1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

CUỘC SỐNG TRÊU CHÓ CHỌC MÈO CỦA NHỊ NỮU - Tử Ngưng Yêu (67 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      Chương 66: Tiểu Lôi bạo phát mưa bão…
      Ta đứng hình nhìn Đại biến thái trân trân, biết phải trả lời thế nào.

      “Xem ra ta trước giờ quá nuông chiều ngươi!” Đại biến thái ánh mắt bạo ngược, lên tia tàn khốc. Đưa tay nắm lấy cổ ta nhấc bổng lên trung.

      “Đại…Biến thái…” khó chịu, có chút khó thở. muốn, bóp chết ta sao?

      Lực tay Đại biến thái càng lúc càng mạnh. Ta nhướng mày, bị xiết cổ nên hô hấp bắt đầu dồn dập, hai mắt thoáng hằn lên gân máu đỏ tươi nhìn .

      “Thứ nghe lời, giữ lại cũng vô dụng.” Giọng Đại biến thái sâu, tiếp tục tăng thêm lực đạo lên tay.

      “…Ừm…Ách…” Ta chỉ có thể phát ra ít tiếng rên rỉ a ô, hoàn toàn thể ra lời, hai tay còn sức lực đặt hờ tay Đại biến thái, cũng còn sức giãy dụa.

      phải chết sao…

      Ta nhìn Đại biến thái, giọt nước mắt theo đuôi mắt chảy xuôi xuống.

      Chết chết…chỉ là, chết tay Đại biến thái, tại sao lại chút cam lòng.

      ràng hít thở thông đến nỗi đại não cũng bắt đầu mê muội. Cảnh vật trước mắt bắt đầu biến thành trống rỗng, tại sao…đau nhất…vẫn là tim…

      Cứ như vậy mà chấm dứt…Ta cũng là… nữ xuyên …thất bại nhất.

      Nghĩ đến đây, ta khỏi tự cười giễu mình tiếng, hai tay khoác tay Đại biến thái, vô lực … rơi xuống.

      Đôi đồng tử Đại biến thái chợt co rút lại, đột nhiên buông tay. Ta lần nữa lại ngã xụp xuống giường, há to mồm khẩn trương hô hấp. Ta tham lam hít thở hổn hển, toàn thân nổ tung từng đợt – tê dại. Mặc dù sớm được thể nghiệm qua cảm giác chết là như thế nào, nhưng chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi như thế.

      Đại biến thái dự tính buông tha cho ta? Ta thở dốc được rồi, lại khó hiểu nhìn lên Đại biến thái.

      “…” Đại biến thái nhìn ta, câu cũng , tay nắm quyền chặt.

      Ta có chút hoảng sợ nhìn lên Đại biến thái, lại muốn đối với ta như thế nào đây?

      Đại biến thái chỉ chăm chú nhìn ta lúc lâu, trầm mặc xoay người… ra cửa phòng.

      Nhìn bóng lưng Đại biến thái ra cửa phòng, ta bỗng có dự cảm. Nếu cứ để ra như vậy, lần này đây, chúng ta – xa nhau.

      Ta muốn, để ta cùng Đại biến thái lời từ biệt lại biến thành như vậy.

      được !” Còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, cũng thốt ra.

      Đại biến thái thoáng ngừng, sau đó tiếp tục ra ngoài.

      “Ta muốn chúng ta như vậy! Dựa vào cái gì? Tại sao ngươi mực ra vẻ ta đây là đúng nhất. Ta vốn phải là người ở cái thế giới này! ! ! Ta muốn trở về có gì đúng? Tại thế giới khác, ta có người nhà của ta, ta có bạn bè của ta, ta có cuộc sống hoàn mỹ của ta. Ta tưởng nhớ đến nơi đó, nhớ đến quê nhà ta sống từ đến lớn, có cái gì đúng chứ! ! !”

      Oan ức tự nhiên bộc phát, hiểu sao nỗi khó chịu trong nháy mắt ngừng tuôn ra làm suy sụp lý trí, ta bắt đầu gầm rú như bệnh tâm thần.

      Đại biến thái dừng lại. Chỉ là dừng lại.

      “Ngươi lớn lắm sao? ! Ngươi lợi hại, ngươi rất giỏi. Ngươi muốn giết người liền giết người, bỏ rồi bỏ . Ngươi có…từng nghĩ đến cảm thụ của người khác hay . Ta vốn, ta vốn rất muốn trở về-. Nhưng là, vừa nghĩ đến phải rời xa các ngươi, trong lòng ta cũng rất khó chịu, cũng nỡ. Đặc biệt là ngươi…cái tên Đại biến thái. Ta điên rồi. Lại tưởng nhớ đến ngươi…cái tên hơi tí là đòi giết ta – biến…”

      Còn chưa xong, tầm nhìn bị nước mắt nhạt nhòa làm cho mơ hồ, chỉ thấy phía trước hồng ảnh chợt lóe. Ngay sau đó, môi liền bị bạo ngược khóa chặt, mút vào…Sau đó răng bị nâng mở…

      Vì vậy, ta lại lần nữa thiếu chút hít thở thông, chỉ bất quá, lần này đây là bị hôn…

      Đại biến thái tay ôm lưng ta, tay kia nâng đầu ta, gắt gao thúc về phía trước. Đầu lưỡi mạnh mẽ tới lui trong khoang miệng ta. Lúc thân thể ta lần nữa xụi lơ xuống, Đại biến thái mới cho ta cơ hội ngắn ngủi để há miệng hô hấp vào.

      “Là ngươi cho ta -, hối hận còn kịp rồi.” Sau đó, căn bản để cho ta cơ hội trả lời, lại tiếp tục hôn.

      Hôn hôn, ta chỉ cảm giác người chợt lạnh. Rất tốt, quần áo toàn bộ bỏ mình dưới ma trảo của Đại biến thái, hóa thành từng mảnh .

      Nhìn từng mảnh vải tội nghiệp bay rớt, trong lòng ta giận dữ. Y phục đáng thương, ta báo thù cho các ngươi! Vì vậy, ta đưa tay bắt đầu xé rách y phục của Đại biến thái. Mặc dù ta cực lực muốn xé rách toạc Đại biến thái ra, biết sao lại có khí lực, nội lực. Càng muốn thô bạo, ngược lại càng dùng được lực, lột hồi lâu vẫn bóc được chút nào.

      Dùng bạo lực được, hay là cởi từng cái từng cái vậy! Bi ai – ta chỉ đành ủ rũ đưa tay tháo đai lưng của Đại biến thái.

      Sau đó… Đại biến thái – thở gấp…

      Sau đó… Đại biến thái – thầm vận nội lực, đột nhiên kéo mạnh cái, y phục người Đại biến thái ‘phốc’ hóa thành từng mảnh bay tán loạn, rớt xuống đất.

      ra, ta bị những mảnh y phục bắn vào cũng có chút đau rát. Nhưng có thể nhìn thấy tận mắt quần áo của Đại biến thái cũng bị xé nát tan tác, ta rất thỏa mãn…Quần áo của ta, ta báo thù cho các ngươi rồi, ta đây xem như…Mượn đao diệt áo.

      Tóc Đại biến thái xõa tán loạn xuống ngực ta. Ta bỗng cảm thấy thẹn thùng, nghiêng mặt . Đại biến thái từ trong đống những mảnh y phục tán loạn mò ta trở về, khẽ hôn miết lên thân thể ta, từ vành tai đến gáy cổ chừa chỗ nào.

      Ta bị kích thích có chút hưng phấn, bèn quàng tay ôm lấy lưng Đại biến thái.

      Ta bây giờ có niềm tin…Lần này Lão nương lên giường với trai đẹp nhất định phải thành công!

      Đại biến thái tay nâng đỡ lưng ta, tay kia vuốt ve lên xuống thân thể ta rồi từ từ trượt xuống bên dưới. Lúc tay miết đến bắp đùi non, ta …thở gấp hít hà. Tay ôm lưng Đại biến thái liền trượt lên bá cổ , thân thể hơi hơi ưỡn cong về phía trước.

      Đại biến thái kéo bắp đùi ta banh ra, vật cứng dài cực nóng lập tức len vào giữa hai bắp đùi, nhàng ma sát cọ cọ, kích thích ta nhịn được nữa – bắt đầu thở dốc.

      Ta đương nhiên biết đó là cái gì, chính là…chính là… Đại biến thái, ngươi thể cứ như vậy chưa dạo đầu gì hết đòi vào chứ…

      Vừa nghĩ tới đây, Đại biến thái cư nhiên đẩy về phía trước.

      “Chờ…Chờ chút! Đại biến thái…” Ta gỡ tay ra khỏi cổ Đại biến thái, dùng tay nắm lấy….cực nóng của Đại biến thái.

      Đại biến thái bị ta nắm đột ngột, thân thể bỗng nhiên mềm nhũn ra, áp tựa lên người ta, thở dốc hồi rồi kề bên tại : “Ngươi hối hận?”

      Ta thấy phản ứng của Đại biến thái liền chủ động tấn công, đá lông nheo với rồi cầm cực nóng của Đại biến thái trong tay, bắt đầu xoa bóp.

      “Ngươi…” Đại biến thái bắt đầu gấp gáp – thở dốc…

      “Ửm? Thoải mái ?” ta hài lòng nhìn Đại biến thái hỏi.

      “Buông…ra…”

      buông sao đây?”

      Đại biến thái trả lời mà trực tiếp dùng hành động, mãnh liệt xoay ta vòng. Ta ngờ tới làm như vậy, buộc phải buông tay.

      Đại biến thái nhấc mông ta lên, dùng hết sức đẩy vào.

      được a…Đại biến thái, ta còn chưa chuẩn bị…”

      “Đau…lắm a…!”

      Nhưng cho dù ta có kêu la sợ hãi cũng muộn, cực nóng của Đại biến thái đẩy vào đến nơi.

      cơn đau đớn tê dại khiến toàn thân ta lập tức phải dùng sức nín thở. tia nước nóng hổi theo chỗ giao hợp chảy xuống, có lẽ là máu.

      “Nhị Nữu…đau lắm sao?” Đại biến thái hít hơi, sau đó bắt đầu thong thả xuất nhập

      được cử động a…Ta đau đớn thể nên lời, thể làm gì khác hơn là cố gắng nín thở, hút khí.

      Dần dần, cảm giác đau đớn – tê liệt cũng thối lui, cùng với nhịp điệu của Đại biến thái, ta bắt đầu dập dờn cảm thấy có loại khoái cảm kỳ dị, cũng bắt đầu phối hợp rên rỉ.

      Đại biến thái cả người căng thẳng, đẩy nhanh tốc độ, vài giây sau, chỉ nghe phía sau truyền đến hồi thở dốc dồn dập, sau đó, cực nóng của Đại biến thái được rút ra.

      Sau khi bình tĩnh lại, Đại biến thái ôm ta vào lòng.

      “Cái kia…Đại biến thái, ta hỏi ngươi vấn đề…”

      “Ửm?”

      “Ngươi…có phải là trai tân ?”

      “Trai tân?”

      “Chính là….Chính là, đây là lần đầu tiên của ngươi phải ?” Ta rốt cuộc cũng hỏi được.

      Đại biến thái đột nhiên đỏ mặt, xoay . Sau đó hừ tiếng: “Ừm.”

      “Nhưng mà, làm sao Nhị Nữu biết được ~!” Đỏ mặt xong, Đại biến thái lại bắt đầu nghiệt.

      “Cái này…kỹ thuật quá cẩu thả nhưng lại đặc biệt nhanh….còn nữa…” Ta còn muốn tiếp nữa, lại thấy sắc mặt Đại biến thái hết sức khó coi.

      “Phu nhân?” Đại biến thái khẽ vuốt.

      “Đại…Đại biến thái…”

      “Kỹ thuật của ta rất cẩu thả?” Đại biến thái cúi người hôn lên ngực ta.

      “Này…Chuyện này…

      “Ta còn đặc biệt nhanh? Ửm ~?”

      “Đó…Chuyện đó…” Ánh mắt ta lảng tránh.

      “Vậy phải làm phiền phu nhân giúp vi phu luyện tập nhiều hơn, luyện tập ~!”

      “Ngô…!” Bị hôn, cuộc chiến mới lại bắt đầu.

      lúc lâu sau, ta nằm vật ra giường T_T. Lần này đây, ta thu lại lời đánh giá khi nãy đối với Đại biến thái. Cái tên biến thái này! Tiến bộ cũng quá thần tốc! ! !

      “Phu nhân ~!” Đại biến thái ôm người ta mềm nhũn, khẽ liếm qua vành tai. Tay kia lại ve vuốt vùng mẫn cảm của ta.

      “Ừm…!” Thân thể ta rung động, khoái cảm lại dập dờn.

      “Vi phu có tiến bộ lắm ? Ửm ~?”

      “Ửm…Ừm….Lắm!” Ta rưng rưng gật đầu.

      “Còn chưa được, vi phu còn muốn tiếp tục luyện tập, thể làm phu nhân thất vọng ~!”

      …” Bị hôn nữa rồi…T_T

      biết qua bao lâu…

      “Phu nhân ~!”

      “Ta… Ta được…Ta sai rồi….Ta sai rồi…”

      “Vi phu cảm thấy, luyện tập còn chưa đạt…!”

      “A? !”

      cần a….

      “Phu nhân ~ phu nhân ~ tỉnh rồi a ~”

      “Ửm? !” Ta mở mắt, cảm giác toàn thân đau nhức.

      “Phu nhân, đến ăn điểm tâm trước ~!” Đại biến thái mặc bộ áo khoác màu đỏ, bưng bát cháo ngồi ở đầu giường.

      Ta gượng ngồi dậy. “Điểm tâm?”

      “Đại biến thái, bây giờ trời sáng rồi sao?” phải chứ, ngày đêm, ngày đêm!

      “Ừm, phu nhân ăn chút đồ , bổ sung thể lực, sau đó vi phu cùng ngươi tắm.”

      Ta…Ta nghe lời này sao vẫn cứ cảm thấy có chỗ nào đó đúng…

      “Sau đó, chúng ta tiếp tục luyện tập ~!” Đại biến thái nghiệt cười.

      Này…rốt cuộc lên giường với trai đẹp thành công, lẽ ra ta phải vui mừng mới đúng chứ.

      Nhưng tại sao bây giờ ta lại phiền muộn như thế này…

      Ba ngày rồi…Suốt ba ngày! ! !

      Đại biến thái cho ta chút thời gian rảnh nào.

      Đương nhiên, cũng có.

      Trong ba ngày này, Thanh Y có đến bẩm báo:

      “Giáo chủ, Yến Vương vượt ngục. Hoàng thượng hạ chỉ mời ngài đến thương lượng đối sách.”

      . Ta có kỹ xảo trọng yếu cần phải luyện tập ~!”

      Hắc tuyến , kỹ xảo trọng yếu….cần phải…luyện tập…

      Mãi đến ngày thứ ba, Hoàng thượng đích thân đến.

      Đại biến thái bất mãn rốt cuộc phải thay y phục, ra tiếp kiến.

      Để lại ta nằm tê liệt giường cảm động – lệ rơi đầy mặt. Hoàng thượng…người chính là ân nhân cứu mạng của ta đó! ! !

      Nằm giường ngủ suốt ngày, ta mới có sức đứng lên được. Sau đó ta mới biết, trong ba ngày này, đồng đảng của Yến Vương đột nhập nhà lao cứu Yến Vương ra. Yến Vương và Hoàng thượng hoàn toàn trở mặt, tụ tập hơn hai mươi vạn đại quân bao vây ngoài kinh thành chuẩn bị tấn công vào.

      Xem ra Hoàng thượng đến tìm Đại biến thái cũng vì chuyện này.

      Khi ta tỉnh lại, Đại biến thái bị Hoàng thượng kéo vào cung. Trong ba ngày này, chúng ta ai có cơ hội nhắc đến chuyện phải trở về. Đại biến thái có trong phủ, nhưng cũng phái người cản ta. Ta hơi buồn bực. Cái tên Đại biến thái này…tin tưởng rằng ta bỏ trốn đến như vậy sao?

      Nhưng mà, ta cuối cùng cũng cảm thấy có điều đúng, còn là phi thường đúng. Sau đó, ta cuối cùng cũng phát ra là chỗ nào đúng.

      thấy Tiểu Lôi? !

      Ta lần tìm khắp trong ngoài phủ cũng thấy Tiểu Lôi. Chẳng lẽ Đại biến thái giam lỏng rồi?

      Ta vội vàng tìm đến Thanh Y, có đáp án – người của Đan Mai lâu đến đón

      Đan Mai lâu? Tiểu dương tới đón -, hay là Lục mỹ nam sai người đến đón -? Bọn họ muốn đón Tiểu Lôi làm gì?

      Ta nghi ngờ, muốn đến Đan Mai lâu hỏi cho đến cùng.

      Ai ngờ mới ra khỏi phủ Thừa tướng, chưa được bao xa bị thần bí đến chắn trước mặt.

      “Muốn gặp Tiểu Lôi theo ta.” thần bí chỉ đúng câu như vậy rồi xoay người dẫn đường.

      “Này! Chờ chút!” Chẳng lẽ là người của Đan Mai lâu?

      Nàng kia có vẻ thích chờ đợi. “Muốn cứu Tiểu Lôi hãy theo ta.”

      phải là người của Đan Mai lâu!

      “Các ngươi là ai? Ta dựa vào cái gì mà tin ngươi!” Ta bước nhanh về phái trước nắm lấy vai nàng.

      “Tới nơi rồi ngươi biết chúng ta là ai. Có tin hay là tùy ngươi. Nhưng nếu ngươi theo ta, sau này ngươi cũng đừng mong gặp lại Tiểu Lôi nữa.” cười lạnh, tiếp tục dẫn đường.

      Ta do dự chút rồi cũng theo.

      theo nàng kia kẹp trái quẹo phải lòng vòng hồi, tới nhà dân.

      vào.” Nàng kia ra lệnh.

      “Tiểu Lôi ở trong đó sao?” Ta nghi ngờ.

      “Ngươi vào rồi biết.”

      Đẩy cửa vào nhà, là nhà dân rất bình thường.

      theo ta.” tiếp tục ra lệnh.

      Ta theo nàng vào gian phòng, trong phòng cũng có ai.

      “Tiểu Lôi đâu?” Ta lại hỏi lần nữa.

      đáp, mở ra cánh cửa tủ quần áo bên trong phòng, tháo vách ngăn, mật đạo liền ra. đánh mắt về phía ta, ý bảo ta vào.

      Mật đạo cũng quá dài, ước chừng hơn mười chung trà liền ra khỏi mật đạo. Ngay ngoài cửa, chiếc xe ngựa dừng đó chờ sẵn, xem ra là chờ chúng ta-.

      Lên xe ngựa, ta nhìn thấy được cảnh vật bên ngoài, chỉ có thể bằng cảm giác nhận biết, có lẽ xe ngựa ra hướng ngoài thành. Xem ra là người của Yến Vương, trong lòng ta thoáng chút bất an.

      Xuống xe ngựa, nỗi bất an liền ứng nghiệm. Chỗ xe dừng lại, chính là trong quân doanh.

      Trước mắt, che mặt tay túm Tiểu Lôi bị trói chặt, tay kia cầm con dao để gáy Tiểu Lôi. Yến Vương đứng bên cạnh Tiểu Lôi.

      “Tỷ tỷ…” Tiểu Lôi ủy khuất gọi.

      “Lâu lắm gặp a, Thánh Nữ!” Yến Vương mở miệng trước.

      “Ít nhảm, điều kiện?” Ta kiềm chế cơn phẫn nộ, hỏi.

      “Thánh Nữ đúng là người sảng khoái, ta muốn ngươi dùng tứ thần thú giúp ta đoạt được vương vị!” Thấy ta thẳng vào vấn đề, Yến Vương cũng vòng vo.

      “Ta đáp ứng ngươi thả Tiểu Lôi chứ?”

      “Đúng.”

      “Được, ta đáp ứng ngươi!” Nếu bây giờ ta đồng ý Yến Vương, càng hành hạ Tiểu Lôi thêm, lại áp chế ta. Nếu như vậy bằng cứ đáp ứng cho trước, để Tiểu Lôi được an nhàn chút, rồi mới nghĩ cách tiếp.

      Yến Vương thoáng sửng sốt, ngờ ta đáp ứng sảng khoái như vậy.

      “Bao giờ thả Tiểu Lôi?” Ta tiếp tục hỏi.

      “Tất nhiên là sau khi xong chuyện.” Yến Vương đắc ý .

      “Làm sao ta có thể tin tưởng ngươi được?” Ta khinh rẻ nhìn Yến Vương.

      “Ngươi…!” Yến Vương có vẻ hơi chán nản, tiếp: “Tiểu Lôi ở trong tay ta, ngươi tin ta tin, tin ta cũng phải tin.”

      “Ngươi thả Tiểu Lôi, ta đến làm con tin cho các người, thế nào?”

      Yến Vương suy nghĩ lúc, đáp trả: “ thả Tiểu Lôi ngươi mới có thể ngoan ngoãn làm người của chúng ta. Thả Tiểu Lôi rồi, ta cũng nắm chắc khống chế được ngươi.”

      Đàm phán thất bại, ta hơi tức giận. Biết Yến Vương cũng dễ lừa dối được, đành phải thỏa hiệp.

      “Ta chỉ có cầu, đối đãi với Tiểu Lôi tốt.”

      “Chuyện này thành vấn đề.”

      Ta gật đầu. “Ta ở đâu đây?”

      Yến Vương vỗ tay. “Người đâu, đưa Thánh Nữ .”

      “Chờ chút!” che mặt khống chế Tiểu Lôi đột nhiên lên tiếng. “Ta tuyệt đối đồng ý, cứ như vậy buông tha cho…con tiện nhân này! ! !”

      Giọng này…Ta sợ hãi nhìn về Yến Vương: “Ngươi…Cứu nàng?!”

      Yến Vương gật đầu, mỉm cười nhìn ta, lại nhìn qua khống chế Tiểu Lôi – Trình Xuân Hoa, vẻ mặt như thưởng thức kịch vui nhìn chúng ta.

      nàng buông … Tiểu Lôi ra.” Ta cố gắng thương lượng với Yến Vương.

      Yến Vương buông tay: “Ta làm được, nàng điên rồi.” Sau đó vẫn tiếp tục bộ dạng cũ, theo dõi chúng ta.

      “Đúng! Ta điên rồi, hoàn toàn điên rồi! ! ! Nhị Nữu, ta cho ngươi biết, ta tuyệt đối khinh địch mà buông tha cho ngươi như vậy!” con dao tay Trình Xuân Hoa căng thẳng bám chặt cổ Tiểu Lôi.

      Ta hung tợn nhìn về phái Yến Vương, cắn răng, cố ý giải độc cho Xuân Hoa, nhất định là vì muốn thấy nữ nhân độc ác này trả thù ta như thế nào?

      “Ta đáp ứng điều kiện của ngươi, cần làm quá đáng!”

      “Nhưng mà…”Yến Vương suy nghĩ lúc, sau đó hài hước cười đáp: “Ngươi cũng còn cách nào khác, phải sao?”

      Ta cố gắng kiềm nén phẫn nộ, run rẩy nắm chặt hai tay, hít sâu hơi để bản thân mau tỉnh táo lại. Quay qua hỏi Xuân Hoa: “Ngươi muốn thế nào?”

      “Ta muốn đem những gì ngươi sỉ nhục ta, trả lại cho ngươi gấp trăm lần! phải, là trả lại cho ngươi gấp ngàn vạn lần!” Xuân Hoa nghiến răng nghiến lợi . Mặt mũi bị khăn dày che khuất, nhưng có thể tưởng tượng ra được nàng bây giờ với khuôn mặt loang lổ những vết rạch nát có vẻ dữ tợn hung hãn đến mức nào.

      Xuân Hoa càng càng kích động, lực tay càng đè xiết, cổ Tiểu Lôi liền ra tia máu tươi.

      “Buông Tiểu Lôi ra! !” Nhìn thấy vết máu cổ Tiểu Lôi, ta sốt ruột hét lên.

      “Được! Ngươi…quỳ xuống cho ta!” Xuân Hoa đắc ý, giọng hưng phấn bắt đầu run run. Yên Vương nhìn ta cười cười.

      Ta chút do dự, hai đầu gối khụy xuống trước mặt Xuân Hoa. “Mời thả tiểu Lôi.”

      “Ngươi…!” Có lẽ ta quỳ xuống quá thống khoái, thể thỏa mãn được khoái cảm biến thái như mong muốn của Xuân Hoa. Xuân Hoa rống giận.

      Yên Vương nhìn ta, có chút kinh ngạc.

      “Ha ha ha ha, Thánh Nữ Linh Sơn, cũng phải quỳ trước mặt ta!” Xuân Hoa kiêu ngạo cười đáp, hung hăng nhấc chân đá cước lên ngực ta. ngực bỗng chốc đau nhói, ta bị đá văng ra xa, té nhào xuống đất, trong khoang miệng lập tức tuôn ra vị tanh ngọt.

      “Mời…Thả Tiểu Lôi.” Ta vừa mở miệng, ngụm máu đỏ tươi cũng theo khóe miệng chảy xuống.

      “Tỷ tỷ! ! !” Tiểu Lôi lo lắng gọi.

      “Các ngươi….lên cho ta, lột sạch y phục nó! ! !” Xuân Hoa quay qua ra lệnh cho đám binh sĩ đứng gần đó.

      Binh sĩ chung quanh nhìn ta quỳ rạp đất, lại do dự nhìn qua Yến Vương. Yến Vương chỉ mỉm cười nhìn ta, cũng lộ vẻ gì là đồng ý hay đồng ý.

      được! ! ! Ngươi thả Tỷ tỷ ra, Ngươi thả tỷ tỷ ra! Ngươi…đồ đàn bà ác độc hoang đường. Nếu ngươi còn dám sỉ nhục tỷ tỷ , ta nhất định tha cho các ngươi.” Tiểu Lôi nhìn qua đám binh sĩ bên cạnh rục rịch có ý lại gần, giãy dụa la hét.

      “Ngươi buông tha chúng ta? Hừ! Mạng sống của ngươi bây giờ còn ở trong tay ta đó!” Xuân Hoa lại xiết con dao, dòng máu từ cổ Tiểu Lôi chảy xuống.

      “Ngươi dừng tay! ! !” Ta ôm ngực thét lên.

      “Tự ta cởi.” Ta vừa , vừa bắt đầu đưa tay cởi quần áo.

      được! ! ! Tỷ tỷ được ! ! !” Tiểu Lôi kịch liệt giãy dụa, máu cổ lại càng chảy xuống nhiều hơn.

      “Tiểu Lôi, ngươi được lộn xộn!” Ta xởi xong áo ngoài.

      Còn thừa lại áo khoác và áo lót.

      Nếu cũng cởi cả áo khoác chỉ còn lại cái yếm, ta có chút do dự. Sau đó cắn răng run run rẩy rẩy đưa tay cởi áo khoác, sắp tuột xuống khỏi bờ vai.

      “Các ngươi lên ! Xông lên ! Hôm nay, đồ đê tiện này cho các ngươi tùy tiện thưởng thức!” Xuân Hoa ác độc quát lên.

      Binh sĩ bên cạnh nghe thấy lời và giọng cười dâm loạn của Xuân Hoa, cuối cùng cũng có người kiềm chế được, bắt đầu lên, bắt đầu xé rách quần áo ta.

      Những người khác thấy Yến Vương hình như cũng phản đối, đồng loạt kiềm chế nữa, xông lên ấn ta ngã xuống đất.

      “Các ngươi….Thả…tả ….tả….A a a a a a …!” Tiểu Lôi dùng hết sức lực ngửa mặt lên trời hét to.

      Chỉ nghe thấy Xuân Hoa hét thảm tiếng, sau đó đám binh sĩ nhào lên người ta trong nháy mắt bị bắn bay .

      Ta bò dậy nhìn lại, thấy Tiểu Lôi, ….Toàn thân cuồn cuộn gân xanh, toàn thân đều biến thanh màu xanh biếc, sợi tóc cũng lớp lớp dựng ngược, chung quanh thân thể bị bao bọc bởi vòng tia chớp, giật đùng đùng

      “Tiểu…Tiểu Lôi?” Ta xác định nổi – gọi hỏi.

      Tiểu Lôi hình như nghe thấy ta gọi , đưa tay, ở tay ngưng tụ lại quả cầu tia chớp sáng lòa, từng quả từng quả ném xuống đám binh sĩ.

      Cứ mỗi quả cầu chớp được ném xuống lại kèm theo những tiếng đùng đoàn chớp giật, những tiếng thét thảm thiết hãi hùng liên tiếp vang lên.

      “Ta……Ta … nhất … định … … buông … tha … các … ngươi…!” Tiểu Lôi bạo phát, gầm , tay giơ cao lên trời.

      Chỉ thoáng, thiên địa biến sắc, mặt đất kịch liệt chấn động. bầu trời, mây đen cuồn cuộn bay đến, tiếng chớp giật hỗn loạn, bao phủ toàn bộ quân doanh.

      Tất cả mọi người bị vây hãm trong vòng khủng hoảng. Chỉ thấy Tiểu Lôi ngửa đầu, lại gầm lên giận dữ, cuồn cuộn tia chớp lại đánh xuống, hai mươi vạn đại quân nháo nhào bỏ chạy tán loạn. Tiếng sét đánh, tiếng kêu thảm thiết dứt. Sắc mặt Yến Vương trắng bệch nhìn toàn cảnh trước mắt.

      Tiểu Lôi thân hướng lên bầu trời, tay chậm rãi hạ xuống, chỉ vào Trình Xuân Hoa bị bắn bay ra đất.

      được! ! ! !” Trình Xuân Hoa liên tục lắc đầu thảm thiết. tia sét lớn bén như kiếm sắc đánh thẳng xuống người nàng.

      Tiếng chớp giật qua , nơi Trình Xuân Hoa từng nằm bò kêu thảm biến thành cái hố to, xương cốt cũng còn…

      bầu trời mây đen tán . Lều trại bị sét đánh bốc cháy, toàn quân doanh chìm trong biển lửa. Các binh lính bị sét đánh ngã xuống đất nơi trốn chạy, kêu rống thảm thiết ngừng. Quân doanh hai mươi vạn đại quân, chỉ trong nháy mắt biến thành địa ngục nhân gian.

      Yến Vương nhìn toàn cảnh trước mắt, ngã ngồi đất. thể tin được liên tục lắc đầu. Cả người trong nháy mắt đều suy sụp.

      Ta cười lạnh – nhìn Yến Vương, suốt đời cố gắng, lại ở … khắc này hoàn toàn tan thành tro bụi.

      Gân xanh người Tiểu Lôi dần dần lặn mất, quả cầu tia chớp xoay quanh thân thể cũng phân tán, tóc cũng mềm mại rủ xuống, toàn thân tê liệt mềm yếu ngã xuống đất. Ta vội vàng chạy lại đón được .

      “Tiểu Lôi!”

      Đón được Tiểu Lôi nhưng lại càng căng thẳng. đúng, Tiểu Lôi sao lại như vậy? Lại phát thân thể Tiểu Lôi bắt đầu từ từ nhợt nhạt…

      “Tỷ tỷ!” Tiểu Lôi đưa tay xoa mặt ta. Thoáng mỉm cười với ta: “Tiểu lôi, cũng có thể bảo vệ tỷ tỷ-.”

      “Ừm! Ừm!” Ta khóc, gật đầu. Nghẹn ngào : “Cám ơn Tiểu Lôi. Tỷ tỷ còn muốn được Tiểu Lôi bảo vệ, tỷ tỷ còn muốn Tiểu Lôi mãi mãi ở bên cạnh tỷ tỷ.”

      Tiểu Lôi mỉm cười ngọt ngào, : “Được!” Sau đó bàn tay vuốt ve tay ta chợt buông thõng xuống, thân thể chớp sáng chớp tối.

      “Tiểu Lôi! ! !” Nước mắt ta lăn xuống như mưa rào, muốn ôm giữ Tiểu Lôi chặt lại cứ cảm thấy thể ôm giữ được.

      “Nhị Nữu, Tiểu Lôi làm sao vậy? Mau để Thanh Long ca ca xem cho!” Là giọng của Tiểu Chu Tước.

      “Ta cũng biết. vừa rồi mới phát tiết. Sau đó, sau đó khôi phục lại biến thành như vậy!” Ta khóc, cũng xong.

      “Ngươi…Ngươi muốn , vừa rồi…Chấn động lớn vừa rồi, đều là do Tiểu Lôi gây ra?” Tiểu Chu Tước kinh ngạc hỏi. “Vừa mới rồi bọn ta cảm giác được trong khí có linh lực phi thường rất mãnh liệt phát tác, cho nên chạy tới xem sao.” theo sau Tiểu Chu Tước, Bạch Hổ, Thanh Long, Huyền Vũ cũng tới.

      “Ừm! Tiểu Lôi, ra là con trai của Lôi Thần. Ta trước giờ vẫn cho các ngươi biết!”

      Thanh Long tiến lên, nắm lấy tay Tiểu Lôi lúc này gần như trong suốt. Bắt mạch xong, sau đó từ đầu ngón tay xuất ra quả cầu nước trong suốt, đem Tiểu Lôi bao vào bên trong. Tiểu Lôi nhờ vậy cũng bị mờ nhạt trong suốt nữa.

      “Tiểu Lôi rốt cuộc là bị sao vậy?” Nhìn thấy Tiểu Lôi cần tiếp tục biến mất dần, ta hơi lòng, nhưng vẫn lo lắng hỏi Thanh Long.

      “Tiểu Lôi …mạnh mẽ phá tan phong ấn trong thân thể. Ta chỉ có thể dùng linh lực tạm thời phong bế thân thể , phòng ngừa bị hồn phi phách tán…”

      “Ý ngươi là, Tiểu Lôi bị…hồn phi phách tán sao? !” ra được bốn chữ cuối cùng, lòng ta đánh thót cái, tim như muốn nhảy ra ngoài.

      “Ngươi đừng vội, linh lực của tứ thánh thú bọn ta có thể tạm thời bảo đảm Tiểu Lôi sao. Nhưng cụ thể làm thế nào mới cứu được , còn phải trở về Linh Sơn hỏi qua sư phụ mới biết được.”

      “Ừm, Nhị Nữu ngươi đừng quá lo lắng, chúng ta nhất định bảo vệ mạng sống cho Tiểu Lôi-!” Tiểu Chu Tước an ủi ta.

      “Chúng ta phải nhanh chóng mang Tiểu Lôi trở về, linh thủy của ta kiên trì được bao lâu. Về tới Linh Sơn lại dùng linh lực tứ thánh thú bảo hộ cho Tiểu Lôi, chắc thành vấn đề.”

      Ta gật đầu.

      Thanh Long đưa mắt nhìn Bạch Hổ và Huyền Vũ, mọi người đều gật đầu hiểu ý, cùng Tiểu Chu Tước đồng loạt vận công, đem bọc nước bọc Tiểu Lôi bên trong bảo hộ ở chính giữa, bay về Linh Sơn.

      Bọn Tiểu Chu Tước vừa bay , bầu trời lại đột nhiên ảm đạm.

      thanh sấm sét oanh tạc lại lần nữa vang lên.

      “Ngươi hại con ta…Ta nhất định tha cho ngươi! ! ! !” Tiếng sấm bi thương phẫn nộ từ trung truyền xuống.

      Vừa dứt lời, tin chớp như thanh đại đáo chém xuống, thẳng tắp bổ xuống người ta.

      Là Lôi Thần…

      Đầu óc ta vẫn lâng lâng, ngồi dưới đất nhìn tia chớp xẹt xuống, nhắm mắt lại, chờ đợi cơn đau kéo đến.

      Lại chỉ nghe tiếng oanh, tiếng sấm đánh qua rồi nhưng ta lại việc gì. Ta nghi hoặc mở hai mắt ra nhìn, chỉ thấy Đại biến thái đứng chắn trước người ta., hai tay che ở trước người. Sét đánh xong, khí còn sót lại vài tia chớp sáng khiến ta có thể nhìn thấy phía trước nhàn nhạt có màng chắn bảo vệ, Đại biến thái… ngang nhiên dám vận chân khí tiếp ứng … đạo sấm sét của Lôi Thần!

      “Hừ! Lấy sức ngươi – phàm nhân ngu muội có thể tiếp được bao nhiêu đạo thiên lôi của ta!” Tiếng sấm tức giận lại lần nữa vang lên.

      Đại biến thái tà tà cười tiếng: “ thử làm sao biết được?”

      “Phàm nhân to gan! Dám khiêu khích ta!” Tiếp theo, Lôi Thần đánh xuống đạo thiên lôi.

      Đại biến thái lại vận khí, che chắn trước người ta, lại lần nữa tiếp ứng tia sấm sét.

      chờ Đại biến thái có cơ hội kịp thở dốc, Lôi Thần lại liên tiếp giáng xuống ba đạo thiên lôi. Đạo sau mạnh mẽ hơn đạo trước vài phần.

      Đại biến thái dốc toàn lực, ba tiếng nổ vang qua , khói sương đầy trời. Đại biến thái kêu lên tiếng đau đớn, quỳ xụp xuống đất, phun ra ngụm máu tươi.

      “Đại biến thái!” Ta tiến lên ôm lấy Đại biến thái quỳ rạp dưới đất. Ngửa mặt đối thiên thét lên: “Ngươi muốn đánh ta mà, Tiểu Lôi biến thành như vậy đều do mình ta dựng lên, liên quan đến người khác!”

      bảo vệ ngươi, các ngươi đều đáng chết! ! !” Ngay sau đó lại có đạo sấm sét lớn loang loáng cắt ngang bầu trời.

      Đại biến thái tay đẩy ta ra xa, trong nháy mắt ta nhìn thấy khóe miệng Đại biến thái hơi hơi cong lên, vẫn cười nghiệt như vậy. Sau đó, ngửa đầu, mình tiếp nhận tia sấm sét đó.

      Tiếng sấm oanh qua, Đại biến thái quỵ xuống, sau đó gục xuống đất.

      “Đại…biến thái…” Ta trợn mắt, ngơ ngác nhìn toàn cảnh trước mắt, run rẩy kêu lên, cuống quít bò đến chỗ Đại biến thái.

      Bò đến bên người Đại biến thái, ta ôm lấy . “Đại biến thái, Đại biến thái! Ngươi…Ngươi trả lời ta …Ngươi biến thái như vậy, có khả năng bị việc gì đúng …” Ta vừa nỉ non vừa khinh hoảng lay lay Đại biến thái, cũng thấy có bất cứ phản ứng gì đáp lại.

      được…Ta cần như vậy, Tiểu Lôi vậy, ngươi cũng như vậy…Các ngươi thể cứ như vậy rời xa ta. Ngươi cho ta , ngươi cũng được , cho ngươi trước! Đại biến thái! ! !” Ta ôm lấy Đại biến thái, cả người run rẩy, vừa nước mắt vừa ngừng tuôn rơi, đến lúc cuối cùng khóc cũng thành tiếng.

      biết lượng sức mình!” Tiếng như sấm dậy lại lần nữa vang lên.

      Ta đau khổ, vừa khóc vừa cười, ngửa mặt nhìn trời rống giận: “Ngươi đánh ! Ngươi đánh chết ta . Người ngoại trừ đánh người, còn có thể biết cái gì? Ban đầu nếu phải ngươi đánh loạn, ta đến cái thế giới này sao? Tiểu Lôi bị phong ấn sao? bị phạt phải theo ta mãi đến khi giúp ta trở về sao? Ngươi ở đây phát hỏa cái gì, giáng sấm sét cái gì? Ngươi Linh Sơn cứu Tiểu Lôi còn ở đây đánh chết ta được cái gì chứ! ! !”

      Gầm rú xong, ta ôm lấy Đại biến thái, từ từ nhắm hai mắt, chờ Lôi Thần giáng sấm sét xuống.

      Mãi vẫn thấy động tĩnh, mở mắt ra, mây đen tản mác hết. Ta cố cũng làm gì hơn được, nhìn Đại biến thái vẫn hôn mê trong lòng, chợt nhớ đến viên thuốc cứu mạng sư phụ ban tặng, cuống quít mò tìm trong người. Mò mẫm hồi lâu cũng tìm thấy, ta quẹt nước mắt. Tự với chính mình, được hoảng, được hoảng, phải suy nghĩ cho kỹ, viên thuốc đó ta ràng cất ở trong người mà. có khả năng tự nhiên lại biến mất.

      Có thể hay lúc nãy cởi quần áo, đánh rơi xuống đất rồi? Nghĩ tới đây, ta vội vàng để Đại biến thái nằm xuống, quỳ rạp đất tìm kiếm viên thuốc tròn . Tầm mắt cứ bị nước mắt nhạt nhòa mơ hồ, ta ngừng quẹt lau nước mắt, lục lọi khắp nơi mặt đất. Cuối cùng, mò trong đống quần áo vươn vãi đất thấy được viên thuốc cứu mạng.

      Niềm hy vọng trong lòng lại lần nữa được thổi bùng lên, ta vội vàng bò lại bên cạnh Đại biến thái, nhét viên thuốc cứu mạng vào miệng .

      có phản ứng, Đại biến thái căn bản thể nuốt trôi viên thuốc cứu mạng, viên thuốc hết lần này đến lần khác từ trong miệng Đại biến thái chảy ngược ra ngoài. Ta cam lòng chịu thua, đem viên thuốc bỏ vào miệng mình sau đó mớm thuốc vào miệng Đại biến thái. Rốt cuộc cũng thành công.

      “Đại biến thái…Ngươi được chết, Ngươi thể chết…van xin ngươi…van xin ngươi…” Mớm thuốc xong, ta lại ôm Đại biến thái vào lòng, thầm lẩm bẩm cầu nguyện.

      Nửa canh giờ trôi qua vẫn thấy người nằm trong lòng mình nhúc nhích gì hết. Trong đầu trống rỗng. Lại hình như nghe thấy có người gọi ta.

      “Nhị Nữu…xảy ra chuyện gì?”

      Ta trống rỗng nghiêng đầu qua, người lo lắng nhìn ta…trông quen mắt.

      “Nhị Nữu…Nhị Nữu…Ngươi làm sao vậy?”

      Ta làm sao vậy? Ta sao mà? Ta đợi, ta đợi Đại biến thái tỉnh lại. Nghĩ tới đây, hai hàng nước mắt lại ngừng chảy xuống.

      “Nhị Nữu…” Người ấy lại gọi ta, trong giọng hỗn loạn mang theo vài tia thống khổ.

      “Nhị Nữu…theo ta trở về có được hay ?” Giọng dễ nghe.

      Trở về? được, ta trống rỗng lắc đầu. Ta còn muốn đợi Đại biến thái tỉnh lại. Lát nữa nếu tỉnh lại nhìn thấy ta, nhất định rất tức giận. Biến thái tức giận rất kinh khủng…

      “Nhị Nữu…Ngươi thể cứ đợi như vậy được,…theo ta về trước !” Giọng bi ai.

      Người nọ xong, đưa tay muốn ôm lấy ta. Ta bản năng muốn giãy dụa lại có hơi sức nào. Trong tích tắc, lúc Đại biến thái từ trong lòng ta trôi ra, ta nghe được. Tiếng rất , rất rất . Nhưng ta xác thực có nghe được.

      “Buông…Nhị Nữu…ra…”

      Lòng ta run lên, kích động quay người nhìn lại. Sau đó…Sau đó ta liền thấy Đại biến thái chậm rãi hé mở ánh mắt, lại lần nữa : “Buông…Nhị Nữu…ra!”

      Thế nào gọi là vui mừng, thế nào gọi là kích động cũng thể đủ để hình dung tâm tình của ta trong giờ khắc này. Ta mừng rỡ nhìn Đại biến thái, thần trí trong nháy mắt trở về.

      Quay đầu lại nhìn thấy ánh mắt ngập tràn bi thương.

      “Lục sư huynh…” Vừa rồi vẫn mực ở bên cạnh gọi ta chính là Lục mỹ nam. Ta cúi đầu, trong lòng hơi áy náy.

      “Nhị Nữu…” Lục sư huynh buông ta ra.

      Đại biến thái cố hết sức đứng dậy, ta vội vàng đỡ lấy. Trong ánh mắt Lục mỹ nam – bi thương càng sâu.

      xin lỗi, ta tới chậm.” Lục mỹ nam thở dài, với ta.

      Ta lắc đầu. dám nhìn Lục mỹ nam nữa, cũng biết phải cái gì đây.

      Lục mỹ nam lại quay qua nhìn Đại biến thái : “Ta chịu thua!”

      Đại biến thái mỉm cười, ôm ngực: “Biết là tốt rồi.” sau đó cúi đầu với ta: “Nhị Nữu, chúng ta !”

      Ta cùng Đại biến thái xoay người, sau đó dừng lại, đưa lưng về phía Lục mỹ nam : “Lục sư huynh, trong Đan Mai lâu có thể là có nội gian, nhưng giờ còn quan trọng nữa. Yến Vương… bị chúng ta diệt. Chúc ngươi…kế hoạch thành công!” Sau đó ta đỡ Đại biến thái tiếp tục về phía trước.



      “Đại biến thái, chúng ta đâu đây?”

      “Về nhà của ta, phu nhân ~!”

      “Quỷ Thần giáo ư?”

      “Cũng có thể như vậy ~!”

      “Đại biến thái, ngươi được ?”

      nổi, phu nhân cõng ta có được hay ~!”

      được làm nũng!”

      “Ô…Phu nhân ngực ta đau quá!”

      được làm nũng mà!”

      “Ô…”


    2. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      Chương 67: Chương kết
      Editor: Docke
      https://docke.wordpress.com/2012/01/05/nhị-nữu-67/

      Theo Đại biến thái về Quỷ Thần giáo hơn nửa tháng. Chúng ta trước sau vẫn ở trong tiểu khu biệt lập rất an tĩnh. Đại biến thái hình như biết ta thích mặt sắt, ngoại trừ Thanh Y vẫn tới lui chăm sóc chữa thương cho , ta thấy qua người nào khác.


      “Phu nhân…cơm chiều làm xong rồi.” giọng xinh đẹp của Đại biến thái vang lên.

      “Tới đây tới đây! ! !”

      Đúng rồi, quên chưa kể chuyện này với mọi người. Bởi vì có những người khác tới quấy rầy chúng ta, cơm nước trong biệt khu này đều do Đại biến thái đích thân xuống bếp chuẩn bị. Ách…ban đầu vốn là ta xuống bếp, nhưng sau khi ta liên tục cho Đại biến thái ăn hết mấy ngày đều chỉ có mỗi trứng chiên và cháo trắng xong, Đại biến thái rốt cuộc nhịn được, đành phải đảm đương trách nhiệm đầu bếp. Điều đáng chính là. ngờ tài nấu nướng của Đại biến thái cư nhiên cũng đuổi theo bén gót dttd! Nửa tháng này ta có lộc ăn hết ~

      Về quan hệ giữa Đại biến thái và đồng chí Tiểu Dương, ta trong lúc vô tình từng hỏi Đại biến thái.

      “Đại biến thái, ta hỏi chút, ngươi và đồng chí Tiểu Dương rốt cuộc là có quan hệ gì?”

      “Phu nhân nhà ta chẳng lẽ là ghen tỵ sao ~!” Đại biến thái ôm lấy hai má ta, cười khẽ

      có, có! Chỉ vì tò mò thôi.”

      “Ta ~!”

      “Được rồi, ta ghen tỵ đó được sao
      ? cho ta biết mà, hảo tướng công…!” Ha ha, đối phó với Đại biến thái, dùng chiêu này là trăm phát trăm trúng!

      Đúng vậy, Đại biến thái hài lòng gật đầu, : “Ngươi cảm thấy, ta và Dương Chi Hách có chút giống nhau sao?”

      Đại biến thái vừa mới nhắc đến, ta cũng cảm thấy ánh mắt gian tà của hai người có vài phần giống nhau.

      “Dương Chi Hách, vốn tên là Tư Đồ Hách!” Đại biến thái tiếp.

      “Tư Đồ Hách! Chẳng lẽ các ngươi là…”

      Đại biến thái gật đầu.

      “Cha con? !” Ta kêu lên sợ hãi.

      Đại biến thái sặc tiếng. “Là em! em đó! là đại ca của ta!”

      Ta vừa ý – cười trộm, được rồi, ta thừa nhận – là ta cố ý-.

      “Đại biến thái, Tư Đồ gia các ngươi, có phải đàn ông ai cũng nấu cơm đặc biệt rất ngon a?”

      Ta tham lam hưởng thụ thức ăn ngon do Đại biến thái chuẩn bị, tò mò hỏi.

      Trong ánh mắt Đại biến thái lên tia ảm đạm. Sau đó cười đáp: “ phải, chỉ có ta và Tư Đồ Hách.”

      “Sao, vậy những người khác đâu?”

      “Đều chết hết.” Đại biến thái thản nhiên .

      Ta thoáng sửng sốt, cụp mắt xuống : “Xin lỗi.”

      sao, nhưng mà phu nhân…!” Đại biến thái áp sát ta .

      “Ửm?”

      “Vi phu lâu rồi có luyện tập kỹ xảo trọng yếu. Sợ là quên mất, lát nữa phu nhân cùng ta luyện tập chút được ~!”

      được!” ta đặt…bát đũa xuống. “ với ngươi nhiều lần rồi. Bây giờ thương thế của ngươi còn chưa khỏi hẳn, ta kiên quyết đồng ý!”

      “Khỏi rồi mà ~! tin lát nữa phu nhân kiểm tra thử.” Đại biến thái làm nũng.

      cần. Ngày mai ta hỏi Thanh Y là biết liền.” Kiên định trả lời.

      “Hừ!”

      “Nhưng mà, Đại biến thái này, ra có chuyện, ta muốn thương lượng chút.” Ta nghiêm túc với Đại biến thái

      Đại biến thái châm trà, giọng bình thản hỏi: “Chuyện gì?”

      ra, ta muốn trở về Linh Sơn!” Ta ngập ngừng . Ta lo cho Tiểu Lôi, biết thế nào rồi.

      “À.” Đại biến thái tay cầm chén trà, bình tĩnh đáp.

      “Ngươi đồng ý cho ta ? !”

      “Ừm, vi phu còn có thể ở dưới núi Linh Sơn chờ phu nhân xuống núi. Nếu như phu nhân để cho bọn ta chờ đợi quá lâu…!” Chén trà trong tay Đại biến thái đột nhiên vỡ vụn.

      “Cũng đừng trách vi phu huyết tẩy Linh Sơn!”

      Ba…! ta đánh chưởng lên đầu Đại biến thái. “ với ngươi rồi, được loạn giết! bị báo ứng, bị sét đánh rồi mà còn biết tu thân tích đức gì hết!”

      “Nhưng mà, sấm sét đó là muốn đánh phu nhân mà ~.” Đại biến thái oan ức nhìn ta

      được làm nũng! được giảo biện!

      “Ô…”

      Địa điểm: Linh Sơn.

      Thời gian: Rằm tháng tám đêm đó.

      Sư phụ: “Nhị Nữu, ngươi suy nghĩ kỹ chưa?”

      Ta kiên định gật đầu, giao ra bốn viên đá thần đưa cho sư phụ.

      “Ta nghĩ kỹ lắm rồi, sư phụ cứ làm phép .”

      khi làm là thể thu hồi. Cho dù ngươi có hối hận cũng còn kịp nữa!” Sư phụ nhắc nhở ta thêm lần cuối.

      “Tuyệt đối hối hận, chỉ cần có thể cứu được Tiểu Lôi!”

      Nhớ lại ban đầu, lúc vừa trở về Linh Sơn, Tiểu Lôi vẫn còn được bọc trong quả cầu nước. Tiểu Chu Tước, Bạch Hổ, Thanh Long và Huyền Vũ, bốn thánh thú ngồi ở bốn góc xung quanh Tiểu Lôi ngừng dựa vào tia nước vận chuyển linh lực duy trì thân thể cho Tiểu Lôi.

      “Sư phụ, có biện pháp gì có thể cứu được Tiểu Lôi hay ?” Ta quỳ gối trước mặt sư phụ hỏi.

      “Có có, nhưng mà…” Sư phụ đỡ ta đứng dậy, ngập ngừng .

      “Sư phụ, mặc kệ là biên pháp gì, chỉ cần có thể cứu được Tiểu Lôi, ta làm tất cả!”

      Sư phụ lắc đầu. Bất đắc dĩ : “Tiểu Lôi là thần tiên, thể nào chữa trị được ở phàm giới. Chỉ có thể đưa trở về Thiên giới mới có khả năng sống lại. Nhưng mà…” Sư phụ thở dài hơi, rồi tiếp: “Nhưng mà, thân thể tại của Tiểu Lôi căn bản là có cách nào có thể trở lại Thiên giới. Cho dù có linh lực của tứ thánh thú bảo vệ, cũng tại thời điểm đột phá giới tuyến giữa Phàm giới và Thiên giới mà chịu nổi biến đổi năng lượng quá lớn, dẫn đến hồn phi phách tán.”

      “Vậy có cách nào sao? Lôi Thần đâu? Lôi Thần sao lại tới cứu con trai ?”

      Sư phụ tiếp tục lắc đầu. “Tiểu Lôi vốn là bị đày xuống phàm trần. Thân thể của bị phong ấn cũng là vì phòng ngừa ở phàm trần mình vận dụng linh lực Thiên giới. tại phá tan phong ấn, nếu có Thanh Long dùng tâm huyết luyện chế ra linh thủy bảo vệ sớm chôn vùi rồi. Cho dù Lôi Thần có đến cũng giúp được cái gì. Giới tuyến ngăn cách hai giới có rất nhiều biến chuyển, phải thần lực thông thường có thể triệt tiêu được-.”

      cầu năng lượng lớn để đột phá liên kết giữa Phàm giới và Thiên giới thành công. Ta bỗng nhớ ra. Đây phải cũng tương đồng nguyên lý với cầu mở ra lỗ hổng gian cho ta trở về thời đại sao? Dùng tứ thần thạch có thể thu thập năng lượng lớn rồi! Ta lập tức hỏi sư phụ. “Vậy tứ thần thạch kia, chính là Định Hồn Châu, Thần Bí Thạch, Nguyệt Quang châu và Quang mang thạch! Có thể làm được hay ?”

      Sư phụ do dự chút, sau đó gật đầu: “Có lẽ là có thể được. Nhưng tứ thần thạch phải nhờ vào nguyệt quang vào rằm tháng tám hàng năm mới có thể sinh ra năng lượng lớn nhất. Ngày mai là rằm tháng tám rồi, nếu tìm được bốn viên đá thần trước, chỉ sợ Tiểu Lôi đợi được đến sang năm.”

      tốt quá!” Ta mừng rỡ nắm lấy tay sư phụ. “Ta có, ta có. Bốn viên đá thần ta cũng thu thập đầy đủ rồi!”

      “Nhị Nữu, ngươi làm sao có thể thu thập đầy đủ tứ thần thạch?” Sư phụ nhìn ta nghi ngờ, sau đó bừng tỉnh ngộ: “Là ngươi muốn trở về? Nhưng mà Nhị Nữu, bốn khối đá kia nếu dùng để giúp Tiểu Lôi trở về Thiên giới, sau đó bị phân tán khắp nơi, đặc biệt là có thể bị tán lạc đến Thiên giới. Ngươi có thể còn có cơ hội trở về nữa đâu!”

      Ta hơi do dự rồi lại với sư phụ: “ sao, tại có thể cứu được Tiểu Lôi mới là quan trọng nhất!”

      Hơn nữa, bây giờ … ta cũng có lý do lưu lại nơi này.

      Kết thúc chuỗi hồi tưởng, ta lại lần nữa nhìn qua Tiểu Lôi vẫn bị bao bọc trong quả cầu nước – an tĩnh ngủ say. Quay qua sư phụ kiên định gật đầu.

      Sư phụ liền hỏi nhiều nữa, đem bốn viên đá thần phóng ra. Trăng lên đến đỉnh đầu, tứ thần thạch trong ánh trăng chiếu rọi bắt đầu lên, mơ hồ tỏa ánh sáng, bắt đầu xoay tròn xung quanh Tiểu Lôi. Tứ thần thạch càng xoay càng nhanh, càng tăng tốc càng phát ra ánh sáng chói lòa, càng phát càng sáng. Sau đó chậm rãi dâng lên cao, xoay tròn thành vòng hào quang. Trong lúc vòng hào quang lớn dần cùng với ánh trăng trung, cho đến lúc vòng hào quang chiếu sáng rực rỡ nhất liền chiếu thẳng về hướng Tiểu Lôi nằm. Quả cầu nước mang theo Tiểu Lôi chậm rãi bay lên cao, đến lúc quả cầu nước, vòng hào quang và ánh trăng hòa nhập thành thể, nghiễm nhiên trở thành lối vào Thiên giới.

      Trong lúc Tiểu Lôi sắp vào đến cửa, trong vòng hào quang đột nhiên thoát ra chùm ánh sáng màu tím. Sau đó chỉ thấy chùm ánh sáng tím đó hóa thành tiểu cầu, bay về phía ta.

      “Thần bí thạch? ! Ngươi làm gì vậy? !” Ta còn chưa hỏi xong bị Thần bí thạch kéo lấy, bay vào trung, cùng với Tiểu Lôi biến mất vào ánh trăng….





      tháng sau…

      Giáo chúng Quỷ thần giáo đều tề tịu tại chân núi Linh Sơn, chỉ còn chờ lệnh giáo chủ, lập tức tấn công lên Linh Sơn.

      Còn ở phái bên kia giáo chúng Quỷ thần giáo, đệ tử Linh Sơn cũng bày sẵn trận địa, chờ đón quân địch.

      “Huyết ~ tẩy ~ Linh ~ Sơn…!” giọng nghiệt còn mang theo chút bạo ngược vang lên. Giáo chúng Quỷ thần giáo lập tức nhằm hướng Linh Sơn xông lên. Hứa hẹn trận tắm máu hôi tanh phát sinh.

      “Đại biến thái ! ! ! Ta cái gì ngươi lại quên rồi! Sớm biết ngươi còn như vậy, ta trở lại!” trung, giọng nữ giòn mềm vang lên.

      Mọi người theo hướng phát ra thanh nhìn lại. Lại chỉ thấy bóng hồng ảnh bay thẳng về phía lớn tiếng quát nạt vừa rồi, đem nàng ta ôm trọn vào lòng.

      “Ta rồi, được loạn giết!” kia tức giận, vội vã la mắng hồng ảnh.

      Mọi người nhìn chăm chú, rốt cuộc thấy được, bóng hồng ảnh kia chính là giáo chủ Quỷ thần giáo Tư Đồ Dực, còn kia, tất nhiên là Thánh Nữ Linh Sơn … Nhị Nữu = =! Ách…chính là ta đây!

      “Ta có loạn giết ~!” Đại biến thái khẽ mở miệng, vẻ mặt vô cùng thản nhiên.

      “Vậy đây là muốn làm cái gì? !” Ta chỉ vào hai đội nhân mã muốn đánh nhau bên dưới.

      “Bọn họ…muốn mở Dạ vũ!” Đại biến thái kiên định .

      “Vũ…Dạ vũ? !” Khóe miệng ta thoáng chốc co rúm. Đại biến thái, bản lĩnh nhiễu loạn thị phi của ngươi càng ngày càng lợi hại.

      “Đúng…Chính là mở vũ…hội…Giáo chúng Quỷ thần giáo nghe hiểu chưa!” Đại biến thái quay xuống phía dưới, dùng nội lực vọng đến.

      Giáo chúng Quỷ thần giáo thoáng sửng sốt. Sau đó, dưới chân núi Linh Sơn chợt vang lên tiếng nhạc. Giáo chúng Quỷ thần giáo mặt sắt, thu binh khí, giấu ám khi, sau đó kéo đến bên cạnh chúng đệ tử Linh Sơn còn chưa đầu cua tai nheo, bắt đầu sát nhập … nhảy múa = =!

      Ta xem toàn cục – đầu đầy vạch đen…Đại biến thái, xem như ngươi lợi hại!

      “Phu nhân, đừng quan tâm đến chuyện ở đây làm gì…” Đại biến thái lôi kéo ta mặt mũi xám xịt, ôm ta phi thân rời .

      “Đại biến thái…Ngươi đây lại muốn làm cái gì? !”

      “Phu nhân…Thương thế của vi phu hoàn toàn khỏi hẳn rồi ~!”

      “Vậy… sao?”

      “Phu nhân … Ta muốn bắt nhanh cho kịp tiến độ luyện tập…!”

      cần, ngươi là khoái nam!”

      “Phu nhân…! Ta ~ là ~ khoái ~ nam ~? Ửm ~?”

      , ngươi phải khoái nam. Ta là khoái nữ, ta là khoái nữ” T_T

      (*khoái nam, khoái nữ: khoái là nhanh, ý chỉ những người ‘chưa đến chợ hết tiền’)

      (Hết truyện.)

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :