1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phu Quân Có Độc - Dịch Ngũ (VIP từ chương 67)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,824

    2. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516

    3. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chả hiểu thế nào đọc thành chiếu công tử , mà công nhận 2 chap này ko có cái máy 13 kia đọc hay hẳn
      Linh Sờ Tinh, swanbeautyChó Điên thích bài này.

    4. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      @vuthuhang sao lại ghét bạn 13 thế :yoyo44: tội nó .... Nó còn mất hút vài chương nữa thi phai

    5. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      [​IMG]
      ☆, Chương 7 : Gặp lại dung nhan quân

      Vòng qua bức tường ra phía cổng chính, bốn gia đinh và hai thư đồng đứng chờ đợi . Nhìn thấy khách quý trong phủ và đại lão gia, tứ thiếu gia cũng ra cùng, bọn họ vội vàng chạy tới khom lưng thối lui qua hai bên.

      "Ôn bá phụ, cháu quấy rầy người lâu rồi, xin người hãy trở về thôi. Có tứ công tử của quý phủ cùng rồi, cháu ở Ninh Dương thành nhất định có thể tận tâm mà du ngoạn." Vân Trạm mỉm cười , đưa tay ý bảo Ôn đại lão gia cần tiễn xa.

      Ôn đại lão gia cười hớ hớ dừng chân, dặn dò : "Chiến công tử, Ninh Dương là địa phương , náo nhiệt được như kinh thành. Nếu như cháu cảm thấy ở khách điếm buồn bực, có thể vào trong phủ ở tạm."

      Vân Trạm chắp tay lời cảm tạ.

      "Chủ nhân." Sáu hộ vệ của Vân Trạm mang đến dắt ngựa tới

      Nhìn đến thấy huynh muội Ôn gia ra ngoài có chuẩn bị ngựa, Vân Trạm lập tức hiểu ý : "Các ngươi theo phía sau ." Thị vệ tự nhiên nghe theo.

      Từ cửa chính Ôn phủ qua bên trái chính là con phố lớn náo nhiệt.

      Vân Trạm cùng Ôn tứ vai sóng vai ở phía trước chuyện phiếm, cơ bản là hỏi, Ôn tứ trả lời.

      Mà theo ở phía sau Ôn lục Ôn thất mười phân được tự nhiên, phi thường hối hận tại sao hôm nay lại ra ngoài, cho dù có muốn , cũng chọn thời cơ tốt.

      Ôn Noãn Noãn theo phía sau Ôn lục Ôn thất hối hận đến xanh cả ruột .

      Các tiểu chủ nhân đều có tâm tư suy nghĩ, thư đồng và gia đinh lại càng câm như hến.

      "Tiểu lục, tiểu thất, tiểu cửu, bọn đệ đinh đến đâu chơi?" Vân Trạm quay đầu lại hỏi bọn họ, giọng rất hoà nhã thân thiết, làm cho người ta như được tắm gió xuân, hoàn toàn có nửa điểm tự cao.

      Ôn thất dùng cánh tay đụng đụng Ôn lục, Ôn lục kiên trì : "Chiến công tử, chúng ta chỉ là muốn dạo quanh ngã tư đường mà thôi, thích cài gì , mua về chơi." các thiếu gia ,tiểu thư Ôn phủ cho tới bây giờ sống cuộc sống cẩm y ngọc thực, bọn họ cũng thứ gì muốn mua , hơn phân nửa chính là số thứ kỳ lạ về chơi đùa hai ba ngày.

      "Ta và tứ ca nhà các ngươi xưng huynh gọi đệ, ta cũng chỉ lớn hơn các ngươi có mấy tuổi thôi, các ngươi có thể gọi ta là Chiến huynh Tiểu cửu, muội sao?" Vân Trạm đặc biệt dò hỏi.

      Ôn Noãn Noãn giật thót, liên tục lắc đầu, : "Chiến công tử, ta chỉ là muốn ra hít thở khí, cần mua cái gì hết."

      Khi nàng chuyện , ánh mắt Vân Trạm dừng ở khuôn mặt hơi nâng lên của nàng, làn da nõn nà,vầng trán no đủ, lông mi dài dầy như quạt, mặc dù phải là tuyệt thế mỹ nhân, nhưng toàn bộ khuôn mặt có vẻ dị thường đáng .

      Phát đầu mình ngẩng hơi cao, Ôn Noãn Noãn vội vàng cúi đầu.

      Nàng vừa cúi đầu, Vân Trạm càng xác định ngờ vực vô căn cứ trong lòng: nữ nhi thường xuyên cải nam trang ra ngoài tính cách chắc chắn phải là người nhút nhát như chuột, cho nên, khiếp đảm và tránh né của nàng là vì ?

      Nàng vì sao lại sợ hãi như thế? Đứa bé này, quả nhiên rất có ý tứ!

      Vân Trạm ánh mắt thản nhiên trong trẻo nhưng lạnh lùng thâm thúy đảo qua Ôn Noãn Noãn, trong lòng chợt có ý nghĩ muôn tóm nàng kéo đến trước mặt, để nghiên cứu thỏa thích.

      Loại cảm xúc này tầm thường chút nào, Vân Trạm có chút nghi hoặc, nhưng đây chỉ là thiếu nữ kỳ quái mà thôi.

      Lúc này Ôn tứ có vẻ rối rắm, là thương nhân, am hiểu nhìn người qua khuôn mặt, tuy rằng biểu của Chiến Vân , nhưng mà cũng đủ để nhìn ra, có hứng thú với muội muội nhà mình .

      với người nhà, vị Chiến Vân kỳ lạ này chính là song vương Vân Trạm của thiên triều, bởi vì ra ngoài lại dùng tên giả Chiến Vân.

      Lúc ấy giúp người qua đường chính là nhấc tay chi lao, nghĩ tới mình lại giúp vị Vương gia tôn quý, càng nghĩ tới vị Vương gia này đột nhiên tự mình chạy tới đây cảm tạ ý tốt ngày hôm đó. Tâm tình khẩn trương lúc lâu, cho nên vẫn có phát ra hôm nay muội muội mình có biểu khác lạ, với lại Vương gia vẫn dấu vết mà hỏi thăm về muội muội mình. Lại nhìn phản ứng muội muội, e lệ khác thường (?), mới bất tri bất giác nghĩ hôm bản thân mình làm chuyện xấu. Vương gia có hứng thú với muội muội nhà , hơn nữa hình như cũng thành mối tình đầu của muội muội . Bây giờ phải đối mặt với trưởng bối và các huynh đệ trong nhà thế nào đây!

      nam tử trẻ tuổi sinh ra hưng thú với tiểu nương, chuyện sau này xảy ra thế nào còn phải nữa sao? !

      Ôn tứ qua năm nay là được hai mươi tuổi cũng hiểu chuyện rồi.

      Ôn gia là thương hộ, trong mắt thế gia quý tộc cùng với người đọc sách tự nhiên thân phận thập phần ti tiện. Có người , nãi nãi Ôn gia phải quý thái phi sao? Nhưng bọn họ quên việc: nãi nãi Ôn gia khi còn trong tã lót bị Lão Vương Phi mẫu thân của Phượng Linh quận chúa đem nuôi dưỡng ——.

      Vị này nãi nãi Ôn phủ này chưa bao giờ tới Ôn phủ, sau khi nhân được sắc phong của tiên hoàng cũng xuất giá từ Hà vương phủ vào hoàng cung , nàng trong hậu cung từng bước thăng chức, sắc phong phi, quý phi, nhận được khao thưởng của thế tông cũng là Hà vương phủ,Ôn thị ở Ninh Dương thành ngàn dặm xa xôi coi như có quan hệ gì tới nàng , trừ bỏ khi nhà nàng được biết nàng gả vào cung gửi đồ cưới phong phú, còn có hàng năm "Hiếu kính " đặc thù.

      Kinh thành là địa phương tranh quyền đoạt lợi, Tiêu Dao vương thân phận rất mẫn cảm, trong phủ cũng tất nhiên thiếu mỹ nữ, điều này hoàn toàn phù hợp với cầu chọn rể cho Noãn Noãn. Ôn gia là thương nhân trục lợi, nhưng lợi dụng hạnh phúc nữ nhi để đầu tư.

      Cảm giác được nguy hiểm, Ôn tứ đánh bạo hướng tới Vân Trạm chắp tay, : "Chiến huynh, tiểu lục, tiểu thất, tiểu cửu vẫn là trẻ con, nơi bọn chúng thích chưa chắc là nơi chúng ta muốn , chúng ta vẫn là cùng bọn họ tách ra thôi, đỡ phải bọn chúng được tự nhiên."

      "A." Vân Trạm dừng chân quay người lại, đối với tiểu lục tiểu thất , "Tri Trí huynh, huynh phải ngũ đệ, lục đệ, thất đệ nhà huynh muốn khảo công danh, nhập con đường làm quan sao? Ta chỉ là người đến từ trong kinh cũng khiến cho chúng cảm thấy khiếp sợ, trong tương lai nếu vào thi Đình, sao có thể gặp mặt thánh thượng và các vị chủ khảo?"

      Vân Trạm thấy vẫn chưa đủ, mở miệng cười, "Tiểu lục tiểu thất, các đệ cảm thấy đúng ?"

      Ôn lục Ôn thất cũng hiểu được biểu hôm nay của mình có chút thất thường, hẹn mà cùng gật đầu : "Chiến huynh phải." Bọn họ đại khái là bị Noãn Noãn ảnh hưởng thôi . là kỳ quái, Noãn Noãn sao lại sợ Chiến Vân huynh làm cái gì?

      Ôn thất bị kích động : "Tứ ca, huynh hôm nay mang Chiến huynh chỗ nào chơi, cũng phải mang theo bọn đệ ." Bọn họ còn là vị thành niên, ngày thường người trưởng thành những nơi dành cho người trưởng thành còn bọn họ cuốn xéo . Khi ra cửa thể đem theo gia đinh, có gia đinh trong nhà theo, bọn họ cũng dám chuồn êm những chỗ nên tới.

      Chiến huynh các đệ gọi bừa gì thế? phải là công tử bình thường nha!

      Ôn tứ nhất thời thầm hận Ôn thất lanh mồm, thầm nghĩ: vạn nhất Vương gia tâm huyết dâng trào, muốn dạo nơi thanh lâu đặc sắc của Ninh thành làm sao bây giờ?

      Ôn Noãn Noãn nhất thời cảm thấy đây là cơ hội tốt, "Chiến công tử, tứ ca, lục ca, thất ca, có muôik ở đây, các huynh có khả năng thể du ngoạn tận hứng được, bằng chúng ta tách ra, thư đồng và gia đinh với muội mua chút đồ khuê phòng khung thêu kim chỉ này nọ." Lấy cái cớ này so với cái cớ đau đâu, đau chân tốt hơn nhiều. Ôn Noãn Noãn thầm khen cơ trí của mình.

      "Tiểu muội, chúng ta là cùng nhau dạo phố , làm sao có thể vứt muội ở lại?" Ôn thất lập tức cự tuyệt . Ôn tứ Ôn lục cũng gạt đầu.

      "Tiểu cửu vẫn là nên cùng chúng ta thôi." Vân Trạm vô tội , "Huynh muội các người nếu vì ta mà phải phân tán ra, làm cho ta cảm thấy bất an trong lòng. Các ngươi xem này người đường ở đây đông như vây, tiểu cửu dù sao cũng là nương, vạn nhất... Chiến mỗ có lỗi." Nàng thú vị như vậy, ở cái nơi nhàm chán này , sao có thể để cho nàng chạy thoát?

      Ôn Noãn Noãn nhất thời nóng nảy, "Chiến công tử, trị an của Ninh Dương thành rất tốt, ba thư đồng bốn gia đinh khỏe mạnh theo giúp ta là đủ."

      Khi nàng vội vã quên mất mình giả vờ nhút nhát, nên ngẩng đầu lên.

      Vân Trạm hé miệng cười, quả nhiên...

      ○○○

      vẫn giống như trong trí nhớ , thân hình cáo ráo thon dài, ngũ quan tuấn mỹ tuyệt luân, mặt luôn mang theo nụ cười ôn nhã nhu hòa, áo bào màu tím thắt lưng đeo túi thơm màu đen, quý khí tiêu sái nhưng che được uy nghi thể mạo phạm.

      Bộ dạng cực kì mê người, nếu như chứng kiến tàn ác như thế nào ai cũng bị mê hoặc!

      Ôn Noãn Noãn nhìn cái rồi vội vàng cúi đầu. Nàng thể phủ nhận, trong đêm tân hôn ngày đó, nàng từng giống như bé con mới lớn, trầm luân vào ôn nhu của .

      Nhìn thoáng qua chút, Vân Trạm hoàn toàn thấy diện mạo của Ôn Noãn Noãn. Dung mạo của nàng xinh đẹp động lòng nổi tiếng như Ôn quý thái phi, khuôn mặt tròn tròn bụ bẫm , nhìn rất đáng , dáng người cũng tệ lắm, do nàng mặc y phục nam tử mùa đông rộng rãi cho nên nhìn qua có vẻ mập mạp. Làn da lộ ra bên ngoài sáng bóng, xem ra huynh đệ của Ôn gia đều có bộ mỏng manh trắng trong ,da thịt non mềm.

      , bộ dạng trẻ con này của nàng đáng , nhưng nhìn quen mỹ nhân trong hoàng cung, nàng với cũng chỉ là bình thường, nếu phải do nàng biểu né tránh quá mức kỳ quái, ngay lập tức quên nàng. Nhưng tại, hiển nhiên còn muốn trêu đùa tiểu nương được nuôi béo trắng này.

      "Tiểu cửu, thư đồng mới bao lớn mà có thể bảo vệ được muội; gia đinh của ngươi quý phủ cũng thể so với hộ vệ cầm kiếm của ta chứ."

      Vân Trạm , "Ta nhớ khi ta mới tới Ninh Dương, ngang qua tửu lâu là Vọng Xuân Lâu, ngửi thấy mùi thịt nướng thơm ngon. Bởi vì lúc ấy có việc phải , đáng tiếc có được nhấm nháp , hôm nay ta mời khách, mời huynh muội các ngươi tửu lâu."

      Vọng Xuân Lâu là tửu lâu của Ôn phủ, trong đó món thịt vịt nướng chính là chiêu bài của tửu lâu.

      Ba huynh đệ Ôn gia nhìn mặt nhau.

      đến vịt nướng mật ong, vẫn phải nhắc tới Ôn Noãn Noãn. Ôn Noãn Noãn thích ăn đồ ngon, có đôi khi còn có thể nghĩ ra ý nghĩ kỳ quái bắt nhà bếp làm theo. Lâu dài, phòng bếp của Ôn phủ đúng là nghiên cứu ra hơn mười loại thức ăn bên ngoài chưa từng có. Nhóm lão gia của Ôn phủ cảm thấy người vui bằng mọi người cùng vui, đem những món ăn này tới tửu lâu, trở thành món ăn đặc sắc của tửu lâu.

      Thấy nhắc tới vịt nướng, Ôn tứ chắp tay : "Chiến huynh, Vọng Xuân lâu là tửu lâu của Ôn gia, huynh cần tiêu pha, nếu cảm thấy ăn ngon, chỉ cần lưu lại bản vẽ đẹp là được rồi?"

      xong, xoay mặt với thư đồng của mình: "Thanh Thư, tới tửu lâu tìm chưởng quầy, với để lại mấy con vịt. Hôm nay ta muốn mới khách."

      Phân phó Thanh Thư xong xuôi, Ôn tứ lại với Vân Trạm: "Chiến huynh, hương thơm huynh ngửi thấy chính là vịt nướng mật ong của bổn tiệm. Bởi vì vịt nướng mỗi ngày đều hạn chế số lượng, đặt trước nhất định có phần ."

      Vịt nướng phải ướp gia vị nửa ngày, thời gian quay cũng dài, cho nên tửu lâu mỗi ngày đều ước lượng số lượng để chuẩn bị, nếu khách tới muộn hoặc đặt trước có mà ăn.
      "A, xem ra, lộc ăn của ít, ăn thôi." Vân Trạm cười , "Tiểu cửu, cùng nhau thôi." xong, xoay người trước .

      Mọi người thấy thế, đành phải đuổi theo .

      *****
      @banglangtrang123 của em đây bóc tem e:yoyo43::yoyo43:
      Last edited: 28/2/15
      vanlactamviem, Dion, Phong Vũ Yên26 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :