Vậy, đó là lời tỏ tình? - Thương Nguyệt (Sưu tầm)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Poo

      Poo New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      0
      [​IMG]
      Tác giả: Thương Nguyệt
      Thể loại: Tình cảm học đường
      Nguồn: https://heoconbu.wordpress.com/
      Giới thiệu: câu chuyện (rất) ngắn nhàng dễ thương ^^
      VẬY, ĐÓ LÀ LỜI TỎ TÌNH?

      – Mày có biết ngày mai là ngày gì ?

      Tiết học vừa kết thúc, Hùng chạy như bay đến bàn Phước, đập tay lên bàn đánh cái chát, vẻ mặt hứng khởi, đôi mắt hấp háy đầy vẻ mong chờ.

      – Ngày mai là ngày hôm qua của ngày mốt – Phước nhàm chán xoay trái bóng rổ tay, mắt thèm liếc cái.

      – Đừng có trả lời cho có. Ngày mai là 20/10 đó, 20/10 đó, nghe thủng chưa? – Hùng tức tối vổ bàn lần hai.

      Trông vẻ mặt “Tao thừa biết nhưng tao ứ thèm quan tâm” của thằng bạn mà Hùng cảm thấy quê độ. Nhưng thôi, mặc kệ Phước, Hùng có chuyện quan trọng hơn cần , cậu than thở:

      – So với con trai tụi mình, đàm con sướng. năm có 365 ngày hết 14/2 lại đến 8/3, sau đó lại là 20/10, chưa kể ngày sinh nhật. Vị chi là có đến 4 lần được tặng quà. Hây, trong khi bọn mình sao, mại đến tận khi làm bố mới được ngày. Đúng là làm trai khổ!

      Phước ừ hử, trái bóng rổ tay vẫn xoay tròn. Hùng cụt hứng, ai đời người ta tâm “triết lý nhân sinh” thế mà nó chẳng hưởng ứng gì cả. Bỗng, chợt nhớ điều gì, Hùng ghé sát người, thầm ra chiều bí mật:

      – Ê, mày định chừng nào cho biết?

      Trái bóng tay Phước lập tức lệch quỹ đạo, rơi xuống sàn rồi lăn lông lốc vào góc tường:

      cái…gì!? Mà …nào chứ!

      Cậu cố gắng nghiêm mặt, giả như quan tâm nhưng giọng lại lắp ba lắp bắp, mang tai đỏ bừng. Hùng nhìn Phước khinh bỉ, còn bày đặt giả vờ cool à. Chuyện của cậu chàng và My Trang, cả lớp đứa nào chẳng biết. Này bạn nối khố, này học chung 3 cấp, này hàng xóm của nhau, quá đủ cho mối tình chỉ có phim.

      Trong lớp, bọn con cứ phải gọi là phát sốt vì cặp đôi này, ngóng chờ cậu chàng “tỉnh tò”. Thế mà chờ hết từ ngày này sang ngày khác, từ 14/2 đến 8/3, mãi đến sinh nhật , Phước mới tặng được nàng mỗi đôi bông tai, mà còn bằng cách chán ơi là chán. Xẹt qua bàn , quẳng hộp quà, cộc lốc: “Quà bà nè!” Hết! Chả lãng mạn gì ráo!

      Hùng quàng tay qua vai thằng bạn, nhếch mày, giọng điệu dạy dỗ:

      – Tao mày nghe, cành hồng, thêm tấm thiệp “I love you” thế là xong, con đứa nào chẳng khoái!

      – Điên!- Phước bối rối đẩy tay Hùng, vệt đỏ má càng lan rộng. Chẳng thèm nhặt trái banh, cậu đứng bật dậy, bước vội ra khỏi lớp, tay chân lóng ngóng:

      – Tặng cái quái gì! Mà tại sao tao phải nghe đứa còn chưa có bạn như mày!

      – Ê, thằng khốn, gì hả mày!- Hùng với theo, tinh mắt nhìn thấy chỉ lỗ tai cậu đỏ bừng mà ngay cả sau gáy cũng đỏ ửng. thằng đàn ông mà dễ mắc cỡ thấy sợ!

      o0o

      Sau giờ ăn cơm, sân trường hôm nay bỗng đông đúc lạ kì. Đám học sinh cấp ba nhốn nháo ùa ra giữa sân, bọn cấp hai dù hiếu kỳ nhưng đành ấm ức bị giám thị lùa lên phòng ngủ. Giữa sân trường, dưới táng cây hoa sữa nở rộ nhất, cậu học sinh ngượng ngùng cầm bó hoa hồng đưa cho bạn đứng đối diện. lúng túng cầm vạt áo dài, đầu cúi gầm xuống nhưng che được nụ cười e thẹn. Là màn tỏ tình.

      – Sến chết được! – Phước chà xát hai cánh tay, bực bội .

      – Vậy hả? Tui thấy hay mà! – My Trang mỉm cười, nhìn cặp đôi hạnh phúc giữa vòng vây của đám đông, đôi bông tai dưới nắng vàng sáng rực rỡ như đôi mắt .

      Phước cúi đầu nhìn bạn, khi ánh mắt bắt gặp chiếc bông tai thoáng ngượng ngùng, vội quay đầu :

      – Bà cũng thích mấy trò sến súa này à…

      – Hì hì – cười khúc khích – phải thích mấy trò này mà là…

      My Trang ngẩng đầu nhìn cậu, mái tóc dài buông xõa đôi vai, đôi mắt đen huyền nhìn cậu chăm chú, môi nở nụ cười bí hiểm:

      – …Nếu là “người đó” tui đồng ý ngay.

      Gương mặt cậu đỏ bừng. Trời nóng quá.

      với “người đó”! với tui làm gì!

      – Ừ tui chỉ vậy thôi…

      o0o

      Giờ ra về, Phước cặm cụi dắt chiếc xe đạp ra khỏi cổng, thời điểm này luôn là lúc tấp nập nhất. Giữa dòng người xô đẩy, tà áo trắng kia sao lại nổi bật đến thế. Cậu thấy tim mình như lỡ nhịp đập:

      – Lên xe !

      My Trang thuần thục vén tà áo, ngồi lên sau. Chiếc xe đạp lọc cà lọc cọc được đoạn, bỗng, Phước dừng lại, tấp xe vào bên đường.

      – Sao thế?

      – Súc dây sên rồi – Phước quỳ chân trước xe, quay lưng về phía Trang mà .

      khó hiểu nhìn bóng lưng cậu, thấy đôi cánh tay loáy hoáy lấy gì đó từ trong cặp. Bỗng, cậu ném vật qua đầu vai, My Trang giật mình giơ tay ra đón lấy.

      – Của bà đó!

      Đó là cành hồng đỏ thẫm, đỏ như lỗ tai Phước bây giờ. My Trang cầm đóa hoa tay, miệng cười khúc khích. Đúng là chàng siêu mắc cỡ mà!

      – Nè, lỗ tai ông đỏ quét rồi đó.

      Phước giật mình quay người, lấy tay che lại, tụa như muốn giấu chúng ra sau lưng. Nhưng cậu quên, tai nằm sau lưng nên những giấu được, còn làm lộ thứ nên lộ:

      – Mặt ông cũng đỏ quá trời.

      – Ê, đủ rồi nha, bà thích

      – Tui thích mà!

      Cậu im bặt, đôi mắt mở to nhìn My Trang. cười dịu dàng, đôi gò má hây hây đỏ, e thẹn mà vui sướng:

      – Tui thích mà! Bông hồng ông tặng, tui thích lắm!

      Phước ừ tiếng ngượng nghịu rồi vội quay đầu , dám nhìn vào mắt nữa. My Trang cười rất đẹp. Cậu luôn biết điều đó. Nhưng chưa bao giờ cười đẹp như hôm nay. Trái tim cậu đập liên hồi như muốn phá tung lồng ngực.

      – Nhưng lần sau đừng tốn tiền mua nữa nhé!

      Có tiếng vỡ vụn đâu đây. Phước hoài nghi mình nghe lầm, lúc sau, cậu mới định thần lại:

      – Ê, bà sát phong cảnh vừa thôi!

      My Trang vẫn cười dịu dàng, đôi mắt sáng lấp lánh như chiếc bông tai đeo. nghiêng đầu, cầm cành hoa đưa lên môi, khóe mắt cong cong:

      – Chỉ cần là ông tặng tui đều thích hết…

      Phước ngẩn người, tay quẹt mũi liên tục, gương mặt đỏ như chín, ậm ừ trong cổ họng:

      – Nhà tui có đất…

      – Ừ- cười hì hì

      – Tui trồng hoa…

      – Ừ

      – Mà phải để tặng bà đâu, tại tui muốn trồng thôi!

      – Ừ

      – Mà lần sau cái gì, ai tặng bà nữa đâu!

      – Ừ

      – …

      cao, nắng chiều dìu dịu, táng cây đung đưa trong gió. Có tiếng cười ngọt liệm của , có tiếng càu nhàu bối rối của chàng trai…Ôi, thời thanh xuân…

      Vậy, đó là lời tỏ tình?

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,785
      @Poo truyện đã dừng lâu quá, em nên post để hoàn, sau 1 tuần nếu em post tiếp chị ban nick em nhé!

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :