăn chỉ cần đốt lửa chưngmột khắc là được”

      Tử Yên cười “Mẫu thân mắng chết, chỉăn còn cầm”

      Nguyên Thu, Nguyên Dung nghe vậy đều cười.

      Mỗi loại ba người ăn chút rồi cũng thôi, Nguyên Thu “Còn dư mang đến phòng ngoàicho các tỉ tỉ của Hạ nương ăn, để các nàngcũng nếm thử điểm tâm của Giang Nam chút”

      Chức Mộng đáp, gọi tiểu nha đầu vào bưng ra ngoài.

      Ba người lại ngồi lúc, Nguyên Dung bằng Tử Yên muội muội cũng đến phòng ta ngồi chơi chút, mặc dù ta khôngcó đồ ăn ngon như Tam muội, nhưng có đồ chơikhác, chừng Tử Yên muội cũngthích”

      Tử Yên cười “Ngay cả có đồ ăn ngon tacũng dám ăn, lát nữa nếu ăn cơm trưakhông được lại bị mẫu thân la, phải xem tỉ tỉ có đồ chơi gì hay”

      Nguyên Thu cười “Nhị tỉ thiên vị, ngàythường ta vào nhà cũng thấy tỉ có đồhay cho ta chơi”

      Nguyên Dung cười cười, trả lời.

      Ba người cười ra, Thúy Oanh và Tiểu Đào cũng vội vàng cho người thu thập đồ đạc, rửa tay theo phía sau.

      Nguyên Thu dẫn Tử Yên ra khỏi cửa viện, qua rừng trúc, thấy vườn ra trước mắt,nước xanh biếc vòng quanh vườn quanh co chảy qua, bên ngoài dòng sông xây bờthượng có đá Thái Hồ quanh co lại có đạolùn hành lang xây theo mép nước. lùn hànhlang cách vài mét lại có cửa sổ hình dáng khác nhau, làm cho bên trong vườn viên ngoại sơn sơn thủy thủy hòa lẫn làm thể.

      Tử Yên cười “Nghe thấy viên lâm của Giang Nam cấu trúc sáng tạo, hôm nay thấy quả nhiêndanh bất hư truyền, còn chưa vào vườn mà có thể nhìn cảnh trí như thế, chắc hẳn bên trong càng thêm như Thi như Họa”

      Nguyên Thu cười “Phủ đệ mới của các tỉ như thế nào? Chắc cũng có kém”

      Tử Yên cười “Vừa đến cũng chưa có dạo qua, ai biết vườn rốt cuộc như thế nào?”

      Nguyên Thu “Nếu chúng ta dẫn TửYên tỉ tỉ dạo vườn chúng ta trước chút”

      Nguyên Dung vội vàng “Vườn có gì tốt mà dạo, đến viện tỉ ngồi chút , tỉ mới vừabảo Hồng Phất về pha trà rồi”

      Nguyên Thu trong lòng kì quái nhưng cũng gì, Tử Yên là khách thấy NguyênDung kiên trì như vậy cũng chỉ theo.

      Viện của Nguyên Dung hơn chút so vớiviện của Nguyên Thu, trong nhà cũng chỉ có hai đại nha hoàn và ba tiểu nha đầu lo trong longoài, Hồng Phất đem trà vừa mới nấu xong bưng lên. Nguyên Dung tự mình rót cho Tử Yênmột chén trà “Muội muội ném thử trà này chút”

      Tử Yên nhận lấy nhàng thổi hai cái, nhấp miếng cười “Mát mẻ hết sức, mùi vịhơi nhạt chút”

      Nguyên Thu cũng thổi, nhấp hớp “ ra là trà Minh Tiền, trách được”

      Tử Yên cười hỏi “Xưa nay ta hiểu thứnày, trà Minh Tiền là cái gì?”

      Minh Thu cười “Trà Minh Tiền là tiết thanh minh trước Long Tĩnh, mùi vị mát mẻ nhưng số lượng hơi ít chút, trà Minh Tiền của nhị tỉ cũng là thượng hạng”

      Nguyên Dung cười “Hôm trước phụ thân thưởng Trương di nương chút, Trương di nương biết tỉ trà, đem đưa cho tỉ, Tam muộinếu thích cũng lấy ít về uống”

      Nguyên Thu cười cười khoát tay “LàTrương di nương đưa cho tỉ, tỉ giữ lại uống , muội từ trước đến giờ chỉ thích hoa trà do mình điều chế, trà này muội hay uống, chomuội cũng lãng phí”

      Tử yên cũng uống hai ngụm rồi để ly xuống, hỏi có chút ngượng ngùng “Tỉ cho chúng ta có gì tốt chơi đâu?”

      Nguyên Dung cười đứng đậy đến ngăn kéo lấymấy hà bao ra ngoài đưa cho hai người nhìn “Mấy cái này mấy ngày trước tỉ mới thêu, các muội xem thử”

      Tử Yên cầm cái màu sắc diễm lệ nhìn, ngoài miệng tán dương, Nguyên Thu cũng cầm lại, vừanhìn qua, phát đường thêu mịn màng, đóahoa rất sống động, nhìn hết sức đẹp, trong lòngâm thầm ngạc nhiên.

      Mẫu thân tinh lực có hạn chỉ dạy bảo mình nữcông, lại cho Trương di nương dạy Nguyên dung nữ công, qua ba năm, nữ công Nguyên Dungtốt hơn so với mình trời vực. Nghĩ nữcông của Trương di nương kém hơn mẫu thân chút, Nguyên Dung có thành quả như vậy, nhất định chính là kết quả của cố gắng củanàng, trong lòng Nguyên Thu khỏi laumắt mà nhìn Nguyên Dung.

      Tử Yên cầm hà bao cũng thấy mới mẻ đẹp mắt, từ tính tình nàng hướng ngoại, rất khó ngồi yên, biết Nguyên Dung chỉ lớn hơn nàng mộttuổi lại có thủ nghệ bậc này khỏi tándương Nguyên Dung phen. Nguyên Dung kìm được vui mừng, lại lấy ra rất nhiềuthứ may vá trân quý.

      Ba người cầm hà bao, tiểu nha đầu vào “Phu nhân sai người đến báo mời ba vị tiểu thư đến phòng khách ăn cơm, Nguyên Thu và Tử Yên buông hà bao trong tay xuống, Nguyên Dung đứng lên cười “Tỉ dọn dẹp đồ, các muội trước

      Nguyên Thu nắm tay Tử Yên ra ngoài, tớicửa Nguyên Thu quay đầu lại nhìn Nguyên Dung, thấy nàng đem hà bao Tử Yên cầm lâucũng lựa ra giọng cùng nha đầu của mình thầm.

      Nguyên Thu cố ý cười “Tỉ nhanh lên mộtchút, chúng ta đợi tỉ cùng

      Nguyên Dung vội vàng đáp, để đồ xuống lại dặn nha đầu mấy câu, cùng Tử Yên và Nguyên Thu tới phòng khách.

      Thời điểm ngang qua vườn, Cố Sơn và Hạ Tử Nghiệp cũng vừa ở bên trong ra ngoài,Nguyên Thu quan sát hạ Tử Nghiệp tuy so với Cố Sơn hơn tuổi nhưng chiều cao cũng cách nhau bao nhiêu, da có hơi đen, nhìnthế nào cũng thấy cường tráng hơn Cố Sơn mộtchút, trong lòng thầm nghĩ nên khuyên phụ thân cho ca ca tìm lão sư học võ, để ca ca rèn luyện thân thể mới tốt.

      Lúc mấy người đến phòng khách, cơm trưa đãbày xong, liền rửa tay bồi Lý thị và Hạ phunhân.

      Đồ ăn ở Cố phủ luôn lấy tinh tế làm chủ, Lý thị dựa theo khẩu vị của Hạ phu nhân mà bày mónăn cho nàng. Hạ phu nhân nếm mấy loại cườinói “Từ chúng ta cùng nhau lớn lên, ngươi hiểu khẩu vị của ta, những thứ này ta đềuthích ăn”

      Lý thị cười “Hôm nay ngươi cũng đến Hàng Châu, về sau chúng ta có thể thường xuyên gặpmặt rồi”

      Hạ phu nhân vỗ bàn tay của nàng nghe lời nóitri kỉ của nàng.

      Nguyên Thu ngồi bên cạnh Tử Yên ngừng chia thức ăn cho Tử Yên, mặc dù lúc nãyTử Yên ăn ít bánh ngọt nhưng đồ ăn của Cố phủ mới lạ nên ăn cũng nhiều.

      Ăn cơm xong mấy người rửa tay uống trà, qua nửa canh giờ, người ở tiền sảnh qua “Hạ lão gia phải về phủ, gọi Hạ phu nhân, công tử và tiểu thư cùng trở về”

      Nguyên Thu phân phó Bích Nhi lấy hộp thức ăn chuẩn bị từ sớm “Đây là thức ăn Bích Nhi nới làm, cũng tinh xảo, nếu tỉ tỉ chêcầm về ăn chơi” lại cầm thêm hộp “Đây là hoa hồng chúng ta vừa uống, tỉ tỉ cũng đem về chút có tác dụng làm đẹp dưỡng nhan”

      Tử Yên vội cảm ơn cười “Bích Nhi tay nghềcực tốt, muội chê tỉ tham ăn là tốt rồi”

      Nha đầu của Nguyên Dung lúc này bưng cái hộp đưa cho Nguyên Dung, Nguyên Dung cười mở cái hộp ra, đưa cho Tử Yên nhìn, bên trong chứaba bốn cái hà bao tinh xảo, là mấy cái Tử Yênyêu thích buông tay.

      Hạ phu nhân ở bên cạnh nhìn cái hộp với Lýthị “Nữ nhi này cũng khéo tay”

      Lý thị “Nàng có lòng” Hạ phu nhâncười vỗ tay Lý thị, quay đầu nhìn lại nha đầucũng thu thập xong đồ đạc, liền cáo từ Lý thị,Lý thị tự mình đưa đến cửa thứ hai mới trở về.

      Lý thị trở lại liền lên giường ngồi, kêu tiểu nhađầu đấm chân, Trương di nương đứng bên bưng trà.

      Lý thị quét mắt Trương di nương lại nhìnNguyên Dung ngồi phía bên dưới, nhắm mắt lại khoát tay “Hai người các ngươi cũng mệt mỏi, về nghỉ ngơi . Hôm nay ta thấy nữcông của nhị nương rất tiến bộ, ngươi dạycũng tệ, đợi lão gia về ta thưởngcho các ngươi”

      Trương di nương và Nguyên Dung vội vàng đáp,từ từ lui ra ngoài.

      Nguyên Thu ngồi bên cạnh Lý thị, thấy NguyênDung và Trương di nương ra ngoài, liềnnghiêng thân nằm chết dí trong ngực Lý thị, gắtgiọng “Nữ nhi lười tới lui, mẫu thân để nữ nhi ở lại ngủ trưa chỗ mẫu thân

      Lý thị điểm chót mũi nàng có bộ dáng gì, lúc nữa phụ thân ngươi tiễnkhách trở về, nhìn thấy cái bộ dáng này lại ngươi. Nếu lười biếng chính mình , bảo bà vú ôm ngươi sang phòng cách vách ngủ nhé?”

      Nguyên Thu nghĩ phụ thân trở lại cũng muốnngủ trưa, liền vội vàng gật đầu được, Lý thịgọi bà vú vào dẫn Nguyên Thu sang phòng cách vách ngủ, lại tự mình hạ rèm xuống dỗ Nguyên Thu ngủ, để lại nha đầu trong phòng trông giữ dặn dò mấy câu mới .

      Lý thị trở về thấy bọn nha đầu đều ra phía ngoàiphòng chờ đợi liền biết Cố Lễ trở về, vào phòng thấy Cố Lễ dùng trà, Lý thị nhìn thấy cũng có vẻ mặt buồn ngủ liền đóng của hầu hạ Cố Lễ, vừa cởi trường bào vừa chuyện hôm nay cho .
      AnLy90, Nhược Vân, fujjko2 others thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 3: Trương di nương và Nguyên Dung

      Cố Lễ nghe chuyện Nguyên Dung tặng hà bao có chút kinh ngạc lúc lâu, gật đầu “Nguyên Dung có nữ công tiến bộ như vậy cũngkhó có được, dù sao cũng là thứ xuất, chỉ cần quá kém là được tóm lại về sau cũngkhông ra ngoài nhiều. Sư phụ dạy nữ công choNguyên Thu ngươi tìm thế nào rồi? Nàng bảytuổi cũng thể quá ham chơi nên nghiêmtúc tìm sư phụ dạy nữ công cho nàng mới đúng”

      Lý thị tìm được rồi, là tú nương họ Tô, từng làm ở ngũ thải Tú Phường, nữ công rất giỏi, các phu nhân trong thành Hàn Châu cũng thích người này may vá cho, hôm nay nàng dành dụm được chút ít liền rời khỏi Tú Phường ra ngoài làm riêng, ta liền lấy giá tiền cao để mờinàng. Hôm nay đến rồi, chỉ là ta bận tiếp khách chưa để ý tới nàng để cho quản gia an bài”

      Cố Lễ bỏ ly trà lên bàn nằm xuống giường hí mí mắt “Vậy tốt, Thu nhi xưa nay thôngminh cần bồi dưỡng nàng cho tốt”

      Lý thị vội vàng đến, đem màn thả xuống, nằmxuống bên người Cố Lễ, nhìn Cố Lễ còn chưangủ, liền hỏi câu “Tiên sinh của Sơn nhi thìsao?”

      Cố Lễ “Mấy ngày này sai người hỏi thăm, Tri Châu cấp dưới đề cử người là cử nhân tên Trường Sơn, nghe người này họcthức cực tốt, từng làm quan Thông Phán, nhưng làm người quá mức ngay thẳng, thường bị đồngliêu chèn ép, trong cơn nóng giận dẫn theo nương tử trở lại nông thôn trồng chút đất bạc màu, dựa vào thê tử may vá sống qua ngày cuộc sống rất nghèo khổ. Ta suy nghĩ biết nên an bài tiên sinh ở chổ nào?”

      Lý thị cười “Phía sau phủ chúng ta có gia đình của lão thái thái mẹ góa con côi, viện củanàng rất lớn, ngăn ra hơn phân nửa là trống trãi.Bên này cách vách nhà ta nên để quản gia qua xem thử, là ngăn ra nhưng viện còn lại cũngrất lớn, ba gian sương phòng rộng rãi sạch lạicó phòng bếp. Ta nghĩ thuê cái viện với sương phòng này, đến lúc đó mời tiên sinh có thể vào đó ở. Gần phủ chúng ta nên thườngngày tới lui cũng dễ”

      Cố Lễ cau mày “Lão thái thái mẹ góa con côi e rằng ổn”

      Lý thị cười “Nàng ở bên trong phòng của mình, có cửa khác ra vào. là ngăn ra nhưng ở giữacó tường rào rất cao, khác gì hai gia đình”

      Cố Lễ cười như vậy cũng thỏa đáng, vậy ngày mai ta cho người mời tiên sinhđó tới xem rốt cuộc học thức như thế nào?”

      Hai vợ chồng vừa chuyện, lúc cótiếng động mơ mơ màng màng ngủ thiếp .

      Trương di nương và Nguyên Dung từ phòng lớnđi ra, Nguyên Dung “Chiều nay di nương có rãnh rỗi hay , bằng dạy con nữ công được ?”

      Trương di nương vội cười “Nếu nhị cônương ngủ, liền đến nhà ta ngồi chútđi, ta lấy những loại mới cho nương xem nhé”

      Nguyên Dung “Tối hôm qua ngủ nhiều, hômnay ngủ được, hay tới chỗ di nươngnhìn xem thế nào.”

      Hồng Phất phía sau Nguyên Dung cười “May vá có dạng gì đẹp mà khiến cho nươngtự mình xem, hôm đó đau đầu hôm nay lạimệt cho tới trưa, hay là nhị nương về phòngrửa mặt nghỉ ngơi, để di nương đem đến phòng nương

      Nguyên Dung cũng quay đầu lại cười “Bên di nương tốt lắm, cũng phải xem có tiệnđến nhà ta hay ? Huống gì ta cũng khônglàm gì, vừa đúng lúc đến chơi với di nương”

      Hồng Phất nghe vậy thêm gì nữa, cuối đầu theo phía sau, Nguyên Dung quayđầu lại liếc xéo nàng “Hồng Phất, ngươi dẫn theo nha đầu trở về trước , lựa những hà bao còn dư lại, chọn hai cái mang đến chỗ phu nhânvà tam muội”

      Hồng Phất sửng sốt chút cười “Đoánchừng giờ này phu nhân và tam nương đangngủ trưa, mà ta tặng đồ ai phục vụ nương?”

      Liễu nhi chen đến bên cười nươngcó ta phục vụ rồi, ngươi nhanh chọn hà bao đưa . Phu nhân và tam nương ngủ trưacòn bọn nha đầu chết hết hay sao? Sao ngươikhông đem hà bao giao cho họ?”

      Nguyên Dung cũng , tựa vào tay Liễunhi tới hướng viện Trương di nương, HồngPhất thấy thế dẫn theo nha đầu ngượng ngùng trở về viện.

      Trương di nương tên là Uyển Vân, phụ thân làThông Phán, người này phẩm tính bình thườngnhưng tiểu thiếp lại sinh được nữ nhi như tiên trời, nhà tuy nhưng ăn mặc cũng sung sướng, mời sư phụ dạy nữ công nghiêm túc, năm đó Trương phụ tham gia tiệc cưới gặp được CốLễ, trong lòng hâm mộ tuổi nhưng lạicó chức quan tốt, e là về sau tiền đồ vô lượng,liền xin chủ nhân giới thiệu cho biết, càng muốnđem nữ nhi thứ xuất Uyển Vân cho Cố Lễ làmthiếp.

      Cố Lễ nạp Trương thị làm tiểu thiếp vốn là nể mặt mũi bạn hữu, nhưng khi lấy về lại thấy Trương thị thùy mị xinh đẹp lại cực kì dịu dànghiền hậu trong lòng cũng sinh ra mấy phần thích. Sau khi Trương thị sinh ra trưởng nữ CốLễ vui mừng nên đưa lên làm Trương phụ.

      Liễu nhi đỡ Nguyên Dung theo Trương phụ đến viện của nàng, Như Lan Như Mai vội vàngra đón, khăn tay nước ấm cũng chuẩn bị thỏađáng hầu hạ hai người rửa tay.

      Hai nha đầu Như Lan Như Mai là thị tì Trươngthị mang theo từ nhà mẹ đẻ, hai nha đầu lớn lênđược gả cho hai gã sai vặt của Trương gia. Sau khi Như Lan, Như Mai lập gia đình, Lý thị cho hai nàng xuất phủ đổi lại hai nha đầu sai vặt cho Trương di nương. Nhưng Trương di nương thích dùng người theo mình từ luôn thỏa mái liền lén lút cầu xin Cố Lễ đưa hai nha đầu hồi môncủa mình trở lại. Cố Lễ thấy việc này cũngkhông có gì lớn vả lại nha đầu hồi môn của Trương di nương nên do nàng định đoạt, liền nóivới Lý thị để cho Như Lan, Như Mai trở lại phục vụ Trương di nương cần phái đạinha đầu qua nàng, Lý thị chỉ đành đáp ứng.

      Như lan sau khi lập gia đình được năm sinh hạ Liễu nhi, Trương di nương thấy Liễu nhi từ thông minh lanh lợi, khi nàng đượcsáu tuổi liền đưa nàng cho Nguyên Dung làm thiếp thân nha đầu. Nha đầu này cũng có khí chất, mặc dù tuổi lớn nhưng cũng chuđáo, hầu hạ Nguyên Dung mấy năm cũng có xảy ra đại gì làm Như Lan cũng cảm thấycó thể diện.

      Trương di nương nhìn Liễu nhi hầu hạNguyên Dung rửa tay liền cười với Như Lan “Nữ nhi này của ngươi mặc dù chỉ là năm haiđại nha hoàn nhưng chút cũng thua kém ngươi”

      Như Lan cười “Vẫn còn có điểm non nớt,phải nhờ Nhị nương chỉ bảo thêm”

      Nguyên Dung rửa sạch tay, lấy khăn lông Liễunhi đưa cho xoa xoa “Liễu nhi theo mẹ ngươi ra ngoài chuyện , đừng quấy nhiễuta và Trương di nương”

      Liễu nhi và Như Lan đáp lại rồi đóng cửa ra ngoài ngồi ở cửa chuyện với nhau, Như Mai lấy ra chút đồ nữ công rồi đứng ở bên

      Nguyên Dung nhận này các loại đồ nữ công liền vứt bàn hỏi “Di nương, hôm qua người muốn con đưa những đồ may vá ngày thường tốt nhất cho Hạ nương phụ thân cho mẫu thân mời sư phụ nữ công cho con thậtkhông?”

      Trương di nương ôm chầm nàng “Nha đầungốc, tuy rằng lão gia mặc kệ mọi chuyện trongphủ nhưng con đưa ra mấy cái hà bao phu nhân cũng thể lừa gạt lão gia, hôm nay lão gia biết nữ công con có tiến bộ, dĩ nhiên trong lòng thích, chờ lúc ăn tối lại nhắc lại, chuyệnnày chắc chắn thành công”

      Nguyên Dung nghe vậy gật đầu phải, cười hì hì ôm Trương di nương “Cũng là di nươngthương con, bằng đúng là đến phiên con”

      Trương di nương thở dài “Thân phận của di nương hèn mọn làm liên lụy đến con, nếu lão gia thương con như thương Tam nương ta cũng cần phải lo lắng như thê”

      Nguyên Dung “Di nương cái này làm gì, mau thu hồi những lời này của người, nghe vậythật làm ta khó chịu”

      Trương di nương lên tinh thần, cười cười “Hômkia ta muốn nương làm cho lão gia phiến sáo, nương làm xong chưa?”

      Nguyên Dung lắc đầu “Làm được bảy tám phầnthôi”

      Trương di nương “Bảo nha đầu đem tới cho ta xem chút, chừng buổi tối cóchút công dụng” xong gọi Liễu nhi, sai nàngđi lấy phiến sáo chưa xong đem đến.

      Trương di nương cầm lấy nhìn, dặn Nguyên Dung làm xong trước giờ ăn tối.

      Nguyên Dung vội vã may vá, làm cho xong các phần còn lại của phiến sáo.

      Bận rộn nửa canh giờ, rốt cuộc cũng làm xong, Nguyên Dung bỏ đồ xuống, xoa xoa ánh mắt đau nhức cười “Lần này làm xong rồi, bình thường có làm việc vội vã như vậy làm cho mắt ta đau, đường may cũng bị thô”

      Trương di nương cười “Đây phải làviệc xuất phát từ người sao? Trong ngày thườnglàm gì thấy con làm những thứ này?” dứt lờinhìn ra sắc trời, đứng lên “Ước chừng đãđến giờ cơm tối, ta phải nhanh đến phòng lớn hầu hạ, con dọn dẹp rồi qua”

      Nguyên Dung đáp, nhìn Trương di nương ra ngoài, kêu nha đầu đến lấy nước rửa mặt, rồidẫn theo Liễu nhi về phòng.
      tart_trung, AnLy90, Nhược Vân2 others thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 4: Nữ công sư phụ

      Cố Lễ ngủ trưa dậy liền sai người gọi Cố Sơnvào thư phòng, tự mình cầm sách dạy . Nguyên Thu tỉnh ngủ ra ngoài, thấy phụ thân dạy ca ca học cũng lên tiếng, ngoan ngoãn ngồi nghe. Cố Lễ dạy hơn nửa giờ, cảmthấy có chút mệt mỏi, liền đóng sách lại nghiêmnghị “Mấy ngày nữa mời tiên sinh khôngthể nhàn nhã như vậy nữa, ít ham chơi lại, chăm lo học tập cho tốt, chưa?” Cố Sơn vội vàng vâng dạ.

      Nguyên Thu ở bên nghe nghiêm túc, nghephụ thân xong tự chủ lên tiếng “

      Cố Lễ nghe thế vui vẻ, đưa sách cho Cố Sơn, kéo Nguyên Thu đến trước mặt hỏi “Vừarồi phụ thân con nhớ được bao nhiêu”

      Nguyên Thu cười “Nghe được hết cũng nhớrõ”

      Cố Lễ “Vậy con cho phụ thân nghe‘Thiên mệnh chi vị tính, thẳng thắng chi vị ,tu đạo chi vị dạy. Đạo và người, thể tách ra vậy. Nhưng cách phi đạo vậy. Là cố quân tử cảnh giác chỗ thấy, sợ hãi chỗ khôngbiết. Mạc thấy ư , mạc lộ vẻ ư vi. Cố quân tửthận kia độc vậy. Hỉ nộ ái ố chi phát, vị trong; phát mà đều trung tiết, vị chi hòa. Trung cũng người, thiên hạ rộng lớn vốn cũng vậy; cùng cũng người, thiên hạ chi đạt đạo vậy. Trí trung hòa, thiên địa vị yên, vạn vật dục yên’ những lời này có ý tứ gì?”( cái này thìchỉ theo convert mà chép ra thôi...tathì..chẹp..chẹp..còn non nớt quá..)

      Nguyên Thu nghiêm túc đáp “Tính tự nhiên củacon người gọi là ‘Tính’, theo bản tính làm việc gọi là ‘’, nguyên tắc tu dưỡng theo ‘’ gọi là ‘Dạy’. ‘ phải sớm chiềumà biến mất, nếu như biến mất thể gọi là ‘’. Cho nên phẩm đức của người caothượng ở chỗ người khác nhìn thấy cũngcẩn thận, ở chỗ có người nghe cũng dèchừng. Càng là bí mật càng ràng, ở địaphương càng càng rệt. Cho nên phẩmđức của người cao thượng ở mỗi chỗ đều cẩn thận. Vui mừng buồn giận có biểuhiện ra ngoài, gọi là “Trung”, biểu ra cũng phù hợp với hoàn cảnh gọi là ‘Cùng’. ‘Trung làbản tính người người đều có, ‘Cùng’ là nguyêntắc tuần hoàn, đạt tới cảnh giới ‘Trung hòa’ tấtcả trong trời đất đều tại đây, vạn vật sinh trưởngcũng tại đây”

      Cố Lễ ngừng gật đầu, đợi Nguyên Thunói xong khen ngợi nàng phen, nghiên đầu nhìn Lý thị, thở dài “Đáng tiếc lại là nữ nhi, nếu là nam tử nhất định có thể Quang Tông Diệu Tổ, ta thấy nàng còn giỏi hơn cả Sơn nhi”

      Nguyên Thu vội “Phụ thân đúnglắm, mặc dù bây giờ ca ca phải thực xuất sắc, nhưng kiến thức ca học qua nắm cực kìvững chắc, phụ thân dạy tốt ca ca, tương lai nhất định phụ kì vọng của phụ thân. Nữ nhi tại là có chút khôn vặt thôi, nhớ nhanh chút nhưng cũng mau quên, đều việc lớn cần chứng thực qua thời gian, phụ thân khen con như thế, nữ nhi gánh nổi”

      Lý thị nghe vậy, cầm khăn che miệng cườikhông ngừng “Nhìn cái miệng này, là giỏi nhất là dụ người”

      Cố Lễ nhìn thê tử cười “Cũng là ngươi dạytốt”

      Lý thị “Ta cũng chỉ là miệng hồ lô thôi, nhất định dễ nghe”

      Hai ngươi cười Trương di nương từ bên ngoài tiến vào, thỉnh an Cố Lễ và Lý thị rồi đứng sang bên cười “Lão gia, phu nhâncó việc gì mà cười vui vẻ như vậy, từ bên ngoàiđã nghe thấy, phu nhân cũng nên cho cậnthân nghe chút”

      Lý thị “Nào có chuyện gì vui, chỉ là NguyênThu chuyện với phụ thân nàng thấy thú vị thôi”

      Cố Lễ nhìn Nguyên Thu, lại nghĩ đến nữ nhi khác của mình mà thấy, liền hỏi “NguyênDung còn chưa tới sao?”

      Trương di nương vội trả lời “Buổi chiều Nhị nương đến phòng của cận thân xem đồ nữ công, đoán chừng có chút mệt rồi, chắc hẳn chút nữa tới”

      Lý thị “Tuy chuyện nữ công là việc chính, nhưng nên quá mệt nhọc, ảnh hưởng thân thể cũng tốt”

      Cố Lễ gật đầu “Đúng vậy, cho người kêuNhị nương tới

      tiểu nha đầu đáp tiếng, vội ra, vừatới cửa thấy Nguyên Dung tới.

      Trương di nương thấy vậy vội “Cũng thậtkhéo, lão gia vừa cho người gọi Nhị cônương, Nhị nương tới rồi”

      Nguyên Dung tiến lên thỉnh an Cố Lễ, Lý thịliền ngồi xuống.

      Cố Lễ “Ta nghe mẹ ngươi ngươi tặng hàbao mình thêu cho Hạ nương, chắc nữ công của ngươi rất tiến bộ, về sau tiếp tục cố gắng”

      Nguyên Dung vội vàng đứng lên trả lời “Dạ,cũng làm bình thường thôi, trùng hợp là Tử Yênmuội muội thích liền đưa nàng”

      Lý thị cười “Ta ở xa xa cũng nhìn thấy, nhìncách thêu và màu sắc, chắc là rất đẹp”

      Nguyên Dung nhân cơ hội lấy ra phiến sáo “Nữ nhi làm cho phụ thân phiến sáo”

      Cố Lễ nghe vậy cầm lấy nhìn kĩ liền cườiđưa cho Lý thị “Ngươi nhìn xem chút. Mặc dù nhìn từ xa tệ nhưng ra nhìn gầncũng chưa phải là quá tốt”

      Lý thị cũng cười gật đầu “Dù sao tuổi vẫn cònnhỏ, như vậy là khó có được lắm rồi”

      Trương di nương đứng ở bên liền cười “Nữ công của cận thân tuy rằng còn có thểcho người xem nhưng dù sao thủ nghệ cũng có hạn, Nhị nương thông tuệ, mấy năm nay đãhọc xong tay nghề chỗ cận thân rồi, hôm nay cũng còn gì có thể dạy được nữa. Lão gia có thể mời sư phụ khác cho Nhị nương tránh cho cận thân làm trễ nãi chuyện của nương”

      Lý thị nghe vậy gì cuối đầu uống trà, Cố Lễ ôm Nguyên Thu định chuyện với Trương di nương, Nguyên Dung nhìn Cố Lễmột chút lại nhìn Lý thị chút. Dù sao là tuổi cũng thể nhẫn nại giả bộ lâu, sợ CốLễ mời sư phụ cho nàng, vội “Nghenói trong phủ có ma ma là Tô Tú, nữ côngrất giỏi, bằng phụ thân để nàng dạy nữnhi

      Trương di nương nghe Nguyên Dung sắc mặt có chút trắng bệch, trong lòng thầm hối hận lúc chiều giải thích kĩ cho nàng, chỉ có thể nháy mắt ra hiệu cho nàng, Nguyên Dungcăn bản nhìn phụ thân nàng để ý đến Trương di nương.

      Trương di nương ngừng nháy mắt cho Nguyên Dung ngược lại rơi vào mắt của Lý thị, Lý thị đổi sắc mặt liếc di nương cái,Trương di nương vội vâng lời nháy mắt tiếp nữa mà Cố Lễ sắc mặt có chút thay đổi.

      Vốn là Cố Lễ thấy Trương di nương dạy NguyênDung cũng sao, Trương di nương may vá cũng kém. Nhưng vừa nghe Trương di nương , có chút động lòng, nghĩ làNguyên Dung mặc dù là thứ xuất nhưng dù sao cũng là trưởng nữ của mình, hôm nay nghe thấyở phương diện nữ công nàng có chút thiên phúmời sư phụ dạy nàng cũng thể được. Nếu mọi mặt đều giỏi tốt, cho dù là thứ xuất cũng có nhiều người được nhưvậy.

      muốn , Nguyên Dung lại lời nhưthế, Cố Lễ khỏi có chút tức giận, quátnhỏ “Đó là nữ công sư phụ mẫu thân ngươi mờicho muội muội ngươi, nào có đạo lý cho ngươicướp ?”

      Nguyên Dung vừa nghe có chút uất ức “Tammuội có tú nương dạy, vì sao con có?”

      Cố Lễ nghe vậy giận quá đập bàn cái quátlên “Càn rỡ, là ai dạy ngươi như vậy. Mẫuthân ngươi bận rộn, mời người ngoài tới dạy, ngươi có Trương di nương dạy nữ công cònchưa đủ sao? Ngươi thân là trưởng tỉ, lại tranh giành sư phụ với tiểu muội là đạo lý gì?”

      Nguyên Dung biết mình chuyện lỗ mãng,chỉ đành đứng đó cuối đầu cắn khóe môi rơinước mắt.

      Nguyên Thu vừa thấy vẻ mặt của Nguyên Dungtránh được mềm lòng, vội “Nghe ma ma Tô Tú nữ công rất giỏi, thường ngày thờigian con học nữ công cũng có hạn để nàng dạytỉ tỉ cũng sao. Huống chi con còn theo ca ca học, thời gian này có thể để nàng dạy choNhị tỉ”

      Lý thị cười “Con ta, ngươi nghĩ cũng đơn giản, Tô Tú ma ma muốn tìm việc nhàn hạ ta mới mời tới được, hôm nay lại thêm mộtngười nàng ta hẳn là chịu”

      Cố Lễ “Chuyện này tới đây là xong, nữcông làm gì có nhiều thứ phải học như thế, chỉdựa vào khéo tay, người dạy tốt saocòn phải hai người?”

      Nguyên Dung ủy khuất đáp.

      nhìn sắc trời chút, cũng đến giờbảo Trương di nương truyền cơm tối. Nguyên Thu lôi kéo Cố Lễ chuyện mới làm cho Cố Lễ lấy lại chút tươi cười.

      Buổi tối nằm giường, Lý thị nhắc chuyệnnày “Nàng chỉ là đứa thôi, làm gì mà tứcgiận lớn như vậy? Chuyện này là ta suy tính chu toàn, mấy ngày nữa ta mời sư phụcho nàng”

      Cố Lễ “Chuyện này liên quan gì ngươi, cũng tại nàng thấy muội muội có sư phụ trong lòngghen tị thôi, Thu nhi chút cũng nhườngnàng, ngươi xem chút người làm tỉ tỉ so muội muội còn kém biết bao nhiêu. Nàngmuốn tốt hơn, muốn cướp đoạt của muội muội, ý định này là đúng. Cũng may là nữ hài tửnếu là nam hài tử chỉ sợ sau khi trưởng thành làmuốn tranh gia sản với huynh đệ”

      Lý thị “Nào có dọa người như ngươi , cũng là tính tình trẻ con thôi”

      Cố Lễ “Chuyện này tuy là ngươi làm chủ, nhưng cái đúng là nên trách nàng phải”

      Lý thị nghe vậy cũng nhắc lại, hai người hàn huyên chút liền ngủ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :