Mộng Mẫu Đơn (Ngàn năm tương phùng) - Phong Mẫu Đơn

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cửu trùng thiên

      cửu trùng thiên Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      16
      Chương 5

      Càng về khuya khí càng mang theo hơi lạnh. Gia Huy vừa rảo chân bước nhanh qua con phố tối tăm vừa kéo khóa chiếc áo khoác để giữ ấm, trong lòng bực bội rất muốn đánh người. Tên William rõ là kẻ vô lương tâm, hắn dụ dỗ đua xe chợ đen, tới khi thắng, giúp hắn kiếm được 1 khoản tiền nhỏ thì hắn liền tiêu sái khoác vai nàng tóc vàng mới quen rồi bỏ lại . Chiếc xe hắn phải mang trả, chỉ còn nước tự bộ về. Mà đường phố ở đây cứ na ná nhau, đèn đường đa phần đã bị hỏng khiến Gia Huy 1 hồi liền có cảm giác hình như bị lạc rồi.
      Bỗng.. đoạn đường sáng rực lên, 5 chiếc ôtô từ ngược chiều lao tới dừng cách xa.
      xe khoảng 10 tên bước xuống,kẻ nào cũng mặt mũi dữ tợn,tay lăm le cầm gậy, kẻ trong số đó chỉ mặt hét lên : “Chính là hắn ta ! Đồ Châu Á mọi dợ !” - Gia Huy giật mình, thôi xong, chắc chắn là đồng bọn của trong số những kẻ bị hạ trong cuộc đua tới trả đũa. chưa kịp suy tính thì 1 tên đã lao tới vung gậy đánh vào mặt . Gia Huy theo phản xạ tự nhiên đưa tay lên đỡ đồng thời xoay người tránh né. Khi gậy đập vào bàn tay cảm thấy đau buốt, cảm giác như tay mình muốn gãy đến nơi rồi, bất giác loạng choạng lùi về sau.
      36 nước, chuồn là thượng sách. Nhưng chưa kịp có ý nghĩ bỏ chạy thì đã bị bọn chúng quây kín chặn đường. Chúng thi nhau tả xung hữu đột, hết tên này tới tên khác lao vào vừa đánh vừa ngừng tuôn ra những lời tục tĩu, chửi bới. Qua lời chúng của chúng Gia Huy biết chắc suy đoán của là đúng rồi. Bạn của chúng vốn nắm chắc phần thắng trog đêm nay . Chúng cũng tự tin cược vô đó khoảng tiền lớn, ngờ Gia Huy lại xuất hiện, chỉ hất văng tên kia ra khỏi đường đua, khiến hắn bị thương nặng mà còn làm bọn chúng thua thê thảm.
      Gia Huy thầm than, biết vậy ngay từ đầu đã tham gia làm những việc hại người hại mình như vậy. Tất cả là do tên Willam kia. Nếu hôm nay sống sót thì nhất ̣nh đấm vỡ khuôn để hắn khỏi tán . Trước đây Gia Huy từng học 1 chút võ, thể lực của cũng tốt do chăm hoạt động thể thao. Nhưng bọn chúng quá đông, cứ đánh loạn cả lên khiến khó đánh trả chỉ có thể né tránh để bị thương vào những nơi nguy hiểm.
      Qua lúc quả thực sắp chống đỡ nổi nữa, ̣nh buông lỏng bản thân phó mặc tất cả .Bọn chúng có lẽ cũng mệt rồi ,muốn kết thúc nên tên vung gậy lên nhằm đầu mà hạ xuống. Cơ thể Gia Huy đã vô cùng đau nhức, vài chỗ máu đã thấm ra cả lớp áo khoác. Chân tay rã rời khó lòng cử động, nhìn thấy gậy kia tới gần chỉ có thể nghiêng đầu né tránh.
      Đúng lúc đó 1 chiếc ôtô từ trong bóng đêm lao tới, đèn xe sáng rực rọi thẳng vào mặt tên kia khiến hắn chói mắt nên tay cũng bị lệch . "Bốp" - chiếc gậy sượt mạnh qua đầu Gia Huy khiến choáng voáng. Chiếc xe ôtô lao tới, tiếng còi xe ing ỏi khiến tất cả bất giác phải bịt tai, vài tên văng ra những câu chửi thề tục tĩu . Vốn dĩ chiếc xe đã chuẩn bị vượt qua đám người, bỗng dưng nó lùi lại, dừng bên cạnh Gia Huy. Đó chính là chiếc xe Audi R8 màu đỏ rực như màu máu xuất trước cuộc đua . Angela chậm rãi bước xuống khỏi xe, bước của đầy quyến rũ.
      cong môi thành nụ cười và - “Hi! Ở đây xảy ra truyện gì vậy?” - Đôi mắt đen láy liếc nhìn Gia Huy mình đầy thương tích, khuôn mặt xinh đẹp của liền tỏ ý đã hiểu ,quay lại chuyện với đám người kia.
      - “Oh no ! Như vậy là được đâu” - giơ ngón tay lên lắc lắc ra vẻ đồng ý – “Tôi có thể câu công bằng ?” .Đám người kia nhìn nhau , sau đó tên bước tới trước mặt
      - “Người đẹp có gì cứ ” - giọng hắn cung kính – “Bọn xin rửa tai lắng nghe em dậy bảo!”
      -“Oh no!” – lại lắc đầu - “Dạy bảo? 2 từ này tôi dám nhận. Chỉ là tôi thích lo việc bao đồng nên xin chen ngang chút thôi!” – tiếp – “Trước khi tham gia cuộc đua chắc mọi nười đã biết, đường đua có luật lệ nhưng kẻ thắng vẫn là thắng. Người thua cuộc muốn trả thù thì 2 bên cũng chỉ có thể gặp lại nhau đường đua thôi.Ra ngoài đường đua lấy 1 đánh 10 như vậy là giữ chữ tín. Nếu chuyện hôm nay đồn ra ngoài lần sau biết có ai dám cho mấy vào đường đua nữa ?” – Giọng bình thản
      10 tên kia nhìn nhau, ánh mắt có phần lo lắng. Angela dù gì cũng là nhân vật nổi bật trong giới chợ đen, lời của ta tương đối có trọng lượng, tốt nhất nên đắc tội. Với cả nãy giờ chúng đánh Gia Huy cũng rất đã tay rồi, nếu đánh nữa chẳng may chết người cũng hay ho gì . Vậy nên chúng vài câu khách sáo với Angela rồi lên xe bỏ . Sau khi chúng rồi, Angela mới quay sang nhìn Gia Huy khắp người đầy thương tích nằm mặt đất mơ hồ.
      Từ khi bước chân vô chợ đen đã thấy ít cảnh đánh giết nhau, lúc đầu còn thấy sợ hãi lâu dần cũng trở nên vô cảm với những hành động máu me này . hiểu trong thế giới này, có những chuyện liên quan tới mình thì nên tham gia vào. Khi nãy vốn ̣nh bỏ , nhưng khi lướt qua thấy người bị đánh là người Châu Á đã chiến thắng trong cuộc đua vừa rồi, theo vô thức lùi xe lại, trong khi mình tính toán muốn giải nguy cho ta.
      - “ sao chứ?” – Angela vỗ vai Gia Huy và hỏi . Đầu óc Gia Huy choáng vág nhưng khi nghe hỏi vẫn cố gắng trả lời “ Tôi... sao ! Cảm ơn !” – giọng thều thào yếu ớt . chậm rãi di ngồi dậy thử xem cơ thể mình thế nào. Khi đứng lên toàn thân đau buốt, đau đến mức còn cảm giác , gắng gượng, mới bước được 2 bước đã thấy toàn thân mất lực, chủ được ngã về phía Angela , tâm trí ngay lập tức chìm vào vô thức.

    2. cửu trùng thiên

      cửu trùng thiên Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      16
      Chương 6

      gian bốn phía bị sương mù che phủ, quá phạm vi ba bước chân quả thật thể nhìn được gì, Gia Huy đã hồi lâu mà có cảm giác như dậm chân tại chỗ vậy.Cảnh vật xung quanh vẫn là sương, là hoa, dưới chân vẫn là nền đá ướt thẫm,lạnh lẽo.Tâm trí Gia Huy mơ hồ, nhớ được gì và cũng hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ biết rảo chân tiếp tục tiến về phía trước. Thi thoảng dừng lại cất tiếng gọi - "Có ai ở đây ???" - Trong gian ngay lập tức vọng lại tiếng của , có bất kì thanh nào đáp lại.
      Lòng có chút lo sợ,chân cũng đã mỏi nhừ, bèn ngồi xuống nền đá nghỉ ngơi, cái lạnh lẽo của nền đá thấm vào tận da thịt. Bỗng trong sương mù vang lại thanh kì quái, cố gắng lắng tai nghe, hình như… đó là tiếng hát. Gia Huy đứng dậy, theo thanh kia mà bước tới.Càng thanh càng rõ ràng,đúng là tiếng hát! – Trong lòng bỗng xao động xen lẫn chút vui mừng , tiếng hát đó hình như là của người con gái. Chỉ là… hiểu được lời của bài hát đó,vừa lạ mà lại vừa quen.
      thêm quãng, hình như cảnh vật xung quanh có sự thay đổi, sương mù cũng tan dần, thay vào đó lối dần ra trước mắt. Gia Huy nhận ra giữa vườn hoa đủ loại, đủ màu sắc, có nhiều loài hoa chưa từng thấy. Kì lạ là sao chút hương thơm cũng có ? Tiếng hát đó càng lúc càng rõ ràng nhưng Gia Huy nghe mãi vẫn hiểu được.Tiếng hát như mê hoặc,dẫn dụ Gia Huy theo, rốt cục đưa đến bên hồ nước. đưa mắt quan sát xung quanh, dựa theo những gì nghe được thì có lẽ tiếng hát đó được phát ra ở gần đây . Chỉ là sương mù vẫn chưa tan hết khiến tầm nhìn của bị hạn chế. cố gắng dọc theo hồ nước,rồi nhìn thấy cây đại thụ cành lá sum xuê vươn tới hồ. Mà bên thân cây to lớn đó, dựng chiếc thang tre có phần chắc chắn.
      chiếc thang tre cơ hồ có người leo lên. Gia Huy tiến thêm vài bước để nhìn cho rõ. Đó hình như là gái ăn mặc có chút kì quặc “Phải thể nào nhỉ? Đúng rồi! quần áo ta mặc giống hệt như những diễn viên trong phim ̉ trang mà thi thoảng mình vẫn thấy tivi.” – thầm nghĩ
      gái đó cố gắng vươn người về phía cành cây xa xa, do ta quay lưng nên Gia Huy thể nhìn được mặt . Giữa nơi lạ lùng lại bắt gặp gái kì lạ, Gia Huy kìm được cất tiếng gọi : - “Này ơi !!!” ngờ tiếng gọi của lại khiến gái kia giật mình, trượt chân khỏi chiếc thang tre rồi ngã xuống phía hồ nước.
      Theo phản xạ tự nhiên, Gia Huy chạy lại đỡ gái đó. Nhưng điều kì lạ là phải chạy, đúng ra là bay tới đỡ kịp gái đó khi mà chân vừa chạm vào mặt nước. đạp lên mặt nước, cùng ta xoay vài vòng rồi đáp lại bên cạnh gốc cây. Mặt hồ vẫn còn lấp lóe nước vì va chạm vừa rồi. Sau khi thả đó ra, đẩy , lùi lại vài bước,chỉnh lại trang phục, vén mái tóc đen dài như dải lụa mình rồi mới ngầng mặt nhìn .
      Ngay khi đó ngẩng mặt lên, Gia Huy liền giật mình, tự chủ được lùi lại vài bước. Nước da trắng ngần, khuôn mặt trái xoan cùngngũ quan thanh tú, đôi mắt sâu thẳm tĩnh lặng như nước hồ mùa thu,đôi môi nho màu hồng như cánh hoa đào mềm mại . Gia Huy thầm nghĩ "Nếu gái này là diễn viên phim ̉ trang thì ắt hẳn ta phải đóng vai tiên nữ" Nhưng điều khiến giật mình nhất phải là vẻ đẹp của , mà là thấy gương mặt quả thật có phần quen thuộc. phải đây là gương mặt hay thấy trong những giấc mơ gần đây sao ?Giấc mơ về gái đứng tường thành cao lộng gió.. Trả nhẽ… đây cũng chỉ là giấc mơ, có thực?? – mê man đắm chìm trong suy nghĩ
      -“Đa tạ công tử đã cứu giúp” - nhún người hành lễ với Gia Huy, giọng của trong trẻo nhưng lại mơ hồ. Mơ hồ như giọng trong những giấc mơ kia... Nhưng mặc kệ là mơ hay thật, Gia Huy vẫn muốn biết gái này là ai. hỏi , giọng có phần nôn nóng như muốn gắt lên: - “ là ai ? ! Rốt cuộc là ai hả ?”
      Gia Huy định tiến lên phía trước định kéo tay … bỗng luồng ánh sáng chói mắt ra, Gia Huy kìm được lùi về sau, lấy tay che mắt lại... mọi thứ ngay lập tức biến mất

    3. cửu trùng thiên

      cửu trùng thiên Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      16
      Chương 7
      Luồng ánh sáng vàng chiếu thẳng vào mắt Gia Huy khiến kìm được nhắm chặt mắt lại, phải mất lúc sau mới khó khăn mở được mắt ra. Chỉ có điều… gái kia đã biến mất, thay vào đó là khuôn mặt vô sỉ của William. “Cái gì thế này, trả nhẽ mình mơ thấy ác mộng sao?” – Sau khi suy nghĩ, ngay lập tức nhắm chặt mắt lại, hi vọng khi mở ra lần nữa cơn ác mộng này kết thúc . Nhưng mà khi mở mắt ra lần nữa, đập vào mắt vẫn là khuôn mặt của tên William đáng ghét kia. Hắn ta nhìn chằm chằm, sau đó quay sang với người đàn ông mặc áo blue trắng bên cạnh :
      -“Bác sĩ à, tôi thấy cần kiểm tra kĩ lại xem đầu cậu ta có bị sao ?Nhìn cậu ta trông rất ngu ngốc, có vẻ khôn lanh bình thường!” – Tên William vô lại . Gia Huy kìm chế được muốn giơ chân đạp vô mông hắn ta cái. Nhưng vừa tính cử động thì toàn thân dội về cơn đau .”Đau? Vậy là phải nằm mơ rồi !”- Gia Huy đưa mắt quan sát xung quanh xung quanh để chắc chắn rằng mình phải mơ, nhanh chóng hiểu ra mình nằm trong bệnh viện, người mà William chuyện ắt hẳn là bác sĩ rồi.
      - “Bác sĩ nhìn xem, mặt cậu ta trông ngu ngốc thật mà. Có khi nào bị đánh thành thằng ngốc luôn rồi ?” - William vẫn thao thao bất tuyệt với vị bác sĩ mà thấy rằng mắt Gia Huy đã chuyển thành hình viên đạn, muốn nhằm ngay mặt hắn mà bay tới.
      -“William ! Tên đáng chết nhà cậu! Cậu câm miệng ngay cho tôi !”-Gia Huy gằn giọng, nếu phải vì khi cũng cảm thấy đau thì đã chửi chết hắn ta luôn rồi...
      -“ được như vậy thì chắc là sao rồi” - Vị bác sĩ cười cười, tới gần kiểm tra lại thương tích cho Gia Huy, hỏi chỗ này thấy thế nào,chỗ kia cảm giác ra sao.
      Sau hồi kiểm tra, ông ta bị thương nhẹ, đại loại là gãy tay phải, trật chân trái, rạn vài cái xương sườn và xương bả vai,vết thương bầm tím thì nhiều kể, may mà nội tạng có gì nghiêm trọng, phải nằm tĩnh dưỡng giường vài tháng.Rồi ông ta lại hỏi có muốn báo cảnh sát ? nghĩ việc tham gia đua xe chợ đen đã là phạm pháp rồi, giờ làm ầm lên cũng hay, tốt nhất là cho qua . liền với ông ta là cần, cảm ơn ông ta đã cứu chữa.
      Vị bác sĩ dặn dò nốt cách chăm sóc vết thương của rồi rời , khi ông ta vừa ra khỏi cửa, William kéo ghế ngồi xuống cạnh giườg bệnh,nhăn mặt hỏi :
      -“Này đại thiếu gia, sao cậu báo cảnh sát hả? Trả nhẽ bị đánh cho sợ luôn rồi sao ? Mà rốt cuộc là ai đánh cậu, tôi nghe, tôi trả thù dùm cậu! – Wiliam vỗ ngực tự hào
      -“Cậu còn nữa!”- Gia Huy tức giận – “Đây phải việc tốt cậu ban cho tôi sao? yên lành cậu lôi tôi đua xe chợ đen, rồi lại vứt tôi ở lại đó mình. May mà tôi chết,nếu tôi làm ma cũng phải lôi cậu chết theo”.
      -“Là do cậu ...”- William tính cãi lại nhưng nhìn đống băng trắng người Gia Huy đành nuốt những lời ̣nh , im lặng một hồi mới tiếp – “Haizzz,coi như tôi sai…thành thật xin lỗi cậu, cậu cố gắng tĩnh dưỡng , bác sĩ bảo rồi, vài 3 tháng là sẽ khỏi!”
      -“Xin lỗi! xin lỗi cái đầu cậu! Vậy giờ tôi đấm cho cậu trận xong xin lỗi cũng là hết chuyện phải ? – Gia Huy gằn giọng
      -“Đâu phải là tôi đánh cậu đâu. Đại thiếu gia cậu chuyện lý lẽ chút !.”
      -“ Tôi cần biết! Tôi là bị cậu hại! Cậu phải đền bù cho tôi!”
      -“Đền bù? Cậu muốn tôi đền bù sao đây ???” – tự dưng William nhảy ra khỏi ghế, đỏ mặt – “Đừng bảo là cậu muốn tôi dùng cả đời để bù đắp cho cậu nha.”
      - “William à, cậu thật thông minh nha”- Gia Huy cười gian xảo.
      -“ Ấy được đâu, dù gì tôi cũng là con , vai tôi mang trọng trách như người nước các cậu thường là phải...phải...phải...” – lắp bắp
      -“Nỗi dõi tông đường!” – Gia Huy nhếch môi
      -“Đúng,đúng... Nỗi dõi tông đường” - William gật gù –“Tôi biết tôi đẹp trai, thân hình chuẩn, chỉ con gái mê mệt mà cả...cũng vậy. Nhưng mà tôi là trai thẳng nha. Kiếp này tôi đành phụ tấm chân tình của cậu rồi!”
      Gia Huy chút nữa thì sặc nước miếng,độ ảo tưởng biến thái của tên William này đúng là phải dạng vừa.., mà tiến đến dạng nguy hiểm rồi. hừ lạnh tiếng, :
      -“Cậu ảo tưởng cái gì vậy? Cậu về soi kĩ gương cho tôi.Dù cậu có muốn dâng hiến thân cho tôi tôi cũng cần đâu.”
      -“Ây ! Cậu vậy là có ý gì?- Willam cau mặt,ngồi xuống ghế – “Vậy rốt cuộc cậu muốn gì đây?”
      -“Muốn gì à? Tiền viện phí cậu trả cho tôi, những vậy từ giờ tới khi tôi khỏi hẳn cậu phải ở bên hầu hạ ,cơm bưng nước rót cho tôi. thì đừng trách đại thiếu gia tôi vô tình!” - Gia Huy đe dọa – “Giờ thì nhanh rót nước cho bổn thiếu gia, bổn thiếu gia khát khô ̉ rồi!”.
      William thầm than tiếng sau đó đứng dậy rót nước.Gia Huy phải nằm viện nửa tháng,cuộc sống vô cùng nhàm chán. Khi vận động cơ thể vẫn đau nên đa phần thời gian chỉ có thể nằm giường bệnh xem tivi đọc báo giết thời gian.Tên William được 1 tuần đầu tiên thì ngoan ngoãn túc trực bên , sang tuần thứ 2 thì chốn chơi biệt, vất vả cho y tá chăm sóc.Tuy Gia Huy bị bệnh nhưng trả ảnh hưởng gì tới vẻ đẹp trai, thu hút cuả ,mấy nàng bác sĩ và y tá cũng dành cho sự quan tâm ,chăm sóc đặc biệt hơn.Tiện thể Gia Huy cũng thăm dò họ xem có biết ai đưa vào bệnh viện .Họ đó là gái tóc bạch kim xinh đẹp.Tóc bạch kim ? Gia Huy nhớ lại tình hình trước khi ngất . Chắc chắn nàng đó là Angela rồi!.
      hỏi William về tin tức của Angela ,nhưng hắn vốn là người bí ẩn của giới chợ đêm, ai biết thân phận thật của , mà có khi họ biết nhưng dám ra, họ luôn tự biết thân biết phận, tham gia những chuyện liên quan tránh gây liên lụy bản thân.Gia Huy chỉ muốn cảm ơn Angela. Nhưng có vẻ phải xem ý trời rồi!
      Gần tới ngày Gia Huy xuất viện có người thanh niên Việt Nam tìm tới.Cậu ta có dáng người cao gầy, khuôn mặt tuấn tú sáng sủa, mặc chiếc áo sơ mi màu xanh nước biển và quần âu, đôi mắt kính làm cậu tăng thêm phần già dặn, bớt phần trẻ trung. Cậu ta mình tên là Trần Minh- được trai cử tới, từ giờ trở cậu ta sẽ làm trợ lý cho .Việc đầu tiên cậu ta phải làm là đưa Gia Huy về nước an toàn.
      Qua lời cậu ta Gia Huy biết rằng trai đã biết hết mọi chuyện sảy ra nhưng do tập đoàn có sự ́ bên Nhật cần giải quyết gấp vậy nên thể ́ch thân tới thăm .” Hừ! Sao là ́ch thân tới áp giải về nước … Vậy nên mới cử tên Trần Minh này tới giúp !” Đã tới nước này thì Gia Huy muốn trốn cũng được nữa, vả lại với thành tích của nhà có người chăm sóc vẫn tốt hơn chứ thể trông mong gì vào tên William kia được.
      Vậy nên sau khi xuất viện vài hôm Gia Huy liền theo Trần Minh trở về nước. William ra sân bay tiễn , buồn buồn :
      -“Đại thiếu gia,cậu đường bảo trọng,về tới nơi nhớ gọi điện thoại báo bình an cho tôi nhé. Đừng có mà quên tôi”
      .Gia Huy vỗ vai hắn, tên này nhìn có vẻ hời hợt mà hóa ra cũng tình cảm, đúng là thể xem mặt bắt hình rong được . tính an ủi hắn vài câu, bảo hắn khi rảnh thì qua Việt Nam chơi với thì điện thoại vang lên. Có lẽ là em nào đó, giọng hắn hớn ha hớn hở, mặt rõ ràng hiện nguyên hình là con sói xám. Hắn gì mà "may quá tên bạn ở nhờ nhà đã cuốn gói rồi, hôm nay cưng có thể tới nhà ...đúng vậy,ngày chúng ta mong đã tới...bla bla"
      Gia Huy thở dài ngao ngán,đúng là thể xem mặt mà bắt hình dong. Gia Huy quay người, cùng Trần Minh vào phòng chờ bỏ mặc tên William đó ở đằng sau gọi với theo .

    4. cửu trùng thiên

      cửu trùng thiên Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      16
      CHƯƠNG 8
      đường cao tốc sân bay, chiếc xe mecedes lao như xé gió.Trong xe là người phụ nữ đã ngoại tứ tuần nhưng khuôn mặt và thân hình vẫn trẻ trung ,quyến rũ khiến người khác nhìn qua khó lòng đoán được tuổi tác thật.
      Ngồi kế bên bà ta là gái trẻ tuổi kiều diễm . "Cạch" chiếc li trong tay hai người khẽ chạm vào nhau, rượu vang trong li càng được thể sánh lên màu đỏ tươi đầy mê hoặc.
      - “Con gái của ta” – người phụ nữ mở lời, giọng cũng có phần trẻ trung như người- “Do công việc của ta gần đây rất bận, thể cùng con làm buổi chia tay được. Đợi khi nào chúng ta hoàn toàn thắng lợi, ta nhất ̣nh sẽ tổ chức cho con bữa tiệc ăn mừng thật linh ̀nh”
      - “Vâng thưa mẹ!” - gái lễ phép đáp lại,đôi mắt đen láy lộ rõ vẻ quyết tâm- “Con nhất ̣nh sẽ khiến mọi người thất vọng!”
      Người phụ nữ gật đầu tin tưởng rồi đưa tay ra hiệu,cả hai người cùng nâng li uống cạn chỗ rượu kia.
      *******
      Cả tháng qua Gia Huy được chăm sóc đặc biệt nên tháng sau về cơ bản thương tích của đã khỏi hẳn. Nhưng mà vẫn bị giam lỏng trong nhà được đâu. Điều đó khiến vô cùng khó chịu. Từ lúc về nước , vẫn chưa được gặp trai mình, nhưng ấy đã dặn dò trợ lý Trần Minh , đúng ra phải gọi là "cai tù" Trần Minh rằng cho tùy tiện ra ngoài vì lo rằng sẽ trốn mất.
      Ngày tháng bị giam cầm của vẫn chưa kết thúc, được phép đặt chân ra ngoài chơi mà ngày nào Trần Minh cũng mang 1 đống sách báo kinh tế,tài chính cho đọc. Điều đó giúp Gia Huy phát hiện ra rằng nếu như bị mất ngủ thì chỉ cần lôi vài quyển sách kinh tế ra xem, bảo đảm rằng đầy 10 trang sẽ ngủ mất. Cuộc sống tù túng nhàm chán đó của Gia Huy kéo dài được đúng 40 ngày, sang ngày thứ 41 rốt cục cũng có đổi thay. Đó là do tối ngày thứ 41, khi ngủ gật đống sách kinh tế thì điện thoại reo vang. khẽ cau mày, làu bàu vài tiếng rồi quơ tay tìm điện thoại để nghe:
      -“Có chuyện gì!” - giọng Gia Huy có chút bực bội
      -“ ngủ?”- ở đầu dây bên kia giọng nhàn nhạt mang chút hơi lạnh của Gia Kiệt- trai truyền tới. cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng sau đó lan ra toàn thân của Gia Huy khiến tỉnh ngủ, ngay lập tức ngồi dậy ngay ngắn, giọng cũng trở nên nghiêm túc thêm vài phần vui vẻ. “ trai! trai đại nhân ! trai thân mến! trai siêu cấp đẹp trai của tôi...”
      -“Thôi được rồi, bỏ phần nịnh bợ đó ”- giọng của Gia Kiệt thoáng qua chút ý cười- “Thương tích của em thế nào rồi ?”
      -“ trai đại nhân à, em đã khỏi hẳn rồi, nhưng nếu cứ giam lỏng em như thế này thì em sẽ thành trẻ tự kỉ mất!” – Gia Huy giọng thê lương- “ có thể xem xét khoan hồng cho em ?”
      - “Đã khỏi?” - Gia Kiệt hỏi lại – “Vâng, đã khỏi, hiện giờ em còn khỏe hơn cả lúc trước khi bị thương!”. Gia Huy vội vàng biện minh. “Vậy sao ? Chứng minh ?” – Giọng của Gia Kiệt lại truyền tới. “Nếu bây giờ có ở đây em nhất ̣nh sẽ cởi hết đồ ra múa võ cho xem!”- Gia Huy kích động đập bàn vài cái lấy khí thế
      - “Nhưng thật tiếc là có ở đây.Mở ‘’webcam’ !”- Gia Kiệt lơ đãng
      Gia Huy nhăn mặt.” phải chứ? chỉ đùa chút thôi mà, trai tưởng thật sao? Dù 2 người là em nhưng năm nay cũng 24 tuổi rồi,làm sao có thể...”
      - “Sao vậy? làm được?”- giọng Gia Kiệt có chút chế giễu- “ sao, cho em cơ hội khác…”.Đầu Gia Huy lập tức vang lên tiếng chuông cảnh báo, lắp bắp hỏi lại “Cơ hội khác?... Là gì ạ?”
      - ‘Ngày mai , tổng giảm đốc Trương của Trương Thị có tổ chức buổi đấu giá từ thiện. muốn tham gia quyên góp và mua miếng ̉ ngọc. Nhưng em biết đó,công việc của rất bận, thể về được. Em thay được chứ?”
      Trước giờ Gia Huy tham gia vào việc kinh doanh nên thật tình biết ai trong giới cả, cũng thích tham gia vào những buổi tiệc gò bó như vậy. Tất cả mọi người đều mang nụ cười giả tạo, thứ mà họ mong muốn chính là thứ lợi nhuận mà họ kiếm được từ công ty lớn khác…Nhưng nếu nhận lời thì sẽ còn bị nhốt bao lâu nữa?.Lần này trai quả muốn làm khó mà. thấy trả lời, Gia Kiệt ở đầu dây bên kia hỏi: “Sao ? Vết thương của em vẫn chưa lành ? sao! sẽ cử người khác,em hãy ngoan ngoãn ở nhà nghỉ ngơi ” – Gia Kiệt ́ ý nhấn mạnh 2 từ "ở nhà"
      - “! em , em sẽ !”- Gia Huy vội vàng . Người ta đã rồi, cơ hội bao giờ tới lần thứ 2, vậy nên phải bất chấp tất cả,nắm lấy cơ hội này.
      - “Rất tốt!”- Gia Kiệt ở bên kia nở nụ cười chiến thắng,mọi suy nghĩ của Gia Huy thật ra đều nắm rõ, đó là em trai của , nếu hiểu thì làm sao thấu được lòng thế gian.
      -“ đã dặn dò trợ lý Minh giúp em rồi! cần lo lắng! Nhưng thật sự rất rất thích miếng ̉ ngọc đó, em nhất ̣nh phải mua được cho !Thôi. có điện thoại của đối tác. Vài hôm nữa xong việc sẽ về. Tiếp tục ngủ !”
      - “ trai ngủ ngon!” .Gia Huy tắt máy rồi ngồi thừ ra, bây giờ làm gì còn tâm trí mà ngủ nữa chứ, ngày mai đã phải rồi! đành xoa xoa khuôn mặt cho thêm tỉnh táo sau đó gọi Trần Minh lên bàn bạc
      **************** phân cách loli :3******
      Tầng 15 của tòa cao ốc The Light đặt giữa trung tâm thành phố. Bữa tiệc của giới thương nhân diễn ra trong sự xa hoa.Tấm thảm đỏ được trải dài từ lối vào đến tận hội trường buổi tiệc, trần nhà là hàng loạt những chiếc đèn chùm pha lê giá trị, thức ăn, rượu được bày lên mặt bàn cách tinh tế, sang trọng. Xung quanh là các quý ông nhân cơ hội để phô trương thanh thế hay nịnh bợ lần nhau hòng kiếm được những hợp đồng kinh doanh mới.Các quý bà thì tranh thủ trưng diện,khoe mẽ những bộ váy hàng hiệu hoặc những trang sức đắt tiền.Ai cũng vui vẻ cười thân thiện. Nhưng thực chất đằng sau những khuôn mặt vui vẻ tươi cười đó là những chiếc mặt nạ che đậy những mưu,toan tính của chốn tương trường khốc liệt. Gia Huy chán nản đứng dựa lưng vào tường, trong lòng thầm mong đừng ai tới chào hỏi nữa.
      Bình thường tham gia những buổi tiệc như này nên quen ai, cũng nghĩ rằng ai biết tới mình, có thể lẳng lặng tới, mua miếng ̉ ngọc kia rồi lặng lẽ ra về. Nhưng ngờ ngay từ khi bước chân vào đây đã thu hút rất nhiều sự chú ý.Trước tiên là “quan tâm” chăm sóc đặc biệt từ phái nữ. Hôm nay mặc comple đen,bên trong là chiếc sơmi màu hồng được mở ra 3 cúc cùng, có vẻ hơi hoàn toàn khác với sự trang trọng ở đây nhưng làm tăng lên vẻ đẹp trai nam tính, cuốn hút của . Sau đó,dần dần vài vị giám đốc nhận ra , tới chào hỏi. Họ và trai Gia Kiệt của mình rất giống nhau ,chỉ là có vẻ ngoài phóng khoáng còn Gia Kiệt thì lại có nét thâm trầm .
      Trợ lý Minh quả thật là người có trí nhớ tốt, ta có thể nhớ hết tên tuổi, ̣a vị, gia ̀nh của những nhân vật lớn tham gia bữa tiệc. Sau đó khi họ tới gần ta sẽ nhắc Gia Huy để biết cách xưng hô, chuyện hợp lí, ai cần thoải mái thoải mái, ai cần lên mặt lên mặt. Nhờ vậy mà Gia Huy đỡ bị thụ động trong các cuộc chuyện .
      Buổi tiệc bắt đầu lúc 7h30 nhưng 9h mới bắt đầu đấu giá. Những thứ được đem ra đấu giá lần này đa phần là ̉ vật.Gia Huy hiểu gì về đồ ̉ nhưng vẫn phải ra vẻ quan tâm.Món được đem ra đấu giá cuối cùng chính là miếng ̉ ngọc mà Gia Kiệt muốn mua. Đó là miếng ngọc hình bán nguyệt màu xanh thẫm,bên được trạm nổi hoa văn có phần kì quái. Theo lời Mc giới thiệu thì miếng ngọc có niên đại khoảng 3000 năm trước, xét về màu sắc hay đường vân thì đúng là hàng quý hiếm. Miếng ngọc được mua lại từ tay 1 kẻ trộm mộ nổi tiếng, có lẽ là đồ tuẫn táng của 1 vương tôn quý tộc thời xưa,bên vẫn còn vết máu mờ mờ . Nghe tới đây Gia Huy khẽ rùng mình.Tranh đồ của người chết, thật ra gì! hiểu sao trai lại có hứng với nó, hay là chọn bừa để ép ở lại bữa tiệc tẻ nhạt này tới phút cuối?.
      “Giá khởi điểm của miếng ngọc là 50 triệu”. Tiếng của MC vang lên. Cả hội trường ồn ào,rất nhiều người tranh nhau trả giá, chả mấy chốc đã lên gấp 4 lần: “200 triệu! Có ai trả giá cao hơn ?” . chàng MC hào hứng hỏi, nhưng ai trả lời: “200 triệu lần thứ nhất”- vừa ta vừa đập cây búa gỗ xuống bàn
      - “250 triệu” – Bấy giờ Gia Huy mới lên tiếng. giỏi mặc cả vậy nên quyết định chờ mọi người đưa ra giá cuối cùng rồi mới đưa 1 giá cao hơn để mua.
      - “Thiếu gia này trả 250 triệu! Có ai trả cao hơn ? 250 triệu lần thứ 1! 250 triệu lần thứ 2! 250 triệu lần...”
      - “300 triệu!” .Từ phía cuối hội trường giọng nữ trong trẻo vang lên.Tất cả mọi người hẹn mà cùng quay lại nhìn người mới ra giá.Đó là 1 gái xinh đẹp, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn vô cùng nổi bật giữa những quý bà trang điểm đậm đà kia. ta mặc 1 chiếc váy dài chấm gót màu xanh ngọc. Thường màu này là mày rất kén da người mặc, người khác nếu mặc lên da trông như sẽ bị xạm ,còn ta mặc lên lại tôn được nước da trắng mịn như ngọc trai của mình. Gia Huy liếc nhìn lượt . gái này hình như có phần giống Angela mà đã gặp hôm đua xe,chỉ khác này có màu tóc đen mà thôi.
      Nhận ra ánh mắt của khẽ mỉm cười gật đầu thay cho lời chào. Gia Huy cũng cười đáp lễ rồi đưa tay ra hiệu nhường cho ta miếng ngọc. “300 triệu lần 1 , 300 triệu lần 2, 300 triệu lần 3z’- Giọng của MC vang lên cùng với 3 tiếng búa. “Xin cmừng quý đã mua được miếng ̉ ngọc với giá 300 triệu!”
      Hội trường bắt đầu vang lên từng tràng pháo tay. Giám đốc của Trương Thị lên phát biểu vài câu, bữa tiệc cuối cùng cũng kết thúc.

    5. cửu trùng thiên

      cửu trùng thiên Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      16
      CHƯƠNG 9
      Angela từ thang máy hướng thẳng cửa bước tới.Chân dài hiển nhiên có lợi, bước rất nhanh. Rất may là Gia Huy chân cũng ngắn chút nào 3 bước đã đuổi kịp, đứng chặn trước mặt . Ánh mắt Angela nhìn Gia Huy xẹt qua chút ngạc nhiên, dò xét, tay theo phản xạ tự nhiên tăng thêm lực đạo giữ chặt chiếc hộp gỗ. Gia Huy vì hành động đó của mà trở nên bối rối, cho là cướp sao? Mất vài giây sau mới mỉm cười thật tươi và hỏi:
      - “Xin lỗi! có phải là Angela ?”
      - “Thương tích của đã khỏi?”- hỏi lại thay cho câu trả lời đó. Vậy là Gia Huy đoán sai, gái xinh đẹp này đúng là Angela. Chỉ có điều nhìn lần này so với lần trước gặp quả thật là hai con người khác nhau hoàn toàn. Khi gặp nhau ở đêm đua xe hôm đó, xuất với vẻ ngoài lạnh lùng nóng bỏng, lần này lại xuất với vẻ dịu dàng, cao quý của tiểu thư nhà giàu
      - “Tôi sao rồi, rất cảm ơn lần trước đã cứu tôi! Sau khi tỉnh lại tôi muốn tìm gặp để cảm ơn nhưng thể tìm được. ngờ hôm nay lại được gặp ! Hôm nào rảnh tôi có thể mời bữa cơm nhỏ được ?” - Gia Huy với giọng đầy hi vọng, nụ cười tươi vẫn luôn giữ môi. là người rất biết tận dụng lợi thế của mình, ai cũng có nụ cười duyên, 10 gặp thì 9 mê mẩn, nên chưa lần nào mời nàng ăn mà bị từ chối...Nhưng chả phải đã rồi sao, 10 gặp thì 9 mê mẩn, nghĩa là vẫn có 1 nàng sẽ từ chối . Và hôm nay đã được gặp rồi đây.
      - “Cứu người đâu mong người trả ơn. Dù sao khi nãy cũng đã nhường cho tôi quyền mua miếng ngọc này”- Angela chỉ vào chiếc hộp gỗ- “ Vậy coi như chúng ta ai nợ ai . Xin lỗi nhưng tôi phải rồi. Tạm biệt!”
      Angela xong liền vô tình lướt qua Gia Huy. Theo phản xạ tự nhiên Gia Huy đưa tay nắm ̉ tay , níu lại. quay lại nhìn rồi nhìn xuống tay mình bị nắm chặt, cặp lông mày thanh mảnh nhíu lại tỏ rõ vẻ khó chịu. Gia Huy biết hành động của mình vừa rồi có phần thất lễ liền buông tay ra, :
      - “Xin lỗi ! Tôi ́ ý! Chỉ là...tôi muốn kết bạn với . xem, 1 vòng Trái Đất chúng ta lại gặp nhau, phải rất có duyên sao?”
      gái khác nếu nghe được chàng đẹp trai này như vậy chắc hẳn sẽ vui sướng phát điên lên, nhưng Angela vẫn chỉ lãnh đạm như muốn trả lời:
      - “Có người lần gặp gỡ là tình cờ, 2 lần gặp gỡ là ̣nh mệnh, 3 lần gặp gỡ mới là duyên. Nếu 2 ta có thể gặp nhau 1 lần nữa thì khi đó chúng ta sẽ kết bạn!”. đã vậy khiến Gia Huy biết nên gì thêm. Đành đứng yên nhìn bước lên ôtô xa dần.
      ********
      Sau hôm gặp gỡ đó, Gia Huy lại thường xuyên mơ thấy những giấc mơ kì lạ. Càng nghĩ càng thấy Angela có phần giống gái trong mộng. lẽ là điềm báo sao? Lòng thêm kì vọng có thể gặp lại Angela, đồng ý tham gia thêm vài buổi tiệc của giới thượng lưu để tìm . Nhưng mà qua nửa tháng vẫn gặp được. Bí quá liền mang chuyện này ra hỏi Trần Minh xem ta có cách gì . Trần Minh buổi đấu giá hôm đó phải có giấy mời mới có thể tham gia. Vậy nên xem danh sách khách mới là có thể tìm được tung tích của Angela .Nhưng mà tới khi xem lại danh sách khách mời lại tìm thấy ai tên Angela, xét tất cả những gái trẻ tham gia đến con gái của những người được mời cũng tìm được tên của . Điều này khiến Gia Huy và Trầ Minh đặt ra câu hỏi “Hệ thống bảo vệ của The Light kém vậy sao? người có giấy mời cũng có thể tự do ra vào!”
      Hay là danh sách khách mời này có sai xót? Nếu có thể thì Gia Huy đã chạy tới xách ̉ tổng giám đốc Trương Thị để hỏi xem rốt cuộc nguyên nhân là do đâu .Thấy tâm trạng vui nên Trần Minh cũng khuyên nhủ vài câu, khuyến khích nên ra ngoài chơi, làm quen với những doanh nhân có tiếng. ta biết đâu Gia Huy lang thang ngoài đường lại gặp được Angela, thành phố V này thật ra cũng đâu lớn. Nghe Trần Minh vậy Gia Huy mới nhớ lâu rồi ra ngoài chơi, lúc trước là do bị cấm túc, giờ lại suốt ngày nghĩ tới Angela . gái này thật là tài giỏi, có thể khiến bỏ nhiều công sức như vậy. Đúng lúc đó có vài cuộc gọi của mấy tên bạn rủ buổi tối bar, liền gật đầu đồng ý. nghĩ “Quên hết ! Tối nay phải chơi hết mình mới được!”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :