1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chiến Vương Thương Phi - Tiểu Tiểu Đích Thạch Đầu (Full + eBook

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chiến vương thương phi

      [​IMG]
      Bìa @rina93

      Tác giả: Tiểu Tiểu Đích Thạch Đầu

      Converter: ngocquynh520

      Editor: hiroic


      Nội dung giới thiệu:



      Nàng, vị công chúa yếu đuối, bị hoàng tỷ hãm hại, vị hôn phu từ hôn.

      Tình thân, tình , tình bạn đều hóa thành tro, ly rượu độc, nuốt hận mà chết.

      , đặc công bậc nhất, lại bị bạn trai bắt cá haitay, thê thảm vô cùng.

      Trúng thưởng chuyến du lịch, máy bay gặp nạn, khi xuyên qua, trở thành nàng.

      Nếu sinh mệnh có thể tiếp tục, như vậy nàng sống cuộc sống mà mình muốn!

      Nhưng nữ nhân tới cửa khiêu khích, đối thủ kinh doanh làm khó dễ khắp nơi, còn có hoàng tỷ vẫn luôn coi nàng là cái đinh trong mắt. . . . . .

      Tưởng nàng ngu ngốc sao?

      Đấu với nữ nhân ghen tuông, chơi đùa đối thủ kinh doanh. . . . . . còn có hoàng tỷ liên tiếp hãmhại, nợ của , nàng trả lại từng cái!

      Mở tửu lâu, mở kỹ viện, thu thập tình báo, vậndụng tư duy đại thành lập vương quốc buônbán thuộc về chính nàng.

      Đứng đỉnh cao, hào quang ra, kinh diễm bao người ?

      , Chiến thần Vương gia tiếng tăm lừng lẫykhắp Chiến quốc, ánh mắt kiêu căng, đối với nữnhân cũng thèm ghé mắt, cuồng vọng bá đạo, bễ nghễ thiên hạ.

      ngờ, lại bị mê hoặc bởi nữ nhân do chính mình ngẫu nhiên từ bi ra tay cứu giúp.

      , thái tử Hiên Viên quốc, từng là vị hôn phu của nàng, vốn là nữ nhân bị vứt bỏ vì ích lợi, trong chớp mắt thành bảo bối. Khi ánh mắt dừng lại người nàng càng ngàycàng lâu còn có thể tiếp tục cử hành đại hôn như mong muốn sao?

      Còn có vị sư huynh là thanh mai trúc mã, tộc trưởng Ấn tộc phong thái sáng suốt, bởi vì số mệnh mà bắt buộc phải gả. . . . . .

      Ai mới có thể lọt vào mắt nàng?

      Ai mới có thể nắm tay nàng cả đời?

      Đoạn ngắn :

      nữ tử ỷ vào việc mình từng nhìn thấy Chiến Vương gia, cho nên kiêu ngạo thôi, nàng ta tới cửa khiêu khích:"Ngươi từng ngủ cùng Vương gia sao?"

      Đáp rằng: " có."

      Nữ tử càng lộ ra vẻ cao ngạo: "Ngươi biết trênngười Vương gia có bao nhiêu vết thương sao?"

      Đáp rằng: " biết."

      Nữ tử liền vểnh cái đuôi lên trời : "Ngươi có biếttrên lưng Vương gia có ấn ký gì sao?"

      Đáp rằng: "NO,NO,NO."

      Nữ tử nghe hiểu, giễu cợt : "Lộ? Còn lộ? Ngươi từng nhìn thấy lúc Vương giakhông mặc quần áo sao?"

      Má nó, lão hổ phát uy ngươi còntưởng rằng ta là mèo bệnh, cuối cùng, nàng rằng: "Chẳng những từng nhìn thấy, hơn nữa, to hay ta đều biết. Chỉ tiếc rằng, cả đờinày ngươi có cơ hội biết ."

      Đoạn ngắn hai:

      Trong cung yến, vài nam nhân ưu tú nhất thiên hạ đến cầu hôn nàng, mỗi người đều tặng nàng những món lễ vật quý giá nhất.

      Hiên Viên thần: "Đây là chu sai do huyết ngọc thượng cổ tạo thành, đeo nó nàng trởthành nữ nhân xa hoa nhất!"

      Bách Lý Hề: "Đây là tín vật của hàng trăm cửahàng Bách lý khắp thiên hạ, có nó nàngsẽ trở thành nữ nhân giàu có nhất!"

      Lý Mộc Dương: "Đây là lệnh bài quân đội Lýgia, nếu nàng nhận nó ta cho nàng trở thành nữ nhân quyền thế nhất thiên hạ!"

      "Uh, cũng tồi, Chiến Vương gia, của ngươi đâu?"

      Mỗ Vương gia phúc hắc đến trước mặt nàng: "Bổn vương là nam nhân hoàn mỹ nhất thiên hạ, thu nhận ta, nàng trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất đời, mà còn …."

      Tuấn mi nhíu lại, cuồng vọng cười : "Nhữngthứ mà bọn họ đưa cho nàng, bổn vương đềucó!"

      Đoạn ngắn ba:

      Sau khi cưới, nam nhân vì phúc lợi của mình mỗi tối, cẩn thận lấy lòng thê tử tứcgiận.

      "Nương tử, đây đều là những thứ nàng thích ăn nhất ."

      "Mang , phải ngươi ngươi muốn nạpphi sao, sao còn xuất tại nơi này."

      " bậy! Bổn vương chỉ có mình nàng là nương tử, ai dám bịa đặt, bổn vương thiến ."

      "Vậy cần, Di Hồng Lâu nhà chúng ta vẫn thiếu tiểu quan, cho ."

      "Người đâu, mau đưa tên kia ."

      "Vương gia, người kia là hoàng thượng ngài kínhyêu nhất."

      Sau đó lâu, nghe đương kim thánhthượng xuất tại thanh lâu để treo biển hành nghề. . .

      Mà cuối cùng, nam nhân nào đó cũng có thể ômmỹ nhân về

      Nam chủ cường đại, lạnh lùng, bá đạo, bất cận nhân tình! Đối nữ chính lại phúc hắc, vô lại, đủcác loại sủng!

      Mục tiêu của : tạo ra sủng phi đệ nhất lịchsử.

      câu giới thiệu vắn tắt 】:

      Truyện này về vương gia vô lại phúc hắc, lạnh lung dung hết mọi thủ đoạn thẳng lấy trái tim của nữ đặc công bề ngoài lạnh lùng, báđạo cuồng vọng, kì thực nội tâm rối loạn

      Link eBook

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 3/2/15
      tart_trung, PHUONGLINH87^^, honglak4 others thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 1: Chuyện bi thống nhất lịch sử

      "01, 03, 05, 07, 09, 11, dãy số đặc biệt"

      Phong Thập Tam nhìn dãy số trúngthưởng kỳ này mạng, so sánh với dãy số trong tay mình .

      Mẹ nó!

      Nàng lại có dãy số quỷ dị trúnggiải nhất kỳ xổ số phúc lợi này!

      Năm trăm vạn ! Lần này phát tài rồi .

      "Cho ta đặt hai vé máy bay bảy ngày sau Hawai , đúng, vé máy bay đưa đến chỗnày."

      Miệng khẽ hát tiểu khúc, thu thập bọchành lý cũ nát trong phòng cho thuê. là bọc hành lý, kỳ , cũng là vài bộ quàn áo mà thôi. Đây là ước định của nàng và bằnghữu, hai người cùng mua xổ số, chỉ cần trúng thưởng cùng nhau vòng quanh thế giới. Thu thập xong đông tây liền đổi thưởng,bảy ngày sau là có thể thực hành trình mơ ước.

      Vì phòng ngừa bị nhân nhận ra, Phong Thập Tam đầu đội mũ rộng vành, đeo kínhđen, mặc quần áo đen, toàn thân hoá trang kín mít lén lút xuất tại trung tâm chỗ lĩnh thưởng, thiếu chút nữa bị coi là bệnhnhân tâm thần bắt lại.

      Điền vào bảng đăng ký xong, chờ yên tạm thời đến, nắm chặt tờ đơn, nhìn đến con số sinh động ‘20%’, Phong Thập Tam liền hỗn độn .

      Mẹ nó!

      trăm vạn thuế, trăm vạn! Đủ chonàng tiêu xài cả đời .

      "Các vị hành khách, hoan nghênh tới công ty hàng xx Trung Quốc, chuyến bay từ Bắc Kinh tới Hawai . . . . . ."

      Thanh êm tai của tiếp viên hàng phảng phất bên tai Phong Thập Tam, nàng cuối cùng cũng ngồi máy bay. Bởi vì gặp phải số vấn đề nên chậm hơn so với kế hoạch ban đầu rất nhiều.

      Nghĩ rằng chẳng mấy chốc tới nơi, nơiđó ánh mặt trời tươi đẹp, bãi biển thơ mộng,Nam Âu có trai đẹp, Bắc Âu có soái ca, còn có các loại mỹ thực. . . . . . , tâm trạng phẫn nộ tạm thời được giảm bớt.

      Nhắm mắt lại dưỡng thần, biết qua bao lâu phi cơ đột nhiên xóc nảy dữ dội, thanh êm tai của tiếp viên hàng qua radio truyền đến: "Các vị hành khách, tại phi cơ gặp luồng khí, mời mọi người trở lại vị trí và thắt giây an toàn. . . . . ."

      Phong Thập Tam lại hỗn độn!

      xui xẻo như vậy chứ? Rất khôngdễ dàng trúng năm trăm vạn, cũng chỉ mua tấm vé máy bay!

      Tiếp theo, trời đất đảo lộn, trước khi ngừng suy nghĩ nàng bi thiết: ông trời đùa giỡn nàng sao?

      *

      "Ti. . . . . ."

      Thời điểm Phong Thập Tam mở mắt ra chỉ cảm thấy người giống bị xe lửa nghiền quá, toàn thân chỗ nào đau .

      Oa, chẳng lẽ nàng chết?

      Máy bay lâm nạn, chỉ mình còn sống sót? Loại suy nghĩ này khiến nàng giật mình, xemra ông trời đúng là ưu đãi nàng.

      là, loạt trí nhớ đột nhiên ra trong đầu, hơn nữa rất nhiều chuyện khôngphải trí nhớ của nàng, nhíu chặt mày. Đây làcó chuyện gì?

      Chống hai tay, nàng chậm rãi đứng dậy.

      Trời ạ!

      đợi nàng thích ứng với trí nhớ vừaxuất bị cảnh tượng trước mắt dọa sợngây người!

      Căn phòng cổ kính, cửa sổ khắc hoađã tiết lộ tin tức, nàng xuyên qua ? !

      từng xem qua vô số tiểu thuyết xuyên , từng ảo tưởng vô số cuộc sống hạnhphúc sau khi xuyên qua, nhưng nàng khôngnghĩ tới, chính mình thực xuyên đến. cổ đại điện, internet, TV? Bi thống nhất chính là năm trăm vạn củanàng còn!

      Ông trời, xuyên qua trễ vài ngày được ?

      nhàng xoa huyệt thái dương, suy nghĩ chút, cố gắng bắt đầu sắp xếp những thứ đột nhiên xuất trong trí nhớ.

      Đây là niên đại ghi lại tronglịch sử, có sáu quốc gia, lớn nhất là Chiến quốc cùng Hiên Viên Quốc, giàu có nhất làYến quốc, khó đánh nhất là Phượng quốc, còn có hai tiểu quốc có tiếng tăm gì làSở quốc cùng Bách quốc.

      Phượng Bất Hối!

      Trong đầu xuất ra đoạn đoạn trínhớ về thân thể này, khối thân thể này còn có thân phận cường hãn—— Phượng quốc tiểucông chúa Phượng Bất Hối.

      Phượng Bất Hối? cái tên kỳ lạ, càngthêm lỳ lạ là đường đường công chúa quốc gia lại có thể lớn lên núi Thanh Phong.

      Núi Thanh Phong nằm giữa sáu quốc, có thể loại thần thoại, Hoàng đế sáuquốc thấy Thanh Phong đạo trưởng đều phảilấy lễ đón chào, mà cao nhân này lại là sư phócủa nàng!

      Trong trí nhớ hỗn độn của Phong Thập Tam lên người nam nhân, nam nhâncó hôn ước từ cùng nàng, Hiên ViênQuốc thái tử —— Hiên Viên Thần!

      Vốn khi nàng mười tám tuổi là có thểxuống núi cùng thành thân, nhưng màkhông nén được tưởng niệm. Do hoàng tỷ gởi thư, đến chỗ Phượng quốc hậu liền vụng trộm xuất sơn gặp .

      Nhưng là ——

      Trí nhớ chuyển động đến đây, Phong Thập Tam nhất thời cảm giác được trái tim bôngnhiên đau đớn kịch liệt, xem ra đoạn trí nhớkia bị nàng khắc vào xương cốt.

      Thương cảm Phượng Bất Hối!

      Khi nàng kín đáo hồi cung, nam nhân kiaquả nhiên ở đấy. Nàng nghĩ muốn cho kinh hỉ, nhưng chính nàng lại thấy kinh hách. ôn nhu che chở hoàng tỷ của nàng, tự tay hái đóa Mân Côi xinh đẹp nhất trongngự hoa viên cài đầu hoàng tỷ. Kia cựchạn sủng nịch, tình cảnh này đều xuất hiệnmỗi ngày trong mộng của nàng, tại rốt cục gặp được, đối tượng cũng phải nàng.

      Ngày đó, nàng đứng bên giường hoàng tỷ,mà hoàng tỷ ngã xuống giường, ngườicắm thanh kiếm, máu tươi vương khắp.

      Chỉnh lý trí nhớ đến đây, Phong ThậpTam nở nụ cười, bao nhiêu mưu kế vụng về, kế tiếp phát sinh cái gì cần nghĩ cũng biết. Quả nhiên nam nhân kia xông vào, hai lời liền đẩy nàng sang bên,đau lòng ôm hoàng tỷ mang .

      Dứt khoát đuổi theo giải thích, nhưngkhông ai quan tâm nàng.

      Nàng sợ hãi, hối hận, nàng nghĩ muốn trởlại núi lừa mình dối người chờ đợi đến mườitám tuổi.

      Nhưng nàng còn chưa , nam nhân kia lạiđến đây.

      " Phượng Bất Hối! cho ngươi biết, bảnthái tử đời này cưới ngươi! Tín vật đính hôn trả lại cho ngươi, về sau nếu còn dám thương tổn nữ nhân của ta, cẩn thận đầu của ngươi!"

      Tiếng như sấm rền, khắc sâu vàocủa trong óc nàng.

      Nàng muốn giải trừ hôn ước, nàng thương , sâu như vậy, hèn mọnnhư vậy. thích nữ tử có tài, nàng liền cố gắng học cầm kỳ thư họa. thích nữ tử ôn nhu uyển chuyển hàm xúc, nàng bắt đầu cựtuyệt luyện võ, hơn nữa có tái sử dụng chiêu thức, trừ bỏ sư phó cùng sư huynh, cănbản là ai biết nàng có võ công.

      Sau cùng, nam nhân vẫn tuyệt tình rời ,chỉ còn lại có Phượng Bất Hối mình rơi lệ, nàng thậm chí cũng dám tìm phụhoàng.

      Bởi vì phụ hoàng , nàng chưa đủmười tám tuổi được xuống núi .

      Phượng Bất Hối ngờ rằng, trênđường trở về núi Thanh Phong, nam nhân nhẫn tâm bắt cá hai tay, lại phái người đưatới cho nàng ly rượu độc. còn hi vọng, nàng hai lời liền uống xuống, nô tì Phượng bên người liều mạng mangnàng trở lại núi Thanh Phong lại bị đuổi giết.. . . . .

      Trí nhớ hỗn loạn tới chỗ này cắt đứt——

      Bởi vì, Phượng Bất Hối chân chính chết.

      Suy nghĩ đến đây, Phong Thập Tam muốn kéo nàng ra đánh mấy cái đại tát tai. Suy nghĩ quá ngốc , chưa thấy qua người ngu như vậy ! Loại nam nhân này đáng sao? có nam nhân sống nổi sao?

      Thời điểm nàng tức giận bất bình, trong đầu đột nhiên lại xuất đạo trí nhớ, Phong Thập Tam ngây ngẩn cả người.

      Trời! Trí nhớ này chính là nàng.

      Trí nhớ như như sóng biển dâng lên, sắcmặt của nàng nháy mắt trắng xanh. Bởi vì, đây là hồi ức nàng kiếp trước hay kiếp này cũng nguyện ý nhớ lại.

      Nguyên lai nàng căn bản phải là nữ nhân khổ mà là đặc công đứng đầu Z quốc,nhưng cũng vì người nam nhân. . . . . .

      là khéo! ra hai linh hồn đều bịnam nhân phản bội.

      Phong Thập Tam tiêu hóa đạo trí nhớ vừaxuất , trong lúc này trong đầu rối loạn, cau chặt mày, nhắm mắt lại, bắt buộc chínhmình tiếp thu!

      biết qua bao lâu, ánh mắt của nàngrốt cục trở lại trấn tĩnh. Nếu đây là ông trờian bài, như thế, mặc kệ là Phong Thập Tamcũng được, là Phượng Bất Hối cũng được,đều là nữ nhân tội nghiệp.

      tới rồi cứ an tâm, từ nay về sau,nàng Phong Thập Tam là Phượng Bất Hối!

      Đúng vậy!

      Nghĩ vậy, Phượng Bất Hối mạnh mẽ tỉnh lại, đây tới cùng là cái địa phương gì, người nào cứu nàng?
      Mục Huyền thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 2: cước giải quyết

      "Tiểu thư, mạng của ngươi tốt, lại lànữ nhân đầu tiên Vương gia mang về! Tất cảVương Phủ đều nhốn nháo."

      Người tới toàn thân mặc áo màu đỏ, tuy là hạ nhân nhưng mặc vô cùng tinh tế, đầutóc tết hành hai chiếc sừng , năng sôi nổi, hoạt bát cực kỳ. Nàng thấy vậy nên tỉnh lại, trong mắt loé lên tia kinh diễm cùng vui sướng.

      "Vương Phủ? Cái gì Vương Phủ?"

      Trí nhớ Phượng Bất Hối dừng lại khi nàng uống rượu độc rồi gặp phải thích khách, vềsau nhớ gì nữa.

      "Đương nhiên là Chiến Vương Phủ! Vương gia chúng ta tự mình cứu người trở về."

      Chiến Vương Phủ Chiến Cảnh Thiên Vương gia!

      Chiến thần Vương gia nổi tiếng trong lục quốc,

      Trí nhớ trong đầu Phượng Bất Hối ra hình ảnh người nam nhân. Lắc đầu,trong mắt lên tia chán ghét, nam nhân kia tại khiến cho nàng buồn nôn,khi bóng dáng nam nhân kia tiêu thất, nàng tiếp tục hỏi: "Người cùng ta đâu?"

      "Yên tâm , vị nương kia cũng khôngcó việc gì, thương tích có vẻ nghiêm trọng hơn được Hoa thần y xem bệnh, nếu ngươi thấy được nàng, tuy nhiên tại vẫn chưa tỉnh lại, nhưng tánhmạng ngại." Tiểu nha đầu đoánđược nàng sau khi tỉnh lại hỏi, cho nên mớikhông vội vã rời , đem tình huống của Phượng lần.

      Biết được Phượng sao, cuốicùng cũng yên lòng. Xem ra còn phải lưu lại chỗ này thời gian .

      "Tiểu muội muội, ngươi xưng hô như thếnào? Còn có, chiến Vương Phủ là. . . . . ."

      Thanh nhu hòa vài phần, đến chỗ này dừng. Nàng biết tình huống nơi này, nhưng tiểu nha đầu trước mắt này tâm tư đơn thuần nhất định cho nàng.

      "Cái gì?! Ngươi lại có thể biết Chiến Vương Phủ!"

      Tiểu nha đầu bộ tựa như gặp quỷ nhìn, Chiến quốc ai biết chiến Vương Phủ Chiến Cảnh Thiên, đừng nóiChiến quốc, thiên hạ này đều biết tên Vương gia, vị tiểu thư này cư nhiên. . . . . .

      Khụ!

      "Ta phải người trong quốc, từ núi, cho nên. . . . . ."

      Ánh mắt nhìn tiểu nha đầu kinh ngạc, honhẹ phen, giảm bớt xấu hổ, nàng biết Chiến Cảnh Thiên là ai!

      "A...! Tiểu thư gọi ta tiểu Huệ tốt rồi,là nha hoàn hầu hạ tiểu thư."

      Nghe vậy, tiểu Huệ bộ hiểu , nguyênlai là lớn lên núi, trách đượckhông biết Vương gia, bất quá, nghĩ lại:"Tiểu thư là do Vương gia tự mình mang về,cho nên, mặc kệ xuất thân của nàng như thếnào, tương lai chính là nữ chủ nhân của bọn ta."

      Trong lòng sau khi có quyết định, tiểu Huệ lôi kéo, líu ríu : " Vương gia chúng ta là Chiến thần đỉnh đỉnh nổi danh nhất lục quốc.Từ khi Vương gia đóng ở biên quan, Chiếnquốc càng ngày càng hùng mạnh, cóbất kỳ quốc gia nào dám tới xâm chiếm, ngaycả Hiên Viên Quốc cũng dám. từng có mấy quốc gia liên thủ phái người ám sát Vương gia, bị Vương gia giết toàn bộ, kiaphải có hơn ngàn cao thủ. . . . . ."

      Tiểu Huệ nhiệt huyết sôi trào, cho dù Chiến Cảnh Thiên từng trải, trong lòng nàng cũng phải thập phần tin tưởng, tiểu nha đầu này ràng đối với Vương gia thập phần ngưỡng mộ, nếu có người như thế, thiên hạ này phải thống nhấtsao? !

      " Vương gia chúng ta là tình nhân trongmộng của tất cả nữ nhân trong thiên hạ. Bấtquá những nữ nhân này đều xứng. Tựa như ở Bắc Uyển Vương Phủ có rất nhiều vị tiểu thư đều là muốn gả cho Vương gia, ngườiở Tuyết viện là cháu đương kim Thái Hoàng Thái Hậu, Lâm Tuyết Nhu! Còn có thiên kim Thừa tướng Hạ Lam tiểu thư, còncó. . . . . ."

      Đúng như dự đoán, tính tình tiểu Huệ đơnthuần cực kỳ, chỉ đem Vương gia nhà các nàng bán, lại còn đem Vương Phủ giớithiệu lần.

      bên , bên nghe tin tức từ tronglời tiểu Huệ, xem ra Vương Phủ này thủy khả thâm hảo!

      "Oa? Tiểu Huệ, sao đều là tiểu thư, cònchưa gả cho Vương gia sao?"

      Phượng Bất Hối rốt cục tìm được điểm kỳquái, thường trong Vương Phủ phải là Vương Phi, trắc phi cùng các loại tiểu thiếp sao?

      Như thế nào đều gọi là tiểu thư?

      "Kỳ Vương gia chúng ta còn chưathành thân, những tiểu thư này đều là Thái Hoàng Thái Hậu nương nương đưa đến, bình thường đều ở nhà mình, chỉ có thời điểmVương gia xuất chinh trở về, mới có thể đếnvương phủ ở. Là vì thuận tiện bồi dưỡng cảm tình cùng Vương gia, bất quá, Vương gia mỗilần trở về đều ở Đông Uyển lại cũng ở lâu, cho nên còn có Vương Phi."

      Tiểu Huệ tâm cơ sâu, cũng suy nghĩ, đem chuyện tình Vương Phủ lần.

      Phượng Bất Hối giật giật khóe mắt, dân chúng tại dũng cảm như vậy sao?! Chưalấy chồng có thể đến ở trong nhà nam nhân?

      "Ta xem khả năng tiểu thư về sau chính là chủ tử Vương Phủ! Trong vương phủ, tất cảnữ nhân đều là Thái Hoàng Thái Hậu phái qua, người là người đầu tiên Vương gia mang về." Tiểu Huệ kiên nhẫn giải thích với Phượng Bất Hối.

      Phượng Bất Hối cười cười.

      Tiểu Huệ tâm tư liếc mắt cái có thểnhìn thấu, bất quá nàng cái gì cũng chưa , lần nữa nằm lại giường nhắm mắt suy tính việc kế tiếp.

      *

      "Vương gia, vị chủ tử kia tỉnh lại,người còn lại vẫn mê man, vài vị kia cũng biết tin tức nàng tỉnh lại, định qua."

      "Ừ, cần để ý tới, thương thế tốt lênliền đưa ra ngoài."

      "Vâng

      *

      Bên này, Phượng Bất Hối nằm hồi, cũng nghĩ ra cái gì ràng.

      Nàng thức dậy lại có đại phu tới kiểm tra thân thể, còn đáng ngại, chỉ cần tu dưỡng mấy ngày liền có thể khỏi hẳn. Khôngbiết vì sao, kịch độc trong cơ thể nàng biếnmất còn mảnh, chẳng lẽ cái nam nhân kia cho nàng uống phải rượuđộc?

      Thân thể tốt lên, còn có chút mỏi mệt.Khó có được thanh nhàn, tính toán chợp mắt chút.

      " Trời lạnh như thế, nếu có cái lò sưởi tốt rồi."

      Đối với tiểu Huệ chớp chớp mắt cười ,nơi này hoàn toàn biết gì cả nóichuyện phải chú ý chút.

      "Tiểu thư người chờ chút ta lấy."

      Tiểu Huệ cười chạy ra ngoài. Vừa ra ngoài, những nữ nhân khác lại đến.

      "Nghe trong phủ lại tới muội muội, lại là Vương gia tự mình mang về, để cho ta tới nhìn xem tới cùng có bao nhiêu mỹ mạo, có thể lọt vào mắt Vương gia!"

      Người tới toàn thân váy dài bạch sắc, bênngoài choàng áo màu đỏ thêu hoa mai tinh xảo, khuôn mặt thanh tú, hai cách môi mỏnghơi hơi nhếch lên, hướng giường phượng tới.

      Mấy nữ nhân ăn mặc tinh tế theo sau lưngnàng, thần sắc mặt mấy người hơi lấy lòng lại có chút phòng bị, đồng thời vẫn mang theo chút khinh thường.

      Nhíu mày, như thế nào sống yên như vậy? Thời điểm biết trong viện này có đám nữ nhân, nàng liền có loại dự cảm tốt, nghĩ tới tới nhanh như vậy.

      " là mỹ nhân! Trách đượccó thể để cho Vương gia tự mình mang về,ngay cả ta là nữ nhân nhìn cũng nhịn được động tâm, các vị muội muội thấy cóđúng ?". "Đúng vậy?"

      Phượng Bất Hối đứng dậy đón chào cũng cùng các nàng chuyện, căn bản là quan tâm.

      Này thể được, các nàng là mang theo nhiệm vụ tới. Cho nên, khi chuyệnkhẩu khí có chút mỉa mai nhưng vẫn là thânthiết ngồi bên cạnh, kéo tay nàng qua làm bộlàm tịch.

      "Cũng phải sao, ta thấy vị tỷ tỷ nàylà người đẹp nhất!"

      Những người này lời tuy mang theo ý lấy lòng nhưng thiếu tâm, PhượngBất Hối diện mạo chỉ tuyệt mỹ còn đểlộ khí chất cao quý cùng tao nhã bẩm sinh, các nàng dù ăn vận như thế nào cũng giống.

      "Có việc hãy , có việc gì ta muốnđi ngủ."

      Kiếp trước thích thân cận cùng mọi người, lớn như vậy cũng chỉ có haingười bằng hữu để tán gẫu. Huống chi,những nữ nhân trước mắt này đều có hảo ý, nàng có tâm tình cùng các nàng diễn kịch.

      "Tiểu thư, vị này chính là thiên kim Chu Thị Lang, Chu tiểu thư, đằng sau là Lâm KhảNhi,là đường muội của Lâm Tuyết Nhu."

      Tiểu Huệ lúc này mang lò sưởi tới, nhẹnhàng đặt ở bên cạnh, cũng mượn cơ hội này giọng đem bối cảnh sơ qua, để ngừachủ tử vừa đến Vương Phủ đắc tội vớingười nào.

      Biết tiểu Huệ đây là nhắc nhở nàng nênquan hệ tốt cùng với những nữ nhân này, bấtquá vì cái gì phải làm như vậy?

      Nàng lại tính toán gả tiến vào!

      "Ngươi sao lại như vậy, chúng ta hảo tâm đến xem ngươi, ngươi nhiệt tình tiếp đãi cũng thôi, lại còn ra vẻ, khôngbiết thân phận, đừng tưởng rằng ngươi đượcVương gia mang về là có thể cao hơn chúngta bậc, về sau ——" Lâm Khả Nhi vốn là ghen tị mỹ mạo, tại thấy thái độ này của nàng trong lòng lại càng khó chịu, ngẩng đầulên cao, vẻ mặt khinh thường.

      Bỗng dưng! Nàng dừng lại .

      khí phòng trong dường như đônglại.

      Phượng Bất Hối ánh mắt sắc bén đảo quanhững nữ nhân trong phòng, giống như nổilên trận gió lạnh thấu xương.

      Lãnh, rất lãnh!

      Những nữ nhân này trong kinh thành cũng được xem là có gia thế, tình cảnh gì chưatừng thấy, nhưng giờ phút này lại bị ánhmắt của nàng làm cho chấn động. Loại cảm giác này giống với thời điểm nhìn đến ChiếnCảnh Thiên!

      " tiếp, về sau như thế nào?!"

      Con mắt sáng khẽ nhích, lười biếng từ giường đứng lên, giọng điệu lạnh nhạt, khí trong phòng đột nhiên giảm xuống đến thấp nhất.

      "Ai chẳng biết vị trí Vương Phi làcủa đường tỷ ta, bộ dáng đẹp thế nào, nhiều nhất chỉ có thể làm trắc phi, hoặc là chỉcó thể làm thiếp, đến lúc Vương gia chơi ngươi ngán, vứt bỏ, cho dù ngươi quỳ xuốngcầu xin đương tỷ ta cũng vô dụng."

      Quả nhiên!

      Lâm Khả Nhi là loại ngực to não , giờ phút này còn muốn ỷ vào thân phận.

      Mặt khác, vài người chịu nổi áp lựcvô hình này, trong lòng hiểu sợ hãi đứng dậy cuống quít chạy ra ngoài.

      "Vị muội muội này, chúng ta hôm naytrước hết cáo từ, ngày khác lại đến xem ngươi."

      "Muốn chạy? Cũng dễ dàng nhưvậy!"

      Dứt lời! Đột nhiên động .

      Cái thân thể này ra luyện qua võ, đối phó với mấy khuê tú thâm cung mà nóigiống như chơi đùa với tiểu hài tử, vài chiêuliền đem mấy người nữ nhân trói thành đoàn. Thời điểm mọi người còn kịp phản ứngmột cước đá ra ngoài. . . . . .

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 3: Lần đầu giao chiến

      Mấy người nữ nhân này ngày thường đều mảnh mai hết sức, càng nghĩ tới có người đột nhiên làm khó dễ, muốn tách rời đúng là còn kịp rồi!

      cước này vân đạm phong khinh, hung hãn cực kỳ!

      Chỉ dùng cước liền đem mấy người phụ nhân toàn bộ đều giải quyết .

      Lông mi thâm thúy nhếch lên, khóe môigiơ lên, nhìn bộ dáng các nàng chật vật rời trong lòng dễ chịu. Chỉ là ánh mắt khôngcam lòng khi rời của Lâm Khả Nhi, chuyệnnày còn chưa kết thúc.

      Hừ!

      Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, nàng lại cũng chưa từng sợ người nào!

      Giải quyết mấy người phụ nhân kia xong, gian phòng lập tức thanh tĩnh, cầm lò sưởitiểu Huệ mới vừa mang qua lần nữa nắm trở về.

      Tiểu Huệ nhìn biến hóa trong nháy mắt này, quả sợ ngây người, các nàng cho dù thái độ tôt, nhưng cũng thể đára như vậy ——

      Kỳ , làm như vậy cũng bởi vìLâm Khả Nhi kia. Hôm nay nàng làm nhưvậy về sau có nữ nhân nào dámđến tìm phiền toái nữa. Đây mới là mục đíchcủa nàng!

      *

      Trong thư phòng Đông uyển, Chiến CảnhThiên nhíu chặt hai hàng lông mày, nhìnchằm chằm bản vẽ bàn, chuyên chúnghiên cứu thế lực các quốc gia. Gần đây cácquốc gia đều an phận, dám hành động thiếu suy nghĩ, cho nên tạm thời chiếmđược thế cân bằng, thời điểm trước mắt là phải chuẩn bị chờ chờ đợi cơ hội. Khi cân bằng này bị phá, như vậy ắt phải có trận đại chiến, mà thiên hạ này phân lâu như vậy cũng đến thời điểm thống nhất !

      Chiến Nguyên là quản gia Vương Phủ,đồng thời cũng là thân tín của Chiến Cảnh Thiên, đặc biệt được mang họ Chiến

      Uy danh của ở rong phủ rất cao, mọi người thấy đều phải nhún nhường vài phần, nhưng ở trước mặt vương gia, vẫnthật cẩn thận. Suy nghĩ đến tình bên kia vừa gây ra toàn thân mồ hôi lạnh, khôngbiết phải cùng Chiến Cảnh Thiên như thế nào.

      Vương gia ghét nhất bị bị quấy rầy, đặcbiệt chuyện tình đám nữ nhân kia. Bìnhthường có thể xử lý cực kỳ ổn thỏa, nhưng lần này liên quan đến nữ nhân kia. . . . . .

      Ai!

      Xoa mồ hôi lạnh đầu, kiên trì mởmiệng: "Vương gia, Lâm Khả Nhi mang theothiên kim Chu Thị Lang, Chu Phỉ Phỉ tìm nàng phiền toái ."

      "Ừ, loại chuyện này cần cho ta, để cho các nàng tự giải quyết ."

      "Nhưng lại bị, lại bị đá ra! Lâm Khả Nhiđi tìm Lâm Tuyết Nhu khóc lóc kể lể, sau đếnchỗ Thái Hoàng Thái Hậu, trong cung hạ chỉ để cho người tự mình xử lý chuyện này."

      Chiến Nguyên nghĩ đến việc bẩm báo lại bộ dáng hoảng sợ của hạ nhân lúc ấy. Lại cóngười hung hãn như thế, ngay cả Lâm Khả Nhi cũng dám đánh. Lâm Tuyết Nhu ỷ vào Thái Hoàng Thái Hậu làm chỗ dựa, ở trongvương phủ vẫn ỷ thế hiếp người, đối với bọn hạ nhân đánh mắng, rất nhiều đãngười tìm kể lể.

      Thời điểm Chiến Nguyên nguyên đếnđây, Chiến Cảnh Thiên đình chỉ bút trongtay. Người khác có thể quan tâm, cho dù là mệnh lệnh hoàng đế cũngcó thể coi như có, nhưng là mệnh lệnh của Thái Hoàng Thái Hậu thể nghe, cho nên trong vương phủ mới cónhiều nữ nhân như vậy. Đây cũng là nguyên nhân tình nguyện lưu lại chiến trườngcũng nguyện ý trở về.

      " thôi, nếu là ý tứ hoàng tổ mẫu, bổnvương nhìn xem."

      *

      Bên này Phượng Bất Hối vừa mới nằm ngủ, trong lúc ngủ mơ nam nhân vôtình kia lại lên, cái loại cảm giác đauthương vì bị phản bội cùng bằng hữu rời đilại bắt đầu xuất trong mộng của nàng.

      Đột nhiên, trận tiềng ồn ào đem nàng từ trong mơ màng tỉnh lại.

      "Tiểu Huệ, sao bên ngoài ầm ĩ thế?"

      "Tiểu thư! Ngươi mau dậy , Lâm tiểu thư vào cung cáo trạng, tại Vương giađang tới nơi này. Đến lần này khẳng định làcó chuẩn bị. Người về sau cần phải thu liễm cái tính tình kia lại. Nếu thích đáp lại các nàng, ứng phó vài câu là được rồi? Hà tất cùng các nàng động tay chân!"

      Tiểu Huệ lo lắng mặc xong quần áo, hầu hạ nàng rời giường, ngừng nhắc nhởbên tai nàng, khuôn mặt nhắn đáng yêuđều nhăn lại .

      Phượng Bất Hối nội tâm buồn cười, tùy ý tiểu Huệ mặc quần áo, cột tóc cho nàng, ai! khi nào nàng lưu lạc đến nước này. Bấtquá, tiểu Huệ lòng coi nàng là thành chủtử, tuy nhiều lời nhưng phải người nào cũng nguyện ý những thứ này.

      Mới vừa thu thập thỏa đáng, cửa bị mở ra, người đầu tiên bước vào là Chiến thần Vương gia mới nghe qua kỳ qua danh——Chiến Cảnh Thiên!

      Ấn tượng đầu tiên về Chiến Cảnh Thiên làlãnh, lạnh thấu sương, còn chưa đến gần nàng cảm giác được hàn ý đánh úp lại.

      Tiếp theo liền bị bộ dạng của làm kinh ngạc phen, so với thời điểm lúc nàng thấychính mình còn kinh ngạc hơn!

      Toàn thân cẩm bào màu đen hiển lộ ràng dáng người to lớn của . Bởi vì nhiềunăm chiến trường màu da của làmàu đồng cổ khỏe mạnh cũng khiến người mê muội, ngũ quan hình dáng ràng giống nhưđao khắc. Con ngươi màu tím thần bí, tà mị,gợi cảm, cũng là dấu hiệu của hoàng tộc Chiến quốc. Chỉ là hơi thở của quá lãnh,làm cho người ta khó có thể tiếp cận, khí thế vương giả quanh thân lại càng làm cho ngườita sùng bái.

      Những nữ nhân cùng Chiến CảnhThiên đều sợ hãi khí thế người nêntheo sau rất xa, đầu là mỹ nữ tuyệt sắc, toàn thân váy dài màu hồng nhạt, trênvai là áo choàng Tuyết Hồ. Tóc buộc nửa, buông xõa nửa dáng vẻ cực kì ôn nhu, mặt trang điểm nhàng càng tăngthêm khí chất của nàng.

      Lập tức đoán được thân phận của nàng, Chiến quốc đệ nhất mỹ nữ, Lâm Tuyết Nhu!Theo sau có vài người tuy đẹp nhưng cùngLâm Tuyết Nhu so sánh đó chính là trời và dưới đất. Lâm Khả Nhi ngẩng đầu, vẻ mặt đắc ý theo bên người Lâm Tuyết Nhu, còncó đám người Chu Phỉ Phỉ cúi đầu.

      Phượng Bất Hối đánh giá người tới, người tới đồng thời cũng đánh giá nàng, Lâm TuyếtNhu nổi danh là đệ nhất mỹ nữ Chiến quốc, mặt đều là vẻ kiêu ngạo cũng cảm thấythua kém nàng.

      Chiến Cảnh Thiên cũng đánh giá nàng,thời điểm cứu người ngày đó cũng thấy bộ dạng của nàng, giờ vừa thấy quả nhiên cực kỳ xuất sắc, nhưng cũng thểkhiến hứng thú. Muốn bề ngoài xuất chúng, phóng khắp thiên hạ, còn có vài người có thể cùng đối kháng!

      Ngoài ý muốn, thái độ của nàng đối vớihắn kiêu ngạo siểm nịnh. Lầnđầu nhìn thấy trong mắt lên chút kinh ngạc sau đó liền trở lại bình tĩnh .

      Lúc tới là tức giận vì bị việc này làmphiền, cho nên tận lực tạo áp lực. Người bìnhthường nhìn thấy khí thế của sớm quỳ xuống, nhưng nữ nhân này lại hoàn toàn thèm để ý! Mà còn nhìn tỏ vẻkhinh thường.

      Đúng, chính là khinh thường!

      Trong lòng kinh ngạc khí thế của Chiến Cảnh Thiên, thời điểm nàng làm đặc công, người lãnh đạo nào chưa thấy qua nhưng ai có loại khí thế bễ nghễ thiên hạ này, nàng nếu tiếp tục cùng giằng co tiếpkhẳng định thua. Cho nên nàng làm bộ như thèm để ý xoay người , lười biếng ngồi ở ghế tựa vò vò sợi tóc. Khóe miệng hàmchứa nhè tiếu ý, chủ động mở miệng: " biết chiến Vương gia chủ động đến làcó chuyện gì phân phó?"

      Loại thái độ này những để cho Chiến Cảnh Thiên sinh khí, ngược lại khiến cho cảm thấy hứng thú. Hôm nay muốn nhìn xem nữ nhân này làm như thếnào để thoát tội?

      Sau khi thấy hứng thú cũng tứcgiận nữa, đè thấp khí thế ngồi thưởng thức chén trà bàn, trong mắt lên tia cân nhắc, hừ lạnh : "Nghe ngươi đánh người? Ngươi nghĩ bổn vương nên trì ngươi tội gì?"
      Chris thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 4: Dáng người tệ


      Chiến Cảnh Thiên thu lại khí tức, trong phòng nhất thời ấm áp hơn.

      Lâm Tuyết Nhu cảm thấy ổn, Xem bộ dáng Vương gia cũng có tính toántrị tội nàng, trong mắt lên tia ác độc, hung ác trừng mắt.

      Nàng lườm Chiến Cảnh Thiên cái,người này là con hồ ly, đem vấn đề vứtlại cho nàng, bất quá cũng đừng cho rằngnàng dễ chọc. Tại thời điểm nàng đá chân kia nghĩ tới hậu quả, cho tới bây giờ nàngchưa từng bị người khác nắm đuôi.

      "Chiến Vương gia hẳn là biết thân phậncủa ta? Theo theo lý, nàng chất vấn ta là tộimất đầu. Ta thay mặt Chiến Vương gia mớitrừng phạt nàng chút, Chiến Vương giachẳng lẽ cho rằng ta có tội?"

      Nghe vậy, Chiến Cảnh Thiên nhíu mày,thân phận của nàng đương nhiên biết.Chỉ là nghĩ tới nữ nhân này lại thôngminh biết phản kích như vậy, coi như là cho hoàng tổ mẫu công đạo.

      Giải quyết xong tình, nhìn mộtphòng toàn nữ nhân càng thêm chướngmắt.

      Phẩy áo bào đứng lên lạnh nhạt :"Chuyện này liền giải quyết như vậy, Lâm Khả Nhi dĩ hạ phạm thượng, nên xử trảm, nhưng niệm tình phụ thân trung thành tâm, lôi xuống đánh mười đại bản, đuổi khỏi Vương Phủ!"

      Oanh!

      Kết quả này giống như tiếng sấm nổ tungtrong lòng mọi người!

      Cứ tưởng rằng Vương gia dù trừng trị nữ nhân này ít nhất cũng đuổi nàngra ngoài. Vì cái gì người bị đuổi lại là KhảNhi?!

      Bởi vậy, mọi người càng thêm tò mò rốtcuộc nàng là thân phận gì.

      Lâm Khả Nhi sững sờ đứng tại chỗ, từkinh ngạc đến hoảng sợ, miệng khéplại được. Chờ khi nàng phản ứng kịp ‘bịch’ tiếng quỳ xuống lệ rơi đầy mặt, bi thương gào thét : "Vương gia! Ta sai rồi, takhông dám nữa, đừng đuổi ta ."

      Mi lạnh nhíu lại, Chiến Cảnh Thiên tha cho nàng sao? Hạ nhân lập tức tiến vào kéo nàng ra ngoài.

      "Các ngươi cũng lui , ta còn có chuyệnmuốn cùng nàng!"

      "Biểu ca, ngươi phải biết rằng tổ mẫu. . . . . ."

      Trầm mặc hồi, Lâm Tuyết Nhu rốt cục ôn nhu mở miệng cầu tình, dù sao Lâm Khả Nhi cũng là người của nàng, trong phủcó thêm người thêm phần cơhội.

      Lời còn chưa dứt, chỉ cảm trận rétlạnh đánh úp lại!

      Lời còn lại liền bị đóng băng, lườm ChiếnCảnh Thiên cái tình nguyện thi lễ, mang theo mấy người phụ nhân thối lui ra ngoài.

      Thù này, Lâm Tuyết Nhu nàng nhớ kỹ!

      Phòng trong rất nhanh chỉ còn lại Chiến Cảnh Thiên và nàng, sau khi mấy người phụnhân rời , tiểu Huệ cũng thức thời lui xuống.

      "Cảm tạ ân cứu mạng của Vương gia, về sau nếu như có việc giao phó chắc chắn dốchết toàn lực. Nay Phượng còn chưa tỉnhlại, mong Chiến Vương gia có thể giúp đỡchúng ta đoạn thời gian, sau khi PhượngYêu tỉnh lại chúng ta lập tức rời ."

      Vốn là cho Chiến Cảnh Thiên cái đại lễ, dù thế nào mạng các nàng là do hắncứu về. Còn nữa, vì Phượng , nàng vẫn cần ở lại chỗ này đoạn thời gian. Trong lòng nàng hiểu thân phận Phượng quốc công chúa của nàng Chiến Cảnh Thiên còn chưa để vào mắt.

      Đối với thái độ đột nhiên chuyển biến, Chiến Cảnh Thiên nhãn thần hơi đổi mỉm cười, nữ nhân này vẫn còn biết xem xét thờithế.

      "Cứu ngươi là xem trọng người tỳ nữ kia trung tâm hộ chủ, Vương Phủ chưa bao giờlưu người vô dụng."

      Trong lòng minh bạch, lưu người vô dụng, là nhìn ra nàng có chỗ có lợi. Nếu hữu dụng, mới có thể lưu lại nàng cùngPhượng .

      "Chiến Vương gia phải thiếu mộtngười có thể ứng phó Thái Hoàng Thái Hậu sao? vậy, Vương gia lại làm cho nhữngnữ nhân này phiền lòng sao?"

      "Vậy cho ta thấy biểu của ngươi!"

      Chiến Cảnh Thiên lên tia cân nhắc, muốn nhìn chút nữ nhân nàysẽ dùng biện pháp gì đả động .

      Dứt lời, hề nhìn nàng đứng dậy ly khai.

      *

      An tâm tiếp xuống đất, nhớ lại PhượngYêu còn mê man, trong lòng nàng lên tia đau xót, Phượng từ đãtheo bên người nàng, nhiều năm như vậy sớm coi nàng như tỷ muội, nếu tỉnh lại, nàng nhất định hối hận cả đời .

      Mấy ngày sau thương tổn của nàng cơ bản khỏi hẳn. Sau chuyện tình Lâm Khả Nhicũng có nữ nhân nào dám đến tìmnàng phiền toái, nàng cũng vui vẻ được thanh nhàn. Thời gian ở trong phủ hết ăn ngủ rồi lại ngủ ăn, quả nhàm chán hết sức.

      Cho nên, nàng tính toán xuất phủ chuyến,đối với kinh thành cổ đại này nàng đúng làcực kỳ tò mò.

      Nàng mình vụng trộm ra, nếu để cho nha đầu tiểu Huệ kia biết, nhất định để cho nàng ra ngoài .

      Đây là lần đầu tiên nàng ra khỏi sân viện, Vương Phủ này thoạt nhìn quả thực rấtrộng lớn.

      Các nàng cư trú tại Bắc Uyển có rất nhiều sân viện chỉnh tề như . Phía trước là hồ nước, tại là mùa đông, mặt hồ kết tầng băng mỏng, trong lòng hồ có tòa núi giả nguy nga, còn có loài hoa biết tên, nhìn từ xa như tiên cảnh.

      Phía bên kia hồ là nơi Chiến Cảnh Thiêncư trú - Đông Uyển, cũng là địa phương cách xa Bắc Uyển nhất, là cấm địa Vương Phủ! thể vào cấm địa nên nàng quyếtđịnh hướng nam, trước tìm được đại môn rồi tiếp.

      đường tới chỉ thấy Vương Phủ bố trí rộng rãi, chỉnh tề, yên tĩnh giống vớiphong cách của chủ nhân, nắm chặt áo choàng người tiếp tục có mụcđích.

      Vui vẻ ngâm nga tiểu khúc, xem xét cảnh sắc ven đường quả thực thú vị hơn so với ở trong phòng.

      Bỗng dưng, cảnh sắc chung quanh thayđổi!

      Thời tiết vừa rồi còn hàn khí bức ngườiđột nhiên trở nên tươi đẹp, giống như đầu mùa xuân.

      Nhận thấy được quái dị, nàng dừng lại, cẩn thận xem xét đường dưới chân, trongmắt ánh sáng chớp lóe, nàng nở nụ cười, thìra chỗ này bày trận pháp !

      Vốn Phượng Bất Hối ở núi ThanhPhong dùng thời gian vài năm tập võ lòng nghiên cứu các loại cơ quan cùngtrận pháp, tại rốt cục được sử dụng .

      Trận pháp này bố trí khá uyên thâm khiếnnàng hứng thú, dù sao nàng cũng nhàm chán mới ra ngoài dạo, nếu tìm được chuyện thú vị, việc ra ngoài này cũng có chút ý nghĩa, nàng tại có nhiều nhất chính làthời gian.

      Rất nhanh nàng đoán được, đây là Bát Quái trận.

      Bát quái trận bao gồm đoàn , trườngxà, Ngọa long thập diện mai phục, dựa theo phương hướng Cửu Cung Bát Quái vànguyên lý Ngũ Hành sinh khắc bài trí thành trận đồ. Bát Quái trận xứng danh là CửuCung Bát Quái Trận, lấy sáu hào tam tamhợp thành. . . .

      Nàng từng nghiên cứu trận pháp này hơn năm, nhưng Bát Quái trận sựbiến hóa rất nhiều, cho dù là sư phó nàngcũng thể hiểu thấu toàn bộ.

      Người có thể bố trí ra loại trận pháp này cũng là thế ngoại cao nhân .

      Trong lòng nhớ lại nguyên lý Bát Quáitrận, sau đó đối chiếu quan sát cảnh tượng phía trước, nàng đột nhiên nhấc chân tráihướng bên phải tới năm bước, cảnh sắc trước mắt cũng biến đổi theo, tiếp theo tạihướng bên phải về phía sau hoặc nhảy. Nàng lòng đều đặt ở trận pháp tuyệt diệu này cũng có chú ý tới cái khác.

      Ra được rồi!

      Bát Quái trận này tuy bố trí tinh diệu, nhưng vẫn có chỗ thiếu sót, dựa vào bản lĩnh của nàng rất nhanh phá giải. Trong lòngsuy ngẫm phải làm thế nào mới có thể cải tiến trận pháp này thần kỳ hơn nữa, nàng hoàntoàn quên mất thế giới bên ngoài.

      "Ngươi!"

      Đột nhiên, nàng nghe được tiếng nước, còn có ——thanh của nam nhân.

      Từ trong mạch suy nghĩ giật mình tỉnh lại,quay đầu, ánh mắt trực tiếp dừng tại nơi đó!

      Chiến Cảnh Thiên!

      Trước mặt nàng là cái ôn tuyền để tắm rửa, giờ phút này người hắnkhông mảnh vải! Cùng xoay lại theo còn có tiểu huynh đệ của ! Vậy mà cũng dám ngẩng cao đầu kêu gào với nàng!

      Chiến Cảnh Thiên đối với xuất độtnhiên của nữ nhân này kinh ngạc thôi. Nguyên bản cho rằng là Hoa Thiên Thần đến đổi dược cho nên mới để ý.Khôngnghĩ tới lại là nữ nhân hung hãn kia!

      Hai người bốn mắt nhìn nhau, mắt to trừng mắt biết mở miệng như thếnào.

      lát sau, nàng đột nhiên nở nụ cười!

      Nụ cười này khiến cho Chiến Cảnh Thiên cảm thấy hoảng hốt, đẹp. Nhưng biểu kế tiếp của nàng làm cho thiếu chútnữa trượt chân ở trong nước.

      Hu!

      Tiếng huýt gió vang lên: "Dáng người tệ!"
      le hanhChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :