Chưa Từng Nói Yêu Em - Tạ Lâu Nam - (Update 49) ~ New

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      Chưa Từng Em - Tạ Lâu Nam
      Chương 27
      Edit: Vân Du

      Bầu khí nghẹt thở bị tiếng bước chân trở về của Quản gia Tôn phá vỡ, trong tay ông cầm tập tài liệu dày cộp, đưa cho Tô Hòa.

      Tô Hòa trầm mặc, mở cặp tài liệu ra, đặt lên bàn trà trong phòng khách, cúi người kiên nhẫn lấy từng bức ảnh, lần lượt bày lên bàn mới ngẩng đầu lên.

      mặt bàn còn chỗ nào trống, chỉ còn lại ánh mắt chán ghét, khinh thường, lạnh như băng, “ Mặc, định giải thích chút về...những tấm ảnh này à?”

      Tô Quý vẫn nhìn, đứng sau lưng Tô Hòa, nên mỗi tấm ảnh đều nhìn rất .

      Thực ra cũng quá kỳ lạ hay khiếp sợ ngoài ý muốn, chỉ hơi chết lặng, ánh mắt giống như Mặc Viễn Ninh lát trước đó, cái gì đến cũng phải đến.

      Nhìn thời gian chụp bức ảnh có lẽ cũng vài năm rồi, hình ảnh rất ràng và tự nhiên, cũng có dấu hết chỉnh sửa.

      Đó là những bức ảnh chụp Mặc Viễn Ninh cùng những người phụ nữ khác, người phụ nữ trong bức ảnh đủ màu da khác nhau, nhưng đều còn rất trẻ, trang điểm, ăn mặc rất sang trọng.

      Bối cảnh chụp phần lớn ở những khách sạn xa hoa hoặc trong lâu đài cổ trang nhã, giống như quay phim, phong độ, nhàng.

      Trong đó có vài bức ảnh, thần thái mặt Mặc Viễn Ninh đều mang vẻ dịu dàng, điềm mật, ánh mắt vẫn ấp áp như thế, nhìn những trước mắt này.

      Mà những có thân phận tôn quý kia đều nhìn say mê, vẻ mặt tràn đầy thương muốn xa rời.

      Số lượng cũng ít, Tô Quý đếm thoáng qua, có thể phân biệt ít nhất có bảy, tám , chưa kể những bức ảnh chụp bóng lưng, hình tượng rất mơ hồ.

      Trong đó có tấm ảnh khác với những tấm còn lại, chắc được chụp trong hoa viên tại bữa tiệc tối, xa xa phía sau có mấy người xuất sau vườn cây, Mặc Viễn Ninh chạy trốn, trong ngực ôm tóc vàng trẻ tuổi.

      đó vùi đầu vào ngực , dường như rất sợ hãi, hai tay cũng ôm chặt cổ .

      Nếu như những tấm ảnh của đều được chụp ở nơi công cộng, động tác của Mặc Viễn Ninh và những kia quá thân mật, đơn giản chỉ là khiêu vũ ôm eo, vịn tay, nhưng trong tấm hình này, vì tình huống quá khẩn cấp, tay chân họ tiếp xúc khá chặt.

      Sau khi Tô Hòa hỏi, Mặc Viễn Ninh trả lời, Tô Quý cũng ngẩng đầu nên biểu biểu cảm của như thế nào, nhìn ai.

      nhìn những bức ảnh trong chốc lát, đột nhiên bật cười, vui vẻ : Hóa ra chuyện trong bữa tiệc gặp phải hỗn loạn hoặc gây ra hỗn loạn, sau đó hùng cứu mỹ nhân, phải Trợ lý Mặc mới làm lần đầu nhỉ?”

      hỏi chua chát, vốn tưởng Mặc Viễn Ninh im lặng đến cùng, nhưng lại mở miệng, giọng vẫn dịu dàng, bình thản: “Tiểu Nguyệt, chưa từng...”

      đến đây hình như cảm thấy xấu hổ, dừng lại chút sửa lại câu cú: “ chưa từng phát sinh loại quan hệ này với người khác.”

      Tô Quý ngây ngốc chút, lập tức ngẩng đầu lên, nụ cười môi càng mỉa mai: “ Mặc, ý muốn với tôi là thanh cao thuần khiết lắm sao?”

      biết mình nên biểu cực đoan như thế, đặc biệt còn trước mặt trai, nhưng thể khống chế nổi những từ ngữ ác độc trong lòng cuồn cuộn tuôn ra.

      Điều cảm thấy đáng buồn nhất chính là khi ánh mắt đảo qua những bức ảnh, nhớ lại những hình ảnh từ khi hai người họ quen nhau đến khi nhau.

      Trong lúc vô tình gặp được nhau... bây giờ cũng biết, cái “vô tình gặp nhau” ấy có phải là tình cảm được tiến hành theo kịch bản hay .

      Mặc Viễn Ninh, tuyệt đối phải vì xuất đúng lúc đúng người, hay do ba an bài là người , thậm chí cũng phải giống Cố Thanh Lam.

      Ở đâu có người giống nhau được chứ? Huống hồ hai người hoàn toàn có quan hệ huyết thống?

      sớm cảm thấy Mặc Viễn Ninh và Cố Thanh Lam chỉ giống nhau ở khí chất mà thôi, tính cách hoàn toàn bất đồng, cố chấp hơn, khiến người khác thể nào nắm bắt.

      từng rất ánh mắt của , đôi mắt sáng, sâu thẳm như vậy, lúc nào nhìn cũng như ánh trắng dịu dàng - bây giờ biết rốt cuộc bị nhìn như “bé ” bao nhiêu lần.

      nhìn cười lạnh, cảm thấy trong cổ có cái xương nhọn hoắt, nếu nhổ ra hộc máu: “Đúng là lúc nào cũng có thể thấy Mặc chân thành thâm tình, có đột nhiên thấy buồn nôn ? Tôi nhìn thế nào cũng thấy buồn nôn!”

      Từ góc nhìn của , thần sắc mặt Mặc Viễn Ninh dường như biến đổi, nhưng rất nhanh vừa cười vừa : “Tiểu Nguyệt... có thể giải thích.”

      Tô Quý cười lạnh, rốt cuộc vẫn để mất hình tượng trước mặt trai, mắng bằng những từ ngữ ác độc nữa, chỉ hất cằm lên : “Giải thích thế nào?”

      Mặc Viễn Ninh cân nhắc mởi mở miệng: “Đây là phần công việc của .”

      giải thích của lần nào cũng lập lờ như vậy, Tô Quý bật cười: “ phải muốn cho tôi biết, là nam PR cao cấp chứ?”

      hè trả lời, Tô Quý cũng mất hứng tiếp tục chất vấn , cuối cùng, bọn họ ly hôn từ trước, cho dù còn vương vấn lẫn nhau cũng chỉ là quan hệ thể xác mà thôi.

      thua trong cuộc hôn nhân này, dù ly hôn cũng chưa đủ xấu hổ, hôm nay Tô Quý còn thua thảm hại hơi, cũng muốn diễn trò hề trước mặt trai sau nhiều năm gặp.

      Tô Quý lời xoay người bỏ , trong phòng khách chỉ còn Tô Hòa ngồi xe lăn, đẩy bánh xe đến cửa, đứng cạnh Mặc Viễn Ninh.

      Mặc Viễn Ninh đợi bóng lưng Tô Quý hoàn toàn biến mất mới chuyển ánh mắt lên người Tô Hòa, giọng : “ Tô nếu muốn cảnh cáo tôi vượt quá giới hạn cũng cần phải dùng đến thủ đoạn này đâu.”

      Tô Hòa nghiêng đầu nhìn , mặt lúc này mới biểu thị ý khinh miệt: “ Mặc nếu biết mình vượt quá giới hạn, vậy vì sao còn đứng ở đây?”

      Mặc Viễn Ninh trầm mặc lúc, đột nhiên : “Tô Vĩ Học quả nhiên giao tài liệu trước cho .”

      Mặc, mong nhớ thân phận của mình, đừng gọi thẳng tên ba tôi như vậy”, giọng Tô Hòa nghiêm túc, “ biết trước tài liệu có ở chỗ tôi, tôi nghĩ biết rất , tôi biết lai lịch và quá khứ của , thậm chí cả bản hợp đồng ký với ba tôi. Vậy cũng nên biết, bây giờ còn tư cách ở lại đây nữa.”

      Mặc Viễn Ninh lắng nghe, ngẩn ngơ trong giây lát, thời gian trôi qua quá lâu, lâu đến mức cho rằng mình là chồng hợp pháp của Tô Quý, còn có người thương nên quên mất nguyên nhân họ bắt đầu.

      bị Tô Vĩ Học mua...Đương nhiên thể dùng từ “mua” thô bạo như vậy, chính xác mà , bị tờ hợp đồng dẫn tới trước mặt Tô Quý.

      Gặp Tô Quý trong quán cà phê, thực ra chỉ là vô tình, tuyệt đối ngờ, tình cờ gặp vài câu, tương lai lại trở thành vợ của mình.

      Chỉ là những chuyện sau đó có trong tưởng tượng đơn thuần của Tô Quý.

      Tô Quý có thể biết, trước khi gặp trong Tô gia, hợp đồng với Tô Vĩ Học.

      Nội dung đương nhiên trái với pháp luật hành, cũng bị tòa án phán xét, nhưng thể chống lại.

      Tô Vĩ Học biết quá khứ của , cũng nắm giữ rất nhiều tài liệu. tin chắc những tài liệu đó đều do nội bộ “tổ chức” cố ý để lộ ra, nhưng biết thương nhân như Tô Vĩ Học nhận được những tin tức này bằng con đường nào.

      Bên trong hợp đồng hoàn toàn bất bình đẳng, trách nhiệm của là phải ở bên cạnh Tô Quý, trở thành chồng , hơn nữa bất kể Tô Vĩ Học còn sống hay , đều phải quản lý Tô Khang thay Tô Quý, được đòi hỏi thù lao.

      Mà điều kiện duy nhất để hủy bỏ hợp đồng chính là: Tô Quý chủ động ly hôn với .

      Đây là cách Tô Vĩ Học bảo vệ con , ông ta kín đáo nhét vào tay quả bom hẹn giờ, sau đó giao điều khiển từ xa của quả bom đó cho con trai.

      Tuy vô cùng đơn giản, nhưng hiệu quả lại rất cao.

      Mặc Viễn Ninh trầm mặc, đột nhiên ngẩng đầu bật cười: “Nếu tôi có người uy hiếp đến an toàn của Tiểu Nguyệt nên tôi vẫn thể được... giao những tài liệu kia cho cảnh sát phải ?”

      Đó là bộ điều khiển từ xa của Tô Vĩ Học: chi cần Mặc Viễn Ninh thực theo đúng hợp đồng, ông ta giao những tài liệu đó cho cảnh sát.

      Phải biết rằng Mặc Viễn Ninh ngày trước chỉ là sát thủ của “Tổ chức”, mà còn là tội phạm truy nã của mấy chục vụ án mạng chưa giải quyết.

      Nếu để cảnh sát biết thân cho dù có tài thế nào cũng thể thoát, rốt cuộc cũng thể sống như người bình thường ở cái thành phố H này.

      Tô Hòa trả lời, ta và Tô Quý giống nhau, thường chỉ nhìn vào vấn đề trọng tâm, ánh mắt ta dường như lộ ra chút thương hại: “ Mặc, thà để cho Tiểu Quý tưởng rằng kẻ lăng nhăng, cắt đứt mọi hi vọng về , đó là kết cục tốt nhất...Người như chẳng lẽ còn tưởng có thể trở lại xã hội bình thường mà sống lần nữa hay sao?”

      Mặc Viễn Ninh thể phản bác ta, được huấn luyện trong thời gian ngắn nhất, là phương án có khả năng được chọn nhất, cái gọi là phương án tốt nhất là trình tự đơn giản nhất, cũng ít tổn thất nhất.

      Nếu như có thể lựa chọn, phương án tốt nhất đối với Tô Quý, chính là chủ động rời xa , biến mất, vĩnh viễn gặp lại.

      “Đừng với tôi em tôi, cho nên thể buông tay nó nhé.” Tô Hòa nhìn sâu vào , “ Mặc chẳng lẽ cảm thấy buồn cười sao?”

      Hôm nay ta vừa đến làm sáng tỏ mọi chuyện, Mặc Viễn Ninh cũng còn có thể gì, chỉ cười cười: “Sau khi Tiểu Nguyệt còn gặp nguy hiểm nữa, tôi tự động rời xa ấy.”

      Tô Hòa nhíu mày, bản thân Tô Quý tranh giành quyền thế, nếu bị uy hiếp đến tính mạng, hơn phân nửa là do mối quan hệ dứt điểm với “Tổ chức” của Mặc Viễn Ninh.

      Hai đầu lông mày của Tô Hòa toát lên tia chán ghét, Tô Hòa cuối cùng cũng gật đầu: “ Mặc tốt nhất nên cố gắng hết sức tuân thủ giao hẹn.”

      Tô Quý ổn định tinh thần mất nửa giờ sau đó xuống tầng liền nhìn thấy cảnh tượng ấm cúng trai và Mặc Viễn Ninh ngồi cùng nhau trong phòng ăn chờ thức ăn được đưa lên.

      Cho đến tận hôm nay, biết Mặc Viễn Ninh còn có thể gây ra chuyện gì phá vỡ giới hạn thấp nhất của nữa, vì thế chuyện ảnh chụp chỉ khiến tức giận lúc, ổn định tinh thần xong rồi cho qua.

      thậm chí còn có thể cười với Mặc Viễn Ninh: “Trợ lý Mặc lâu lắm rồi bị đau dạ dày nữa nhỉ, ăn nhiều đồ bổ dưỡng chút.”

      Mặc Viễn Ninh nhàng đáp ứng, mỉm cười với : “Cảm ơn quan tâm, tôi đỡ hơn nhiều rồi.”

      Người hỏi người trả lời, Tô Quý dường như cũng rất hài lòng, cảm thấy mình tu đến nấc thang mới: có thể dửng dưng như đối với mọi lời gièm pha về chồng mình.

      Chỉ là buổi tối lúc về phòng nghỉ ngơi, trước Mặc Viễn Ninh bậc thang, lúc quay người, đột nhiên hỏi, mang theo chút hung dữ: “ kia và tôi ai xinh hơn?”

      Mặc Viễn Ninh vẫn yên lặng từ đầu đến cuối sau lưng , nghe vậy dừng bước, chốc lát sau liền mỉm cười: “ ta phải gu của .”

      Tô đại tiểu thư cũng coi như thỏa mãn với đáp án này, khẽ hừ tiếng, vênh váo tự đắc về phòng ngủ giấc ngon lành.

      * Vân Du: Tưởng thế nào, hóa ra Tô Đại Tiểu Thư ghen, ha ha ha ha :hoho::hoho::hoho:
      Lại còn cái bản hợp đồng chết tiệt gì nữa thế nhỉ? :4:
      Càng ngày càng lắm biến :014:

      Bánh mới các nàng ơi @trạch nữ @Anhdva @ Trần @Ngoc Dieu @quỳnhpinky @coi_coi
      Last edited: 7/1/15
      quỳnhpinky, oxy501, Anh Trần4 others thích bài này.

    2. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      Đúng là nhiều rối rắm !!!
      Thank Van Du
      Vân Du thích bài này.

    3. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      rầu quá đủ thứ chuyện vậy này
      Thanks @Vân Du nha
      Vân Du thích bài này.

    4. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      Mà thế mới thấy bạn Mặc bị oan mà
      Mặc đáng thương
      Mặc đáng thương :-(
      Ai cho Mặc lương thiện :v
      quỳnhpinky thích bài này.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ý, vẫn ghen mà, rắc rối phết nhở, giải thích khó lắm a... Nhưng mà lợi thế của mý nam là sắc đẹp, hức hức, cuối cùng Tô Tô vẫn bị thua thôi.
      Vân Du thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :