1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cô Gái, Ăn Xong Còn Muốn Chạy? - Lâm Ái Dĩnh (Update c46)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Thông báo tới Editor
      l
      - Khi edit xong 1 bộ truyện hãy vào topic Hỗ trợ thành viên
      - Báo số chương truyện hoàn thành để được cộng thưởng ruby

    2. 2709hangda

      2709hangda Well-Known Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      388
      Chương 35: Chuyến du lịch Băng Cốc (5)

      Edit & beta: Hằng Dạ


      Lãnh Nặc Băng mới vừa ra phòng tắm, chỉ thấy phen ánh sáng choang của chiếc dao găm rất nhanh hướng Lãnh Nặc Băng tiến tới!


      Bên trong mảnh hắc ám, chỉ có thể nhờ ánh trăng yếu ớt, phân biệt vị trí xung quanh.


      Cảm giác được tia sát khí, đôi mắt Lãnh Nặc Băng nheo lại, rất nhanh nghiêng người né con dao găm phía trước.


      Hai người nháy mắt liền đánh nhau lên, đến 1 phút, chỉ nghe thấy, tĩnh trong phòng vang lên.


      ‘ bốp ’


      Là dao găm rơi xuống sàn phát ra tiếng động! Lãnh Nặc Băng rất nhanh chế ngự đối thủ, đem đối thủ ghì sát vào tường. Nhìn người tường bị chính mình chế phục, hai tròng mắt lạnh như băng lên vẻ lo lắng:


      "Là em."


      Sau đó Lãnh Nặc Băng mới buông tay chính mình, cho khôi phục tự do!


      phía sau khôi phục tự do, sửa sang trang phục lại chút bởi vì vừa rồi đánh nhau mà hỗn độn, sau đó giơ lên chút tươi cười trào phúng, giống như ghen tị, giống như hâm mộ, rồi sau đó mở miệng :


      " hổ danh là kim bài sát thủ trong tổ chức, phản ứng vẫn là rất mau!"


      Nhặt dao găm lên, Lâm Tâm Nhụy đặt ở trong lòng bàn tay ngừng ngắm nghía!


      Đúng vậy, Lâm Tâm Nhụy cùng Lãnh Nặc Băng chung tổ chức.


      Năm đó bọn họ và mấy chục cá nhân khác cùng huấn luyện chỗ, nhưng cuối cùng sống sót cũng chỉ có năm mà thôi! Hai người bọn họ là hai trong số năm vị đó! Mà mặt khác ba người kia là Đoạn Phong Tường, Đoạn Tâm Lăng, Phong Trần.


      "Tối hôm nay đến tìm tôi là muốn tìm cái chết à!"


      Lời lạnh như băng từ trong miệng Lãnh Nặc Băng tràn ra, kiêu ngạo tự mãn, Lãnh Nặc Băng đó là đương nhiên.


      "Chị?"


      Lâm Tâm Nhụy bị Lãnh Nặc Băng làm cho lời nào để .


      Đúng vậy chính là ghen tị Lãnh Nặc Băng, vì sao thân thể lúc nào phòng thủ cũng hơn ! Hơn nữa chủ nhân cũng rất hiểu chị ấy. Còn có Phong Tường rất quan tâm chị ấy, hết thảy đều làm cho ghen tị thôi!


      Dựa vào cái gì mà người như chị ấy lại có thể được đến nhiều người chiếu cố đến vậy, cho nên lúc còn rất , Lâm Tâm Nhụy liền cực kì chán ghét Nặc Băng. Lòng ghen tị có thể khiến phá vỡ lý trí của chính mình.


      Nhưng lại đánh lại Lãnh Nặc Băng. Lãnh Nặc Băng là sát thủ bậc nhất trong tổ chức, còn xếp hạng thứ bốn! Những thứ đó làm cho hận cắn răng, mặc dù luôn đánh lại Lãnh Nặc Băng!


      "Sống bên cạnh người giàu có liền nghĩ mình là người tài giỏi sao?"


      Lời trào phúng từ trong miệng Lâm Tâm Nhụy ra. Từ lúc Lâm Tâm Nhụy tìm đến Lãnh Nặc Băng, cũng muốn điều tra chút về cuộc sống tại của Lãnh Nặc Băng. Mà người giàu có mà nhắc đến chính là Nam Cung Tước!


      Lãnh Nặc Băng hai tay vờn quanh ở trước ngực, lạnh lùng liếc mắt Lâm Tâm Nhụy cái, cũng để ý câu hỏi của . Thực hiển nhiên bộ dạng Lãnh Nặc Băng chính là muốn quan tâm Lâm Tâm Nhụy.


      Lâm Tâm Nhụy nhìn đến Lãnh Nặc Băng xem mình như người vô hình, trong lòng ghen ăn tức ở càng tăng lên rồi. Dựa vào cái gì luôn phô ra cái thái độ bộ vô dục vô cầu như vậy.


      "Hừ! Chị nghĩ rằng chị em biết sao? Nếu người đàn ông kia biết chị là sát thủ, hai tay dính đầy máu đỏ, biết phản ứng ra sao?"


      Lâm Tâm Nhụy cười yếu ớt . Đúng vậy chính là có ý đồ chọc giận Lãnh Nặc Băng.


      Cơ hồ là giây trước Lâm Tâm Nhụy vừa xong, giây tiếp theo, Lãnh Nặc Băng liền nhảy đến trước mặt Lâm Tâm Nhụy, vươn bàn tay liền gắt gao nắm chặt cổ Lâm Tâm Nhụy, mạnh bạo đem chống lại ở tường, hề nương tay mà lời uy hiếp từ trong miệng Lãnh Nặc Băng tràn ra:


      "Lâm Tâm Nhụy, cần ý đồ chọc giận tôi? Hậu quả gánh vác nổi đâu! Nếu muốn tìm cái chết, tôi để ý mà tại giúp người đến con đường đó!"


      Hai tròng mắt Lãnh Nặc Băng gắt gao khóa người Lâm Tâm Nhụy, toàn thân tản ra hơi thở làm cho người ta sợ hãi. Muốn giết Lâm Tâm Nhụy là quá ràng.


      Đúng vậy, vừa mới nghĩ trong đầu muốn giết Lâm Tâm Nhụy. Trước kia vô luận Lâm Tâm Nhụy cái gì, làm cái gì, đều tài nào chọc giận được Lãnh Nặc Băng. Hôm nay trời lạnh Nặc Băng cũng biết mình tại sao, Lâm Tâm Nhụy vừa nhắc tới Nam Cung Tước, Lãnh Nặc Băng liền đối Lâm Tâm Nhụy nổi lên sát ý.


      Trong tiềm thức, chính là muốn người trong tổ chức biết Nam Cung Tước tồn tại.


      Lâm Tâm Nhụy bởi vì hít thở thông mà nhìn ánh mắt kia, nhìn Lãnh Nặc Băng cả người tản ra hơi thở làm cho người ta sợ hãi, giờ khắc này Lâm Tâm Nhụy sợ, bởi vì biết Lãnh Nặc Băng đối với mình nổi lên sát ý rồi.


      Buông tay ra, đưa lưng về phía Lâm Tâm Nhụy, muốn nhìn lại sắc mặt ganh tỵ kia, bởi vì Lãnh Nặc Băng sợ hãi chính mình kiềm chế mà giết .


      Lấy lại được hô hấp, Lâm Tâm Nhụy nâng tay vuốt ve cổ chính mình, ngừng ho khan:


      "Khụ khụ ~, khụ khụ. . . . . ."


      Cố gắng hô hấp. Rồi sau đó Lâm Tâm Nhụy giơ lên chút tươi cười.


      "Ha ha ~, Lãnh Nặc Băng chị xong rồi!"


      Trước kia thử rất nhiều phương pháp đều chọc giận được Lãnh Nặc Băng, nghĩ tới hôm nay chính mình chính là nhắc tới người đàn ông, Lãnh Nặc Băng còn có phản ứng như vậy! Ha ha ~, rốt cục tìm được điểm yếu của Lãnh Nặc Băng rồi!


      Ngước mắt, nhìn bóng lưng Lãnh Nặc Băng, trong mặt lộ vẻ thích thú Nặc Băng!


      Nghe phía sau Lâm Tâm Nhụy , Lãnh Nặc Băng trán đầy đặn khỏi nhíu lên!


      ", hôm nay rốt cuộc tới tìm tôi có chuyện gì?"


      Lãnh Nặc Băng biết Lâm Tâm Nhụy vô duyên vô cớ tới Thái quốc ồn ào trong phòng của chính mình! Mà Lãnh Nặc Băng cũng muốn ở cùng Lâm Tâm Nhụy cách vô nghĩa! Nhưng là thực hiển nhiên Lâm Tâm Nhụy cũng muốn chấm dứt đề tài này.


      "Như thế nào, Lãnh Nặc Băng chị chẳng lẽ dối lòng sao?" Lãnh Nặc Băng vừa muốn , tiếng đập cửa vang lên.


      "Thùng thùng ~"


      Ngoài cửa Nam Cung Tước ngừng gõ cửa phòng Lãnh Nặc Băng.


      "Nặc Băng, em có ở trong phòng ?"


      lâu thấy mở cửa, Nam Cung Tước kiên nhẫn liền lên. Biết là Nam Cung Tước tìm mình, ánh mặt lạnh như băng lên tia bối rối, sau đó lập tức bắt buộc chính mình trấn định lại, nhìn đối diện Lâm Tâm Nhụy, đè thấp thanh của mình rồi sau đó mệnh lệnh :


      "Còn mau cút !"


      Lâm Tâm Nhụy cũng bị Nam Cung Tước đột nhiên đến làm chân tay luống cuống, "Hừ ~"


      Cầm lấy dao găm, mở ra cửa sổ, phi thân mà nhảy, rất nhanh liền biến mất trong trời đêm. Trước khi Lâm Tâm Nhụy vẫn còn quên cho Lãnh Nặc Băng buổi tối hôm nay đến là có mục đích.


      "Chủ nhân, muốn gặp chị!"


      ra những lời này, Lâm Tâm Nhụy liền biến mất vô tung vô ảnh! Như chưa từng có chuyện gì xảy ra.


      Người đàn ông kia muốn gặp mình. nghĩ nhiều, Lãnh Nặc Băng ngay lập tức đến cửa.


      Bởi vì biết cảm giác người đàn ông ở ngoài kia, kiên nhẫn tất cả đều có, chỉ còn việc là đá cửa xông vào thôi.


      ------ lời tác giả Lâm Ái Dĩnh ------
      biết Tước có thể hay phát trong phòng từng có người?

      Hết chương 35
      Chris, cuncon, béo xinh5 others thích bài này.

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      làm sát thủ mà cũng ghen tị à.lại còn thể thát độ hết lên mặt kiểu này mụ kia chết lúc nào k biết :059::059::059:
      thank nàng:037::037:

    4. olphuit

      olphuit Active Member

      Bài viết:
      169
      Được thích:
      139
      sập hố mất tiêu ùi :ex10:. mà sao ko thấy đăng típ dzị editor :yoyo26:

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,270
      Chương 36: Chuyến tới Băng Cốc ( sáu)
      Edit: Junie


      Mở cửa phòng ra, liền nhìn thấy Nam Cung Tước đứng ở ngoài thở hổn hển.

      "Sao mà mở cửa chậm như vậy!"

      Trong giọng lộ vẻ bất mãn đối với hành động chậm chạp của Nặc Băng.

      " tắm!"

      Lạnh lùng ba chữ, xem như là lời giải thích với Nam Cung Tước vậy.

      Nam Cung Tước nhìn Lãnh Nặc Băng cũng lời nào, đem đôi mắt chim ưng tất cả đều khóa người Nặc Băng, nhìn tóc ấy cũng khô nửa, đôi mắt chim ưng lên chút tìm tòi nghiên cứu.

      Vừa tắm rửa xong, tóc hẳn còn nước , mà tóc sớm khô nửa rồi. Chán ghét, ánh mắt của Nam Cung Tước luôn ở người tìm tòi nghiên cứu, nhưng là lại sợ hãi Nam Cung Tước phát mình dối, Lãnh Nặc Băng mở miệng trước :

      "Trễ như vậy tìm tôi có chuyện gì ?"

      Lời của Lãnh Nặc Băng có phần hơi lạnh, ngắt lời Nam Cung Tước tự hỏi, thu hồi ánh mắt của đối với Nặc Băng vô cùng ôn nhu :

      " có gì, chỉ là ngày mai chúng ta phải trở về rồi, muốn tìm em dạo chút!"

      "Ừ, chờ chút, tôi thay quần áo."

      Đặc biệt, lần này Lãnh Nặc Băng cũng hề cự tuyệt cầu của Nam Cung Tước. Xoay người liền về hướng phòng ngủ. Có lẽ là biết ngày mai, có thể cùng người đàn ông này mỗi người ngả rồi!

      Nam Cung Tước đứng ở cửa nhìn bóng lưng Lãnh Nặc Băng nhanh . Trong đôi mắt lộ vẻ ôn nhu, nhưng đột nhiên ánh mắt của Nam Cung Tước chợt lạnh lùng, nhìn bên cửa sổ rèm cửa bay phấp phới. Gió đêm hiền hoà, mềm mại đem rèm cửa sổ thổi bay.

      Nhìn phía cửa sổ, đôi mắt ôn nhu như nước của bỗng lên tia tàn nhẫn.

      Nhìn Lãnh Nặc Băng chậm rãi tiêu sái đến trước mặt mình, Nam Cung Tước mới thu hồi ánh mắt của mình, đối với Lãnh Nặc Băng lại khôi phục ánh mắt ôn nhu.

      " thôi."

      Lãnh Nặc Băng thay xong quần áo liền theo Nam Cung Tước ra ngoài.

      Hôm nay trời se lạnh, Nặc Băng lại ăn mặc thân thực giản dị. mặc chiếc váy liền thân màu trắng, phía dưới là chiếc tất chân màu đen tuyền cùng đôi giày vải bố cũng màu trắng. Bởi vì sợ hãi gió đêm có chút cảm giác mát, Lãnh Lãnh Nặc Băng còn mặc thêm chiếc áo dài tay màu trắng đơn giản.

      Lãnh Nặc Băng ăn mặc như vậy khỏi làm Nam Cung Tước nhìn thêm vài lần. Nhớ lại thời điểm lần đầu tiên gặp Nặc Băng, na ná mỗi lần mặc đồ công sở.

      ràng, vẫn là vừa mới hai mươi tuổi, hẳn là phơi phới thanh xuân, bồng bột, cố tình muốn trở nên trưởng thành. Hôm nay, mang đến cho Nam Cung Tước cảm giác như vậy.

      nên ăn mặc như vậy mới phải. Mà phải mỗi ngày bắt buộc chính mình ăn mặc nghiêm cẩn, hợp với chút nào.

      Mà trái lại Nam Cung Tước, đồng dạng cũng là thân màu trắng giản đơn.

      "Làm gì lại nhìn tôi như vậy ?"

      Cảm giác được ánh mắt Nam Cung Tước vẫn gắt gao khóa ở người mình, làm cho Lãnh Nặc Băng có chút được tự nhiên.

      " có gì, chỉ là cảm thấy em tối hôm nay ăn mặc như vậy thực thích hợp! Cực kỳ chân !"

      Nam Cung Tước xúc động . Sau đó ngẩng đầu, mắt nhìn phía trước, tiếp tục tiến về phía trước.

      "Phải ?"

      Thanh của Lãnh Nặc Băng thản nhiên bên bờ sông . Sau đó ngẩng đầu nhìn đối phương, ánh mắt có chút rã rời, biết nhìn bầu trời đêm đen kịt mà nghĩ tới điều gì.

      Trước kia, Lãnh Nặc Băng cũng muốn giống như các bé khác, đó là khát vọng cùng mục tiêu thuộc về , sau đó lại phải ngừng phấn đấu.

      Đối với người khác là chuyện dễ dàng, còn phải trả giá cả đời cũng đổi được cuộc sống đơn giản. Bởi vì phải gánh quá nhiều gông cùm, cho nên thể làm những điều mình thích được.

      Cho nên, vừa mới trưởng thành, bức bách bản thân phải làm những công việc mà đàn ông làm. giống như lão già vậy. Dần dần, đó lại trở thành thói quen của .

      thực cần người khác quan tâm cùng che chở, bởi vì có thể tự bảo vệ mình. Cũng chính bởi vì như vậy, mới luôn tạo cho mình vỏ bọc. vỏ bọc cứng rắn, mạnh mẽ.

      Ánh trăng màu trắng bạc chiếu rọi tại đây phiến lá xanh ngát mặt đất, nước sông có ánh trăng chiếu rọi mà lấp lánh, trong veo. Hai người tản bộ dọc theo ven bờ sông ngừng thong thả , câu được câu chuyện phiếm.

      Đêm nay, bầu trời rất đẹp, đầy trời sao vì bọn họ chiếu rọi dưới chân.

      Kết quả là do lo đãng, đột nhiên chân Lãnh Nặc Băng vừa trợt, suýt nữa rơi xuống nước.

      Ở bờ sông, mặt cỏ có thể dính nước hoặc cũng có thể là sương sớm, hơn nữa Lãnh Nặc Băng lại đôi giày vải bạt nên hoạt động để ý, Nặc Băng thất thần cái, liền suýt nữa rơi xuống dòng nước.

      Tiếng kinh hô của Lãnh Nặc Băng còn chưa kịp hô lên cánh tay cường tráng, khoẻ mạnh ôm chặt eo , đem Nặc Băng an toàn túm lên.

      Bởi vì theo quán tính, Lãnh Nặc Băng bị Nam Cung Tước ôm chặt trong ngực. Đôi tay cường tráng. mạnh mẽ vẫn ôm chặt vòng eo của , chút cũng có dự định buông tay. Lãnh Nặc Băng cứ như vậy có vài phần ngu ngơ lưu lại trước ngực ấm áp của Nam Cung Tước.

      Nặc Băng cũng phải thấp, khoảng 1m7, nhưng khi đứng trước mặt người cao 1m88 như Nam Cung Tước, lại còn giày cao gót nên cũng chỉ có thể đứng đến ngực ta.

      Ngẩng đầu, liền đón nhận ánh mắt thâm tình của Nam Cung Tước, đôi mắt ôn nhu như nước, đôi mắt như là có chứa ma pháp vậy, thực vô cùng hấp dẫn. Làm cho Lãnh Nặc Băng thoát khỏi mà rơi vào trầm luân.

      Nam Cung Tước cúi đầu nhìn chăm chú vào đôi mắt trong veo như nước của Nặc Băng, kìm lòng đậu mà bị nó hấp dẫn, đầu chậm rãi cúi thấp, thấp, thấp xuống, bầu trời đêm đen tuyền huyền ảo chiếu rọi lên đôi nam nữ, họ được phủ lên người tầng ánh sáng bạc đẹp đẽ, làm lay động lòng người. Đôi môi khêu gợi của Cung Tước chạm vào đôi môi đào kiều điễm ướt át của Nặc Băng.

      Vừa lúc đó, Lãnh Nặc Băng câu làm hỏng cả phong cảnh:

      " Nam Cung Tước, có thể buông tay rồi đó."

      Lời của Lãnh Nặc Băng làm Nam Cung Tước bừng tỉnh, lại vô cùng tự nhiên buông lỏng đôi tay bao quanh eo của Nặc Băng, đôi mắt sắc bén như chim ưng lộ vẻ ảo não:

      "Em làm hỏng phong cảnh lãng mạn mà! Em sao có thể đối đãi với ân nhân cứu mạng như thế chứ?"

      ràng hai người đều muốn trao nhau nụ hôn, ràng hai người đều kìm nén được tình cảm của mình nhưng vào chính thời điểm then chốt, này giống như bị hắt thùng nước lạnh vậy, đột nhiên thanh tỉnh.

      Nam Cung Tước hoài nghi phải chăng chỉ số mị lực của chỉ còn sao?

      Nếu vừa rồi phải Nam Cung Tước đúng lúc ra tay, tin chắc mình thể nào cũng rơi xuống sông, tuy rằng rất tình nguyện nhưng đôi môi đào, xinh tươi vẫn mở miệng :

      "Cám ơn!"

      Có thể làm cho người con kiêu ngạo, lạnh như băng này ra hai chữ cám ơn, đúng là hề dễ chút nào!

      Nam Cung Tước cũng hề gì cả, biết này nên xem

      có thể chờ, đợi cho đến ngày nào đó ấy tiếp nhận tấm chân tình của . có phần nào tự tin về bản thân mình, ngày nào đó người con này mà phá bỏ bức tường dày kia, vì mở rộng tấm lòng, mở rộng trái tim. Bởi vì là Nam Cung tước, coi trọng điều gì, sớm hay muộn nhất định là của .
      Chris, 2709hangda, B.Cat5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :