1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

An Independent Wife - Linda Howard ( 11c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      [​IMG]



      Tên truyện : An Independent Wife
      Tác giả: Linda Howard
      Dịch: Sutachaengyi, Ben, Ashita09
      Nguồn: http://truyengicungco.com/van-hoc-nuoc-ngoai/an-independent-Wife-5586/
      Thể loại: tiểu thuyết lãng mạn.
      Số chương: 11 c
      Giới thiệu:

      Tan nát trái tim sau khi bị chính người chồng mà mình hết mực tôn thờ bỏ rơi, Sarah Jerome quyết định thay đổi bản thân mình. những đổi tên, cũng thay đổi từ hình dáng đến tính cách. Từ trầm lặng, nhút nhát, trở thành người phụ nữ mạnh mẽ, độc lập, gợi cảm. Từ đây phát ra mình có thể sống mà cần đến người chồng kia. Nhưng 7 năm kể từ sau khi chia tay, định mệnh lần nữa nhảy xổ vào đời . Người chồng cũ của xuất cầu nối lại cuộc hôn nhân. Sarah, bây giờ là Sallie quyết định như thế nào? Từ bỏ cuộc sống của phóng viên quốc tế đầy thú vị và độc lập để quay trở về với vai trò của người vợ hiền. Hay từ bỏ tình duy nhất của mà khoảng cách 7 năm cũng thể nào làm phai nhạt?

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 1

      Điện thoại bàn đổ chuông hồi dài nhưng Sallie ko rời mắt khỏi máy tính hoặc tỏ ra dấu hiệu nào cho thấy chú ý đến tiếng chuông. Brom thở d ài, vươn người qua bàn và nhấc máy.

      Sallie vẫn tiếp tục gõ đều bàn phím, lông mày cau l ại chứng tỏ tập trung ghê gớm.

      “Của đấy, Sal”, Brom giọng khô nh ư ngói, Sallie trông lên và th ấy Brom nằm bò ra bàn giơ điện thoại hướng về .

      “Ôi! Tôi xin lỗi! Brom, tôi chẳng nghe thấy g ì hết”, nhe răng cười với vẻ hối lỗi khi nhận điện thoại từ . vẫn th ường đùa bảo rằng lúc nào cũng như người cõi , và điều đó thực ra cũng sai g ì mấy so với thực, cho nên bắt điện thoại của thường xuyên như của , bởi vì thường tập trung đến mức khôn g nghe thấy tiếng chuông reo.

      nhe răng cười lại với khi trở lại chỗ ngồi và , “Greg đấy”

      “Sallie nghe đây”, Sallie và o ống nghe với giọng vui mừng

      Giọng Greg Downey, ch àng biên tập tin tức lè nhè trong điện thoại “Vào gặp tôi , bé con”

      “Ok, tôi đến liền”, nhiệt tình rồi cúp máy

      Khi tắt máy tính và lấy áo khoác, Brom hỏi: “Lại nữa à cưng?”

      “Tôi mong là thế”, Sallie trả lời, khẽ hất bím tóc vai ra sau.

      thích những chuyến công tác nước ngoài. Đối với , chúng cũng hấp dẫn ngang với bánh mì và bơ. sống nhờ chúng. Trong khi những đồng nghiệp khác bơ phờ vì say máy bay, Sallie lại phơi phới như được hồi sinh. Dường như trong tồn tại nguồn năng lượng vô tận và tính hài hước bầm sinh. Trong khi lao tới chỗ Greg, Sallie có thể cảm nhận hoóc môn adrenalin tuôn chảy trong các mạch máu, kích thích mạnh mẽ, khiến trái tim đập nhanh hơn, và toàn thân náo nức trong kỳ vọng.

      Greg ngẩng đầu lên khi gõ lên cánh cửa phòng mở và nụ cười dịu dàng ra khuôn mặt thô cứng khi nhìn thấy .

      vừa chạy đấy à?” chàng hỏi bằng giọng khô khan khi đứng dậy v à bước ngang qua , đóng cánh cửa phía sau . “Tôi chỉ v ừa mới cúp máy xuống thôi m à” “Tốc độ thường ngày ấy mà”, Sallie trả lời, phá lên cười giống như . Nụ cười rạng rỡ làm đôi mắt màu xanh sẫm của sáng bừng lên, khắc sâu thêm đôi lúm đồng tiền gò má ửng màu hoa đào. Greg nhìn xuống khuôn mặt bé rạng rỡ nh ư mặt trời sớm mai của và vòng đôi tay thô cứng ôm lấy Sallie giây lát rồi buông ra.

      có gì cho tôi thế”. hỏi với vẻ háo hức.

      “Ngay bây giờ có gì cho trận chiến”. trả lời khi quay trở lại chỗ ngồi của mình, và phì cười bởi cái biểu khi g ương mặt xìu xuống.

      “Vui lên , dù sao tôi cũng có tin tốt cho đây. đ ã bao giờ nghe đến tên Quỹ Olivetti chưa?”

      “Chưa bao giờ”, Sallie trả lời tức , nhưng lập tức nhíu mày cố nhớ: “Hay là rồi nhỉ? Olivetti nào thế?”

      “Đó là quỹ từ thiện của châu Âu”, Greg bắt đầu, v à Sallie chộp ngay lấy cơ hội với vẻ đắc ý.

      “Ồ! Tôi nhớ rồi.Tổ chức của những nh à tài trợ xuất thân từ giới quý tộc v à họ tổ chức những buổi quyên góp từ thiện khổng lồ vào mùa hè hàng năm”

      “Chính xác”, Greg tán thưởng

      “Tôi thấy hứng thú sao ?”, Sallie hỏi, “N ước Mĩ chúng ta có bọn máu xanh, thừa biết mà, chỉ rặt toàn những người máu đỏ nóng hôi hổi thôi”

      thấy hứng thú”. Greg trở lại giọng l è nhè, “Bữa tiệc đình đám lần này được tổ chức ở Sakarya”

      Khuôn mặt Sallie tập trung ngay tức th ì, “Greg! Marina Delchamp ph ải ?”. “Tất nhiên”, lại nhe răng cười. “ thấy thế nào? Tôi thấy đây thực kì nghỉ tuyệt vời. Phỏng vấn bà vợ đóm dáng của ngài bộ trưởng bộ tài chính, có mặt trong bữa tiệc hào nhoáng và sang trọng đến mức khó có thể t ưởng tượng được, mà còn được trả tiền để tham dự nó cơ đấy. còn muốn gì nữa nào?”

      “Tuyệt” thốt lên vẻ nồng nhiệt. “Nó diễn ra khi nào?”

      “Cuối tháng tới”. Greg càu nhàu, đốt điếu xì gà. “ có cả đống thời gian để sắm cho mình bất kì bộ cánh nào để tham dự bữa tiệc quyên góp ấy”

      là thông minh” trêu lại Greg, cái mũi nhỉnh l ên cách xấc xược về phía . “Tôi dám cá là trong đầu tự nhủ rằng tủ quần áo của tôi chả có g ì ngoài quần dài, phải ? Rất tiếc phải làm thất vọng, tôi có khá nhiều váy áo đấy”

      “Thế sao chả bao giờ cho chúng tôi cái vinh hạnh đ ược nhìn thấy mặc váy thế?”, vặn lại

      “Bởi vì, thưa ông chủ quý, ngài có sở thích là phái tôi thẳng tới những nơi hoang dã mà quên báo trước, cho nên tôi học cách luôn sẵn sàng”.

      “Và bởi vì luôn sợ rằng bỏ lỡ những chuyến công tác thú vị, n ên chuẩn bị sẵn vali ngay dưới ngăn bàn mình”, trả miếng, hề lúng túng tr ước tấn công của . “Nhưng lần này tôi muốn ăn mặc cho tử tế v ào, Sallie, Sakarya có thể trở thành đồng minh hết sức quan trọng, đặc biệt khi việc sản xuất dầu mỏ ở bi ên giới phía bắc ngày càng trở nên khó khăn. Việc Marina Delchamp là người Mĩ, và chồng bà ta rất có ảnh hưởng với nhà vua có thể giúp ích nhiều việc, nhưng thiệt gì nếu cho họ thấy bản lĩnh của mình phải

      “Uhm, vâng. Và bộ Ngoại giao chắc phải cảm động lắm khi biết tôi đứng về phe họ”, với vẻ chân thành và chia sẻ, ráng sức kìm nén để khỏi phá lên cười, trong khi Greg dứ dứ nắm đấm về phía .

      “Đừng có cười”, cảnh cáo. “Các ch àng ở Washington chạy nháo nhác cả l ên vì Sakarya kia kìa. Nhà vua của họ biết quyền lực và tầm ảnh hưởng của ông ta trong lĩnh vực dầu mỏ. Thông qua sức ảnh h ưởng của Marina đối với ch ồng ta, Sakarya dần thân phương Tây hơn, nhưng v ẫn có những điều chắc chắn. Buổi quy ên góp từ thiện lần này là kiện lớn lần đầu tiên được tổ chức tại thế giới Ả rập, v à nhất định là từng xăngtimet vuông của cái đất nước bé đó đều kín đặc cánh săn tin cho mà xem. Truy ền hình cũng góp mặt, nhất định thế. Thậm chí tôi c òn nghe là Rhydon Baines s ẽ phỏng vấn nhà vua, nhưng tin này vẫn chưa được xác nhận” Greg tựa vào ghế và vòng tay sau đầu: “Có tin đồn là ta sắp chia tay đài truyền hình”

      Có bóng tối lướt qua đôi mắt lấp lánh của Sallie. “ sao?”, hỏi. “Tôi ch ưa từng nghĩ có ngày Rhy Baines lại từ bỏ nghề phóng viên”

      Greg nhíu mày nhìn , thay đổi trong giọng của Sallie thu hút chú ý của . “ biết Rhydon Baines?”, hỏi đầy ngờ vực. Có điều gì đó bình thường, Rhydon Baines là trong những phóng viên hạng nhất bởi những chương trình phỏng vấn và bài viết chút kiêng dè của ta, còn Sallie mới trở thành phóng viên hàng đầu chưa được bao lâu, nhưng ta chạy vòng quanh và quen biết rất nhiều người.

      “Chúng tôi lớn lên cùng nhau”, Sallie gi ọng thản nhiên. “Thực ra cũng hẳn là cùng nhau, ấy lớn tuổi hơn tôi, nhưng chúng tôi cùng lớn lên trong thị trấn” “Nếu thế tôi có tin hay nữa cho đây”. Greg , ngả ng ười trở lại ghế và nhìn bén ngót. “Nhưng đừng đem nó kể lung tung. Nó vẫn ch ưa được công khai mà. Tạp chí của chúng ta sắp có ông chủ mới ”

      Trong khoảnh khắc, ngực Sallie nhói l ên cảm giác đầy bất an. dám chắc đây là tin tốt hay xấu. thay đổi đội ngũ l ãnh đạo thường kéo theo thay đổi cả ở những cấp thấp hơn. công việc của mình. Tạp chí World in Review là trong những tờ báo hàng đầu, muốn nhìn thấy nó bị tiêu tan.

      “Vậy ai là ông chủ mới đây?”, hỏi đầy lo âu.

      đoán ra được sao?”. ta trông có vẻ ngạc nhi ên. “Tất nhiên là Rhydon Baines, điều đó giải thích vì sao người ta chắc chắn về việc phỏng vấn vua Sakarya. Tôi c òn nghe là đài truyền hình mời ta ngồi lên vị trí chủ chốt cốt để giữ ta lại, nh ưng ta phẩy tay từ chối ”

      Mắt Sallie mở to. “Rhy!”. lặp lại với vẻ sửng sốt. “Tôi thể ngờ l à ấy lại rời khỏi nghề báo. chắc chứ? Rhy y êu nghề phóng viên hơn bất kì thứ gì đời cơ mà”. đột ngột im bặt, trái tim gần nh ư ngừng đập khi nhận ra điều suýt buột miệng ra: Rhy nghề phóng viên hơn mọi thứ đời…kể cả tôi! Greg g ì nếu thốt ra những lời đó? Hiển nhiên là công việc của bị ném vào sọt rác, chả trông mong gì đến việc có mặt tại kiện ở Sakarya nữa.

      “Theo như tôi hiểu ,” Greg tiếp tục, thở ra hơi khói xì gà, hoàn toàn chú ý đến thoáng ngắc ngứ trong giọng của Sallie, “ ta đ ã thỏa thuận với đài truyền hình về lượng nhất định những chương trình mà ta làm trong vòng 5 năm, nhưng sau đó ta bỏ nghề. Chắc là ta chán rồi.”

      “Chán?”, Sallie lẩm bẩm, như thể ý tưởng đó là điên rồ, “Rhy Baines chán nghề phóng viên ư?”

      ta ở đỉnh cao quá lâu rồi”, Greg trả lời “và có thể ta muốn nghỉ ngơi, kết hôn. Chúa biết là ta quá già đối với tất cả các trò chơi bời trác táng đó rồi.” “ ấy mới 36”, Sallie , gắng sức kiểm soát giọng của m ình. “Nhưng ý tưởng Rhy Baines giải nghệ nghe nực cười ”

      “Thành , tôi thấy mừng là ta tham gia cùng chúng ta. Tôi r ất trông đợi được làm việc với Rhydon. ta là thiên tài trong nghề này. Tôi còn tưởng là vui lắm khi nghe tin này, nhưng trông c ứ như thể có người vừa mới phá hỏng lễ noel của ấy” “Tôi hơi bị choáng chút”, thú nhận. “Tôi bao giờ nghĩ rằng có ng ày này. Thế khi nào tin này công khai”

      “Tuần sau. Nếu muốn gặp ta, tôi sắp xếp”

      , nhưng dù sao cũng cảm ơn ”, từ chối, cười thảm não. “Sớm muộn gì tôi cũng gặp ấy thôi”

      Vài phút sau, Sallie trở về chỗ ngồi của mình, cảm thấy như thể có ai vừa đấm vào bụng mình, sợ phải trả lời những câu hỏi thắc mắc của Brom, rẽ v ào phòng nghỉ dành cho nữ và đổ vật xuống ghế sofa.

      Rhy! Tại sao lại chọn World of Review trong cả rừng tạp chí c ơ chứ? Hầu như thể tìm được công việc khác khiến ưa thích như ở đây. Mặc dù chắc là Rhy cho mình nghỉ việc, nhưng quả thực muốn làm việc chung với . Rhy bước ra khỏi cuộc đời , trong trái tim c òn chỗ dành cho , muốn lại phải xoay vòng vòng quanh lần nữa, kể cả vì lý do công việc chăng nữa.

      Greg gì nhỉ? Có lẽ Rhy muốn giải nghệ v à kết hôn? gần như phá ra cười. Rhy kết hôn. Với . Và họ chia tay 7 năm rồi. Trong suốt 7 năm đó, chỉ nh ìn thấy tivi. Cuộc hôn nhân của họ sụp đổ chính bởi v ì chịu từ bỏ nghề phóng viên. Thở ra hơi sâu, Sallie đứng dậy và cố tỏ ra bình thường. Lo lắng về Rhy bây giờ làm cản trở công việc của , nguyên tắc của phóng viên chuyên nghiệp cho phép để điều đó xảy ra. Tối nay có cả đống thời gian để suy nghĩ v à lên kế hoạch đối phó với kiện mong đợi này.

      Tối đó sau khi nhâm nhi gần hết nửa quả b ưởi, sức mạnh của trở lại, khuôn mặt lại sáng bừng lên. Khả năng rất lớn là Rhy nhận ra . Sallie đ ã thay đổi rất nhiều trong 7 năm qua, gầy , tóc mọc dài hơn, thậm chí tên của cũng thay đổi. Và rất hiếm khả năng là ông chủ báo mới chạm mặt phóng vi ên của mình, có thể làm cả tuần mà chẳng hề lướt qua mặt lần nào. Mà đằng nào cũng sắp công tác nữa. Bên cạnh đó, liệu Rhy có thèm quan tâm ngay cả khi phát ra trong số những phóng viên của mình lại là người vợ mà mình ghẻ lạnh suốt bao năm qua. Trong suốt quãng thời gian 7 năm dài đằng đẵng, họ chưa bao giờ liên lạc với nhau lần nào. đỗ vỡ là thể thay đổi được nữa, đó là điều chính xác. Bắng cách nào đó, ai trong hai người từng có ý định làm thủ tục ly hôn, nhưng thực ra điều đó là cần thiết. Họ đơn giản chỉ là con đường của riêng mình, sống cuộc sống của riêng mình, và làm như cuộc hôn nhân giữa hai người là chưa bao giờ tồn tại. Kết quả duy nhất của cuộc hôn nhân đó chính là thay đổi đáng kinh ngạc của Sallie. Tại sao lại thể tiếp tục công việc của mình như nó vốn thế ngay cả khi Rhy có nhận ra chăng nữa?

      Càng nghĩ về điều đó, Sallie càng thấy khả năng xảy ra càng lớn. thực có tài trong lĩnh vực này và biết hơn ai hết rằng Rhy Baines phải l à loại đàn ông lẫn lộn việc công với việc tư. Nếu làm tốt công việc của mình và cố gắng xuất trong tầm mắt của , Rhy bao giờ có ý tưởng nào về mối liên hệ riêng tư giữa họ. Cuối cùng, với Rhy, mối quan hệ của hai ng ười cũng kết thúc, giống như với .

      Thường Rhy bao giờ len vào suy nghĩ của trừ khi nhìn thấy T.V, nhưng bây giờ khi xuất của lại lần nữa phủ bóng l ên cuộc đời , phát ra quá khứ quay trở lại. Sallie cố gắng tập trung v ào những việc khác và sắp xếp mọi thứ khá tươm tất cho đến khi lên giường ngủ, và ký ức của năm đó lại tràn về nhấn chìm .

      Rhy. Sallie nhìn chăm chăm lên trần nhà trong bóng tối, hình dung từng đường nét khuôn mặt . có thể làm điều đó dễ dàng, vì nhìn thấy cả ngàn lần trong suốt 7 năm qua. Lúc đầu cảm thấy đau đớn và run rấy mỗi khi bắt gặp khuôn mặt , và nhào tới tắt ngay T.V . Nhưng dần dần, những phản ứng ấy rồi cũng t ê liệt. Tâm hồn tự bảo vệ mình khỏi nỗi đau đớn khủng khiếp đó, cho phép góp nhặt từng mảnh vụn của đời mình và hàn gắn lại. tê liệt chuyển sang thành quyết tâm, và từ quyết tâm trở thành lãnh đạm khi học cánh sống mà có Rhy

      Nhìn lại nhút nhát hay lo lắng đ ã từng là chính mình, Sallie cảm thấy con người đó xa lạ, người đáng thương. Nhưng thực ra đáng để lãng phí những cảm xúc đau lòng đó. Thay vì tự hỏi tại sao Rhy lại rời bỏ đó, thích tự hỏi l àm sao như vậy lại có thể cuốn hút Rhy ngay từ lần đầu gặp gỡ. Cho d ù có công nhận điều đó là chăng nữa, cũng thể t ìm được lý do vì sao người đàn ông mãnh liệt như Rhy Baines lại có thể muốn kết hôn với n àng rụt rè nhút nhát như Sarah Jerome. phải là Sallie rực rỡ táo bạo nh ư bây giờ, mà là Sarah. Sarah trầm lặng, mũm mĩm, dễ bảo.

      Trừ phi là Rhy muốn cưới người dễ bảo, người để dễ dàng sai khiến, người giữ căn nhà của ấm áp mỗi khi muốn về nh à. Nếu quả thực như vậy, chắc hẳn thất vọng khủng khiếp, bởi vì thực người dễ bảo trong mọi việc, trừ quan niệm về công việc của ta. Sarah muốn người chồng ở nhà với mỗi tối thay vì lao khắp nơi để lấy tin về những cuộc chiến, những cuộc cách mạng hay những vụ buôn lậu thuốc phiện, những thứ trở thành chất kích thích đối với cuộc đời của Rhy Baines. trở nên hay hờn dỗi, chì chiết, khóc lóc thảm thiết, hoảng sợ nghĩ rằng mỗi lần rời đều l à lần cuối cùng, và trở về trong chiếc quan t ài. muốn giữ người đàn ông mạnh mẽ đó trong vòng tay mình, bởi vì sống chỉ vì .

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      1.2

      Cuối cùng, mọi việc trở nên quá sức chịu đựng của Rhy, đ ã chạy khỏi cuộc hôn nhân đó chỉ năm sau đám cưới, và bao giờ nghe tin tức nào từ nữa. biết gọi cho mình, bởi câu cuối cùng của là: “Chừng nào em thấy mình là người phụ nữ xứng đáng dành cho , hãy gọi cho

      Những từ ngữ cay độc, đau đớn. Những từ ngữ đ ã thể khinh thường của dành cho . Nhưng nó cũng làm thay đổi cuộc đời .

      Thở dài khi nhận thấy giấc ngủ cứ lẩn tránh m ình. Sallie trở mình nằm úp mặt vào gối. Có lẽ đêm nay là thời điểm thích hợp để xếp tất cả những ký ức đau buồn đó v ào quá khứ. Để cuối cùng có thể đối diện với người chồng-xa-cách--lâu-của-mình.

      Thực ra họ biết nhau từ lâu, lâu đến nỗi chính Sallie cũng nhớ nổi. của Rhy là hàng xóm của nhà Jeromes, và Rhy là đứa cháu quý của bà nên chẳng có gì lạ lùng khi Rhy thường ghé thăm mỗi tuần lần khi lớn l ên. Chuyến thăm thưa dần sau khi rời khỏi thị trấn, nhưng bao giờ quên gọi điện cho dì mình. Sau đó bắt đầu làm nên tên tuổi của mình, và làm việc cho đài truyền hình ở New York. Thỉnh thoảng, băng qua hàng rào trắng ngăn giữa hai nhà và chuyện với bố của Sallie, và nếu Sallie hay mẹ của có ở gần đấy, chuyện với họ, t hỉnh thoảng nhàng trêu Sallie rằng lớn nhanh quá.

      lâu sau khi tròn 18 tu ổi, bố mẹ của Sallie bị chết trong tai nạn ô tô v à sống mình trong căn nhà xinh xắn được thừa kế. Nó được mua lại, và tiền bảo hiểm đủ cho sống cho đến khi hồi phục lại sau nỗi đau mất cha mẹ v à bắt đầu tìm việc làm. Vì thế để mặc thời gian trôi , v à sợ hãi mỗi khi phải ra ngoài mình. bắt đầu thân thiết với dì Tessie, của Rhy, bởi vì cả hai đều sống mình. Nhưng dì Tessie chết chỉ 2 tháng sau cái chết của bố mẹ Sallie, và Rhy trở về để lo việc chôn cất.

      28 tuổi, đẹp trai khủng khiếp, có nét g ì nguy hiểm ở cướp hơi thở của . là loại người biết năng lực của mình và biết cách tận dụng nó. Rhy lúc đó l à phóng viên phụ trách mảng tin tức quốc tế tại trong những đ ài truyền hình quan trọng nhất. gặp Sallie trong đám tang của d ì Tessie và ngày hôm sau mời chơi. nghĩ chắc là chán ngay lập tức, vì trái ngược với vẻ ngoài quyến rũ và sôi nổi của , biết mình chẳng có chút gì gọi là quyến rũ và sôi nổi mỗi khi nhìn mình trong gương. lùn, xinh xắn cách lặng lẽ, hơi tròn trịa chút. Mái tóc đen d ày nhưng kém thời trang và chẳng hợp với khuôn mặt v à cái cằm tròn trịa của . Nhưng Rhy Baines lại mời chơi. Thế là , với tâm trạng nửa sợ h ãi nửa phấn khích vì được ở mình với chàng đẹp trai lộng lẫy và gợi tình đến thế.

      Rhy là người đàn ông trưởng thành, chắc chắn có ý gì khi hôn lên môi vào buổi tối lần hẹn hò đầu tiên của họ khi chúc ngủ ngon. thậm chí c òn vòng tay ôm mà chỉ khẽ nâng khuôn mặt bằng ngón tay để d ưới cằm . Đối với Sallie ngược lại, nó thực quả bom phá hủy toàn bộ giác quan của có cách nào kiểm soát nó hay che giấu phản ứng của đối với . Đ ơn giản, rộng mở, cơ thể tan chảy trong tay , miệng tan chảy trong miệng . V ài phút sau đó, khi rời khỏi , thở hổn hển v à trong ngạc nhiên của Sallie, mời ch ơi lần nữa. Trong lần hẹn hò thứ ba của họ, chính tự chủ của đ ã bảo vệ trong trắng của , Sallie có cách nào cư ỡng lại quyến rũ của , mặc d ù hoàn toàn say đắm , vẫn hết sức ngạc nhiên khi Rhy bất ngờ cầu hôn. nghĩ rằng mang v ào giường, chứ phải là đề nghị kết hôn, và đương nhiên đồng ý ngay lập tức. Họ kết hôn ngay tuần sau đó.

      Trong sáu ngày rực rỡ đó Sallie hoàn toàn sống trong trạng thái ngất ngây sung s ướng. Rhy là người tình tuyệt vời, hết sức kiên nhẫn với thiếu kinh nghiệm của , hết sức ngọt ngào trong cảm xúc nồng nàn. gần như phát điên vì ngọn lửa cuồng nhiệt khơi dậy trong người vợ bé ngoan ngoãn của mình và trong mấy ngày đầu sau khi cưới, họ hoàn toàn ở giường. Sau đó, cú điện thoại gọi đến, v à trước khi kịp hiểu ra chuyện gì, thấy chồng mình ném vội mấy bộ quần áo vào valy, chạy ra khỏi nhà sau khi để lại nụ hôn vội và câu cụt lủn: “ gọi cho em sau, em ” được ném vội qua vai.

      biến mất trong suốt 2 tuần, v à cuối cùng, nhờ vào chương trình tin tức buổi tối, mới biết ở Nam Mĩ, n ơi xẩy ra cuộc đảo chính đẫm máu đ ã sát hại toàn bộ nội các trong chính phủ. Trong suốt thời gian có mặt tại Nam Mĩ, Sallie khóc lặng lẽ mình chiếc giường trống vắng và nôn mửa mỗi khi cố gắng ăn cái g ì đó. Chỉ riêng ý nghĩ rằng Rhy ở giữa hiểm nguy cũng khiến muốn quỵ xuống. l à điều tốt đẹp duy nhất xảy đến với từ sau khi cha mẹ mất v à tôn thờ . chịu nổi nếu có chuyện gì xảy đến với .

      trở về trông rắn rỏi và sung sức. Nhưng Sallie hét lên giận dữ và làm hoảng sợ. trả đũa và hậu quả là họ gây gổ và với nhau lời trong suốt hai ngày. Chính tình dục mang họ lại với nhau, thèm khát cơ thể bé luôn đáp ứng nhiệt tình của có cách gì cưỡng lại ham muốn của . Việc li ên tục vắng nhà trong thời gian dài trở thành lệ trong cuộc hôn nhân của họ, ngay cả khi đột ngột có bầu.

      Họ thậm chí cãi nhau trong suốt thời gian mang bầu. Rhy th ì cay đắng buộc tội cố ý có thai để buộc ở nhà. biết rằng lúc đó muốn có con, v à càng có ý định bỏ nghề phóng viên. Sallie còn chẳng buồn bào chữa cho mình, bị buộc tội cố ý có thai còn đỡ hơn là phái thú nhận ngu ngốc đến mức ho àn toàn quên sử dụng các biện pháp tránh thai. Chỉ đơn giản là hề nghĩ đến nó và biết Rhy phẫn nộ nếu biết được .

      Khi mang bầu được 6 tháng, Rhy bị thương trong cuộc đụng độ tại biên giới giữa hai quốc gia châu Phi và phải trở về nhà cái cáng. nghĩ rằng tỉnh ra sau cuộc chạm trán với tử thần và đó là lần duy nhất gào thét và cắn nhằn khi trở về. quá sung sướng với ý nghĩ giữ được mãi mãi bên mình. Tuy nhiên, ch ỉ giữ được trong tháng. tiếp tục lao săn tin ngay cả khi ch ưa hoàn toàn bình phục. Và ở bên khi vượt cạn. vẫn có mặt màn hình tivi ở nhà, nhưng khi thực trở về, rời khỏi bệnh viện và đứa con trai của họ vừa mới được chôn cất. ở bên cho đến khi thể trạng hoàn toàn hồi phục. Nhưng nỗi đau mất con có cách nào chữa lành được. đổ lỗi cho ở bên trong cơn khủng hoảng. Tình hình giữa họ vẫn căng thẳng cho đến tận khi rời . Đáng lẽ n ên nhận ra họ thực khác nhau như thế nào. Nhưng hoàn toàn bị shock khi có thể dễ d àng rời bỏ mãi mãi, như làm thế trong lần cuối cùng trở về nhà. Vừa từ cửa hàng tạp phẩm về đến nhà, thấy nằm dài ghế sofa trong phòng khách, va ly của vẫn ở để ở cửa ra vào như khi bước vào. Khuôn mặt đầy vẻ mệt mỏi, nh ưng đôi mắt xám thẫm của nhìn xoáy vào khi nhìn t ừ đầu đến chân. Thái độ của ng ười chờ đợi trong chán nản.

      thể ngăn những ngôn từ tuôn ra nh ư thác từ miệng mình, Sallie bắt đầu nhiếc móc rằng thái độ của hoàn toàn thiếu quan tâm, rằng hoàn toàn thiếu cảm thông với nỗi vất vả mà phải trải qua, với nỗi đau mà phải chịu đựng. Rằng nếu , nên bỏ nghề phóng viên, ở bên khi cần nhất. Giữa cơn lũ ngôn từ đó, Rhy đứng dậy và xách valy bước ra. Khi bước qua cửa, chỉ cách mỉa mai: “Chừng nào em thấy mình là người phụ nữ xứng đáng dành cho , hãy gọi cho gặp lại từ đó.

      Sau khi bỏ , trái tim Sallie hầu nh ư tan nát. khóc ròng ngày này qua ngày khác và nhào đến chiếc máy điện thoại mỗi khi chuông reo. vẫn chuyển tiền đều đặn h àng tuần cho , nhưng bao gi ờ có từ nào khác. Nó như thể coi việc giúp đỡ l à nghĩa vụ của mình, nhưng hoàn toàn có h ứng thú với việc gặp hay chuyện với . phải là người phụ nữ xứng đáng với .

      Cuối cùng, liều lĩnh, Sallie biết rằng cuộc đời m ình có giá trị gì nếu sống thiếu Rhy, quyết định biến mình thành người phụ nữ xứng đáng với Rhy Baines. Với quyết tâm mạnh mẽ, ghi tên tham gia lớp học tại trường cao đẳng địa phương, cố gắng trau dồi kiến thức để biến mình thành người có trình độ học vấn cao. đăng kí lớp ngoại ngữ v à các khóa cấp tốc mà có thể nghĩ ra, bắt buộc bản thân mình phải rời bỏ rụt rè vốn có. kiếm được chân kế toán quèn tại tờ báo địa phương. Nhưng đó là công việc đầu tiên của và cũng là khởi đầu mới. Với khoản tiền đều đặn nhận đ ược hàng tuần, khoản tiền do chính làm ra, ý thức về độc lập của bản thân m ình cũng xuất , ban đầu khó nhận thấy, nhưng nó ngày càng rệt cùng với số tiền đều đặn tăng dần.

      nhận thấy rằng mình thực rất khá trong lớp ngoại ngữ, thực ra l à giỏi nhất. thực rất có năng khiếu đối với ngôn ngữ. Sau đó ghi t ên vào lớp đào tạo viết lách. Thời gian thiếu hụt khiến phải bỏ lớp học cấp tốc, nh ưng nhanh chóng bị cuốn hút vào công việc viết lách, và cũng bỏ qua vẽ tranh và những thứ đáng kể. Như quả bóng tuyết càng lăn càng lớn, mỗi ngày Sallie lại thêm vào danh sách hoạt động mà tham gia, cho đến khi còn phút rảnh rỗi nào trong thời gian biểu của mình. Rồi nhanh chóng phát ra rằng dễ d àng để kết bạn và rằng rất thích ở bên cạnh mọi người. Từng chút , Sallie dần thoát khỏi cái vỏ bọc nhút nhát bao năm qua. Với tất cả những hoạt động bận rộn đó, Sallie dần l ãng quên việc ăn uống. Cân nặng từng chút rời bỏ , và phải thay thế toàn bộ tủ quần áo của mình. Từ đầy đặn, Sallie trở nên gần như quá gầy. Khuôn mặt thuôn hơn, những đường nét đẹp kì lạ dần lộ ra. Bù lại cho cái cằm còn tròn trịa, đôi mắt thẫm của d ường như lớn hơn, làm nổi bật gò má cao, tạo cho vẻ đẹp đặc tr ưng rất phương Tây. Trước đây khá hấp dẫn, nhưng bây giờ còn hơn thế nữa, người phụ nữ trẻ nổi bật và đặc biệt. Sallie chưa bao giờ dể thương theo kiểu cổ điển, nhưng giờ nổi bật lên giữa đám đông. Khi tóc d ài ra, đơn giản đẩy nó ra sau lưng, bận tâm cắt ngắn nó, và mái tóc màu đen trở thành dòng suối được cột thành bờm sau lưng với mái tóc bóng mượt suôn dài lưng. Cùng với thay đổi về mặt thể chất, tính cách của cũng dần thay đổi. độc lập, năng động, với trí tuệ sắc sảo, nhận thức sâu sắc những điều vô nghĩa của cuộc đời, chính điều đó khiến mọi người khao khát . quý bản thân mình, và tận hưởng từng giây phút của cuộc đời mình. Những suy nghĩ về Rhy ngày càng ít dần .

      năm sau khi họ chia tay, nhận ra rằng đ ã trưởng thành, cả về thể chất lẫn tinh thần. Chính thông báo chuyển tiền hàng tuần từ Rhy xác nhận điều đó. Khi nhìn chăm chăm vào chữ ký ngoằn nghèo đậm nét của tờ thông báo chuyển tiền, b àng hoàng nhận ra nỗi đau biến mất. chỉ thế, cũng nhận ra rằng bây giờ muốn qu ay trở lại, bởi điều đó đồng nghĩa với việc t ước đoạt cuộc sống đầy hứng khởi m à tốn rất nhiều công sức để xây dựng n ên. định biến mình thành người phụ nữ xứng đáng với Rhy Baines, nhưng bây gi ờ khám phá ra cần nữa. còn sống vì nữa, sống vì chính mình.

      Điều đó giống như giải thoát khỏi ngục tù giam hãm bản thân . Nhận thức rằng mình giờ là người phụ nữ độc lập, tự chủ giống nh ư ly rượu mạnh, và vị của nó khiến Sallie gần như choáng váng. Giờ hiểu vì sao Rhy đặt công việc của lên cả . Giống như , thể sống cuộc đời thiếu vắng kích thích, v à tự hỏi làm sao có thể sống với thời gian lâu như thế.

      Với cảm giác hoàn toàn hồi phục, gửi cho trả Rhy số tiền gửi cho , kèm theo lời nhắn rằng rất cảm kích v ì lòng tốt của , nhưng nay có việc làm và có thể tự nuôi sống mình, nên cần phải gửi tiền cho nữa. Đó l à liên lạc cuối cùng giữa bọn họ, và thực tế nó chỉ có chiều vì Rhy bao giờ trả lời tin nhắn của . Đơn giản, tiền được gửi đến nữa.

      Định mệnh xảy đến với Sallie. Cây cầu qua sụp đổ, v à mặc dù may mắn đủ xa để bị rơi xuống sông, nhưng có vài người phía sau được may mắn như thế. thực ý thức được mình làm gì, lao vào cứu giúp những người sống sót, và phỏng vấn những người liên quan đến kiện này. Sau đó, đến văn phòng tờ báo nơi mình làm việc, đánh bản tin tường thuật lại vụ tai nạn, bao gồm cả những gì tận mắt chứng kiến, và đưa nó cho người biên tập. Nó được đăng báo, và có công việc mới: phóng viên đưa tin.

      Bây giờ, khi 26 tuổi, hoàn thành các chứng chỉ cần thiết, và là phóng viên cho tờ báo nổi tiếng hơn, nhưng say mê tìm kiếm những điều mới mẻ vẫn cháy bỏng trong . Bây giờ hoàn toàn thấu hiểu vì sao nguy hiểm làm Rhy chùn bước. Giống như , tận hưởng cảm giác nguy hiểm kích thích đến mức l àm tim như ngừng đập khi nhảy lên chiếc trực thăng trong khi dưới mặt đất ngọn lửa hung h ãn chực nuốt chửng chiếc máy bay, cảm giác phấn khích khi lao từ tr ên xuống trong chiếc máy bay bay với chỉ động cơ còn hoạt động được, cảm giác thỏa mãn khi hoàn thành công việc khó khăn. cho thuê căn nhà của mình và sống trong căn hộ chung c ư hai phòng ngăn nắp ở New York, đơn giản chỉ là chỗ dừng chân giữa những chuyến . cây cối hay động vật cảnh, ai chăm sóc chúng khi lang thang đâu đó cách chừng nửa v òng trái đất? có mối quan hệ lãng mạn nào, vì chẳng bao giờ ở đủ lâu tại chỗ, nh ưng có nhiều người quen và bạn bè.

      , suy nghĩ trong cơn ngái ngủ khi cuối cùng bắt đầu ngủ lơ mơ, bây giờ Sallie muốn Rhy bước vào đời lần nữa. ta chỉ gây trở ngại cho những thứ thích thú. Nhưng ngh ĩ quan tâm đến những g ì làm, nếu như có chút cơ hội rằng có thể nhận ra , nh ưng ngay cả điều đó cũng rất khó xảy ra. Cuối cùng, hề nghĩ đến trong suốt 7 nă m qua, tại sao bây giờ lại phải bắt đầu cơ chứ?

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 2

      Sallie đứng trước gương, nhìn chăm chú vào bức ảnh tay mình, bức ảnh chụp năm 18 tuổi. nhìn lại bóng mình trong gương lần nữa, cố tìm ra điểm khác biệt. thay đổi lớn nhất là khuôn mặt tròn trĩnh của thuôn hơn với hai gò má cao. Tiếp theo là mái tóc, mái tóc ngắn và rối nùi che phủ hết hai tai bây giờ được thay thế bởi bím tóc dầy buông lơ lửng trước ngực. Thứ duy nhất thay đổi l à đôi mắt của , to tròn, xanh thẫm. Tuy nhiên, nó cũng gây rắc rối lắm, nếu đeo kính râm mỗi khi nghi ngờ có khả năng chạm mặt Rhy, có thể tiếp tục che dấu nhân thân của mình trước . cân nhắc mọi khía cạnh của vấn đề v à đến quyết định là nên đánh giá quá cao lòng tốt của Rhy, thứ có tính may rủi cao nhất. Rhy l à người nhạy bén nhưng khó nắm bắt, bao giờ đoán trước được. Điều tốt nhất có thể l àm là tránh xa bất cứ khi nào có thể và ngăn cản Greg lo chuyện bao đồng bằng cách giới thiệu Sallie v ới chính chồng với tư cách là người-bạn-cũ-đến-từ-quê-nhà.

      Mọi người cho rằng Rhy đến văn ph òng vào sáng nay; hôm qua, thông tin r ằng tạp chí có ông chủ mới nhanh chóng lan rộng khắp các ph òng ban như vệt dầu loang mặt nước. Người ta xôn xao bàn tán khắp nơi về ông chủ báo mới Rhydon Baines, phóng vi ên phụ trách mảng thông tin nước ngoài của đài truyền hình, người từ giờ trở dâng hiến thời gian v à tài năng của mình cho việc xuất bản tin tức, ngoại trừ những chuy ên đề cho những kiện đặc biệt. Những phóng viên kỳ cựu đột nhiên trở nên khó tính, cẩn thận kiểm tra lại thành tích của họ, xem xét lại công việc, v à so sánh nó với những bài báo công kích mạnh mẽ với phong cách thẳng như ruột ngựa của Rhy. Và Sallie nghe những người phụ nữ đấy phấn khích nhắc nhắc lại đến cả trăm lần rằng Rhy đẹp trai v à hấp dẫn đến như thế nào. Ngay cả những người phụ nữ có cuộc sống gia đ ình hạnh phúc nhất cũng cảm thấy phấn khích bởi ý nghĩ được làm việc cùng Rhydon Baines. còn h ơn cả phóng viên hạng nhất, ngôi sao.

      Sallie phát ngán với công việc tại văn phòng. Việc đầu tiên mà làm sáng nay là c ầu Greg cử mình công tác đâu đó cho đến khi mọi việc lắng dịu. 3 tuần rồi chưa thực nhiệm vụ nào, cho nên chẳng có ai nghĩ rằng việc cảm thấy bồn chồn l à điều kỳ quặc. Còn hơn tháng nữa mới tới bữa tiệc từ thiện ở Sakarya, v à nghĩ rằng có thể chờ lâu đến thế.

      Đột nhiên để ý đến thời gian, lướt nhanh xuống bộ đồ mặc tr ên người. Hôm nay mặc cái quần màu xanh thẫm và áo sơ mi màu xanh nhạt rất gọn gàng và thanh nhã. Tóc được tết lại thành bím dầy thả sau lưng. Và chi tiết cuối cùng, là chiếc kính râm che gần nửa khuôn mặt. bảo với bất k ì ai tò mò rằng bị đau đầu và đau mắt, cái kính râm cũng quá tối để vẫn có thể làm việc như bình thường.

      phải nhanh lên thôi. Thang máy ở chung cư nơi sống vốn nổi tiếng chậm nh ư rùa, nên thang bộ, nhảy hai bậc và bắt kịp xe bus ngay khi nó chuẩn bị chạy. g ào toáng lên và đập bồm bộp vào cửa kính. Người lái xe bus mở cửa xe, cười toe toét với . “Tôi cứ tự hỏi xem ở đâu”, với vẻ đ ùa cợt, vì thực tế là thường xuyên là người-đập-bồm-bộp-vào-cửa-xe-bus.

      đến văn phòng đúng phút trước khi bắt đầu giờ làm việc và đổ sập xuống ghế ngồi, tự hỏi tại sao có thể băng qua đ ường mà bị đụng phải ít nhất là 6 lần. Máu chạy rần rật trong huyết quản và cười toe toét. Khi hệ thống làm việc quen thuộc của trở n ên phấn khích, có nghĩa là đến lúc phải vận động.

      “Chào”, Brom đón bằng câu hỏi: “ sẵn sàng để gặp chàng chưa?”

      “Tôi sẵn sàng để lang thang đâu đó”, vặc lại. “Tôi ở đây quá lâu rồi ”, tôi sắp trở th ành đồ bỏ . Tôi nghĩ tôi xông v ào sào huyệt của Greg để tìm hiểu xem tại sao tôi lại được động chân động tay gì cả.

      “Xui cho rồi.” Brom huỵch toẹt. “Hôm nay Greg nhạy cảm lắm. nên nằm yên mà đợi đến mai.”

      “Tôi nắm lấy cơ hội của mình”, vui vẻ.

      “Có bao giờ như vậy đâu? Này, sao lại phải đeo kính thế? định che giấu đôi mắt đen ấy ư?” Brom bất ngờ tấn công, mắt ta sáng l ên với ý nghĩ rằng Sallie dính vào vụ ầm ĩ nào đó.

      phải”. Để thuyết phục ta, hạ kính xuống cho ta thấy mắt vẫn ho àn toàn bình thường, rồi lại đeo vào như cũ: “Tôi bị đau mắt và ánh sáng làm tôi khó chịu” “ có bị đau nửa đầu ?”, Brom hỏi với vẻ quan tâm. “Chị tôi hay bị đau nửa đầu và ánh sáng luôn làm chị ấy khó chịu”

      “Tôi nghĩ là tôi bị đau nửa đầu”, rào đón cách bí hiểm. “Nó có lẽ là phản ứng bồn chồn khi phải ngồi chỗ quá lâu”

      Brom phá lên cười, đúng như ý , sau đó chạy gặp Greg để có thể chuyện với trước khi mọi cơ hội bị Rhy tước đoạt.

      Khi đến gần cửa phòng Greg, nghe thấy chuyện qua điện thoại, giọng cụt lủn và thiếu kiên nhẫn. Sallie nhíu mày lắng nghe. Về bản chất, Greg l à người thiếu kiên nhẫn, nhưng ít khi là người vô lý. Nhưng thái độ của lúc này chả có vẻ gì là hợp lý cả. Brom đúng, hôm nay Greg “nhạy cảm” hơn mọi ngày . Nhăn nhó, cáu kỉnh, và chắc như bắp rằng tất cả là do việc Rhy sắp sửa đặt chân lên thềm tòa soạn. Khi nghe thấy tiếng tai nghe điện thoại bị ném đánh rầm xuống máy, ló đầu qua khung cửa và hỏi: “Cà phê có giúp ích được tí nào ?”

      Greg ngẩng đầu lên khi nghe thấy tiếng và mặt nhăn nhó: “Tôi b ơi trong bể cà phê đấy”, giọng cáu kỉnh. “Chết tiệt, tôi biết lại có nhiều thằng đần l àm việc ở tòa nhà này đến thế. Tôi thề là nếu có thêm thằng ngốc nào gọi đến nữa, tôi ….” “Ai cũng đều bị kích động cả mà”, xoa dịu

      ”, chỉ ra. “Sao phải đeo kính thế? Chả nhẽ bây giờ nổi tiếng đến nỗi phải cải trang mỗi khi ra ngoài?”

      “Tất nhiên là có lý do”, Sallie trả miếng: “Nhưng vì rất khó chịu nên tôi cho biết”

      “Cứ làm theo ý ”, càu nhàu, “và biến khỏi văn phòng của tôi”

      “Tôi cần nhiệm vụ”, . “Bản thân tôi cũ ng ở giai đoạn bùng nổ.” “Tôi tưởng muốn ở lại đây để gặp người bạn cố hương chứ”, Greg vặc lại. “Với lại, ngay bây giờ tôi chả có gì để giao cho hết.”

      “Thôi nào,” nài, “ ph ải có cái gì đó để làm chứ. “ vụ ầm ĩ, thảm họa thi ên nhiên, bắt cóc con tin chẳng hạn. Phải có câu chuyện n ào đó dành cho tôi ở đâu đó thế giới này chứ”.

      “Có thể có vào ngày mai”, trả lời. “Nhưng đừng có cuống lên như thế. Lạy chúa, Sal, tôi cần trong trường hợp nhân vật lớn thấy khó ở chứ. ng ười bạn tốt ở bên cạnh để--”.

      “Trở thành miếng mồi ngon để dụ sư tử chứ gì?”, lạnh lùng chen ngang. Greg đột nhiên toét miệng ra cười. “Ôi đừng có lo, búp bê, ta ko cắt ra thành từng miếng đâu, chỉ thúc chạy vòng quanh thôi”.

      “Greg, chẳng chịu nghe tôi gì cả”, gào lên. “Tôi bị nhốt ở đây 3 tuần rồi. Tôi còn phải nuôi thân chứ”.

      chẳng tình nghĩa chút nào”, kết tội.

      mới là đồ có tình nghĩa”, vặc lại, “Greg, làm ơn mà”

      “Sao cứ cuống hết cả lên thế”, đột nhiên Greg quát lên. “Chết tiệt, Sal, tôi sắp đón ông chủ mới và hiển nhiên ta phải là thằng khờ ai bảo gì cũng tin. Tôi trông đợi điều gì vui vẻ trong ngày hôm nay. Vì thế làm ơn đừng có thúc vào lưng tôi. Với lại, ta có thể muốn gặp , tôi chắc chắn là ta muốn.”

      Sallie đổ sụp xuống ghế, rên rỉ to vì nhận ra là phải cho Greg biết . Đó là cách duy nhất để buộc ta giao nhiệm vụ n ào đó cho , nhưng chưa bi ết chừng việc Greg biết chuyện cũng đến nỗi tệ lắm. Ít ra th ì ta cũng thôi cố ném vào Rhy nữa. Và có quyền được biết cũng như nhận thức được phức tạp có thể nảy sinh từ hoàn cảnh của .

      nhàng, , “Greg, tôi nghĩ tôi nên cho biết là Rhy có lẽ hoan nghênh tôi đâu”

      đột nhiên trở nên cảnh giác. “Tại sao? Tôi tưởng hai người là bạn”

      thở dài. “Tôi khẳng định được chúng tôi có phải là bạn hay . Suốt 7 năm qua tôi chưa gặp lại ấy lần nào, ngoại trừ tivi. Và còn điều tôi định với , nhưng cần phải biết. có biết là tôi kết hôn, nhưng tôi sống cùng chồng tôi hàng năm nay rồi ?”

      Greg gật đầu, nét tĩnh lặng l ướt qua khuôn mặt . “Có, tôi biết, nh ưng chưa bao giờ cho tôi biết chồng là ai. dùng tên từ thời con phải ?” “Phải, tôi muốn làm mọi việc hoàn toàn theo cách của mình, lợi dụng tên tuổi của ấy. ấy là người nổi tiếng. Và vấn đề là, chồng tôi là …uhm…Rhydon Baines” Greg nuốt nước bọt đánh ực, mắt trợn trừng l ên. nuốt nước bọt lần nữa. Sallie dối, biết thế, luôn thẳng thắn cách t àn nhẫn, nhưng…Rhydon Baines? Gã du côn rắn như đá đó với thiên thần bé mong manh sở hữu đôi mắt luôn lấp lánh nét c ười này ư? cấm cảu, “Chúa ơi, Sallie, gã đó đáng tuổi bố đấy”

      Sallie phá ra cười. “Tất nhiên là ! ấy chỉ hơn tôi có 10 tuổi thôi. Tôi 26 rồi, phải 18, Greg. Nhưng tôi muốn giải thích cho hiểu tại sao tôi muốn công tác. Tôi phải tránh xa Rhy, càng xa càng tốt. Tuy chúng tôi mỗi người ngã 7 năm nay, nhưng là Rhy vẫn còn là người chồng hợp pháp của tôi v à mối quan hệ cá nhân có thể trở nên khó giải quyết, hiểu chưa nào?”

      Greg vẫn nhìn chằm chằm với vẻ -thể-tin-được, mặc dù tin . Đơn giản là vẫn chưa thể tiếp nhận được thông tin này. Sallie? Sallie Jerome bé và gã khổng lồ đó? trông khác gì đứa trẻ trong bộ quần áo màu xanh da trời với bím tóc dày thả lả lơi trước ngực. , “Tôi bị đ ày xuống địa ngục mất. Chuyện gì xảy ra thế?” nhún vai, “ ta chán tôi”

      “Chán ?” Greg mắng mỏ. “Đừng có giỡn tôi, búp b ê”. lại phá ra cười. “Tôi lúc đó và tôi bây giờ khác nhau. Lúc đó, tôi chỉ l à nàng nhút nhát suốt ngày chỉ biết cằn nhằn, chả có gì ngạc nhiên là Rhy chạy khỏi tôi. Tôi chịu đ ược việc suốt ngày vắng nhà vì công việc. Tôi phát ốm với việc lo lắng v à ngừng đay nghiến ta, cuối c ùng, ta bỏ chạy. Tôi thể đổ lỗi cho ta, tôi chỉ tự hỏi l àm thế nào mà ta có thể chịu đựng tôi trong chừng đó thời gian”

      Greg cúi đầu. khó tưởng tượng Sallie từng là nàng nhút nhát; thậm chí đôi khi còn nghĩ rằng trong cơ thể bé của có lấy nổi cái gọi l à dây thần kinh sợ hãi. luôn sẵn sàng nhận bất kì nhiệm vụ nào, và càng nguy hiểm càng hưng phấn. Nó thể là đóng kịch. Mắt luôn sáng bừng l ên, và má ửng hồng mỗi khi phải đương đầu với khó khăn.

      “Để tôi thẳng ra nhé”, lẩm bẩm. “ ta biết đan g làm việc ở đây đúng ?”

      “Tôi nghĩ thế,” trả lời phấn khởi. “Chúng tôi l iên lạc trong suốt 6 năm qua” “Nhưng về mặt luật pháp, vẫn là vợ của ta. Chắc chắn là ta vẫn gửi cho tiền hỗ trợ hàng tháng---” dừng lại khi nhìn vào biểu đầy tổn thương khuôn mặt rồi thở dài. “Xin lỗi, từ chối nó, đúng ?”

      “Sau khi tôi có thể tự nuôi sống mình, tất nhiên. Sau khi Rhy bỏ , tôi phải tự lo liệu cho mình và dần dần tôi tự đứng được đôi chân của chính mình. Tôi muốn làm mọi việc bằng sức của mình”

      chưa bao giờ cầu ly dị sao”

      “Uhm…”, thú nhận, mũi nhăn lại vẻ khó xử. “Tôi muốn tái hôn v à tôi cho là ta cũng nốt, vì thế chúng tôi bao giờ có ý nghĩ ly dị. ta chắc l à cảm thấy thoải mái về việc đó, có người vợ danh nghĩa nhưng bao giờ quấy rầy ta. bám dính lấy ta, nhưng lại giúp ta thoát khỏi cái bẫy của những người phụ nữ khác”.

      “Nó có làm ngại ? Việc gặp lại ta ấy?” Greg cấm cẳn hỏi, bối rối h ơn tưởng bởi ý nghĩ Sallie là vợ của Rhydon Baines.

      “Gặp lại Rhy? ”, trả lời th ành thực. “Chuyện của tôi với Rhy đ ã kết thúc lâu rồi. Tôi phải kết thúc, để sống sót. Đôi khi, tôi cảm thấy nh ư chuyện đó có thực, ý tôi l à cái ý tưởng tôi là vợ của ta ấy”.

      “Thế nó có làm ta khó chịu , việc gặp lại ”, Greg từ bỏ.

      , chắc chắn là ấy xử theo cảm tính nh ư thế. Với ấy mọi chuyện cũng kết thúc rồi. Hơn nữa, ấy là người bỏ trước. Nhưng Rhy là người nóng nảy, biết đấy, có thể ấy thích cái ý nghĩ l à vợ mình làm việc cho mình, cho dù dưới cái tên khác chăng nữa. Và ấy thích tôi ở đây để quản lý ấy đâu. Mặc dù tôi hoàn toàn có ý định nhúng mũi vào cuộc sống riêng của Rhy, nhưng ấy đâu có biết điều ấy phải n ào? Do đó, như thấy, cách tốt nhất để giữ tôi tránh xa ấy là phái tôi công tác nước ngoài. Tôi quả thực muốn mất việc tí n ào”, kết thúc với nụ cười rạng rỡ ấm áp và Greg gật gù cái đầu.

      “Thôi được,” lầm bầm. “Tôi kiếm cái cớ cho . Nh ưng trước nếu ta phát ra là vợ của ta tôi biết đâu nhé”.

      biết cái gì cơ?”, hỏi, giả vờ ngây thơ, và thể nén được tiếng cười. Sallie hiểu rằng tốt hơn hết nên giao vận may của mình cho Greg, nên cảm ơn cách sâu sắc rồi rời khỏi phòng làm việc của trở về bàn mình. Brom ra ngoài, nên lúc này gần như ở mình, mặc dù chỉ có bức vách ngăn buồng l àm việc của họ với những người khác, tiếng gõ lọc cọc đều đặn của máy chữ, tiếng ng ười ầm ỹ, tất cả đều mồn như thể chẳng có gì ngăn cách với phần còn lại của tòa soạn.

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      2.2

      Khi Brom quay trở lại với cốc cà phê bốc hơi nghi ngút, cảm thấy thư giãn hơn nhiều, Greg hứa giúp tránh xa khỏi tầm mắt của Rhy, v à lời hứa của quét sạch nỗi lo âu của . hoàn thành bài báo viết dở và cảm thấy hài lòng với kết quả công việc của mình; luôn thích thú khi s ắp xếp những từ ngữ với nhau theo những ý tưởng nhất định và cảm thấy thỏa mãn mỗi khi từng dòng chữ trải ra trang giấy đúng như ý mình. Đúng 10 giờ. Tiếng xì xầm trong tòa soạn trong khoảnh khắc im bặt, rồi lại tiếp tục ở mức hơn. cần nhìn lên, Sallie cũng biết rằng Rhy đến. Thận trọng, nhàng quay đầu và làm ra vẻ tìm kiếm thứ gì đó trong ngăn kéo. Trong tích t ắc, đột nhiên tiếng xì xầm chuyển sang tông cao nh ư bình thường, hiển nhiên có nghĩa là Rhy rời sau khi nhìn lượt toàn bộ văn phòng.

      “Ôi! Chúa ơi!”, giọng nữ cao thốt lên vượt hẳn những lời thầm của mọi người. “Nghĩ mà xem, chàng to con h ấp dẫn như thế mà vẫn còn là chiến sĩ phòng đấy”. Sallie khẽ nhăn mặt, nhận ra đó là giọng của Lindsey Wallis, n àng nhân viên văn phòng ầm ĩ lúc nào cái miệng cũng nhanh hơn cái đầu. Hiển nhiên là, Lindsey rất nghiêm túc khi đánh giá về vẻ đẹp trai lộng lẫy gây sốc của Rhy. Nh ư mọi người, Sallie biết sức ảnh hưởng của chồng đối với phụ nữ mạnh mẽ đến mức n ào.

      15 phút sau, điện thoại bàn đổ chuông lanh lảnh, Sallie gần nh ư nhảy lên để tóm lấy nó, cử chỉ khiến Brom phải nhíu m ày ngạc nhiên. “Mau biến khỏi tòa soạn này nhanh lên,” tiếng Greg thầm bên tai . “ ta đư ờng đến chào tất cả mọi người. Mau về nhà . Tôi kiếm cớ cho chuồn kh ỏi thành phố trong đêm nay”.

      “Cảm ơn,” rồi cúp máy. Ngay sau đó Sallie đứng dậy lấy túi xách v à “gặp lại sau nhé” với Brom.

      “Lại bay à, hả con chim bé của tôi?”, hỏi như mọi khi vẫn làm vậy. “Có vẻ là thế. Greg bảo thu dọn hành lý ”, rồi biến mất như cơn gió, muốn nấn ná thêm phút nào, vì Rhy xuống.

      bước tới hành lang và tim gần như trôi tuột xuống tận bụng khi cửa thang máy mở v à Rhy bước ra, bên cạnh là 3 người đàn ông mà biết là ai và người tiền nhiệm, ngài Owen. Thay vì thẳng qua trước họ, Sallie quay lại và bước về phía cầu thang, cẩn thận giữ tầm mắt nhìn xuống và cố dấu khuôn mặt, nhưng vẫn biết Rhy đột ngột dừng lại v à chăm chú nhìn theo . Tim giộng thình thịch, phóng xuống cầu thang. Chết tiệt! Cuộc gọi gấp quá.

      Chờ đợi cuộc gọi của Greg khiến Sallie gần nh ư phát điên vì thiếu kiên nhẫn. lại lại trong phòng lúc, rồi chịu nổi dư thừa năng lượng, cọ rửa cái tủ lạnh và sắp xếp lại căn hộ của mình. Nó chẳng mất nhiều thời gian lắm, v ì có thói quen tích tr ữ nhiều đồ ăn hay vật dụng trong nh à. Cuối cùng chọn cách tuyệt nhất để giết thời gian: gói ghém đồ đạc. thích gói ghém đồ đạc, l ướt qua những vật dụng cần thiết của mình, rồi đặt chúng vào vị trí thích hợp nhất; có sổ tay, bút đa năng, bút chì, máy ghi , quyển từ điển quăn mép, vài tập giấy viết, cái gọt bút ch ì, cái máy tính bỏ túi, mấy cục pin, cái đèn pin loại dùng sạc, tất cả những thứ luôn ở bên mỗi khi xa. Chuông điện thoại reo ngay khi Sallie vừa mới sắp xếp mọi thứ đâu v ào đấy. nghe thấy giọng cộc lốc của Greg tr ên điện thoại khi báo cho tin mừng l à chuyến công tác dành cho .

      “Tôi làm hết khả năng rồi, Sal. Ít nhất th ì nó cũng giúp rời khỏi thành phố”. lầm bầm. “Sáng mai bay đến D.C. Vợ th ượng nghị sĩ gây ầm ĩ v ì tiết lộ những thông tin mật trong khi quá chén tại bữa tiệc”

      “Nghe có vẻ thú vị đấy”, Sallie trả lời

      “Tôi phái Chris Meaker cùng với ”, Greg tiếp tục. “ chuyện với b à vợ ấy. chẳng thế nào tiếp cận được với ông thượng nghị sĩ đâu. Chris có lẽ có gợi ý cho đấy. Gặp ta ở sân bay vào lúc 5:30”

      Bây giờ Sallie biết điểm đến sắp tới của l à gì, có thể hoàn tất việc thu dọn hành lý. chọn bộ cánh kín đáo lịch k èm với cái quần được may rất khéo, phải loại quần áo ưa thích của , nhưng nghĩ rằng bộ quần áo giản dị, đứng đắn n ày giúp lấy được lòng tin của bà vợ ngài thượng nghị sĩ trong cuộc phỏng vấn. Như mọi khi, tối đó, bị khó ngủ. luôn căng thẳng tr ước mỗi chuyến công tác nếu Greg cảnh báo . thích thẳng đến sân bay h ơn, cần mất thời gian suy nghĩ, cần lo lắng mọi thứ có trôi chảy hay , cần đoán gi à đoán non xem chuyện gì xẩy ra nếu Rhy có nhận ra mình…

      Chris Meaker, nhiếp ảnh gia, đợi ở sân bay v ào buổi sáng hôm sau khi tiến về phía với nụ cười toe toét và cái vẫy tay thân thiện, bắt đầu b ước đến, thân hình gầy, cao lêu nghêu dần dần ra. cũng c ười lại với , nụ cười uể oải đầy vẻ ngái ngủ, rồi cúi xuống hôn lên trán . “Xin chào, búp bê”, , gi ọng nam trầm tĩnh, lười biếng của khiến nụ cười của mở rộng hơn nữa. rất khoái Chris. có g ì khiến bối rối, có gì làm vội vàng. lúc nào cũng điềm tĩnh vững vàng như eo biển được bảo vệ. Thậm chí chỉ nhìn ấy thôi cũng khiến người ta có cảm giác thanh bình, với mái tóc hung dày và đôi mắt màu nâu thẫm, đôi lông mày rộng điềm tĩnh, miệng toát l ên vẻ mạnh mẽ cứng cỏi nhưng ngoan cố. Và điều quan trọng nhất, đó là chưa bao giờ thử tấn công . luôn đối xử với rất tr ìu mến, coi như người em , và luôn che chở cách lặng lẽ, ch ưa bao giờ có bất kì gợi ý, hay có hành động nào thể rằng bị hấp dẫn. Đối với Sallie, đó l à giải vây, đơn giản vì có thời gian cho những mối ràng buộc lãng mạn nào.

      nhìn từ đầu đến chân, đôi lông mày của nhướng lên: “Ôi trời ơi, váy cơ à,” , có ngạc nhiên ràng trong giọng của , thể rất shock. “Nhân dịp gì vậy?”

      Sallie lại toét miệng ra cười lần nữa. “Chả dịp gì cả, chỉ là vì chính trị thôi”, cả quyết. “Greg có gửi cho tôi cái phong bì như ta hứa ?”

      “Của đây”, trả lời. “ kiểm tra hành lý của mình rồi à?”

      “Rồi”, gật đầu. Ngay sau đó, tiếng loa thông báo cho họ rằng máy bay sắp sửa cất cá nh, họ tới khu vực cất cánh, bước qua cửa kiểm tra kim loại, và tới phòng chờ.

      máy bay, Sallie cẩn thận đọc bản tóm tắt thông tin m à Greg chuẩn bị. Bất chấp việc chỉ có chút thời gian để chuẩn bị, Greg đ ã cung cấp cho những thông tin hết sức chi tiết và bắt đầu cảm thấy bị cuốn hút bởi những khả năng đ ược mở ra. Đây phải là loại phỏng vấn thường làm, nhưng Greg cho tất cả những gì mà ta có thể, và phải trả ơn bằng cách cố hết sức mình.

      Khi họ đến Washington và nhận phòng khách sạn, có vẻ chỉ cố gắng hết sức thôi cũng ch ưa đủ để đạt được kết quả như mong muốn. Trong khi Chris nằm ườn văng và lướt mắt qua tờ tạp chí, Sallie gọi cho vợ của ng ài nghị sĩ để xác nhận lại cuộc hẹn m à Greg hẹn phỏng vấn chiều hôm trước. được thông báo là bà Bailey rất xin lỗi nhưng bà thể gặp bất kì phóng viên nào vào ngày hôm đó. Đó là phủi tay rất lịch nh ưng nó khiến tức giận. Sau rốt, có ý định l àm hỏng câu chuyện mà Greg gửi cho . Mất cả tiếng đồng hồ để liên lạc và huy động chuỗi các mối quan hệ, nh ưng kết quả cuối cùng là cũng phỏng vấn được, dù là qua điện thoại, bà chủ của những-bữa-tiệc-sayquắc-cần-câu, được cho là nơi vị tướng tiết lộ những thông tin tối mật. Tất cả các thông tin đều bị phủ nhận kịch liệt, ngoại trừ nghi vấn đ ược đặt ra là có mặt của cả vị tướng lẫn bà Bailey trong đêm đó, nhưng khi bà ch ủ nhà đầy căm phẫn vô tình lẩm bẩm rằng “Quỷ mới giận dữ” Sallie bắt đầu nhận ra rằng b à Bailey là người đàn bà đáng khinh. Điều đó rất có khả năng xảy ra. Vị t ướng là người đàn ông điển trai với mái tóc xám ánh kim và đôi mắt lấp lánh nét hài hước. Sau khi chuyện với Chris về giả thuyết của m ình, hai người quyết định thử lần theo khía cạnh này.

      48 tiếng sau, mệt mỏi nhưng thỏa mãn, họ đáp máy bay trở lại New York. Mặc d ù giả thuyết của Sallie vẫn chưa được hai nhân vật chính của câu chuyện xác nhận, nh ưng rất hài lòng vì biết lý do đằng sau tố cáo của Bailey d ành cho vị tướng kia. Họ phát ra vài nhà hàng trong thành phố nơi vị tướng bị bắt gặp ăn tối với người phụ nữ hấp dẫn có mô tả rất giống bà Bailey. Ngài nghị sĩ đột ngột hủy chuyến công tác n ước ngoài để ở bên cạnh vợ mình. Còn vợ của vị tướng kia, người giảm 20 pound và đổi từ mài tóc màu xám sang màu hoe vàng mềm mại, ràng cũng đột ngột xuất bên cạnh chồng mình nhiều hơn. Đó cũng là tố cáo duy nhất của bà Bailey chống lại vị tướng; ai moi thêm được bất cứ từ nào của bà về việc này, và hơn thế nữa, vị tướng ko hề tỏ ra lo lắng về vị trí của mình bất chấp tranh cãi xôn xao của báo chí

      Sallie tường thuật mọi chuyện với Greg qua điện thoại v ào đêm hôm trước, và đồng ý với . Bài báo được đưa vào mục kiện trong tuần, và gần như hoàn thành nó trước hạn chót.

      Greg giữ thái độ lãnh đạm trong chủ đề về Rhy, chỉ b ình luận rằng người đàn ông đó thuộc tuýp người ưa hoạt động, nhưng qua đó suy luận rằng có nhiều thay đổi diễn ra tại tòa soạn. ước gì mình có chuyến công tác xa ngay lập tức, nhưng Greg có bất kì nhiệm vụ nào dành cho , và thực tế là luôn tốn thời gian để hoàn thành bài báo. Nhưng dù sao, may mắn là cuối tuần tới và có thêm chút ít thời gian trước khi đặt chân trở lại văn phòng.

      Vào sáng thứ hai, làm mà trong lòng lo ngay ngáy, nh ưng trong ngạc nhiên và nhõm của Sallie, cả ngày làm việc trôi hề có bóng dáng của Rhy, mặc d ù cả tòa soạn đều xầm xì bán tán về thay đổi mà chồng “cũ” của thực với kiểu dáng của tờ tạp chí. hết sức tránh l ên tầng , chạy tìm Greg mỗi khi có ý tưởng nảy ra trong đầu, thay v ào đó, gọi điện cho , và Brom bình luận rằng chưa bao giờ thấy ở yên chỗ lâu như thế trước đây.

      Ngày thứ ba cũng diễn ra y hệt hôm tr ước, ngoại trừ việc hôm đó l à ngày tạp chí mở thêm số quầy bán báo mới và Greg gọi đến để chúc mừng. “Tôi vừa nhận đ ược điện thoại của Rhy”, cộc cằn, để ý đến việc gọi Rhy theo cách thân mật m à Sallie vẫn dùng. “Nghị sĩ Bailey vừa gọi cho ta sáng nay”

      “Tôi có bị kiện ?”, Sallie hỏi.

      . Ngài nghị sĩ giải thích toàn bộ tình huống và vợ của ông ta che giấu chúng ta mối hệ trước đây của bà ấy với vị tướng. ngắm trúng đích đấy, búp bê à” “Tôi cũng nghĩ thế”, sung sướng chia sẻ với . “ có cái g ì khác cho tôi làm nữa ?”

      “Chỉ xem lại sau lưng mình , búp bê. Tôi biết vài biên tập nhảy chồm chồm l ên vì là người duy nhất nắm được ngay trước mũi họ kia kìa”

      cười phá lên rồi cúp máy, nhận thức rằng bản năng đ ã chỉ dẫn đúng hướng khiến cảm thấy thoải mái và thư giãn suốt cả ngày hôm đó. Sau đó, Chris đến và mời ăn bữa trưa tại văn phòng với . Thực đơn của căn tin trong tòa nhà có gì ngoài súp, sandwiches, cà phê và nư ớc giả khát, dành cho những ai thể ra ngoài ăn trưa, nhưng chế độ ăn nghèo nàn đó cũng quá đủ cho . và Chris chia sẻ cái bàn chuyện về công việc bên tách cà phê đen.

      Nhưng ngay khi họ vừa kết thúc, có hỗn loạn nho trong đám ng ười ăn trưa. Sallie đột nhiên ớn lạnh trong phản ứng đầy cảnh báo. “Đó l à ông chủ báo mới”, Chris tình cờ thông báo. “Với bạn của ta - ”

      Sallie cương quyết cưỡng lại ham muốn được quay đầu lại, nhưng vẫn nhìn thấy hai bóng người bước vào căng tin và chọn bữa trưa. “Tôi tự hỏi họ làm gì ở đây”, thào.

      “Kiểm tra thực phẩm, tôi đoán thế”, Chris trả lời, quay đầu lại nh ìn thẳng vào người phụ nữ bên cạnh Rhy. “ ta kiểm tra mọi thứ, tôi hiểu tại sao ta n ên bỏ qua phần thực phẩm. ta trông quen quá, Sal. có biết ta ?”

      Sallie nhíu mày tập trung, kiểm tra người phụ nữ trong cảm giác nh õm, vì nó giữ nhìn vào Rhy. “ đúng rồi đấy, ta rất quen. Đó chẳng phải l à Coral Williams, người mẫu đó sao?”. hầu nh ư chắc chắn về danh tính của ng ười phụ nữ, vẻ hoàn hảo lấp lánh hào quang đó chẳng thể nào thuộc về ai khác.

      “Chính xác”, Chris làu bàu

      Rhy quay lại, giữ khay thức ăn trong tay khi tiến lại bàn. Sallie ngay lập tức hạ thấp tầm nhìn, nhưng tim vẫn kịp thắt lại nhịp khi nh ìn thấy . hề thay đổi. Vẫn là thân hình đầy cơ bắp nhưng mềm mại lạ lùng đó, vẫn là mái tóc có màu của đêm đen đó, vẫn là khuôn mặt cứng rắn ngạo mạn đó, vẫn làn da rám nắng phong trần đó. Trái ngược với hình ảnh dịu dàng yểu điệu như cánh bướm duyên dáng của người phụ nữ bên cạnh, thực thể đối lập đầy màu sắc.

      thôi”, trầm giọng với Chris, từ từ tr ượt khỏi ghế. Cảm thấy Rhy ngẩng đầu lên nhìn về phía mình, Sallie cẩn thận quay lưng lại phía , cố gắng hết sức để tỏ ra vội vã. Chris theo sau rời khỏi căng tin, nhưng Sallie vẫn cảm nhận rất cái nhìn như thiêu đốt của Rhy bám theo sau mình. Đây là lần thứ hai nhìn chằm chằm vào . nhận ra chăng? Có phải dáng của quá quen thuộc với ? Hay là mái tóc? Có phải cái bím tóc dài ấy quá ràng để có thể nhận ra ? Nh ưng muốn cắt ngắn vì sợ có thể nhận ra cơ mà.

      vẫn còn run lẩy bẩy khi trở lại bàn làm việc vì chính phản ứng mạnh mẽ của đối với xuất của Rhy. Chưa bao giờ có người đàn ông nào cuốn hút theo cái cách mà cuốn hút và trước kinh ngạc của chính mình, phát ra mọi việc lại lặp lại lần nữa. Rhy là người đàn ông hoang dã, chất nam tính tỏa ra từ , sức mạnh kiềm tỏa của luôn khiến tim nện th ình thịch. Nó gợi nhớ lại những đ êm nằm trong vòng tay . có thể thoát khỏi về mặt cảm xúc, nh ưng những mối ràng buộc về mặt thể chất dường như vẫn mạnh mẽ như ngày nào, và Sallie cảm thấy hoàn toàn yếu ớt. như thói quen thông thư ờng, nhấc điện thoại gọi cho Greg, nh ưng ra ngoài ăn trưa nên đành b ỏ ống nghe xuống với tiếng thở dài. thể chỉ ngồi đây, bản năng của thúc giục phải l àm cái gì đó. Cuối cùng, để lại dòng tin nhắn nguệch ngoạc cho Brom, nhờ với Greg rằng bị c ơn nhức đầu hành hạ và nghỉ ngơi ở nhà suốt phần còn lại của ngày. Greg có thể nhận ra được lí do đằng sau tin nhắn, nhưng Brom chắc chắn .

      ghét việc chạy trốn khỏi bất kì điều gì, nhưng biết cần suy nghĩ về phản ứng của đối với Rhy, và khi về nhà làm đúng điều đó. Có phải chỉ bởi vì là chồng ? Có phải chỉ bởi vì biết đến bất kì người đàn ông nào khác ngoại trừ ? là người tình duy nhất của ; chưa bao giờ chia sẻ với người đàn ông nào khác những cảm xúc chia sẻ với Rhy. Chỉ l à thói quen cũ thôi ư? hy vọng thế. Và khi nhận ra là cảm thấy dù chỉ là chút ghen tuông nào với Coral Williams, nh õm hẳn, vì như thế có nghĩa là hoàn toàn kết thúc với Rhy. Tất cả những g ì cảm thấy về Rhy ngày hôm nay chỉ là những phản ứng tự nhiên giữa người đàn ông và người đàn bà bị hấp dẫn nhau về mặt tình dục. Chấm hết. Chắc chắn đ ã đủ trưởng thành để kiểm soát những cảm xúc đó, khoảng thời gian đằng đẵng 7 năm dạy điều đó.

      Điện thoại reo lúc chiều muộn, Sallie nghe giọng Greg cộc lốc. “Chuyện gì xảy ra?” “Rhy và Coral Williams bư ớc vào căng tin đúng lúc tôi và Chris ở đó”, giải thích hề có ấp úng nào. “Tôi nghĩ là Rhy nhận ra tôi, nhưng ấy ngừng nhìn chằm chằm vào tôi. Đây là lần thứ hai ấy nhìn tôi kiểu đó, nên tôi nghĩ tốt hơn hết là tôi nên biến mất”. Đó hẳn là lý do chính, nhưng đó là lời bào chữa hợp lí, và sử dụng nó. Tại sao lại phải với Greg rằng nh ìn thấy Rhy khiến bối rối. “ nghĩ thế là đúng rồi đấy”, Greg vừa vừa thở d ài. “ ta đến gặp tôi lâu sau khi Brom mang tờ nhắn của đến. ta muốn gặp , v ì là phóng viên duy nhất trong tòa soạn mà ta chưa từng gặp riêng. Sau đó ta cầu tôi mô tả hình dáng . Và khi tôi mô tả, mặt ta thoáng qua cái nhìn rất thú vị”

      “Ôi, ”, rên rỉ. “ ấy nắm được cái gì đó rồi, nhất định là thế”, giọng thoáng căm phẫn. “ ấy thính như con chó săn và nhanh như loài rắn ấy. Thế ấy có hỏi tôi từ đâu tới ?”

      “Chuẩn bị , búp bê. ta hỏi, nhưng ta có số điện thoại của rồi” “Ôi chúa ơi”, rên rỉ lần nữa. “Cảm ơn rất nhiều vì giúp tôi, tôi biết làm hết sức rồi, Greg. Nếu Rhy có t ìm ra cái gì, tôi xóa sạch dấu vết của chúng ta” . Khi Greg cúp máy, Sallie lê bư ớc về phía cửa, chờ đợi điện thoại reo lần nữa. n ên gì bây giờ? Liệu có nên thay đổi giọng của mình ? Nhưng buổi chiều trôi qua và bóng tối dần buông xuống mà chuông điện thoại vẫn chưa reo, nên cuối cùng Sallie quyết định tắm rồi ngủ. Nhưng ngủ chập chờn, mãi đến tận gần sáng mới thực chìm vào giấc ngủ.

      Tiếng chuông reo kiên nhẫn tấn công vào nhận thức của Sallie và đánh thức . Lúc đầu nghĩ đấy là tiếng chuông báo thức sáng và cố với tay tắt , nhưng tiếng chuông vẫn tiếp tục. Khi nhận ra đó là tiếng chuông điện thoại, gần nh ư chồm lên túm lấy nó, nhưng trong hậu đậu của Sallie, cái điện thoại r ơi đánh cộp xuống sàn, vội vàng kéo sợ dây, cuối cùng cũng áp được cái điện thoại vào tai mình.

      “Xin chào”, lầm bầm ngái ngủ, giọng nghe rất nặng nề

      “Có phải Jerome đấy ?”, giọng nam trầm kh àn và sâu cất lên. Chất giọng khàn khàn đó đánh động giác quan của Sallie, nh ưng quá buồn ngủ để nắm bắt nó. “Vâng, là tôi đây”, , giọng nhừa nhựa vì ngáp. “Ai thế?”

      “Tôi là Rhydon Baines”, nội dung của câu tác động v ào Sallie khiến mắt trợn ngược. “Tôi đánh thức phải ?”

      “Vâng, đúng vậy”, xác nhận, gần như mất khả năng suy nghĩ về bất k ì phép lịch nào dành cho , và tiếng cười khẽ trầm sâu khiến run rẩy. “Có chuyện g ì sao, ngài Baines?”

      , tôi chỉ muốn chúc mừng về b ài báo viết ở Washington, nó thực l à bài báo hay. Tiện đây, khi có thời gian, có th ể ghé qua phòng tôi để chuyện được . Tôi nghĩ là phóng viên duy nhất trong tòa soạn mà tôi chưa gặp trực tiếp, và còn là trong những người giỏi nhất nữa chứ”

      “Tôi… tôi ”, lắp bắp. “Xin cảm ơn ngài, ngài Baines”

      “Rhy”, sửa lại. “Tôi thích được gọi bằng tên trước mặt nhân viên của mình. Và nhân tiện đây, tôi cũng xin lỗi vì đánh thức , nhưng dù sao bây giờ cũng là lúc nên dậy rồi đúng nào, trừ phi muốn làm đúng giờ.” Với tiếng cười khẽ nữa, chào tạm biệt rồi cúp máy. Sallie hết hồn khi nh ìn vào đồng hồ. sắp muộn giờ làm nếu nhanh lên, nhưng Rhy s ẽ phải đợi lúc lâu nữa nếu đợi xuất trong văn phòng của .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :